Ầm!
Lực lượng kinh khủng nổ tung, lưới tia sáng miễn cưỡng bị bọn hắn đánh vỡ, thế nhưng Nhị hoàng thúc cũng như gặp phải đòn nặng, mặt đất dưới chân tan vỡ.
Bọn người Mông Liệt thì ai cũng điên cuồng phun máu tươi, thân thể bị ép vào trong bùn.
Mặc dù lưới tia sáng bị phá vỡ, nhưng hiện tại bọn hắn cũng không còn thừa sức để lao ra. Không chờ bọn họ leo ra từ trong bùn cát, dị chủng bên kia lại giơ lên xúc tu, từng dãy chùm sáng màu hồng phấn rơi xuống lần nữa.
Nhị hoàng thúc thét dài động trời, xông lên chém ra một kiếm phá trời, giết tới con dị chủng kia.
Trong mọi người, chỉ có Nhị hoàng thúc miễn cưỡng có thể chiến một trận với con dị chủng kia. Điều đáng tiếc là, Nhị hoàng thúc am hiểu lực lượng thời gian, mà không phải lực phá hoại.
Mặc dù hắn có thể lợi dụng lực lượng thời gian khống chế dị chủng, khiến con dị chủng kia không thể công kích hắn được. Thế nhưng hắn chém trường kiếm lên thân con dị chủng cũng chỉ có thể xuất hiện một vài vết cắt nông, không cách nào đánh cho nó thương nặng.
Bất cứ kẻ nào cũng nhìn ra, nếu Nhị hoàng thúc tiếp tục đánh, nếu lực lượng tiêu hao quá mức, không thể dùng Lĩnh Vực Thời Gian khống chế dị chủng nữa, thì hắn nhất định sẽ thất bại thảm hại, không thể nghi ngờ.
“Những này sinh vật cấp thấp các ngươi cũng dám khoe khoang khôn vặt trước mặt bổn thần tử, thật sự là không biết sống chết. Vốn chỉ muốn các ngươi ngoan ngoãn làm việc vì bổn thần tử, còn có thể thả cho các ngươi một con đường sống. Nếu chính các ngươi muốn tìm chết, cũng không trách được bổn thần tử.” Thần Tử Yêu Liên nhìn chăm chú vào Nhị hoàng thúc, khinh miệt nói.
“Tứ đệ, các ngươi đi đi, tách ra chạy trốn, trốn một người hay một người.” Nhị hoàng thúc hét lớn.
“Nhị ca, ta đến giúp ngươi.” Mông Liệt trời sinh có tính tình cương liệt. Mặc dù biết rõ mình chỉ là cấp Phá Kén vừa thăng cấp. Con yêu xà chín đầu dùng làm vũ khí để sử dụng kia lại bị hủy, hoàn toàn không phải đối thủ của con dị chủng kia, lại không chịu cứ thế mà đi. Hoàng thể của hắn bùng nổ, muốn xông lên đi liều mạng.
“Lão tứ, chúng ta không thể chết hết ở đây, phải có người trở về nói với bệ hạ, là ai muốn làm kẻ địch với tộc Hoàng Cực chúng ta, thù này còn phải báo.” Nhị hoàng thúc vừa quần nhau với con dị chủng kia, vừa lớn tiếng nói.
“Vậy thì cũng là nhị ca ngươi đi, ngươi có cơ hội sống sót trở về nhất.” Mông Liệt nói, người đã xông lên rồi. Hắn sử dụng một dị bảo trường thương, đâm về dị chủng như Yêu Long: “Nhị ca, ta chống đỡ, ngươi đi trước đi, trở về nói cho bệ hạ, thù này nhất định phải báo cho ta.”
“Ngươi chống đỡ? Ngươi lấy cái gì mà chống đỡ?” Nhị hoàng thúc lách mình đến bên cạnh Mông Liệt, đồng thời Lĩnh Vực Thời Gian giáng lâm trên người hắn, khiến tốc độ Mông Liệt phóng tới dị chủng chậm lại.
Một tay Nhị hoàng thúc bắt được Mông Liệt quăng về phía bọn người Bảo Anh, đồng thời nói: “Các ngươi dẫn lão tứ cùng đi, nhớ kỹ, trước khi trở lại tộc Hoàng Cực, bột gốm tuyệt đối không thể rời khỏi người.”
“Nhị ca!” Mông Liệt muốn giằng co, lại phát hiện thân thể đã bị phong †oả, không khỏi kêu lên: “Nhị ca, ngươi không đi, chỉ bằng mấy người chúng ta, làm sao có thể sống sót mà xông ra tinh vực Đại Tịch Diệt? Dù sao đi cũng chết, không đi cũng chết, không bằng liều cùng bọn chúng.”
Nhị hoàng thúc muốn nói điều gì, lại nghe Yêu Liên cười nói: “Các ngươi không cần phải tranh nhau, cả đám đều muốn chết, nơi này cũng không chỉ có một đầu dị chủng.”
Nghe Yêu Liên nói như vậy, Nhị hoàng thúc lập tức thay đổi sắc mặt.
Một giây sau, chỉ nghe Thần Tử Yêu Liên ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng thét kia như Thiên Lôi cuồn cuộn, kéo dài ngoài mấy vạn dặm, dẫn tới tiếng vang bốn phía không ngừng không ngớt.
“Không bao lâu, dị chủng trong phạm vi mấy vạn dặm đều sẽ bị dẫn tới đây. Mặc dù không mạnh bằng con Lãnh Quang Mị này, giết các ngươi cũng đủ rồi.” Yêu Liên cười lạnh, nói.
Sắc mặt Nhị hoàng thúc thảm đạm, cố cười, nói: “Thần Tử Yêu Liên, chúng ta và ngươi không thù không oán, ngươi cần gì phải nhất định đẩy chúng ta vào chỗ chết?”
“Bây giờ ngươi nói những lời này, chỉ e là đã muộn. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Các ngươi dám làm kẻ địch với bổn thần tử, toàn bộ các ngươi đều phải chết.” Yêu Liên nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Sắc mặt của mọi người rất khó coi. Mặc dù còn chưa nhìn thấy dị chủng, thế nhưng họ đã có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh thú rống kinh khủng truyền đến từ nơi xa, hiển nhiên có không ít dị chủng khủng bố đang đến gần bên này.
Nhị hoàng thúc cười một tiếng đau thương: “Tứ đệ, xem ra hôm nay anh em chúng ta phải đại khai sát giới rồi.”
Nhị hoàng thúc nói rồi cởi bỏ cấm chế trên người Mông Liệt. Hắn cũng rõ ràng, hôm nay chỉ e cục diện của bọn họ là chắc chắn phải chết.
“Nhị ca, ngươi và ta liên thủ, giết hắn đến long trời lở đất.” Mông Liệt cầm trường thương xông tiêu mà lên.
“Hai vị hoàng thúc, ta đến giúp đỡ các ngươi chút sức lực.” Hàn Sâm biết đã đến lúc sống chết trước mắt, lập tức không do dự nữa, gọi ra thú hồn Thiên Tinh Lang, một tay gánh đầu lâu biến thành từ thú hồn Âm Đầu Quỷ mà xông tới.
Nhị hoàng thúc không cho rằng Hàn Sâm có thể giúp đỡ được gì, nhưng bởi vì biết một trận chiến này là cục diện gần như chắc chắn phải chết, chỉ khác chết sớm hay chết muộn mà thôi, nên không mở miệng ngăn cản Hàn Sâm lại.
Hết chương 2818.
Chương 2819. Kích phát tiềm năng.Đầu lâu bị Hàn Sâm nâng trong tay, hốc mắt nó phóng xạ ra hai luồng ánh sáng xanh. Đáng tiếc, sau khi tiếp xúc chùm sáng màu hồng phấn của Lãnh Quang Mị, tia sáng xanh lập tức bị đánh tan, lực lượng hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Vẻ mặt Hàn Sâm không thay đổi, lực lượng thú hồn Âm Đầu Quỷ không được đã sớm nằm trong dự liệu của hắn. Gần như nháy mắt trong tia sáng xanh bị đánh tan, Hàn Sâm đã hoàn toàn kích phát lực lượng của ma văn Thiên Tinh Lang.
Nhìn chăm chú chùm sáng màu hồng phấn, Hàn Sâm hít sâu một hơi, đột nhiên đánh ra một quyền.
Oành!
Tỉnh quang màu lam va chạm vào chùm sáng màu hồng phấn trong không trung. Hai luồng lực lượng lại đồng thời nổ tung ra, chia làm pháo hoa hồng phấn và xanh lục giao nhau, nở rộ trong không trung.
“Làm sao có thể?” Tất cả mọi người giật nảy cả mình, đều nhìn xem Hàn Sâm với vẻ mặt kinh ngạc. Không ai lại nghĩ tới, Hàn Sâm cho tới nay đều như không am hiểu chiến đấu, lại có thể bùng nổ ra lực lượng chống lại được Lãnh Quang Mi.
Đến cả Thần Tử Yêu Liên đều ngoài ý muốn mà nhìn Hàn Sâm, hiển nhiên hắn cũng không ngờ tới, Hàn Sâm có thể bùng nổ ra lực lượng như vậy.
“Nhị hoàng thúc, ngươi và ta liên thủ chém giết con dị chủng này, ngươi dùng Lĩnh Vực Thời Gian giúp ta chút sức. Ta đến chém giết nó.” Dưới một đòn này, Hàn Sâm đã biết, thú hồn Thiên Tỉnh Lang bốn hợp một vẫn yếu hơn Lãnh Quang Mị một chút. Một đòn toàn lực của hắn cũng chỉ không phân thắng bại với một trong số đông chùm tia sáng Lãnh Quang Mị bắn ra.
“Được!” Nhị hoàng thúc mừng rỡ. Mặc dù không biết vì sao Hàn Sâm lại có lực lượng như vậy, nhưng điều này lại làm cho hắn dấy lên chút hi vọng một lần nữa.
Lĩnh Vực Thời Gian bị Nhị hoàng thúc vận chuyển tới cực hạn, từng luồng xích trật tự thời gian vặn vẹo dao động trong không trung, khiến từng cử động của Lãnh Quang Mị thoạt nhìn chậm chạp hơn không ít, mà động tác của Hàn Sâm lại trông giống như được tăng tốc.
Thật ra không phải tốc độ của Hàn Sâm tăng lên, mà tốc độ thời gian trôi qua nhanh hơn, từ đó làm cho tốc độ của hắn trông cũng nhanh hơn.
Dưới một chính một phụ phía, tốc độ của Hàn Sâm lập tức vượt qua Lãnh Quang Mị, tinh quang trên người óng ánh, như một ngôi sao băng màu xanh lam bay ngang qua bầu trời, xuyên qua chùm sáng màu hồng phấn mà Lãnh Quang Mị bắn ra, nhanh chóng đến gần Lãnh Quang MỊ.
“Nhanh hơn Lãnh Quang Mị thì có ích gì? Lực lượng không bằng thì từ đầu đến cuối cũng không tổn thương được Lãnh Quang Mị, cuối cùng khó mà thoát khỏi cái chết.” Thần Tử Yêu Liên khinh thường nói.
Hắn đương nhiên nhìn ra, lực lượng của Hàn Sâm tuyệt đối kém hơn Lãnh Quang Mị rất nhiều, thậm chí còn không bằng Nhị hoàng thúc
Bạch Bố Y. Với lực lượng của hắn, cho dù đụng vào Lãnh Quang Mị,
cũng khó có thể khiến Lãnh Quang Mị bị thương.
Hàn Sâm lại như không rõ đạo lý này, vẫn mau chóng tới gần Lãnh Quang Mị như cũ. Dưới sự khống chế Lĩnh Vực Thời Gian của Nhị hoàng thúc, hắn có thể nhẹ nhõm né tránh từng chùm sáng màu hồng phấn.
Ầm!
Trong chốc lát, tinh quang màu lam nở rộ trên nắm đấm của Hàn Sâm và xúc tu của Lãnh Quang Mị, lực lượng của tinh quang kia cũng không có khả năng phá vỡ thân thể kim loại trong suốt lạnh lẽo của Lãnh Quang Mị, trái lại còn bị chấn đến văng tung toé ra bốn phía.
“Quả nhiên không được, vẫn quá miễn cưỡng!” Nhị hoàng thúc hơi thất vọng, mặc dù ngờ tới có thể sẽ là kết quả như vậy, nhưng khi chân chính nhìn thấy, hắn vẫn khó tránh khỏi sẽ rất thất vọng.
Hi vọng bọn người Bảo Cầm vừa dấy lên, cũng tan biến theo một quyền này. Cho dù là ai cũng nhìn ra được, lực lượng của Hàn Sâm vẫn yếu hơn Lãnh Quang Mị rất nhiều.
‘Thế nhưng Hàn Sâm lại không hề từ bỏ, thân hình hắn như chớp giật, mau chóng chớp động xung quanh Lãnh Quang Mị, đánh một quyền tiếp một quyền vào thân thể Lãnh Quang Mị, khiến tinh quang màu lam không ngừng nổ tung.
“Chênh lệch về lực lượng không thể bù đắp bằng dùng nhiều quyền, cho dù sử dụng năng lực tụ lực cùng loại với Thiên Hạ Đao, cũng không có khả năng đánh bại Lãnh Quang Mị.”” Thần Tử Yêu Liên cười lạnh nói.
Cho dù người khác nghĩ thế nào, Hàn Sâm vẫn đánh từng quyền, từng quyền lên Lãnh Quang Mị, mà theo số quyền Hàn Sâm đáng ra tăng lên, lực lượng trên quyền của hắn lại cũng tăng vọt theo.
“Thuật gen tụ lực kích phát tiềm năng sao?” Ánh mắt Thần Tử Yêu Liên lóe lên vẻ khinh miệt: “Thuật kích phát tiềm lực dĩ nhiên có thể tăng lên sức chiến đấu biên với độ lớn, những cũng phải có tiềm lực để kích phát thì mới được. Một dị chủng cấp Phá Kén, dù kích phát tiềm lực thế nào, lực lượng cũng không có khả năng đạt tới cấp Hoá Điệp đỉnh phong như Lãnh Quang Mị. Cho dù ngươi nghiền ép toàn bộ tiềm lực của gen, dùng tất cả năng lượng sinh mệnh hóa thành một đòn công kích theo hình thức tự sát, cũng không có khả năng làm Lãnh Quang Mị bị thương nặng.”
Bọn người Nhị hoàng thúc cũng nhìn ra được, Hàn Sâm đang cưỡng ép kích phát tiềm năng. Thế nhưng chính như lời Thần Tử Yêu Liên nói, bản thân hắn cần phải có đủ tiềm lực mới được. Nếu không cho dù nổ tung mà chết, cũng không có khả năng kích phát được lực lượng chiến một trận với Lãnh Quang MI.
Giống như bình xăng chỉ có một lít xăng, dù thiêu đốt đầy đủ để nổ tung đến thế nào, cũng không có khả năng sinh ra hiệu quả giống như đạn đạo.
Hàn Sâm lại không quan tâm, không ngừng kích phát tiềm năng trong thân thể của mình.
Người khác không biết, chính hắn lại rất rõ ràng, thân thể này của hắn ở cấp Lột Xác, nhưng lại hoàn toàn không phát huy được lực lượng của thân thể. Đối với người khác, đây là kích phát tiềm năng, nhưng đối với hắn, đây chỉ là kích phát lực lượng bình thường tiềm ẩn trong thân thể ra mà thôi.
Dưới sự nghiền ép của Hàn Sâm, lực lượng cất giấu trong thân thể không ngừng bị kích phát ra, làm tinh quang trên quyền của hắn càng ngày càng mạnh. Ban đầu, nó còn giống như tinh quang, sau đó, mỗi khi đấm ra một quyền đều giống như một vầng mặt trời màu lam.
Oành!
Thân thể Lãnh Quang Mị lại gánh một quyền của Hàn Sâm, nhưng nó
đã khó mà nhẹ nhõm giống như vừa rồi. Xúc tu kim loại trong suốt đã bị đánh ra một dấu quyền, mảnh vụn màu hồng phấn văng ra theo gió, Lãnh Quang Mị cũng phát ra gào thét đau khổ.
“Còn đang kích phát tiềm năng… Tiềm lực của hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào… không phải thật sự có thể giết chết Lãnh Quang Mị đấy chứ…” Nhị hoàng thúc vẫn đang khống chế Lĩnh Vực Thời Gian. Nhìn thấy tinh quang trên người Hàn Sâm đã chói sáng như mặt trời, lại vẫn còn tăng lên như cũ, hắn vừa mừng vừa sợ trong lòng.
“Hừ, bộc phát tiềm lực ở loại cường độ này không bao lâu sẽ suy kiệt sức sống mà chết, ngươi còn có thể chống đỡ đến khi nào?” Thần Tử Yêu Liên lại lơ đễnh, hắn thấy, bộc phát tiềm năng như Hàn Sâm là đang tìm cái chết.
Oành oành!
Hiện tại thân thể nhỏ bé của Hàn Sâm, có lẽ đã giống như Thần khoác lên ánh sao chư thiên. Hắn vốn còn cần dựa vào Lĩnh Vực Thời Gian khống chế, để trốn tránh sự tấn công của Lãnh Quang Mị, nhưng bây giờ đã hoàn toàn không cần.
Hàn Sâm đấm ra một quyền, giống như sao trời chư thiên rơi xuống, miễn cưỡng ngăn chặn Lãnh Quang Mị, mạnh mẽ đánh nát chùm tia sáng màu hồng phấn của Lãnh Quang Mị, mạnh đến mức khiến người khó có thể tin.
Bảo Cầm mừng rỡ như điên, kêu lên: “Lại còn có thể tiếp tục bùng nổ tiêm năng, tiềm năng này thực sự khủng bố, khó trách đến cả bệ hạ đều sẽ tâm động nhận hắn làm đệ tử, loại tiềm lực này quả thực đáng sợ.”
“Chống cự! Nhất định phải tiếp tục chống cự, chỉ cần có thể sống sót, sau khi trở lại tộc Hoàng Cực, cho dù phải táng gia bại sản, liều cái mặt mo này của ta, cũng nhất định phải đền bù thân thể suy yếu của ngươi.” Lòng bàn tay Mông Liệt tràn đầy mồ hôi. Hắn cũng ở cấp Phá Kén, cho nên hắn rõ ràng nhất, với thân thể cấp Phá Kén, muốn chèo chống bùng nổ lực lượng như vậy, cần phải trả giá lớn đến mức nào. Sau trận chiến này, cho dù Hàn Sâm có thể đánh bại Lãnh Quang MỊ, chỉ e thân thể cũng phải phế rồi.
Nếu không may mắn, rất có thể còn chưa đánh bại được Lãnh Quang Mị, Hàn Sâm đã chết bất đắc kỳ tử bởi vì tiêu hao quá lớn.
Hết chương 2819.
Chương 2820. Thú hồn Lãnh Quang Mị.Mồ hôi trên trán Nhị hoàng thúc không ngừng nhỏ xuống, ánh mắt tràn đầy vẻ phức tạp.
Lực lượng Hàn Sâm bùng nổ ra đã vượt qua hắn, thậm chí vượt qua Lãnh Quang Mị, lực lượng như vậy lại bị thân thể khéo léo đến thế khống chế. Nhị hoàng thúc rất lo lắng, thân thể Hàn Sâm không chống đỡ nổi, một giây sau sẽ trực tiếp nổ tung.
Nhị hoàng thúc cũng được cho là người có kiến thức rộng rãi, từng thấy không biết bao nhiêu cường giả, thiên tài, nhưng có thể dùng thân thể như vậy, bùng nổ tiềm năng đến loại tình trạng này, lại chưa từng gặp nổi một người.
“Còn chưa suy kiệt mà chết ư? Chẳng lẽ trong thân thể của hắn có gen di truyền của Chân Thần sinh vật sao?” Ánh mắt Thần Tử Yêu Liên cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ngoài hậu duệ của sinh vật cấp Chân Thần, sinh vật bình thường căn bản không có khả năng vượt cấp tiêu hao ra loại sức mạnh đáng sợ này.
Oành!
Thân thể kim loại trong suốt của Lãnh Quang Mị bị một quyền của Hàn Sâm đánh nổ tung. Toàn bộ thân thể nó chia năm xẻ bảy.
“Săn giết sinh vật Thần Hóa, Lãnh Quang Mị, thu hoạch được thú hồn Thần Hóa Lãnh Quang Mị, phát hiện gen của dị chủng Thần Hóa.”
Gần như cùng một lúc, âm thanh nhắc nhở cũng vang lên trong đầu Hàn Sâm.
“Xử lý rồi! Thánh Anh điện hạ vạn tuế!” Long Đa hưng phấn kêu to. Không có ai muốn chết. Hàn Sâm đánh nổ tung Lãnh Quang Mị, chẳng khác nào nhặt về một cái mạng cho bọn họ, cũng khó trách hắn hưng phấn.
“Không tồi, thật sự không tồi đâu. Có thể làm được đến mức này, trong số sinh vật cấp thấp, ngươi cũng coi như rất xuất sắc.” Yêu Liên không tức giận chút nào, lại còn cười tủm tỉm, vỗ tay, rồi nói.
“Yêu Liên, bây giờ ngươi đi còn kịp, ta có thể tha cho ngươi một mạng.” Hàn Sâm nhìn Yêu Liên nói một cách nghiêm túc.
“Tha cho ta một mạng?” Ánh mắt Thần Tử Yêu Liên nhìn hắn giống như đang nhìn thằng ngốc.
Đám người Nhị hoàng thúc, Mông Liệt, Bảo Anh nghe Hàn Sâm nói như vậy, đều lộ vẻ mặt kỳ quái. Mặc dù bọn họ có bột gốm có thể khắc chế Thần Tử Yêu Liên, thế nhưng chọc giận một vị Thần tử như thế, thực sự là cử chỉ không khôn ngoan.
Thần Tử Yêu Liên lại không tức giận. Trên thực tế, hắn cũng không cần phải sinh khí, không có ai lại để ý một kẻ ngu ngốc, một tên điên nói gì, đương nhiên cũng sẽ không tức giân với tên điên.
Nhìn Hàn Sâm một lượt, Thần Tử Yêu Liên nói với giọng nhìn xuống từ trên cao: “Nếu ngươi có thể sống sót dưới sự vây công của những con dị chủng kia, thì bổn thần tử sẽ tự tay kết liễu ngươi.”
Hắn nói chuyện rất kiêu ngạo, thật giống như Hàn Sâm bị hắn giết chết là vinh quang lớn đến dường nào.
Không đợi Hàn Sâm nói gì, Gehr đã kêu lên sợ hãi: “Dị chủng… toàn bộ đều là dị chủng… đều là Lãnh Quang Mi…”
Đám người Hàn Sâm quay đầu nhìn sang, chỉ thấy trên bầu trời xa xăm, một mảnh biển hồng phấn như đá quý vọt tới, toàn bộ chúng lại đều là Lãnh Quang Mi.
Mặc dù bọn chúng không mạnh đến kinh khủng như con Lãnh Quang Mị trước đó, nhưng đều là tồn tại cấp Thần Hóa. Trong đó không ít tồn †ại có khí tức gần sát con Lãnh Quang Mị lúc trước.
Đám người lúng túng, mặt đều trở nên trắng bệch trong nháy mắt. Mặc dù đã sớm biết sự kinh khủng của tinh vực Đại Tịch Diệt, nhưng không ngf[ tới lại khủng bố như vậy. Trong vòng vài vạn dặm, lại có nhiều dị chủng kinh khủng như vậy.
Bọn họ giết một con Lãnh Quang Mị đã gian nan như vậy. Một đám Lãnh Quang Mị này, nói ít cũng có ba mươi, bốn mươi con, trong đó có vài con có khí tức rất gần con lúc trước. Bị nhiều Lãnh Quang Mị vây công như vậy, kết cục sẽ thế nào, dùng mông cũng có thể đoán được.
Lúc trước Hàn Sâm đã tiêu hao tiềm lực một lần, dù thế nào cũng không có khả năng tiêu hao tiềm lực lần nữa. Cho dù tiêu hao tiềm lực lần nữa, cũng không có khả năng lấy một địch mười.
“Móa nó, giết một con đủ vốn, giết hai con lời một con, liều với bọn chúng.” Long Đa nắm chặt cự phủ, hét lớn.
Mắt thấy Lãnh Quang Mị thành đàn đã lao đến, tất cả mọi người biết không còn hy vọng sống, đều nổi lên suy nghĩ liều mạng.
“Nhị hoàng thúc, giúp ta khống chế những con Lãnh Quang Mị kia đi.” Hàn Sâm nói, tay phải giơ lên, một thanh kiếm khí màu hồng phấn hơi mờ ra hiện trong tay hắn.
Thanh kiếm kia óng ánh, sáng long lanh gần như đá quý cao cấp, lại có cảm giác lạnh lẽo của kim loại. Nó chỉ rộng chừng một ngón tay, toàn thân toả sáng phấn hồng, lộ ra vẻ yêu dị.
Vị trí chuôi kiếm có một bảo châu hình con mắt màu hồng phấn, như đang ngó nhìn người ta, khiến người ta nhìn mà không nhịn được run rẩy trong lòng, nổi da gà toàn thân.
Thú hồn Thần Hóa Lãnh Quang Mị: kiếm Lãnh Quang (bán thành phẩm).
Khác với thú hồn không trọn vẹn mà Hàn Sâm lấy được trước đó, thú hồn kiếm Lãnh Quang này là bán thành phẩm. Hàn Sâm cũng không biết cụ thể chỉ ý gì. Nhưng chỉ cầm kiếm Lãnh Quang, hắn đã có thể
cảm thấy lực lượng kinh khủng bên trong nó.
Nhị hoàng thúc còn chưa kịp phản ứng, Hàn Sâm đã hóa thành một luồng sáng, phóng tới bây Lãnh Quang Mị, khiến hắn giật nảy mình, vô ý thức triển khai Lĩnh Vực Thời Gian, bao phủ cả một khu vực lớn.
Vào thời đại Đại Vũ Trụ khoa học kỹ thuật phát đạt như bây giờ, cường giả dùng kiếm vẫn rất nhiều. Đến cả nội bộ tộc Hoàng Cực cũng có không ít cao thủ sử dụng kiếm.
Thế nhưng đám người Nhị hoàng thúc lại chưa từng thấy kiếm pháp của Hàn Sâm, không chỉ chưa từng thấy, thậm chí đến cả nghe cũng chưa từng nghe nói đến.
Có lẽ bọn họ căn bản không chú ý Hàn Sâm dùng đang kiếm pháp gì, bởi vì ánh kiếm màu hồng kỳ dị giăng khắp nơi kia đã hoàn toàn đoạt đi tinh thần và ánh mắt của bọn họ.
Ánh kiếm phấn hồng thẳng tắp chợt lóe lên từ trong hư không. Một con Lãnh Quang Mị bị chém thành hai nửa trong nháy mắt. Không đợi mọi người phản ứng kịp, Hàn Sâm đã xông vào trong bầy Lãnh Quang MỊ.
Chỉ thấy ánh kiếm đầy trời giăng khắp nơi, giống như tia cắt tử vong xen lẫn trong địa ngục. Những nơi nó đi qua, từng đoạn xúc tu bay múa, một con Lãnh Quang Mị bị Hàn Sâm chém giết tùy ý, gần như đang chém dưa, thái rau.
“CMN, Thánh Anh điện hạ mạnh như vậy… Trước đó hắn đang đùa chúng ta chơi sao?” Long Đa đều nhìn đến ngu người, hơi giật mình nói.
Không có ai trả lời hắn, bởi vì bọn họ cũng đang cực độ khiếp sợ. Nếu chém giết Lãnh Quang Mị dễ dàng như vậy thì thôi, thế nhưng rõ ràng trong đó có tồn tại kinh khủng không kém gì con Lãnh Quang Mị vừa rồi, vậy mà nó vẫn bị Hàn Sâm tiện tay chém xúc tu, giết một đám Lãnh Quang Mị đến nỗi chúng không có lực đánh trả.
Mặc dù trong đó cũng có công lao Lĩnh Vực Thời Gian của Nhị hoàng thúc, Hàn Sâm mới có thể không kiêng nể gì mà xuyên qua bầy Lãnh Quang Mị như thế. Thế nhưng dù vậy, chuyện này vẫn quá rung động.
Mắt thấy từng con Lãnh Quang Mị mạnh mẽ bị Hàn Sâm chém giết vẫn lạc, thần huyết chảy ra như thác đổ trên bầu trời. Trong rất nhiều chùm sáng màu hồng phấn hỗn loạn, ánh kiếm kinh thiên kia có vẻ chói mắt khác thường.
Thần Tử Yêu Liên vô cùng ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm giết hàng loạt Lãnh Quang Mị, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. Thân là thần tử, hắn cũng chưa từng gặp loại dị chủng như Hàn Sâm, lại khiến mình hoàn †oàn không nhìn thấu thực lực của hắn mạnh hay yếu.
“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với dị chủng này? Hắn rốt cuộc là dị chủng đẳng cấp gì?” Ánh mắt Thần Tử Yêu Liên liếc nhìn qua lại trên người Hàn Sâm, thần quang mơ hồ nở rộ trong ánh mắt. Thế nhưng dù nhìn thế nào, trạng thái thân thể mà Hàn Sâm bày ra, dường như chỉ có cấp Lột Xác mà thôi, dường như còn thấp hơn cấp Phá Kén hắn nghĩ lúc trước.
Hết chương 2820.
Chương 2821. Chiến Yêu Liên.Không lâu sau, ba mươi, bốn mươi con Lãnh Quang Mị đã bị Hàn Sâm chém giết hết. Dị chủng của tinh vực Đại Tịch Diệt vô cùng tàn bạo, biết rõ không địch lại, vẫn hung hãn không sợ chết, chiến đến con cuối cùng như cũ.
Bọn người Nhị hoàng thúc vừa mừng vừa sợ, vốn cho rằng hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, lại không ngờ tuyệt xử phùng sinh, Hàn Sâm bùng nổ ra lực lượng mạnh mẽ khó có thể tưởng tượng.
“Khó trách bệ hạ dùng sức dẹp nghị luận của mọi người, không tiếc cứng rắn từ bỏ tộc quy, cũng muốn thu ngươi làm đệ tử. Năng lực như
vậy, xứng đáng làm đệ tử của Hoàng Đế” Mông Liệt giơ ngón tay cái lên.
“Thánh Anh điện hạ có lực lượng mạnh mẽ như thế, sao không dùng sớm, hại chúng ta lo lắng lâu như vậy.” Long Đa nói oang oang.
Đám người đều cảm thấy Hàn Sâm giấu quá sâu. Nếu không gặp được lúc sống chết ngay trước mắt, chỉ e dù thế nào bọn họ cũng không có khả năng biết Hàn Sâm lại có lực lượng mạnh đến thế.
“Chỉ mượn nhờ lực lượng của dị bảo mà thôi, không phải là năng lực của bản thân ta.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
“Thánh Anh điện hạ, cho dù thanh kiếm này của ngươi thật sự khủng khiếp, nhưng đó là kiếm cái. Dị bảo Thần Hóa như thế, nên có một chỗ cắm dùi trên bảng xếp hạng chứ? Sao ta chưa từng nghe nói đến…” Bảo Cầm cũng nói.
Đám người ngươi một lời ta một câu, Thần Tử Yêu Liên lại cười lạnh, nói: “Ngươi quả thật có chút năng lực, cũng xứng để bổn Thần tử tự †ay giết ngươi.”
Long Đa khinh thường kêu lên: “Thần Tử Yêu Liên, ngươi nói phét lác gì thế, có bột gốm ở đây, đến cả ta ngươi cũng không động được, huống chi là Thánh Anh điện hạ.”
Ánh mắt Thần Tử Yêu Liên tràn đầy vẻ khinh miệt: “Sinh vật cấp thấp vô tri, sở dĩ những mảnh gốm kia có thể tổn thương thần thể của ta, chẳng qua bởi vì trong đó trộn lẫn tro cốt của Thánh Kỳ Lân. Bổn Thần tử vốn không muốn lãng phí lực lượng vào những chuyện không quan trọng, các ngươi thật sự cho rằng ta không đối phó được những tro cốt kia ư?”
“Có bản lĩnh thì ngươi đến đi!” Long Đa lại không tin, khiêu khích nói.
Đám người đều cảm thấy Thần Tử Yêu Liên chắc hẳn không phá được bột gốm, nếu không hắn làm gì lại phiền phức như vậy, mất sức lực lớn, dẫn nhiều Lãnh Quang Mị tới như vậy.
“Thật sự là sinh vật ngu xuẩn.” Thần Tử Yêu Liên không giải thích. Từng luồng diễm khí có hai màu tím và trắng giao nhau đột nhiên nổi lên trên người hắn. Đôi mắt hắn càng như được nạp đầy điện, lóng lánh mũi nhọn sắc trắng xanh.
Bọn người Nhị hoàng thúc sợ hãi trong lòng, cảm thấy uy thế kinh khủng khó mà nói ra tản ra từ trên người Thần Tử Yêu Liên, khiến bọn họ kinh hãi trong lòng, vô ý thức lui lại, gần như muốn quay người chạy trốn.
“Chuẩn bị kỹ càng bột gốm!” Nhìn Thần Tử Yêu Liên trông giống như quỷ Thần đi tới từng bước một, Nhị hoàng thúc la lớn.
Đám người vội vàng đều lấy bột gốm ra, vung về phía Thần Tử Yêu Liên. Trong chốc lát, bột gốm xám trắng bao phủ đầy trời, thế nhưng lần này lửa gốm đính vào trên quang diễm màu tím và trắng kia, lại rơi xuống giống như bùn cát bình thường, không có khả năng thiêu đốt Thần quang trên người Thần Tử Yêu Liên.
Tất cả mọi người kinh hãi, bột gốm bọn họ dùng để đối phó Thần Tử Yêu Liên lại vô dụng.
“Ngươi tên Thánh Anh đúng không? Có thể được bổn Thần tử nhớ tên, ngươi cũng coi như không - phụ - đời - này.” Thần Tử Yêu Liên vừa đi về phía Hàn Sâm, vừa lạnh giọng nói.
Hàn Sâm không để ý Thần Tử Yêu Liên nói gì, đôi mắt nhìn chằm chằm Thần Tử Yêu Liên, lộ vẻ trầm tư.
Đám người Nhị hoàng thúc rõ ràng không nhìn thấy, một thứ màu tím như linh thể ác quỷ đang bao phủ trên người Thần Tử Yêu Liên, cảm giác linh thể kia cho Hàn Sâm giống y hệt Thần chi linh Đằng Thiên La.
“Kỳ quái, vì sao Thần Tử Yêu Liên lại cho ta cảm giác, thân thể của hắn chỉ giống như một vật chứa bằng gõ, linh thể ác quỷ màu tím kia mới là chân thân của hắn vậy?” Hàn Sâm âm thầm suy tư trong lòng.
Cũng bởi vì có linh thể ác quỷ màu tím kia che chở Thần Tử Yêu Liên, cho nên những bột gốm đó mới vô hiệu với hắn, nhưng Hàn Sâm vẫn nhìn ra chút mánh khóc.
Sau khi những linh thể ác quỷ màu tím kia xuất hiện, sức sống trên người Thần Tử Yêu Liên giống như đang biến mất, có thể nhìn thấy mạch máu dưới làn da mặt của hắn đều nhô ra ngoài, biến thành một loại màu xanh tím như ứ máu, giống hệt gân xanh nhô ra của người chất.
“Thánh Anh điện hạ đi mau…” Tất cả mọi người đang chạy trối chết. Bảo Anh đã thấy Hàn Sâm đứng ngốc ở đó mà không nhúc nhích, vội vàng hét lớn.
Hàn Sâm bị Bảo Anh cắt ngang suy nghĩ, nhìn Thần Tử Yêu Liên chạy tới chỗ cách hắn không đến mười mét, nói: “Yêu Liên, ngươi thật sự muốn chết sao?”
Có lẽ Yêu Liên đã không kiên nhẫn lắm, lại hoặc có cấm ky nào đó cần tuân thủ, nên không tiếp tục nói nhảm với Hàn Sâm, trực tiếp ngưng tụ sức mạnh, ngón tay như hoa sen bắt tới về đầu Hàn Sâm. Nếu bị tay của hắn bắt trúng, chỉ e trên đầu Hàn Sâm sẽ lập tức có thêm năm cái lỗ máu.
Nhị hoàng thúc nghe thấy tiếng kêu của Bảo Anh, biết Hàn Sâm không trốn, không khỏi quay đầu nhìn lại, vừa hay nhìn thấy tay của Thần Tử Yêu Liên chụp vào Hàn Sâm, bột gốm tràn ngập không trung hoàn toàn không có chút tác dụng nào với hắn.
Bọn họ không nhìn thấy, Hàn Sâm lại thấy rõ, linh thể ác quỷ màu tím kia động tác giống như Thần Tử Yêu Liên, đưa tay bắt lấy hắn, những bột gốm kia đều ở bên ngoài linh thể ác quỷ màu tím.
Trái tim rung động từng đợt, khiến Hàn Sâm biết một đòn này tất nhiên vô cùngv, gần như không chút do dự, Hàn Sâm trực tiếp gọi ra Đằng Thiên La.
Đằng Thiên La như người khổng lồ ánh xanh lập tức xuất hiện trước mặt Hàn Sâm, nắm đấm to lớn đánh thẳng vào linh thể ác quỷ màu tím.
Thần Tử Yêu Liên căn bản không ngờ được lại xảy ra loại chuyện này. Cho dù ai cũng không ngờ tới, một sinh vật cấp thấp của đại vũ trụ, lại có được Thần chi linh. Đây gần như là chuyện không thể nào.
Cho nên đến cả cơ hội phản ứng Thần Tử Yêu Liên cũng không có, linh thể ác quỷ màu tím trực tiếp bị một quyền toàn lực của Đằng Thiên La đấm vào mặt, lập tức bị đánh đến mức ánh sáng tím văng tung toé, đầu lâu vặn vẹo, bay ngược ra ngoài.
Cùng lúc linh thể ác quỷ màu tím bay ra ngoài, thân thể của Thần Tử Yêu Liên cũng bay ngược ra ngoài theo, miệng hắn phun máu tươi điên cuồng.
Bọn người Mông Liệt nhìn đến ngây người, gần như không thể tin được †ất cả những gì mắt mình nhìn thấy, còn tưởng rằng mình hoa mắt.
Thần Tử Yêu Liên hung hăng xông thẳng đến Hàn Sâm như vậy, Hàn Sâm thậm chí còn không hề động chút nào, tay cũng không nhấc, chỉ nhìn Thần Tử Yêu Liên một chút, Thần Tử Yêu Liên đã lập tức bay ngược ra ngoài, phun máu tươi đầy miệng.
“Ông trời của ta ơi, ta nhìn thấy gì… Thánh Anh… Hắn… Hắn rốt cuộc làm gì vậy… mà chỉ cần một ánh mắt đã đánh ngã được một Thần tử…” Mông Liệt nghẹn ngào kêu lên. Chuyện này thực sự quá không thể tưởng tượng nổi.
Nhị hoàng thúc Bạch Bố Y đã lộ vẻ mặt dại ra, có lẽ đám người Long Đa không biết hiểu biết Thần tử là gì, chỉ cho rằng đó là Thần Hóa mạnh hơn chút. Thế nhưng là hắn lại rất rõ ràng, Thần tử không đơn giản là mạnh hơn Thần Hóa một chút. Chỉ có cường giả Chân Thần đỉnh cấp chân chính trong đại vũ trụ, mới có thể địch nổi với Thần tử, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là địch nổi mà thôi, có thể chiến thắng Thần tử hay không còn là một ẩn số.
Nhị hoàng thúc có nằm mơ cũng chẳng ngờ, trong vũ trụ này, lại có một sinh vật, có thể làm một Thần tử phun máu bay ngược chỉ bằng một ánh mắt. Chuyện quả thực giống như chuyện thiên phương dạ đàm.
Hắn cảm thấy chuyện này giống như chuyện Bạch Bố Y hắn liếc mắt một cái đã giết được tộc trưởng tộc Thái Thượng trong một giây, căn bản không thể xảy ra. Thế nhưng, bây giờ chuyện không thể xảy ra lại sống sờ sờ hiện ra trước mắt hắn như thế.
Hết chương 2821.
Chương 2822. Trận chiến Thần linh.“Thần chỉ linh Đằng Thiên La, thì ra sinh vật giết Thần chính là ngươi, lại còn chiếm được Thần chỉ linh Đằng Thiên La, thật sự không ngờ tới… chỉ là một sinh vật cấp thấp lại có thể làm được đến mức này…” Thần Tử Yêu Liên đứng lên, khóe miệng còn thấm máu tươi. Đôi mắt hắn nhìn chòng chọc vào Đằng Thiên La trước người Hàn Sâm, hiển nhiên hắn có thể nhìn thấy Đằng Thiên La.
Đám người Nhị hoàng thúc càng giật mình. Chuyện Thần thương xuất hiện trước đó đã bị làm đến sôi sùng sục, vậy mà một dị chủng như Hàn Sâm lại chém giết được Thần, thực sự khiến người ta khó mà tin được.
Vẻ mặt Hàn Sâm lại không hề thay đổi. Dưới sự khống chế của hắn, Thần chỉ linh Đằng Thiên La dẫn theo Thần quang màu lục kinh khủng điên cuồng công kích Thần Tử Yêu Liên, hay nói cách khác là công kích con linh thể ác quỷ màu tím trên người Yêu Liên.
Không giống Hàn Sâm dùng ý niệm khống chế Thần chi linh, thân thể Thần Tử Yêu Liên dường tồn tại cùng một thể với ác linh màu tím, thân thể của hắn hành động sẽ ảnh hưởng hành động của ác linh màu tím.
Cho nên Hàn Sâm chỉ quan chiến ở nơi xa, mà Thần Tử Yêu Liên nhất định phải trực tiếp tham dự chiến đấu. Hơn nữa, nếu ác linh bị thương, Thần Tử Yêu Liên sẽ bị thương theo.
Ác linh màu tím và Đằng Thiên La chiến đấu điên cuồng. Lực lượng kinh khủng gần như có thể chôn vùi hết thảy, thế nhưng loại lực lượng này quá kỳ diệu. Ngoài trừ ác linh màu tím và Đằng Thiên La, không có bất cứ vật chất nào của đại vũ trụ bị lực lượng kinh khủng này ảnh hưởng, bọn người Nhị hoàng thúc căn bản không nhìn thấy Thần chỉ linh tồn tại.
Theo suy nghĩ của bọn họ, Hàn Sâm chỉ lơ lửng giữa không trung nhìn Thần Tử Yêu Liên, mà Thần Tử Yêu Liên lại như phát như bị điên chiến đấu với không khí, miệng còn thỉnh thoảng phun máu tươi, hoặc bị đánh bay ra ngoài.
“Thánh Anh điện hạ rốt cuộc có lai lịch gì, mạnh đến mức khiến người †a kinh hãi, thoạt nhìn hắn càng giống một vị Thần hơn Thần Tử Yêu
Liên.” Long Đa thì thào nói.
“Có lẽ chỉ có bệ hạ biết lai lịch của Thánh Anh, vậy thì khó trách bệ hạ sẽ thu hắn làm đệ tử. Hắn lại có thể chiến đấu cùng Thần tử. Trong đại vũ trụ, chỉ có số ít cường giả cấp Chân Thần mới có thể làm được chuyện này…” Nhị hoàng thúc nhìn Hàn Sâm trên không trung bằng ánh mắt phức tạp.
“Thần Tử Yêu Liên nói Thánh Anh điện hạ chém giết Thần, đó là thật sao?” Gehr hỏi với vẻ mặt kỳ quái.
Không ai có thể trả lời hắn, bọn họ cũng rất muốn biết đáp án này.
Mặc dù Hàn Sâm chiếm thế chủ động, thế nhưng lực lượng của Thần chỉ linh Đằng Thiên La cũng không mạnh hơn Thần chỉ linh của Thần Tử Yêu Liên bao nhiêu, trên mặt lực lượng, có thể nói là không kém bao nhiêu.
Nếu không phải lúc trước Hàn Sâm lợi dụng sự chủ quan của Thần Tử Yêu Liên, mở màn đã đánh ác linh màu tím của Thần Tử Yêu Liên bị thương nặng, chỉ e hiện tại cũng khó có thể áp chế hắn.
“Tộc cấp thấp cuối cùng chỉ là tộc cấp thấp. Cho dù có được đến Thần chỉ linh, cũng chỉ biết vận dụng bị động.” Mặc dù Thần Tử Yêu Liên bị áp chế, vẻ kiêu ngạo trên mặt lại không hề thu liễm. Trái lại, ánh mắt hắn trở nên càng nóng rực, thậm chí có thể nói là tham lam, tham lam nhìn chằm chằm Thần chỉ linh Đằng Thiên La.
“Giết ngươi là đủ.” Hàn Sâm cũng nhìn ra được, sau khi Thần Tử Yêu Liên và ác linh màu tím kết hợp, khiến ác linh màu tím càng thêm linh hoạt, vận dụng lực lượng cũng càng trực tiếp, không giống hắn dùng ý niệm khống chế Đằng Thiên La, cuối cùng vẫn cảm thấy có chút mất tự nhiên, cho nên mặc dù chiếm ưu thế, nhưng trước sau khó mà đánh giết ác linh màu tím.
Trong quá trình chiến đấu, Hàn Sâm cũng đang quan sát Thần Tử Yêu Liên và ác linh màu tím. Hắn gần như có thể khẳng định, ác linh màu tím chắc hẳn là một loại Thần chỉ linh, chỉ là hệ khác biệt Đằng Thiên La. Đằng Thiên La có Thần quang màu lục, rõ ràng là lực lượng hệ Thực Vật, mà ác linh màu tím lại là một hệ khác. Hàn Sâm còn không nhìn ra đó là hệ gì.
“Không biết thân thể của ta có thể dung hợp với Thần chỉ linh để chiến đấu hay không?” Hàn Sâm quan sát Thần Tử Yêu Liên, chính vì muốn biết hắn dung hợp với Thần chỉ linh để chiến đấu ra. Thế nhưng hắn quan sát rất lâu, vẫn không thể nhìn ra mánh khóe.
Thần Tử Yêu Liên lại đột nhiên quát lạnh nói: “Sinh vật cấp thấp vô tri, hiện tại bổn Thần tử sẽ cho ngươi biết, cái gì mới thật sự là Thần linh chỉ lực.”
Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy cái trán của ác linh màu tím trên người hắn đột nhiên hiển hiện một Thần văn kỳ dị. Thần Văn kia phảng phất được tạo thành từ vô số quy tắc vũ trụ. Một Thần văn huyền diệu nho nhỏ lại như ngưng tụ vô tận sự ảo diệu của vũ trụ.
Hàn Sâm lập tức cảm thấy không ổn lắm. Trong một giây Thần văn hiển hiện, Hàn Sâm lập tức cảm thấy dao động linh lực trên thân ác linh màu tím tăng cường trên phạm vi rộng, như được một loại lực lượng vũ trụ nào đó gia trì, vượt qua Đằng Thiên La trong nháy mắt, hơn nữa còn đang tăng lên một cách điên cuồng.
“Lấy danh nghĩa Yêu Liên Chi Thần, chấp nhận Thần chế tài đi!” Theo Thần âm của Thần Tử Yêu Liên vang lên, hai tay ác linh màu tím hợp thành chữ thập, ngồi xếp bằng như Phật Đà, chỉ thấy dưới thân thể của nó, một đóa Yêu Liên màu tím nở rộ. Theo Yêu Liên nở rộ, Hàn Sâm cảm thấy toàn bộ thế giới dường như đều nở đầy hoa sen màu tím, phảng phất rơi vào trong một cái ao sen vô biên vô hạn.
‘Thế nhưng Hàn Sâm liếc mắt nhìn đám người Nhị hoàng thúc, lại thấy bọn họ căn bản không có bất cứ phản ứng nào, hiển nhiên bọn họ căn bản không nhìn thấy những đoá hoa sen màu tím kia.
“Xem ra lực lượng bản nguyên của Đằng Thiên La và Thần Tử Yêu Liên vẫn giống những Thần kia, đều không thể ảnh hưởng đến sinh vật đại vũ trụ. Nhưng vì sao thân thể của bọn họ lại khác với đám Thần Hư Vô, Thần Thiên Giáp, có thể trực tiếp giáng lâm xuống đại vũ trụ, còn có thể tổn thương sinh vật đại vũ trụ đây?” Hàn Sâm hiện lên vô số nghi vấn trong lòng.
Thần Tử Yêu Liên không bởi vì nghi vấn của Hàn Sâm mà kết thúc, từng đoá hoa sen màu tím nở rộ, lại nổ tung, lực lượng kia lập tức nổ cho Đằng Thiên La bị thương.
Thần Tử Yêu Liên cà ác linh màu tím cùng đạp lên đoá hoa sen màu tím mà đi, tấn công Đằng Thiên La điên cuồng.
Lực lượng của ác linh màu tím vượt qua Đằng Thiên La rất nhiều, lại có hoa sen tín đầy trời trợ giúp, Đằng Thiên La lập tức rơi vào thế yếu, bị ác linh màu tím không ngừng tấn công. Ánh sáng xanh lục trên thân nó vỡ vụn, chỉ trong chốc lát, một cánh tay đã bị đánh nát.
Hàn Sâm cũng không vì vậy mà bị thương, không giống Thần Tử Yêu Liên. Cho dù Đằng Thiên La bị giết chết cũng không có bất cứ ảnh hưởng nào với hắn. Lực lượng của ác linh màu tím cũng không thể ảnh hưởng đến thân thể của hắn. Thế nhưng nếu Đằng Thiên La bị hủy, Hàn Sâm lại muốn đối kháng Thần Tử Yêu Liên thì chỉ e cũng không có cơ hội.
Ánh mắt như đao, thân hình Hàn Sâm bắt đầu chuyển động, vọt tới chiến trường. Hắn biết chỉ dựa vào Đằng Thiên La thì không thể thắng được, hắn nhất định phải liên thủ với Đằng Thiên La, mới có thể đánh bại Thần Tử Yêu Liên.
Hàn Sâm khẽ động, Thần Tử Yêu Liên đã nhìn thấu tâm tư của hắn, khinh miệt nói: “Sinh vật cấp thấp vô tri, ngươi cho rằng lực lượng của Thần linh không tổn thương được thân thể của ngươi, thì ngươi có thể không nhìn sao? Thật là ngu xuẩn.”
Thần Tử Yêu Liên đánh một quyền đẩy lui Đằng Thiên La, sau đó vung quyền đánh về phía Hàn Sâm. Ác linh màu tím cũng vung quyền đánh về phía Hàn Sâm theo động tác của hắn.
Vẻ mặt của Hàn Sâm không thay đổi. Hắn đột nhiên ném bao con nhộng áp súc văng ra ngoài. Trong lúc đó, hắn vung quyền đánh nát bao con nhộng, chỉ thấy mảng lớn bột gốm vỡ ra từ đó, giống như sương mù màu xám dày đặc.
“Tuy Thánh Kỳ Lân có mạnh, nhưng muốn làm bổn Thần tử bị thương bởi tro cốt của nó thì quá ngây thơ rồi.” Thần Tử Yêu Liên tiếp tục đánh đến, lực lượng của ác linh màu tím trực tiếp chấn bay tro cốt.
Hết chương 2822.
Chương 2823. Chính là giết Thần.Trong khoảnh khắc tro cốt bị chấn bay, Hàn Sâm đã lao đến, thân thể xuyên qua ác linh màu tím, đi thẳng đến trước mặt Thần Tử Yêu Liên.
“Muốn chết!” Thần Tử Yêu Liên đánh một quyền về phía Hàn Sâm, nhưng lại đột nhiên nhìn thấy một ngọn lửa trắng lóa nở rộ từ trên tay Hàn Sâm. Cùng lúc nắm đấm của Thần Tử Yêu Liên đánh đến trên người Hàn Sâm, ngọn lửa trắng lóa kia cũng đâm xuyên lồng ngực Thần Tử Yêu Liên.
“Phượng Hoàng Viêm… Phượng Hoàng Vũ… sao ngươi lại…” Thần Tử Yêu Liên cúi đầu nhìn về lồng ngực của mình, chỉ thấy một nhánh Phượng Hoàng Vũ cắm vào lồng ngực của hắn. Ngọn lửa trắng lóa đang điên cuồng thiêu đốt thân thể và nội tạng của hắn.
Oành!
Hàn Sâm không để cho hắn nói tiếp, rút ra Phượng Hoàng Vũ, đồng thời khống chế Đằng Thiên La đánh một quyền vào trên thân ác linh màu tím. Ác linh màu tím và Thần Tử Yêu Liên là một thể. Trong khi Thần Tử Yêu Liên bị thương, hắn hoàn toàn không phản ứng được, đã bị Đằng Thiên La đánh một quyền trúng đầu, bị đánh cho tử khí tan ra bốn phía.
Xương cốt nửa bả vai của Hàn Sâm bị một quyền của Thần Tử Yêu Liên đánh nát, nhưng Hàn Sâm lại không thèm để ý. Hàn Sâm lúc lên lúc xuống cùng Đằng Thiên La, đồng thời giết tới Thần Tử Yêu Liên, căn bản không cho hắn bất cứ cơ hội nào.
“AI” Thần Tử Yêu Liên và ác linh màu tím chịu hai tầng đả kích, thân thể liên tiếp bị thương nặng, khiến thân thể Thần Tử Yêu Liên đã gặp phải cục diện sụp đổ.
Hàn Sâm phát hiện một nhược điểm không coi là nhược điểm trên người Thần Tử Yêu Liên. Ác linh màu tím của hắn không cách nào ảnh hưởng đến sinh vật đại vũ trụ, thế nhưng ác linh màu tím bị thương, thân thể của Thần Tử Yêu Liên cũng sẽ bị thương theo.
Mà thân thể của hắn lại giống sinh vật phổ thông, có thể bị lực lượng của đại vũ trụ gây thương tích. Nói cách khác, vào thời điểm chiến đấu cùng Hàn Sâm và Đẳng Thiên La, Thần Tử Yêu Liên đang thừa nhận hai tầng tổn thương. Mặc dù thân thể của hắn tương đương với cấp Chân Thần, nhưng điều này cũng không có nghĩa là năng lực chiến đấu chân chính của hắn nhất định vượt qua cấp Chân Thần.
Ít nhất, theo Hàn Sâm, sau khi Thần Tử Yêu Liên sử dụng ác linh màu tím, sức sống trong thân thể của hắn đang không ngừng suy yếu. Sau khi Thần Văn xuất hiện trên thân ác linh màu tím, thân thể của hắn càng xuất hiện rất nhiều vết rạn nhỏ bé, giống như thân thể sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Hàn Sâm vốn không có trông cậy Phượng Hoàng Vũ có thể làm Thần Tử Yêu Liên bị thương nặng. Thế nhưng, trên thực tế Phượng Hoàng Vũ lại trực tiếp đâm xuyên qua thân thể của Thần Tử Yêu Liên. Việc này chỉ có thể chứng minh lực lượng thân thể của Thần Tử Yêu Liên bị yếu đi bởi vì hắn sử dụng ác linh màu tím, hay nói cách khác là chịu ảnh hưởng trái chiều của ác linh màu tím.
Không thể nghi ngờ, đây là cục diện vô cùng có lợi đối với Hàn Sâm. Nếu lực lượng thân thể của Thần Tử Yêu Liên luôn giữ vững tại cấp Chân Thần, Hàn Sâm cầm Phượng Hoàng Vũ trong tay cũng chưa chắc có thể làm hắn bị thương, nhưng là bây giờ lại khác.
Dưới đả kích liên tục của Phượng Hoàng Viêm và Đằng Thiên La, Thần Tử Yêu Liên kêu rên liên hồi, Thần huyết trên thân không ngừng chảy ra. Đám người Bảo Anh nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Theo suy nghĩ của bọn họ, Hàn Sâm cầm một ngọn lửa trắng lóa trên †ay, giết Thần Tử Yêu Liên đến Thần huyết chảy ồ ạt, không hề có lực đánh trả, quả thực uy mãnh tựa như thiên Thần hạ phàm.
“Không… Không có khả năng… Ta là Thần… Ta không thể thua với một sinh vật cấp thấp… càng không thể chết được… Tuyệt đối không… A…” Thần Tử Yêu Liên vẫn chưa nói xong lời, đã bị Hàn Sâm chém xuống một kiếm vào cánh tay trái, Thần huyết văng tung toé như nước suối phun.
“Đáng chết… Ta nhất định phải chém ngươi thành muôn mảnh, khiến ngươi đời đời không được siêu sinh…” Khuôn mặt Thần Tử Yêu Liên tràn đầy vẻ oán độc, đồng thời thu hồi ác linh màu tím, khôi phục trạng thái bình thường.
Ác linh màu tím trên thân Thần Tử Yêu Liên biến mất, lực lượng Đằng Thiên La cũng trở nên vô hiệu đối với hắn. Thân thể Thần Tử Yêu Liên cũng có chuyển biến tốt rõ ràng. Mang theo vẻ ngoan độc, hắn ngưng †ụ sức mạnh muốn tử chiến cùng Hàn Sâm.
Thế nhưng hai viên bao con nhộng áp súc trên tay Hàn Sâm lại nổ tung. Đám lớn bột gốm khuếch tán ra, bột gốm kia dính lên người Thần Tử Yêu Liên, thoáng chốc đã làm da thịt của hắn bị ăn mòn, giống như bị axit sunfuric ngâm.
“AI” Thần Tử Yêu Liên đau khổ kêu rên liên hồi.
Hàn Sâm xung phong liều chết trong đầy trời bột gốm, Phượng Hoàng Vũ trực tiếp chém trên cổ Thần Tử Yêu Liên, cứng rắn chém một nửa cổ của hắn.
“Không có khả năng… Ta không có khả năng chết… Ta là Thần… Ta là Thần…” Đến tận đây, Thần Tử Yêu Liên rốt cục đã mất đi loại tự tin cao cao tại thượng kia.
Hắn đã lâm vào tình cảnh lưỡng nan. Sử dụng ác linh màu tím thì phải thừa nhận hai tầng đả kích của Đằng Thiên La và Hàn Sâm, không sử dụng ác linh màu tím, thân thể hắn sẽ bị bột gốm gây thương tích. Dường như làm thế nào cũng khó mà thoát khỏi khốn cảnh hiện tại.
“Ta chính là giết Thần.” Hàn Sâm lạnh hừ một tiếng, thân thể quấn lấy bột gốm, lại chém một kiếm lên người Thần Tử Yêu Liên.
Chỉ thấy từng ngọn lửa trắng lóa giăng khắp nơi, khiến vết thương trên người Thần Tử Yêu Liên không ngừng tăng thêm, Thần Tử Yêu Liên như Thần kêu rên liên hồi. Khó có thể tưởng tượng đây chính là Thần Tử Yêu Liên lấy sức một mình đánh đám người Nhị hoàng thúc đến nỗi không có sức đánh trả.
Răng rắc!
Cái đầu của Thần Tử Yêu Liên bị Hàn Sâm chém xuống, rơi xuống nơi cách đám người Nhị hoàng thúc không xa.
Nhị hoàng thúc hơi giật mình mà nhìn cái đầu kia, vẻ quái dị đầy khắp khuôn mặt. Không ai cũng nói nên một lời.
“Ta là Thần… Ngươi dám giết Thần… Tất sẽ chịu lời nguyền rủa vạn thế…” Đầu của Thần Tử Yêu Liên rơi trên mặt đất, vậy mà còn chưa chết, nghiêm nghị kêu to với Hàn Sâm.
Răng rắc!
Bóng dáng Hàn Sâm dẫn theo ngọn lửa trắng lóa chém xuống. Hắn lập tức bổ đôi đầu Thần Tử Yêu Liên, chỉ thấy một đoá hoa sen màu tím rơi ra từ đó, bên trên nó có một vài gợn sóng Thần bí đang lóe lên.
“Săn giết Thần linh, phát hiện gen Thần linh.”
Hàn Sâm hơi phiền muộn, lần này vẫn chưa xuất hiện Thần chỉ linh. Hàn Sâm vốn còn hi vọng có thể lại ra một Thần chỉ linh nữa, để so sánh với Thần chỉ linh Đằng Thiên La.