Ầm!
Cột sáng màu tím kia và đao khí mà Isa chém tới đụng vào nhau, điều bất ngờ là nó đánh nát đao khí của Isa. Nơi cột sáng màu tím phóng qua, có một màu tím giống như màn trời khuếch tán ra. Những hư không bị lực lượng của Nha Đao xé rách kia lại bị ánh quang của cột sáng màu tím vá lại, trong nháy mắt cả sao trời giống như một màu đen đã được gột rửa sạch sẽ, ngoài một vài cột sáng thì không nhìn thấy chút màu tím nào.
“Đó là thứ gì thế? Mà lại có thể chữa trị được vết rách không gian chỉ trong nháy mắt, hơn nữa còn loại bỏ được lực lượng Nha Đao?” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nheo mắt lại, nhìn Hàn Sâm đang cầm cột sáng trong tay.
Ánh mắt của tất cả sinh vật các tộc trong vũ trụ đều đổ dồn về cột sáng Hàn Sâm nắm trong tay, đến cả Isa cũng không công kích nữa, nàng cũng chằm chằm vào lòng bàn tay của Hàn Sâm.
Người khác không biết, nhưng Isa thì lại biết rất rõ, đó là vỏ đao mà Thủy Tổ của tộc Rebet làm rơi mất ở bên ngoài. Thủy Tổ Rebet từng có di mệnh, hi vọng của hậu bối mình tìm vỏ đao về, thế nên trước kia Isa mới mạo hiểm tới Ma Chủng, muốn lấy vỏ đao đã mất về.
Nhưng ai ngờ vận may không tốt, gặp phải Hàn Sâm biến thân thành Kim Tệ, kết quả bị Hàn Sâm cướp mất.
lsa cũng chỉ biết là đó là di vật của Thủy Tổ, còn trong vỏ đao có bí mật gì, thì Isa cũng không biết gì cả, nếu không thì nàng sẽ không chặt đứt vỏ đao mà không hề do dự gì như thế.
Đây cũng là điểm mà Isa cảm thấy kỳ lạ, bây giờ lực lượng của nàng đã vượt qua Thủy Tổ của tộc Rebet năm đó. Nhưng mà cột sáng lao ra từ trong vỏ đao kia lại có thể phá hủy được đao khí của nàng, làm nàng thấy hoảng sợ, hình như đó không phải là lực lượng mà Thủy Tổ có.
Nếu nói Thủy Tổ để lại loại lực lượng như vậy ở trong vỏ đao, thì có bị đánh chết Isa cũng không tin.
Sau khi ánh sáng tím phun trào, lớp ngoài của vỏ đao mà Hàn Sâm cầm trong tay cũng dung hợp dần vào trong ánh sáng tím đó. Sau khi lớp ngoài vỏ đao vốn đen như mực bị hòa tan thì để lộ biệt hiệu của vỏ đao.
Vỏ đao kia giống như được đúc thành từ đồng đỏ, phía trên nó khắc hoa văn trông quỷ dị và tinh xảo, mà cột sáng tím đó bắt nguồn từ những hoa văn trên vỏ đao ấy.
Cùng với ánh sáng trên hoa văn lấp lóe, vỏ đao cũng biến lớn dần, rất nhanh đã biến thành vỏ trường đao dài ước chừng một mét, sau đó ánh sáng trên vỏ đao mới tắt dần.
Mãi đến khi ánh sáng trên vỏ đao tắt hẳn thì Isa và sinh vật của các tộc trong vũ trụ mới nhìn thấy, trong tay Hàn Sâm có một vỏ đao màu tím hoàn chỉnh, dáng vẻ khác hoàn toàn vỏ đao màu đen ban nãy.
lsa nhìn vỏ đao màu tím, trên mặt để lộ chút vẻ nghi hoặc, nàng cũng không nghe nói qua, trong vỏ đao của Thủy Tổ lại giấu một chuôi vỏ đao như vậy.
“Đó là… Quy Hư Sáo…” Trong đại điện của tộc Hoàng Cực, một vị cường giả cấp Thần Hóa đầu tóc hoa râm của tộc Hoàng Cực đột nhiên đứng bật dậy, nhìn chằm chằm vào vỏ đao màu tím trong tay Hàn Sâm.
“Quy Hư Sáo!” Trong chớp mắt cái tên này đã làm cả đại điện xôn xao.
“Bảo trưởng lão, ngươi nhận ra nó là Quy Hư Sáo thật sao?” Bạch Hoàng cũng nhìn về phía ông già tộc Hoàng Cực kia, bày vẻ mặt trịnh trọng hỏi.
“Không sai được, đó chắc chắn là Quy Hư Sáo, vỏ đao Quy Hư của Đao Hoàng Bệ Hạ, chỉ bảo Hoàng giả trong tộc Hoàng Cực ta. Ban đầu tổ tiên Bảo Hoàng của ta từng tìm tìm tung tích của Quy Hư Sáo, nhưng vẫn không biết ở đâu, không ngờ nó lại rơi vào trong tay Kim Tệ trong †ay, chúng ta chắc chắn phải cướp Quy Hư Sáo về…” Bảo trưởng lão càng nói càng kích động.
“Đúng thế… Quy Hư Sáo là chí bảo Hoàng giả của tộc Hoàng Cực ta, sao lại rơi vào trong tay người ngoài được chứ, nhất định phải cướp
lại… “Nhất định phải giết chết Kim Tệ, đoạt lại Quy Hư Sáo…”
Sau khi biết Quy Hư Sáo là của tộc Hoàng Cực, một đám người xoa tay hằm hè, hận không thể ngay lập tức xông vào chiến trường tinh không, cướp Quy Hư Sáo trong tay Hàn Sâm về.
Cái tên Đao Hoàng này có lẽ không nổi danh gì mấy trong đại trong vũ trụ, người ngoài chỉ biết là Đao Hoàng là một trong các vị Hoàng Đế của tộc Hoàng Cực, hắn không có mấy chiến công trong đại vũ trụ, hơn nữa Đao Hoàng cũng là vị Hoàng Đế có thời gian tại vị ngắn nhất của tộc Hoàng Cực.
Nhưng trong nội bộ cao tầng trung tâm chân chính của tộc Hoàng Cực, trình độ của Đao Hoàng còn mạnh hơn một danh hoàng như nhị thế tổ.
Nhưng vì chuyện này liên quan đến một bí mật lớn của tộc Hoàng Cực, thế nên người biết chuyện này cũng không nhiều, cho dù là trong nội bộ Hoàng Cực thì cũng chỉ có giai tầng trung tâm mới biết được, thậm chí có thể nói bí mật này là sự sỉ nhục của tộc Hoàng Cực.
Ở trong lịch sử của tộc Hoàng Cực, có một đoạn thời gian rất dài, Hoàng Đế của tộc Hoàng Cực đều trở thành con rối, mà người ở phía sau màn thao túng đây hết thảy là một kẻ tự xưng là Thần Minh của Thần Thiên Giáp.
Vài vị Hoàng Đế liên tiếp của tộc Hoàng Cực đều trở thành con rối mặc người định đoạt, mặc dù chỉ có cao tầng trung tâm mới biết được Thần Thiên Giáp, nhưng với tộc Hoàng Cực, thời kỳ đó đúng là đoạn thời kỳ sỉ nhục nhất trong lịch sử của tộc Hoàng Cực.
Mãi đến khi Đao Hoàng bỗng dưng xuất hiện, một đao chặt đứt Cửu Trọng Thiên, đại phá Thần Thiên Giáp, mới cứu được tộc Hoàng Cực thoát khỏi vận mệnh bị khống chế, sỉ nhục.
Nhưng bởi vì hắn bị trọng thương trong trận chiến ấy, nên thọ nguyên của Đao Hoàng bị hao tổn quá nghiêm trọng, và thành vị Hoàng Đế đoản mệnh nhất trong lịch sử tộc Hoàng Cực.
Bởi vì tộc Hoàng Cực không muốn công khai đoạn lịch sử đầy sỉ nhục này, nên uy vọng của Đao Hoàng ở trong nội bộ tộc Hoàng Cực rất cao, ngoại tộc không hiểu về hắn lắm nên Đao Hoàng không nổi danh như nhị thế tổ.
Hết chương 2850.
Chương 2851. Lấy xương làm vỏLai lịch của Quy Hư Sáo không tầm thường, nó là một đoạn xương sườn mà Thần Thiên Giáp bị chém đứt lúc ấy.
Lúc ấy chỉ có vài người trong đám lãnh đạo trung tâm cấp cao biết, đoạn xương sườn kia chính là Thần Cách của Thần Thiên Giáp, nhưng lại không phải Thần Cách đầy đủ. Bởi vì chỉ mới chém rơi có một đoạn thì Thần Thiên Giáp bỏ chạy mất người rồi, thế nên mới nói xương sườn không phải Thần Cách đầy đủ, và cũng không giết được Thần. Nếu là có thể chém hết được Thần Cách, giết được Thần thật, thì Đao Hoàng đã danh chấn đại vũ trụ từ lâu rồi.
Vì chỉ chém xuống được một đoạn xương sườn, mà bản thân của Đao Hoàng cũng bị trọng thương, nên vốn một cường giả có khả năng đánh vào Thần Điện Gen nhất lại chết sớm trong sự giày vò của bệnh tật.
Thần Thiên Giáp cũng bị thương nặng vì thế, sau khi Thần Cách bị hao tổn, hắn tu dưỡng rất nhiều năm mới khôi phục lại được như cũ. Tới khi hắn tới tộc Hoàng Cực, thì tộc Hoàng Cực đã hoàn toàn thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, hơn nữa với sự bồi dưỡng tận tình của Đao Hoàng, trong tộc lại có thêm mấy vị cường giả cấp Chân Thần nữa, trong bỗng chốc khiến Thần Thiên Giáp không tìm được cơ hội khống chế tộc Hoàng Cực, chỉ đành dựa vào Thần ngẫu bên trong tháp Thiên Mệnh giở trò mánh lới, định khống chế tộc Hoàng Cực trong lòng bàn †ay thêm một lần nữa.
Nhưng hắn không ngờ Thần ngẫu lại bị Hàn Sâm chém hỏng luôn, hơn nữa có Hàn Kính Chi ở trong đó giở trò, làm Thần Thiên Giáp tưởng lầm là Thần Hư Vô phá hủy Thần ngẫu của hắn, nên quay ra hận cả Thần Hư Vô.
Thần Thiên Giáp luôn tìm kiếm đoạn xương sườn bị Đao Hoàng chém xuống kia, nhưng lại không tài nào cảm ứng được vị trí của đoạn xương sườn.
Người của tộc Hoàng Cực cũng chỉ biết Đao Hoàng luyện chế đoạn xương sườn đó thành một vỏ đao cho thanh Quy Hư Đao kia của Đao Hoàng. Nhưng mà sau khi Đao Hoàng chết đi, Quy Hư Đao thì còn, nhưng Quy Hư Sáo thì mất tích. Lúc ấy tộc Hoàng Cực cũng tra xét thật lâu, nhưng vẫn luôn không tìm được tung tích của Quy Hư Sáo.
Nhưng họ không tài ngờ được, Quy Hư Sáo lại bị giấu ở trong một vỏ đao khác, hơn nữa còn bị ngoại tộc lấy được.
Bên trong tòa Thần Điện nào đó, Thần Thiên Giáp mở mắt, nhìn chằm chằm Quy Hư Sáo trong tay Hàn Sâm:”Xương sườn của ta, qua nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi, đã tới lúc mang ngươi về rồi”
Qua một lúc lâu, Thần Thiên Giáp mới không nhìn Quy Hư Sáo nữa, hắn nhìn thoáng qua Hàn Sâm đang trong chiến trường, hừ lạnh nói:“Một dị chủng cấp Phá Kén mà thôi, chỉ cần tiến vào đại vũ trụ trong trạng thái Phụ Thể, thì muốn giết hắn là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Nhưng rất nhanh Thần Thiên Giáp lại nhíu mày:”Đáng tiếc bây giờ hắn ở trong Bảng Xếp Hạng Thần Gen, nhưng chờ hắn rời khỏi Bảng Xếp Hạng Thần Gen, thì ta cũng khó truy tung được vị trí của hắn.”
Trầm tư trong chốc lát, Thần Thiên Giáp nhìn về phía bảng đối chiến của Bảng Xếp Hạng Thần Gen, thấy tên của Kim Tệ và Nữ Hoàng Đao Phong, rồi hắn lại nhìn chỗ khác tiếp, thì phát hiện đối thủ trận tiếp theo của Hàn Sâm là một dị chủng Thần Hóa cấp Hóa Điệp khá nổi danh.
“Nếu đã thế, thì lấy lại xương sườn của bản thân ở Bảng Xếp Hạng Thần Gen vậy.” Ánh mắt của Thần Thiên Giáp sáng quắc, nhìn chằm chằm Quy Hư Sáo và Hàn Sâm.
Hàn Sâm không biết lai lịch của Quy Hư Sáo, nhưng khí tức tỏa ra từ Quy Hư Sáo lại có chút giống gen Thần của Đằng Thiên La và Yêu Liên Thần Tử.
“Lạ ghê, chẳng nhẽ nguyên liệu làm ra vỏ đao này là Thần Cách của vị Thần Linh nào đó? Chắc Thủy Tổ tộc Rebet không làm được một vố lớn như thế đâu nhỉ?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
“Chẳng trách Thủy Tổ coi trọng vỏ đao này như thế, thì ra là trong vỏ đao còn có huyền cơ như thế nữa. Lực lượng trên vỏ đao kia, hình như tương sinh tương khắc với Tuyệt Nha Chi Đao, đến cả lực Tuyệt Nha sau khi ta cải tạo cũng bị lực lượng của vỏ đao kia kiềm chế…” Isa khẽ cau mày, không ra chiêu nữa.
Lực Tuyệt Nha bị vỏ đao kiềm chế, nên năng lực chiến đấu của Isa đã yếu đi phân nửa, muốn thắng được Kim Tệ thì càng thêm khó khăn.
Hàn Sâm liếc nhìn Isa, thì ngay lập tức nhìn thấu sự cố ky trong lòng Isa, hắn cười nhạt nói:”Xem vẻ hình như lực lượng của ngươi bị vỏ đao này sao kiềm chế rồi ha.”
“Vậy thì sao nào?” Isa nhíu mày, Nha Đao trong tay lại ngưng tụ lực lượng, chậm rãi giơ lên tới nhắm ngay Hàn Sâm, nàng không muốn từ bỏ như thế, muốn chiến đấu tiếp.
Đột nhiên, động tác Hàn Sâm làm tất cả người xem cuộc chiến đều ngẩn người, chỉ thấy hắn vung tay lên, quăng vỏ đao về phía Isa, vỏ đao bay thẳng qua rồi tra luôn vào Nha Đao của Isa.
Tất cả người đang xem cuộc chiến đều ngây ngẩn cả người, cho dù không biết lai lịch của Quy Hư Sáo thì ai cũng nhìn ra được, Quy Hư Sáo là một dị bảo lợi hại, có tác dụng khắc chế đao khí kinh khủng của Nữ Hoàng Đao Phong. Nhưng Kim Tệ lại vứt Quy Hư Sáo cho Nữ Hoàng Đao Phong, quả thật làm cho người ta thấy khó hiểu vô cùng.
Isa cũng thấy lơ mơ trong nháy mắt, sau đó nàng nhìn chằm chằm Hàn Sâm rồi hỏi:”Ngươi có ý gì đây?”
Kim Tệ tay cầm vỏ đao có năng lực kiềm chế nàng, cơ hội giành thắng lợi đã rất lớn, hình như không cần phải lấy lòng nàng.
“Đao pháp như thế, nhưng nếu lại thua vì một vỏ đao thì thực sự là quá đáng tiếc, ta có thắng thì cũng không có ý nghĩa gì. Vỏ đao tạm thời cho ngươi mượn, chờ khi ta đánh bại ngươi rồi lấy lại cũng không muộn.” Hàn Sâm khẽ cười nói.
“Ôi vãi, người này kiêu ngạo quá rồi, còn định chơi kiểu vậy cơ à?”
“Quá càn rỡ, chẳng nhẽ hắn quên mất ban nãy hắn bị Nữ Hoàng Đao Phong đuổi theo chém thế nào sao?”
“Các ngươi thì biết cái gì, hắn rõ ràng là đang cua gái, tên Kim Tệ kia chắc chắn là đã thích Nữ Hoàng Đao Phong rồi, nếu không thì làm gì có chuyện đưa vỏ đao cho Nữ Hoàng Đao Phong dễ dàng như vậy chứ. Đừng nói hắn chưa chắc đã thắng được Nữ Hoàng Đao Phong, cho dù có thắng thì nếu Nữ Hoàng Đao Phong mang luôn vỏ đao ra khỏi chiến trường tinh không, hắn cũng chẳng làm gì được Nữ Hoàng Đao Phong.”
“Ngươi nói vậy hình như cũng hơi có lý đấy, dám đùa giỡn đối thủ ở trong cuộc chiến của Bảng Xếp Hạng Thần Gen, người này đúng là một tên vô cùng háo sắc!”
“Thật ra thì… Hắn cũng rất đẹp trai… Nếu như có một vị cường giả cấp Thần Hóa cũng đối xử với ta như vậy thì ta sẽ gả liền…”
“Ngươi đừng có nằm mơ nữa, cường giả cấp Thần Hóa mà lại đi thích ngươi á?”
Chư Thiên sinh linh nghị luận xôn xao, ánh mắt của Isa nhìn chằm chằm Hàn Sâm nhìn một lúc lâu đầy lạnh lùng, nàng không nói gì, nhưng chậm rãi rút Nha Đao ra.
Đao khí như tơ, cắt thiên xé địa.
Lực lượng trong một đao kia của Isa mạnh hơn trước rất nhiều, đến cả bản thân Isa cũng thấy hơi bất ngờ, lực lượng của vỏ đao không những kiêm chế được lực Tuyệt Nha, còn có hiệu quả phụ trợ cho lực Tuyệt Nha nữa.
Tay mới chỉ cầm vỏ đao đã làm lực lượng trong lực Tuyệt Nha của Isa tăng lên đáng kể.
Năm đó Thủy Tổ Rebet vô tình chiếm được Quy Hư Sáo, mặc dù nàng cũng không phát hiện ra bí mật của Quy Hư Sáo, nhưng vì hiểu được đao ý trong vỏ đao rồi tự nghĩ ra Tuyệt Nha Chi Đao và Nha Đao.
Có thể nói lực Tuyệt Nha vốn có nguồn gốc từ lực lượng của Quy Hư Sáo, hôm nay Isa lấy được Quy Hư Sáo thì ngay tức khắc như hổ thêm cánh, hiệu quả lực Tuyệt Nha trong bỗng chốc tăng mạnh mấy lần.
Nếu để nàng cẩn thận tìm hiểu về lực lượng trên Quy Hư Sáo, thì tương lai chắc chắn sẽ tiến thêm được một bước nữa.
“Thảm thảm, tiểu tử Kim Tệ kia đắc ý quá … Rồi, Nữ Hoàng Đao Phong có được sự giúp đỡ từ vỏ đao kia, thực lực tăng lên một mảng lớn, cho dù gặp phải cường giả cấp Hóa Điệp thì e cũng đủ sức đánh một trận, e rằng lần này Kim Tệ bị xui xẻo…” Vương Vũ Hàng thấy có hơi hả hê nói.
“Ai bảo hắn lại muốn cua gái ở trong Thần Chiến chứ, đáng đời. Đường Chân Lưu ở một bên bĩu môi nói, nhưng trong lòng thì hâm mộ không thôi: “Chuyện gì thế này, đó phải là sân khấu cua gái của lão Đường ta mới đúng, bây giờ phong quang đều bị tên Kim Tệ kia đoạt mất rồi. Không được, ta phải mau thăng cấp lên Thần Hóa mới được, cuộc chiến Bảng Xếp Hạng Thần Gen của lần sau, ta cũng muốn lên đó cua ghẹo mấy em gái dị tộc cấp Thần Hóa…”
Hết chương 2851.
Chương 2852. Một con cờNhìn Isa chém một đao tới, Hàn Sâm cũng không tránh né giống như lúc trước, ngược lại còn xông lên trước, trong phút chốc đến trước mặt lsa.
Trong nháy mắt Nha Đao chém từ trên xuống, Hàn Sâm vươn tay ngón giữa và ngón trỏ của tay phải ra kẹp lấy thân của Nha Đao, lực đao kinh khủng kia lại bị hai ngón của Hàn Sâm kẹp lại, không chém xuống nổi dù chỉ một tấc.
Ánh mắt của Isa sắc bén như đao, lực lượng cả người ngưng tụ lên thân đao, điên cuồng ép xuống chém giết, nhưng mà Nha Đao nhưng giống như mọc rễ ở hai ngón của Hàn Sâm vậy, nàng có làm cách nào thì cũng không làm nó di chuyển được nửa phần.
“Xem ra võ trang mà gen Thần Linh tạo ra cũng không có gì hay ho, trong khi có thêm sự gia trì của vỏ đao, lực lượng của Isa vẫn khó vượt qua được trạng thái dị chủng hóa của ta.” Hàn Sâm ném vỏ đao cho Isa là muốn xem thử vỏ đao kỳ lạ này có bao nhiêu lực lượng. Nếu như lsa thật sự có thể nhờ vào vỏ đao đánh bại hắn, vậy thì hắn coi như trả vỏ đao này lại cho Isa, coi như trả sư ân.
Đáng tiếc trong khi có thêm sự gia trì của vỏ đao, nhưng Isa vẫn khó làm dao động được bánh răng vũ trụ trong sự khống chế của Động Huyền Kinh, không tài nào làm nó chuyển động được.
Thứ nhất đúng là thân thể dị chủng hóa của Hàn Sâm quá mạnh mẽ, thứ hai là vì Isa mới vừa lấy được vỏ đao, cũng chưa kích phát được hoàn toàn uy lực của vỏ đao.
Còn có một điều quan trọng hơn đó là vỏ đao không phải được tạo ra từ Thần Cách đầy đủ, mặc dù có thể coi là võ trang Thần Cách, nhưng cũng kém với bản chuẩn rất nhiều.
“Vậy cũng được à? Lực lượng Kim Tệ lại chế trụ được Nữ Hoàng Đao Phong kinh khủng như thế, đừng nói hắn là cấp Hóa Điệp đấy nhé?”
“Nhìn hình thái lực lượng của hắn đi, chắc vẫn là cấp Phá Kén rồi, ở cấp Phá Kén mà đã có lực lượng như vậy, cũng coi như là trấn áp được cùng giai rồi.”
“Chẳng trách Kim Tệ lại kiêu ngạo như vậy, quả thật là hắn có cơ sở để làm vậy.”
Hàn Sâm buông tay ra, chậm rãi lui về sau hai bước, nhìn Isa nói: “Nữ Hoàng Đao Phong, xem ra lực lượng của ngươi còn chưa đủ để đánh bại ta.”
Ánh mắt đầy phức tạp của Isa liếc Hàn Sâm một cái, đột nhiên vung †ay vứt vỏ đao về phía Hàn Sâm, đợi khi Hàn Sâm tiếp được vỏ đao thì Isa đã bay ra khỏi chiến trường tinh không.
“Đợi khi ta đánh bại được ngươi thì tự ta sẽ lấy lại vỏ đao.” Chỉ có một giọng nói trong trẻo lạnh lùng còn quanh quẩn ở trên chiến trường tinh không.
Hàn Sâm không nói một lời, trực tiếp rời khỏi chiến trường tinh không.
Hàn Sâm thắng vô cùng tiêu sái, nhưng sinh vật Thần Hóa mạnh mẽ thật sự là quá nhiều. Rất nhiều cường giả như Trương Huyền Đạo, Long Nhất, Ma Tổ, Chủ Hủy Diệt, tộc trưởng tộc Thái Thượng v.v… Đều có thực lực khủng bố hơn nhiều, Kim Mao Hống vẫn đang giành thắng lợi trong phong thái vô địch, hoàn toàn không có một sinh vật nào dám vào trong chiến trường tinh không đối chiến với nó.
Thế nên biểu hiện của Hàn Sâm cũng chỉ làm cho người ta bất ngờ thôi, vẫn chưa đạt tới trình độ làm cho người ta thấy kinh ngạc tột cùng.
Trở về trong hoa viên , Hàn Sâm thấy Thần ngồi ở trên ghế đá, bên trên bàn đá còn bày một bàn cờ.
“Lực lượng của ngươi gần như không tìm được đối thủ trong hàng những sinh vật có cùng cấp bậc, cho dù chống lại sinh vật cấp Hóa Điệp cũng không thua nửa phần. Gen mạnh mẽ như vậy, phải là truyền thừa của huyết mạch Thượng Cổ mới đúng, nhưng mà ngươi lại không giống sinh vật có huyết mạch Thượng Gổ, thật là có hơi kỳ lạ. Ngươi có thể cho ta biết, rốt cuộc ngươi thuộc chủng tộc gì không?” Thần nhìn Hàn Sâm rồi hỏi.
“Ta là loài người.” Hàn Sâm thuận miệng đáp, thấy quân cờ trên bàn đang đánh tới tàn cuộc, vậy nên nghỉ ngờ hỏi: “Trước đó ngươi đánh cờ với ai?”
“Đang đánh cờ với một người thú vị.” Thần cười nói.
“Người thú vị? Hắn ở đâu?” Hàn Sâm cũng không nhìn thấy có ai khác ở chỗ này.
“Ở chỗ này” Thần chỉ vào bàn cờ rồi nói.
“Ở chỗ này?” Hàn Sâm nhìn bàn cờ với đầy sự nghi ngờ, phía trên bàn cờ ngoài quân cờ thì còn thứ gì khác nữa đâu.
“Đang ở trong bàn cờ.” Thần cười nói.
“Chẳng nhẽ là…” Vẻ mặt của Hàn Sâm khẽ biến, hắn cẩn thận xem từng quân cờ một trên bàn cờ, đột nhiên phát hiện có một quân cờ đen trong đó cứ có gì đó sai sai.
Vốn hai loại quân cờ màu đen trắng trông vô cùng giản đơn, không khác nhau là mấy. Nhưng hình phía trên của một viên cờ đen có khắc hình cái đầu, một cái đầu người ông già.
“Sao cái đầu này lại trông quen mắt… Ôi đệch… Đây không phải là Đạo Thánh sao? Sao hắn lại biến thành con cờ?” Hàn Sâm kinh ngạc há to miệng, không thể tin nổi hỏi.
“Hắn xin ta ba nguyện vọng, một nguyện vọng trong số đó là muốn đánh cờ, ta đã thỏa mãn nguyện vọng của hắn.” Thần dứt lời thì chỉ vào ván cờ rồi nói tiếp: “Có muốn đánh cho xong ván này không?”
Ngay tức khắc Hàn Sâm lắc đầu như trống bỏi, hắn không muốn giống như Đạo Thánh, bị biến thành một quân cờ trên bàn cờ này.
“Ngươi yên tâm, hắn hứa nguyện với ta nên mới như thế, còn ta và ngươi thì chỉ là đánh cờ mà thôi, không liên quan đến cái khác.” Thần cười nói.
Hàn Sâm vẫn lắc đầu: “Kỳ nghệ của ta bình thường lắm, ngươi tìm một cao thủ chơi cờ chơi với ngươi đi ha.”
“Thuật gen của ngươi và Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của tộc Thái Thượng có rất nhiều điểm chúng, đánh cờ có tác dụng cho sự lĩnh ngộ của người, học cũng không thừa.” Thần nói.
Hàn Sâm biết Thần nói đúng, Động Huyền Kinh và kỳ đạo có rất nhiều điểm chung, quả thật trước kia Hàn Sâm cũng có nghiên cứu về kỳ đạo, kỳ nghệ cũng tạm được.
Nhưng đánh cờ với Thần, không phải là tu luyện, áp lực còn lớn hơn quyết chiến sinh tử, nếu không cẩn thận rơi vào bẫy của hắn thì có lẽ sẽ rơi vào kết cục giống với Đạo Thánh, thế nên Hàn Sâm kiên quyết lắc đầu nói: “Ta còn phải chuẩn bị cho trận đối chiến tiếp theo, không chơi với ngươi đâu.”
Lời Hàn Sâm nói cũng là lời thật, hắn phải thăng cấp lên cấp Hóa Điệp trước khi trận đấu tiếp theo bắt đầu.
“Ngươi thua thì không mất gì cả, còn nếu ngươi thắng thì ta sẽ đưa quân cờ này cho ngươi.” Thần chỉ vào quân cờ mà Đạo Thánh biến thành kia nói.
“Ta cần quân cờ đó để làm gì? Hàn Sâm lắc đầu nói.
“Người có thể biến thành quân cờ, quân cờ cũng có thể biến thành người, quân cờ ở trong tay ngươi thì sẽ do ngươi định đoạt. Ngươi muốn hắn làm gì thì hắn phải làm cái đó; ngươi muốn hắn đi về phía trước thì dù đằng trước là núi đao biển lửa, hắn cũng sẽ không chần chừ bước tới.” Thần nói, rồi cầm một quân trắng lên, đặt vào bàn cờ, cười dài nhìn Hàn Sâm:“Đến ngươi rồi đó.”
Hàn Sâm không biết tu vi của Đạo Thánh ra sao, nhưng ít nhất thì cũng phải là cấp Hóa Điệp, hơn nữa hắn còn có năng lực tự do ra vào Hoa Viên Không Trung, nếu như có thể khống chế được một sinh vật Thần Hóa mạnh mẽ như vậy, thì đó là chuyện cực kỳ có lợi với Hàn Sâm.
Hơn nữa Đạo Thánh có năng lực ra vào Hoa Viên Không Trung tự nhiên, điều này cũng làm Hàn Sâm thấy cố ky vô cùng. Hắn sợ Đạo Thánh sẽ trở thành công cụ mà chủng tộc khác sử dụng để công phá Hoa Viên Không Trung. Nếu có thể khống chế được Đạo Thánh ở lòng trong tay, thì đương nhiên là tốt không còn gì bằng.
Điều này có sức hấp dẫn quá lớn, nhưng Hàn Sâm vẫn không tin lời mà Thần nói.
“Ta đã nói thời gian nửa năm này chắc chắn sẽ không ra tay với ngươi, thì ta sẽ không làm trái lời hứa. Ngươi nên biết rằng, Thần không thể
nói bậy.” Thần thong dong nói.
“Được, là ngươi xin ta đấy nhé, vậy thì ta đây ngồi chơi giải buồn với ngươi vậy.” Hàn Sâm cầm một quân cờ lên, ngồi xuống ở vị trí đối diện với Thần.
Hàn Sâm vốn tưởng kỳ nghệ của bản thân cũng không tệ lắm, ở Liên Minh Tả Toàn cũng là cao thủ cờ vây hạng nhất, nhưng hắn vẫn thua rất thê thảm.
Còn chẳng thể coi là đánh tàn cuộc nữa, Hàn Sâm và Thần chơi tám ván, kết quả cuối cùng đều là Hàn Sâm thua thảm hại, hoàn toàn không có chút cơ hội lật kèo nào, thua không còn một manh giáp.
Cảm giác của Hàn Sâm khi đánh cờ với Thần, hắn cảm thấy giống như đang đánh cờ với một máy vi tính siêu cấp vậy. Một nước cờ mà hắn phải suy nghĩ một hồi lâu mới đánh được, thì Thần lại chỉ tiện tay đánh, như thể chẳng cần nghĩ gì vậy. Cho dù là thế thì Hàn Sâm cũng vẫn thua rất thảm.
Hết chương 2852.
Chương 2853. Thăng cấp thất bại?“Ngươi tiến bộ rất nhanh, nhưng nếu muốn thắng để lấy được quân cờ này thì vẫn cần cố gắng hơn nữa.” Thần nhìn Hàn Sâm cười dài rồi nói.
“Sau này lại đánh đi, ta còn phải tu luyện, chuẩn bị nghênh đón trận đối chiến sau.” Thật ra Hàn Sâm rất muốn đánh cờ tiếp, tính của bản thân hắn có hơi đặc biệt, càng thua thì càng muốn tiếp tục, cho đến khi bản thân tiến bộ mức đánh bại được đối thủ thì mới hài lòng bỏ qua.
Nhưng nghĩ đến còn phải thăng cấp lên Hóa Điệp, Hàn Sâm vẫn kìm lại mong muốn muốn đánh cờ tiếp.
“Vỏ đao kia có thể cho ta mượn xem thử không?” Thần hỏi.
“Một vỏ đao rách nát mà thôi, đâu có gì đẹp mắt chứ.” Hàn Sâm đứng dậy, chuẩn bị tới Cửu Ngự Cung.
“Nếu như ta đoán không lầm, chắc Đằng Thiên La là bị ngươi giết chết nhỉ? Thần Cách của hắn có lẽ cũng ở trong tay ngươi. Nếu như ngươi chịu cho ta mượn vỏ đao để xem xét thì ta sẽ nói cho ngươi biết cách sử dụng Thần Cách của Đằng Thiên La.” Thần chậm rãi nói.
“Ta có Thần Cách gì đâu chứ? Ngươi nghĩ vậy thì cầm đi mà nhìn, một vỏ đao rẻ rách thôi, có gì hay ho đâu chứ.” Hàn Sâm lấy vỏ đao ra đưa cho Thần.
Hắn có hai Thần Cách, nhưng không biết sử dụng thế nào, vẫn luôn giữ thì cũng vô dụng, nếu như biết biệt cách sử dụng thì vo cùng có lợi cho hắn.
“Quả nhiên là võ trang được chế tạo từ Thần Cách không nguyên vẹn, chắc đúng là Thần Cách của Thần Thiên Giáp rồi.” Thần nhận lấy vỏ đao rồi nhìn một lượt, thuận miệng nói.
Hàn Sâm vốn cũng đã đoán vỏ đao được chế tạo từ Thần Cách, nhưng không ngờ tới lại là Thần Cách rách nát, hơn nữa còn là của Thần Thiên Giáp.
Sau khi xem xong, Thần trả vỏ đao lại cho Hàn Sâm, đồng thời cười dài nói: “Cho ngươi một lời khuyên, nếu như ngươi gặp được Thần Thiên Giáp, thì tuyệt đối đừng lấy vỏ đao ra.”
“Không phải Thần không thể tùy tiện ra tay với sinh vật trong đại vũ trụ sao?” Hàn Sâm bèn nhân có hội thăm dò.
“Quy tắc trên mặt lý luận thì là thế, nhưng thứ như quy tắc này thì phải xem người ta vận dụng ra sao.” Thần lấp lửng ba phải nói.
“Ý của ngươi là, Thần Thiên Giáp sẽ đến cướp vỏ đao?” Hàn Sâm hỏi.
“Có lẽ vậy, tóm lại ngươi phải cẩn thận.” Thần cũng không muốn nói thêm gì nữa, chỉ nói hắn cần chuẩn bị một vài thứ, lần sau sẽ nói cho Hàn Sâm biết phải sử dụng Thần Cách ra sao.
Hàn Sâm buộc lòng đi tới Cửu Ngự Cung, chuẩn bị thăng cấp lên Hóa Điệp ở trong Cửu Ngự Cung.
Nhìn Hàn Sâm rời đi, Thần lại nhìn Bảng Xếp Hạng Thần Gen trong tinh không một lát rồi nhìn danh sách đối thủ trong trận tiếp theo của Hàn Sâm, trên mặt lộ ra vẻ kỳ dị:”Thâm Uyên ky sĩ chỉ có vực sâu không đáy là còn có một con, với tính cách của Thần Thiên Giáp, chắc là sẽ †ìm mọi cách để phụ thân trên người Thâm Uyên ky sĩ, để diễn hóa ra Thần Thể giáng trần, tham gia cuộc chiến Bảng Xếp Hạng Thần Gen đoạt lại Thần Cách. Bởi vậy, trận tiếp theo thú vị rồi đây, để ta xem thử, rốt cuộc ngươi có thể đạt tới trình độ nào.”
Bên trong Cửu Ngự Cung, Hàn Sâm mở một tòa cung điện trống không ra, rồi đi vào trong đó, sau đó phong bế lại. Mặc dù hắn không biết làm vậy có thể tránh được tai mắt của Thần hay không, nhưng điều hắn có thể làm cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.
“Chiến thể đang tiến hóa…”
Sau khi lựa chọn thăng cấp, Hàn Sâm cảm thấy tế bào khắp cả người cũng bắt đầu dị biến, như thể có vô số dòng điện đang giật ở bên trong †ế bào, khiến Hàn Sâm cảm thấy ngứa ngáy cả người, giống như tới xương cũng sắp bị làm cho mềm ra.
Răng rắc!
Hình như Hàn Sâm nghe thấy tiếng xương của bản thân vỡ ra, trong lòng cả kinh, vội vàng nội thị cơ thể của mình. Sau đó hắn phát hiện không phải xương nứt ra, mà là máu thịt và xương cốt của hắn đều đang nhanh chóng sinh sôi tăng trưởng, giống như quá trình lớn lên của một đứa trẻ bị đẩy nhanh vậy.
Cùng với sự sinh trưởng của máu thịt và xương cốt, thân thể Hàn Sâm càng ngày càng lớn, như từ một đứa bé con dần biến thành người trưởng thành, nhưng chuyện cũng không dừng ở đó.
Mắt Hoàng Cực Bá Đạo dung hợp với ánh mắt của Hàn Sâm kia vì hấp thụ lực lượng lột xác trong gen của Hàn Sâm, nên cũng bắt đầu lột xác theo.
Nhưng khác với sự lột xác của Hàn, bản thân Mắt Hoàng Cực Bá Đạo vốn đã là cấp Chân Thần, sự lột xác của nó đã khơi ra triều tịch của lực lượng, trong nháy mắt đã bao phủ cả người Hàn Sâm.
Sau khi dung hợp Mắt Hoàng Cực Bá Đạo, Hàn Sâm vẫn luôn không phát hiện con mắt này có chỗ đặc biệt gì, cũng không biết cách sử dụng lực lượng của Mắt Hoàng Cực Bá Đạo.
Nhưng mà hôm nay Mắt Hoàng Cực Bá Đạo lại lột các cùng với Hàn, lại làm Hàn Sâm bị lực lượng của Mắt Hoàng Cực Bá Đạo bao phủ chỉ trong tích tắc, tất cả những gì mà tâm mắt nhìn thấy được đều biến thành hai màu đen trắng.
Dù là tường kim loại màu vàng hay là cây cột màu đỏ, các loại màu sắc sặc sỡ, thì ở trong mắt của Hàn Sâm cũng đều biến thành màu trắng, tất cả đều trắng tới mức đáng sợ, cư như thể ở trong thế giới truyện tranh 2D vậy.
Tất cả mọi thứ đều như một tờ giấy trắng, chỉ khi ánh mắt của Hàn Sâm thấy dị chủng sắp tiến vào cung điện thì mới nhìn thấy chút màu đen.
Không giống với trước kia, mặc dù bây giờ trong mắt Hàn Sâm chỉ có hai màu đen trắng, nhưng bây giờ khi hắn xem dị chủng thì lại có thể cảm giác được các loại cảm xúc tiêu cực như tham lam, tuyệt vọng, oán độc, cừu hận, đố ky, ngạo mạn, v.v… Từ trên người dị chủng.
Chẳng mấy chốc Hàn Sâm đã phát hiện có gì đó không bình thường, bởi vì tất cả mấy tòa cung điện lân cận cung điện của hắn đều không có dị chủng, con dị chủng ở gần hắn nhất là phía bên ngoài bảy tòa cung điện. Mà hắn lại có thể thấy được con dị chủng màu đen kia ở khoảng cách bảy tòa cung điện, đúng là chuyện quỷ dị.
Hàn Sâm vừa quay đầu nhìn về những phương hướng khác, quả nhiên cũng thấy được dị chủng bên trong cung điện khác. Nhưng ở trong mắt Hàn Sâm, bọn nó cũng biến thành màu đen, hơn nữa có màu đen thì khá đậm, có màu đen thì lại khá nhạt.
Hàn Sâm bèn ý thức được, thứ mà màu đen đại diện cho chắc là tội ác, màu đen càng đậm thì chứng tỏ tội ác của sinh vật kia càng nặng.
Lại nhìn bản thân, Hàn Sâm phát hiện thân thể của mình giống như trong suốt, không nhìn ra được là trắng hay đen.
“Xem ra dù ở thời đại nào, thì bản thân Chấp Pháp Giả cũng có đặc quyền.” Hàn Sâm trong lòng tự giễu nói.
“Chiến thể thăng cấp Hóa Điệp thành công… Chiến thể đang tiến
hóa… “Sao lại vẫn đang tiến hóa nhỉ…” Hàn Sâm thầm thấy hoảng sợ, hắn mới thăng lên cấp Hóa Điệp, vân chưa hấp thụ Thần Hóa, sao lại vẫn đang tiếp tục tiến hóa chưa?
“Xem ra là bị Mắt Hoàng Cực Bá Đạo ảnh hưởng…” Hàn Sâm cảm giác thân thể của mình đang không ngừng lột xác, khác với lần lột xác trước, bây giờ mỗi một lần lột xác đều làm Hàn Sâm cảm giác hình như thân thể của mình lại có liên hệ chặt chẽ với đại vũ trụ thêm một ít.
Cũng không thể nói là cả đại vũ trụ, nói chuẩn ra thì là lực lượng luật pháp kỳ dị trong đại vũ trụ. Có lẽ là do Mắt Hoàng Cực Bá Đạo nên Hàn Sâm lại tiến hóa về hướng hệ luật pháp, muốn mượn thứ này để thăng cấp lên Chân Thần.
Luật pháp thần quang hai màu đen trắng trong mắt Hàn Sâm càng ngày càng mãnh liệt, gần như muốn phá vỡ hư không bay thẳng về phía chân trời, cả người Hàn Sâm cũng tràn ngập lực lượng luật pháp.
Thậm chí bây giờ Hàn Sâm có loại ảo giác, như nắm giữ một loại lực lượng kỳ diệu, chỉ cần hắn muốn thì có thể thẩm phán tội ác của những sinh vật kia trong tích tắc.
Nhưng loại lực lượng này vô cùng kỳ lạ, độ mạnh yếu cũng không căn cứ vào lực lượng của Hàn Sâm, mà nó căn cứ vào tội ác của đối phương, đối phương có tội ác càng lớn, thì lực lượng lúc hắn thẩm phán sẽ càng mạnh.
VùI
Con mắt kia của Hàn Sâm xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, rõ ràng có hơi khác với con mắt còn lại. Hàn Sâm có thể cảm giác được rất rõ ràng, con mắt này bay vọt về chất trên mặt căn bản.
“Đây là lực lượng cấp Chân Thần sao?” Hàn Sâm cảm thụ được cái loại lột xác này đang khuếch tán ra bên ngoài từ trong con mắt của hắn, nhu thể đang dẫn đường cho thân thể của hắn Chân Thần hóa hoàn toàn.
Nhưng mà một giây sau, Hàn Sâm lại cảm giác cơ thể chấn động, lực lượng khuếch tán ra từ trong con mắt giống như thủy triều rút về, tất cả quá trình lột xác cũng dừng lại theo.
“Chiến thể thăng cấp thất bại.” Âm thanh nhắc nhở cũng cùng lúc vang lên trong đầu Hàn Sâm.
Hết chương 2853.
Chương 2854. Điều kiện của thuật biến hìnhHàn Sâm: Thể Thần Linh siêu cấp.
Chiến thể gen: Dị chủng hóa ( cấp Hóa Điệp ). Cấp: Thần Hóa.
Độ tiến hóa: Không phần trăm.
Thọ nguyên: Hai ngàn sáu trăm năm mươi tám.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua tư liệu của mình, phát hiện đã thăng cấp lên Hóa Điệp, lúc này mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng điều làm Hàn Sâm thấy nghỉ ngờ đó là, mặc dù hắn thăng cấp Chân Thần đã thất bại, nhưng mà dị biến trong con mắt trái cũng không biến mất, con mắt trái dung hợp với Mắt Hoàng Cực Bá Đạo này khi nhìn vẫn là hai màu đen trắng, vẫn giữ được trạng thái sau khi lột xác.
Hàn Sâm lấy tấm gương ra soi thử, thì phát hiện mắt trái và mắt phải cũng không khác nhau là mấy, nhưng con ngươi của mắt trái đen hơn chút, tròng trắng mắt bạch hơn chút, không nhìn kỹ thì gần như không thấy được sự khác biệt của hai con mắt này.
“Không gặp phải chuyện không may là tốt rồi.” Hàn Sâm cũng không tham lam, theo hắn thấy việc bản thân thăng lên cấp Chân Thần chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, không cần gấp nhất thời.
Hàn Sâm chợt vận dụng sức mạnh, ngay lập tức Chú Ngữ đã tách ra từ bên trong người hắn, trạng thái dị chủng hóa cũng kết thúc, để Hàn Sâm khôi phục lại người thật của mình.
“Rốt cuộc khôi phục!” Hàn Sâm thầm vui mừng trong lòng, rồi hắn lại đi kiểm kê tài nguyên của mình, phát hiện bốn loại chiến thể đều thăng lên cấp Hóa Điệp, ngang bằng với trạng thái dị chủng hóa.
Mặc dù tất cả đã khôi phục về bình thường, nhưng bây giờ có một chuyện phiền phức cần giải quyết, bây giờ Hàn Sâm còn đang ở bên trong tộc Hoàng Cực, thân phận của hắn là Thánh Anh, nhưng bây giờ hắn không tài nào biến về trạng thái Thánh Anh được, đây là một chuyện rất phiền phức.
“Lúc trước chỉ lo thăng cấp chiến thể, lại quên mất chuyện này.” Hàn Sâm thấy hơi nhức đầu, trong nhất thời cũng không nghĩ ra được phương pháp giải quyết tốt.
Khôi phục trạng thái dị chủng hóa, nhưng Hàn Sâm ở trong loại trạng thái này, rất có thể sẽ bị nhận ra là Kim Tệ. Nếu bây giờ hắn như rời khỏi Cửu Ngự Cung mà bị người khác thấy thì e sẽ dẫn tới rối loạn trong tộc Hoàng Cực ngay lập tức.
Đúng lúc hắn đang buồn rầu thì đột nhiên bóng dáng của xuất hiện ở trong Cửu Ngự Cung, chậm rãi đi vê phía bên này, cũng không biết hắn vào đây bằng cách nào.
Hàn Sâm có thể thấy được Thần là vì có con mắt trái, chỗ của Thần còn cách cung điện của hắn một khoảng rất xa.
“Lạ ghê, Thần là màu trắng á?” Hàn Sâm thấy có hơi nghi ngờ trong lòng, Thần hại nhiều sinh linh như vậy, lẽ ra tội ác trên người phải lớn lắm mới đúng, nhưng Hàn Sâm nhìn Thần thì lại phát hiện một màu trắng thuần khiết, không hề có tí giá trị tội ác nào trên người.
“Không biết Mắt Hoàng Cực Bá Đạo phán đoán giá trị tội ác thế nào nhỉ?” Hàn Sâm có hơi cạn lời, trong lòng thầm oán.
Đi ra cung điện, đi về phía của Thần, Thần nhìn thấy Hàn Sâm, quan
sát một lượt rồi cười nói: “Chúc mừng ngươi thăng lên cấp Hóa Điệp.” “Cũng không có gì đáng để chúc mừng, bây giờ ta Hóa Điệp thành công, lại không tài nào biến về thân thể trẻ con được, mấy tên ở tộc Hoàng Cực kia không nhận ra ta, không biết có phiền toái không nữa. Hàn Sâm nói.
”
“Chuyện này cũng dễ giải quyết thôi, ta dạy cho ngươi một thuật gen biến hình. Sau khi sử dụng thuật gen này, ngươi có thể thay đổi cơ thể thoải mái, chỉ cần ngươi không để lộ dấu vết thì đến cường giả cấp Chân Thần cũng không tìm ra được sơ hở.” Thần khẽ cười nói.
“Có điều kiện gì?” Hàn Sâm cảnh giác nói. “Không có điều kiện gì” Thần lắc đầu nói.
“Đừng, thôi ngươi cứ báo giá đi, ta thích báo giá công khai, thứ vô giá
†a sợ không trả nổi.” Hàn Sâm lắc đầu lia lịa, của hời Thần cho cũng không dễ ăn như vậy.
“Vậy cũng tốt, nếu ngươi đã yêu cầu thành khẩn như vậy thì ta đây cũng nói điều kiện luôn.” Dừng một chút, Thần mới nói tiếp: “Bắt đầu từ bây giờ, sinh vật thứ nhất nói ra ba chữ “ta yêu ngươi” ở trước mặt ngươi, ngươi không được giết chết hắn, phải tha cho hắn một lần, ngươi cảm thấy điều kiện này hợp lý không?”
“Ai lại nói ra ba chữ kia ở trước mặt ta chứ?” Hàn Sâm tỏ vẻ nghỉ ngờ, hắn không tin Thần có thể nhìn thấy tương lai thật. Nếu Thần có thể nhìn thấy hết thảy thì sao Hàn Kính Chi và vị kia của Thánh tộc thắng hắn làm sao được.
Nhưng nếu nói là Thần không thấy được tương lai, thì sao hắn lại nói ra một điều kiện lạ lùng như vậy chứ.
“Không biết, ngươi đồng ý không?” Thần mỉm cười nói.
“Đồng ý.” Hàn Sâm gật đầu đồng ý, cho dù Thần có tính toán gì, chỉ cần không phải giết, thì sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.
“Thuật gen này có nguồn gốc từ thuật biến hình của tộc Namun, ta có sửa đổi một chút, cứ coi là là một loại thuật biến hình khá thú vị đi. Loại thuật biến hình này là thay đổi hình thể thật sự, không phải lợi ảo thuật để biến hình, thế nên về mặt cơ bản là không có khả năng bị phát hiện ra, trừ phi ngươi để lộ sơ hở…” Thần dạt pháp quyết của thuật biến hình cho Hàn Sâm.
Thuật biến hình thuật có yêu cầu rất cao với lực khống chế cơ thể, mà phương diện này Hàn Sâm khá có thành thạo, chẳng mất bao lâu đã quen tay, rất dễ luyện thành.
“Thiên phú thật lợi hại, loại thuật biến hình này có yêu cầu rất cao với thiên phú và gen, chỉ có tộc Namun và một vài tộc có thiên phú tương tự mới luyện thành được. Không ngờ ngươi lại nhập môn dễ dàng tới thế, xem ra quả thực gen của ngươi không tầm thường chút nào.” Thần nhìn Hàn Sâm biến thành dáng vẻ của Thánh Anh, lên tiếng tán thưởng.
Hàn Sâm ngay tức khắc đã hiểu ra, Thần dạy hắn thuật biến hình, thật ra cũng là một loại khảo nghiệm.
“Ngươi tới nơi này làm gì?” Hàn Sâm nhìn Thần hỏi.
“Lúc trước ta đã hứa với ngươi, sẽ dạy ngươi phương pháp sử dụng Thần Cách mà đúng chứ? Bây giờ ta đã chuẩn bị xong.” Thần nói.
“Thần Cách phải sử dụng thế nào? Cần công cụ đặc biệt sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Không cần phiền phức như vậy, luyện chế Thần Cách thành vỏ đao, đây chỉ là hạ hạ kế sách mà thôi. Trên thực tế bản thân Thần Cách đã có năng lực vật hóa rồi, nhưng nếu muốn sử dụng được loại năng lực này, với sinh vật không phải Thần thì cần một vài trình tự đặc biệt, đi theo ta.” Thần nói rồi, xoay người đạp không bay đi.
Ở dưới chân của hắn sinh ra từng bậc thềm đá cổ xưa, thông thẳng tới trong hư không không có biên giới, Hàn Sâm cũng không nhìn thấy được rốt cuộc ở đầu hư vô bên kia có thứ gì.
Nhưng Hàn Sâm biết rõ, nếu Thần muốn buộc hắn đi vào thì dù hắn có phản kháng cũng vô dụng, nên cũng sảng khoái bước lên thêm đá đi theo Thần, từng bước giẫm lên thềm đá đi vào trong hư vô.
Sau khi bước lên thêm đá, Hàn Sâm cảm thấy bản thân giống như bước vào một cái thế giới khác, hắn xoay người lại nhìn thì đã không thấy Cửu Ngự Cung nữa rồi.
Ngẩng đầu nhìn về phía cuối thềm đá, lúc này hắn lại thấy được một †òa cung điện đang trôi nổi ở nơi cuối cùng đó, nhìn từ phía xa xa Hàn Sâm thấy bên trên cung điện thần bí cổ xưa kia có treo một tấm biển, trên bên tấm biển đó viết bố chữ “Thần miếu Thiên La”.
“Thần miếu Thiên La… Nơi này có quan hệ gì với Đằng Thiên La?” Trong lòng Hàn Sâm dấy lên sự nghỉ ngờ, cần lòng không đặng bèn cẩn thận đánh giá Thần Miếu trong hư không kia.
Nhìn kỹ mới phát hiện, kia Thần Miếu kia được bện thành từ nhiều cây cổ đằng, những cổ đằng kia trông như hóa thạch vậy, chúng có màu than chì, không nhìn kỹ thì còn tưởng là tảng đá.
Thần bước lên thềm đá đi tới trước thần miếu Thiên La, nhẹ nhàng đẩy cửa Thần Miếu ra. Ngay lập tức, Hàn Sâm nhìn thấy phía trên đại điện của Thần Miếu thờ phụng một pho tượng Thần Linh, là Đằng Thiên La.
Hết chương 2854.
Chương 2855. Thần Thương Thiên LaHàn Sâm bị sợ hết hồn, dáng vẻ của Đằng Thiên La kia giống y như đúc với Đằng Thiên La bị hắn giết chết, trông cứ như còn sống vậy, đến cả dao động dập dờn trên người Đằng Thiên La cũng giống với Đằng Thiên La mà Hàn Sâm gặp qua, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn.
“Đây chỉ là Thần Thể của Đằng Thiên La, nếu không có Thần Cách thì
Thần Thể cũng chỉ là một cái khác không hồn mà thôi.” Thần nhìn Đằng Thiên La giống như người khổng lồ kia nói.
“Lực lượng mạnh mẽ như vậy nhưng lại chỉ là một cái khác không hồn thôi sao?” Hàn Sâm có hơi không tin hỏi.
“Nếu không phải một cái khác không hồn, thì bây giờ ngươi xông vào. Thần Miếu của hắn, hắn sẽ ngồi yên bất động à?” Thần liếc Đằng Thiên La trông giống như tượng thần kia rồi nói tiếp: “Ngươi đánh nát Thần Thể này, sau đó lấy Thần Cách của Đằng Thiên La ra. Lúc sau phải sử dụng thế nào thì ngươi sẽ tự biết thôi.”
“Đừng nói ta sẽ phải trở thành tượng thần trong Thần Miếu thay hắn đấy nhé?” Hàn Sâm nhìn Thần hỏi.
“Nếu trở thành Thần đơn giản như vậy, thì Thần cũng mất giá quá.” Thần bĩu môi nói.
Hàn Sâm không có thêm gì nữa, hắn ngưng tụ lực lượng đánh một chưởng vào cái xác Thần Thể rỗng kia, nhưng chưởng này của hắn lại không làm Thần Thể đó tổn hại được tí gì, bàn tay của hắn nhưng không có có thể thương tổn được kia Thần Thể chút nào, hắn cảm thấy lực lượng đánh vào trong Thần Thể giống như đánh vào trong không khí vậy, cứ như thể Thần Thể này không tồn tại vậy.
Thần cười nói: “Đây cũng là thần, sao có thể vị loại lực lượng bình thường đả thương chứ, trừ phi ngươi thăng được lên cấp Chân Thần, nếu không lực lượng của ngươi vẫn chưa đủ để làm hắn bị thương đâu, cho dù đó chỉ là một cái xác rỗng. Sử dụng vỏ đao kia thử xem, chắc là sẽ có chút tác dụng.”
“Tại sao sa khi ta giết chết Đằng Thiên La, nơi này còn có một Thần Thể của hắn nữa?” Hàn Sâm lấy Quy Hư Sáo ra, nắm vỏ đao ở trong tay, nhưng không chém về phía Thần Thể của Đằng Thiên La ngay.
“Thần là bất tử, không có sinh vật nào có thể giết chết được Thần, nhưng mà Thần cũng có cấm ky của Thần. Ví dụ như Thần không thể trực tiếp ra tay với sinh vật trong đại vũ trụ, cho dù đó là sinh vật bình thường nhỏ yếu tới mức không thể tu luyện, thì Thần cũng không thể †ự mình giết chết nó. Nhưng có một loại tình huống là ngoại lệ.” Thần nói tới đây thì dừng một chút, không nói tiếp ngay.
“Tình huống gì?” Trái tim của Hàn Sâm đập thình thịch, đây là bí mật mà hắn đã muốn biết từ rất lâu rồi.
“Nếu Thần bóc tách Thần Cách từ trong Thần Thể ra, sau đó dung hợp Thần Cách với sinh vật trong đại vũ trụ thì sẽ tạo ra được một Thần Thể Đại Vũ Trụ. Lực lượng mà Thần Thể Đại Vũ Trụ này có được có thể vô hiệu hóa hạn chế của Thần, để Thần có thể trực tiếp chém giết sinh vật trong đại vũ trụ. Nhưng đồng thời Thần Thể Đại Vũ Trụ cũng mất đi năng lực bất tử, nếu bị chém chết bóc Thần Cách ra thì là chết thật luôn.” Thần chỉ vào Đằng Thiên La: “Giống như hắn, cưỡng chế giáng xuống đại vũ trụ, sử dụng Thần Thể Đại Vũ Trụ chiến đấu với sinh vật của đại vũ trụ, cuối cùng người ta đánh trọng thương đến nối lực lượng để về Hồi Thần Miếu cũng không còn nốt, cuối cùng bị ngươi nhặt được của hời.”
Cuối cùng giờ Hàn Sâm cũng hiểu, vì sao có Thần bị giết chết, mà có Thần thì không giết được, hóa ra là khác nhau ở chỗ này.
“Nói như vậy thì, chỉ cần bản thân Thần không cố giáng trần xuống đại vũ trụ, thì có ỏ tình huống nào cũng sẽ không chết thật sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Về mặt lý luận thì đúng là thế” Thần khẽ gật đầu.
“Thế có nghĩa là, trên thực tế vẫn sẽ chết?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Thần hỏi.
Thần cười: “Ngươi cảm thấy ta sẽ nói nhược điểm của bản thân cho ngươi biết à? Ngươi vẫn nên nhanh chóng chém giết Thần Thể của hắn đi, ta không muốn phải ở mãi cái nơi nhàm chán như vậy đâu.”
Hàn Sâm cũng không do dự nữa, lấy Quy Hư Sáo ra sử dụng như đao, chém một đao về phía cái xác Thần Thể trống không kia.