Kengl
Cuối cùng một đao kia của Hàn Sâm chém được lên Thần Thể rỗng tuếch của Đằng Thiên La, nhưng nó cũng chỉ để lại được một vết thương nhẹ trên Thần Thể rỗng tuếch đó, có thần huyết chảy ra tự trong vết thương đó.
Thấy Thần Thể rỗng tuếch kia quả nhiên không có phản ứng gì, Hàn Sâm tay cầm vỏ đao, chém hết đao này tới đao khác, hắn không biết đã chém bao nhiêu đao mới chém rớt được đầu của Thần Thể rỗng tuếch đó.
Hàn Sâm đảo mắt nhìn về phía Thần, Thần lại lắc đầu nói: “Chém giết Thần Linh không phải giết như vậy đâu, ngươi phải phá hủy Thần Cơ của hắn kìa.”
“Thần Cơ là cái gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Là cơ thạch của Thần, là chỗ căn bản của Thần Thể, chỉ khi phá hủy được Thần Cơ, thì Thần Thể mới bị phá hỏng chân chính.” Không đợi Hàn Sâm đặt câu hỏi, Thần đã nói tiếp: “Vị trí Thần Cơ của mỗi vị Thần một khác nhau, Thần Cơ của Đằng Thiên La thần cơ chắc là ở trong cánh tay trái của hắn.”
Hàn Sâm nhìn về phía cánh tay trái Đằng Thiên La, thấy trên cánh tay trái của hắn quấn một sợi dây leo, ngoài cái này ra thì không có gì khác với cánh tay phải.
Nhưng chuyện đã tới nước này rồi, đương nhiên Hàn Sâm cũng muốn thử một lần, hắn vung vỏ đao chém về phía cánh tay trái của Thần Thể rỗng tuếch, không biết lại chém bao nhiêu đao, khi Hàn Sâm chặt đứt cả cánh tay trái và dây leo thì Thần Thể ầm ầm sụp đổ, thần huyết, thần cốt, thần thịt đều phân giải, thiêu đốt, biến thành một loại oánh quang màu lục bích.
“Lấy Thần Cách của Đằng Thiên La ra.” Thần nhắc nhở.
Hàn Sâm lấy khúc xương giống như dây leo xanh dài hơn hai mét kia của Đằng Thiên La ra, sau đó bèn thấy thấy bích quang đầy trời hồi tụ vào khúc xương đó.
Sau khi bích cốt hấp thu bích quang, thì hào quang trên người tản ra càng ngày càng mãnh liệt, cũng dần xảy ra biến hóa.
Vốn là gốc cây hình xương lại dần biến thành một thanh trường thương màu lục bích, mũi thương uốn lượn như rắn, tản ra thần mang sáng chói khó có thể diễn tả được bằng lời.
“Đạt được võ trang Thần Cách Cốt Thương Thiên La.”
Đột nhiên trong đầu Hàn Sâm có một âm thanh nhắc nhở vang lên, Hàn Sâm nhìn chăm chú vào Cốt Thương Thiên La này, nó truyền một †in tức vào trong đầu của Hàn Sâm.
Cốt Thương Thiên La: Võ trang Thần Cách cấp Phá Hoại.
Cốt Thương Thiên La lại giống với mấy vật phẩm Thú Hồn. Thậm chí Hàn Sâm còn cảm thấy có thể thu nó vào trong hồn hải được, nhưng hắn không thử ở trước mặt Thần.
Ầm ầm!
Đột nhiên, có một chùm sáng màu ngọc bích dâng lên phía trên Thần đàn. Trong chùm sáng màu ngọc bích ấy, Hàn Sâm thấy một cây cổ đằng trong suốt màu lục bích đang từ từ ngưng tụ thành hình.
“Đó là Thần Cách của Đằng Thiên La?” Hàn Sâm liếc mắt nhìn một cái là nhận ra ngay, cổ đằng màu lục bích kia là khúc xương của Đằng Thiên La, nó trông giống y như đúc với bích cốt khi chưa biến thành Cốt Thương Thiên La.
Thần mỉm cười nói: “Ta đã nói với ngươi rồi mà, Thần có thân thể bất tử ở nơi này. Ngươi mang Thần Cách của Đằng Thiên La tới đây, lại phá hủy Thần Thể của hắn ở chỗ này thì có khác nào giết chết hắn ở đây đâu, nên đương nhiên là hắn sẽ lại sống lại rồi.”
“Ngươi đừng gấp, mặc dù nói Đằng Thiên La có thể sống lại, nhưng mà ngươi cũng nhận được chỗ tốt rồi mà đúng không? Nếu không phải như thế, thì ban nấy sao ngươi có thể biến Thần Cách kia thành võ †rang Thần Cách chứ?” Thần lại nói tiếp.
Hàn Sâm đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, biết thừa mọi hành động của gã Thần này đều có tính toán cả, nên khi có kết quả như thế hắn cũng không thấy bất ngờ. Nhưng hắn thầm nhắc nhở bản thân ở trong lòng, sau này khi ở chung một chỗ với Thần thì phải cẩn thận hơn mới được.
Trong lúc hai người nói chuyện thì bích cốt kia hoàn toàn ngưng tụ thành hình, phía trên bích cốt bắt đầu sinh ra huyết nhục và nội tạng, dần tạo thành Thần Thể của Đằng Thiên La.
“Có phải tới lúc ta nên đi rồi không?” Hàn Sâm không muốn nhìn thấy một Đằng Thiên La sống sờ sờ tí nào hết.
“Cơ hội hiếm có đó, cảnh tượng Thần Linh tạo ra Thần Thể không phải ai cũng có cơ hội được tận mắt nhìn thấy, nhìn xong rồi lại đi cũng được. Có ta ở đây, Đằng Thiên La không dám động tới một sợi tóc của ngươi đâu.” Thần thản nhiên nói.
Hàn Sâm không nói gì nữa, chỉ nhìn cảnh Thần Thể của Đằng Thiên La được tạo ra.
Hết chương 2855.
Chương 2856. LinhCả quá trình diễn ra vô cùng quỷ dị thần kỳ, Hàn Sâm trơ mắt nhìn huyết nhục xương cốt của Đằng Thiên La được tạo ra từng chút một, cuối cùng tạo thành một Đằng Thiên La mới.
Nhưng so với các xác rỗng tuếch lúc trước, Đằng Thiên La có Thần Cách, trên cả Thần Thể đều có nguồn sinh cơ bừng bừng đầy khủng bố. Loại cảm giác mạnh mẽ này, giống y như lần đầu Hàn Sâm nhìn thấy Đế Tuấn, Đế Tuấn cho hắn loại cảm giác này, nhưng hình như có hơi khác.
“ƠI” Thần có hơi kinh ngạc đánh giá Đằng Thiên La trọng sinh, hình như hắn phát hiện ra chuyện gì làm hắn thấy bất ngờ.
“Sao thế?” Hàn Sâm quay đầu hỏi.
“Hình như Đằng Thiên La có chút vấn đề…” Thần cau mày nói, ánh mắt luôn quan sát đánh giá Đằng Thiên La.
“Vấn đề gì?” Hàn Sâm thót tim , như thể nghĩ tới điều gì.
“Bên trong thân thể của hắn… Không có linh…” Ánh mắt Thần sáng quắc nhìn chằm chằm vào Đằng Thiên La đã sống lại, nói với giọng đầy cổ quái.
“Linh? Có phải là thứ giống với linh của những dị chủng trong Cửu Ngự Cung kia không?” Hàn Sâm hỏi.
Thần khẽ gật đầu: “Có thể nói là giống nhau, lúc trước ta đã nói với ngươi rồi, linh là một điểm có tính bất ổn trong gen của sinh vật, miêu tả như vậy thì không chuẩn xác lắm. Trên thực tế ta cũng không biết phải miêu tả thứ đó thế nào nữa, bởi vì sự tồn tại của chính bản thân linh có hơi trừu tượng.”
“Lấy một ví dụ nhé, huyết thống của cha và huyết thống của mẹ sẽ quyết định gen di truyền của ngươi. Nhưng song bào thai cùng do cha mẹ sinh ra thì gen cũng không giống nhau hoàn toàn, hơn nữa theo số tuổi tăng dần, tính cách và thân thể của bọn họ đều sẽ phát triển theo hướng riêng của mình, mà thứ quyết định hết thảy đúng là linh.” Thần nói.
“Bản thân gen của song bào thai cũng có chút sự khác biệt, chuyện này là bình thường sao?” Hàn Sâm hơi do dự hỏi, hắn vẫn chưa hiểu được định nghĩa về linh.
Thần suy nghĩ một lúc rồi nói: “Có lẽ ví dụ này không ổn lắm, chắc ngươi biết về sinh vật phục chế gen chứ? Xét về mặt lý luận thì sinh vật phục chế gen và gen sinh vật nguyên bản vốn giống y chang nhau, nên chắc tính cách sẽ giống nhau. Nhưng trên thực tế, nếu để cho sinh vật phục chế gen tự do sinh trưởng thì chẳng mấy chốc hắn sẽ hình thành ra những đặc thù khác hẳn với bản thể, hoặc nói đó là nhân cách, cái này cũng do linh quyết định.”
Hàn Sâm nghe cái hiểu cái không, nhưng vấn đề này quả thật không có cách nào miêu tả bằng ngôn ngữ được, cũng không có từ ngữ nào có thể hình dung một cách chuẩn xác được.
Đương nhiên Thần cũng biết Hàn Sâm rất khó nghe hiểu được, cho nên hắn bèn chỉ vào Đằng Thiên La đã tạo thành, nói: “Giống như Đằng Thiên La vậy, Đằng Thiên La của trọng sinh, chắc là sẽ có linh của Đằng Thiên La lúc trước, nói cách khác Đằng Thiên La sau khi trọng sinh là cùng một sinh mệnh với Đằng Thiên La trước kia. Nhưng bây giờ Đằng Thiên La trọng sinh lại không có linh thì chẳng khác nào bây giờ hắn giống như một thể phục chế gen của Đằng Thiên La cả. Mặc dù thân thể giống, nhưng bàn từ một góc độ khác thì hắn đã không còn là Đằng Thiên La trước kia nữa rồi.”
“Cái này có khác biệt gì không?” Hình như Hàn Sâm hiểu được một tí, trong lòng hình như ngộ ra được gì đó.
“Khác biệt lớn nhất với ngươi chắc là, hắn sẽ không nhớ ngươi đã giết hắn của trước khi trọng sinh. Hơn nữa cho dù có biết thì hắn cũng không để ý tới lắm. Bởi vì không có linh của trước kia nên hắn sẽ không có cảm xúc gì với những việc đã từng xảy ra trên người Đằng Thiên La của trước kia, thậm chí còn sẽ không coi Đằng Thiên La của trước kia là mình.” Thần nói nói.
“Nói như vậy, không có linh là chuyện rất tốt, sau này hắn sẽ không có linh nữa sao?” Hàn Sâm nghe vậy mừng rỡ.
“Không có linh thì còn là Thần Linh gì nữa? Chỉ cần là sinh vật thì sẽ có linh sinh ra, nhưng linh sinh ra đã không còn là linh của trước kia, cũng sẽ không giống với linh trước kia hoàn toàn.” Thần nhìn Đằng Thiên La
nói.
Đấn lúc này, bích quang trên Thần đàn đã biến mất, Đằng Thiên La trọng sinh xong, hắn giống như Thần Linh đứng ở trên Thần đàn, chậm rãi mở mắt.
Vốn Hàn Sâm còn tưởng dù Đằng Thiên La không nhớ rõ chuyện lúc trước, thì chắc cũng sẽ không tha cho sinh vật xông vào Thần Điện,
nhưng ai ngờ ánh mắt của Đằng Thiên La lại chỉ liếc qua người Hàn
Sâm, sau đó nhìn Thần.
Một giây sau, cảnh tượng làm Hàn Sâm há to miệng, không tin nổi vào mắt mình đã xảy ra.
Thân thể giống như người khổng lồ kia của Đằng Thiên La thoáng cái đã nhảy xuống Thần đàn, hắn còn nhanh hơn cả con thỏ nữa, thân thể khổng lồ bò rạp trên mặt đất, hai tay lạy phục, cái trán chạm đất, cơ thể vẫn còn run lẩy bẩy.
Hàn Sâm thấy khiếp sợ trong lòng, mặc dù hắn vốn cảm thấy vị Thần này mạnh hơn đám Thần như Đằng Thiên La một chút, nhưng hắn không ngờ được Đằng Thiên La chỉ mới thấy hắn thôi thì đã bị dọa thành như thế, sợ hơn khi chuột nhìn thấy mèo.
Chuột thấy mèo ít nhất còn biết chạy trốn, mà dáng vẻ bây giờ của Đằng Thiên La, hắn đến trốn cũng còn chẳng dám, chỉ lạy phục trên mặt đất, run lẩy bẩy.
“Đi thôi, cũng tới giờ rồi, kế tiếp còn có mấy trận tranh tài đầy thú vị phải xem nữa.” Thần không để ý đến Đằng Thiên La, hắn chỉ duỗi lưng một cái, rồi đi ra ngoài Thần Miếu.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Đằng Thiên La vẫn đang quỳ ở nơi đó, không dám ngẩng đầu lên kia, rồi mới đi theo Thần ra khỏi thần miếu Thiên La.
Sau khi rời khỏi thân miếu Thiên La, Hàn Sâm còn quay đầu lại nhìn mấy lần, hắn nhìn thấy Đằng Thiên La vẫn luôn quỳ rạp ở trong thần miếu Thiên La, hoàn toàn không dám đứng lên.
Khi đi tới bậc thềm đá cuối cùng, cảnh sắc trước mắt Hàn Sâm biến đổi, trở lại bên trong Cửu Ngự Cung.
“Chuyện hứa với ngươi ta đã làm xong, trận tranh tài kế tiếp ngươi phải tiếp tục cố gắng nha, ta tin vào ngươi đó.” Thần cười híp mắt nhìn Hàn Sâm nói.
“Ta cũng tin bản thân mình mà.” Hàn Sâm sờ mũi.
Thần muốn quay về hoa viên, còn Hàn Sâm thì mượn cớ muốn săn giết dị chủng để ở lại. Sau khi thấy Thần rời đi, Hàn Sâm mới nội thị hồn hải, xem Thần Chi Linh của Đằng Thiên La.
“Chẳng nhẽ nói, thật ra Thần Chỉ Linh chính là linh theo những gì Thần đã nói. Bởi vì bị đã cướp mất Thần Chi Linh, Đằng Thiên La của trọng sinh không có linh, nên chỉ đành sinh ra một linh mới?” Hàn Sâm âm thầm suy tư ở trong lòng: “Nếu nói vậy thì, chẳng nhẽ Thú Hồn cũng là một loại linh? Nhưng là loại linh có cấp bậc thấp ư?”
“Khoan đã… Thần đã từng nói dị chủng trong Cửu Ngự Cung không có linh… Vậy thì linh của bọn chúng ở đâu? Các vị Hoàng Đế qua các thời đại của tộc Hoàng Cực đã rút linh của chúng nó ra ngoài bằng cách gì? Nếu như Thú Hồn đúng là linh thật, vậy thì sao con người lại trực tiếp rút được linh của bọn nó ra bằng cách chém giết dị chủng chứ, thậm chí đến linh của Thần cũng rút ra được…” Trong đầu Hàn Sâm có vô số ý nghĩ xẹt qua, hắn càng nghĩ thì càng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hàn Sâm cảm thấy hình như bản thân bắt được một vài thứ gì đó, nhưng vì tin tức có được quá ít nên không tài nào hiểu hết được. Giống như thấy được lớp bóng qua một lớp giấy trắng tinh, nhưng lại không †ài nào thấy rõ nó là gì.
“Xem ra đây hết thảy đều chỉ có thể đợi ta thăng cấp cấp Chân Thần, đánh vào Thần Điện Gen sau mới có thể biết rõ ràng.” Hàn Sâm than nhẹ một tiếng, giao trái tim tư tạm thời để xuống, hắn biết quá độ suy nghĩ đối với hắn cũng không là một chuyện tốt, tăng lên tự thân thực lực mới là trọng yếu nhất.
“Không biết thanh Thần Thương Thiên La này có tác dụng gì nhỉ?” Hàn Sâm thử thu Thần Thương Thiên La vào hồn hải, ai ngờ lại thành công thật. Thần Thương Thiên La bị Hàn Sâm thu vào trong hồn hải giống như Thú Hồn, chỉ cần Hàn Sâm vừa nghĩ tới thì Thần Thương Thiên La sẽ xuất hiện ở trong tay của hắn ngay lập tức.
“Quả nhiên, võ trang Thần Cách thu vào trong hồn hải được.” Vẻ mặt của Hàn Sâm càng trở nên phức tạp hơn.
Thứ 2857 chương Ma Tổ
Nắm Thần Thương Thiên La, Hàn Sâm mở một cách cửa ra vào của một tòa cung điện ra, nhìn thoáng qua con dị chủng trông giống như hùng sư trong cung điện, giơ Thần Thương Thiên La đâm tới.
Đây là một dị chủng cấp Hóa Điệp, bởi vì lúc trước Hàn Sâm không phải là đối thủ của nó, nên chỉ đành bỏ qua không có giết nó. Hôm nay Hàn Sâm đã thăng cấp lên cấp Hóa Điệp, giết nó không phải chuyện khó khăn gì nữa.
Nguyên nhân chính đó là, Hàn Sâm muốn lấy nó để thử Thần Thương Thiên La một chút, xem thử rốt cuộc thứ này có năng lực gì.
Hàn Sâm vô cùng nghỉ ngờ, Thần Thương Thiên La sẽ giống Phượng Hoàng Vũ, không có tác dụng gì với sinh vật bình thường, lại có tác dụng với sinh vật thần hệ.
Bích quang trên Thần Thương Thiên La lóe lên, trong nháy mắt đã đâm xuyên qua lồng ngực của dị chủng kia, khiến Hàn Sâm mình cũng thấy hơi kinh ngạc, võ trang Thần Cách lại có tác dụng với sinh vật bình thường.
Hàn Sâm rút Thần Thương Thiên La ra, nhưng lại không thấy thần huyết chảy ra, có một chồi non sinh ra từ vết thương kia, sau đó chồi non ấy điên cuồng sinh trưởng, chỉ trong chớp mắt đã sinh trưởng thành một bụi cổ đằng, vây cả người dị chủng trong đó, giống như một quả trứng bằng dây leo khổng lồ vậy.
Mà đẳng trứng cũng khô héo rất mau, đợi khi những thứ cổ đằng kia hoàn toàn khô héo rơi xuống, dị chủng bên trong đã hoàn toàn mất đi sức sống, biến thành một bộ thây khô.
“Săn giết dị chủng Thần Lực Sư cấp Hóa Điệp, phát hiện gen dị chủng Thần Hóa.”
Đến bản thân Hàn Sâm còn cảm thấy rợn hết da gà, sinh vật cấp Hóa Điệp lại bị Thần Thương Thiên La một kích giết chết, một gốc cây sinh trưởng ra từ miệng vết thương đã hút khô sức sống của nó, cái này còn là người ta thấy sợ hơn là chém giết bằng đao kiếm.
Thử nghĩ hình như bên trong thân thể mình có từng sợi cổ đằng chui ra, cái này làm cả người Hàn Sâm nổi da gà.
“Uy năng của thương này mạnh, e cũng không kém gì Thuẫn Medusa. Nói ra thì với thực lực bây giờ của ta, chắc là đủ để sử dụng Thuẫn Medusa và Mị Thần Giản rồi nhỉ? Lại thêm Luyện Ngục Thiên Quốc, Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính và Bình Hải Yêu, cho dù không sử dụng thể Thần Linh siêu cấp, thì chắc cũng có cơ hội đối kháng với cường giả cấp Chân Thần mới đúng.” Hàn Sâm chưa chính thức chiến đấu với cường giả cấp Chân Thần bao giờ, cũng không chắc chắn một trăm phần trăm được.
“Hình như Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính và Bình Hải Yêu không có năng lực công kích quá mạnh mẽ, là dị bảo khá đặc biệt, Luyện Ngục Thiên Quốc vừa giao cho Tiểu Thiên Sứ bảo quản rồi. Trên thực tế thứ có thể sử dụng cũng chỉ Thuẫn Medusa và Mị Thần Giản, ờm, nếu có cơ hội thì phải thử Mị Thần Giản một lần mới được. Ta của bây giờ chắc sẽ không bị lực lượng tộc khí của bị cắn trả đâu ha?” Hàn Sâm phát hiện bản thân đúng là có không ít bảo bối, nhưng năng lực của vài món trong đó khá đặc biệt, không dùng được trong chiến đấu chính diện.
Đương nhiên, bởi vì phần lớn bảo bối đều thuộc về thân phận Hàn Sâm này, nên Hàn Sâm cũng không định sử dụng chúng nó ở trong Thần Chiến.
“Chỉ cần vận may không kém lắm, thì chắc một thanh Thần Thương Thiên La là đủ cho ta lọt được vào danh sách top một trăm rồi.” Hàn Sâm vuốt ve Thần Thương Thiên La, càng xem càng thấy thích.
Lúc Hàn Sâm trở lại hoa viên, Thần đang tựa vào ghế xem Thần Chiến.
“Ngươi trở lại đúng lúc lắm, trận này có lẽ là trận tranh tài đặc sắc nhất cho tới bây giờ, cùng nhau xem đi.” Thần cười híp mắt nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn về phía chiến trường tinh không trong Gen Thần Bảng, sinh vật đứng trong tinh không là một Long tộc mà Hàn Sâm không quen biết, nhưng Hàn Sâm nhìn khí thế của hắn thì cũng biết người này mạnh kinh khủng.
Nhìn thoáng qua chiến biểu, phát hiện song phương đối chiến là Long Nhất và Ma Tổ.
“Đây rõ ràng không phải là Long Nhất mà ta biết, chắc là Long Nhất đời trước, có lẽ Long Nhất cùng thời đại với Cung Chủ Trấn Thiên Cung nhỉ? Không biết hắn là Thần Hóa cấp nào?” Hàn Sâm quan sát một lượt chiến trường tinh không, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Ma Tổ.
Trên thực tế Hàn Sâm thấy hứng thú với Ma Tổ, chủ yếu là vì hình như giữa Ma tộc và tộc Tu La có mối liên hệ kỳ lạ nào đó, hơn nữa Hàn Sâm vẫn luôn nghi ngờ Ma Tổ chính là Atula đã tiến vào đại vũ trụ.
“Thời gian trăm năm, Long tộc này lại từ Nguyên Cơ thăng lên Chân Thần, chắc chắn là sử dụng tới thuật huyết mạch của Long tộc, nếu không thì tuyệt đối không không khả năng.” Thần nói nói.
“Thuật huyết mạch là cái gì?” Hàn Sâm hỏi đầy vẻ khó hiểu.
Thần nói: “Là một thuật gen thiên phú của Long tộc, trước khi Long tộc già đi, có thể dồn lực lượng huyết mạch thiên phú của bản thân qua thân thể của một Long tộc khác, làm tốc độ tiến hóa gen của Long tộc đó đột nhiên tăng mạnh. Có rất nhiều chủng tộc có thuật gen tương tự thế này, nhưng có thể phát huy tới cực hạn thì cũng chỉ có một mình Long tộc thôi. Phật tộc học được chút tài mọn từ Long tộc, lại thêm sự sáng tạo của bản thân nên cũng có thuật gen tương tự, nhưng lại phiền phức hơn thuật huyết mạch của Long tộc rất nhiều, hiệu quả cũng không mau như thuật huyết mạch.”
“Cấp Chân Thần của Long tộc, vậy thì chẳng phải vị Ma Tổ kia sẽ thua sao?” Hàn Sâm có hơi nghi ngờ nhìn Thần hỏi.
Bởi vì Thần nói trận này rất đặc sắc, nếu Ma Tổ chắc chắn sẽ thua, thế thì đặc sắc chỗ nào?
Nhưng nếu nói Ma Tổ có thể đối kháng với Long Nhất cấp Chân Thần, thì Hàn Sâm lại không tin cho lắm. Dẫu sao thì, Ma tộc được xem là một chủng tộc tuổi đời còn khá non, thứ hạng trong các tộc cũng không cao lắm, rất khó để tin trong Ma tộc lại có cao thủ cấp cấp Chân Thần.
Trên thực tế, sinh vật có ý nghĩ như thế cũng không phải số ít.
Không ai tin Ma Tổ sẽ thắng Long Nhất, suy cho cùng Long tộc có biệt hiệu Chư Thiên đệ nhất dũng, sau khi đạt đến cấp Chân Thần, sự cường hãn của thân thể đã đạt tới mức không thể nào tưởng tượng nổi, gần như miễn dịch với chín mươi phần trăm lực lượng công kích có thuộc tính, nói là thân thể kim cương bất hoại cũng không quá đáng.
“Cung Chủ đại nhân, nếu Long Nhất lại thắng thêm hai ván nữa, thì các ngươi lại có cơ hội đánh tiếp một trận phổ gen chúng sinh rồi, không biết lần này là ai chết vào tay ai?” Người phụ nữ cười rồi nói với Cung Chủ Trấn Thiên Cung.
Cuộc chiến phổ gen chúng sinh năm đó, Cung Chủ Trấn Thiên Cung đè bẹp Long Nhất lấy được vị trí đầu bảng cấp Vương đứng, Long Nhất chỉ được vị trí thứ hai.
Cung Chủ Trấn Thiên Cung cười nói: “Thua ta một lần, thì cả đời cũng không phải đối thủ của ta, dù có tái chiến bao nhiêu lần thì kết quả cũng vẫn vậy thôi, huống hồ hắn còn phải qua được ải của Ma Tổ đã”
“Dẫu sao thì Ma tộc vẫn chẳng ra gì, sao Thủy Tổ của Ma tộc sánh được với Long Nhất đã thăng lên cấp Chân Thần chứ?” Người phụ nữ xem thường nói.
“Vậy thì chưa chắc, lai lịch của Ma tộc vốn đã có chút vấn đề, trong lực Thiên Ma kia ẩn chứa lực lượng của luật Nhân Quả, tộc này không thể khinh thường. Hơn nữa Ma tộc đã bước lên vị trí Thượng tộc lâu rồi, nhưng lại không có mấy người biết rốt cuộc thực lực của Ma Tổ ra sao, đến Trấn Thiên Cung bọn ta cũng không có tư liệu về hắn, từ đó đủ để thấy Ma Tổ không phải tầm thường.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nói.
“Ra vẻ thần bí mà thôi, cho dù Ma Tổ có chút thiên phú và khả năng, nhưng không có tài nguyên thì hắn làm gì được chứ? Với số tài nguyên cỏn con đó của Ma tộc bồi dưỡng ra được một Hóa Điệp thôi cũng đã là quá sức rồi, huống hồ còn Chân Thần nữa. Trừ phi hắn giống như Long Nhất, có cường giả khủng bố đời trước rót huyết mạch gen vào người hắn, nếu không hắn thăng lên Chân Thần bằng cái gì? Sao có thể đánh được một trận với Long Nhất chứ?” Người phụ nữ cũng không tán thành với cách nói của Cung Chủ Trấn Thiên Cung.
Trong lúc hai người nói chuyện, chỉ thấy một bóng dáng tiến vào chiến trường tinh không, bóng dáng kia hoàn toàn bị bao phủ ở trong bóng tối, giống như một cái bóng hình người đi lại trong tinh không vậy, không nhìn rõ được bản thể của hắn trông ra sao.
Hàn Sâm lực ngưng tụ lượng, muốn nhìn xuyên qua bóng đen xem thử bộ dáng thật của Ma Tổ trông như thế nào, nhưng mà những gì hiện ra trong tầm mắt của hắn chỉ có một vùng hắc ám vô tận, hoàn toàn không nhìn thấy dáng vẻ của Ma Tổ.
Chương 2858. Một đao chém Nhân QuảLong Nhất nhìn Ma Tổ như một Đế Hoàng, một đôi Long Dực màu vàng khép lại ở sau lưng, trông như không định ra tay ngay vậy.
“Thủy Tổ Ma tộc, nghe nói Ma tộc tỉnh thông lực lượng nhân quả, vậy để bổn tọa xem thử trông ra sao đi.” Long Nhất đứng chắp tay, thong dong nói.
Ma Tổ hoàn toàn bị bao phủ ở trong bóng ma, cũng không biết hắn có vẻ mặt gì, hắn cũng chẳng muốn nói chuyện với Long Nhất luôn, chậm rãi giơ tay phải lên, dựng thẳng chưởng làm đao,chém về phía Long Nhất đứng ngạo nghề trong tinh không.
Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Ma Tổ, thấy hắn vung tay làm đao, nhưng lại không thấy có bất kỳ dao động lực lượng nào, như thể hắn chỉ tùy ý bổ tay xuống thôi vậy.
“Quả nhiên là lực Atula!” Mặc dù Hàn Sâm không luyện Atula Kinh, nhưng lại nghiên cứu nó rất kỹ, nên chẳng thấy xa lạ gì với loại lực lượng này.
Trong tình huống như Ma Tổ, vung một chưởng nhưng lại không có tí dao động lực lượng như thế này, đủ để thấy hắn đã luyện Atula Kinh đến cảnh giới cao cấp nhất, một đao chém Nhân Quả.
Răng rắc!
Chỉ nghe cổ Long Nhất truyền đến một âm thanh kỳ dị, ánh mắt của mọi người đều nhìn về, thì thấy trên lớp vảy mịn ở cổ hắn xuất hiện một vết đao, mảnh như sợi tóc, nhưng vẫn chưa đủ sức chén rách Long Lân.
“Lực Nhân Quả quả nhiên có vài phần huyền ảo, lại khiến bổn tọa cũng không có cơ hội phản ứng, rất tốt.” Long Nhất ngưng mắt nhìn Ma Tổ gật đầu nói.
Nhưng mà trong lúc nói chuyện, vết đao trên Long Lân đã tự động khép lại, không để lại một dấu vết gì.
Bên trong Trấn Thiên Cung, người phụ nữ có hơi ngẩn ra: “Lực lượng của Ma Tổ lại để lại được dấu vết ở trên Long Lân của Long Nhất, chẳng nhẽ hắn đã thăng lên cấp Chân Thần thật rồi à?”
“Xem ra tám chín phần mười là thế rồi” Cung Chủ Trấn Thiên Cung hứng thú nhìn Ma tổ.
“Không ngờ Ma Tổ này có chút tài cán thật, nhưng dù hắn thăng lên cấp Chân Thần thì cũng vô ích thôi. Hai bên đều là cấp Chân Thần, thể Thần Long của Long Nhất miễn dịch với hầu hết với lực lượng hệ khác, Ma Tổ không gây thương tổn cho Long Nhất được, cuối cùng vẫn chỉ có một chữ bại thôi.” Người phụ nữ đó nói.
“Thể Thần Long đương nhiên là mạnh mẽ, nhưng lực Nhân Quả cũng huyền diệu khó lường, ai thắng ai thua thật đúng là rất khó nói.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung hiển nhiên cũng không đồng ý với quan điểm của người phụ nữ.
Cùng lúc đó, các tộc trong vũ trụ cũng đang quan sát trận đại chiến này, có không ít người thấy hơi giật mình với biểu hiện của Ma Tổ, cường giả biết tường tận về Long Nhất thì đều biết Long Nhất đã thăng lên cấp Chân Thần, có thể để lại dấu vết trên Long Lân của hắn, thì tám chín phần mười Ma Tổ cũng là cấp Chân Thần.
“Không ngờ một Ma tộc nho nhỏ lại có cường giả cấp Chân Thần thật.” Bạch Hoàng tỏ ra khá hứng thú, nhìn Ma Tổ nói.
“Bệ Hạ, sau trận chiến này, ngươi có muốn tới Ma tộc, thu bọn họ về dưới trước của tộc Hoàng Cực chúng ta không?” Một vị trưởng lão của tộc Hoàng Cực đề nghị.
“Xem trước đã rồi tính sau, tên Ma Tổ này không đơn giản.” Bạch Hoàng thản nhiên đáp.
Bên trong chiến trường tinh không, Long Nhất thấy Ma Tổ không ra tay nữa, bèn hỏi: “Sao không tiếp tục?”
“Nếu ta chém nữa thì ngươi chết chắc. Ma tộc không muốn kết thù với Long tộc, nên mong các hạ rút lui đi” Giọng nói của Ma Tổ hư vô mờ mịt, không có chút cảm xúc nào, nghe giống âm thanh điện tử vậy.
Nhưng những lời hắn nói ra lại khiến Chư Thiên vạn tộc cảm thấy hắn quá cuồng vọng.
“Tên Ma Tổ này bị điên à? Nhát chém kia còn chẳng chém rách được Long Lân của Long Nhất, không biết hắn dựa vào đâu mà lại nói khoác mà không biết ngượng như thế chứ?”
“Chắc là không gặp được đối thủ trong gia tộc, cho nên mới cuồng vọng vô tri như thế”
“Dám nói lời như thế ở trước mặt Long tộc Chư Thiên đệ nhất dũng, quả nhiên Ma Tổ đang tìm đường chết.”
Chúng tộc nghị luận lao nhao, rõ ràng bọn họ cảm thấy Long Nhất vẫn mạnh hơn Ma tộc chút.
“Ha ha, Long tộc không có kẻ nhu nhược sợ chết, bổn tọa sẽ đứng ở chỗ này, nếu ngươi có thể chém chết bổn tọa, thì không những ngươi không phải kẻ địch của Long tộc, mà từ nay về sau, người của ta trong Long tộc đều sẽ nghe theo lời của Ma tộc ngươi, như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó.” Long Nhất đứng ngạo nghễ trong tinh không cười to rồi nói.
Ma Tổ không nhiều lời nữa, lại giơ tay lên, chậm rãi dựng tay làm đao, lại chém về phía Long Nhất.
Vẻ mặt của Long Nhất trở nên trầm trọng, nhìn chằm chằm vào cánh tay của Ma Tổ, trên người không tự chủ được kích phát ra xích Trật Tự, Hoàng Kim Long Khí kinh khủng kia hoá thành hàng loạt Hoàng Kim Thần Long cuộn tròn quanh người hắn, giống như Thượng Cổ Thần Long giáng trần vậy.
Tất cả mọi người ai ai cũng thấy hồi hộp vô cùng, mặc dù không ai nghĩ Ma Tổ có thể chém được Long thể của Long Nhất, nhưng đến Long Nhất cũng cư xử thận trọng như vậy, làm bọn họ cảm nhận được áp lực trong đó.
Bàn tay của Ma Tổ vẫn chậm chạp như cũ, hơn nữa còn không mang theo chút lực lượng nào, giống như là một trò đùa, thật sự làm người †a khó mà tin được, một chưởng vô lực như vậy sẽ chém được Chân Thần của Long tộc.
Răng rắc!
Một giây sau, chỉ thấy máu Hoàng Kim Long phun tung tóe, Chư Thiên Hoàng Kim Long bể tan tành, đầu của Long Nhất rơi xuống trong màn long huyết đang phun ra, tách ra hoàn toàn với thân thể.
Chư Thiên vạn tộc, chỉ cần là sinh linh đang quan sát trận chiến này thì đều giống như hóa đá, cả đại vũ trụ rơi vào tĩnh mịch trong nháy mắt.
Chém đứt đầu rồng, hơn nữa đó còn là Long Nhất cấp Chân Thần, Lực lượng bực này quả thực làm người ta không cách nào tin nổi.
“Ta… Ta… Không nhìn lầm ư… Đó là Long tộc Long Nhất mà… Cứ bị chém đầu như vậy…”
“Lực Thiên Ma thật đáng sợ… Ma Tổ quá đáng sợ…”
“Từ nay về sau, e là Ma tộc sắp quật khởi rồi.”
“Thật hay giả thế, một chưởng như vậy lại chém đứt được đầu rồng!” Sau nháy mắt yên tĩnh ấy, các tộc hoàn hồn, bắt đầu xôn xao lên.
“Cuộc chiến Gen Thần Bảng lần này, thật đúng là làm người ta thấy bất ngờ, Hoàng Kim Hống, Ma Tổ, Kim Tệ, Lâu Liệt, cường giả khủng bố ẩn mình trong đại trong vũ trụ quả thực quá nhiều.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung thở dài nói.
“Đương thế thành đại thế” Ánh mắt của người phụ nữ sáng quắc nhìn chằm chằm Ma Tổ nói.
“Đại thế cũng thành loạn thế, e là những tháng ngày êm đẹp sắp trôi qua rồi. Sau cuộc chiến Gen Thần Bảng này, e đại vũ trụ sẽ thay đổi hoàn toàn.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung lại không thấy hưng phấn vì
chuyện này, chỉ cười khổ lắc đầu.
“Nhưng ta vẫn không hiểu, rốt cuộc gã Ma Tổ đã làm được bằng cách nào?” Người phụ nữ nhìn về phía Cung Chủ Trấn Thiên Cung hỏi.
Cung Chủ Trấn Thiên Cung trầm ngâm chốc lát rồi nói: “Ngày đó gieo nhân, ngày nay gặt quả. Dù Long Nhất có mạnh hơn nữa, thì cũng không ngăn được nhân mà trước kia đã gieo.”
Người phụ nữ nghe vậy, sắc mặt bèn thay đổi: “Ý của ngươi là, lực lượng Ma Tổ có thể chém tới trước kia, thế thì chẳng phải giống với lực lượng của vị ở Thánh Vực kia sao?”
“Không, không giống nhau, vị ở Thánh Vực kia là có thể đảo ngược thời không được thật, còn lực lượng của Ma Tổ vẫn chú trọng tới Nhân Quả. Trên người đối thủ phải có Nhân Quả của ngày hôm qua, thì hắn mới chém của hôm qua được. Nhưng nếu trước đó không có Nhân Quả thì đương nhiên lực lượng của hắn sẽ thành vô dụng.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung dừng một chút lại nói: “Tuy lực Nhân Quả mạnh mẽ, nhưng nếu muốn chém chết Long Nhất chỉ với lực lượng này thì là chuyện không thể nào.”
Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy long huyết màu vàng trong chiến trường tinh không chảy ngược về, Long không đầu đưa tay lên chộp một cái trong hư không, đầu rồng bị chém xuống kia bay trở về trong lòng bàn tay của hắn, Long Nhất ấn đầu lâu vào chỗ bị chém trên cổ thì tự đầu lâu nó liền lại, vết thương trên cổ tự khép lại chỉ trong chốc lát.
Hết chương 2858.
Chương 2859. Tộc khí của Long tộc“Thân thể của Long tộc đúng là khiến người ta phải hâm mộ!” “Ta đã nói rồi, sao Long Nhất lại bị chém chết dễ dàng như vậy được.” “Chư Thiên đệ nhất dũng danh bất hư truyền, thế mà vẫn sống được?”
“Lực Nhân Quả quả nhiên thần bí khó lường, cho dù đổi lại là ta thì ta vân không ngăn được. Nhưng muốn giết chết Long Nhất ta thì chỉ với lực lượng này là không đủ.” Long Nhất hai mắt mở ra, nhìn chằm chằm Ma Tổ tiếp tục nói: “Nhưng quả thật ngươi có tư cách đánh một trận với bổn tọa, lâu rồi ta chưa được chiến đấu sảng khoái như vậy đấy.” Dứt lời, Long Nhất đưa tay lên rút một thứ ra, chỉ thấy đó là một cây gậy màu vàng dài hơn hai thước, có hình chữ nhật bẹp, trông giống như cây thước, phía trên điêu khắc rất nhiều Long Văn có hình thái khác nhau, trông vừa hoa lệ vừa thần bí.
“Tộc khí của Long tộc Huyết Long Thước lại ở trên tay của Long Nhất, xem ra Long Nhất sắp tiếp nhận vị trí tộc trưởng cúa Long tộc rồi.” Người phụ nữ nhận ra thanh Long thước màu vàng này.
“Long tộc hao tổn tâm cơ bồi dưỡng Long Nhất của thế hệ này, khiến hắn thăng cấp lên Chân Thần chỉ trong vòng trăm năm ngắn ngủi, hiển nhiên là muốn hắn trở thành người đứng đầu của Long tộc, dẫn dắt Long tộc tiến lên.” Hình như Cung Chủ Trấn Thiên Cung đã sớm đoán được.
“Có tộc khí như Huyết Long Thước giúp đỡ, cán cân thắng lợi lại nghiêng, mặc dù Ma Tổ mạnh nhưng Ma tộc là Thượng tộc thăng cấp lên sau đó, nên chắc Ma tộc không có tộc khí gì dùng được đâu ha?” Người phụ nữ đó nói.
“Chắc vậy.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nói một câu lấp lửng. Gràooo!
Long Nhất cầm Huyết Long Thước trong tay, ngửa mặt lên trời gầm thét, kim quang trên Huyết Long Thước sáng chói, hóa thành từng Long Ảnh huyết sắc xông thẳng lên không trung, tổng cộng tám Long Ảnh khủng bố có hình thái khác nhau bay quanh Long Nhất.
Mỗi một Long Ảnh đều như Hung Thú diệt thế, tản ra khí tức vô cùng kinh khủng, giống như há miệng nuốt bừa một cái là có thể nuốt chửng vũ trụ tinh hà vậy.
Một giây sau, tám Long Ảnh kia đều cùng nhau gầm lên rồi xông về phía Long Nhất, chỉ trong tích tắc đã chui vào trong người Long Nhất.