Ầm!
Chùm sáng đen trắng bộc phát ra từ trong mắt của Hàn Sâm, trong phút chốc chiếu xạ lên người Thần Thiên Giáp, chùm sáng đó như thể vốn nên ở đó vậy, Thần Thiên Giáp hoàn toàn không kịp phản ứng, cả người đã chùm sáng đen trắng đó bao trùm.
Chùm sáng màu đen hóa thành hàng loạt xiềng xích, giăng khắp nơi trói chặt người của Thần Thiên Giáp, còn chùm sáng màu trắng thì ngưng tụ thành một quyển sách, trôi nổi ở trước mặt Thần Thiên Giáp.
Thần Thiên Giáp vừa sợ vừa giận, ngưng tụ lực lượng muốn tránh thoát sự trói buộc của xỉiềng xích màu đen, nhưng hắn lại phát hiện thân thể lại bị một lực lượng kỳ dị nào đó giam cầm, không thể nhúc nhích.
“Sao có thể chứ… Sao trong đại vũ trụ vẫn còn có lực lượng có thể ràng buộc được lực lượng thân thể của ta chứ… Đây rốt cuộc là loại lực lượng gì… Thần Thiên Giáp thấy kinh hãi trong lòng.
Răng rắc… Răng rắc…
Sau khi Thần Thiên Giáp bị xïiêng xích màu đen trói buộc, thì hắn cũng chẳng vận dụng được lực lượng của mình nữa, những mảnh xương trên người Hàn Sâm rơi lả tả xuống. Những mảnh xương màu tím kia hóa thành bụi bặm tiêu tán, Hàn Sâm cũng lấy lại được tự do.
“Để ta xem thử tên Thần Thiên Giáp nhà ngươi phạm phải bị tội gì nào.” Hàn Sâm vẫy tay, cuốn cổ thư được ngưng tụ từ bạch quang rơi vào trong tay Hàn Sâm.
Hàn Sâm mở trang sách ra, lại thấy bên trong đều là trống không, cũng không có một quy tắc pháp luật nào, hơn nữa cũng không có một cái luật pháp quy tắc, đến cả cán cân tội tác và pháp mã mà lúc trước Hàn Sâm bị thẩm phán cũng không xuất hiện.
Nhưng trong nháy mắt Hàn Sâm cầm cuốn sách thì trong đầu nhưng hiện lên rất nhiều hình ảnh nối tiếp nhau như cảnh tượng điện ảnh, chúng không ngừng lóe lên, song cũng khiến Hàn Sâm chợt hơi hiểu ra ở trong lòng.
“Thần Thiên Giáp, ngươi tội ác tày trời, đáng chém. “ Hàn Sâm vươn tay viết một chữ chém trên cổ thư, ngay sau đó cổ thư tự động bay lên, ánh sáng của chữ chém trên nó sáng rực lên, biến thành một thanh đao chém đầu, chém xuống Thần Thiên Giáp.
“Một sinh vật hạ đẳng như ngươi mà đòi xứng thẩm phán Bổn Thần…” Thần Thiên Giáp tức giận giãy dụa, nhưng người hắn lại không nhúc nhích mảy may trong sự trói buộc của xiềng xích màu đen.
Răng rắc!
Đao chém đầu chém xuống, trong nháy mắt cái đầu của Thần Thiên Giáp đã bị chém rơi, thần huyết phun trào ra ngay tức khắc.
Sinh vật trong cả đại vũ trụ đều trợn mắt há hốc mồm, gần như không †in vào những gì mà bản thân nhìn thấy, Thần Thiên Giáp ban nãy không ai bì nổi kia, Hàn Sâm nói chém là chém.
“Ta… Ta không bị ảo giác chứ? Thần Thiên Giáp bị chém dễ vậy à?” Bên trong Trấn Thiên Cung, người phụ nữ giật mình há to miệng.
“Đây hình như là lực Luật Pháp… Nhưng mà lại có hơi khác…” Cung Chủ Trấn Thiên Cung cũng tỏ ra ngờ vực.
Bên trong tộc Hoàng Cực cũng xôn xao hết cả lên, Bạch Bố Y kinh hãi kêu lên: “Lực lượng kia rất giống với Mắt Hoàng Cực Bá Đạo của Nhị Tổ ta, nhưng nó lại có hơi khác, trông càng đáng sợ hơn…”
“Lực Luật Pháp có thể thẩm phán được Thần Linh sao? Nếu sớm biết thế thì chúng ta nên để hậu bối tử tôn tu luyện thêm thuật gen của Nhị Tổ mới đúng…”
“Rốt cuộc tên Kim Tệ kia có lai lịch gì… Chuyện này cũng ly kỳ quá… Đường đường một Thần Linh lại bị chém dễ như vậy sao?”
Trong đại vũ trụ xôn xao ngút trời, sinh vật bình thường không biết Thần Linh lợi hại thì không nói, mà những lão ngoan đồng biết tới sự đáng sợ của Thần Linh, lúc này người nào người nấy đều bày ra vẻ mặt không thể tin được.
Sau khi chém đầu kết thúc, xiềng xích màu đen và cổ thư màu trắng đều biến mất cùng nhau.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng thả lỏng tinh thần vì chuyện đó, ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào thi thể của Thần Thiên Giáp thi thể.
Hàn Sâm thấy rất rõ ràng, áo giáp xương vỏ ngoài trên thi thể nhanh chóng tan rã, người của Thần Thiên Giáp chẳng mấy chốc đã khôi phục về dáng vẻ của ky sĩ Thâm Uyên dáng vẻ.
Trên thực tế sau khi Hàn Sâm chém giết Thần Thiên Giáp, âm thanh nhắc nhở mà hắn nhận được ở trong đầu là chém chết ky sĩ Thâm Uyên cấp Hóa Điệp, mà không phải là Thần Thiên Giáp.
Hàn Sâm biết vì sao lại thế, bởi vì những tội ác mà Hàn Sâm nhìn ấy không phải là của Thần Thiên Giáp, mà là của chủ nhân nguyên bản của nhục thể này, ky sĩ Thâm Uyên.
Lực Luật Pháp chỉ thẩm phán được thân thể của ky sĩ Thâm Uyên,
Nhưng không tru sát được Thần Thiên Giáp, làm Thần Thiên Giáp có cơ hội cưỡng chế tách ra với thân thể của ky sĩ Thâm Uyên, biến thành một pho tượng Thần Linh hư ảo, thoát khỏi thân thể của ky sĩ Thâm Uyên.
Sinh vật bình thường chỉ thấy được một bộ tử cốt ngực giáp bay thẳng vào trong tinh không, nhưng không nhìn thấy Thần Linh Thần Thiên Giáp ở bên trong tử cốt ngực giáp đó.
“Kim Tệ… Ta với ngươi không chết không thôi…” Thần Thiên Giáp nói với Hàn Sâm đầy oán hận, rồi điều khiển Thần Cách trở về Thần miếu Thiên Giáp.
Sau khi Thần Cách và Thần Linh dung hợp với sinh vật trong đại vũ trụ thì không thể tách ra tùy tiện được. Hắn cưỡng chế tách ra như vậy, giờ đã bị trọng thương, rất khó chiến đấu tiếp được nữa. Tình huống bây giờ của hắn có thể nói là rất tồi tệ, còn éo le hơn lúc bị Đao Hoàng chặt đứt một xương sườn.
Hơn nữa không có Thần Thể Đại Vũ Trụ, hắn cũng không thể ra tay với sinh vật trong đại vũ trụ được, nên ở lại cũng không được gì.
“Không có không chết không thôi, chỉ có ngươi chết ta sống.” Hàn Sâm thong dong nói.
“Ngươi mà cũng xứng ư.” Thần Thiên Giáp lạnh lùng hừ một tiếng, không để ý tới Hàn Sâm nữa, giờ hắn chỉ là muốn chạy về Thần miếu Thiên Giáp thôi.
Bây giờ hắn bây giờ không thể công kích sinh vật trong đại vũ trụ, sinh vật trong đại vũ trụ cũng không thể gây thương tổn cho hắn, thế nên Thần Thiên Giáp cũng không lo lắng Hàn Sâm sẽ giết chết hắn.
“Kim Tệ, ta chắc chắn sẽ khiến ngươi muốn sống không được…” Trong lòng Thần Thiên Giáp thấy oán độc cực kỳ, tổn thương khi cưỡng chế tách ra với Thần Thể Đại Vũ Trụ còn nghiêm trọng hơn lần trước bị Đao Hoàng chặt đứt xương sườn nữa.
Thần Thiên Giáp nghĩ rồi lại quay đầu nhìn thoáng qua Hàn Sâm đầy vẻ oán độc, nhưng vừa quay lại nhìn thì Thần Thiên Giáp sợ ngây người. Chỉ thấy có một Thần Linh khổng lồ màu lục bay ra từ trên người Hàn Sâm, cầm Thần Thương Thiên La trong tay, chỉ trong phút chốc đã giáng xuống trước mặt hắn.
“Đằng Thiên La… Không…” Thần Thiên Giáp kêu lên thảm thiết đầy vẻ
hoảng sợ, nhưng mới kêu được một chữ thì đã bị Thần Thương Thiên
La mà Thần Linh khổng lồ màu lục kia cầm trong tay đâm nát linh thể, nên Thần Cách xuống, bị Hàn Sâm bắt được bằng một tay.
“Săn giết Thần Linh, phát hiện gen Thần Linh”
Những sinh vật khác không nhìn thấy Thần Thiên Giáp và Đằng Thiên La, chỉ thấy được sau khi Hàn Sâm thẩm phán ky sĩ Thâm Uyên, thì có một bộ tử cốt ngực giáp bay lên từ trên người ky sĩ Thâm Uyên, sau đó Hàn Sâm ném cốt thương trong tay ra, đâm bộ tử cốt ngực giáp trong không trung kia rơi xuống.
Hết chương 2866.
Chương 2867. Thân Thương lại xuất hiện