Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 348 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Hào quang màu tím bay thẳng tới phía chân trời, hóa thành một đường thiên ngân tử sắc ở trong hư không, một tiếng khóc thảm trong âm thầm văng vẳng khắp vũ trụ.

“Thần thương… Đó là thần thương… Kim Tệ chém chết… Là Thần Linh thật kìa…” Sinh Linh các tộc trong đại vũ trụ đều kinh hãi nhìn thần thương trong hư không.

Lúc trước sinh vật bình thường còn có thái độ nửa tin nửa ngờ với thân phận của Thần Thiên Giáp, nhưng mà sự xuất hiện của thần Thương đã khiến bọn họ không còn một chút nghỉ ngờ nào.

“Ôi trời ạ, người Kim Tệ chém chết là Thần Linh thật ư?”

“Nhân tộc Kim Tệ, ai nói cho ta biết đi, rốt cuộc Nhân tộc là chủng tộc gì thế?”

“Đúng là điên thật rồi, lại một thần thương nữa. Thời đại này thật điên rồi, chẳng nhẽ lại sắp tái diễn loạn thế của thời đại Thánh Vực sao?”

Những cường giả thật sự biết Thần Thiên Giáp trông ra sao, lúc này cũng đều bảy ra vẻ mặt cổ quái nhìn thần thương, chẳng có hứng thú nói chuyện nữa.

Một dị chủng cấp Hóa Điệp lại giết được Thần Linh, trong tay còn có một võ trang Thần Cách, bọn họ rất muốn biết, rốt cuộc Kim Tệ này có lai lịch gì.

Nhưng mà dù các cường giả có âm thầm sử dụng bao nhiêu thủ đoạn thì vẫn luôn không tra ra được lai lịch của Kim Tệ.

“Sao linh của Đằng Thiên La lại ở trên người hắn, đã thế còn chịu sự khống chế của hắn nữa? Rốt cuộc loại sức mạnh gì đã ràng buộc linh của Đằng Thiên La?” Thần ngưng mắt nhìn Hàn Sâm đang trầm tư.

Sau khi trận chiến này chấm dứt, cái tên Kim Tệ đã truyền khắp đại vũ trụ.

“Tên Kim Tệ kia có hơi cổ quái, nếu như Tiểu Sơn Chủ đụng độ với hắn, thì e sẽ có chút phiền phức nhỏ.” Sắc mặt của Thanh Mao Thú thần đầy ngưng trọng, hắn nói. Dù hắn rất có lòng tin với thực lực của Kim Mao Hống, nhưng sau khi nhìn thấy Hàn Sâm giết Thần Thiên Giáp, thì hắn cũng không dám khẳng định một trăm phần Kim Mao Hống sẽ lấy được đệ nhất như trước nữa.

Người phụ nữ ở bên lạnh lùng nói: “Hắn giết được Thần Thiên Giáp, cũng không phải dựa cả vào thực lực của bản thân, thứ hắn ỷ vào là một loại thuật gen quỷ dị và thanh võ trang Thần Cách kia, còn bản thân hắn thì chắc chỉ có cấp Hóa Điệp thôi. Mặc dù võ trang Thần Cách mạnh, nhưng nếu sử dụng thứ đó với thân thể cấp Hóa Điệp kia của hắn thì không thắng nổi Tiểu Sơn Chủ đâu. Còn về loại thuật gen kia, chắc là lực lượng hệ Luật Pháp, khá giống với lực lượng của vị Nhị Tổ trong tộc Hoàng Cực trước kia, lực lượng này cũng vô dụng với Tiểu Sơn Chủ, ngươi đừng lo lắng.”

“Nói thì nói thế, nhưng ta vẫn thấy con người gã Kim Tệ kỳ lạ lắm, như thể sắp xảy ra chuyện gì rồi vậy.” Thanh Mao Thú cau mày nói, nhưng lại không nói rõ được rốt cuộc có vấn đề gì.

Hàn Sâm trở về hoa viên, Thần đang cười như không cười nhìn của hắn.

Hàn Sâm biết để lộ Đằng Thiên La, chắc chắn sẽ khiến Thần nghỉ ngờ, nên hắn cũng chẳng thấy bất ngờ gì.

Nhưng mà điều nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm đó là, mặc dù Thần nhìn hắn, nhưng vẫn luôn không hỏi gì cả.

“Ngươi không muốn hỏi gì à?” Hàn Sâm tò mò nhìn Thần hỏi.

“Nếu như ngươi muốn nói, thì dù ta không hỏi ngươi cũng sẽ nói thôi. Còn nếu ngươi đã không muốn nói, thì sao ta phải hỏi làm gì?” Thần thản nhiên nói.

“Không phải ngươi rất giỏi bàn điều kiện sao? Có lẽ hai ta bàn chút điều kiện, rồi nhỡ đâu ta nói ra thì sao.” Hàn Sâm cười nói.

Thần khẽ lắc đầu, cười híp mắt nói: “Ta thích chính mình khám phá bí mật hơn cơ, như vậy mới khá thú vị.”

Hàn Sâm ngây ngốc, hắn không ngờ Thần sẽ nói như vậy. Những lời, những lí do hắn đã chuẩn bị sẵn giờ lại bị nghẹn đầy trong bụng, nhất thời không biết nói gì cho phải.

“Đằng Thiên La có Thần Miếu, Thần Thiên Giáp cũng có đúng không? Có thể dẫn ta tới một lần không?” Trong tay Hàn Sâm còn có hai Thần Cách, nếu không tới Thần Miếu thì Thần Cách thành thứ vô dụng rồi. Ít nhất thì bây giờ Hàn Sâm vẫn chưa biết cách luyện hóa Thần Cách.

Thần lắc đầu nói: “Không thể, nghĩ đến đó cũng được thôi, nhưng tự ngươi đánh vào trong đó.”

“Đánh vào kiểu gì?” Hàn Sâm hỏi.

“Sau khi vào được Thần Điện Gen thì tự nhiên ngươi sẽ biết.” thần cười híp mắt nói.

Hàn Sâm thấy rất bất đắc dĩ, hắn cũng đoán được Thần Miếu nằm bên trong Thần Điện Gen, nhưng kêu hắn đánh vào Thần điện Gen, Hàn Sâm bây giờ vẫn chưa với được tới trình độ đó.

Không nói gì nữa, Hàn Sâm tiếp tục quan sát các trận Thần Chiến sau đó, quan sát đối thủ tiếp theo của chính mình.

Bởi vì đối thủ của vòng tiếp theo vẫn chưa phân được thắng bại, nên Hàn Sâm cũng chẳng biết đối thủ vòng tiếp theo của hắn là ai. Nhưng dù là ai thì cũng đều không dễ đối phó, cuộc chiến Gen Thần Bảng tổ chức tới giờ phút này, thì đã chẳng còn ai yếu nữa rồi, trên cơ bản đều là cấp Thần Hóa.

Bên trong một tòa cung điện của tộc Hoàng Cực, Đại Quốc Sư Cổ Uyên khom người nói: “Bệ Hạ, đồng thuật mà tên Kim Tệ kia sử dụng, hình như có hơi giống với Mắt Hoàng Cực Bá Đạo của Nhị Tổ, Thánh Anh Điện Hạ dung hợp Mắt Hoàng Cực Bá Đạo, chắc là cũng am hiểu loại thuộc gen này đúng không?”

“Ngươi nghi ngờ Thánh Anh là Kim Tệ?” Bạch Hoàng buông cây bút trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Đại Quốc Sư Cổ Uyên nói.

“Hai thuật gen này quả thật có hơi giống, mặc dù Thánh Anh Điện Hạ chưa chắc đã là Kim Tệ, nhưng nếu Kim Tệ có thể mượn lực Luật Pháp đánh thắng được Thần Linh, thì có lẽ Thánh Anh Điện Hạ cũng có thể.” Đại Quốc Sư Cổ Uyên nói.

“Ừ, chuyện này ta sẽ xử lý, Quốc Sư còn chuyện gì khác nữa không?” Bạch Hoàng thong thả ung dung nói.

Đại Quốc Sư Cổ Uyên trầm ngâm một lát rồi nói: “Bên phía tỉnh vực Đại Tịch Diệt đã có tiến triển. Ta đã tính ra được vị trí lối vào địa điểm cũ của Thánh Vực, nhưng gặp phải một số rắc rối.

“Rắc rối gì?” Bạch Hoàng cau mày hỏi.

“Thủ tọa của Trấn Thiên Cung đã từng xuất hiện ở gần đó, e hắn cũng biết vị trí của lối vào, kính mong Bệ Hạ quyết định.” Cổ Uyên nói.

Bạch Hoàng trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Tạm thời đừng hành động, nếu Trấn Thiên Cung đi vào thì cứ để bọn họ vào trước, chúng ta đi tho phía sau cũng được.”

“Vâng, Thần đã hiểu. “Cổ Uyên hành lễ xong thì lui ra khỏi cung điện.

“Thánh Anh sao?” Sau khi Cổ Uyên rời đi, sau khi Bạch Hoàng trầm ngâm trong chốc lát, hắn duõi tay như muốn lấy thứ gì đó, nhưng cuối cùng vẫn thu tay về, lắc đầu lẩm bẩm: “Thôi, nếu đã bắt đầu rồi thì đã không còn đường để quay đầu lại nữa, buộc phải đi về phía trước.”

Hàn Sâm vốn tưởng Bạch Hoàng sẽ tìm đến hắn, ít nhất cũng phải hỏi một câu về chuyện của Mắt Hoàng Cực Bá Đạo, nhưng đâu ngờ được Bạch Hoàng lại không hề tới tìm hắn.

“Chẳng nhẽ ta lực lượng ở con mắt trái của ta khác hẳn với Mắt Hoàng Cực Bá Đạo thật à, Bạch Hoàng cũng không nghi ngờ gì sao?” Trong lòng Hàn Sâm có hơi nghi ngờ.

Như thể xem thấu được tâm tư của Hàn Sâm vậy, Thần ở một bên cười dài nói: “Tộc Hoàng Cực chắc chắn nghỉ ngờ ngươi, nhưng vì có Bạch Hoàng, nên dù có người nghi ngờ thì cũng chẳng làm gì được ngươi đâu.”

“Chẳng nhẽ Bạch Hoàng không nghi ngờ à?” Hàn Sâm hỏi.

“Đương nhiên là hắn không nghỉ ngờ rồi.” Thần khẳng định rất chắc chắn.

“Tại sao?” Hàn Sâm thấy có hơi khó hiểu, mà nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra được sao Bạch Hoàng lại không nghi ngờ hắn.

“Bởi vì hắn đã biết ngươi là Kim Tệ rồi, nên nghi ngờ làm gì nữa cho mệt người.” Thần cười nói.

“Ách, vậy sao hắn lại chẳng hỏi câu nào luôn thế?” Sự nghi ngờ trong lòng Hàn Sâm cũng không bớt được tí nào khi nhận được đáp án từ Thần.

“Bởi vì không cần phải hỏi, dù ngươi có phải Kim Tệ hay không thì chuyện đó cũng chẳng quan trọng gì với hắn hết. Hắn chỉ cần ngươi sống tiếp mà thôi.” Thần nói.

“Sao hắn lại muốn ta sống sót?” Hàn Sâm nghe xong càng chẳng hiểu gì.

Thần cười không đáp, còn nói: “Thắng thêm một trận nữa là ngươi sẽ lọt vào danh sách top một trăm. Từ đó về sau được lưu danh trên Gen Thần Bảng, có phải thấy rất có cảm giác thành tựu hay không?”

Hết chương 2867.

Chương 2868. Xếp hạng thứ một trắm

Vốn Hàn Sâm còn tưởng trận chiến lọt vào top một trăm này của hắn sẽ có tí rắc rối, nhưng ai ngờ đối thủ của hắn lại bỏ cuộc luôn, hoàn †oàn không xuất hiện trên chiến trường tinh không.

Lúc này Hàn Sâm mới phát hiện ra rằng, sức ảnh hưởng từ cuộc chiến hắn giết Thần Thiên Giáp là rất lớn. Trước khi biết rõ tường tận về bản thân hắn, thì e có là cường giả cấp Thần Hóa đỉnh cấp thì trong lòng cũng có vài phần cố ky với hắn.

Giống như đối thủ trận này của hắn vậy, mặc dù không phải đỉnh cấp, nhưng dầu gì thì cũng là một dị chủng cấp Chân Thần, thực lực rất mạnh, ấy rồi lại không dám tiến vào chiến trường tinh không để ứng chiến.

“Những tên kia đánh giá ta quá cao, nhưng mà thế cũng tốt, bót được biết bao rắc rối.” Hàn Sâm rời khỏi chiến trường tinh không.

Sau khi lọt vào top một trăm, hình thức chiến đấu có hơi thay đổi, không phải cuộc chiến đào thải kiểu đơn tràng nữa.

Nhưng mà cách xếp hạng chiến đấu của top một trăm làm Hàn Sâm không nhịn được đâm chọt: “Ngươi xếp hạng thi đấu thế này cũng buồn cười quá rồi đấy, xếp thứ mấy bản thân cũng chọn được à?”

Cũng chẳng trách Hàn Sâm chế nhạo, đâm chọt, cách xếp hạng chiến đấu của top một trăm quả thật có hơi khác người. Mỗi sinh vật lọt vào được top một trăm thì đều có thể tự chọn bản thân xếp hạng mấy, mỗi một hạng chỉ có một sinh vật được chọn. Lựa chọn này không phải xem ai mạnh hơn ai, mà là so ai nhanh tay hơn. Chỉ cần ngươi nhanh, đoạt được sớm thì chuyện lấy được hạng nhất cũng không phải là vấn đề.

Cuộc đối chiến sau đó Hàn Sâm thấy càng không hợp lý hơn, sau khi chọn hạng xong thì các sinh vật có thể đi khiêu chiến thứ hạng mà mình muốn.

Ví dụ như ngươi xếp hạng thứ một trăm, mà ngươi muốn có được hạng thứ nhất, thì có thể đi khiêu chiến luôn sinh vật đang giữ hạng nhất ấy. Nhưng số lần khiêu chiến chỉ có một thôi, nếu thất bại thì không còn cơ hội khiêu chiến thứ hạng đó tiếp nữa. Dù thực lực của ngươi có mạnh hơn nữa, thì ngươi vẫn xếp ở hạng thứ một trăm vốn có thôi.

“Ngươi nói như vậy thì, ai chọn hạng nhất thì đồng nghĩa với việc phải tiếp nhận lời khiêu chiến của rất nhiều sinh vật. Còn những vị trí không ai muốn kia, thì chẳng cần đánh đấm gì cũng ngồi vững được?” Hàn Sâm nhìn Thần rồi hỏi.

“Ngươi không hiểu đâu, thế thì mới thú vị chứ, thôi ngươi vẫn nên nghĩ cho thật kỹ xem bản thân nên chọn hạng mấy đi ha. Nếu ngươi muốn hạng nhất thì chỉ cần nói với ta một tiếng là được, ta sẵn sàng phá lệ cho ngươi đi cửa sau, xếp ngươi lên hạng nhất luôn.” Thần cười híp mắt nói.

“Ý tốt ta đây xin nhận, nhưng ta không muốn bị xa luân chiến đấu.” Hàn Sâm đúng là đang suy nghĩ, xem bản thân nên chọn hạng thứ mấy.

Bây giờ nghĩ cẩn thận thì hắn thấy kêu hắn chọn hạng mấy thì làm khó hắn quá. Dù mấy cường giả có tư cách lấy đệ nhất thì giờ cũng đang do dự có nên chọn hạng nhất ngay từ đầu không. Có mạnh tới đâu nhưng nếu bị xa luân chiến thì cũng có khả năng sẽ bại.

Mà một số sinh vật có thực lực vốn khá bình thường, thì có cơ hội chọn một hạng cao hơn, nhưng lại không bị người khác chú ý tới.

Ví dụ như Hàn Sâm, hắn muốn chọn một hạng cao nhưng sẽ không bị quá nhiều người chú ý tới.

Tuy nói bây giờ thực lực của Hàn Sâm cũng không kém, lại có võ trang Thần Cách nơi tay, nhưng mà người có thể lọt vào top một trăm thì ai cũng là cấp Chân Thần, không có một ai là người dễ chọc.

Giống như đám người tộc trưởng gì gì đó của tộc Thái Thượng, Cung Chủ Trấn Thiên Cung ấy, người ta dù không có võ trang Thần Cách thì chắc chắn cũng có không ít Chân Thần khí, phần thắng của Hàn Sâm nhỏ đến đáng thương.

Mục tiêu ban đầu của Hàn Sâm là lọt vào top một trăm, bây giờ coi như đã được như nguyện rồi, và cũng không tính cướp lấy hạng nhất.

“Theo phần thưởng của các hạng, cạnh tranh của top mười chắc chắn là lớn nhất, không biết có bao nhiêu sinh vật đang nhìn chằm chằm. Rồi khi kết quả xếp hạng công bố, top mười toàn là đại lão, chỉ có độc †a đây là một người dễ bắt nạt, đoán chừng chắc chắn sẽ có người khiêu chiến ta, top mười không hợp lắm.” Hàn Sâm nhìn một hồi, cảm thấy chọn hạng thứ hai mươi mấy là khá hợp.

Hạng thứ hai mươi mấy không cao, Chân Thần quá mạnh mẽ thì thấy chướng mắt nên chắc sẽ không khiêu chiến những thứ hạng này, mà sinh vật có thực lực hơi kém thì sẽ không lựa chọn hạng này, cơ hội Hàn Sâm chọn được vẫn rất cao.

Hơn nữa ngồi ở hạng hai mươi mấy cũng có thể xem trò vui mà, nếu có cơ hội còn có thể khiêu chiến hạng trên, coi như là thua, thì phần thưởng của hạng hai mươi mấy cũng rất tốt.

Hàn Sâm hạ quyết tâm chọn hạng hai mươi mấy, hạng hắn vừa ý nhất là hạng hai mươi hai, nhưng nếu đến lúc đó không chọn được, thì chọn bừa một trong số các hạng hai mươi mấy là được.

Đợi tới lúc chọn hạng, một màn sáng xuất hiện ở trước mặt Hàn Sâm, phía trên có một trăm ô vuông, viết từ một đến một trăm, phía trên cùng còn có tính thời gian, đợi đến lúc đếm giờ kết thúc, thì sẽ bắt đầu cướp, ai cướp được thì là của người đó.

“Con người Thần thật là hóm ruột, tranh tài còn phải cướp xếp hạng.” Hàn Sâm thầm oán trong lòng.

Khi đếm ngược kết thúc, Hàn Sâm nhanh chóng ấn ô số hai mươi hai, nhưng khi ngón tay của Hàn Sâm sắp chạm vào thì ô số hai mươi hai đó đã biến thành màu đỏ, chứng minh có người đã nhanh chân hơn, chọn rồi.

Hàn Sâm vội vàng xem những ô hai mươi mấy còn lại, nhưng mà chỉ thấy soạt soạt soạt, tất cả ô số hai mươi mấy đều biến thành màu đỏ. Khu vực từ ô số mười một đến ô số ba mươi, bốn mươi này chỉ trong nháy mắt đã bị chọn hết.

Mà ngược lại, mười hạng đầu ở phía trên và một loạt hạng phía dưới thì lại còn không ít chỗ trống.

“Chọn trên hay chọn dưới đây?” Hàn Sâm chỉ hơi do dự chút thôi thì đã thấy soạt soạt soạt, hầu hết các ô đều đã biến thành màu đỏ, chỉ còn lại ba vị trí sau hạng chín mươi năm là chưa có ai chọn.

“Ôi đệch, nhanh quá thể luôn chứ! Đây con mẹ nó là lắc số mua nhà à?” Hàn Sâm thấy buồn bực.

Hạng sau chín mươi lăm không cần chọn làm gì, phần thưởng không kém nhau là mấy. Hơn nữa cũng sẽ không có người khiêu chiến thứ hạng này. Hàn Sâm buộc lòng chọn thứ hạng cao nhất trong ba hạng còn dư lại, hạng chín mươi tám.

Nhưng mà ai ngờ hắn còn chưa kịp giơ tay, thì hạng chín mươi tám và hạng chín mươi chín cũng không còn nốt, chỉ còn lại hạng một trăm ở cuối cùng.

“Dù sao còn khiêu chiến được một lần, một trăm thì một trăm vậy.” Hàn Sâm không thể làm gì khác hơn là ấn sáng ô thứ một trăm.

Sau khi xếp hạng đã được xác định, Hàn Sâm nhìn thoáng qua, thì phát hiện sinh vật chiếm vị trí đâu bảng là Hoàng Kim Hống, thứ nhì là tộc trưởng tộc Thái Thượng, thứ ba là Lâu Liệt, thứ tư là Ma Tổ, thứ năm là một dị chủng tên Tâm Hương Thú, thứ sáu là Cổ Tế Thần của tộc Cổ Thần, thứ bảy là Bạch Vô Thượng tộc Hoàng Cực, thứ tám là dị chủng †ên Hư Không Long Vương, thứ chín vẫn là một dị chủng.

Hàn Sâm phát hiện bảng top một trăm bị dị chủng chiếm mất nửa già, còn chủng tộc khá nổi danh trong vũ trụ thì không chiếm được nhiều như trong tưởng tượng.

Hàn Sâm xem mãi tới hạng tám mươi mốt mới nhìn thấy cái tên Trương Huyền Đạo.

“Cung Chủ Trấn Thiên Cung quả nhiên là người rất ngả ngớn, đi chọn một hạng thấp như vậy.” Hàn Sâm có hơi cạn lời, nhưng nghĩ lại thì thấy với tính cách của Cung Chủ Trấn Thiên Cung, hắn chọn như vậy cũng không có gì lạ.

Hàn Sâm lại nhìn xuống phía dưới, khi nhìn thấy cái tên ở hạng thứ tám mươi bốn thì ngây cả hết cả người.

“Nhiên Đăng, đây không phải là Nhiên Đăng Thủy Tổ của Phật tộc sao? Sao người này lại lọt vào top một trăm được?” Hàn Sâm thấy có hơi ngờ vực trong lòng, theo hắn biết, mặc dù là Nhiên Đăng Thủy Tổ Thần Hóa nhưng chỉ là cấp Phá Kén mà thôi, không vào được top một trăm mới là đúng.

Hết chương 2868.

Chương 2869. Tinh không trong lòng bàn tay

Phật tộc vì do vấn đề về tài nguyên và thiên phú gen của bản thân nên đến bây giờ cũng mới chỉ nghe nói có mỗi Nhiên Đăng là Thần Hóa, hơn nữa tuổi thọ của hắn đã sắp hết, khả năng tiếp tục thăng cấp gần như là không.

Một kẻ như vậy lại lọt vào hàng ngũ top một trăm, khiến Hàn Sâm thấy rất nghi ngờ trong lòng.

Đáng tiếc Hàn Sâm cũng không có xem hết cuộc chiến Gen Thần Bảng, chỉ xem một chút về đối thủ đối chiến liên quan tới mình nên không để ý tới những người khác lắm, không ngờ Nhiên Đăng lại lọt được vào top một trăm.

“Hạng một trăm cũng tốt nè, tuy điểm xuất phát có hơi thấp chút, nhưng lúc phản công cũng rất thú vị.” Thần nhìn liếc qua xếp hạng của Hàn Sâm, cười nói.

“Trận đấu của người này ngươi có xem không? Sao hắn lại lọt được vào top một trăm được vậy? Theo ta được biết, hắn mới chỉ là cấp Phá Kén thôi mà?” Hàn Sâm chỉ vào Nhiên Đăng xếp hạng thứ tám mươi bốn, hỏi.

“Không phải là Phá Kén, hắn giống với ngươi, đều là Hóa Điệp.” Thần dừng một chút lại nói: “Tên Nhiên Đăng này cũng khá thú vị, thực lực của bản thân cũng tàm tạm, nhưng tuổi thọ của hắn sắp hết rồi, thân thể chẳng khác đèn sắp cạn dầu. Hắn dựa vào một món dị bảo mới chống đỡ được đến bây giờ, lọt vào được top một trăm cũng là nhờ món dị bảo đó cả.”

“Dị bảo gì?” Hàn Sâm tò mò hỏi.

“Là một thanh đao, một thanh đao có sức mạnh Nhân Quả, trông thì giống dị bảo cấp Chân Thần, nhưng trạng thái thì có hơi là lạ, khá giống tộc khí, nhưng cũng không phải tộc khí.” Thần nói.

“Phật tộc mà cũng có dị bảo cấp Chân Thần ư?” Hàn Sâm thật sự không thể tin được.

“Lát nữa nếu có trận chiến của hắn thì ngươi xem cái là biết liền.” Thần nhún vai nói.

Hàn Sâm không nói gì nữa, nhưng hắn đã quyết định rồi, đợi sau khi cuộc chiến Gen Thần Bảng kết thúc, thì hắn nhất định phải tới Phật tộc một chuyến, cướp phôi đao của bản thân về, và thanh đao dị bảo cấp Chân Thần này, còn có phần thưởng lần này của Nhiên Đăng nữa.

“Quân tử báo thù hoàn trả gấp ba, ban đầu ngươi đoạt phôi đao ta… Khoan đã… Phôi đao… Thanh dị bảo đao trong tay Nhiên Đăng kia, đừng nói là được luyện ra từ phôi đao của ta nhé…” Đột nhiên Hàn Sâm nghĩ đến loại khả năng này.

Lúc trước Hàn Sâm không có nghĩ về phương diện này, là vì hắn không tin lắm vào chuyện một phôi đao có thể luyện chế được thành dị bảo cấp Chân Thần.

Nhưng bây giờ nghĩ thử, thì thấy chuyện này cũng quá trùng hợp.

“Không được, ta phải xem cho kỹ, xem thử rốt cuộc thanh đao kia của Nhiên Đăng có phải phôi đao của ta không.” Hàn Sâm muốn nhìn dị bảo đao của Nhiên Đăng, nhưng vì xếp hạng của Nhiên Đăng hiêu quá thấp nên cũng không có người nào khiêu chiến hắn, trong nhất thời là không thấy được.

“Thần đặt ra cái quy tắc chó má gì thế này, chẳng nhẽ cứ để cho lão già Nhiên Đăng lão kia chiếm mất hạng thứ tám mươi bốn sao? Không được, tuyệt đối không được.” Trong lòng Hàn Sâm thấy rất khó chịu.

Nhưng mà nếu kêu Hàn Sâm đi khiêu chiến Nhiên Đăng, thì hắn lại cảm thấy hạng tám mươi bốn quá thấp, bản thân hắn đi khiêu chiến thì lại lãng phí quá.

“Dù sao còn có thời gian thập ngày, cứ nhìn chằm chằm vào hắn đã” Hàn Sâm ngồi bên cạnh Thần xem Xếp Hạng chiến.

Trận đầu của Xếp Hạng chiến là trận chiến tranh giành vị trí đầu bảng mà vạn chúng chú ý tới, tộc trưởng tộc Thái Thượng khiêu chiến Hoàng Kim Hống, xem vẻ hắn quyết tâm muốn lấy được vị trí đầu bảng.

Hàn Sâm phỏng đoán, tộc trưởng tộc Thái Thượng chắc chắn là trong lúc cướp hạng không cướp được hạng nhất, nên bây giờ trực tiếp khiêu chiến hạng nhất luôn.

“Ngươi cảm thấy tộc trưởng tộc Thái Thượng và Hoàng Kim Hống, ai hơn mạnh chút?” Hàn Sâm nhìn về phía Thần hỏi.

Thần nói: “Cả hai đều là Thần Hóa đỉnh cấp, khó biết ai thắng ai bại, ai cũng có cơ hội thắng, nhưng ta thì nghiêng về Hoàng Kim Hống hơn.”

“Vì sao?” Nghe Thần nghiêng về phía Hoàng Kim Hống, trong lòng Hàn Sâm cũng dễ chịu không ít.

“Bản thân huyết mạch Hống đã là đỉnh cấp trong đại vũ trụ rồi, là một trong những huyết mạch Hoang Cổ mạnh nhất, dù huyết mạch của con Hoàng Kim Hống này không thuần khiết, nhưng gen của nó mạnh, chỉ có hơn chứ không có kém Hống thuần huyết. Huyết mạch của tộc Thái Thượng mặc dù cũng không kém, nhưng mà vẫn kém hơn Hống một tí. Xét về mặt ưu khuyết của gen bẩm sinh, thì rõ ràng là Hoàng Kim Hống cao hơn một bậc. Nhưng ưu khuyết của gen bẩm sinh cũng không thể quyết định hết thảy, còn phải xem sự cố gắng sau này và phát huy ngay tại hiện trường. Hai người này giờ đều đã thăng đến cấp cao nhất, cho nên ai cũng có cơ hội. “ Thần giải thích.

Trong lúc nói chuyện, Hoàng Kim Hống và tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng đã tiến vào chiến trường tinh không.

“Bên trên là cuộc chiến của Hoàng Kim Hống và tộc trưởng tộc Thái Thượng, kích thích tới vậy cơ à?”

“Các ngươi nói xem, tộc trưởng tộc Thái Thượng và Hoàng Kim Hống, ai mạnh hơn ai?”

“Đương nhiên là Hoàng Kim Hống rồi, đến cả Cổ Lôi Thần còn bị một ngụm nuốt, tuyệt đối vô địch.”

“Ta thấy là tộc trưởng tộc Thái Thượng, dù sao cũng là tộc trưởng của đệ nhất Thượng tộc trong đại vũ trụ ta, không phải là người mà sinh vật bình thường có thể sánh được.”

Sinh vật của các tộc trong đại vũ trụ nghị luận xôn xao, Thanh Mao Thú thì tỏ ra hồi hộp: “Tiểu Sơn Chủ lỗ mãng quá, chọn luôn hạng nhất. Hắn nên chọn hạng thấp chút, sau đó lại khiêu chiến đệ nhất mới đúng.”

Người phụ nữ lại không cho là vậy, lắc đầu nói: “Như vậy thì chẳng phải là sẽ làm yếu uy phong của tộc Hống sao? Muốn chiến, đương nhiên là phải cướp lấy hạng nhất trong tư thái vô địch, đó mới là tộc Hống”

Bên trong chiến trường tinh không,

Tộc trưởng tộc Thái Thượng mặc một bộ đồ xanh, có vài phần tiên phong đạo cốt, nhưng vẻ mặt của hắn lại quá lạnh lùng, như độc lập với thế giới ở ngoài vậy, trong ánh mắt không chứa chút tình cảm nào, trông giống một cỗ máy không có tình cảm.

Hoàng Kim Hống vẫn là bộ dáng đó, đạp trên hư không đi tới, cả người Kim Mao giống như tấm tơ lụa được dệt thành từ hoàng kim.

“Đã sớm nghe nói tộc Hống có thể nuốt chửng vạn vật, ăn Cổ Thần nuốt Long Phượng, đã là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn từ thời đại Thái Cổ, còn sống được tới hôm nay cũng là hiếm thấy. Tộc trưởng tộc Thái Thượng đánh giá Kim Mao Hống nói.

Những lời này của tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng không phải nhạo báng, sinh vật càng mạnh mẽ thì càng dễ đi tới hủy diệt. Từ xưa tới nay đều là như thế, tộc Hống từ thời đại Thái Cổ đã là vô địch rồi, huyết mạch vẫn còn truyền thừa kéo dài được cho tới ngày nay, quả thật là chuyện hiếm thấy.

Những chủng tộc rất hùng mạnh cùng thời với tộc Hống đều đã bị chôn vùi trong lớp bụi của lịch sử, dù là Chân Long và Phượng Hoàng có huyết mạch yếu hơn Hống, thì nay cũng đã rất ít khi được thấy.

Vật cực tất phản, thịnh cực tất suy, đây cũng là một sự cân bằng của vũ trụ.

Đương nhiên Kim Mao Hống không có hơi đâu đi đàm luận chủng tộc hưng suy gì gì đó với tộc trưởng tộc Thái Thượng, nó mở luôn miệng rộng ra, giống như là một con Thôn Thiên hùng sư muốn nuốt chửng tộc trưởng tộc Thái Thượng.

Trong bỗng chốc cả tinh không giống như bị miệng rộng của Kim Mao Hống bao phủ, hơn nữa kia trong miệng hắn còn sinh ra Hỗn Độn xoáy nước khủng bố, tạo ra lực hút đáng sợ, dù là cấp Chân Thần thì cũng rất khó thoát khỏi lực hút này.

Cổ Lôi Thần là bị Kim Mao Hống một ngụm nuốt như thế, hôm nay Kim Mao Hống lại giở trò cũ, muốn nuốt luôn tộc trưởng tộc Thái Thượng.

Vẻ mặt của tộc trưởng tộc Thái Thượng không thay đổi, nhưng khí thế cả người thì lại biến hóa, giống như hòa thành một thể với vũ trụ tinh không, chỉ thấy hắn lật bàn tay, trong tích tắc cả vũ trụ tinh không giống như bị đảo lộn theo vậy.

Kim Mao Hống vốn đang há to cái miệng thôn thiên khổng lồ, nhưng chẳng biết làm sao lại rơi vào trong bàn tay của tộc trưởng tộc Thái Thượng.

Không chỉ Kim Mao Hống, mà tinh không của bốn phía như thể cũng bị tộc trưởng tộc Thái Thượng nắm vào trong tay, còn Kim Mao Hống thì chỉ là một trong số đó mà thôi.

Hết chương 2869.

Chương 2870. Thay trời đổi đất

“Ngón tay xoay Càn Khôn, điên đảo tinh không, bản lĩnh thật lớn.” Hàn Sâm nhìn mà thấy rùng mình trong lòng, rất nghi ngờ gã tộc trưởng tộc Thái Thượng này phải chăng người mà bọn họ trở về quá khứ đã nhìn thấy, cho người ta cảm giác hoàn toàn khác.

“Thái Thượng Cảm Ứng Thiên luyện đến Thiên Cực cảnh của Nhân Hợp Nhất, đừng nói là điên đảo tinh không, dù có thay trời đổi đất thì cũng chẳng phải việc gì khó. Nhưng cảnh giới đó, từ xưa đến nay tộc Thái Thượng vẫn chưa có ai đạt tới được, đổi tiểu tinh hệ thì còn được, chứ muốn thay đổi bố cục của đại vũ trụ thì vẫn là chưa đủ.”

Thần dừng một chút, rồi nói tiếp: “Tộc trưởng tộc Thái Thượng có thể luyện đến cảnh giới này, ở trong lịch sử của tộc Thái Thượng cũng đã là hiếm thấy rồi. Áp súc một mảnh tinh không ở trong tay, lực lượng

này dù là đám Thần Linh như Thần Thiên Giáp cũng không làm được.”

“Loại lực lượng này phải phá thế nào?” Hàn Sâm hỏi, hắn cũng chưa gặp lực lượng như vậy bao giờ, nên không biết phải phá giải ra sao.

“Tinh không ở trong lòng bàn tay của hắn sẽ quay vòng không ngừng, muốn thoát ra chỉ có hai cách, một cách là tốc độ tuyệt đối của ngươi phải vượt qua được tốc độ quay vòng của vùng tinh không kia, lao thẳng từ trong vùng tinh không đó ra. Còn một cách khác là đánh nổ tinh không, tự nhiên sẽ chẳng còn gì trói buộc được ngươi nữa” Thần thuận miệng nói.

Thần vừa dút lời, thì nghe thấy một tiếng thú rống kinh thiên chấn động vũ trụ, thân thể của Kim Mao Hống ở bên trong vùng tinh không nằm trong lòng bàn tay của tộc trưởng tộc Thái Thượng đang nhanh chóng lớn lên.

Ở trong mắt những người đang xem cuộc chiến, vùng tinh không trong †ay tộc trưởng tộc Thái Thượng chỉ lớn chừng nắm đấm, nhưng mà trên thực tế thì nó lại là một vùng tinh không.

Người Kim Mao Hống nhanh chóng biến lớn, chẳng mấy chốc đã nhét kín tinh không, ầm một cái, thân hình khủng bố màu vàng trực tiếp căng vỡ tinh không trong lòng bàn tay của tộc trưởng tộc Thái Thượng, chỉ trong phút chốc đã phá chưởng bay ra, biến thành một con hoàng kim cự thú khổng lồ kinh khủng vô cùng, hành tinh ở bên cạnh nó đều trở nên nhỏ bé như viên thủy châu.

Gràooo!

Một rống đó của Kim Mao Hống làm Gen Thần Bảng còn phải hơi chấn động, người đang xem cuộc chiến ngoài kia đều cảm thấy linh hồn chấn động, như thể một rống đó mang theo sát phạt khí thô bạo vô tận, sinh vật nhát gan bị dọa cho chân mềm, ngồi bệt xuống đất.

Một giây sau, Kim Mao Hống há miệng muốn nuốt tộc trưởng tộc Thái Thượng, mà tộc trưởng tộc Thái Thượng trông nhỏ bé ở phía dưới Kim Mao Hống, thì thấy thế nào cũng khó thoát được sự cắn nuốt của con cự thú khủng bố này.

Vẻ mặt của tộc trưởng tộc Thái Thượng vẫn không thay đổi, hai tay hắn một trên một dưới hợp lại cùng một chỗ, sau đó chậm rãi chuyển động, và rồi cảnh tượng làm người ta không thể tin nổi đã xảy ra.

Phía dưới Kim Mao Hống giống như có một đĩa quay, người nó lại quay ngược một trăm tám mươi độ một cách vô cùng quỷ dị, cái miệng khổng lồ vốn muốn cắn tộc trưởng tộc Thái Thượng, cũng hoàn toàn thay đổi phương hướng.

Kim Mao Hống xoay người lại cắn tiếp thì bàn tay của tộc trưởng tộc Thái Thượng lại xoay. Ngay tức khắc thiên địa thay đổi, hắn và Kim Mao Hống ngay lập tức đổi vị trí trên dưới, mọt nhát cắn này của Kim Mao Hống cắn vào khoảng không.

Rất nhiều sinh vật đang xem cuộc chiến, bao gồm cả Hàn Sâm đều trợn mắt há hốc mồm, thủ đoạn thay trời đổi đất cao siêu nhường này, quả thực chưa được thấy, chưa được nghe nói bao giờ luôn.

“Tộc Thái Thượng không hổ là đệ nhất Thượng tộc của đại vũ trụ ta, thủ đoạn cao siêu giống như Thần Minh vậy.”

“Ta thấy còn mạnh hơn Thần Minh ấy chứ, Thần Thiên Giáp bị Kim Tệ giết chết kia trông có vẻ cũng chẳng lợi hại gì cho cam, đâu bì kịp được tộc trưởng tộc Thái Thượng.”

“Hay lắm hay lắm, tộc trưởng tộc Thái Thượng mới là người mạnh nhất đại vũ trụ, Hoàng Kim Hống kia có lực lớn vô biên thì đã sao nào, đụng độ với tộc trưởng tộc Thái Thượng chẳng phải vẫn bị đùa bốn trong lòng bàn tay đấy sao?”

Hàn Sâm cũng thấy hoảng sợ trong lòng, thủ đoạn của tộc trưởng tộc Thái Thượng có hơi giống với lĩnh vực Động Huyền của hắn, nhưng lực lượng và thủ đoạn vận dụng của tộc trưởng tộc Thái Thượng lại mạnh hơn hắn rất nhiều.

Nhưng cũng nhờ thủ đoạn này của tộc trưởng tộc Thái Thượng, Hàn Sâm lại lĩnh ngộ được thêm: “Tộc trưởng tộc Thái Thượng có thể làm được tới trình độ này, mà ta khống chế được bánh răng vũ trụ chặt chẽ hơn, chắc là cũng làm được mới đúng. Nhưng thủ pháp kia chứng tỏ có thuật gen tương ứng chèo chống, nếu ta không có thuật gen, chỉ dựa vào chính mình thì có chút rắc rối”

Bây giờ trong lòng Hàn Sâm có hơi mâu thuẫn, rất mong tộc trưởng tộc Thái Thượng lại sử dụng chiêu đó thêm mấy lần để hắn xem cho rõ, học trộm được thêm chút kỹ xảo.

Nhưng hắn cũng mong Kim Mao Hống nhanh tìm được cách phá giải, nếu không cứ bị đùa bỡn như thế, thì dù lực lượng có mạnh mẽ hơn thì cũng vô dụng thôi.

“Có thể luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên đến trình độ này này, tộc trưởng tộc Thái Thượng coi như là rất giỏi rồi.” Thần để lộ ra mấy phần thưởng thức, nhưng rõ ràng lực lượng như vậy không đủ làm hắn thấy kinh ngạc.

Hàn Sâm chợt nghĩ gì đó rồi nhìn về phía Thần hỏi: “Sao ta cứ cảm thấy hình như tộc trưởng tộc Thái Thượng còn mạnh hơn Thần Thiên Giáp mấy phần, cảm giác ta sai ư?”

Thần cười nói: “Không phải là ngươi cảm giác sai đâu, Thần Thiên Giáp vì cướp Thần Cách của hắn về, nên đã cưỡng chế dung hợp với ky sĩ Thâm Uyên, mà ky sĩ Thâm Uyên chỉ là một sinh vật cấp Hóa Điệp, Thần Thiên Giáp vì dung hợp nên đã cố kéo nó lên tới cấp Chân Thần. Nhưng dẫu sao thì ky sĩ Thâm Uyên vẫn không đủ khả năng, hơn nữa thuộc tính của ky sĩ Thâm Uyên khác với Thần Thiên Giáp, nên Thần Thiên Giáp rất khó phát huy hết thực lực. Nếu như kẻ hắn dung hợp là sinh vật cấp Chân Thần cùng hệ, thì ngươi muốn thắng hắn cũng không dễ dàng như vậy đâu. Nhưng mà nói tới thực lực chân chính, tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng chưa chắc đã yếu hơn Thần Thiên Giáp, ai mạnh ai yếu, thì phải đợi tộc trưởng tộc Thái Thượng đánh vào Thần Điện Gen, đánh một trận chân chính với Thần Thiên Giáp thì mới phân ra cao thấp được.”

Những lời này của Thần làm Hàn Sâm thấy có hơi lo lắng.

Lực lượng của Kim Mao Hống trông thì rất mạnh, gần như có thể nói là vô địch, mạnh hơn thân thể bây giờ Hàn Sâm rất nhiều lần.

Nhưng mà nó không đụng được tới tộc trưởng tộc Thái Thượng, cho dù có lực lượng mạnh mẽ hơn nữa thì là cũng vô dụng.

Kim Mao Hống liên tục cắn tộc trưởng tộc Thái Thượng, nhưng đều bị thủ đoạn thay trời đổi đất của tộc trưởng tộc Thái Thượng cưỡng chế thay đổi quỹ đạo. Tộc trưởng tộc Thái Thượng vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích dù chỉ một bước, nhưng tới một góc áo của hắn Kim Mao Hống cũng không chạm vào được.

“Lão già kia lại mạnh hơn rồi.” Trương Huyền Đạo nhìn một màn này, không khỏi cất tiếng tán thưởng.

“Dù sao cũng là tộc trưởng của tộc Thái Thượng, có năng lực như thế thì cũng đâu có gì lạ.” Người phụ nữ đó nói.

“Xem ra đây là trận cuối cùng của hắn, mặc kệ là thành hay bại, chắc hắn vẫn sẽ đánh vào Thần Điện Gen trong một khoảng thời gian ngắn.” Trương Huyền Đạo nói.

“Tộc Thái Thượng nhiều tiền bối như vậy cũng không có ai đi ra được †ừ trong Thần Điện Gen, hắn trở về được không?” Người phụ nữ hỏi.

“Nếu ta mà biết thì ta đã chẳng còn ngồi ở đây, mà là đã vào Thần Điện Gen chém giết một trận sảng khoái từ lâu rồi ấy.” Trương Huyền Đạo nói xong thì lại thở dài: “Đáng tiếc, quy tắc của top một trăm trong Gen Thần Bảng này kỳ lạ quá, vốn còn tưởng sẽ có cơ hội đánh với hắn một trận, ai ngờ lại chỉ có một cơ hội khiêu chiến, e rằng sau này khó có cơ hội phân thắng bại với hắn rồi.”

Kim Mao Hống tấn công nhiều lần liên tục cũng không được tích sự gì, cuối cùng nó ngừng tấn công, đứng thẳng trong hư không, nhìn chằm chằm vào tộc trưởng tộc Thái Thượng, không động thủ nữa.

“Mặc dù ngươi có huyết mạch của tộc Hống, nhưng nếu muốn thắng †a thì là chuyện không thể nào, nhận thua rời đi đi” Tộc trưởng tộc Thái Thượng thản nhiên nói.

“Đánh rắm ý, sao Tiểu Sơn Chủ nhà ta lại bại được.” Thanh Mao Thú †ức giận kêu lên, nhưng rồi lại nghĩ lại, nói: “Nhưng tên tộc trưởng tộc Thái Thượng này quả thật có chút bản lĩnh, thủ đoạn thay trời đổi đất kia ở đương thời cũng là hiếm thấy.

Vẻ mặt của người phụ nữ ở bên cũng có hơi trầm trọng, khẽ gật đầu nói: “Tộc Thái Thượng có thể trở thành đệ nhất Thượng tộc như ngày nay, tuyệt đối không phải tình cờ. Xem ra Tiểu Sơn Chủ buộc phải sử dụng tới chiêu kia rồi, không ngờ mới trận đầu đã bị ép sử dụng… “

Hết chương 2870.

Chương 2871. Hoàng Kim Môn

Khi Hàn Sâm đang thấy lo lắng cho Kim Mao Hống, thì đột nhiên thấy Kim Mao Hống giương miệng, nhưng lần này nó không đi cắn tộc trưởng tộc Thái Thượng nữa.

Chỉ thấy kim quang trong miệng Kim Mao Hống nở rộ, hàng loạt kim sắc lưu quang phun trào ra, còn có một thứ chậm rãi rời ra tù trong đó theo những kim sắc lưu quang kia.

Hàn Sâm chỉ thấy được một góc chất liệu bằng vàng, phía trên có điêu khắc trông hoa lệ lại quỷ dị. Khi thứ kia dần vật xuất hiện, Hàn Sâm dần thấy rõ hơn dáng vẻ của nó, thứ xuất hiện trong miệng của Kim Mao Hống là một đại môn màu vàng kim.

Cả đại môn kia như thể được đúc từ hoàng kim vậy, cao gần trăm trượng, trên cửa điêu khắc những hoa văn đồ án trông cổ quái và thần bí, làm cho con người ta khi nhìn sẽ thấy chấn động và kinh sợ không thể nào diễn tả được bằng lời. Hàn Sâm nhìn không ra những thứ hoa văn đồ án là cái gì, nhưng mà con thú trên tay nắm cửa mặt thú của đại môn thì Hàn Sâm lại biết, đó là dáng vẻ của Kim Mao Hống.

Cả Hoàng Kim Đại Môn bị vầng sáng màu vàng bao phủ, thấy không rõ được khung của đại môn. Điều quỷ dị là, dù xem từ phương phướng nào thì cũng chỉ nhìn thấy được mặt chính diện của đại môn thôi, như thể Hoàng Kim Đại Môn này không có mặt sau vậy, hoặc là nói mặt sau của nó đã dung nhập vào trong hư không, không tồn tại cũng một thế giới với hiện thế.

“Sao trong bụng Kim Mao Hống lại giấu một Hoàng Kim Môn chứ?” Hàn Sâm cũng thầm thấy lạ, không biết rốt cuộc Hoàng Kim Môn dó tác dụng gì.

Tộc trưởng tộc Thái Thượng cau mày nhìn Hoàng Kim Đại Môn, hình như cũng không biết đây là vật gì.

“Đó là thứ gì thế?”

“Lạ ghê, tộc Hống luôn nổi tiếng với bạo lực, chưa từng nghe nói tộc Hống sử dụng dị bảo, mà con Hoàng Kim Hống này lại biết dùng dị bảo, không biết Hoàng Kim Đại Môn kia có năng lực gì nữa?”

Tất cả chư thiên sinh linh đều xôn xao nghị luận, nhưng chưa có ai thấy Hoàng Kim Đại Môn bao giờ, nên đương nhiên cũng chẳng thảo luận ra được gì, đến những Thượng tộc giàu có như tộc Hoàng Cực và tộc Thái Thượng cũng đều nhìn chằm chằm vào Hoàng Kim Đại Môn kia, bọn họ cũng rất muốn biết rốt cuộc đại môn kia có tác dụng gì.

Bình Luận (0)
Comment