Ầm!
Bạch Vô Thượng để lại một cái quyền ấn trên tấm bia đá. Nhưng lần này quyền ấn lớn hơn vừa rồi rất nhiều lần, còn lớn cả cái dấu chân mèo kia, chỉ trông nhỏ hơn dấu tay ở bên trên một chút.
Đánh xong một quyền này rồi, Bạch Vô Thượng thu tay về. Nhưng khi nhìn thấy quyền ấn của mình vẫn nhỏ hơn dấu bàn tay kia một chút thì chân mày hơi nhíu lại.
Sau khi thu tay về, bên trong quyền ấn lại lóe lên ánh hào quang bảy màu, nhưng ánh hào quang bảy màu rực rỡ hơn ánh hào quang bảy màu vừa nãy không biết bao nhiêu lần.
Sau đó Hàn Sâm trông thấy một con chim màu vàng bay ra từ bên trong quyền ấn, nó vỗ cánh bay thẳng lên chín tầng mây, ngửa mặt lên trời kêu một tiếng dài xé rách hư không, lông vũ toàn thân độc một màu vàng trông như mặt trời lóe ra ánh vàng chói mắt.
“Chim Kim Sí Đại Bằng?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn con chim màu vàng kia, xem dáng vẻ của nó trông rất giống với chim Kim Sí Đại Bằng trong truyền thuyết. Dao động lực lượng trên người cũng cực kỳ mạnh, lực lượng tuyệt đối là Dị chủng Thần Hóa đỉnh cấp.
Nhưng nhìn kỹ lại thì sẽ phát hiện có vài sự khác biệt, Kim Sí Đại Bằng khác thuộc hệ gì, Hàn Sâm không biết.
Còn con Kim Sí Đại Bằng bay ra từ trong quyền ấn lại là hệ thạch, đồng thời còn có dao động lực lượng như Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền.
Nhìn con chim Kim Sí Đại Bằng đáp xuống trước mặt Bạch Vô Thượng, cúi thấp đầu đến gần Bạch Vô Thượng, dường như muốn làm hắn vui lòng.
“Dị chủng bia đá này quả là thú vị, có thể chịu đựng một đòn toàn lực của Bạch Vô Thượng, hiển nhiên nó là Dị chủng cấp Chân Thần. Loại Dị chủng này không có lực công kích, chỉ dựa vào việc vẫy đuôi để cầu sinh, quả là thú vị.” Hàn Sâm nghĩ thầm trong lòng.
Tấm bia đá biến bộ phận vỡ vụn trên thân nó hóa thành Dị chủng hệ phi cầm dâng lên cho kẻ địch, cầu xin kẻ địch rời đi. Kiểu hình thức sinh tồn thế này khá giống với thạch sùng.
Chẳng qua Dị chủng phi cầm hệ thạch mà nó lại chia ra, có thể trở thành Dị chủng độc lập tồn tại. Chỉ nhìn thực lực của con chim Kim Sí Đại Bằng kia đi, chẳng kém gì Dị chủng Thần Hóa đỉnh cấp.
Mà chim Kim Sí Đại Bằng còn hấp thu sức mạnh từ Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền của Bạch Vô Thượng, xem như Dị chủng song hệ. Có một con Dị chủng như thế đi theo cũng xem như một trợ lực không tệ.
Mấy sinh vật Thần Hóa Nguyên Cơ kia cũng nhìn ra mánh khóe này, trong lòng bọn họ ghen tị vô cùng. Nhưng sức mạnh của bọn họ hoàn toàn không thể để lại dấu vết gì trên tấm bia đá kia. Đừng nói là tạo ra một con chim Kim Sí Đại Bằng, đến cả con chim sẻ cũng chả có.
Tất cả mọi người đều hiểu trong lòng, dấu vết để lại trên tấm bia đá càng lớn thì Dị chủng phi cầm hệ thạch bay ra cũng càng mạnh.
Giống như vừa rồi, lần đầu tiên Bạch Vô Thượng đánh ra chim ưng, vừa nhìn là biết con này yếu ớt hơn chim Kim Sí Đại Bằng rất nhiều.
Trong khi tất cả mọi người đều đang ghen tị, Bạch Vô Thượng lại vươn †ay vặt đầu con chim Kim Sí Đại Bằng xuống.
Chim Kim Sí Đại Bằng lập tức biến thành một đống đá vụn, bay trở về trên tấm bia đá lần nữa, lấp đầy quyền ấn mà Bạch Vô Thương để lại, khôi phục lại như cũ trong nháy mắt.
“Xem ra ba cái dấu ấn kia đều là do có một vài sinh vật sau khi để lại ấn ký, mang Dị chủng phi cầm hệ thạch đi.” Hàn Sâm nghĩ thầm.
Ánh mắt đám người đều rơi vào trên người Bạch Vô Thượng. Hắn đã vặt đầu con chim Kim Sí Đại Bằng rồi, chắc là muốn dùng lực lượng lớn hơn nữa để tấn công bia đá.
Ai ngờ đâu Bạch Vô Thượng không tiếp tục công kích bia đá nữa mà nhìn về phía Hàn Sâm đứng ở bên cạnh.
Hàn Sâm thầm run lên trong lòng. Uy lực từ cú đấm vừa rồi của Bạch Vô Thượng mạnh chỉ e không kém hơn bất cứ cường giả Chân Thần đỉnh cấp nào mà Hàn Sâm từng gặp. Chỉ riêng sức phá hoại đó, chưa chắc đã yếu hơn tộc trưởng Thái Thượng và cung chủ Trấn Thiên Cung.
Mặc dù hiện giờ Hàn Sâm cũng được xem như mạnh mẽ, nhưng chưa chắc là đối thủ của Bạch Vô Thượng này. Dù sao hắn vẫn chưa thăng lên Chân Thần, vẫn còn hơi chênh lệch so với những Chân Thần đỉnh cấp này.
Huyền Hoàng Kinh dùng để đối đầu với Thần Hóa cùng giai hoặc thấp hơn thì có thể trực tiếp đánh rớt liên tục xuống phàm trần. Nhưng để đối đầu với Chân Thần mạnh hơn Hàn Sâm thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh hạ xuống một cấp bậc mà thôi, hơn nữa chỉ mang tính tạm thời.
Quan trọng nhất là người khác từng xem trận chiến hắn sử dụng Huyền Hoàng Kinh đánh hạ Vua Huỷ Diệt, chắc chắn đã đề phòng trong lòng. Muốn dùng lực lượng của Huyền Hoàng đánh trúng cơ thể của bọn họ sẽ không còn dễ dàng nữa.
“Ngươi lại đây thử một lần xem.” Trong lòng Hàn Sâm đề phòng, nhưng ai ngờ Bạch Vô Thượng không định ra tay với hắn mà chỉ tay về phía tấm bia đá kia rồi nói.
“Các hạ không thử một lần nữa sao?” Hàn Sâm nhìn Bạch Vô Thượng, nói.
“Ta đã dùng hết sức lực rồi, thử lại cũng vô nghĩa, không thể có được kết quả tốt hơn lần trước được.” Bạch Vô Thượng thản nhiên đáp.
Hết chương 2909.
Chương 2910. Trảm thạch.“Không dùng dị bảo thử lại một lần sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Không cần.” Bạch Vô Thượng thoáng nhìn sang dấu tay trên cùng trên tấm bia đá, nói thật lạnh nhạt.
Hàn Sâm lập tức hiểu ra:”Tên Bạch Vô Thượng này quả là rất kiêu ngạo. Người khác chỉ dùng bàn tay đã để lại vết tích trên đó, hắn cũng xem thường không sử dụng dị bảo. Mà quyền ấn để lại không lớn bằng dấu bàn tay của người ta thì đến cả Dị chủng hệ thạch cũng không thèm”
Hàn Sâm nào có kiêu ngạo như Bạch Vô Thượng. Dù có để lại vết tích lớn nhất trên tấm bia đá hay không, chỉ cần có được Dị chủng thì hắn sẽ không khách sáo mà lấy ngay.
Hàn Sâm đi đến trước tấm bia đá, bình tĩnh ngưng tụ sức mạnh trên bàn tay, lấy chưởng làm đao bổ về phía bia đá, sử dụng một chiêu Khuyển Nha Giao Thác của Nha Đao.
Những sinh vật Thần Hóa Nguyên Cơ kia đều chỉ đứng xa xa quan sát, không dám đến gần khu vực ở bên này, sợ bị lực lượng của Hàn Sâm tác động đến.
Rắc rắc!
Đao khí màu tím chém lên tấm bia đá, để lại một vết đao dài cả thước trên đó, tổng diện tích còn chẳng lớn bằng cái dấu chân bò nhỏ nhất kia.
Mà lực Tuyệt Nha cũng không thể lan rộng trên tấm bia đá, ánh sáng bảy màu lấp lánh trong vết đao, một con chim sẻ nhỏ võ cánh bay ra từ trong đó.
Hàn Sâm nhìn thấy con chim nhỏ kia mà cảm thấy dở khóc dở cười. Đó chính là một con chim sẻ nhỏ màu tím, đừng nói là so với chim Kim Sí Đại Bằng của Bạch Vô Thượng, so với con chim ưng kia thôi cũng kém xa tít tắp rồi.
“Xem ra lực lượng tuyệt đối của mình kém hơn rất nhiều, không thể so với Chân Thần đỉnh cấp như Bạch Vô Thượng được.” Hàn Sâm nghĩ †hầm trong lòng.
Con chim sẻ màu tím bay quanh Hàn Sâm vài vòng, rồi đậu xuống bả vai Hàn Sâm, dùng cái đầu nhỏ thân thiết cọ cọ vào cổ hắn, trông vô cùng đáng yêu.
Thế nhưng con chim sẻ này trông thì sinh động như thật, sau khi chạm vào vẫn có thể cảm nhận được cơ thể của nó đều được làm từ đá tảng, đến cả lông cũng bằng đá.
“Mặc dù thuật Gen của Hàn Thần Phụ lợi hại, nhưng dù sao bản thân hắn vẫn là cấp Hóa Điệp, lực lượng tuyệt đối kém xa Chân Thần như Bạch Vô Thượng.” Thần Hóa Nguyên Cơ ở xa xa nhỏ giọng bình luận.
Bạch Vô Thượng thoáng nhìn về phía con chim sẻ trên bả vai Hàn Sâm, vẻ mặt không thay đổi gì, cũng không nói gì thêm.
Hàn Sâm không kiêu ngạo như Bạch Vô Thượng, nên hắn không định †hu tay về, tinh thân khẽ động, một con búp bê màu đen được Hàn Sâm gọi ra.
Đây là vũ khí Chân Thần Mộc Ngẫu Thần Thông lấy được từ Nhiên Đăng, có lực lượng cấp Chân Thần. Hàn Sâm chỉ cần rót lực lượng của mình vào trong đó là có thể kích phát uy năng của nó, để nó bộc phát chiến lực cấp Chân Thần.
Mộc Ngẫu Thần Thông tiếp nhận mệnh lệnh, lực lượng trên thân dao động, kèm theo tiếng rít khủng khiếp, đấm thẳng về phía tấm bia đá.
Vào khoảnh khắc khi con búp bê tấn công bia đá, con chim sẻ trên bả
vai Hàn Sâm đột nhiên bay lên, lao về phía vết dao trên tấm bia đá, chỉ trong nháy mắt đã dung hòa vào trong tấm bia đá, lấp đầy vết đao để
lại.
Nhờ thế Hàn Sâm mới biết, hóa ra bia đá cũng không nhất quyết phải vẫy đuôi cầu sinh. Một sinh vật chỉ có thể có được một con chim Dị chủng hệ thạch. Nếu tiếp tục công kích bia đá thì chim Dị chủng hệ thạch trước đó sẽ tự động quay về bia đá.
Đùng!
Mộc Ngẫu Thần Thông để lại một quyền ấn trên tấm bia đá, nhưng cũng không sâu và không lớn được như dấu chân bò kia, cũng không hơn kém với vết đao trước đó của Hàn Sâm bao nhiêu.
Hàn Sâm bối rối, lực lượng của Mục Ngẫu Thần Thông quả là cấp Chân Thần, mặc dù chỉ hơi yếu hơn cấp Chân Thần một chút nhưng dù sao cũng là cấp Chân Thần, thế mà chỉ để lại quyền ấn không khác gì vết đao của hắn.
“Xem ra mặc dù mình không thăng lên Chân Thần, nhưng cường độ cơ thể đã có thể so với Chân Thần, chỉ không có cách nào so sánh với
Chân Thần đỉnh cấp như Bạch Vô Thượng mà thôi.” Hàn Sâm cảm thấy trước đây mình đã quá xem thường tố chất thân thể của mình.
Chỉ trong trạng thái bình thường, hắn đã có thể sánh bằng Chân Thần thông thường. Nếu tiến vào trạng thái Dị chủng hóa, tất nhiên sẽ còn mạnh hơn. Mặc dù kém hơn Bạch Vô Thượng nhưng vẫn mạnh hơn Chân Thần thông thường khác.
Ánh sáng bảy màu lấp lánh trên quyền ấn, lại là một con chim sẻ bay ra. độ lớn không khác con chim sẻ vừa nãy lắm, chỉ là con chim sẻ lần này màu đen.
“Loại Chân Thần đỉnh cấp như Bạch Vô Thượng thật sự quá mạnh, chỉ so sánh đơn giản thế này thôi là biết. So với những Chân Thần khác, hắn mạnh hơn rất nhiều.” Hàn Sâm nhìn Bạch Vô Thượng, thấy hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ quan sát, vẻ mặt cũng không thay đổi gì.
“Ngươi không dùng thần thuật đánh thử một lần sao?” Bạch Vô Thượng đột nhiên mở miệng nói chuyện làm Hàn Sâm tạm thời không phản ứng kịp.
Hàn Sâm suy nghĩ hai giây mới hiểu thần thuật Bạch Vô Thượng đang nói dùng, hẳn là Huyền Hoàng Kinh nghịch chuyển huyết mạch mệnh thần kinh.
Nói thật, Hàn Sâm không chắc Huyền Hoàng Kinh có hiệu quả gì với tảng đá quái Dị chủng hệ thạch này không. Bởi vì Huyền Hoàng Kinh có tác dụng nghịch chuyển bánh răng bản mệnh của sinh linh, khiến huyết mạch bản mệnh của bọn họ bị thoái hóa.
Nhưng bây giờ Hàn Sâm chỉ ở cấp Hóa Điệp, lực lượng nghịch chuyển bánh răng của Huyền Hoàng Kinh còn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng chỉ mang tính tạm thời.
Bánh răng bản mệnh của Chân Thần như Bạch Vô Thường vô cùng mạnh, chỉ e Huyền Hoàng Kinh rất khó thay đổi bánh răng bản mệnh của hắn.
Mà lực lượng của Bạch Vô Thượng cũng đã khó phá hủy tấm bia đá kinh khủng kia, có thể thấy tấm bia đó cũng là Chân Thần cực kỳ mạnh. Huyền Hoàng Kinh chưa chắc đã có tác dụng với nó.
Hàn Sâm thật khó khăn mới dùng Huyền Hoàng Kinh xây dựng nên uy lực vô song, làm quần hùng thiên hạ kinh sợ, khiến ba đại Thượng tộc cũng không dám dễ dàng mạo phạm đệ tử đi lại bên ngoài của Hoa Viên Không Trung và một mạch Tinh tộc.
Nếu bây giờ Huyền Hoàng Kinh không thể đánh hạ cảnh giới của tấm bia đá, lực uy hiếp sẽ giảm sút trên phạm vi lớn. Đây không phải là kết quả mà Hàn Sâm muốn nhìn thấy.
Dưới tình huống không nắm chắc, Hàn Sâm sẽ không sử dụng Huyền Hoàng Kinh trước mặt đám đông.
“Một tấm bia đá mà thôi, sao cần dùng đến thần thuật chứ?” Hàn Sâm khẽ cười, nói.
Bạch Vô Thượng chắc chắn muốn xem Huyền Hoàng Kinh rốt cuộc mạnh đến mức nào. Hàm Sâm tất nhiên không thể để hắn được như ước nguyện rồi.
Cân nhắc một lát, Hàn Sâm vẫy tay, một món đồ xuất hiện trên bàn tay của hắn.
Đó chính là đao Nhân Quả Báo Ứng mà Hàn Sâm cướp về được. Mặc dù đao Nhân Quả Báo Ứng được rèn đúc từ phôi đao mà Hàn Sâm đoạt được, nhưng nếu là người bình thường rèn thì tuyệt đối không thể rèn được phôi đao có đẳng cấp cao thế được.
Sở dĩ Nhiên Đăng có thể rèn đao Nhân Quả Báo Ứng thành vũ khí Chân Thần, là vì hắn đã dốc hết sức lực của cả Phật tộc, dốc hết gần như tất cả tích lũy trong năm tháng dài đằng đẳng để đập vào phôi đao này, mới may mắn đúc được đao Nhân Quả Báo Ứng thành vũ khí Chân Thần.
Trong quá trình này, họ sử dụng một loại vật liệu quan trọng. Đó chính là xá lợi của Phật tộc.
Thật ra, cái gọi là xá lợi là thiên phú chủng tộc của Phật tộc. Sau khi Phật tộc chết đi, năng lượng trong cơ thể sẽ nhanh chóng ngưng tụ, hình thành nên một thể năng lượng kết hợp. Đây chính là xá lợi.
Nhiên Đăng sử dụng vô số xá lợi mà Phật tộc để lại mới may mắn luyện thành đao Nhân Quả Báo Ứng. Có thể nói rất khó lại có một thanh đao Nhân Quả Báo Ứng thứ hai, bởi vì hiện giờ Phật tộc gần như đã bị diệt sạch, không thể có được nhiều xá lợi cao cấp như thế nữa.
Ngoại trừ xá lợi của Phật tộc ra, còn cần đến rất nhiều vật liệu trân quý khác, cũng là vật mà Phật tộc khó có thể lấy được lần nữa.
Điều đáng tiếc duy nhất là mặc dù đao Nhân Quả Báo Ứng rất mạnh, nhưng tính công kích của chính bản thân nó lại rất yếu. Thế nhưng bản thân vật liệu của nó tương đối cứng rắn mà thôi, đến cả mũi đao cũng chẳng có.
Hết chương 2910.
Chương 2911. Đao chém đôi bia đá.Hàn Sâm lấy ra đao Nhân Quả Báo Ứng, nhưng cũng không định cậy vào nó mà thắng.
Bản thân bia đá không có tính công kích, lực Nhân Quả Báo Ứng cũng không hề có tác dụng. Thứ Hàn Sâm cần chỉ là tính kiên cố của đao mà thôi.
Tay cầm đao Nhân Quả Báo Ứng, lực lượng kỳ quái dao động trên người Hàn Sâm, chém xuống một đao giả vờ, nhưng không chém về phía bia đá, chỉ là một đao chém giả mà thôi.
Ánh đao ngưng tụ trong không trung, dường như đang dừng lại tại nơi đó. Hàn Sâm càng chém càng nhanh, hết nhát này tới nhát khác, khiến ánh đao càng ngày càng dày đặc.
Mọi người lập tức hiểu ra hắn đang định làm gì. Trong cuộc chiến đốt đèn trước đó, các chủng tộc trong vũ trụ đã chứng kiến đao pháp Thiên Chi Hạ của hắn thì đều biết chỉ cần Hàn Sâm có đủ thời gian để ngưng tụ đủ ánh đao thì hoàn toàn có thể đánh ra lực đao mạnh mẽ sánh bằng các Chân Thần đỉnh cấp.
Bạch Vô Thượng khẽ chau mày, hắn muốn nhìn thấy Hàn Sâm dùng thần thuật chứ không phải loại thủ pháp cần hao tổn thời gian này. Cuộc chiến giữa các Chân Thần đỉnh cấp chân chính sẽ không cho Hàn Sâm nhiều thời gian như thế để ngưng tụ ánh đao, tập hợp đao khí.
Nhưng để đối phó với Dị chủng bia đá kì quái này, Hàn Sâm dùng loại phương pháp mưu lợi này để súc tích lực lượng thì lại vừa lúc hữu dụng nhất.
Cho dù người khác có thuật gen súc tích lực lượng, cũng không có khả năng không tiêu tán trong thời gian dài, rất khó kiểm soát hàng ngàn hàng vạn luồng lực lượng.
Mà đao pháp Thiên Chi Hạ của Hàn Sâm lại có thể khiến lực lượng luôn tồn tại, không xuất hiện tình trạng phân tán, mà cũng không thiếu hụt về mặt kiểm soát lực lượng. Cho dù có hơn trăm triệu ánh đao, Hàn Sâm cũng có thể khống chế tự nhiên.
Đương nhiên, cho dù Chân Thần bình thường có thể khống chế được nhiều ánh đao như thế cũng không dùng hết sức lực để chém ra nhiều ánh đao đến thế. Cũng vì Hàn Sâm âm thầm vận chuyển Động Huyền Kinh, cưỡng ép mượn năng lượng rời rạc trong đại vũ trụ, lại dùng thêm vận dụng quy tắc vũ trụ vào đao pháp Thiên Chỉ Hạ mới có thể liên tục chém ra ánh đao.
Trong cuộc chiến sinh tử chân chính rất khó nhìn thấy mấy vạn mấy chục vạn ánh đao cùng xuất hiện, nhưng bây giờ Hàn Sâm đang nhanh chóng bổ ra từng nhát từng nhát đao, khiến ánh đao kia càng ngày càng nhiều, không có chút dấu hiệu ngừng tay nào. Ánh đao kia giờ đã nhiều đến mức không đếm nổi, trông cứ như ngân hà lưu chuyển xoay tròn trên trời, tạo thành dòng chảy đao kinh khủng.
Mấy tên Thần Hóa Nguyên Cơ kia đều hoảng sợ đến run rẩy, không kìm được mà lùi về sau mấy ngàn dặm.
Nếu ánh đao mà Hàn Sâm chém ra chỉ có một hai đường, thậm chí là một hai chục đường, lực uy hiếp còn kém rất xa lực quyền của Bạch Vô Thượng. Nhưng bây giờ ánh đao tập trung lại thành sông, uy thế mạnh mẽ, còn kinh khủng hơn nắm đấm vừa rồi của Bạch Vô Thượng.
Bạch Vô Thượng cũng khẽ nhíu mày, nhiều ánh đao như thế, cho dù có là hắn cũng không chắc mình hoàn toàn kiểm soát được. Hàn Sâm có thể thản nhiên khống chế được nhiều ánh đao như thế, có thể tiện tay lưu chuyển mà không có chút dấu hiệu tiêu tan nào. Đây quả là một loại bản lĩnh, không phải chỉ thuần túy là”lợi dụng lực” nữa.
Còn Hàn Sâm thì vẫn đang liên tục chém ra ánh đao, hiển nhiên năng lực khống chế của hắn vẫn chưa đạt đến cực hạn. Chỉ riêng chiêu thức này, rất nhiều Chân Thần đỉnh cấp đều chưa chắc có thể thực hiện được.
Chỉ có những cường giả Chân Thần am hiểu loại thuật gen này trong Trấn Thiên Cung và tộc Thái Thượng mới có thể làm được.
Hàn Sâm không biết mình đã chém ra được bao nhiêu ánh đao, đến khi ánh đao đã trở nên phô thiên cái địa, bao phủ toàn bộ bầu trời.
“Chắc cũng xấp xỉ rồi nhỉ?” Hàn Sâm cảm thấy gần như đã đến cực hạn, nếu còn tiếp tục nữa thì hắn cũng cảm thấy hơi mất khống chế với dòng chảy đao khủng khiếp kia.
Hàn Sâm thoáng nhìn về phía bia đá, không tiếp tục do dự nữa. Hai tay hắn nắm lắm đao Nhân Quả Báo Ứng, nâng lên cao qua đỉnh đầu. Dòng chảy đao ngập trời kia lập tức như biến thành vòng xoáy tụ về phía đao Nhân Quả Báo Ứng, khiến ánh đao trên mặt đao càng ngày càng mạnh, càng ngày càng khủng khiếp.
Mặc dù bản thân dòng chảy đao đã rất mạnh, nhưng hình như bia đá kia có được năng lực khôi phục mạnh mẽ, nếu tiếp tục công kích chưa chắc đã có thể phá hủy nó.
Nên Hàn Sâm định ngưng tụ tất cả ánh đao lại với nhau, hình thành thành một ánh đao vô cùng mạnh mẽ, chém một nhát bổ tấm bia đá kia ra.
Nếu không có cách nào hoàn toàn phá hủy tấm bia đá kia thì cũng có thể chém ra được một tảng lớn, Dị chủng phi cầm hệ thạch hình thành nên, kiểu gì cũng sẽ mạnh hơn chim Kim Sí Đại Bằng của Bạch Vô Thượng.
Ánh đao trên mặt đao càng ngày càng mạnh, mấy tên Thần Hóa Nguyên Cơ kia rúng động từng hồi trong lòng, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, không nhịn được lùi ra sau lần nữa.
Dù là Bạch Vô Thượng, khi nhìn thấy ánh đao kia cũng phải rung động.
Ánh đao mạnh mẽ như thế, dù là một đòn toàn lực của hắn cũng kém xa tít tắp.
“Tuy nói đó là thủ đoạn mưu lợi, nhưng có thể khống chế được nhiều ánh đao như vậy, thủ đoạn của Hàn Sâm quả là kinh khủng. Chưa diệt trừ được kẻ này, tương lai có thể sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng tộc Hoàng Cực.” Bạch Vô Thượng kiêng ky Hàn Sâm thêm mấy phần.
Đứng ở góc độ của Bạch Vô Thượng, Hàn Sâm càng mạnh thì càng uy hiếp đối với tộc Hoàng Cực, tất nhiên phải diệt trừ sớm mới thỏa đáng. Chờ đến khi hắn thăng lên Chân Thần, gây phiên phức cho tộc Hoàng Cực thì càng nguy.
Hai tay Hàn Sâm cầm đao, tay không ngừng run rẩy, ánh đao ngưng tụ thành thực sự quá nhiều, khiến hắn cảm giác sắp không kiểm soát nổi. Nếu bản thân đao Nhân Quả Báo Ứng gần như không thể phá hủy thì chỉ e ánh đao ngưng tụ trên mặt đao đã khiến thân đao bị chấn động vỡ.
Mắt thấy ánh đao đã bao phủ cả lưỡi đao, còn một vài ánh đao rải rác không bao phủ lên hết, Hàn Sâm cũng không thèm quan tâm nhiều nữa, hai tay vung đao lên, điên cuồng chém xuống bia đá.
Ánh đao như thể rạch đứt mặt đất rơi xuống, chém xuống tấm bia đá, ngang ngược bổ xuống tấm bia đá, ánh đao lan tràn trên tấm bia đá, bia đá cũng bị bổ ra từng tấc từng tấc.
Vô số ánh đao vỡ vụn và bột đá bay loạn, tấm bia đá bị bổ vỡ ra trào dâng ánh sáng bảy màu. Cảnh tượng đó khiến đám Thần Hóa Nguyên Cơ ở phía xa trợn tròn mắt nhìn, trông cứ như vũ trụ bị chém đôi ra vậy.
Ầm ầm!
Cả tảng bia đá bị chém ra thành hai nửa từ chỗ chính giữa, đổ sang hai bên. Ánh đao trên đao Nhân Quả Báo Ứng trong tay Hàn Sâm gần như đã bị hao tổn, chỉ còn lại từng sợi đao khí còn đang thiêu đốt, giống như đống lửa chưa bị dội tắt hoàn toàn.
Tro bụi bay đầy trời, đám người nhìn mà trợn mắt há mồm.
Đến Bạch Vô Thượng cũng chỉ có thể để lại quyền ấn trên mặt bia đá, nhưng lại bị Hàn Sâm chém thành hai nửa. Đòn công kích này phải kinh khủng đến mức nào cơ chứ.
Mặc dù nói thời gian để chuẩn bị quá dài, gần như không có tác dụng quá lớn trong thực chiến, nhưng chỉ cần nhìn uy thế này thì thật sự hơi kinh người.
Ánh mắt đám người Bạch Vô Thượng đều nhìn chòng chọc vào hai nửa bia đá đã đổ xuống, tò mò muốn biết xem tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Để lại dấu vết trên tấm bia đá sẽ xuất hiện phi cầm hệ thạch. Bây giờ toàn bộ bia đá đã bị chém ra, chuyện gì sẽ xảy ra khó mà đoán trước được.
Hàn Sâm khế nhíu mày, nhìn hai nửa bia đá đổ trên mặt đất còn đang phun trào ánh sáng bảy màu, im lặng không nói nên lời.
Hắn cũng không nghe thấy nhắc nhở Dị chủng bị giết chết, chứng minh Dị chủng tấm bia đá này không bị hắn chém chết, vẫn còn sống.
Một nhát đao kinh khủng như vậy mà còn không thể chém chết được tấm bia đá này, con hàng này tất nhiên là đị chủng Chân Thần đỉnh cấp rồi chứ không thể nghi ngờ nữa. Chỉ tiếc nó không có tính công kích, chỉ có thể mặc cho người khác chém giết.