Kengl
Một thương của Hàn Sâm làm hào quang của chiếc dù kim loại xanh kia rung lắc hỗn loạn, nhưng vẫn cũng không đâm thủng được dù kim loại, trong khi Quang Minh Tỉnh Liên khổng lồ bên dưới đong đưa cả cây, quang mang cũng tối hơn chút.
Hàn Sâm nhíu mày, nhìn chằm chằm và đánh giá cẩn thận cây dù kim loại trong tay ông lão và Quang Minh Tỉnh Liên khổng lồ, hình như đã nhìn ra cái gì.
Ông lão kia lạnh nhạt nói: “Dù Phụ Linh này của lão phu đã hợp thành một thể với đóa Quang Minh Tỉnh Liên này, nếu như ngươi cưỡng ép phá vỡ dù Phụ Linh thì Quang Minh Tỉnh Liên cũng sẽ bị hủy diệt theo, †a khuyên ngươi vẫn nên cầm mấy đóa Tỉnh Liên bên cạnh rời đi đi, nếu không thì sẽ chẳng lấy được chút lợi nào đâu.
Hết chương 2971.
Chương 2972. Tỉnh LiênHàn Sâm cũng hiểu rõ, ông lão tộc Hoàng Cực này không biết đã dùng thủ đoạn gì, lại mượn được sức mạnh của Quang Minh Tỉnh Liên cho dù kim loại màu xanh kia sử dụng, nếu Hàn Sâm công kích ông lão tộc Hoàng Cực này, thì lực lượng của hắn sẽ làm tổn hại đến Quang Minh Tỉnh Liên trước, thế nên trừ phi Hàn Sâm không cần Quang Minh Tỉnh Liên, nếu không thì sẽ không giết được ông lão tộc Hoàng Cực này.
“Ngươi tính giỏi thật.” Hàn Sâm nheo mắt lại nhìn ông lão tộc Hoàng Cực nói.
“Chỗ này cũng có không ít Quang Minh Tỉnh Liên cấp Nguyên Cơ, coi như lão phu tặng lễ vật cho các hạ vậy, tộc Hoàng Cực ta và các hạ vẫn luôn nước giếng không phạm nước sông, vậy thì chẳng phải là hai bên cùng có lợi sao?” Ông lão tộc Hoàng Cực nói.
Lời nói của hắn ngoài cứng trong mềm, quả thật cũng có lý, đổi thành một người bình thường không lấy được một gốc Quang Minh Tỉnh Liên cấp Chân Thần kia, thì cũng sẽ không làm chuyện không chừa đường lui, lại đi đắc tội tộc Hoàng Cực.
Đáng tiếc Hàn Sâm lại quyết tâm muốn gốc Quang Minh Tỉnh Liên cấp Chân Thần kia, cũng sẽ không rút lui dễ dàng như vậy.
Hàn Sâm không nói chuyện, nhìn thoáng qua mấy gốc Quang Minh Tỉnh Liên cấp Nguyên Cơ bốn phía, vung thương quét thẳng tới, lập tức quét gãy một gốc Quang Minh Tỉnh Liên.
“Săn giết dị chủng Thần Hóa Quang Minh Tỉnh Liên, phát hiện gen dị chủng”
Theo mỗi gốc Quang Minh Tỉnh Liên bị Hàn Sâm chặt đứt, thì trong
đầu Hàn Sâm lại không ngừng vang lên âm thanh nhắc nhở, những
gốc Quang Minh Tỉnh Liên bị chặt đứt cũng bị Hàn Sâm thu vào bên trong tháp Thiên Mệnh.
“Săn giết dị chủng Thần Hóa Quang Minh Tỉnh Liên, đạt được thú hồn Thần Hóa của Quang Minh Tỉnh Liên, phát hiện gen dị chủng Thần Hóa”
Chém hơn một trăm gốc Quang Minh Tỉnh Liên, cuối cùng cũng có được tiếng nhắc nhở đạt được thú hồn, Hàn Sâm nhìn thoáng qua trong hồn hải.
Thú hồn Thần Hóa Quang Minh Tỉnh Liên: Kết Giới Hình (Không trọn vẹn)
Bây giờ hiển nhiên Hàn Sâm không có tâm tư thử xem kết giới Quang Minh Tỉnh Liên có hiệu quả gì, hắn quét hết sạch Quang Minh Tỉnh Liên, tổng cộng lấy được hai trăm mười ba gốc Quang Minh Tỉnh Liên, nhưng chỉ có một thú hồn.
Sau khi thu hoạch tất cả Quang Minh Tỉnh Liên, Hàn Sâm lại nhớ tới Quang Minh Tỉnh Liên khổng lồ trước đó, nhìn ông lão tộc Hoàng Cực nói: “Vì nể mặt của Bạch Hoàng, bây giờ ngươi rời đi thì ta sẽ không lấy mạng ngươi.”
Vẻ mặt ông lão tộc Hoàng Cực thay đổi: “Các hạ không thấy bản thân khinh người quá đáng hay sao? Thật sự nghĩ rằng tộc Hoàng Cực bọn †a dễ bắt nạt à?”
“Nói vậy, ngươi không định đi chứ gì?” Hàn Sâm nhìn ông lão nói.
“Không đi, ngươi làm gì được ta nào?” Ông lão gõ chiếc dù kim loại màu xanh. cười khẩy.
“Ngươi tưởng cái dù kia giữ được cái mạng của ngươi thật ư?” Ánh mắt Hàn Sâm lóe lên dị quang, nhìn chằm chằm vào mắt ông lão nói.
“Hừ, có lẽ lão phu không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi muốn giết lão phu thì hoa sen này chắc chắn sẽ bị hủy.”
“Vậy à?” Một mắt của Hàn Sâm đột nhiên phóng ra ánh sáng khác thường, mắt biến thành một vùng màu máu đỏ tươi.
Một giây sau, người Hàn Sâm đã xuyên qua lồng ánh sáng của dù kim loại xanh, xuất hiện trong ánh mắt của ông lão, đó là thuật Đồng Độn của thú hồn Huyết Nhãn Yêu Thần.
Phụt!
Máu tươi điên cuồng bắn ra từ trong mắt phải của lão giả tộc Hoàng Cực, ngay cả xương sọ sau mắt hắn cũng bị đâm thủng một lỗ máu, mà Hàn Sâm cầm Thần Thương Thiên La trong tay xuất hiện ở phía sau ông lão tộc Hoàng Cực.
Một mầm dây mây màu xanh đang sinh trưởng trong miệng vết thương ông lão, không ngừng hấp thu sự sống trên người ông lão tộc Hoàng Cực.
“AI” Ông lão che mắt kêu thảm thiết, muốn vung dù kim loại xanh trong †ay, nhưng chỉ mới cử động cánh tay thì đã bị Hàn Sâm trở tay chém một thương.
Lão giả sợ tới hú vía, một tay khác tiếp được cánh tay cụt và màu lục kim loại dù thì phá không trốn mất, giống như một tia cực quang nhanh chóng biến mất ở phía chân trời.
”
“Trở về nói với Bạch Hoàng, đây là ta lấy mạng đổi, là thứ ta nên được. Hàn Sâm nói một câu về phía ông lão bỏ chạy.
Bạch Hoàng biết Thánh Anh là Kim Tệ, mà hắn lại suýt hại chết Thánh Anh, Hàn Sâm lấy thân phận Kim Tệ tới đây cướp Giếng Quang Minh coi như có lý do chính đáng.
Hàn Sâm chỉ muốn Quang Minh Tỉnh Liên, cũng không định chiếm lấy Giếng Quang Minh, liếc Quang Minh Tỉnh Liên khổng lồ, vung Thần Thương Thiên La chém về phía chỗ rễ của nó.
Với sức mạnh của Thần Thương Thiên La, Hàn Sâm vẫn phải chém liên tục mười mấy nhát mới chặt đứt nó.
“Săn giết dị chủng Thần Hóa Quang Minh Tỉnh Liên, đạt được thú hồn Thần Hóa Quang Minh Tỉnh Liên, phát hiện gen dị chủng Thần Hóa.”
Hàn Sâm thầm thấy vui mừng trong lòng, không ngờ lại được thú hồn, vội vàng nhìn lại trong hồn hải.
Thú hồn Thần Hóa Quang Minh Tỉnh Liên: Kết Giới Hình (hoàn mỹ)
Thấy chú thích hai chữ hoàn mỹ, trong lòng Hàn Sâm càng vui hơn, thú hồn cấp hoàn mỹ sẽ ngang với thú hồn cấp Chân Thần, nhưng không biết kết giới của Quang Minh Tỉnh Liên có ích gì.
Hàn Sâm thu Quang Minh Tỉnh Liên khổng lồ vào Tháp Thiên Mệnh, đồng thời cũng triệu hồi thú hồn Quang Minh Tỉnh Liên ra ngoài.
Ngoài dự đoán của Hàn Sâm, thú hồn Quang Minh Tỉnh Liên không giống thú hồn dạng kết giới trước đó hắn có, không phải là lấy Hàn Sâm làm trung tâm triển khai kết giới.
Chỉ thấy ảo ảnh của một gốc Quang Minh Tỉnh Liên khổng lồ xuất hiện †rước mặt Hàn Sâm, lấy Quang Minh Tỉnh Liên làm trung tâm, mở ra một kết giới thánh quang bao phủ mảng lớn khu vực.
Hàn Sâm đứng ở trong kết giới cũng không cảm giác sức mạnh hoặc tốc độ của mình được gia tăng, cũng không phát hiện kết giới này có sức mạnh phòng ngự.
Nhìn thấy ảo ảnh Quang Minh Tỉnh Liên tản ra tia sáng chói lọi thánh khiết, Hàn Sâm động lòng, đột nhiên có suy nghĩ dùng mũi thương của Thần Thương Thiên La cắt một đường trên tay mình, lập tức cắt ra một vết thương.
Trong kết giới Quang Minh Tỉnh Liên, vết thương trên tay Hàn Sâm nhanh chóng khép lại, trong nháy mắt đã không thấy gì nữa.
“Kết giới hệ chữa khỏi sao?” Hàn Sâm vui vẻ trong lòng, chủng loại kết giới như vậy vô cùng hiếm thấy, hơn nữa lại là kết giới cấp Chân Thần, tác dụng của nó vô cùng mạnh, ngay cả thân thể của hắn cũng có thể nhanh chóng chữa khỏi, sức mạnh chữa khỏi như vậy tuyệt đối là đỉnh cấp trong đại vũ trụ rồi.
Hàn Sâm thí nghiệm mấy lần, lại phát hiện một vấn đề quan trọng, thánh quang chữa khỏi của kết giới Quang Minh Tỉnh Liên lại là không phân địch ta, bất kể người nào ở trong kết giới này cũng sẽ hưởng thụ năng lực chữa lành của kết giới.
“Vậy thì lúc sử dụng cần phải cẩn thận chút, nếu không ngược lại sẽ trở thành ô dù cho kẻ địch.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Hàn Sâm mang theo tất cả Quang Minh Tỉnh Liên cùng rời khỏi Giếng Quang Minh, rất nhanh tin tức Kim Tệ công phá Giếng Quang Minh đã truyền ra trong vũ trụ.
“Thói đời ngày nay thật là loạn, thậm chí ngay cả tộc Hoàng Cực còn bị người ta cướp.”
“Thần Cung hiện thế, vốn là điềm báo đại loạn, sau này đại vũ trụ sợ là không quá yên ổn.”
Trong tộc Hoàng Cực, Bạch Hoàng nghe ông già mù mắt nói xong, sau khi cho hắn lui xuống, tự mình cười khổ: “Tên nhóc kia esẽ không bỏ qua như vậy.”
Trầm ngâm trong chốc lát, Bạch Hoàng gọi quan truyền lệnh vào, nói với quan truyền lệnh: “Truyền chỉ lệnh của ta, hễ Kim Tệ đến, con cháu tộc ta đều không được ngăn cản, hắn muốn cái gì mặc hắn lấy là được.”
Quan truyền lệnh nghe lời ấy của Bạch Hoàng, ngây người một lúc lâu chưa kịp phản ứng, từ lúc hắn sinh ra đến giờ chưa từng nghe nói tộc Hoàng Cực có loại lệnh này.
Hết chương 2972.
Chương 2973. Tài nguyên tới cửaBây giờ Hàn Sâm hơi mơ hồ, không biết rốt cuộc là tình huống gì.
Hắn đoạt mấy chỗ không gian dị chủng của tộc Hoàng Cực, trừ việc nảy sinh giao chiến với ông già ở Giếng Quang Minh, đi những chỗ khác hoàn toàn không có ai cản hắn.
Không những không cản, mà còn giống dân chúng nghèo khổ trông chờ quân giải phóng, tự động mở rộng cửa thành, chuẩn bị xong xe ngựa, Hàn Sâm muốn gì cho nấy, trông như thể sợ Hàn Sâm lấy ít, trở về ăn không đủ no mặc không đủ ấm.
“Tình huống gì đây? Đầu người tộc Hoàng Cực rút gân hết hả?” Mặt Hàn Sâm đầy hoài nghi, ban đầu hắn còn nghĩ khi gặp phải sự chống cự kịch liệt thì giết mấy tên cứng đầu lập uy.
Nhưng bây giờ người ta nhiệt tình như vậy, muốn gì cho nấy, còn chủ động tặng xe tặng ngựa, thật sự không thể ra tay.
Gọi một người quản sự của tộc Hoàng Cực tới đây, hỏi hắn rốt cuộc có chuyện gì, người quản sự kia lễ độ cung kính trả lời: “Thưa Kim Tệ đại nhân, Bệ Hạ có lệnh, ngươi là khách quý của tộc Hoàng Cực bọn ta, ngươi cần gì cứ việc nói, muốn gì cho nấy, nếu như không đủ còn có thể xin Bệ Hạ, Bệ Hạ lại điều động từ chỗ khác tới cho ngươi.”
Vẻ mặt Hàn Sâm bèn trở nên cổ quái, nghĩ thầm: “ Rốt cuộc Bạch Hoàng này đang giở trò quỷ gì?”
Ban đầu Hàn Sâm không xác định Bạch Hoàng để hắn đi đến chỗ Thủy Hoàng có phải là hại hắn hay không, bây giờ lại như thế này, làm Hàn Sâm càng thêm nghỉ ngờ.
“Rốt cuộc là Bạch Hoàng biết không địch lại nên muốn cố gắng giảm bớt tổn thất, hay là có tính toán gì khác đây?” Hàn Sâm tạm thời nghĩ không ra lý do.
Nhưng kể từ đó, sau khi Hàn Sâm đoạt thêm mấy chỗ nữa, càng cướp thì càng thấy là lạ.
Ban đầu hắn định mượn việc này để tính sổ với Bạch Hoàng, coi như là có lý do chính đáng, nhưng mà đoạt như thế này Hàn Sâm cũng cảm thấy mình hơi kỳ quái.
“Ngu sao không cầm, ngươi đã dám cho, sao ta không dám lấy?” Hàn Sâm tàn nhãn tiếp tục đoạt, nhưng cướp liên tục mười tám không gian dị chủng của tộc Hoàng Cực, cầm không biết bao nhiêu gen dị chủng
cấp Thần Hóa, tộc Hoàng Cực vẫn không hề nói nửa chữ, quả nhiên là muốn gì được nấy, đúng là sảng khoái.
Làm Hàn Sâm không cướp nổi nữa, hơn nữa tính toán một chút, tài nguyên đoạt được cũng sắp có thể cung cấp cho Tiểu Thiên Sứ thăng cấp đến cấp Hóa Điệp.
Ít nhất thì tài nguyên dùng để thăng lên cấp Chân Thần cũng không phải không gian dị chủng nào cũng có, cho dù Hàn Sâm còn muốn đi cướp thêm, ngoài nước Đế Hoàng chắc chắn có, những chỗ khác rất khó tìm thêm tài nguyên cấp Chân Thần giống như Giếng Quang Minh.
“Dẹp đi, để Tiểu Thiên Sứ nhìn thử đã, nếu không đủ thì về cướp cũng không muộn.” Ngoài miệng Hàn Sâm nói vậy, nhưng thực sự để hắn đi đoạt thêm, hắn cũng có phần không nỡ ra tay.
Mang theo rất nhiều tài nguyên trở lại Hoa Viên Không Trung, Hàn Sâm để Tần Huyên dẫn người bí mật luyện chế dịch gen.
Những tài nguyên này không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nếu không rất dễ bại lộ chuyện hắn là Kim Tệ, thế nên Hàn Sâm không cho tộc Hoa Thần giúp hắn luyện chế dịch gen.
Nhưng hiện nay tộc Hoa Thần đã bị Hàn Sâm khống chế hoàn toàn, những kỹ thuật tàn khuyết của dịch gen đã bị Hàn Sâm lấy được, thành viên cơ bản mà Hàn Sâm sử dụng thành viên nòng cốt là những con người, dị linh và dị sinh vật như đám Tần Huyên mà hắn dẫn ra từ Tí Hộ Sở.
Về phần tộc Hoa Thần, Hàn Sâm cũng không có bạc đãi bọn họ, toàn bộ tài nguyên ban đầu Hoa Viên Không Trung đều giao cho bọn họ xử lý, luyện ra dịch gen cũng có trích phần trăm một phần của bọn họ.
Tiểu Thiên Sứ dưới dự thúc đẩy của hàng loạt dịch gen, tiến hóa vô cùng nhanh, không đến hai tháng đã thăng cấp đến cấp Hóa Điệp.
Bình thường sinh vật tiến hóa nhanh chóng như vậy không có cảm ngộ của bản thân thì rất dễ xuất hiện tình trạng không tương thích giữa sức mạnh và cảnh giới, không phát huy được sức chiến đấu chân chính trong chiến đấu.
Nhưng tình huống của Tiểu Thiên Sứ lại không giống, Hàn Sâm không cần nàng đi chiến đấu, chỉ cần hợp thể với hắn là được, cho nên có lĩnh ngộ hay không cũng không quan trọng như vậy.
Tài nguyên còn lại vẫn còn Quang Minh Tỉnh Liên cấp Chân Thần và hai gen dị chủng cấp Hóa Điệp, phương diện luyện chế cần thời gian khá dài, nhưng cho dù ăn hết cũng không đủ để Tiểu Thiên Sứ thăng cấp Chân Thần.
“Lại đi đâu tìm chút tài nguyên đây? Đi đoạt tộc Hoàng Cực nữa sao?” Hàn Sâm âm thầm suy tư.
“Lão Hàn, bên ngoài Hoa Viên Không Trung có một lão già la hét ầm ï nói là muốn gặp ngươi.” Vương Vũ Hàng tìm Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm đi ra xem xét, phát hiện người ở ngoài Hoa Viên Không Trung lại là Cửu Thiên Đế.
“Cửu Thiên Đế, ngươi tới nơi này làm gì?” Hàn Sâm đi ra từ Hoa Viên Không Trung, nhìn Cửu Thiên Đế hỏi.
“Công tử, lão nô tìm được ngươi rồi.” Cửu Thiên Đế vội vàng tiến lên hành lễ, kể lại chuyện một lần.
Thì ra từ khi Hàn Sâm lao ra khỏi tinh vực Đại Tịch Diệt, sau khi bị Nữ Thần Kshana đả thương, Cửu Thiên Đế và bọn Ma Nữ vẫn tìm Hàn Sâm, nhưng mà cũng không tìm được Hàn Sâm bị thương.
Cửu Thiên Đế hỏi thăm được hang ổ của Hàn Sâm ở Hoa Viên Không Trung, lúc này mới tìm được Hàn Sâm.
“Bọn họ tìm ta làm gì?” Vẻ mặt Hàn Sâm cổ quái hỏi.
“Ngươi là người Thánh Chủ đại nhân lựa chọn, bọ họ đương nhiên muốn tận tâm tận lực giúp đỡ công tử ngươi.” Cửu Thiên Đế nói với vẻ đương nhiên.
“Thánh Chủ không phải kêu bọn họ muốn đi đâu thì đi sao? Đâu có nói để bọn họ theo ta.” Hàn Sâm cau mày nói.
Cửu Thiên Đế lập tức cười nói: “Ngươi là người chủ thượng chọn, tiểu chủ nhân cũng đã luyện thành Thánh Thể, đó là chủ nhân của bọn họ, bọn họ không theo ngươi thì còn có thể theo ai? Bây giờ bọn họ đều dưỡng thương ở Thánh Vực, cũng đợi tiểu chủ nhân trở lại, sau đó lập tức mang theo tiểu chủ nhân cùng tìm công tử ngươi nương tựa.”
Lúc trước Hàn Sâm đã cho người lục tìm nơi Tiểu Hoa rơi xuống trong Tí Hộ Sở, nhưng vẫn không có tin tức, nếu bọn họ muốn mang theo Tiểu Hoa tới đây Hàn Sâm cũng không nói gì, sẽ để Cửu Thiên Đế ở lại Hoa Viên Không Trung nghỉ ngơi.
“Lão nô còn phải đi đưa tin cho bọn Ma Nữ, tránh để bọn họ lo lắng, bọn họ còn tích trữ chút gia sản ở Thánh Điện bên kia, nói muốn tặng lại cho công tử ngươi, ta cũng phải chở về cho ngươi.” Cửu Thiên Đế nói.
“Ồ, dị bảo và võ trang Thần Cách của bọn họ không phải đều bị phá hủy trong đại chiến năm đó sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Đó đều là nguyên liệu dị chủng bọn họ săn giết ở tinh vực Đại Tịch Diệt thu được, nhưng bọn họ cũng không am hiểu thuật chế tạo dị bảo, cho nên đều là những nguyên liệu đó không luyện thành di bảo được. Bây giờ đều định dâng cho công tử ngươi, công tử ngươi không dùng thì sau này tiểu chủ nhân cũng cần dùng đến.” Cửu Thiên Đế giải thích.
Hàn Sâm đang cần tài nguyên, có tài nguyên có thể lấy đương nhiên cũng không khách sáo, muốn theo Cửu Thiên Đế đi một chuyến tới tinh vực Đại Tịch Diệt, để Tiểu Thiên Sứ thăng cấp Chân Thần nhanh chút.
Về phần Tiểu Hoa, có Hàn Sâm hắn ở đây còn sợ sau này chuẩn bị không nổi tài nguyên sao?
Hiện giờ càng ngày càng nhiều cường giả khiêu chiến Thần Linh trong đại vũ trụ, đã có không ít Thần Linh bị chém giết, cũng xuất hiện không ít võ trang Thần Cách.
Rất nhiều sinh vật khủng bố chưa từng xuất hiện trong Gen Thần Bảng, cũng xuất hiện trong Thần Cung, muốn nhổ cờ thành Thần hoặc săn giết Thần Linh lấy võ trang Thần Cách.
Nhưng Thần Linh mà bọn họ khiêu chiến đều là Thần Linh cấp Phá Hoại, vẫn không có ai khiêu chiến Thần Linh đỉnh cấp.
Hàn Sâm cũng định chém giết một vài Thần Linh, lấy võ trang Thần Cách của bọn họ, chuẩn bị cho tương lai giải cứu Kim Mao Hống, thấy sức sống của Kim Mao Hống yếu đi, lòng Hàn Sâm như lửa đốt.
Hàn Sâm có hơi xem thường kiểu tiến hóa bằng cách nhổ cờ thành Thần này, thành Thần Linh đương nhiên có thể trường sinh bất tử, nhưng vẫn có khả năng bị thay thế như cũ.
Cho dù không bị thay thế, thì cả đời phải canh giữ bên trong miếu thờ, thì cũng có khác gì ở tù chung thân?
Hết chương 2973.
Chương 2974. Câu đố về Lam HuyếtNhưng mà không đợi Hàn Sâm theo Cửu Thiên Đế rời khỏi Hoa Viên Không Trung thì lại có người quen đến Hoa Viên Không Trung.
Người tới rõ ràng là Thánh đồ Thiên Tru, trong lòng Hàn Sâm thấy hơi kinh ngạc, không biết Thiên Tru tìm mình làm gì.
Sau khi Thiên Tru nhìn thấy Hàn Sâm có phần kinh ngạc đánh giá hắn †ừ trên xuống dưới, Hàn Sâm thấy sợ hãi trong lòng, không khỏi nói: “Ngươi nhìn gì?”
“Chịu một kích của Thần Linh cấp Hủy Diệt Nữ Thần Kshana mà người vẫn có thể giống như không có chuyện gì, Hàn Thần Phụ danh bất hư truyền.” Thiên Tru cười dài nói.
“Hàn Thần Phụ cái gì, ngươi chớ giêu cợt ta, vết thương của ta cũng mới vừa dưỡng lành thôi.” Hàn Sâm dừng một chút, nhìn Thiên Tru hỏi: “Ngươi là người bận rộn, không có việc thì đã chẳng đến đây, đến tìm †a có việc gì?”
“Ta cũng muốn không có việc gì tới chỗ ngươi ăn nhờ ở đậu, nhưng mà thời gian không cho phép, kể từ khi ra khỏi Tí Hộ Sở, ta vẫn luôn huấn luyện rồi lại huấn luyện, ngay cả thời gian chợp mắt cũng không có, mới miễn cưỡng thăng cấp đến trình độ tương đương với Nguyên Cơ, tên nhóc ngươi đây đã là Chân Thần rồi, thật sự là làm người ta hâm mộ đố ky mà.”
Thiên Tru trầm ngâm một chút lại nói: “Lần này ta tới là phụng lệnh của Giáo Chủ, mời ngươi đến Huyết Mệnh Giáo của ta một chuyến, Giáo Chủ lão nhân gia hắn muốn gặp ngươi.”
“Giáo Chủ Huyết Mệnh Giáo mà ngươi nói là vị nào?” Hàn Sâm khẽ cau mày, Giáo Chủ Huyết Mệnh Giáo trong trí nhớ hắn chỉ có một vị Lệ tiên sinh, mà vị Lệ tiên sinh kia bây giờ chắc là còn bị vây trong quan tài ở Tí Hộ Sở mới đúng.
“Không phải là người ngươi nghĩ kia, Giáo Chủ ta nói là người sáng lập Huyết Minh Giáo ta, cũng chính là Giáo Chủ đời thứ nhất, hoặc ngươi cũng có thể gọi hắn là Nhân Đế” Đáp án Thiên Tru đưa ra làm thân thể Hàn Sâm lập tức chấn động.
Hàn Sâm muốn hỏi thêm chút chỉ tiết, Thiên Tru lại nói hắn cũng biết không nhiều, chỉ nói nếu có thắc mắc gì có thể đi gặp trực tiếp hỏi Giáo Chủ.
Hàn Sâm liên tục do dự, cuối cùng vẫn quyết định đi Huyết Mệnh Giáo một chuyến, trong lòng hắn có quá nhiều thắc mắc về Huyết Mệnh Giáo.
Ban đầu sau khi Hàn Kính Chỉ bị mang đến Huyết Mệnh Giáo, rốt cuộc đã làm những gì, tại sao tên Thần kia nói tín đồ của Huyết Mệnh Giáo như Lâu Liệt mới là con người thật sự, còn vài thắc mắc về “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” cũng làm Hàn Sâm khó có thể giải đáp.
Mà tất cả điều này, vị Giáo Chủ kia, hoặc nói là Nhân Đế, e là có thể cho hắn đáp án.
Vậy nên Hàn Sâm đành để Cửu Thiên Đế tự mình tới tinh vực Đại Tịch Diệt một chuyến, mà hắn thì theo Thiên Tru cùng tới Huyết Mệnh Giáo.
Hàn Sâm cũng không tin Huyết Mệnh Giáo, dù sao tín đồ Huyết Mệnh Giáo đều là Lam Huyết, có phần không giống người bình thường. Hơn nữa Huyết Mệnh Giáo tiến vào đại vũ trụ nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy chân chính làm gì vì con người.
Chỉ với hai điểm này đã làm Hàn Sâm không thể nào yên tâm với Huyết Mệnh Giáo, mặc dù Giáo Chủ Huyến Mệnh được gọi là Nhân Đế, trong lòng Hàn Sâm vẫn nghỉ ngờ như cũ.
Tuy nói như thế, Hàn Sâm vẫn không thể không đi một chuyến này.
Thiên Tru dẫn Hàn Sâm lên một chiếc phi thuyền cổ quái, ở trong phi thuyền, Động Huyền Khí Tràng của Hàn Sâm lại không có cách nào lan rộng ra, làm Hàn Sâm không khỏi cau mày.
Như thể nhìn thấu được nghi ngờ của Hàn Sâm, Thiên Tru nói: “Huyết Mệnh Giáo bọn ta qua nhiều năm như vậy luôn bị Thần Linh đuổi giết, thế nên rất nhiều chuyện không thể không làm chút phòng bị, loại thiết kế của phi thuyền này cũng không nhằm vào ngươi, mà là vì phòng
ai”
ngừa bị Thần Linh theo dõi.
“Tại sao Thần Linh muốn đuổi giết tín đồ Huyết Mệnh Giáo?” Hàn Sâm hỏi.
“Bởi vì bọn ta là con người.” Thiên Tru đưa ra đáp án khẳng định, nhưng mà đáp án này lại càng làm Hàn Sâm nghi ngờ.
“Ta cũng là con người, trong Hoa Viên Không Trung cũng có không ít con người, tại sao không có Thần Linh cố ý tìm chúng ta gây sự?” Trong lòng Hàn Sâm vẫn rất để ý chuyện này.
Thiên Tru trầm ngâm chốc lát nói: “Chuyện này ta cũng không rõ lắm, †a cũng từng hỏi vấn đề tương tự nhưng không ai cho ta đáp án chính xác, ta chỉ suy đoán tất cả chuyện này đều có liên quan tới Lam Huyết.”
“Lam Huyết sao?” Hàn Sâm thì thào tự nói.
Mấu chốt của tất cả vấn đề hình như lại trở về điểm ban đầu, Thánh đồ Huyết Mệnh Giáo đều có Lam Huyết, mà nơi bắt nguồn của loại Lam Huyết này là gen của bản thân con người.
Nhưng mà sức mạnh của loại gen Lam Huyết này chỉ có nhiều đời tu luyện “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” mới có thể kích hoạt, loại đời thứ nhất giống như Hàn Sâm tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng sẽ không có Lam Huyết.
Cho dù là đời thứ hai như Tiểu Hoa và Tiểu Linh cũng không có Lam Huyết.
Có thể thấy tạo nên Lam Huyết tuyệt đối không phải là chuyện một hai đời, phải là con người từ rất nhiều đời liên tục tu luyện “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”, mới có thể làm cho máu dần dần biến xanh.
Bản thân Hàn Sâm cũng tu luyện “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”, nhưng hắn cũng không cảm thấy bên trong “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” có sức mạnh gen Lam Huyết, chỉ là mạnh về ưu hóa gen của bản thân và gen di truyền mà thôi.
Trước đó, Hàn Sâm đã có rất nhiều suy đoán, từ lý luận tới phỏng đoán, trong thân thể con người chắc là có một loại gen Lam Huyết ẩn tàng, nhưng bởi vì gen Lam Huyết chiếm tỷ lệ rất nhỏ trong toàn bộ gen con người, nhỏ đến mức đến mức không thể ảnh hưởng đến cơ thể con người, cho nên mới cần “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” tinh luyện nhiều đời hoặc nói là bổ sung toàn bộ loại gen Lam Huyết này, làm cho gen Lam Huyết có thể trở thành gen chính trong gen con người.
Nếu như phỏng đoán này chính xác, vậy nơi bắt nguồn loại gen Lam Huyết này chắc không phải là Tinh tộc, bởi vì trong Tinh tộc không có người Lam Huyết, bọn họ giống con người, đều là người Xích Huyết.
Hơn nữa còn có một bằng chứng cũng có thể chứng tỏ Tinh tộc không có gen Lam Huyết, đó là đám Thiên Tru không thể hấp thu các loại gen của sinh vật giống như con người bình thường.
Thánh đồ có Lam Huyết, chỉ có thể dựa vào bản thân tiến hóa, không thể dung hợp gen của những sinh vật khác, trong Tí Hộ Sở là như thế, đến trong đại vũ trụ cũng là như thế.
Thế nên Thiên Tru chỉ nói chính hắn đã tương đương với Thần Hóa Nguyên Cơ, nhưng không nói mình là Thần Hóa Nguyên Cơ.
Bất kể người Lam Huyết ở T¡ Hộ Sở hay đại vũ trụ đều là thành phần tương đối đặc biệt, bọn họ như thể nằm ngoài vòng quy tắc, lại có liên hệ thân mật và phức tạp với con người bình thường, tất cả điều này cũng làm Hàn Sâm cảm thấy không thể hiểu được.
“Ngao Dạ đã nói, con người là kết quả Tinh tộc dùng gen của bản thân dung hợp với gen của các sinh vật khác, vậy chắc gen Lam Huyết là đến từ loại sinh vật nào đó, nhưng loài sinh vật này rốt cuộc là cái gì?” Trong lòng Hàn Sâm chồng chất nghỉ ngờ.
Bây giờ Hàn Sâm có thể khẳng định một điều duy nhất là quá trình tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là một quá trình để gen Lam Huyết trở thành gen chính trong gen con người.
Hàn Sâm không biết quá trình này tốt hay xấu, cũng không biết loài sinh vật này rốt cuộc là sinh vật như thế nào.
Thế nên dù Hàn Sâm biết Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh rất mạnh, có thể làm cho đời sau của bản thân mạnh hơn đời trước, nhưng hắn vẫn không để cho người thân của mình tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, ngay cả Tiểu Hoa và Linh Nhi cũng không cho tu luyện.
Phi thuyền từ trong không gian phụ thoát ra ngoài, dần bay vào trong một vùng tinh vực hoang vu, ở trong đây có rất nhiều ngôi sao, và có một tinh cầu Hồng Ải khổng lồ.
Hết chương 2974.
Chương 2975. Người tính không bằng trời tínhHàn Sâm đã thấy tượng đá Nhân Đế, Nhân Đế trước mặt gần như giống y hệt tượng đá, nhìn có vẻ là một người đàn ông trung niên nho nhã, khuôn mặt của hắn khá trẻ, dáng vẻ giống như hơn hai mươi tuổi, nhưng khí chất của hắn lại làm hắn có vẻ lớn hơn tuổi một chút.
Sau khi tiến vào tinh cầu Hồng Ải, Hàn Sâm thấy rất nhiều tín đồ Huyết Mệnh Giáo, bọn họ cũng giống Thiên Tru, trên người không có đẳng cấp đặc thù sinh vật đại vũ trụ nên có, nhưng Hàn Sâm tuyệt đối sẽ không cho rằng bọn họ là kẻ yếu.
Thực ra trên đường đi tới Hàn Sâm tương đối kinh ngạc, ngoài những hào môn như tộc Hoàng Cực, Trấn Thiên Cung, tộc Thái Thượng, Hàn Sâm không cho là trong đại vũ trụ còn có loại chủng tộc khác có thể sánh ngang với thực lực của Huyết Mệnh Giáo.
Hàn Sâm không nhìn ra cấp bậc của bọn họ, nhưng lại có thể cảm giác được trên người bọn họ tản ra khí tức nguy hiểm rất mãnh liệt.
“Cuối cùng ngươi cũng tới, con của ta.” Nhân Đế ngồi trên vương tọa, một tay chống cằm, vô cùng thích thú nhìn Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghe xong cảm thấy lời này là lạ thế nào ấy, nhưng mà Nhân Đế được gọi là tổ tiên của con người, gọi hắn một tiếng con trai cũng không quá đáng, nhưng Hàn Sâm vẫn có cảm giác không được tự nhiên.
“Hàn Sâm cứ gọi ta là Hàn Sâm đi.” Hàn Sâm vừa nói vừa nghĩ thầm: “Cho dù ngươi là Nhân Đế cũng không thể một người tạo ra một chủng tộc chứ? Chắc chắn vẫn còn tổ tiên con người khác, nói không chừng †a chưa chắc có quan hệ máu mủ với ngươi.
Như đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Hàn Sâm, trên khóe miệng Nhân Đế nở một nụ cười, hời hợt nói: “Ban đầu Tinh tộc lấy gen của bản thân làm bản gốc, dung hợp gen của những sinh vật khác, đã sáng tạo ra rất nhiều sinh vật, con người cũng là một những sinh vật đó. Con người thế hệ đầu tiên được tạo ra có tổng cộng mười ba người, ta là một trong số đó. Trong thế hệ đầu tiên, bao gồm cả ta có ba nam, còn lại mười người đều là nữ. Theo như ta biết, hai người đàn ông khác không sống sót được, cũng không có đời sau.”
Nói đến đây, Nhân Đế cười dài hỏi Hàn Sâm: “Ngươi nói ta có tư cách gọi ngươi một tiếng coi trai hay không?”
Hàn Sâm lảng tránh không trả lời, chỉ nói: “Ngươi tới tìm ta không biết có chuyện gì?”
Hàn Sâm không phủ nhận Nhân Đế có thể là tổ tiên của hắn, nhưng bây giờ Hàn Sâm gánh vác rất nhiều vận mệnh của sinh vật trong Hoa Viên Không Trung, mà Nhân Đế muốn làm gì cũng không ai biết, Hàn Sâm không thể vì hắn là tổ tiên mà đặt vận mệnh của bản thân và Hoa Viên Không Trung lên người hắn, vẫn muốn làm rõ trước rồi nói, họ hàng này không thể tùy tiện nhận.
Nhân Đế vẫn vô cùng thích thú đánh giá Hàn Sâm, giống như đang nhìn một món đồ chơi mới lạ.
Hồi lâu Nhân Đế mới mở miệng nói: “Ngươi đã luyện xong Mệnh Môn?”
“Đúng, tại sao ngoài Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, lại xuất hiện độc lập một Mệnh Môn?” Hàn Sâm vẫn rất nghi ngờ về cái này, sau khi hắn tu luyện Mệnh Môn, chỉ biết thuật gen này có chút tác dụng tăng cường cho Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, lại không biết có hiệu quả cụ thể gì.
“Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Mệnh Môn đều là do ta sáng chế, khác nhau là Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là thể ngộ tâm đắc của ta, còn Mệnh Môn lại chỉ là một loại giả tưởng, hơn nữa còn là một loại giả tưởng thất bại, nên trong Huyết Mệnh Giáo cũng không có người tu luyện Mệnh Môn, cho tới bây giờ người chân chính luyện Mệnh Môn cũng chỉ có hai người mà thôi.”
“Cái gì?” Hàn Sâm kinh ngạc, trợn to hai mắt nhìn Nhân Đế, hắn tuyệt đối không ngờ được lại là đáp án như vậy.
Hình như Nhân Đế rất hài lòng với phản ứng của Hàn Sâm, cười dài mà rồi tiếp tục nói: “Chắc ngươi cảm giác được, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh của ngươi khác với Thiên Tru, có rất nhiều năng lực bọn Thiên Tru không sở hữu, ví dụ như gen di truyền của ngươi mạnh hơn, hoặc ví dụ như ngươi có thể dùng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh trợ giúp những sinh vật khác tiến hóa.”
“Chẳng trách ta vẫn cảm thấy Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh của bản thân có phần không giống với Thiên Tru, hóa ra là như thế.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, lúc trước hắn cũng có vài suy đoán, hôm nay cuối cùng
đã được chứng thực.
Nhưng trong lòng Hàn Sâm vẫn hết sức nghi ngờ, nhìn Nhân Đế hỏi: “Nếu Mệnh Môn có chức năng mạnh như thế, sao ngươi lại nói nó là tác phẩm thất bại, không để cho những tín đồ Huyết Mệnh Giáo khác †u luyện?”
Nhân Đế chưa trả lời vấn đề của Hàn Sâm, ngược lại cười như không cười nhìn Hàn Sâm hỏi: “Ngươi tu luyện đến nay, nghĩ đến tác dụng đối với “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” cũng có thể có phần suy đoán nhỉ, hay là nói nghe thử chút.”
Hàn Sâm không biết Nhân Đế có ý gì, nhưng vẫn phải trả lời: “Nếu như †a đoán không sai, bản thân Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là vì tinh luyện gen di truyền nào đó trong cơ thể con người.”
Sau khi Nhân Đế nghe xong gật đầu nói: “Không sai, ý định ban đầu ta sáng chế ra Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là vì để con người có thể trở về bản nguyên, thuần hóa huyết mạch trở thành con người chân chính. Mà tính di truyền của Mệnh Môn lại là hỗn tạp không thuần, sẽ di truyền lại hết gen ưu, điều này đi ngược lại với ý định ban đầu của ta, thế nên Mệnh Môn đối với ta là tác phẩm thất bại.”
Giờ Hàn Sâm mới hiểu, bản thân Mệnh Môn cũng không tính là thất bại, chỉ vì khác với với thứ mà Nhân Đế theo đuổi, cho nên mới bị gọi là tác phẩm thất bại.
“Theo lời của ngươi, trở về với bản nguyên là gen Lam Huyết sao? Tại sao nói gen Lam Huyết mới thật sự là con người?” Hàn Sâm hỏi thắc mắc trong lòng.
Nhân Đế liếc Hàn Sâm một cái, lạnh lùng nói: “Con người là chủng tộc Tinh tộc lấy gen của bản thân làm bản gốc dung hợp với gen của sinh vật khác sinh ra, nếu ngươi đoán được tác dụng của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, đương nhiên cũng biết vì sao nói gen Lam Huyết mới là con người chân chính.”
“Ngươi nói gen của con người chúng ta là kết quả gen của Tinh tộc dung hợp với gen người Lam Huyết? Người Lam Huyết rốt cuộc là chủng tộc gì?” Trái tim Hàn Sâm đập thình thịch, đây là một trong nhưng đáp án hắn thật sự muốn biết.
“Nếu ngươi đã chiếm được Thánh Linh mà Tần Tu để lại, chẳng nhẽ cũng không biết máu Tần Tu là màu xanh sao?” Nhân Đế nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm nói.
“Cái gì?” Hàn Sâm hét lên thất thanh: “Ngươi nói con người là sản phẩm gen Linh tộc dung hợp với gen Thánh Chủ Tần Tu?”
Bây giờ Hàn Sâm đột nhiên hiểu được rất nhiều việc, vì sao Thần Linh lại nhằm vào con người, tại sao nói Lam Huyết mới là con người chân chính, hóa ra tất cả đều là vì Thánh Chủ Tần Tu.
Hình như Nhân Đế rất thích xem dáng vẻ Hàn Sâm thất thố, cười dài tiếp tục nói: “Lúc trước Thánh Vực hủy diệt trong Thần Chiến, Tần Tu đấu với chư thiên Thần Linh, cuối cùng vẫn không địch lại ngã xuống. Khi đó Tinh tộc may mắn chiếm được một giọt máu tươi lúc Tân Tu tự bạo, vẫn luôn dùng để nghiên cứu này, cho đến khi lui vào Tỉ Hộ Sở, mới lấy một giọt máu tươi kia kết hợp với gen Tinh tộc, sáng tạo ra mười ba thế hệ con người đầu tiên.”
Dừng lại một chút, Nhân Đế lại nói tiếp: “Nhưng bản thân gen Tinh tộc quá yếu, mà gen Tần Tu bị phá giải quá ít, chỉ chiếm một phần nhỏ gần như không đáng kể trong gen con người, ta sáng tạo Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là vì có thể kích hoạt, phát triển, bổ sung toàn bộ một phần gen di truyền này, để gen con người nghiêng nhiều về phía Tần Tu.”
Nói tới đây Nhân Đế khẽ thở dài một tiếng: “Nhưng không ngờ có lòng trồng hoa hoa chẳng nở, vô tâm cắm liễu liễu lại xanh, ban đầu ta tưởng Mệnh Môn là tác phẩm thất bại, lại giúp ngươi sáng tạo ra Tiểu Hoa, để hắn có được thể chất tương tự với Tần Tu, nhưng mà cũng không phải là Lam Huyết, quả nhiên là người tính không bằng trời tính.”
Hết chương 2975.
Chương 2976. Vượt qua Chân Thần.“Ngươi biết Tiểu Hoa?” Hàn Sâm nhíu mày nhìn Nhân Đế.
Tiểu Hoa đã bị Lão Miêu cướp đi từ lâu, vẫn luôn bị nhốt trong Thánh Vực, ngoài việc xuất hiện một lần trong cuộc chiến của Phổ Gen Chúng Sinh ra, thì về cơ bản không có người ngoài nào nhìn thấy hắn.
Nhưng Nhân Đế lại biết Tiểu Hoa, hơn nữa còn hiểu Tiểu Hoa như thế, cộng thêm bản thân Cửu Mệnh Huyết Miêu chính là biểu tượng và là †hần thú trấn giáo của Huyết Mệnh Giáo, điều này khiến Hàn Sâm không khỏi liên tưởng.
Nhân Đế nhìn Hàn Sâm bằng ánh mắt hơi kỳ lạ, hỏi: “Ngươi muốn biết quan hệ giữa ta và Lão Miêu, đúng không?”
Hàn Sâm không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
Nhân Đế cười tự giễu: “Nghiêm túc mà nói, ta và ngươi giống nhau, đều là kẻ thất bại bị Lão Miêu bỏ rơi.”
“Ta không hiểu ý của ngươi.” Hàn Sâm nói.
“Lão Miêu là người bảo vệ của Tí Hộ Sở, không có sự giúp đỡ của nó, ngươi cho rằng chỉ dựa vào Tinh tộc mà có thể chạy vào Tí Hộ Sở lánh nạn sao?” Nhân Đế lạnh nhạt nói: “Thậm chí ta nghỉ ngờ, Tinh tộc có thể đã có được một giọt máu của Tần Tu, ngay cả khi đã chạy vào Tí Hộ Sở lánh nạn, vẫn tiến hành nhiều nghiên cứu như vậy, tất cả mọi thứ đều có bóng dáng của Lão Miêu hoặc là Tần Tu trong đó, chính là để có thể chọn ra người kế thừa của Tần Tu.
Nói tới đây, Nhân Đế liếc nhìn Hàn Sâm, rồi mới tiếp tục nói: “Mà ngươi và ta, đều chỉ là sản phẩm thất bại bị Lão Miêu âm thầm quan sát bồi dưỡng và cuối cùng là vứt bỏ. Chỉ có Tiểu Hoa - con trai của ngươi, mới thật sự có được sự đồng ý của Lão Miêu, trở thành người kế thừa của Tần Tu.”
Hàn Sâm đã hiểu ý của Nhân Đế. Nói một cách đơn giản, Nhân Đế và hắn giống nhau, đều đã được Lão Miêu quan tâm và giúp đỡ nhưng cuối cùng lại không được chọn.
Nhân Đế nheo mắt nhìn Hàn Sâm, nửa cười nửa không nói: “Ngươi đừng tưởng trở thành người kế thừa của Tần Tu là chuyện tốt gì, trên thực tế lại hoàn toàn ngược lại. Nếu Tần Tu dám chọn con trai của ta làm người kế thừa của hắn, ta sẽ dùng mọi biện pháp bâm thây hắn thành vạn đoạn, thậm chí là nhổ tận gốc tất cả thế lực của hắn.”
Những lời này của Nhân Đế đã khắc sâu vào lòng Hàn Sâm nhưng hắn vẫn muốn biết tại sao Nhân Đế lại nghĩ như vậy, bèn mở miệng hỏi: “Tại sao?”
“Cướp con trai của ta, còn muốn để con trai của ta đi chịu chết, lý do này đã đủ để ta giết cả nhà hắn ngàn vạn lần.” Nhân Đế thản nhiên nói. “Ngươi muốn nói kế hoạch của Tần Tu không thể thành công?” Hàn Sâm suy nghĩ rồi hỏi, hắn nghe ra ý nghĩa sâu xa trong lời này.
“Nếu hắn có thể thành công thì Thánh Vực đã không rơi vào hoàn cảnh hôm nay” Nhân Đế liếc nhìn Hàn Sâm nói: “Chẳng phải là ngươi có được Kỳ Lân Thánh Linh do Tần Tu chế tạo sao? Ngươi cảm thấy sức mạnh của Kỳ Lân Thánh Linh thế nào?”
“Rất mạnh.” Hàn Sâm nói.
“Vậy à?” Ý cười trên gương mặt Nhân Đế càng sâu hơn: “Vậy dùng Kỳ Lân Thánh Linh - thứ mà ngươi cho là rất mạnh, phát ra một kích mạnh nhất đánh vào ta, để ta xem thử thứ mà Tần Tu lưu lại mạnh như thế nào.”
“Đã như vậy, tại hạ xin đắc tội.” Hàn Sâm rút Nhân Quả Báo Ứng đao ra, triệu hồi Kỳ Lân Thánh Linh gắn vào.
Kỳ Lân Thánh Linh chỉ có thể gắn vào trên vũ khí, cho dù là vũ khí gì cũng được nhưng phải là vũ khí.
Hàn Sâm muốn biết Nhân Đế mạnh như thế nào, cho nên hắn không có lý do gì để từ chối yêu cầu này của Nhân Đế. Hơn nữa hắn cũng hiểu rõ, lý do mà Nhân Đế đưa ra yêu cầu như vậy, Nhân Đế cũng có ý đánh giá hắn, cho nên Hàn Sâm từ chối cũng vô dụng.
Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Nhân Đế, thánh quang trên đao càng ngày càng mạnh, chập chờn giống như ma diễm.
Mà Nhân Đế lại vẫn ngồi trên vương tọa, nhìn Hàn Sâm và thanh đao trong tay hắn một cách thích thú.
“Đắc tội rồi…” Hàn Sâm chém một đao thật mạnh về phía Nhân Đế, ánh đao giống như cực quang phân cách thế giới, nháy mắt đã chém tới trước mặt Nhân Đế.