Vo vel
Hàn Sâm vẫn đang trầm ngâm suy nghĩ thì nghe thấy bên tai có tiếng đập cánh vo ve, nhìn kỹ lại thì hóa ra là một con ong mật, không biết đã bay đến đây từ lúc nào.
Hàn Sâm lấy làm lạ, sao lại có một con ong mật dị chủng bay vào đây được? Chỗ của hắn có kết giới bảo vệ, dị chủng ở đẳng cấp này vốn không thể xuyên qua kết giới được.
Bụp!
Đột nhiên con ong mật kia biến thành một luồng sương mù. Một cô bé xinh xắn rơi xuống từ bên trong, ngã thẳng vào lòng Hàn Sâm.
“Bảo Nhi?” Đến lúc này Hàn Sâm mới nhận ra người rơi xuống chính là Bảo Nhị, trên mặt đeo một cái kinh râm thật to.
Bảo Nhi ôm cổ Hàn Sâm, cười hì hì nói: “Cha ơi, mấy hôm nay cha đi đâu thế? Sao cha không chơi với Bảo Nhi?”
“Dạo này cha…” Hàn Sâm đang định nói gì đó thì bất chợt võ đùi, thốt lên: “Sao ta lại quên mất cái kính râm này được nhỉ?”
Hàn Sâm lập tức hưng phấn hơn hẳn, vội ôm lấy Bảo Nhị, hỏi: “Bảo Nhi à, con có thể dùng cặp kính này biến thành ta được không?”
“Dạ được. Nhưng sao lại biến thành cha vậy ạ?” Bảo Nhi nghiêng đầu, hỏi đầy tò mò.
“Đừng hỏi cái này vội. Giờ con mau nói cho ta biết, con có thể biến thành cha trong khoảng bao lâu?” Hàn Sâm hỏi.
“Năng lượng thân thể của cha rất mạnh nên biến thành cha sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực. Tối đa chỉ có thể duy trì được khoảng một giờ thôi ạ.” Bảo Nhi ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời.
“Một giờ à? Thế cũng đủ rồi.” Hàn Sâm trầm ngâm giây lát rồi nói với Bảo Nhi: “Giờ con biến thành ta thử xem nào?”
Bảo Nhi ngoan ngoãn dùng kính râm quét hình Hàn Sâm, không lâu sau đã thành công biến thành Hàn Sâm.
“Con có sử dụng được chiêu này không?” Hàn Sâm giơ nắm đấm, nắm đấm tỏa ra ánh sáng của Huyền Hoàng Kinh.
“Có phải thế này không ạ?” Bảo Nhi vươn tay ra. Tay nàng lập tức sáng lên hào quang Huyền Hoàng Kinh hệt như Hàn Sâm.
Hàn Sâm vui mừng quá đỗi. thử sử dụng thêm mấy loại thuật gen nữa. Rất nhanh hắn đã phát hiện ra những thuật gen mà Bảo Nhi có thể sử dụng đều là những thuật gen Dị Chủng Hóa của hắn.
Các loại gen thuật như Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, Huyền Hoàng Kinh hay thuật Băng Cơ Ngọc Cốt thì đều có thể sử dụng được.
Nhưng Động Huyền Kinh với Gen Vật Ngữ thì không sao mô phỏng ra được.
Hàn Sâm suy nghĩ một lát bèn biến thành dạng Dị Chủng Hóa rồi nói với Bảo Nhi: “Như thế này thì sao? Ngươi có biến thành ta trong hình dạng này không?”
Bảo Nhi lại lấy kính râm ra quét một lượt, kết quả vẫn thuận lợi biến thân sang trạng thái Dị Chủng Hóa như Hàn Sâm. Nhưng vẫn giống y như trước, dù ở trạng thái Dị Chủng Hóa thì Bảo Nhi cũng chỉ có thể sử dụng những thuật gen như Băng Cơ Ngọc Cốt, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh chứ không thể sử dụng sức mạnh Động Huyền Kinh và Gen Vật Ngữ.
Còn thể Thần Linh Siêu Cấp thì bất kể trạng thái nào nàng cũng không thể sử dụng được.
“Vậy cũng đủ rồi. Bảo Nhi dùng trạng thái Dị Chủng Hóa giả trang Kim Tệ, còn mình sẽ xuất hiện với thân phận Hàn Sâm như cũ.” Hàn Sâm ngẫm nghĩ một lát, lại đưa nhẫn Yêu Liên, giáp Thiên Cốt và Lục Thiên
Chùy cho Bảo Nhi để nàng thử xem có dùng được hay không.
Bảo Nhi đeo nhãn Yêu Liên và giáp Thiên Cốt lên thì thấy mặt nhân Yêu Liên lóe ra ánh sáng rồi biến thành hư ảnh hình hoa sen màu tím, bao phủ cả người nàng vào bên trong.
Đó chính là kết giới Yêu Liên, có tác dụng miễn dịch cực mạnh với sức mạnh các hệ, là bảo vật bảo mệnh.
Đao phong trên giáp Thiên Cốt lập lòe, hóa thành từng ánh đao bao xung quanh thân thể Bảo Nhỉ. Giáp Thiên Cốt này là võ trang công phòng hiếm có khó tìm, ánh đao hộ thể không chỉ có lực phòng ngự mạnh mẽ mà ánh đao còn chuyển động liên tục như bánh răng, có tính công kích cực cao.
Còn Lục Thiên Chùy, một kích phá nát hư không, lực công kích cực kỳ mạnh mẽ, khủng khiếp. Các loại sức mạnh kết giới đều bị một kích của Lục Thiên Chùy phá tan.
“Bảo Nhi biến thành trạng thái Dị Chủng Hóa, thân thể vốn đã mạnh mẽ, lại có thêm ba món võ trang Thần Cách và ta ở bên cạnh, chắc sẽ không có nguy hiểm gì đâu. Đến lúc đó để cho nàng đi trước là được.” Hàn Sâm thấy cũng ổn rồi bèn thuật lại chỉ tiết mọi việc cho Bảo Nhi nghe, hỏi nàng có chịu làm hay không.
“Bảo Nhi muốn biến thành cha Kim Tệ, chơi vui lắm ạ. Bảo Nhi thích lắm” Bảo Nhi trông cực kỳ hưng phấn.
“Thực lực của nữ thần Sát Na sâu không lường được, ngươi không được chủ quan, nhớ làm theo lời ta nói, phải là người cuối cùng đi vào Thần miếu và là người đầu tiên lao ra ngoài. Tuyệt đối không được mạo hiểm giao đấu với nữ thần Sát Na kia, chỉ cần tạo dáng đứng ở xa đánh ra vài chùy là được rồi. Còn lại đã có cha lo rồi biết chưa…” Hàn Sâm tiếp tục căn dặn Bảo Nhi.
Dạo gần đây Tiểu Thiên Sứ đang cố gắng bổ sung dịch gen, sắp đạt đủ cấp độ rồi nhưng chắc vẫn không đuổi kịp đại chiến Thần miếu sắp tới.
Sang ngày hôm sau đã đến thời gian hẹn của Hàn Sâm với Hồ Phi. Hàn Sâm hóa thành Kim Tệ, mặc Thiên Thần Duan, mở cửa miếu Thần Tài của mình.
Miếu Thần Tài mới mở không lâu đã thấy Hồ Phi lén lén lút lút đi đến trước Thần miếu, đứng ngoài cửa nói: “Tín đồ Hồ Phi, cầu kiến Thần Tài đại nhân.”
“Vào đi.” Hàn Sâm đứng trên Thần đàn, vẻ mặt uy nghiêm nói.
“Nô gia bái kiến đại nhân.” Hồ Phi vừa bước vào miếu bèn vội vàng hành lễ.
“Chuyện mà bổn thần đã đồng ý với ngươi há lại không làm được. Ngươi dám hoài nghi thần uy của bổn thần hay sao?” Hàn Sâm nói với giọng lạnh lùng.
“Nô gia không dám. Chỉ là Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính kia quá quan trọng đối với Hồ tộc của nô gia nên nô gia mới thấp thỏm bất an như thế. Xin đại nhân thứ lỗi.” Hồ Phi sợ hãi quỳ lạy nhưng trong lòng lại âm thầm vui sướng.
“Hừ, cầm lấy đi.” Hàn Sâm vừa nảy ra ý niệm, Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính đã đột ngột xuất hiện, bay về phía Hồ Phi.
Ngay giây phút Hồ Phi vừa cầm được Cửu Chuyển Thiên Mệnh Kính, trong Thiên Thần Quan lập tức nhảy ra một tin tức truyền vào trong đầu Hàn Sâm.
“Nguyện vọng đã được thực hiện, nhận được ba trăm năm tuổi thọ kèm theo điều kiện là khế ước chủ nô có hiệu lực.”
Tuổi thọ trên người Hồ Phi bay ra một lượng lớn truyền vào người Hàn Sâm. Hàn Sâm thấy tuổi thọ của mình tăng lên nhanh chóng, thêm tận ba trăm năm tuổi thọ, tổng lại đã gần ba nghìn năm tuổi thọ.
Đồng thời Hàn Sâm còn nhìn thấy trên trán Hồ Phi có thêm một Thần văn chữ Tài trong Thần Tài, sinh ra liên hệ đặc biệt nào đó với Thiên Thần Quan.
Hết chương 2995.
Chương 2996. Liên minh tấn công Thần Miếu“Đại nhân, Bạch Vô Thường tộc Hoàng Cực cứ đuổi theo nô gia không tha. Nô gia không phải đối thủ của hắn, e rằng sớm muộn gì cũng bị hắn giết chết mất thôi. Đến lúc đó khó có thể làm việc cho đại nhân được nữa” Hồ Phi nói với vẻ mặt chân thành.
Hàn Sâm thầm nghĩ: “Hay cho Hồ Phi ngươi, đã làm nô bộc mà còn †oan tính nhiều như vậy, muốn lợi dụng ta giải quyết Bạch Vô Thường giúp ngươi.”
Hàn Sâm vừa động ý niệm, chỉ thấy ấn ký Thần Tài trên trán Hồ Phi lóe lên. Hồ Phi lập tức ôm đầu, ý chí như nàng mà cũng không thể chịu đựng được phải lăn lộn trên đất kêu thảm. Chỉ trong chớp mắt, sắc mặt nàng đã trắng bệch đi, gân xanh trên người nổi lên, hai mắt trợn to trông có vẻ cực kỳ đau đớn, dường như có thể nổ tan xác bất cứ lúc nào.
“Đại nhân… Đại nhân… Tha mạng…” Hồ Phi liên tục cầu xin.
Hàn Sâm thu lại ấn ký Thần Tài rồi nói với Hồ Phi: “Ngươi là nô bộc của bản thần, bản thần nói gì thì ngươi phải nghe theo, đâu đến lượt ngươi nói chuyện?”
“Đại nhân, nô gia biết sai rồi.” Hồ Phi vội vàng bò dậy hành lễ, trong lòng lại đang chửi thâm: “Lão già này, ngươi đừng tưởng như vậy là có thể khống chế bà đây cả đời. Nếu không phải đã nghĩ ra phương pháp phá giải từ lâu thì sao bà đây lại để ngươi khống chế được chứ.”
“Đây là tín vật của bản thần, thấy vật cũng như thấy bản thần. Nếu có người cầm tín vật giống như vậy đến tìm ngươi, ngươi phải nghe lệnh làm việc. Nếu không, hậu quả không cần bản thần nói nữa đâu nhỉ?” Hàn Sâm lấy ra một vật ném cho Hồ Phi rồi nói.
“Vâng thưa đại nhân.” Hồ Phi cung kính hành lễ rồi cầm lấy tín vật một cách cẩn thận.
Đợi Hồ Phi rời đi, Hàn Sâm mới âm thầm suy nghĩ: “Nam nữ xinh đẹp của Hồ tộc trải rộng khắp các tộc trong đại vũ trụ, mạng lưới tình báo cũng là trình độ hạng nhất. Nếu nhận được sự trợ giúp của Hồ tộc thì chẳng khác nào có thêm rất nhiều đôi mắt. Song Hồ Phi là ái phi của Quỷ Cốt Tướng, biết không ít bí mật về Thần Linh và Thánh Vực. Lần này quy phục ta, chưa chắc trong lòng không mưu tính, ta vẫn phải sử dụng nàng cẩn thận mới được”
Chờ Hồ Phi đi xa, Hàn Sâm mới phát hiện ra lợi ích của Thiên Thần Quan. Hồ Phi có ấn ký Thần Tài tren người, cho dù nàng ở đâu trong đại vũ trụ, Hàn Sâm cũng có thẻ cảm ứng một cách rõ ràng, chỉ cần một suy nghĩ là có thể khống chế ấn ký Thần Tài, muốn nàng sống thì nàng được sống, muốn nàng chết thì nàng phải chết.
Nhưng sau khi Hàn Sâm cởi bỏ Thiên Thần quan thì lại không cảm ứng được nữa. Chỉ còn lại ba trăm năm tuổi thọ vẫn ở lại trên người Hàn Sâm.
“Địa vị Thần Linh của ta bắt nguồn từ Thiên Thần Quan, cũng không phải là thân phận Thần Linh thật sự, chuyện này cũng hợp lí.” Hàn Sâm cũng không cảm thấy đáng tiếc bởi hắn vốn không định thành Thần, có thể nhận được tuổi thọ đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Hoa viên nhỏ trong hoàng cung tộc Hoàng Cực, Hàn Sâm ở trạng thái Dị Chủng Hoá đang đi bộ vào bên trong.
“Kim Tệ, kết quả của chuyến đi này thế nào rồi?” Bạch Hoàng đang pha trà nhẹ giọng hỏi.
“May mà không làm nhục sứ mệnh, tại hạ đã khuyên được Hàn Sâm tham gia lần hành động liên minh này của chúng ta, nhưng hắn có một điều kiện.” Hàn Sâm nói.
“Điều kiện gì?” Bạch Hoàng không ngẩng đầu lên, dường như đã đoán trước được rồi.
“Phải giao dị bảo dùng để giải cứu Hoàng Kim Hống cho hắn, để hắn là người giải cứu Hoàng Kim Hống.” Hàn Sâm nói.
“Chuyện này cũng được nhưng phải tới ngày đó mới có thể giao cho hắn. Đến bên ngoài Thần cung, ta sẽ giao cho hắn.” Bạch Hoàng gật đầu nói.
“Chuyện này chắc không có vấn đề gì đâu.” Hàn Sâm nhìn chiếc nhân hắc bảo thạch trên tay Bạch Hoàng: “Bệ hạ có thể cho tại hạ mượn chiếc nhẫn trên tay ngươi một lát được không?”
“Có vấn đề gì à?” Bạch Hoàng nói rồi tháo nhẫn xuống ném cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm cầm nhẫn quan sát một lát rồi trả lại cho Bạch Hoàng: “Bệ hạ thật sự xác định chiếc nhẫn này là dùng để kiểm tra đo lường dịch gen Thánh thể sao?”
“Lời này có ý gì?” Bạch Hoàng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, hỏi.
“Dù bệ hạ tin hay không, tại hạ cũng có thể nói với ngươi một cách chắc chắn rằng, ta chưa từng sử dụng dịch gen Thánh thể nhưng chiếc nhãn này lại có phản ứng với ta. E là có nguyên nhân khác, bệ hạ có thể giải quyết nghi vấn này cho tại hạ được không?” Hàn Sâm cũng nhìn Bạch Hoàng đáp.
Bạch Hoàng không khỏi nhíu mày: “Ngươi cho rằng bổn hoàng đang lừa ngươi sao?”
“Nếu bệ hạ thật sự không biết thì e rằng chuyện này đã sai ngay từ ban đầu rồi.” Hàn Sâm suy nghĩ một lát rồi nói: “Thôi vậy, chân tướng là thế nào sau này tự nhiên sẽ biết. Tại hạ còn có vài việc phải làm, xin cáo từ trước.”
Nói rồi Hàn Sâm lắc mình rời đi, sau khi ra khỏi kết giới mới sử dụng thuật Tinh Không Đại Na Di rời đi.
“Chẳng lẽ chiếc nhãn này thật sự có vấn đề? Hay là Kim Tệ đó có mưu đồ gì?” Bạch Hoàng nhìn về phía Hàn Sâm rời đi, thì thào tự hỏi, cảm xúc trên gương mặt cũng không ngừng thay đổi.
Sau khi Hàn Sâm trở về Hoa Viên Không Trung, chợt thấy trong phòng có thêm một Hàn Sâm nữa.
“Thế nào rồi?” Hàn Sâm trong phòng hỏi Hàn Sâm vừa bước vào.
Bùm, trên người Hàn Sâm vừa bước vào dâng lên một làn khói, sau đó lập tức biến thành dáng vẻ của Bảo Nhi, cười hì hì nói: “Chiếc nhẫn đó có phản ứng với con.”
“Vậy là tốt rồi.” Hàn Sâm khẽ gật đầu.
Tuy hắn đã đoán được kết quả này từ lâu nhưng không thử một lần thì không thể hoàn toàn yên tâm được.
Trước kia Bạch Hoàng đã từng gặp Hàn Sâm nhưng hắn lại không đối xử đặc biệt với Hàn Sâm mà sau khi Hàn Sâm dùng trạng thái chiến thể Dị Chủng Hoá để gặp Bạch Hoàng, Bạch Hoàng lại lập tức có rất nhiều hành động không thể hiểu được với hắn.
Như vậy có thể đoán được chiếc nhãn chỉ có phản ứng với Hàn Sâm khi hắn đang ở trạng thái chiến thể Dị Chủng Hóa, mà không có phản ứng gì với Hàn Sâm ở trạng thái bình thường.
Song Hàn Sâm không biết Bảo Nhi bắt chước trạng thái chiến thể Dị Chủng Hóa có thể khiến cho chiếc nhẫn kia có phản ứng hay không. Cho nên hắn mới để Bảo Nhi giả mạo thành hắn đi thử một lần.
Nếu không có phản ứng gì, Bạch Hoàng tất nhiên sẽ không đưa nhân cho Bảo Nhi. Đến lúc đó Bảo Nhi lại giả vờ làm thích khách đánh với Bạch Hoàng mấy chiêu. Cho dù Bạch Hoàng có nghi ngờ cũng chẳng có chứng cứ, không thể làm gì được Hàn Sâm.
Hiện giờ đã chứng minh được chiếc nhẫn đó thật sự có phản ứng với chiến thể Dị Chủng Hóa, khiến Hàn Sâm nảy ra rất nhiều suy đoán: “Chiến thể dị Chủng Hóa là kết quả khi ta dung hợp bốn loại thuật gen. Chiếc nhẫn đó có phản ứng với chiến thể Dị Chủng Hóa, e rằng vốn không phải dụng cụ dùng để kiểm tra đo lường dịch gen Thánh thể. Chuyện này rất kỳ lạ, cũng không biết Bạch Hoàng đang lừa ta hay Bạch Hoàng, thậm chí là tất cả các vị hoàng đế của tộc Hoàng Cực đều bị lừa”
Nhưng chuyện này cũng không liên quan gì đến Hàn Sâm. Tới ngày hẹn, Hàn Sâm để Bảo Nhi quét thân thể Dị Chủng Hoá của hắn trước nhưng không lập tức biến thân.
“Nhớ kỹ, con nhất định phải là người đi vào cuối cùng và ra ngoài nhanh nhất, không được tới gần Nữ Thần Sát Na. Con đợi ở đây trước, chờ sau khi ta và Bạch Hoàng nói xong rồi lại đi ra.” Hàn Sâm mặc một áo màu lam vạt đen, lại dặn dò Bảo Nhi vài câu rồi mới đi về phía Thần cung. Ở đó đã có Bạch Hoàng và hai bóng người đứng chờ.
“Bệ hạ, đã lâu không gặp, từ đó đến nay ngài vẫn khỏe chứ?” Hàn Sâm đi tới trước mặt Bạch Hoàng, hơi hành lễ rồi nói. Cùng lúc đó, ánh mắt hắn cũng đánh giá hai bóng người kia.
Hàn Sâm vốn cho rằng Bạch Hoàng sẽ dẫn theo rất nhiều cao thủ tộc Hoàng Cực tới đây. Không ngờ lại chỉ dẫn theo hai người, hơn nữa hai sinh vật đó rõ ràng không phải là tộc Hoàng Cực.
Hết chương 2996.
Chương 2997. Quang Âm TiễnTrong đó có một sinh vật cả người là lông trắng nhưng làn da lại đen sì, trông như một con vượn già.
Người còn lại thân như yêu linh, cả người phát ra lục quang giống như u linh màu xanh, có thể nhìn xuyên thấu qua cơ thể của nó thấy được cảnh vật phía sau.
Khi tức trên người hai dị chủng này đều cực kỳ mạnh mẽ, chắc chắn là dị chủng cấp Chân Thần.
“Để Hàn Thần phụ phải lo lắng rồi, bổn hoàng vẫn vậy. Sao chưa thấy Kim Tệ tới đây nhỉ?” Bạch Hoàng mỉm cười chào hỏi cứ như không hề để bụng ân oán giữa hắn và Hàn Sâm vậy.
“Kim Tệ nói hắn phải chuẩn bị một chút, chuẩn bị một món vũ khí mạnh mẽ nên sẽ tới hơi muộn” Hàn Sâm trả lời.
Bạch Hoàng gật đầu không nói thêm gì, sau đó chỉ vào hai dị chủng kia và nói: “Vị này là Nhật Nguyệt Thần Viên, dị chủng Chân Thần hệ Thời Gian mạnh mẽ. Còn vị này là Không Chi Yêu Linh, là cường giả Chân Thần hệ Không Gian. Có sự giúp đỡ của họ và hai người thực lực đỉnh cấp như ngươi và Kim Tệ ra tay, chuyến đi này của chúng ta mới có một cơ hội chiến thắng.”
“Bệ hạ suy nghĩ thật chu đáo.” Hàn Sâm lại hỏi: “Không biết bệ hạ định phá vỡ Thần lực Thời Gian trên người Hoàng Kim như thế nào?”
“Chính là thứ này.” Bạch Hoàng cũng không nói lời vô nghĩa, lấy một dị bảo ra.
Chỉ thấy hóa ra thứ đó một chiếc kéo kim ngọc. Lưỡi kéo bên trên được chế tạo bằng kim loại màu đen thuần. Lưỡi kéo bên dưới lại được làm bằng ngọc, màu sắc thuần trắng. Hai lưỡi kéo có hình Giao Long, ghép lại với nhau giống như nhị long hí châu.
“Dị bảo này có tên Quang Âm Tiễn, nguyên liệu chủ yếu để chế tạo ra nó là gen dị chủng của Quang Âm Giao, dị chủng Chân Thần hệ Thời Gian. Để tạo ra được chiếc kéo này, Thủy Tổ tộc ta đã tự tay giết chết hai con Quang Âm Giao một đực một cái, lại bỏ thêm rất nhiều tài liệu quý báu và gen dị chủng, sau đó lại dùng bí pháp luyện chế mấy vạn năm, cuối cùng mới tạo ra Quang Âm Tiễn. Nó có tác dụng lớn nhất với cấm chế và kết giới dạng Thời Gian, ta nghĩ muốn phá vỡ Thần lực Thời Gian trên người Hoàng Kim cũng không khó. Đây cũng là món lợi khí quan trọng nhất để chúng ta giết chết Nữ Thần Sát Na lần này.”
Bạch Hoàng dừng một lát rồi nói thêm: “Bổn hoàng đã đồng ý giao cây kéo này cho ngươi. Nhưng chỉ có sức mạnh hệ Thời Gian mới có thể phát huy uy lực chân chính của Quang Âm Tiễn. Bổn hoàng kiến nghị chúng ta nên để Nhật Nguyệt Thần Viên sử dụng cây kéo này. Như vậy mới có thể phát huy hết sức mạnh của nó, đem lại cho chúng ta sự trợ giúp lớn nhất.”
“Đương nhiên là quyền quyết định vẫn là ở ngươi, Hàn Thần phụ. Lời nói của ta chỉ là một đề nghị mà thôi.” Bạch Hoàng nói rồi đưa Quang Âm Tiễn cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm thử đưa một chút sức mạnh của mình vào, quả nhiên phát hiện ra hắn không thể kích hoạt được Quang Âm Tiễn. Món Chân Thần Khí đỉnh cấp này thật sự cần đến sức mạnh hệ Thời Gian mới có thể thôi động được.
“Đúng là một con cáo già, biết ta không phải là sức mạnh hệ Thời Gian nhưng trước đó lại không nói rõ. Bây giờ chỉ có Nhật Nguyệt Thần Viên mới sử dụng được Quang Âm Tiễn, ta cầm đi cũng không dùng được, chỉ có thể đưa cho nó sử dụng.” Hàn Sâm nghĩ đến đó, cười khẩy trong lòng: “Nhưng ngươi nhầm rồi. Tuy ta không am hiểu sức mạnh hệ Thời gian nhưng đã từng nghiên cứu qua.”
Bạch Hoàng nhìn thấy Hàn Sâm không kích hoạt được Quang Âm Tiễển, chỉ mỉm cười không nói gì. Mà vẻ mặt của Nhật Nguyệt Thần Viên lại rất đắc ý, nó cho rằng chắc chắn Hàn Sâm sẽ đưa Quang Âm Tiễn cho nó sử dụng.
Hàn Sâm cầm Quang Âm Tiễển, nhìn thoáng qua Nhật Nguyệt Thần Viên. Ngay lúc Nhật Nguyệt Thần Viên cho rằng Hàn Sâm sẽ đưa Quang Âm Tiễn cho nó, lại chợt thấy khí tức trên người Hàn Sâm hơi biến đổi. Quang Âm Tiễn trong tay hắn đột nhiên phát ra hai tiếng rồng ngâm, hai ánh sáng màu trắng đen trên kéo tỏa ra, hoá thành hai con Giao Long một đen một trắng bay xung quanh Hàn Sâm.
Vẻ mặt Nhật Nguyệt Thần Viên lập tức thay đổi, Bạch Hoàng cũng sững sờ nhưng chỉ qua giây lát đã bình thường trở lại, hắn cười nói: “Hàn Thần phụ quả nhiên không phải người thường, vậy mà còn tinh thông cả sức mạnh hệ Thời Gian nữa.”
“Chỉ là từng đọc qua mà thôi, nhưng dùng để kích hoạt cây kéo này cũng đã đủ rồi” Hàn Sâm bình tĩnh nói, trực tiếp thu Quang Âm Tiễn về.
Uy lực của Quang Âm Tiễn này rất mạnh nhưng cũng tiêu hao rất nhiều sức mạnh. Hàn Sâm chỉ sử dụng trong một lát mà đã cảm thấy hơi mệt mỏi.
“Sao Kim Tệ kia còn chưa tới vậy? Chẳng lẽ là sợ Nữ Thần Sát Na nên không dám tới?” Nhật Nguyệt Thần Viên vốn cho rằng mình sẽ được dùng Quang Âm Tiễn nhưng bây giờ lại không có cơ hội nên trong lòng cũng hơi bực bội, cất giọng oang oang.
Hàn Sâm nhìn Bạch Hoàng, thấy hắn cười mà không nói, cũng không định mở miệng hỏi, không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì.
“Tuy Bạch Hoàng không biết Hàn Sâm và Kim Tệ là cùng một người nhưng chắc chắn sẽ nghi ngờ quan hệ giữa hai chúng ta, chưa chắc đã không liên tưởng. Nói không chừng lần liên thủ này cũng có ý thăm dò, may mà có Bảo Nhi và kính râm dùng được, nếu không có lẽ đã bị Bạch Hoàng đoán ra được rồi.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Đúng lúc này, mọi người lại nhìn thấy Bảo Nhi biến thành Kim Tệ bay tới.
“Để mọi người đợi lâu rồi” Bảo Nhi học theo dáng vẻ của Hàn Sâm, nói.
“Tới là tốt rồi” Bạch Hoàng cười nói.
“Nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy chúng ta nhanh chóng đi vào Thần miếu thôi, tránh đêm dài lắm mộng.” Hàn Sâm triệu hồi khiên Medusa ra, một tay cầm Quang Âm Tiễn, một tay cầm khiên, đồng thời mở ra Lĩnh Vực Thời Gian.
“Được.” Bạch Hoàng khẽ gật đầu.
Mọi người cũng không có ý kiến gì, mỗi người đều triệu hồi ra Chân Thần khí và võ trang Thần Cách của mình.
Bảo Nhi cũng trực tiếp mở kết giới Yêu Liên và giáp Thiên Cốt, trên người nàng lập tức xuất hiện ánh sáng tím ẩn hiện, ánh đao xoắn lại ôm lấy cả cơ thể nàng vào trong.
Bạch Hoàng cũng triệu hồi linh thể giống như thần linh của hắn ra. Trên người Nhật Nguyệt Thần Viên và Không Chi Yêu Linh cũng xuất hiện dị tượng thần kỳ, rõ ràng đều có sức mạnh hộ thể cường đại.
Lí do trước khi đi vào Thần Miếu, mọi người đều phóng ra đủ loại sức mạnh là sợ khi thật sự đối mặt với Nữ Thần Sát Na, có lẽ còn chẳng có cơ hội phóng ra.
Sau khi chuẩn bị xong, mọi người mới cùng nhau đi vào phạm vi Thần cung.
Bọn họ vừa bước vào phạm vi của Thần cung đã lập tức hấp dẫn sự chú ý của sinh vật đại vũ trụ.
“Ơ, không phải người kia là Kim Tệ à? Hắn lại muốn vào Thần Miếu giết Thần Linh?”
“Sao Bạch Hoàng lại đi cùng Kim Tệ vậy?”
“Uầy, ngay cả Hàn Thần phụ cũng ở đây. Lần trước hắn bị Nữ Thần Sát Na đánh bại, không ngờ còn dám tới nữa.”
“Hai dị chủng kia hình như cũng không bình thường. Đội hình mạnh mẽ như vậy, rốt cuộc bọn họ muốn khiêu chiến vị Thần Linh nào vậy? Chắc là cấp Tai Nạn nhỉ?”
“Gì mà cấp Tai Nạn? Thần Linh cấp Tai Nạn chỉ cần một mình Kim Tệ là có thể giết chết rồi, cần gì cường giả như Bạch Hoàng và Hàn Thần phụ cùng ra tay. Chỉ sợ Thần Linh mà bọn họ muốn giết lần này rất có thể là cấp Huỷ Diệt.”
Rất nhiều cường giả khủng bố của đại vũ trụ đều nhìn vê phía nhóm người Hàn Sâm.
Trong cung điện Hồng Ải Tinh, một người phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ, trên tay cầm một chiếc ô đang ngẩng đầu nhìn hư không, nhẹ giọng nói: “Chủ nhân, Hàn Sâm thật sự muốn khiếu chiến Nữ Thần Sát Na một lần nữa. Chúng ta có nên làm như Hàn Kính Chỉ nói không?”
“Ngươi cảm thấy chúng ta có nên làm theo lời hắn nói không?” Nhân Đế ngôi trên bảo toạ, cười như không cười nhìn nhóm người Hàn Sâm đi vào Thần cung rồi nói.
“Tuy Hàn Kính Chi không thể có con cháu được, theo lý mà nói thì Hàn Kính Chi không cần phải làm như vậy nhưng dù sao Hàn Sâm cũng là cháu trai trên danh nghĩa của hắn, thế nào phải cũng có chút cảm tình. Nói không chừng hắn đang cố ý lợi dụng chúng ta, giúp đỡ Hàn Sâm đột phá ranh giới kia.” Người phụ nữ áo đỏ ẩn mình dưới tán ô, lạnh nhạt nói.
Hết chương 2997.
Chương 2998. Tái chiến Nữ Thần Sát NaThần miếu Sát Na, nhóm người Hàn Sâm vừa mới bước vào phạm vi của Thần Miếu, Hàn Sâm đã lập tức sử dụng dịch chuyển tức thời, trong nháy mắt đã tới bên cạnh Kim Mao Hống đang bị Thần Quang Thời Gian giam cầm, Quang Âm Tiễển trong tay cắt về phía Kim Mao Hống.
VùI
Một luồng sóng xung kích trong suốt có thể thấy được bằng mắt thường lấy Thần miếu Sát Na làm trung tâm lập tức đánh tới. Chỉ trong nháy mắt, thời gian chậm đi rất nhiều nhưng sức mạnh của Quang Âm Tiễn kia lại không hề bị ảnh hưởng. Hai con Giao Long một đen một trắng uốn lượn bay về phía Kim Mao Hống, cắt đứt không gian gấp khúc kia như cắt một tờ giấy trắng, thế như chẻ tre xung kích về phía Kim Mao Hống.