Ầm!
Tần Tu ngửa mặt lên trời hét dài, trong chớp mắt sóng xung kích màu đỏ phóng ra ngoài, đánh tan hết sức mạnh của đám cường giả khủng bố cũng như của tộc trưởng tộc Thái Thượng, đánh thân thể của bọn họ bay ra ngoài.
Điều khiến người ta sợ hãi hơn chính là, tộc trưởng tộc Thái Thượng và những người khác đều phát hiện thân thể của bản thân đang thoái hóa nhanh chóng, trong chớp mắt đã giảm xuống cấp Hóa Điệp, hơn nữa vẫn đang thoái hóa nhanh chóng, ngoài Hàn Sâm ra thì không ai có thể may mắn thoát khỏi.
“Xong rồi!” Một vị trưởng lão của tộc Thái Thượng lộ ra vẻ mặt trắng bệch, tràn đầy sự tuyệt vọng nói.
Không chỉ hắn, mà tất cả cường giả của đại vũ trụ cũng biết rằng thế là xong đời rồi, Tần Tu thật sự đã nắm giữ sức mạnh của Hàn Sâm, thậm chí còn mạnh hơn cả Hàn Sâm.
“Cảm ơn ngươi Hàn Sâm, nếu không có ngươi, ta cũng không thể tưởng tượng được sức mạnh của gen Lam Huyết còn có thể dùng như vậy.” huyết diễm trên người Tần Tu cuồn cuộn ngập trời, vừa đi về phía Thần Điện Gen vừa nói.
“Đây không phải là sáng chế của ta.” Hàn Sâm gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Tu nói.
“Ta biết.” Tân Tu khẽ gật đầu: “Nếu ta đoán đúng, thì đây là kiệt tác của lão Miêu, nhưng tóm lại ngươi là người đã thể hiện nó trên thế gian. Nói là thành tựu của ngươi cũng đúng.”
“Tránh ra đi, ngươi không ngăn được ta đâu, với thực lực hiện giờ của ngươi, ta phá vỡ Thần Điện Gen chỉ có lợi mà không có hại đối với ngươi, thậm chí ta có thể để ngươi trở thành chúa tể của thế giới này, trở thành sự tồn tại vĩ đại hơn cả Thần.” Tần Tu nói.
“Rời khỏi thân thể của Tiểu Hoa, ngươi muốn làm gì ta cũng không quan tâm.” Hàn Sâm nghiêm túc nói.
“Ngươi cứ khăng khăng ngăn cản ta, vậy thì đừng trách ta không niệm tình ngươi chăm sóc Uyển Nhi.” Tần Tu nói xong, huyết diễm trên người tăng vọt, trong nháy mắt đã tới trước mặt Hàn Sâm, một tay chụp về phía ngực của Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng ngưng tụ sức mạnh của Huyền Hoàng Kinh, một quyền nghênh đón Tần Tu, hai lưông sức mạnh màu máu đan xen vào nhau, Hàn Sâm phát hiện lực Huyền Hoàng của bản thân lại chảy về phía thân thể của Tần Tu, khiến sức mạnh trên người Tần Tu càng ngày càng mạnh.
“Ngươi rất mạnh, nhưng đáng tiếc bổn nguyên sức mạnh của ngươi lại đến từ ta, cho dù ngươi có cố gắng thế nào đi nữa, cũng không thể vượt qua ta, trong vũ trụ này, ngoài ta thì không ai có thể khống chế được loại sức mạnh này, ngươi có biết tại sao không?” Tần Tu bắt lấy nắm đấm của Hàn Sâm, bình tĩnh nói.
“Tại sao?” Hàn Sâm muốn thoát khỏi lòng bàn tay của Tần Tu, nhưng lại phát hiện sức mạnh trong cơ thể hoàn toàn không nghe theo sự sai khiến, giống như bị nam châm cực mạnh hút, không ngừng chảy về phía Tần Tu.
“Bởi vì ta hoàn toàn không thuộc về thế giới này, sức mạnh của ta cũng không thuộc về thế giới này. Còn ngươi nói sao thì vẫn là sinh mệnh của thế giới này, cho dù trong cơ thể có huyết mạch gen của ta, thì cũng không thể nắm giữ sức mạnh không thuộc về thế giới này được. Lão Miêu hao tổn tâm cơ, thậm chí là trả giá cả sinh mạng vì điều này, gửi gắm mọi thứ lên người của ngươi, nhưng nó vĩnh viễn không hiểu, vốn những tính toán đó của nó không thể thành công, bởi vì ngay từ khi bắt đầu nó đã sai rồi” Tần Tu nói xong, một tay khác vung lên chụp về phía trán của Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy hồn hải chấn động, và rồi tháp Thiên Mệnh không thể khống chế tự động bay khỏi hồn hải, hạ xuống lòng bàn tay của Tần Tu.
Răng rắc!
Tháp Thiên Mệnh vỡ nát, nhưng thứ ở bên trong đều rơi ra, Uyển Nhi đang ở trong đó, bị một tay của Tần Tu vòng qua eo ôm vào trong ngực.
Hết chương 3030.
Chương 3031. Không phải là kết cuộc“Hàn Sâm, mặc dù ta rất không muốn giết ngươi, nhưng là vì Uyển Nhi, bất cứ kẻ nào ngăn cản ta thì đều phải chết. Nếu ngươi có lời trăng trối gì thì bây giờ có thể nói, xét về mặt tình cảm của Uyển Nhi, chỉ cần không mâu thuẫn với lời nói của ta, thì chắc chắn sẽ giúp ngươi hoàn thành.” Tần Tu nhìn Uyển Nhi nằm trong ngực nói với vẻ đầy yêu thương.
“Muốn ngươi chết.” Sức mạnh trên người Hàn Sâm điên cuồng bộc phát, không hề nghĩ muốn thoát khỏi hấp dẫn của Tần Tu, mà ngược lại đẩy sức mạnh điên cuồng về phía Tần Tu một lần duy nhất.
“Đáng tiếc.” Tần Tu thở dài một hơi, bàn tay bắt lấy nắm đấm của Hàn Sâm trong nháy mắt phát lực, một chưởng oanh kích lên ngực Hàn Sâm, lập tức đánh thân thể Hàn Sâm bay ra ngoài.
Bùm!
Người Hàn Sâm giống như sao băng xẹt qua hư không, đụng nát hết †inh cầu này tới tinh cầu khác, cuối cùng va vào trong một khối tinh cầu, rồi không còn tiếng động gì nữa, không biết là đã bay cách bao nhiêu tinh vực rồi.
Sau khi Hàn Sâm biến mất, kim quang trên người Uyển Nhi cũng dần sáng rực lên, biến thành trạng thái thiếu nữ tóc vàng, từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.
“Anh…” Sau khi mở to mắt, Uyển Nhi nhìn thấy Tần Tu, mặc dù là đang ở trong trạng thái tóc vàng, những cũng không hề bạo tẩu, ngược lại còn gọi một tiếng rất ngọt ngào.
“Uyển Nhi…Chờ một chút… Ta lập tức đưa ngươi trở về…” Tần Tu vuốt ve mái tóc vàng của Uyển Nhi, ánh mắt dịu dàng khiến cho người ta say mê.
“Ừm”” Uyển Nhi khẽ gật đầu, nhắm mắt lại dựa vào trước ngực Tần Tu.
“Thần…Hôm nay không còn có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản ta… Từ bỏ đi…” Tần Tu ôm lấy Uyển Nhi, ngẩng đầu nhìn về phía Thần Điện Gen, huyết diễn trên người tản ra ánh sáng rực rỡ, trong chốc lát đã nghiền ép vầng sáng của Thần Điện Gen tới gần như dập tắt.
Thần Điện Gen mãi mãi bất diệt giờ đang bị sức mạnh kinh khủng kia nghiền ép, từng vết nứt quanh co xuất hiện trên bức tường, cả Thần Điện Gen đều đang sụp đổ xuống.
Cùng với sự sụp đổ của Thần Điện Gen, các loại tai họa trên khắp đại vũ trụ càng ngày càng diễn ra nghiêm trọng, đừng nói là sinh vật bình thường, cho dù là những cường giả cấp Vương, cũng hứng chịu ảnh hưởng cực lớn, giữa trời đất u ám như thế vũ trụ sắp nổ lớn vậy.
Thần đứng ở trước Thần Điện Gen khổ sở chống đỡ, nhưng lại không cách nào ngăn cản sức mạnh nghiền ép của huyết diễm kia, quang huy thần thánh trên người càng ngày càng yếu, ngọn đèn của vạn tộc cũng càng ngày càng ảm đạm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể dập tắt.
Sinh linh đồ thán, vạn vật đều vong, Cung chủ Trấn Thiên Cung cùng một đám cường giả đều mặt xám như tro, mặc dù có lòng liều mạng đánh một trận, nhưng cũng đã không cách nào xoay chuyển cục diện, huống hồ lúc này bản thân bọn họ cũng khó bảo toàn, ở dưới chiếu rọi của hào quang huyết sắc, thân thể bọn họ đã sắp giảm xuống cấp Thần Hóa.
“Thần, từ bỏ đi, nếu bây giờ ngươi chịu rời khỏi Thần Điện Gen, phụ thể giáng sinh trong đại vũ trụ, vậy thì còn có một chút cơ hội sống.” Tần Tu nhìn Thần đang khổ sở chống đỡ nói.
“Nơi này chính là mạng của ta, nếu mạng không còn, cho dù sống sót còn có ý nghĩa gì?” Thần lạnh nhạt nói.
“Ngươi nói không sai, ta cũng như vậy, nếu mạng của ngươi cản mạng của ta, vậy thì chỉ đành lấy đi mạng của ngươi vậy.” Tần Tu bước ra một bước, huyết quang đầy trời như thể cũng tiến lên theo một bước này của hắn, nóc của Thần Điện Gen bị đè ép sụp xuống, cột đá đứt gãy, rất nhiều tộc đăng trong điện cũng suýt chút nữa bị dập tắt, toàn bộ Thần Điện Gen lung lay sắp đổ, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp xuống.
Quang huy thần thánh trên người Thần cũng bị nghiền ép gần như muốn dập tắt, đến cả thân thể Thần Linh cũng trở nên ảm đạm, lúc ẩn lúc hiện, giống như muốn biến mất.