Ầm!
Một giây sau, Hàn Sâm xé mạnh áp chế của quy tắc thế giới, lực lượng khủng bố hoàn toàn bùng nổ, đồng thời hắn cũng vận chuyển lực Băng Cơ Ngọc Cốt trong cơ thể, cũng nhấn một ngón tay về phía người phụ nữ.
Hai ngón tay đụng nhau trong hư không, hai dòng khí tức băng ngọc khủng bố ấy đụng vào nhau nhưng lại không tạo ra vụ nổ lực lượng khủng khiếp, thậm chí còn không có âm thanh hay dao động gì truyền tới.
Hai lực lượng ấy như thể hòa tan lẫn nhau, triệt tiêu nhau trong lúc vô hình.
“Ngươi tới từ một thế giới khác?” Người phụ nữ kinh ngạc mà nhìn Hàn Sâm.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Ánh mắt của Hàn Sâm như lưỡi dao, nhìn chăm chú cô gái trước mặt, một kích toàn lực của hắn lại chỉ đánh ngang tay được với người phụ nữ này, sự mạnh mẽ của nàng đã đạt tới mức độ cực kỳ khủng bố rồi.
Hơn nữa bây giờ Hàn Sâm đã xác định được rằng, Nghiễm Hàn Kinh của người phụ nữ này rất có vấn đề, lực lượng của nàng đã không coi là Nghiễm Hàn Kinh được nữa rồi, mà nó giống với Huyền Hoàng Kinh, là Nghiễm Hàn Kinh đảo ngược.
Cho nên mới tương sinh tương khắc với Băng Cơ Ngọc Cốt của hắn, khi hai lực lượng chạm vào nhau thì sinh ra hiệu quả bị triệt tiêu như thế.
“Ngươi đã học Nghiễm Hàn Kinh, chẳng nhẽ lại không biết tới Nguyệt Thần của Vu tộc sao?” Người phụ nữ áo trắng thong dong nói.
Hết chương 3122.
Chương 3123. Kẻ phá hoại trật tự“Ngươi thật sự là người sáng tạo ra Nghiễm Hàn Kinh - Nguyệt Thần? Khoan đã… Ngươi nói ngươi là Vu tộc… Ngươi cũng là người của đại vũ trụ gen… Không đúng… Ngươi không bị lực lượng của thế giới này bài xích…” Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn người phụ nữ áo trắng.
Người phụ nữ áo trắng không trả lời, nàng chỉ duỗi ngón tay ra nhấn về phía Hàn Sâm. Nhưng mà lần này, khí tức trên người nàng chợt thay đổi, như thể có hai loại lực lượng khác nhau ngưng tụ trên ngón tay nàng, chỉ trong chớp mắt đã làm Hàn Sâm thấy rợn hết tóc gáy.
Hàn Sâm nhìn thấy rõ ràng, Nguyệt Thần có thể vận chuyển Nghiễm Hàn Kinh chính thống và Nghiễm Hàn Kinh đảo ngược song song, hai loại lực lượng này ngưng tụ làm một, sinh ra một loại lực lượng kinh khủng tới cực điểm, đến Hàn Sâm cũng còn cảm thấy sợ.
Trong nháy mắt, cả người Hàn Sâm có ánh sáng trắng rực chuyền vờn, tất cả lực lượng đều bị ánh sáng kia ăn mòn, hắn tiến vào trạng thái thể Thần Linh siêu cấp, vung một quyền đón lấy ngón tay ngọc của Nguyệt Thần.
Lực lượng khủng bố đẩy lui Nguyệt Thần, nhưng Hàn Sâm cũng cảm giác được trên nắm tay truyền đến cảm giác lạnh thấu xương, hắn cúi đầu nhìn thì phát hiện trên nắm đấm của hắn xuất hiện một vết thương tản ra hàn khí, Mặc dù không làm thương vào xương, nhưng nó vẫn làm cho hàn Sâm thấy kinh hãi trong lòng.
Ở trong trạng thái thể Thần Linh siêu cấp mà còn bị thương được, chứng tỏ lực lượng của Nguyệt Thần rất mạnh, e cũng chẳng kém gì Tần Tu, thậm chí còn mạnh hơn là đằng khác.
“Ấy, ngươi sử dụng lực lượng gì thế? Lại ngăn được lực Phá Giới của ta luôn?” Trên khuôn mặt của Nguyệt Thần cũng toát ra vẻ kinh sợ.
Hàn Sâm đang định nói gì đó thì đột nhiên cảm giác không gian bốn phía dao động mãnh liệt, có khí tức cực kỳ kinh khủng đáng phủ xuống.
“Cái tên chết tiệt kia tới rồi, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện ha” Nguyệt Thần thu khí tức lại, vung tay một cái, Lý Băng Ngữ và Đầu Trọc đang bị đóng băng bỗng bị nàng mang theo chạy.
Đương nhiên Hàn Sâm biết đây là Thần Linh giáng thế, nên đành phải thu hồi lực lượng, sử dụng Hoàng Kim Thần Sí bay theo Nguyệt Thần.
Hai người vừa bỏ chạy thì một pho tượng Thần Linh mang theo khí tức kinh khủng giáng xuống, ngó nghiêng đánh giá khắp nơi nhưng lại không thấy mục tiêu mà hắn đang tìm kiếm. Nhưng khi hắn nhìn thấy cây mai đã héo tàn thì sắc mặt thay đổi dữ dội: “Không ổn rồi, Dạ Thần Vô Nguyệt lại xuất thế, phải mau về bẩm báo với đại nhân.”
Gần như là không hề có chút chần chờ nào, vị Thần Linh kia phá không rời đi, chỉ trong phút chốc đã biến mất không thấy tăm hơi.
Nguyệt Thần đáp xuống một tinh cầu không người, sau khi Hàn Sâm theo kịp thì đánh giá hắn với vẻ rất hứng thú, nói rằng: “Không ngờ Tần Tu, vẫn còn có người có thể xuyên qua được hai giới, rốt cuộc ngươi là ai?”
“Ta tên Hàn Sâm, là một nhân loại và là bạn tốt của Vu tộc Hàn Vũ Phi. Nếu các hạ đã là Vu tộc, vậy thì sao lại ở đây?” Hàn Sâm lôi tên của Hàn Vũ Phi ra.
“Nghiễm Hàn Kinh của ngươi là do Vũ Phi truyền thụ cho ngươi à?” Nguyệt Thần không đáp, nàng lại hỏi.
“Không phải.” Hàn Sâm nói sơ qua một lượt về những quá trình tu luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt của hắn cho Nguyệt Thần nghe.
Nguyệt Thần khẽ gật đầu: “Tuy không phải truyền thừa chính thống của Vu tộc, nhưng nếu ngươi có được truyền thừa của Nguyệt Thần điện thì cũng coi như là đệ tử của ta, nhưng đáng tiếc không phải Vu tộc”
Không đợi Hàn Sâm nói chuyện, Nguyệt Thần lại lầm bầm lầu bầu nói: “Có phải Vu tộc hay không thì có sao?”
“Các hạ bây giờ còn là Vu tộc không đấy?” Hàn Sâm chợt nghĩ tới điều gì, nhìn Nguyệt Thần hỏi một câu.
Nguyệt Thần khẽ lắc đầu nói: “Ta đã không phải là Vu tộc từ lâu rồi, Nguyệt Thần đã chết, đời này chỉ còn Dạ Thần Vô Nguyệt.”
Hàn Sâm đã hiểu ý của Nguyệt Thần, hắn nhìn Nguyệt Thần với vẻ mặt cổ quái nói: “Chẳng nhẽ sau khi ngươi chuyển thế trọng sinh thì vẫn còn ký ức của kiếp trước?”
Nguyệt Thần gật đầu nói: “Đúng vậy, mặc dù đời trước ta không đánh vỡ được luân hồi, nhưng cũng không biến thành linh thuần túy đi luân hồi như sinh vật phàm tục khác. Ta vẫn còn giữ lại ký ức thuộc về mình, đây cũng coi như là một loại kéo dài sinh mệnh khác mà ha.”
“Các hạ có biết rốt cuộc luân hồi của hai thế giới này là sao không?” Hàn Sâm hỏi.
Nguyệt Thần liếc Hàn Sâm một cái rồi mới nói: “Luân hồi của hai thế giới cũng không thể cói là luân hồi sinh mệnh thuần túy được, nên nói là luân hồi của linh. Chỉ có linh mới có thể luân hồi giữa hai thế giới, mà bản thân linh là thứ thuần túy, không có trí nhớ và tình cảm. Cả đời này ngươi là loài người, nhưng nếu chết đi rồi và luân hồi tới một thế giới khác, thì tất cả những tin tức thuộc về người đều sẽ bị xóa bỏ hết, chỉ còn lại một linh đơn thuần tiến vào một thế giới khác và tái sinh, †ạo ra một sinh mệnh khác. Mà sinh mệnh đó có thể là nhân loại, mà cũng có thể là thể sinh mệnh khác, nói chung hắn đã không còn là ngươi. Linh có thể luân hồi một cách vô hạn, nhưng ngươi thì không.”
“Vậy Thần Linh thì sao? Bọn họ thì đóng vai trò gì?” Hàn Sâm lại hỏi.
Nguyệt Thần trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Linh luân hồi vô hạn ở hai thế giới, ngươi có cảm thấy cách thức này quen thuộc không?”
“Ý ngươi là động cơ vĩnh cửu?” Trước kia Hàn Sâm cũng nghĩ tới vấn đề này, luân hồi sinh mệnh của hai thế giới, quả thật rất giống động cơ Vĩnh cửu mãi mãi sẽ không dừng lại.
“Đúng vậy, đúng là động cơ vĩnh cửu, nhưng mà trên thực tế chúng ta cũng biết, động cơ vĩnh cửu không hề tồn tại, những thứ nghiệm gọi là động cơ vĩnh cửu kia thực chất dù nhiều hay ít đều có lực lượng bên thứ ba tham gia vào.” Nguyệt Thần nói.
“Ý của ngươi là, Thần Linh là lực lượng bên thứ ba phụ trách bảo đảm động cơ vĩnh cửu có thể vận chuyển?” Hàn Sâm hỏi với vẻ mặt cổ quái.
“Cũng không hẳn, nhưng mà có ít nhất một phần trong đó là đúng, Thần Linh sẽ khống chế một vài thành phần quá mạnh mẽ, thậm chí là giết chết một số nhân tố không ổn định.Ví dụ như Tần Tu chẳng hạn, hoặc là ta.” Nói tới đây, Nguyệt Thần lại liếc Hàn Sâm: “Tình huống bây giờ của người làm ta thấy có hơi nghi ngờ. Xét về mặt lý luận thì ngươi giống Tần Tu, đều là kẻ phá hoại trật tự, rất có thể sẽ khiến cho chức năng của cỗ máy động cơ vĩnh cửu thuộc về đại vũ trụ này bị mất thăng bằng, thậm chí còn dẫn tới một cuộc đại hủy diệt. Năm đó khi Tần Tu ở đại vũ trụ gen, nếu không có tộc ta che chở thì e đã bị Thần Linh giết chết từ lâu rồi, hắn phải cố gắng trăm cay ngàn đắng, trải qua không biết bao nhiêu lần nguy hiểm tới tính mạng nhưng vẫn còn sống thì mới đứng vũng gót chân được ở đại vũ trụ gen.”
Nói tới đây, ánh mắt mà Nguyệt Thần nhìn về phía Hàn Sâm càng thêm cổ quái: “Mà ngươi rõ ràng cũng là kẻ phá hoại trật tự vũ trụ, nhưng lại không bị Thần Linh nhằm vào, vẫn có thể chạy loạn khắp nơi ung dung tiêu dao như thế, hơn nữa còn đánh vỡ quy tắc thế giới táo bạo không kiêng nể gì. Nếu Tần Tu mà giống ngươi thì không biết đã bị giết chết bao nhiêu lần rồi.”
“Chắc là vì trong cơ thể ta có gen của Tần Tu, nên cũng được coi là nhân loại của thế giới này.” Hàn Sâm nói sơ qua về xuất thân lai lịch của mình một lượt.
“Chắc chắn không phải nguyên nhân này, không bàn tới gen huyết mạch của Tần Tu trong người ngươi rất thưa thớt, cho dù ngươi là con trai của Tần Tu đi nữa, thì khi phá hư quy tắc như thế, cũng sẽ không được Thần Linh tha cho dễ dàng.” Nguyệt Thần nói rất chắc chắn: “Cơ thể của ta đã là nhân loại của thế giới này, chỉ có ấn ký của đời trước thôi mà cũng đã bị Thần Linh coi như tử địch rồi, huống hồ là ngươi.”
“Chẳng nhẽ là vì ta từng cứu vớt thế giới?” Hàn Sâm thì thào lẩm bẩm.
“Ngươi cứu vớt thế giới nào?” Nguyệt Thần nhìn Hàn Sâm và hỏi đầy nghi hoặc.
Hết chương 3123.
Chương 3124. Lực Phá GiớiHàn Sâm đành phải kể chuyện Tần Tu muốn đánh sập Thần điện Gen, và cuộc chiến giữa hắn và Tần Tu một lần.
Nguyệt Thần tỏ ra kinh ngạc đánh giá Hàn Sâm từ trên xuống dưới, qua một hồi lâu mới lên tiếng: “Có thể đánh bại được Giới Vương Thần đã tiến hóa tới trình độ như thế, công nhận cơ thể và lực lượng của ngươi có hơi cổ quái.”
“Ngươi là nói, kẻ ta đánh bại không phải Tần Tu ư? Mà là chủng gen của hắn Giới Vương Thần?” Hàn Sâm đã thấy nghi ngờ từ lâu rồi, mà hình như Nguyệt Thần rất chắc chắn về điều này.
“Chắc thế, ít nhất thì cũng không phải là toàn bộ của Tần Tu, Tần Tu là nhân loại, sao hắn có thể Lam Huyết chứ? Trừ phi khi hắn hợp thể với Giới Vương Thần, máu biến thành màu lam, nhưng nếu hắn hợp thể với Giới Vương Thần thật thì không nên chỉ có vài thủ đoạn như thế mwois đúng.” Nguyệt Thần trầm ngâm nói.
Hàn Sâm gật đầu, hắn cũng cảm thấy hình như lúc đó Tần Tu cũng không mạnh như trong tưởng tượng.
Dừng một chút, Nguyệt Thần lại lắc đầu nói: “Nhưng Thần Linh không nhằm vào và giết chết ngươi, chắc không phải vì nguyên nhân này. Bởi vì cho dù ngươi không đánh bại Giới Vương Thần thì Thần điện Gen cũng không bị hủy diệt được.”
“Tại sao?” Hàn Sâm hơi sửng sốt, ý kiến kiểu này hắn mới được nghe lần đầu tiên.
Nguyệt Thần nói: “Ngươi có biết vì sao Thần Linh cao cấp nhất là cấp Trọng Khải không?”
“Không biết.” Hàn Sâm lắc đầu nói ngay.
Nguyệt Thần nhìn thoáng qua tinh không rồi nói: “Đó là vì Thần Linh cấp Trọng Khải, có năng lực khởi động lại hết thảy, bao gồm cả vũ trụ.”
“Có ý gì?” Sắc mặt Hàn Sâm thay đổi, hắn đã đoán được chút ít nhưng không dám khẳng định, chuyện đó thực sự là quá kinh khủng.
Nguyệt Thần bĩu môi nói: “Đúng như những gì ngươi nghĩ đó, nếu đại vũ trụ là máy tính thì Thần Linh cấp Trọng Khải sẽ là người có năng lực hoàn nguyên lại hệ thống. Nhưng cái giá phải trả cho việc khởi động lại đó quá lớn, cũng không ai biết sau khi khởi động lại thì trong đại vũ trụ sẽ còn lại thứ gì. Có lẽ tất cả sinh vật sẽ bị tiêu diệt, có lẽ có một vài sinh mệnh thời xa xưa là tồn tại được, hoặc cũng không nghiêm trọng như vậy, đó chỉ là một quá trình chữa trị vũ trụ bị hao tổn mà thôi, sẽ không dẫn tới việc sinh mệnh bị hủy diệt. Nhưng có điều là chắc chắn, chỉ phá hủy một Thần điện Gen, là tuyệt đối không đánh bại được Thần Linh cấp Trọng Khải.”
Hàn Sâm nghe vậy mồ hôi lạnh chảy ròng, nếu quả thật là vậy thì quá kinh khủng.
Nguyệt Thần cười nói: “Nhưng ngươi yên tâm, dù là Thần Linh cấp Trọng Khải thì bản thân hắn cũng rất khó gánh nổi cái giá cho việc khởi động lại, thế nên nếu không phải bất đắc dĩ thì hắn cũng sẽ không khởi động lại vũ trụ đâu. Vậy nên ngươi đánh bại Giới Vương Thần giúp hắn, chắc vị ở trong Thần điện Gen kia cũng phải rất biết ơn ngươi lắm, nhưng đây tuyệt đối không phải lý do mà hắn thả cho kẻ phá hoại trật tự như ngươi tự do.”
“Vậy thì là vì sao nhỉ?” Hàn Sâm cau mày hỏi.
“Sao mà ta biết được, ta cũng đâu phải Thần Linh cấp Trọng Khải.” Nguyệt Thần liếc Hàn Sâm một cái rồi đột nhiên nhìn hắn hỏi: “Nếu ngươi biết Hàn Vũ Phi, vậy ngươi có biết một người đàn ông tên là Thái Nhất của Vu tộc hay không?”
“Đã gặp rồi và cũng đã tán gấu với nhau luôn, nhưng mỗi tội không thân lắm thôi.” Hàn Sâm nói.
“Hắn… Có khỏe không?” Ánh mắt Nguyệt Thần rung động, vẻ mặt thanh lãnh ấy như bị hòa tan trong nháy mắt.
“Có gian tình…” Hàn Sâm nhạy cảm phát hiện điều gì đó, tuy ngọn lửa hóng hớt đang cháy rực trong lòng nhưng hắn đành đè nén nó xuống, thuật lại một lần về chuyện Thái Nhất sửa xong Thần miếu Kim Chúc rồi đi vào trong hư không.
“AI Hắn tới nơi này rồi… Hắn chắc chắn… Vẫn chưa quên ta…” Nguyệt Thần chợt trở nên kích động, cứ như từ một nữ thần hóa thân thành một thiếu nữ chỉ trong chớp mắt vậy.
“Ngươi là nói, Thái Nhất tới đại vũ trụ đế quốc?” Hàn Sâm không dám tin, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì cảm thấy rất có khả năng.
Bởi vì hình như chỉ có Thần Linh và Thần miếu là có thể cùng tồn tại ở hai thế giới, mà Thái Nhất đã phá vỡ hư không rời đi sau khi sửa xong Thần miếu. Hàn Sâm vốn nghĩ điểm đến của tòa Thần miếu Kim Chúc này là chỗ của Thần điện Gen, nhưng giờ xem ra thì khả năng hắn tiến vào đại vũ trụ đế quốc là cao hơn.
án”
“Ta muốn đi tìm hắn.” Nguyệt Thần hoàn toàn không để ý tới Hàn Sâm, xoay người muốn phá không rời đi.
“Ê, ngươi đừng đi vội, chúng ta tán gẫu thêm tí nữa… Tán gẫu thêm một phút thôi có được không?” Hàn Sâm hận không thể tát vào miệng mình hai cái, đang yên đang lành nói Thái Nhất làm gì, bây giờ Nguyệt Thần chạy rồi, mà hắn thì còn có quá nhiều nghi vấn vẫn chưa được làm rõ.
“Cái này tặng ngươi coi như là quà báo đáp chuyện ngươi đã nói tin tức của Thái Nhất cho ta, chắc là nó sẽ có chút tác dụng với ngươi.” Giọng nói của Nguyệt Thần truyền đến từ trong hư không.
Chẳng mấy chốc, có một vòng ngọc phá không bay đến trước mặt Hàn Sâm, bị Hàn Sâm chộp vào trong tay.
Hàn Sâm không khỏi cười khổ, hắn cứu Nguyệt Thần từ dưới cây mai
ra, Nguyệt Thần cũng chẳng thèm cảm ơn lấy nửa câu, nhưng chỉ một chút tin tức con con về Thái Nhất, nàng lại cảm ơn hắn, người này cổ
quái thật sự.
Hàn Sâm đánh giá vòng ngọc trong tay, thấy vòng ngọc này tuyết tinh trong suốt, trông không giống ngọc thạch, cũng không biết được chế tạo từ vật liệu gì.
Hắn truyền một ít năng lượng vào trong vòng ngọc, ngay tức khắc, vòng ngọc trở nên óng ánh long lanh, một luồng tin tức tràn về phía Hàn Sâm và trong đầu hắn chợt có thêm rất nhiều tư liệu chỉ trong thời gian chớp mắt.
“Chính Nghiễm Hàn Kinh và Nghịch Nghiễm Hàn Kinh?” Trong lòng Hàn Sâm thấy kinh ngạc, nội dung trong vòng ngọc lại là Nghiễm Hàn Kinh bản gốc, hơn nữa còn là phiên bản của hai thế giới.
Nhưng cái này không phải quan trọng nhất, cái quan trọng nhất là vẫn còn một phương pháp hợp hai thuật gen làm một ở phần cuối.
Nguyệt Thần gọi loại lực lượng này là lực Phá Giới, đây là lực lượng được tạo ra sau khi nàng giáng sinh ở đại vũ trụ đế quốc thì phát hiện thuật gen trước kia không dùng được ở chỗ này, nên đành phải nghiên cứu ra thêm Nghịch Nghiễm Hàn Kinh, và rồi sau khi đạt được thành tựu cực cao thì đột nhiên trong đầu nàng sinh ra một ý tưởng kỳ lạ, nàng cưỡng chế phá vỡ sự áp chế của quy tắc thế giới, đồng thời vận chuyển Chính Nghiễm Hàn Kinh và Nghịch Nghiễm Hàn Kinh.
Loại lực Phá Giới này giết được cả Thần Linh, nhưng lúc bắt đầu luyện thì lại vô cùng phiền toái.
Bởi vì thân thể nhân loại ở đại vũ trụ đế quốc không thích hợp tu luyện, hoặc là nói quy tắc của nơi này không cho phép thân thể nhân loại tu luyện được. Cho nên muốn tu luyện Nghịch Nghiễm Hàn Kinh thì bắt buộc phải tìm được một chủng gen thích hợp trước đã, sau khi hợp thể với chủng gen thì mới tu luyện được Nghịch Nghiễm Hàn Kinh.
Nhưng cũng chính vì thế, nên giới hạn tối đa của chủng gen sẽ quyết định thành tựu của Nghịch Nghiễm Hàn Kinh, vậy nên bắt buộc phải có một chủng gen đỉnh cấp có cùng thuộc tính thích hợp với bản thân.
Chủng gen mà bản thân Nguyệt Thần sử dụng là Thái Âm Thần Cơ cấp Tuyệt Thế, mãi cho đến khi Thái Âm Thần Cơ tiến hóa tới thể chung cực, Nghịch Nghiễm Hàn Kinh của nàng mới đạt tới trình độ xấp xỉ với trình độ của Nghiễm Hàn Kinh đời trước.
“Nếu đã thế, vì sao ta lại đồng thời tu luyện được cả Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Huyền Hoàng Kinh nhỉ?” Hàn Sâm nghỉ ngờ trong lòng, nhưng chỉ suy nghĩ một lát là hắn đã hiểu ra.
Đó là vì bên trong cơ thể hắn cũng có gen Lam Huyết của Giới Vương Thần, Giới Vương Thần vốn là chủng gen đỉnh cấp tới từ ở thế giới phản vật chất.
“Nếu Chính Nghiễm Hàn Kinh và Nghịch Nghiễm Hàn Kinh có thể tạo thành lực Phá Giới, vậy thì Chính Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Nghịch Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh của ta phải chăng cũng có thể? Làm gì có đạo lý Nguyệt Thần làm được mà ta thì không được đúng không?” Hàn Sâm thầm suy tư trong lòng.
Hết chương 3124.
Chương 3125. Nơi Khôi Tỉnh Đấu QuangMặc dù chiếm được phương pháp đảo ngược Nghiễm Hàn Kinh nhưng tiếc rằng Hàn Sâm cũng không có chủng gen phù hợp với Nghiễm Hàn Kinh, vậy nên tạm thời không tu luyện được.
“Nếu Nghiễm Hàn Kinh và Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng đảo ngược được, vậy thì có phải gen vật ngữ và Động Huyền Kinh đều có thể đảo ngược không?” Hàn Sâm thầm nghĩ.
Nhưng thời gian này Hàn Sâm vẫn chưa có thời gian nghiên cứu những thứ này, hiện giờ hắn cũng cần chủng gen, không chỉ là chủng gen cần để đúc Thần đình, muốn nghịch luyện lại thuật gen thì cũng cần có chủng gen.
“Nếu như tinh vực Kim Tinh sinh ra một chủng gen tuyệt thế là tốt rồi, lấy phương pháp đúc Thần đình khiến chủng gen tuyệt thế đột phá, sau đó lại phối hợp với thuật gen nghịch luyện, không biết sẽ mạnh tới đâu.” Hàn Sâm không nhịn được tự sướng trong lòng.
Không nói đến tinh vực Kim Tinh có thể sinh ra được chủng gen tuyệt thế hay không, dù co có sinh ra được thì chưa chắn hắn đã tìm được.
“Nếu có thể đánh cho Đại Thiên Ma biến thành trứng thì biết đâu chừng sẽ có cơ hội phối hợp được với Nghịch Nghiễm Hàn Kinh.” Hàn Sâm nhằm vào Đại Thiên Ma.
Đáng tiếc Đại Thiên Ma thực sự là quá quỷ quái, tới không thấy người đi không thấy bóng, đến người còn không biết đang ở chỗ nào thì tỷ lệ đánh Đại Thiên Ma về thành trứng còn chẳng bằng đi đào thần mạch.
Lý Băng Ngữ và Đầu Trọc vẫn còn đang bị đóng băng, Hàn Sâm cố vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt, xua tan lực lượng Nghiễm Hàn Kinh trên người bọn họ thì bọn họ mới tỉnh lại.
Sau khi Đầu Trọc tỉnh lại thì sợ hết hồn hết vía nói: “Rốt cuộc người phụ nữ kia là ai thế, đáng sợ quá. May có Hàn Sâm ngươi ở đây không thì bọn ta thê thảm rồi, ngươi đánh chết nàng rồi à?”
“Ta không phải đối thủ của nàng, tự nàng rời đi” Hàn Sâm nhún vai nói.
Nguyệt Thần có ký ức của hai đời, hơn nữa đời nào cũng bước lên đỉnh cao của vũ trụ, với lực Phá Giới được ghép thành từ hai loại lực lượng chính gốc và đảo ngược này thì e là tìm khắp trong vũ trụ của hai đời, cũng không tìm ra được mấy sinh vật mạnh hơn nàng.
“Đến ngươi cũng không phải đối thủ của nàng sao?” Đầu Trọc bị dọa cho rụt cổ.
Lý Băng Ngữ cũng nhìn Hàn Sâm với vẻ mặt khác thường, Hàn Sâm và Đầu Trọc không biết Dạ Thần Vô Nguyệt là ai, nhưng nàng thì rất rõ.
Nàng là truyền thuyết đứng sau Tần Tu của Tần quốc, nhưng Vô Nguyệt lại không nổi danh như Tần Tu. Đó là vì Vô Nguyệt không có trở thành Hoàng đế của Tần quốc, nàng chỉ là một Thái phó.
Nữ thái phó của Tần quốc cũng có mấy người, Vô Nguyệt lại là một vị khá không có danh tiếng trong số đó, hình như không có điểm gì đặc biệt.
Nhưng mà ở thời đại mà Vô Nguyệt sống kia, cũng là thời đại mà Tần quốc chuyển qua pháp chế, mà vị Hoàng đế thời đó cũng được ca tụng là đệ nhất minh quân sau Tổ Hoàng.
Nhưng mà Lý Băng Ngữ lại nhìn thấy hồ sơ tuyệt mật liên quan tới Vô Nguyệt trong ghi chép của Vô Vi Đạo Cung, có thể nói rằng chính vị nữ Thái phó này đã thúc đẩy quá trình cải cách chính trị của cả đế quốc Đại Tần, nàng mới là điểm mấu chốt đã khiến Tần quốc chuyển từ suy bại thành cường thịnh.
Hơn nữa lúc đầu Vô Vi Đạo Cung đã ăn không ít thiệt từ chỗ của vị nữ thái phó Vô Nguyệt này, mặc dù không thảm tới mức bị đuổi ra khỏi Tần quốc nhưng cũng bị đè chặt. Lúc Vô Nguyệt còn sống thì Vô Vị Đạo Cung không gây được thành tựu gì ở Tần quốc, thậm chí còn bị Vô Nguyệt ép phải làm việc cho nàng ta.
Đối mặt với một nhân vật đi ra từ trong truyền thuyết như vậy, mà Hàn Sâm vẫn không bị thương tí gì. Nếu là Vô Nguyệt tự mình rời đi thì còn may, nhưng nếu không phải thế thì thật đáng sợ.
“Đầu Trọc, đừng nói nhiều như vậy làm gì, mau đi tìm địa mạch đi, tốt nhất là loại địa mạch có thể đào ra được chủng gen cao cấp ấy.” Bây giờ Hàn Sâm thấy rất nhiệt tình với chủng gen.
“Đào, đương nhiên là phải đào rồi, hơn nữa còn phải đào hăng hái nữa chứ.” Lúc này đột nhiên lá gan của Đầu Trọc to hẳn lên.
Đến người phụ nữ khủng bố như vậy mà Hàn Sâm còn xử được thì hắn còn cần sợ gì nữa chứ.
Đầu Trọc vốn còn có chút bận tâm, nếu đào phải địa mạch cực kỳ khủng bố thì bọn họ sẽ xong đời. Nhưng sau khi trải qua chuyện này thì đột nhiên Đầu Trọc phát hiện ra rằng, Hàn Sâm còn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều. Nếu Hàn Sâm đã nói thế thì hắn còn cần lo trước lo sau gì nữa?
“Đi, chúng ta lại đi sâu vào bên trong tinh vực Kim Tinh xem thử, tỷ lệ đào ra chủng gen cấp Thần ở đây quá thấp, lần này phải chơi lớn mới được.” Đầu Trọc cắn răng nói.
Hàn Sâm thấy có hơi cạn lời, biết thừa tỷ lệ có chủng gen cấp Thần ở nơi này thấp, mà còn tới đây đào cái gì mà đào chứ.
Nhưng may Đầu Trọc tới đây một chuyến, không thì hắn sẽ bỏ lỡ mất cơ hội được gặp Nguyệt Thần.
Đầu Trọc triệu hồi Thần Phong Cự Long ra, mang Hàn Sâm và Lý Băng Ngữ rời khỏi tinh cầu này, bay vào nơi sâu trong tinh vực Kim Tỉnh.
Chẳng mấy chốc, Lý Băng Ngữ phát hiện ra Đầu Trọc vẫn có chút bản lĩnh thật, lúc trước hắn không chọn đúng vị trí, không phải là vì hắn không biết, mà là hắn sợ sẽ gặp bất trắc khi tới nơi có Khôi Tinh Đấu Quang.
Bình thường địa mạch lớn khủng bố đều sẽ đi kèm với dị tượng cực kỳ kinh khủng, Đầu Trọc không dám đi mạo hiểm thì cũng không gì đáng trách.
Nơi mà lần này Đầu Trọc dân đám người Hàn Sâm tới là một trong bảy điểm mấu chốt của cách cục Khôi Tinh Đấu Quang.
Thần Phong Cự Long còn chưa bay tới gần tinh cầu kia thì đã thấy ky sĩ cưỡi chủng gen phi hành gộp lại thành nhóm tuần tra ở bên ngoài tinh cầu, không cho những người khác đến gần tinh cầu kia, rõ ràng là có đại nhân vật đã chiếm cứ nơi đó rồi.
“Đó là đoàn ky sĩ Thiên Không Chi Dực của Thiên Nguyên Vương, thôi chúng ta chọn chỗ khác đi.” Đầu Trọc thấy những ky sĩ kia từ đằng xa thì sắc mặt chợt đổi.
Hàn Sâm có nghe nói qua về vị Thiên Nguyên Vương này, hắn là một trong những vị vương khác họ hiếm thấy ở Tần quốc, hơn nữa còn là vị †ay nắm thực quyền, rất có sức ảnh hưởng ở Tần quốc.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu làm Thiên Nguyên Vương nổi danh như vậy, là vì nhà bọn họ là quý tộc truyền từ đời này qua đời khác, có một tòa Thần miếu cấp Hủy Diệt, suốt nhiều thế hệ đều được Thần Linh cấp Hủy Diệt che chở.
Dù sao thì tinh vực Kim Tinh lớn như vậy, Hàn Sâm cũng nhất thiết phải đi gây sự với Thiên Nguyên Vương, thế nên chuẩn bị theo Đầu Trọc rời đi.
Nhưng chưa đi được bao xa thì đột nhiên nghe thấy có một tiếng thú rống kinh khủng truyền đến từ sau lưng. Ba người quay đầu nhìn lại thì thấy, ở tinh cầu mà đoàn ky sĩ Thiên Không Chi Dực bảo vệ, lúc này đang tản ra hào quang ngất trời, thần quang lưu ly màu vàng chiếu rọi chư thiên. Một tinh cầu vốn có bề mặt phần lớn là đá, bây giờ thoáng cái đã biến thành dung nham biển lửa, cả tinh cầu giống như một mặt trời vừa mới lên, hơn nữa nhiệt độ cũng càng ngày càng cao.
Điều kinh khủng hơn đó là, ở trong ở trong dung nham biển lửa ấy lại mọc ra một mầm non màu xanh, nó lớn nhanh mơn mởn ở trong ngọn lửa cháy hừng hực ấy, chẳng mấy chốc đã sinh trưởng thành một bụi cây mây khổng lồ lớn tới mấy chục ngàn mét, đã thế nó vẫn còn đang sinh trưởng tiếp.
Thực vật hệ mộc bình thường mộc hoặc thậm chí là chủng gen đều rất sợ lửa, nhưng mà bụi cây mây khổng lồ này thì lại như đang hấp thu chất dinh dưỡng của ngọn lửa để sinh trưởng vậy.
Tinh cầu kia bùng cháy càng mãnh liệt thì bụ cây khổng lồ kia lớn lên càng nhanh. Chẳng mấy chốc nó đã sinh trưởng được chừng chục ngàn dặm, trông giống như một con quái thú màu xanh biếc nằm phủ phục ở phía trên dung nham vậy.
Những thành viên của đoàn ky sĩ Thiên Không Chi Dực vốn ở bên trong tinh cầu kia, có rất nhiều người trốn ra rất chật vật, nhưng số ky sĩ bị dung nham nhiệt độ cao làm tan chảy còn nhiều hơn số người chạy ra được, đến cả thi thể cũng không còn.
Những ky sĩ may mắn trốn ra được ấy vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì đột nhiên thấy sợi mây của bụi cây mây đó cuốn về phía bọn họ, tốc độ nhanh tới kinh người, giống y như một con mãng xà kỳ quái. Sau khi nó cuốn lấy người của bọn họ thì kéo thẳng vào trong dung nham, chớp mắt cái, một loạt tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ trong dung nham.
Hết chương 3125.
Chương 3126. Cướp đoạt huyết mạchNgoài những ky sĩ vốn đã canh giữ ở ngoài tinh cầu, thì những gen sư và phu tử tiến vào tinh cầu gần như bị diệt hết, thành viên của đoàn ky sĩ Thiên Không Chi Dực sợ hãi nhanh chóng bỏ chạy.
Ba người Đầu Trọc, Hàn Sâm và Lý Băng Ngữ cũng sợ hết hồn, thực vật kia quỷ dị hung tàn vô cùng, rất nhiều gen sư mạnh mẽ có năng lực nháy mắt đi vạn dặm cũng không thoát được khỏi trói buộc từ dây leo của nó. Chỉ cần bị kéo vào trong dung nham, dù gen sư có mạnh tới đâu thì cũng không thoát được cái chết.
“Huyết mạch Thần Linh… Trên tinh cầu chắc chắn sinh ra huyết mạch Thần Linh…” Hai mắt Đầu Trọc sáng lên nhìn tinh cầu sáng chói như mặt trời này.
“Đừng nói với ta, thực vật kia chính là huyết mạch Thần Linh đấy nhé?” Hàn Sâm cau mày hỏi.
“Đương nhiên nó không phải huyết mạch Thần Linh rồi, nếu ta đoán không lầm thì chắc cổ đằng này vốn là chủng gen sống trong tinh cầu này. Sau khi huyết mạch Thần Linh sinh ra ở đây thì chủng gen cổ đằng kia hấp thu trứng gen sinh ra trong địa mạch, cho nên mới tiến hóa nhanh tới vậy. Mà thuộc tính của nó vừa hay lại phù hợp với huyết mạch Thần Linh này, có được sự tẩm bổ và gia trì của huyết mạch Thần Linh nên mới kinh khủng như thế”
Đầu Trọc dừng một chút rồi nói: “Hay là chúng ta đừng đi chọc nó đã, người của Thiên Nguyên Vương chắc chắn sẽ không cứ thế mà ngừng đâu, cứ để bọn họ đi thử xem thực lực của cổ đằng kia thế nào đã.”
Có một câu mà Đầu Trọc chưa nói ra đó là, nơi này hình thành huyết mạch Thần Linh khủng bố, có lẽ Thiên Nguyên Vương sẽ tự mình tới một chuyến, hơn nữa gây ra động tĩnh lớn như vậy, những cường giả khác chẳng mấy chốc sẽ tới đây thôi. Nếu bây giờ vào cướp địa mạch thì quá mạo hiểm.
“Ngươi có đoán được vị trí cụ thể của huyết mạch Thần Linh không?” Hàn Sâm nhìn về phía Đầu Trọc hỏi.
Hắn cũng biết điều mà Đầu Trọc cố ky, nhưng hắn nghĩ khác với Đầu Trọc, theo Hàn Sâm thấy thì đây là một cơ hội vô cùng tốt, nhân lúc những cường giả khác chưa tới kịp, thì đây là cơ hội tốt nhất để cướp huyết mạch Thần Linh.
“Ngươi muốn cướp huyết mạch Thần Linh đấy à?” Đầu Trọc lập tức nhìn thấu tâm tư của Hàn Sâm.
“Có tìm được vị trí cụ thể không?” Hàn Sâm coi như đã thừa nhận.
Đầu Trọc cắn răng nói với Hàn Sâm: “Nếu như phán đoán của ta không sai, huyết mạch Thần Linh đang ở bên trong tâm của tinh cầu, chắc sau khi người của Thiên Nguyên Vương đào tới tâm tinh cầu thì mới khiến cho cả tinh cầu bị huyết mạch Thần Linh tiết ra ngoài ăn mòn. Nếu là lúc trước, buộc phải tìm được lối mà bọn họ đào ra thì mới vào được, nhưng bây giờ không cần phiền phức như thế nữa. Cả tinh cầu đều đã biến thành trạng thái lỏng, chỉ cần ngươi có thể chịu được nhiệt độ cao kinh khủng đó thì có thể tới thẳng vị trí trung tâm của tinh cầu, †ìm kiếm huyết mạch Thần Linh.”
Dừng một chút, Đầu Trọc lại nhắc nhở: “Nếu muốn cướp thì phải mau, bây giờ huyết mạch Thần Linh vẫn chưa bùng nổ hoàn toàn, đợi lát nữa nó bùng nổ hết ra rồi thì chắc chắn sẽ có rất nhiều dị tượng kinh thế hãi tục xảy ra và thu hút vô số cường giả, đến lúc đó e là dù ngươi có chiếm được huyết mạch Thần Linh thì cũng rất khó thoát.”
“Được rồi, các ngươi tới chỗ xa chút chờ ta, sau khi ta chiếm được huyết mạch Thần Linh thì sẽ đi tìm các ngươi.” Hàn Sâm vừa nói dứt lời thì cánh Khổng Tước ở sau lưng vung lên, hắn vọt về tinh cầu giống như mặt trời kia nhanh tới mức chỉ để lại một tia ánh sáng vàng.
Sắc mặt của Lý Băng Ngữ có hơi phức tạp, hiểu biết của nàng nhiều hơn Đầu Trọc nhiều, biết loại huyết mạch Thần Linh sinh ra trong trung †âm tinh cầu này chắc chắn kinh khủng cực kỳ, không phải thứ mà huyết mạch Thần Linh bình thường sánh được. Nếu muốn tiếp nhận loại huyết mạch Thần Linh thế này thì bản thân phải có tố chất cơ thể cực cao.
Mà bây giờ trên tinh cầu kia lại có một chủng gen cổ đằng canh giữ nữa, Lý Băng Ngữ nhận ra được chủng gen cổ đằng kia. Ở trong ghi chép của Vô Vi Đạo Cung, đó là chủng gen tuyệt thế của thượng cổ Thái Dương Linh Hồ, là một loại chủng gen chí dương chí hỏa.
Lúc trước Thái Dương Linh Hồ kia chắc chắn là nở ra ở trong tâm tinh cầu, nhưng vì chu kỳ sinh trưởng của nó cực kỳ dài, sinh trưởng ở trong †âm tinh cầu không biết suốt bao nhiêu năm tháng nhưng vẫn không chui ra khỏi mặt đất được, nên mới không bị nhân loại phát hiện.
Nhưng là bởi vì từ trường của trời đất thay đổi, tinh vực Kim Tỉnh trở thành thần mạch siêu cấp, mà tinh cầu nay lại trở thành một trong bảy điểm mấu chốt của cách cục Khôi Tinh Đấu Quang, sinh ra huyết mạch Thần Linh khủng bố và một lượng lớn trứng gen, đã thế huyết mạch Thần Linh này vừa khéo cũng là hệ hỏa chí dương.
Thế nên là, Thái Dương Linh Hồ vốn phải tiến hóa trăm triệu năm, lại vì ăn một lượng lớn trứng gen, còn chiếm được sự tẩm bổ của huyết mạch Thần Linh nên đã tiến hóa đến thể chung cực.
Thử nghĩ xem, bản thân là chủng gen tuyệt thế Thái Dương Linh Hồ thể chung cực, lại được thêm sự gia trì của huyết mạch Thần Linh kinh khủng kia, thì sự mạnh mẽ của nó chắc chắn đã vượt quá tưởng tượng rồi.
Dù Hàn Sâm có mạnh tới đâu thì cũng rất khó sống sót được ở sân nhà của Thái Dương Linh Hồ, nàng đang do dự có nên nói chuyện này cho Hàn Sâm hay không.
Nhưng động tác của Hàn Sâm quá nhanh, không có thời gian cho Lý Băng Ngữ suy nghĩ nữa, Lý Băng Ngữ cất tiếng gọi Hàn Sâm lại, nhưng mà Hàn Sâm chẳng nghe thấy gì hết, hắn đã xông vào trong tinh cầu như mặt trời kia rồi.
“Thôi, có lẽ với năng lực của hắn thì có lẽ vẫn có cơ hội sống để trốn ra.” Lý Băng Ngữ khẽ than thở, cũng không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Hàn Sâm bay thẳng vào trong dung nham nóng hừng hực, mà cũng không thể nói là dung nham được. tất cả đều là chất lỏng kỳ dị ở trong nhiệt độ cao, dù là kim loại hay nham thạch thì hiện giờ cũng đều óng ánh long lanh như nước.
Mặc dù có lực lượng của Kim Sí Khổng Tước Vương bảo vệ, nhưng Hàn Sâm vẫn cảm thấy người nóng vô cùng, may và thân thể xác thịt của hắn mạnh mẽ, không sợ nóng bức, hắn bay về hướng cách vị trí của cổ đằng khá xa.
Càng vào sâu trong trung tâm tinh cầu thì nhiệt lượng càng kinh khủng, nhưng nó cũng chẳng có ảnh hưởng gì quá lớn với Hàn Sâm, trong hai mắt của hắn lấp lóe kim quang yêu dị, hắn nhìn xuyên qua được chất lỏng có nhiệt độ cao kia, thần lực có thể đạt tới hơn ngàn mét.
Đây là kỹ năng hợp thể gen Khổng Tước Vương Nhãn của Kim Sí Khổng Tước Vương, nếu không có năng lực này, thì tầm nhìn của Hàn Sâm không vượt qua được mười mét.
Ngay lúc hắn đang bay thì đột nhiên có một bóng dáng uốn éo như Giao Long lao nhanh tới từ trong dung nham, chỉ trong phút chốc đã đến trước mặt Hàn Sâm. Đó rõ ràng là một cự đằng còn lớn hơn một cái bể cá, còn lớn hơn là cổ đằng ở ngoài kia.
Hàn Sâm đã sớm có phòng bị, biết cổ đằng vốn sinh ra từ trong tâm tinh cầu, nên bộ phận núp ở dưới đất chắc chắn là nơi chủ thể của nó ở.
Nhưng mà Hàn Sâm không ngờ được rằng, cố đằng đã bao trùm cả tâm tỉnh cầu rồi.
Hoàng Kim Thần Sí phát động, ánh vàng trên đôi cánh Khổng Tước sau lưng Hàn Sâm chớp lóe, hắn biến thành một đường ánh sáng vòng cung màu vàng sượt qua bên cạnh của dây leo này.