Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 417 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Ba con chủng gen tuyệt thế đồng thời nổ bung, hóa thành mưa máu bay đầy trời. Mà thi thể của Yến Đan với hai mắt mở to từ trong tinh không rơi xuống.

Có một sự im lặng chết chóc trong đại vũ trụ, tất cả mọi người đều cảm thấy sống lưng ớn lạnh.

Một mũi tên nổ tung ba con chủng gen tuyệt thế, giết chết Yến Đan. Kỹ năng bắn tên ngang ngược này khiến cho mọi người kinh hoàng. Càng khiến người ta kinh hãi hơn là, mũi tên này được bắn ra từ trong chiến trường tinh không, hơn nữa còn là sau khi Yến Đan đã nhận thua. ý nghĩa đằng sau điều này thậm chí còn khiến lòng người ớn lạnh hơn mũi tên đó.

Mặc dù Kim Tệ nói Yến Đan khinh nhờn thần linh, những người biết nội tình cũng biết Yến Đan quả thật đã làm một số việc không nên làm, nhưng càng không liên quan đến thần linh.

Nhưng mà dù vậy, thần linh vẫn phá bỏ quy tắc mà chính mình đặt ra. Một người khiến cho thần linh phá bỏ quy tắc lại càng đáng sợ hơn cả mũi tên trong tay hắn, càng khiến cho người ta sợ hãi.

Mũi tên này không chỉ giết người, mà còn giết tâm.

Ngay cả Hoàng Đế của thất đại đế quốc lúc này cũng mang vẻ mặt cổ quái nhìn bóng dáng đang dứng ngạo nghễ trong tinh không bên trong chiến trường tinh không.

Hoàng quyền tượng trưng cho quy tắc và uy quyền, nhưng bóng dáng đó thậm chí còn phá vỡ cả quy tắc của thần linh. Một kẻ phá hoại trật tự như vậy hiển nhiên khiến bọn họ bất an trong lòng.

“Chẳng lẽ Kim Tệ là thành viên của Thần Hội sao?” Có một cường giả khủng bố âm thầm suy nghĩ.

Nhưng nghĩ lại thì cảm thấy chuyện này là không thể. Thành viên của Thần Hội căn bản không thể tham gia trận chiến Thần Tiền, nếu không Lowe Kidd cũng sẽ không cần phải trợ giúp Yến Đan, hắn hoàn toàn có thể tự mình ra tay. Nhưng mà Kim Tệ không phải là thành viên của Thần Hội mà có thể làm được đến mức độ này, thật sự khiến cho người ta không thể tin nổi.

“Kim Tệ là tín đồ của Thần Tài, vị Thần Tài kia rốt cuộc là sự tồn tại thế nào? Một tín đồ của hắn lại có thể khiến cho chư thần thỏa hiệp, vậy thì bổn tôn Thần Tài còn mạnh đến mức nào? Chẳng lẽ hắn là thần linh cấp Trọng Khải sao?”

Mọi người càng háo hức muốn biết nơi mà miếu Thần Tài bị thôn phệ. Đánh xong trận này, thất đại đế quốc cũng phái ra rất nhiều nhân thủ đi †ìm kiếm miếu Thần Tài.

Sau khi giết Yến Đan, Hàn Sâm lập tức lui khỏi chiến trường tinh không, sau đó trở lại lâu đài cổ của Phượng gia.

Mặc dù hắn biết Bảo Nhi không có chuyện gì, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng.

Hết chương 3186.

Chương 3187. Cắt giấy

Trên đỉnh núi xuyên thủng vòm trời, một tòa thần miếu quỷ dị tọa lạc trên đó.

Điện phủ thần miếu kia rất rõ ràng, có điều chính điện thì cao hơn trăm thước, có mấy điện phụ bên cạnh, thoạt nhìn rất hùng vĩ.

Nhưng mà thần miếu hùng vĩ như vậy lại khiến cho người ta có cảm giác có thể dễ dàng bị xuyên thủng, kỳ dị không nói nên lời.

Nhìn kỹ sẽ phát hiện, ngôi thần miếu này thực sự được làm bằng giấy trắng, như thể giấy trát, khó trách thoạt nhìn như đâm một cái là có thể phá hỏng.

Cung điện giấy trát màu trắng, kỳ dị không nói nên lời, ngay cả bàn, †hần án, thần lô và tượng thần bên trong cũng đều làm bằng giấy trát, có loại cảm giác âm trầm khủng bố.

Bảo Nhi cũng có chút hưng phấn qua lại trong thần miếu đánh giá, dường như nàng rất có hứng thú với nơi này.

“Nếu như châm một mồi lửa ở chỗ này thì sẽ thế nào nhỉ?” Bảo Nhi nhìn về phía Lowe Kidd, nháy mắt hỏi.

“Đây là thần miếu, không phải là giấy bình thường. Nước, lửa hay bất kỳ loại vũ khí nào cũng không thể làm hỏng nó được.” Lowe Kidd ngồi xuống ghế giấy, võ tay một tiếng, lập tức có hai hình người bằng giấy kích thước như người thật bưng mâm tới đây, dùng bình giấy và chén giấy rót cà phê cho Lowe Kidd.

“Tiểu công chúa đáng yêu, ngươi muốn uống chút gì không?” Lowe Kidd vừa ưu nhã uống cà phê vừa hỏi Bảo Nhi.

“Ta muốn uống hồng trà.” Bảo Nhi cũng không khách khí, ngồi xuống một chiếc ghế giấy khác.

Giấy trắng mỏng xếp thành chiếc ghế hình chữ S. Bảo Nhi ngồi trên đó, †ờ giấy mỏng như cánh ve khẽ đung đưa, nhưng không hề có dấu hiệu sắp gãy, đến mức cảm giác như một ghế bập bênh.

Người giấy rất nhanh đã bưng hồng trà tới cho Bảo Nhi. Bảo Nhi nhìn hình người được cắt từ giấy, vẻ mặt rất tò mò.

“Những hình người bằng giấy này thật thú vị.” Bảo Nhi ôm chén trà, nhìn người giấy nói.

“Nếu như ngươi thích, ta có thể cho ngươi mấy người giấy, còn có thể cắt thành dáng vẻ mà ngươi thích. Ngươi thích minh tinh đẹp trai hay là một vị đại tướng quân, ta đều có thể cắt cho ngươi.” Lowe Kidd vừa uống cà phê, vừa cười híp mắt nói.

“Ta thích người giấy có bộ dạng giống như ngươi, ngươi cắt một bức cho ta.” Bảo Nhi mang vẻ mặt mong đợi nhìn Lowe Kidd.

Khóe mắt Lowe Kidd giật giật mấy cái, nhìn kỹ Bảo Nhị, lại thấy một đôi mắt to trong suốt sạch sẽ, giống như dòng suối không dính bụi trần, nhìn thế nào cũng không giống như đang đũa bỡn hắn.

Hơn nữa lúc trước Bảo Nhi tự động đến đây với hắn, Lowe Kidd cảm thấy đây chỉ là một đứa nhỏ ham chơi không hiểu chuyện mà thôi.

Suy nghĩ một lúc, khóe miệng Lowe Kidd nhếch lên một nụ cười, ria mép cũng theo đó nhếch lên, trong lòng thầm nghĩ: “Ta quả nhiên là Lowe Kidd anh tuấn đẹp trai phong độ nhẹ nhàng được hàng ngàn nữ nhân và nữ thần yêu thích. Hết cách rồi, người đẹp trai luôn có loại phiền não này.”

Nhướng mày đầy tự hào, Lowe Kidd đặt cái chén xuống, ho nhẹ một tiếng nói: “Ngươi thực sự muốn như vậy sao?”

Bảo Nhi gật đầu lia lịa, nắm chặt hai bàn tay nhỏ thành nắm đấm nhỏ rồi đặt lên ngực, nhìn Lowe Kidd với vẻ mặt mong đợi, nói: “Muốn, quả thực rất có tác dụng, dáng vẻ của ngươi mà cắt thành người giấy nhất định sẽ rất đẹp.”

Lowe Kidd mỉm cười gật đầu nói: “Được rồi, nếu ngươi đã thành tâm thành ý thỉnh cầu ta, ta sẽ cố gắng cắt cho ngươi. Đây cũng là bản số lượng có hạn, là cái duy nhất trong toàn bộ vũ trụ này, ngươi phải quý trọng nó đấy.”

“Ta nhất định sẽ trân trọng nó như thứ quý giá nhất trong cuộc đời ta. Bảo Nhi giơ một tay lên thề.

Lowe Kidd rất hài lòng với thái độ của Bảo Nhi, hắn vừa lấy một tờ giấy trắng ra vừa nói: “Sau khi cắt cho ngươi, ngươi phải biết điều một chút, ở đây chờ ba của ngươi đến đón đấy.”

“Có ngươi cắt giấy, ba có đến hay không cũng không sao.” Bảo Nhi nói thẳng.

Lowe Kidd lập tức dương dương đắc ý thầm nghĩ: “Quá hấp dẫn cũng hết cách, ngay cả một cô bé nhỏ như thế cũng vì ta mà có thể không cần ba, ai, đúng là hao tổn tâm trí mà”

Nghĩ tới, Lowe Kidd cầm trang giấy lên, dùng ngón trỏ và ngón giữa của tay phải cắt trang giấy giống như cây kéo, vừa cắt vừa so sánh với mình, thoạt nhìn vô cùng cẩn thận.

Không thể không nói, kỹ thuật cắt giấy của Lowe Kidd thật sự rất tốt, mặc dù chỉ là một hình cắt, không có ngũ quan hay bộ phận chỉ tiết, nhưng quả thật rất giống hắn, còn có thể nhìn thấy ria mép khẽ nhếch lên.

Sau khi cắt xong, Lowe Kidd chỉnh sửa lại một chút, lúc này mới đưa cho Bảo Nhị, đắc ý nói: “Ngươi phải giữ cẩn thận, đây là hình cắt có một không hai trên thế giới đấy.”

Bảo Nhi dùng hai tay nhận lấy hình cắt, dáng vẻ vô cùng quý trọng, sau đó nói cảm ơn: “Cảm ơn ngươi, đại thúc.”

“Đại thúc?” Khóe mắt Lowe Kidd giật giật, hắn duõi tay võ võ đầu Bảo Nhi, cười nói: “Tiểu công chúa, ngươi nên gọi ta là Thần đại nhân. Dĩ nhiên, nếu như ngươi muốn gọi là là bộ trưởng đại nhân anh tuấn thì cũng được.”

“Nhưng mà ta cảm thấy đại thúc rất thích hợp với ngươi.” Bảo Nhi nhìn Lowe Kidd nói.

Sắc mặt Lowe Kidd lập tức âm trầm, hừ một tiếng: “Tùy ngươi, dù sao bây giờ ngươi nên biết điều ở lại đây, cho đến khi Hàn Sâm tới đón ngươi.”

“Được, có đại thúc đi cùng ta, ba không đến cũng không sao.” Bảo Nhi cười nói.

“Bổn thần không có thời gian chơi với ngươi, ngươi ở đây chơi một mình đi.” Lowe Kidd vừa nói lập tức muốn đứng lên xoay người rời đi.

“Không cần, ta muốn ngươi chơi với ta.” Bảo Nhi lắc đầu nói.

“Ai rảnh mà để ý ngươi, bổn đại nhân rất bận.” Lowe Kidd không muốn

để ý đến Bảo Nhi nữa, xoay người đi ra bên ngoài thần miếu.

Nhưng mà mới vừa đi vài bước, hắn đột nhiên cảm thấy thân thể thật giống như không nghe theo sự điều khiển của mình nữa, không tự chủ được mà quay người lại, đi về phía Bảo Nhi.

“Chuyện… Chuyện gì xảy ra…” Sắc mặt Lowe Kidd lập tức đại biến, hắn vận dụng sức mạnh, cố gắng khống chế thân thể của mình, nhưng hoàn toàn vô dụng.

Sau đó hắn nhìn thấy Bảo Nhi đang chơi với người giấy mà hắn vừa mới cắt.

“Chào.” Bảo Nhi cầm lấy người giấy, bày người giấy thành tư thế chào.

Thân thể Lowe Kidd không chịu sự khống chế giơ tay phải lên, làm động tác chào giống như người giấy kia.

Sắc mặt Lowe Kidd lập tức thay đổi: “Sao… sao có thể… Nàng lại có lực khống chế mạnh như vậy sao… Không phải nàng chỉ là một bé gái nhân loại sao? Bé gái nhân loại ở tuổi này không thể nào có được sức mạnh như thế mới đúng. Cho dù có được chủng gen mạnh như vậy, thân thể của nàng cũng không chịu đựng nổi, huống chi căn bản không có chủng gen nào hợp thể với nàng… Đây… rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.. ”

Hiện tại Lowe Kidd đang vô cùng hối hận, nếu như không phải hắn cắt dáng vẻ của mình cho Bảo Nhi, hơn nữa còn đưa ngay cho nàng, cho dù Bảo Nhi có mạnh thế nào cũng không thể khống chế hắn được.

Hơn nữa hắn cũng không ngờ, trên đời này trừ mình và một trong mười hai thần linh cấp Hủy Diệt kia ra còn có người giỏi về năng lực này, thậm chí còn mạnh đến mức có thể khống chế được hắn.

Cho dù là một trong mười hai vị thần linh cấp Hủy Diệt kia cũng không thể khống chế hắn hoàn toàn mà chỉ dựa vào một hình giấy như vậy.

“Đi đại tiện…” Bảo Nhi lại xoay xoay người giấy, biến thành tư thế hai chân dang rộng ngồi xổm xuống đi đại tiện.

“Đừng… Đừng mà… Hình tượng của ta… Tại sao có thể làm ra động tác mất thể diện như vậy…” Lowe Kidd kêu lớn, cả khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ giận dữ đến mức muốn đụng đầu mà chết.

Nhưng thân hình của hắn hoàn toàn không nghe theo điều khiển, làm thành tư thế giống hệt như người giấy đang đi đại tiện.

Hết chương 3187.

Chương 3188. Khảo thí huyết mạch

“Ngoáy mũi… Con chó bò… Chó nhỏ đi tiểu…” Bảo Nhi cầm lấy người giấy chơi vui đến quên trời đất, Lowe Kidd bên kia vô cùng giận dữ và xấu hổ.

Ngươi giết ta đi!” Lowe Kidd tức giận hét lên với Bảo Nhi.

“Đại thúc, tại sao ta phải giết ngươi, ngươi là người tốt như vậy, hơn nữa nếu ngươi chết thì không có ai chơi với ta nữa.” Bảo Nhi nghiêng đầu nhìn về phía Lowe Kidd nói.

“Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi không thể nào là con gái Hàn Sâm được.” Lowe Kidd vẫn duy trì tư thế chó con, oán hận nói.

Hiện tại hắn chỉ cảm thấy mình đã bị lừa, một nhân vật cường đại như vậy, sao có thể là con gái của một .

tên nhân loại.

“Đại thúc, ngươi hỏi rất kỳ quái, ta chính là con gái của ba mà.” Bảo Nhi nghi ngờ nhìn Lowe Kidd nói.

“Không thể nào… Ngươi tuyệt đối không thể nào là con gái Hàn Sâm… Một tên nhân loại không xứng có một đứa con gái như vậy.” Lowe Kidd thấy dáng vẻ Bảo Nhi không giống như đang nói dối, trong lòng lập tức suy nghĩ, nheo mắt lại nói: “Ta nghĩ rất có thể là Hàn Sâm lừa ngươi, hắn căn bản không phải là ba của ngươi, hắn chính là một tên giả

mạo. “Ngươi nói nhảm, ta chính là con gái của ba ta.” Bảo Nhi bĩu môi nói.

Lowe Kidd vội vàng nói: “Muốn biết ngươi có phải là con gái ruột của Hàn Sâm hay không rất đơn giản, chỉ cần kiểm tra một chút là biết.”

“Kiểm tra thế nào?” Bảo Nhi tò mò hỏi.

“Phía sau thần miếu có một bảo bối, đó là thần khí của hội Thần Loạn, chỉ cần nhỏ một giọt máu vào trong thần khí, thần khí có thể tự động phân tích gen, hơn nữa phản bổn quy nguyên, ngược lại có thể suy ra được huyết thống và xuất thân của ngươi…” Lowe Kidd nói.

“Vậy sao, thế thì thú vị thật.” Bảo Nhi vừa nói lập tức đi về phía sau †hần miếu, trong tay còn cầm người giấy.

Lowe Kidd không thể không đi theo Bảo Nhi đến phía sau thần miếu, rất nhanh hai người đã đi đến chính điện phía sau, chỉ thấy đó là một nơi tương tự như sân vườn.

Ở chính giữa sân vườn đặt một cái đỉnh bằng đồng xanh. Mặc dù đỉnh đồng cao hơn một mét, nhưng nhìn rất cổ xưa, trên đỉnh có khắc rất nhiều hoa văn thần bí.

“Thứ này có phải là bảo bối mà ngươi nói đến không? Thoạt nhìn cũng bình thường thôi mà.” Bảo Nhi tò mò nhìn đỉnh đồng nói.

Lowe Kidd vội vàng nói: “Ngươi đừng thấy vẻ ngoài của nó tầm thường mà lầm, đỉnh thanh đồng này được chế tạo từ Gen Thần, có sức mạnh vô cùng thần kỳ. Cả đại vũ trụ chỉ có một cái này, không có cái thứ hai.”

“Lợi hại như vậy sao? Ngươi nói chỉ cần nhỏ một giọt máu vào thì có thể nghiệm ra huyết mạch đúng không?” Bảo Nhi nhìn đỉnh thanh đồng nói.

“Đúng, mặc dù không thể kiểm tra tam sinh tam thế giống như Tam Sinh Thạch, nhưng có thể tra ra được huyết mạch. Nếu muốn vào hội Thần Loạn của chúng ta thì phải trải qua quá trình xác minh thân phận từ đỉnh đồng này, năm tháng vô tận cho đến nay chưa từng xảy ra sai lầm” Lowe Kidd nói.

“Được, vậy thì thử một chút đi.” Bảo Nhi vừa nói lập tức xoay người giấy, Lowe Kidd lập tức đi tới đỉnh thanh đồng.

“Không… Không… Không cần…” Lowe Kidd vẻ mặt sợ hãi kêu to.

Đáng tiếc hắn bị người giấy khống chế, căn bản không thể làm gì được, đi thẳng đến trước đỉnh thanh đồng, đưa ngón tay ra, treo trên đỉnh thanh đồng.

Bảo Nhi lấy ra thanh kiếm gỗ nhỏ mà Kiếm Bất Cô đưa nàng, cứa vào ngón tay Lowe Kidd một chút. Thanh kiếm gỗ thoạt nhìn bình thường này lại nổi lên một luồng kiếm ý, cắt đứt ngón tay của Lowe Kidd.

Chỉ một luồng kiếm ý đã có thể tổn thương đến thân thể Lowe Kidd, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chính Lowe Kidd cũng không thể tin được.

“Tên khốn Kiếm Bất Cô kia đã tu luyện kiếm ý đến trình độ này rồi sao?” Trong lòng Lowe Kidd âm thầm giật mình.

Máu tươi trên ngón tay Lowe Kidd chảy vào bên trong đỉnh thanh đồng, hoa văn trên đỉnh thanh đồng lập tức sáng lên.

Bảo Nhi mở to hai mắt, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn đỉnh thanh đồng.

Ánh sáng trên đỉnh thanh đồng không ngừng biến ảo, như thể có vô số †ia sáng đang hoạt động trong đó. Một lát sau, có một quang ảnh phun ra từ bên trong đỉnh thanh đồng.

Quang ảnh giống như hình ảnh toàn bộ tin tức được chiếu ra, ngưng tụ thành một thân ảnh, chính là Chỉ Thần Lowe Kidd, giống hệt với Lowe Kidd bây giờ, chỉ có điều không mặc quần áo mà thôi.

Sau đó lập tức thấy bóng dáng Lowe Kidd nhanh chóng lột xác, càng ngày càng nhỏ càng ngày càng nhỏ, sau đó thân hình của hắn cũng theo đó xảy ra biến hóa.

Về sau lại biến thành một bóng đen giống như con mèo, đó chỉ là một bóng mèo đen, không có hình dáng thật, nhưng nó có sinh mệnh riêng, thoạt nhìn vô cùng kỳ quái.

Sau đó bóng dáng con mèo dần dần nhỏ đi, biến thành một chú mèo con mũm mĩm và dễ thương, cuối cùng biến thành một quả trứng gen.

“Đại thúc, thì ra ngươi là một con mèo hả?” Bảo Nhi nhìn Lowe Kidd từ trên xuống dưới bằng ánh mắt cổ quái.

“Ngươi mới là mèo, đó là ảnh mị… ảnh mị, có hiểu không hả…” Lowe Kidd đã xấu hổ và giận dữ muốn chết, sửa lại lời Bảo Nhi.

“Nhưng nó trông giống một con mèo!” Bảo Nhi thành thực nói.

Lowe Kidd lập tức cảm thấy thất bại, khuôn mặt đỏ lên, vội vàng ngậm miệng lại. Hắn không có ý định nói chuyện với Bảo Nhi nữa.

Sau khi Lowe Kidd biến thành trứng gen, quang ảnh kết thúc, đỉnh thanh đồng cũng khôi phục bình thường.

“Sao không nhìn thấy cha mẹ ruột của ngươi?” Bảo Nhi nghiêng đầu hỏi.

“Ta là chủng gen tuyệt thế ra đời từ trong thần mạch, là do thiên địa vũ trụ sinh ra, đương nhiên là không có cha mẹ ruột. Nếu như ngươi có, đỉnh thanh đồng nhất định sẽ hiện ra.” Lowe Kidd nói.

“Được rồi.” Bảo Nhi suy nghĩ một lúc, đi tới trước đỉnh thanh đồng, vươn ngón tay ra, cắn rách, nhỏ một giọt máu vào trong.

Bảo Nhi biết mình sinh ra từ hồ lô, nàng cũng muốn biết có phải nàng vẫn còn người thân khác hay không, có phải nàng là con gái ruột của Hàn Sâm hay không.

Máu của Bảo Nhi vừa vào đỉnh thanh đồng, đỉnh thanh đồng lập tức †ỏa ra ánh sáng, hoa văn trên đỉnh sáng lên như ánh mặt trời, thậm chí có dấu hiệu tan chảy.

Lowe Kidd nhìn thẳng, hắn là bộ trưởng bộ ngoại vụ hội Thần Loạn, đã chứng kiến rất nhiều trường hợp khảo nghiệm, cho dù là chủng gen Thần Linh tiến hóa từ chủng gen tuyệt thế, thậm chí là thần linh cấp Hủy Diệt sa ngã, lúc khảo nghiệm cũng chưa từng xảy ra biến hóa như vậy.

Đỉnh thanh đồng giống như bị đốt thành sắt lỏng, càng ngày càng tan chảy ra, những mảng lớn nước bằng đồng đỏ từ bên trên chảy xuống.

Ngay tại thời điểm toàn bộ chiếc đỉnh thanh đồng sắp tan chảy, một quang ảnh phun ra từ bên trong đỉnh. Quang ảnh kia vừa hình thành trong không trung, đỉnh thanh đồng lập tức tan chảy hoàn toàn, nổ thành nước đồng sôi trên mặt đất, hình ảnh kia cũng theo đó tan biến.

Lowe Kidd ngơ ngác nhìn vị trí vốn đặt đỉnh thanh đồng, ánh mắt đăm đăm, đôi môi run rẩy, cũng không biết vừa rồi hắn đã nhìn thấy gì.

Chờ đến khi hắn lấy lại tinh thần, ánh mắt rơi trên người Bảo Nhi, giọng nói run rẩy: “Ngài… ngài… Lowe Kidd tội đáng chết vạn lần… Xin đại nhân tha thứ…”

Nếu như bây giờ Lowe Kidd có thể cử động, sợ rằng hắn đã quỳ rạp xuống đất dập đầu với Bảo Nhi rồi.

Hết chương 3188.

Chương 3189. Cái tên không được phép nói

Bảo Nhi chớp mắt nhìn Lowe Kidd, một lúc lâu sau mới hỏi: “Ngươi biết ta sao?”

“Vâng… Không không không…” Lowe Kidd bắt đầu ăn nói không mạch lạc.

“Rốt cuộc là ngươi biết hay là không biết?” Bảo Nhi cau mày hỏi.

“Tại hạ biết sự tồn tại của đại nhân, nhưng mà chưa từng nhìn thấy

chân dung đại nhân.” Lowe Kidd vội vàng nói. “Ồ, vậy ngươi cho rằng ta là ai?” Bảo Nhi nheo mắt lại nhìn Lowe Kidd.

Lowe Kidd cười khổ nói: “Tại hạ không dám nói, cũng không thể nói. Nếu như nói ra tên của đại nhân, sợ rằng thế giới này sẽ nghiêng trời lệch đất”

“Điều này có ý gì?” Ánh mắt của Bảo Nhi lóe lên vẻ kỳ dị.

“Đại nhân, xin ngài hãy tin ta, Lowe Kidd ta trung thành với ngài, chỉ cần ngài bằng lòng, tại hạ có tan xương nát thịt, linh hồn tận diệt vì đại nhân cũng sẽ không tiếc.” Lowe Kidd nghiêm túc nói.

“Ngươi nói như vậy Bảo Nhi rất không thích. Nếu như ngươi còn nói với †a như thế, ta sẽ xé người giấy này thành hai nửa.” Bảo Nhi cầm lấy người giấy, làm bộ muốn xé.

Vẻ mặt Lowe Kidd lại bình tĩnh: “Nếu như thế có thể giữ được bí mật lớn của ngài, Lowe Kidd bằng lòng dâng lên tính mạng của mình.”

Dứt lời, Lowe Kidd nhắm hai mắt lại, dáng vẻ bình tĩnh chờ hy sinh.

“Ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết người?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Nhi trở nên u ám.

“Có thể chết vì đại nhân là vinh hạnh của tại hạ.” Lowe Kidd thành khẩn nói.

Bảo Nhi nhìn chằm chằm Lowe Kidd một lúc lâu, sau đó đột nhiên cầm người giấy trong tay hướng về phía Lowe Kidd. Thân thể Lowe Kidd lập tức bay về phía người giấy, hơn nữa thân thể càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hợp thành một thể với người giấy.

Vốn chỉ là một hình người cắt bằng giấy, lúc này lại có ngũ quan và biểu cảm, biến thành một hình người bằng giấy nhiều màu sắc.

“Khi nào ngươi muốn nói thì đến nói với ta.” Bảo Nhi có chút tức giận lấy ra một quyển sách, kẹp Lowe Kidd đã biến thành người giấy vào trong đó.

Làm xong tất cả mọi chuyện, Bảo Nhi đẩy Mặc Kính trên mặt, tự lẩm bẩm: “Rốt cuộc người này đã xảy ra chuyện gì, thoạt nhìn quả thật giống như không sợ chết.”

Hầu gái rồng phụng mệnh ở bên ngoài lâu đài cổ Phượng gia chờ Hàn Sâm, thấy Hàn Sâm từ trong lâu đài cổ đi ra, lập tức đi tới nhàn nhạt nói: “Muốn gặp Bảo Nhi thì đi theo ta”

“Được.” Hàn Sâm cũng không nói nhiều, trực tiếp gật đầu, đi theo phía sau hầu gái rồng.

Hầu gái rồng mở ra thông đạo không gian, mang theo Hàn Sâm xuyên qua lối đi, đi tới trước đỉnh núi chỗ Miếu Chỉ Thần kia.

“Trước tiên ngươi cứ chờ ở nơi này.” Đi tới trước thần miếu, hầu gái rồng dừng lại, sau đó khom người về phía Miếu Chỉ Thần nói: “Bộ trưởng đại nhân, Hàn Sâm tới.”

Nhưng mà chờ một lát vẫn không nghe thấy tiếng Lowe Kidd trả lời, hầu gái rồng không khỏi khẽ cau mày, khom người lần nữa, nói: “Bộ trưởng đại nhân, ta đưa Hàn Sâm tới rồi.”

Vẫn không có người trả lời, nhưng mà cửa giấy của thần miếu bị người đẩy ra, một cô bé đáng yêu từ trong đó bước ra.

Hầu gái rồng thấy Bảo Nhi đi ra thì ngẩn người, sau đó dường như suy nghĩ kỹ điều gì đó, lập tức nổi giận, một tay đánh về phía Bảo Nhị, đồng thời quát hỏi: “Ngươi đã làm gì Bộ trưởng đại nhân rồi?”

Vèo!

Một thanh kiếm gỗ từ trên người Bảo Nhi bay lên, đặt ngang trước mặt nàng. Thanh kiếm gỗ kia nhìn vô cùng bình thường, nhưng kiếm ý trên thân kiếm lại giống như thần thánh bất khả xâm phạm, khiến cho hầu gái rồng ngã trên mặt đất, sống lưng cũng không thể thẳng lên, gống như bị một thanh kiếm vô cùng nặng nề đè trên lưng.

“Ba, ngươi tới chậm quá.” Bảo Nhi nhào vào trong ngực Hàn Sâm, phàn nàn nói.

“Ta sợ ta tới nhanh quá, ngươi chơi không vui.” Hàn Sâm cười nói, nhìn thấy Bảo Nhi không có chuyện gì, trong lòng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: “Lowe Kidd đâu rồi?”

“Hắn ở đây.” Bảo Nhi mở quyển sách trong lòng ra, sau đó lấy ra hình giấy Lowe Kidd.

“Đây là Lowe Kidd?” Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn trang giấy hình người, dáng vẻ đúng là bộ dạng của Lowe Kidd, sống động như thật, chẳng qua là nhỏ hơn rất nhiều, có nhìn thế nào đi chăng nữa thì nó

cũng chỉ là một hình vẽ trên giấy mà thôi.

“Nhìn cái gì vậy? Nếu như không phải là Bảo Nhi đại nhân ở chỗ này, hôm nay ngươi nhất định phải chết.” Lowe Kidd bị Hàn Sâm nhìn như vậy, lập tức nổi giận.

“Là thật rồi, còn có thể nói chuyện.” Hàn Sâm cảm thấy rất thú vị, vươn †ay nắm lấy cái đầu giấy, cảm giác quả nhiên chỉ là một trang giấy mà thôi.

“Buông buông buông… buông ta ra…” Lowe Kidd xấu hổ giận dữ kêu †o, nhưng hiện tại hắn vị vây trong giấy trát, căn bản không có năng lực chống cự, bị Hàn Sâm túm đầu nhấc lên.

“Buông bộ trưởng đại nhân ra!” Hầu gái rồng tức giận rống to, cố gắng hết sức muốn đứng dậy, nhưng dưới sự áp bách của kiếm ý, xương cốt toàn thân của nàng kêu răng rắc, giống như muốn gấy rời, không thể nào đứng lên được.

“Kiếm ý thật mạnh, Kiếm tiên sinh còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, không hổ đã từng là kiếm khách đệ nhất Đại Tần.” Hàn Sâm nhìn kiếm gỗ, trong lòng kinh ngạc.

Hầu gái rồng kia thực sự không khác mấy so với hoàng hậu chặt đầu, bị kiếm ý trên thanh kiếm gõ áp chế, thực lực của chủ nhân kiếm ý này thật sự khiến cho người ta cảm thấy khủng bố.

“Sao hắn lại biến thành thế này?” Hàn Sâm trả lại Lowe Kidd hình trang giấy cho Bảo Nhi, có chút ngạc nhiên hỏi.

Bảo Nhi đẩy Mặc Kính trên mặt cười nói: “Ta chỉ mô phỏng năng lực của hắn, sau đó sử dụng cho mình mà thôi. Không nhờ lực lượng của hắn cũng khá thú vị.

“Ta đúng là quên mất nó.” Lúc này Hàn Sâm mới nhớ tới, trên người Bảo Nhi còn có bảo bối Mặc Kính, chẳng qua là không ngờ năng lực của Mặc Kính lại có tác dụng ở đến quốc đại vũ trụ.

Vẻ mặt Bảo Nhi có phần cổ quái, thuật lại những lời Lowe Kidd nói cho Hàn Sâm nghe.

Hàn Sâm nghe xong cũng cảm thấy kinh ngạc, nhìn quân bài hình Lowe Kidd hỏi: “Lowe Kidd, ngươi biết xuất thân của Bảo Nhi sao? Nếu như ngươi chịu nói ra, ta sẽ đồng ý thả ngươi ra.”

Lowe Kidd khinh thường bĩu môi nói: “Ngươi không có tư cách nói chuyện với bổn đại nhân”

ân”

“Nói chuyện với cha ta cho cẩn thận.” Bảo Nhi duỗi tay nhéo mặt Lowe Kidd một cái.

“Đau đau đau…” Lowe Kidd lập tức hét thảm.

“Quên đi, trước tiên trở về đã rồi nói sau. Thu kiếm gỗ của Kiếm tiên sinh lại, chắc hắn nó là vật cực kỳ quý giá đối với hắn, sau khi trở về phải trả lại cho Kiếm tiên sinh.” Hàn Sâm nói.

Mặc dù kiếm gỗ kia là vật phàm, thế nhưng trên thân kiếm lại ký thác

kiếm ý của Kiếm Bất Cô, giống như kiếm khí bản mệnh của Kiếm Bất

Cô, chẳng qua là Hàn Sâm không biết rõ, tại sao Kiếm Bất Cô lại dùng một thanh kiếm gỗ bình thường như vậy làm kiếm khí bản mệnh.

Kiếm ý của thanh kiếm này dù có mạnh thế nào, bản thân lại không chịu nổi một kích, nếu như gặp phải cường giả có cảnh giới đủ để chống lại Kiếm tiên sinh, thanh kiếm này sẽ không có chút tác dụng nào.

Bảo Nhi thu lại kiếm gõ, hầu gái rồng lập tức khôi phục tự do, trong nháy mắt thân thể biến thành một con rồng khổng lồ màu đen, rống giận đánh về phía Hàn Sâm và Bảo Nhi.

Bình Luận (0)
Comment