øim
“Thật không may, ngươi không còn cơ hội để đến cuối.” Tử Vi nói một cách thờ ơ.
Hàn Sâm lắc đầu và nói: “Không, ta chỉ không thể đi đến điểm cuối cùng mà ngươi đã đặt ra, nhưng điều đó không có nghĩa là ta không thể đi đến điểm cuối cùng.”
“Ồ, vậy thì ngươi nói xem, ngươi làm thế nào để đi đến điểm cuối cùng?” Tử Vi nhìn Hàn Sâm với ánh mắt hứng thú, cũng không có ý định tiếp tục ra tay.
“Thân hóa vũ trụ, có lẽ nó đúng là một điểm cuối rất mạnh mẽ, nhưng đó chỉ là điểm cuối cùng do chính các ngươi đặt ra mà thôi. Các ngươi làm thể nào để biết, liệu ở trên có nó còn điểm cuối cao hơn hay không?” Hàn Sâm không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Cơ thể hóa thành vũ trụ có nghĩa là đốt cháy vũ trụ của chính mình, trở thành một tồn tại ngang hàng với vũ trụ, đó đã là đỉnh của vũ trụ, tất nhiên không thể có một điểm cuối cao hơn.” Tử Vi nói.
“Nếu vũ trụ là điểm cuối cùng, vậy thì ngoài vũ trụ là gì?” Hàn Sâm hỏi lại.
“Đây đã là một phạm trù triết học, sẽ không có câu trả lời.” Tử Vi nói.
“Giả sử rằng có một điểm cuối cùng ở bên ngoài vũ trụ, vậy thì điểm đến của vũ trụ chỉ là một trong các nhà ga, các ngươi chọn đi đến nhà ga này nhưng ta lại đi một con đường khác, nhưng không đi đến nhà ga không có nghĩa là ta không thể đến đi đến điểm cuối.” Hàn Sâm nói.
“Thật không may, giả thuyết cũng chỉ là giả thuyết, nhưng những gì ngươi đang đối mặt bây giờ là những khó khăn thực tế, nếu ngươi không thể giải quyết những khó khăn trước mắt, thì không còn đủ tư cách để đi tiếp.” Tử Vi nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm với đôi mắt sáng rực và nói.
“Cũng không hẳn là vậy.” Đôi mắt của Hàn Sâm dần sáng lên, dường
như cũng có một loại sức mạnh nào đó đang dần nổi lên trong người.
Hai mươi tám tinh quang trên cơ thể Hàn Sâm càng thêm chói mắt, đóng chặt thân thể hắn vào khoảng không, giống như tù nhân bị đóng trong ngục giam.
Hết chương 3435.
Chương 3436. Xin hãy nhận một đòn của ta“Tốt lắm, chính là như vậy, để ta xem thử xem rốt cuộc thì cơ thể của ngươi có bao nhiêu tiềm năng.” Tử Vi nhìn sự thay đổi của cơ thể Hàn Sâm, trong mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ, lẩm bẩm với âm thanh chỉ có mình hắn nghe được.
Cơ bắp trên cơ thể Hàn Sâm co rút lại, thậm chí làn da của hắn cũng trở nên căng ra, cố gắng thoát ra sự ràng buộc của hai mươi tám cây đinh tinh quang.
“Ngươi nói không sai, cơ thể của ta không có cách nào nhận thức được các quy tắc và trật tự, giống như một tảng đá cứng đầu, có thể nói là vô dụng.” Hàn Sâm vừa nói vừa dùng hết sức giấy dụa, bởi vì dùng quá nhiều sức, vị trí của đỉnh tinh quang trên cơ thể hắn đã tạo thành chỗ lõm, như thể một chiếc đinh vô hình sắp xuyên qua máu thịt của hắn.
“Nhưng điều đó có quan hệ gì chứ? Ngay cả khi ta không cảm nhận được các quy tắc và trật tự, thì cơ thể của ta cũng thực sự tồn tại, như ban nãy ngươi đã nói đó, mọi thứ đều là hoàn chỉnh và độc lập, một con kiến, một con sư tử, một viên đá, tất cả đều là một tiểu vũ trụ hoàn chỉnh.” Hàn Sâm tiếp tục vùng vẫy.
“Vậy thì sao chứ? Rốt cuộc thì ngươi muốn nói gì?” Tử Vi nhìn Hàn Sâm với vẻ thích thú.
“Nếu đã như vậy, thì chắc chắn phải có một vũ trụ trong cơ thể của ta, chỉ vì vũ trụ vẫn còn trong trạng thái hỗn độn, chúng ta không thể hiểu được, hoặc có thể nói là chính ta không thể nào hiểu được.” Hàn Sâm
nói, cánh tay phải vẫn luôn dùng sức đã nhúc nhích được một chút, có máu tươi chảy ra từ vết thương trên cánh tay của hắn.
Do dùng lực quá mạnh, phần cánh tay bị đỉnh tỉnh quang ghim vào, lớp da đã bị rách, có máu chảy ra từ đó.
“Ý ngươi là cơ thể ngươi giống như trạng thái hỗn độn trước vụ nổ lớn của đại vũ trụ?” Tử Vi có hơi trầm ngâm nói.
“Đúng vậy.” Khi Hàn Sâm nói, tại vị trí của hai mươi tám cây đinh tinh quang trên người hắn, da đã nứt ra, có máu chảy tràn ra.
Hàn Sâm lại không hề để ý đến những vết thương đó, vẫn không ngừng cố gắng thoát khỏi ràng buộc của những cây đỉnh tinh quang, nhưng hành động này khiến vết thương càng lúc càng lớn, máu tươi chảy ra như mưa.
“Ngươi đúng là dám nghĩ đó, xem cơ thể của mình như là vũ trụ trước khi xảy ra vụ nổ lớn, như vậy thì như có khả năng vô hạn ha.” Tử Vi hơi mím môi, sau đó nói tiếp: “Thật không may, ngươi đã làm sai một điều, ta đã nói rằng mỗi sinh vật đều có thể coi thân thể của chính mình là tiểu vũ trụ, nhưng so với vũ trụ thực sự thì tiểu vũ trụ này lại đơn giản và nhỏ bé, thậm chí có thể nói chỉ là một mô hình thu nhỏ. Cơ thể nhất định phải trải qua tiến hóa không ngừng mới khiến cho tiểu vũ trụ như mô hình thu nhỏ này không ngừng phát triển và hoàn thiện, cuối cùng phát triển thành một tồn tại mạnh mẽ như vũ trụ. Nếu như theo những gì mà ngươi giải thích, cơ thể ngươi chính là vũ trụ hỗn độn trước khi vụ nổ lớn của đại vũ trụ xảy ra, vậy thì ngươi chẳng khác nào sinh vật cấp thấp nhất trong kim tự tháp, trình độ tiến hóa của ngươi kém hơn nhiều so với của bất kỳ sinh vật nào.”
“Ngươi nói không sai, cũng có thể hiểu như vậy, cơ thể hiện giờ của ta so với bất kỳ sinh vật nào khác trong vũ trụ thì trình độ tiến hóa của còn thua xa…” Hàn Sâm nói được nửa chừng, nhưng cánh tay phải đột nhiên nắm chặt lại, tinh quang vốn đóng trong lòng bàn tay hắn, cưỡng ép xuyên qua máu thịt của Hàn Sâm, để lại một lỗ máu trong lòng bàn tay.
“Nhưng vậy thì sao chứ? Không ai hiểu rõ cơ thể này hơn ta, mặc dù bây giờ nó vô cùng chậm chạp, nhưng ta có thể cảm nhận được, nó không phải là không có sức mạnh, thậm chí có thể nói sức mạnh của nó đã mạnh mẽ vô cùng, nhưng ta vẫn chưa thể phá bỏ xiềng xích, giải phóng hoàn toàn sức mạnh của nó, chỉ cần có thể đi qua bước đó, ta †in rằng vũ trụ mà cơ thể này sở hữu sẽ là mạnh nhất trên thế gian này.”
Khi Hàn Sâm nói, máu trên người hắn vẫn không ngừng bắn tung tóe, những tinh quang đó bị hắn cưỡng bức để thoát khỏi, xuyên thấu qua da thịt của hắn.
Cơ thể của Hàn Sâm tiến lên phía trước, tinh quang thì ở tại chỗ, xuyên qua cơ thể của hắn, ngay cả đầu cũng bị đâm thủng, để lại một lỗ máu giữa lông mày và sau đầu.
Bộ dáng toàn thân đẫm máu, nhìn mà nổi hết da gà, nhưng Hàn Sâm cuối cùng cũng thoát khỏi sự ràng buộc của hai mươi tám tinh quang.
Cơ bắp toàn thân Hàn Sâm căng cứng, hai mắt sáng như ngọn lửa, nhìn thẳng vào Tử Vi, từng bước từng bước đi về phía Tử Vi, theo từng bước chân của hắn, vết thương đáng sợ trên người hắn tự động lành lại, trong nháy mắt đã khôi phục lại như ban đầu, thậm chí không để lại một vết sẹo nào.
Nếu không phải trên quần áo của hắn còn lại vết máu, e rằng căn bản là sẽ không có ai tin vào những gì hắn trải qua vừa rồi.
Tử Vi khẽ cau mày, nhìn Hàn Sâm đang bước từng bước đi tới, trong lòng thầm nghĩ: “Cơ thể của hắn ngoan cố đến vậy sao? Ngay cả một chút lực vũ trụ mà ta nhận ra được cũng không thể khiến cho cơ thể hắn thông suốt được sao?”
“Tử Vi, cảm ơn sự giúp đỡ của ngươi, và đổi lại, xin hãy nhận một đòn của ta.” Hàn Sâm nói, giơ nắm đấm lên, trực tiếp đấm vào bụng dưới của Tử Vi.
Bây giờ Hàn Sâm cực kỳ chắc chắn rằng Tử Vi trước mặt hắn chính là chủ Thần điện Gen kia, ngoài hắn thì không ai có thể hiểu vũ trụ nhiều như vậy.
Về mặt này, ngay cả những người như Tần Tu và Thái Nhất cũng không thể bằng chủ Thần điện Gen đương nhiệm.
Nhưng đồng thời, Hàn Sâm cũng rất rõ ràng rằng Tử Vi hiển nhiên là không thực sự muốn chiến đấu với hắn, nếu không Tử Vi sẽ có quá nhiều cơ hội để quét hắn ra khỏi chiến trường thay vì nói chuyện phiếm với hắn ở đây.
Hơn nữa lý luận cơ thể là vũ trụ rõ kia ràng là điều mà Tử Vi định nói cho hắn biết, chính là để Hàn Sâm biết rõ trạng thái cơ thể của hắn hiện giờ.
Tuy nhiên, Tử Vi cũng nói với Hàn Sâm rằng lý thuyết về vũ trụ của hắn không nhất thiết là đúng, tình trạng cơ thể của Hàn Sâm phải do chính hắn đánh giá.
“Cơ thể của ngươi vẫn đang trong trạng thái hỗn độn, ngươi như vậy không thể làm tổn thương…” Tử Vi không có ý né tránh, cơ thể giống như một luồng hào quang ánh sáng ngưng tụ lại, tạo cho người ta một cảm giác vô cùng chân thực.
Trên thực tế, đúng là không có nhiều sức mạnh trong vũ trụ có thể làm tổn thương Tử Vĩ, thậm chí có thể nói là không có.
Ngay cả kẻ như Tần Tu, nếu như không bước qua bước cuối cùng, thì sợ là cũng rất khó để làm tổn thương Tử Vi.
Bản thân Tử Vi chỉ còn nửa bước nữa là đạt đến cấp Vũ Trụ, đây chỉ là một trong những lý do, điều quan trọng nhất chính là hắn hiện là chủ Thần điện Gen, mà hiện giờ Thần điện Gen chính là cỗ máy quản lý của đại vũ trụ, bản thân Tử Vi chính là chúa tể tối cao của vũ trụ.
Trong vũ trụ này, trừ phi có sức mạnh cấp Vũ Trụ, nếu không sẽ không thể làm tổn thương hắn.
Nhưng khi nắm đấm của Hàn Sâm đập vào bụng dưới của Tử Vị, lời nói còn dang dở của Tử Vi đột ngột dừng lại, đôi mắt mở to, đồng tử co rụt lại.