Ầm!
Mười sáu chiến trường được ngăn cách bởi sức mạnh vô hình. Sau khi trận chiến chấm dứt, màn chắn vô hình giữa hai chiến trường sẽ sụp đổ, hai người chiến thắng tiếp tục đánh với nhau, chọn ra top tám.
Toàn bộ trận chiến Bia Gen là vậy, không hề có thời gian nghỉ ngơi, chỉ cần có hai chiến trường kết thúc cùng lúc thì cuộc chiến mới sẽ được mở ra, mãi đến khi tìm ra hạng nhất mới thôi.
Hàn Sâm đợi một hồi mới thấy kết giới không gian vô hình mở ra, nơi vốn không thể nhìn thấy không bị hạn chế tầm nhìn nữa.
“Đối thủ thứ hai của ta là ai? Hy vọng không phải Tần Tu.” Hàn Sâm nghĩ vậy, hắn đưa mắt nhìn sang, khi thấy bóng dáng kia là ai, không khỏi sửng sốt một chốc.
“Hàn Sâm!” Nhìn thấy Hàn Sâm, Vương Vũ Hàng cũng cả kinh, cười khổ rồi thốt lên.
“Tệ thật đấy.” Hàn Sâm tiến lại trước mặt Vương Vũ Hàng, cũng gượng cười.
Tuy tỷ lệ không cao nhưng bọn ho vẫn bị ghép cặp với nhau, hiển nhiên điều này không phải chuyện tốt lành gì, điều ấy chứng tỏ trong hai người họ chắc chắn sẽ có một người bị loại.
Trong Hoa Viên Không Trung, đám Lâm Phong, Hoàng Phủ Tĩnh cùng cảm thấy khá buồn bực vì Hàn Sâm đụng độ Vương Vũ Hàng, nhưng chuyện đã đến nước này thì họ đành chấp nhận thôi.
“Hai nhân loại chạm trán nhau, có trò hay để xem rồi đây, các ngươi thấy trong hai người họ thì ai mạnh hơn?”
“Đương nhiên là Vương Vũ Hàng, chúa tể kim loại kia chỉ thiếu nửa bước là có thể thăng cấp Phá Giới viên mãn, song lại tự huỷ khi đối đầu với Vương Vũ Hàng, thực lực ấy kinh khủng nhường nào. Tên Hàn Sâm giở mưu hèn kế bẩn để vào vòng hai, rõ ràng vòng thứ nhất là giả vờ đánh nhau hòng gian lận. Trận này Vương Vũ Hàng tất thắng.”
“Ta không biết Hàn Sâm có giả vờ giao chiến hay không, nhưng Vương Vũ Hàng quả thực rất mạnh. Khi đứng trước mặt hắn, một trong tứ đại Thiên Vương mới của hội Thần Loạn đã tự ngắt đầu mình để nhận lấy cái chết, thử hỏi trong vũ trụ này còn có ai làm được như vậy?”
Đại đa số nhân loại trong đại vũ trụ đế quốc đều cho rằng Vương Vũ Hàng mạnh hơn Hàn Sâm, có lẽ Vương Vũ Hàng sẽ là người giành chiến thắng.
Song các sinh vật thuộc đai vũ trụ gen lại không nghĩ vậy, hiển nhiên họ biết nhiều hơn về quan hệ giữa Vương Vũ Hàng và Hàn Sâm.
“Vương Vũ Hàng gặp Hàn Sâm chưa hẳn là một chuyện xấu, như vậy Hàn Sâm sẽ có đủ thời gian nghỉ ngơi, đối mặt với vòng tám người bằng trạng thái tốt nhất.”
“Tiếc thật, Vương Vũ Hàng và Kim Tệ đều rất mạnh, giá mà bọn họ đừng gặp nhau sớm thế”
“Tiếc cho Vương Vũ Hàng, sức mạnh của hắn thực sự rất kỳ dị, nhưng kia lại là Kim Tệ đại nhân, đương nhiên tốt hơn hết hãy để Kim Tệ thăng cấp vào vòng tiếp theo. Ta thấy Kim Tệ đại nhân là người duy nhất có thể đánh bại Tần Tu.
Quan điểm của hai đại vũ trụ hoàn toàn đối lập với nhau nhưng đều đổ dồn sự chú ý lên trận chiến này, thậm chí có rất ít người theo dõi trận đấu của Tần Tu.
Không phải họ không muốn xem Tần Tu chiến đấu, nhưng Tần Tu mà đánh thì chẳng có gì hay, chẳng có ai chịu nổi uy lực từ một chưởng của hắn.
Trong chiến trường, Vương Vũ Hàng vuốt mặt, nói: “Thôi được rồi, có thể giúp ngươi tiến vào vòng sau, coi như ta đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, chuyện còn lại giao cho ngươi đấy.”
Câu nói của Vương Vũ Hàng khiến thất đại đế quốc thuộc đại vũ trụ đế quốc bỗng xôn xao cả lên, rõ ràng tên Vương Vũ Hàng được bọn họ đánh giá cao hơn đang định chủ động nhận thua, rút lui khỏi chiến trường.
“Sao lại như thế? Rõ ràng Vương Vũ Hàng mạnh lắm mà, tại sao lại nhường cơ hội cho Hàn Sâm? Cho dù cùng là Nhân tộc thì cũng phải để người mạnh hơn được đi tiếp chứ?”
“Nhân duyên của Hàn Sâm tốt thật đấy, cả hai ván đều chạm trán người quen, nhưng không có thực lực chân chính sẽ khó tiến xa lắm, ta không tin trong top tám người toàn là người quen của hắn.”
Trong thất đại đế quốc có rất nhiều người cảm thấy bất công thay Vương Vũ Hàng, thậm chí có thể nói là thương xót cho hắn, suy cho cùng thì cảnh tượng Vương Vũ Hàng đánh bại chúa tể kim loại thực sự đẹp đến nỗi người ta phải trầm trồ kinh hãi.
Sinh vật của các tộc trong đại vũ trụ gen lại cảm thấy đây là một chuyện rất hiển nhiên. Rõ ràng Kim Tệ mạnh hơn nhiều, hắn đáng được đi tiếp, quyết định của Vương Vũ Hàng là điều rất bình thường.
“Đừng đi.” Hàn Sâm níu Vương Vũ Hàng lại, nói: “Không cần vội, chúng †a nói chuyện chút đi.”
“Nói chuyện?” Sinh vật các tộc đang theo dõi trận chiến sửng sốt, sau đó cố gắng tìm hiểu chuyện đang xảy ra, rồi cùng tỏ vẻ kỳ quái.
Đám vương công quý tộc của đại vũ trụ đế quốc vốn không ưa Hàn Sâm không khỏi thốt lên: “Tên Hàn Sâm này là Thần Tài cao quý mà vẫn vô sỉ quá, khiến đồng bọn tự nhận thua thì thôi, lại còn để bọn họ tiết kiệm thời gian cho hắn tranh thủ nghỉ ngơi, đúng là không biết xấu hổ”
“Không chỉ không biết xấu hổ thôi đâu, phải là cực kỳ vô sỉ mới đúng. Hắn giả vờ đánh một trận, chẳng tốn tí sức nào, bây giờ còn đòi nghỉ ngơi, dơ hết chỗ nói.”
“Nói gì?” Vương Vũ Hàng hơi tò mò, nhìn Hàn Sâm.
Thực ra Vương Vũ Hàng hao tổn rất nhiều sức lực vào trận chiến với chúa tể kim loại trước đó, hắn vốn không muốn đánh tiếp, định đi về nghỉ ngơi, vừa khéo sao lại gặp Hàn Sâm.
“Để ý Hoa Viên Không Trung giúp ta, ta sợ Tần Tu còn giở thủ đoạn gì đó.” Hàn Sâm ghé sát lại, nói nhỏ với Vương Vũ Hàng.
Hắn không lo cho bản thân, nhưng không yên tâm về người nhà.
“Ta không dám khẳng định tuyệt đối không xảy ra sơ hở gì, nhưng nếu Tần Tu thực sự có mưu kế, chỉ cần ta còn sống thì chắc chắn không một kẻ nào có thể làm tổn thương đến những người trong Hoa Viên Không Trung.”
“Tốt, vậy nhờ cả vào ngươi, nhỡ đâu… Nếu thực sự không chống đỡ nổi, cứ báo cho Tiểu Kim Kim, ta sẽ cho nó tự do sử dụng sức mạnh của nó..” Hàn Sâm nói với vẻ lưỡng lự.
“Hiểu rồi, nếu không phải cực bất đắc dĩ thì ta không quấy rầy tên kia đâu.” Vương Vũ Hàng khế gật đầu, hắn cũng biết cơ thể Tiểu Kim Kim có phần cổ quái.
Trước khi xảy ra đại nạn thú Phá Giới, Tiểu Kim Kim từng mở ra Hoàng Kim Đại Môn, Vương Vũ Hàng không biết trong Hoàng Kim Đại Môn có gì, nhưng hậu quả thì hết sức kinh khủng.
Hoàng Kim Đại Môn chưa được mở ra hoàn toàn nhưng thú Phá Giới chiến đấu cùng Tiểu Kim Kim lại bị tiêu diệt ngay lập tức, đồng thời huỷ diệt hết thảy mấy nghìn dặm xung quanh nó.
May mà khi ấy chiến trường của Tiểu Kim Kim nằm khá xa căn cứ, bằng không e rằng các tinh anh trong Hoa Viên Không Trung đã cùng đi đời với căn cứ rồi.
Từ sau lần ấy, Hàn Sâm đã cảnh báo Tiểu Kim Kim, không cho phép nó tự tiện mở Hoàng Kim Đại Môn. Cái kiểu tấn công trên mọi mặt của cánh cửa này thực sự rất đáng sợ. Tiểu Kim Kim vâng lời Hàn Sâm, nếu Hàn Sâm không cho phép, dù có bị người ta đánh chết thì nó cũng không mở Hoàng Kim Đại Môn.
“Được rồi, ngươi về trước đi.” Dặn dò xong xuôi, Hàn Sâm lùi về sau hai bước, nói.
“Vậy chuyện trong này giao hết cho ngươi. Hãy xử lý tên khốn Tần Tu kia, rồi dẫn Uyển nhi tóc đen trở về.” Vương Vũ Hàng võ vai Hàn Sâm, sau đó chủ động nhận thua, rời khỏi chiến trường.
Rất nhiều người thấy Hàn Sâm lọt vào vòng trong một cách nhẹ nhàng như vậy thì trong lòng cảm thấy cực kỳ bất mãn, đặc biệt là người của thất đại đế quốc vốn đã không ưa Hàn Sâm, không khỏi lên tiếng chế
nhạo hắn.
Hết chương 3426.
Chương 3427. Để ta lên cũng đượcHàn Sâm không thể nghe họ dị nghị những gì, đương nhiên chẳng buồn quan tâm.
Sau khi Vương Vũ Hàng chủ động nhận thua, Hàn Sâm vốn tưởng mình sẽ không tiến vào bốn trận chiến của top tám nhanh như vậy, dù sao hai trận của hắn kết thúc rất chóng vánh, chắc là các chúa tể khác không đánh xong nhanh vậy đâu.
Nhưng khi Vương Vũ Hàng mới rời đi, bức màn vô hình lại sụp xuống, rõ ràng có một trận chiến khác cũng vừa phân định thắng bại.
“Chẳng nhẽ là Tần Tu?” Hàn Sâm cả kinh, Tần Tu là người có khả năng kết thúc trận chiến nhanh hơn hắn.
Nhưng sau khi thấy người đối diện là ai, Hàn Sâm lại hơi thất vọng, thậm chí còn khó chịu hơn lúc gặp Vương Vũ Hàng.
Bởi vì đối thủ vòng tám ăn bốn của hắn lại là Ninh Nguyệt, một người bạn đồng hành cùng đến từ Hoa Viên Không Trung.
Ninh Nguyệt thâm tàng bất lộ, cũng đã đánh bại hai chủ Thiên giới rất mạnh, tiến vào top tám người mạnh nhất, thực lực rất kinh khủng. Song trước đó có quá ít người chú ý đến hắn, không có mấy sinh vật biết hắn lọt vào vòng trong kiểu gì.
“Lại là một nhân loại? Nhân loại này đến từ đâu, sao có thể tiến vào †op tám, tốc độ khủng bố quá.”
“Hắn không nhận thua luôn đâu nhỉ?” “Không phải chứ? Vận may của Hàn Sâm ghê gớm đến thế sao?”
Người bên đại vũ trụ đế quốc bàn tán ầm ï, bọn họ không biết gì về Ninh Nguyệt, nếu không vì trận chiến Bia Gen lần này thì họ thực sự không biết Ninh Nguyệt là ai.
“Ninh Nguyệt, có hứng đánh một trận không?” Hàn Sâm hỏi Ninh Nguyệt, thật ra hắn cũng rất tò mò, không biết Ninh Nguyệt mạnh ra sao.
Ninh Nguyệt lắc đầu nói: “Chắc chắn ta và ngươi sẽ đánh một trận, nhưng không phải là bây giờ. Sau khi ngươi đánh bại Tần Tu, hai ta sẽ giao đấu”
Nghe thấy lời Ninh Nguyệt nói, trong lòng đám người đại vũ trụ đế quốc lập tức nguội lạnh, rõ ràng Ninh Nguyệt cũng muốn chủ động nhận thua.
Một vài cường giả nhân loại đố ky đến mức nổi cáu: “Hàn Sâm là cái thá gì? Ba trận liên tiếp không đánh đã thắng, trận chiến Bia Gen kiểu này cứ để ta lên cũng được.”
“Ai bảo địa vị của người ta lớn cơ chứ, chính thần cấp Huỷ Diệt của miếu Thần Tài, mọi người bằng lòng giữ thể diện cho hắn, nếu không thì sao hắn có thể khiến Vương Vũ Hàng và Ninh Nguyệt chủ động nhận thua?”
“Nói có lý, có ai không muốn để lại đường lui cho con cháu đời sau của mình? Nếu có quan hệ tốt với Thần Tài, sau này có thể thừa hưởng huyết mạch Thần Tài, có ân tình với nhau như này, ta cũng cho thôi.”
Trong đại vũ trụ đế quốc không ít người mồm mép chua ngoa, thậm chí một số cường giả thuộc đại vũ trụ gen cũng cùng chung ý kiến, họ đều cảm thấy Ninh Nguyệt nhận thua là chuyện hiển nhiên.
Hàn Sâm biết Ninh Nguyệt trông thì điềm đạm nhưng thực ra vô cùng cao ngạo, không muốn tỷ thí với Hàn Sâm ngay lúc này.
Ninh Nguyệt mặc áo lông xanh biếc rời khỏi Tam Thập Tam Trọng Thiên, tuy nhận thua nhưng phong thái kiêu ngạo ấy trông rất giống kẻ giành thắng lợi. Hàn Sâm thành công tiến vào top bốn, trở thành một trong bốn người mạnh nhất.
Tuy có rất nhiều vương công quý tộc đại vũ trụ đế quốc cho rằng Hàn Sâm thắng bẩn nhưng cũng đành trơ mắt nhìn Hàn Sâm thăng tiến, cùng lắm chỉ xổ ra vài lời chua ngoa.
Điều gây bất ngờ là Tân Tu không lọt top bốn nhanh như thế. Các cuộc đối chiến khác vẫn chưa kết thúc, Hàn Sâm chỉ đành nán lại chiến †rường của mình, ngồi đợi đối thủ xuất hiện.
Bên ngoài chiến trường, cường giả các chủng tộc đều hướng mắt về phía cuộc chiến của Tần Tu.
Họ vốn nghĩ rằng Tần Tu sẽ là người đầu tiên tiến vào top bốn, nhưng đến tận bây giờ mà Tần Tu vẫn chưa lọt top, điều này khiến họ hết sức †ò mò.
Vừa tập trung xem đã không khỏi sửng sốt.
“Lại là một nhân loại? Trận chiến Bia Gen có nhiều nhân loại thế?” Một cường giả cấp Phá Giới buột miệng thốt lên.
Đối thủ vòng tám chọn bốn của Tần Tu vẫn là một nhân loại, thậm chí cái tên đề trên bia gen còn là hai chữ “Nhân Đế”.
Khi thấy Nhân Đế, trong mắt Tần Tu loé lên một nét kỳ lạ, hắn không ra †ay ngay lập tức như trước đó, chỉ nhìn Nhân Đế chằm chặp, như đang xem xét thứ gì.
“Tần Tu, cuối cùng hai ta cũng gặp nhau.” Nhân Đế chào hỏi Tần Tu giống như vừa được gặp lại một người bạn cũ.
“Giới Vương Thần.” Tần Tu nhíu mày, chăm chú quan sát Nhân Đế, hỏi.
Nhân Đế khẽ lắc đầu: “Chắc ngươi cũng nhìn ra, ta không phải Giới Vương Thần”
“Vậy thì ngươi là ai?” Tân Tu vẫn tập trung nhìn Nhân Đế, hỏi tiếp.
Nhân Đế mặt không đổi sắc, vẫn lạnh nhạt đáp: “Ta là Nhân Đế, thủy tổ của nhân loại trong Tí Hộ Sở.”
“Ra thế, Giới Vương Thần lợi dụng cơ thể ta để chế ra rất nhiều thứ hay ho.” Tần Tu nheo mắt nhìn Nhân Đế.
“Cực kỳ thú vị, nhưng ta là nhân loại.” Nhân Đế bật cười. “Không hẳn thế” Tần Tu nói.
“Có phải nhân loại hay không, không đơn thuần chỉ xem ở gen, mà là chỗ này.” Nhân Đế chỉ vào trái tim mình.
Tần Tu lạnh lùng nhìn Nhân Đế: “Chẳng nhẽ ngươi không biết nguồn gốc của nó là từ ai sao?”
“Biết chứ, nhưng ngươi từ bỏ nó rồi, bây giờ nó thuộc về ta.” Nhân Đế đáp.
“Ta cho phép nó thuộc về ngươi thì nó mới là của ngươi.” Tần Tu nói.
“Nếu ngươi không cho phép thì sao?” Nhân Đế nhìn Tần Tu với vẻ thích thú.
“Cưỡng chế thu hồi nó chẳng phải việc gì khó khăn. Tần Tu nói.
“Ngươi có thể thử xem.” Nhân Đế dám đối địch trực diện với Tần Tu, không hề muốn lui bước.
“Ta vốn định niệm tình Giới Vương Thần mà tha mạng cho ngươi, tiếc thật.” Dứt lời, Tần Tu nâng tay lên, chộp về phía Nhân Đế.
Chưởng này giống hệt chưởng hấp thụ đã Táng Đạo Thiên, lòng bàn †ay hút vạn vật trong đất trời, dường như toàn thế giới bị hắn khống chế trong lòng bàn tay.
Cơ thể không thể thoát khỏi lực hút kinh hoàng ấy, bị hút lại gần bàn †ay Tần Tu.
Nhân Đế sắp sửa theo gót Táng Đạo Thiên, bị hút vào lòng bàn tay Tần Tu. Nhưng đúng khoảnh khắc Nhân Đế bị hút vào đó, thân hình đang bị †hu nhỏ của bỗng phình ra, khôi phục vóc dáng vốn có, hắn áp tay mình lên lòng bàn tay Tần Tu, mười ngón tay và lòng bàn tay dán vào nhau.
Một chuyện làm người khác kinh hãi đã xảy ra, không ai nghĩ rằng sức mạnh của Nhân Đế có thể chống lại Tần Tu, nhưng ngay khoảnh khắc hai tay áp nhau, người thét ra tiếng lại là Tần Tu.
Chỉ thấy áo giáp Hắc Tinh bao quanh người Tần Tu bỗng nhẹ nhàng bay lên như những sợi ánh sáng tinh khiết, giống như hàng ngàn sợi tơ, bay lên người Nhân Đế.
“Sao lại thế này?” Trong Thần điện Gen, chủ Thần điện kinh ngạc bật dậy, nhìn Nhân Đế bằng ánh mắt nghi ngờ.
Ai cũng có thể nhận ra sức mạnh của Tần Tu đang bị người ta hấp thụ ngược lại, nhưng những người bình thường không biết trong đám sức mạnh ấy còn trộn lẫn cả linh lực.
Chủ Thần điện nhìn thấy rất rõ, nếu cứ bị Nhân Đế hút tiếp thì cơ thể và linh hồn của Tần Tu sẽ bị người ta thôn tính hoàn toàn.
Dường như Tần Tu đang muốn thoát khỏi bàn tay Nhân Đế, nhưng hắn càng bộc phát nhiều sức mạnh thì Nhân Đế càng hấp thụ hăng hơn, cứ như thể toàn bộ sức mạnh của Tần Tu vốn luôn là của Nhân Đế. Nhân Đế hấp thụ sức mạnh của Tần Tu một cách thuận lợi, khí tức trên người hắn càng lúc càng mạnh hơn.
“Ra là thế.” Chủ Thần điện xem một hồi, cuối cùng cũng tìm ra manh mối, để lộ vẻ thư thái.
Hết chương 3427.
Chương 3428. Khả năng đáng sợ“Điện chủ đại nhân, rốt cuộc Nhân Đế là ai, sao lại có thể hấp thụ linh hồn và cơ thể của Tần Tu?” Nữ thần Quang Minh kinh ngạc hỏi.
Không chỉ mình nữ thần Quang Minh, mà các Thần Linh cấp Huỷ Diệt cũng trợn mắt há mồm, Tần Tu hình như không có sức chống lại Nhân Đế.
Chủ Thần điện nhìn Nhân Đế bằng ánh mắt phức tạp: “Thật ra không cần kinh ngạc đến thế, rất có thể Nhân Đế chính là một Tần Tu khác.”
“Ý điện chủ đại nhân là gì?” Nữ thần Quang Minh sửng sốt, có phần không hiểu điện chủ đang nói gì.
Điện chủ nói tiếp: “Năm ấy Tần Tu tiến vào đại vũ trụ gen thành công, được Vu tộc bảo vệ mới có thể may mắn sống sót. Sau đó hắn dần dần trưởng thành, tạo lập Thánh Vực, trở thành Thánh Chủ, nhưng hắn không thể đạt được ngưỡng sức mạnh mà mình cần, thậm chí còn lâm vào bình cảnh. Hắn đành phải từ bỏ thân xác của mình, trao chủng gen của hắn cho Giới Vương Thần, vả lại còn đặt linh hồn mình vào trong chiến giáp nguyên thể gen của hội trưởng hội Thần Loạn, muốn kiểm soát chiến giáp nguyên thể gen hòng lợi dụng sức mạnh của nó để giúp linh thể hắn đạt tới cấp Trọng Khải, sau đó khôi phục cơ thể vốn có.”
Nữ thần Quang Minh như có điều thắc mắc, hỏi: “Theo ý đại nhân, Nhân Đế chính là Giới Vương Thần sở hữu cơ thể Tần Tu? Nhưng chẳng phải tên Giới Vương Thần nắm giữ cơ thể Tần Tu đã chết trong cuộc chiến vũ trụ gen rồi sao? Hơn nữa trước khi chết, Giới Vương Thần còn đưa Uyển Nhi và Hàn Sâm đến đại vũ trụ đế quốc, lúc ấy Tam Thập Tam Thiên chưa được mở ra. Dù có là Giới Vương Thần, nếu muốn xé rách kết giới không gian thì hắn cũng phải đền bằng mạnh mình.”
“Đúng vậy, Giới Vương Thần chết thật rồi, thân xác Tần Tu gửi cho hắn cũng đã tiêu vong hoàn toàn, nhưng các ngươi đừng nên quên rằng huyết mạch của Tần Tu và Giới Vương Thần vẫn chảy trong nhân loại ở Tí Hộ Sở.” Điện chủ nói.
“Tất cả chúng ta đều biết đến chuyện này. Sau khi Thánh Vực bị huỷ diệt, Tinh tộc đã mang một vài mẫu gen rời khỏi Thánh Vực, sau đó tự dung hợp với huyết mạch của Tinh tộc, tạo nên nhân loại hỗn huyết ở Tí Hộ Sở. Mặc dù những nhân loại ấy được cho là mang huyết mạch của Giới Vương Thần và Tần Tu, nhưng vì là thí nghiệm của Tinh tộc thực hiện, không phải do chính Giới Vương Thần tạo thành, nên có thể nói đó là một điều ngoài ý muốn. Giống như đám Hàn Sâm, mang huyết mạch của Giới Vương Thần và Tần Tu nhưng rất yếu, huyết mạch yếu ớt như vậy chắc hẳn không thể xuất hiện trong huyết thống di truyền trực hệ của Tần Tu, đúng không?” Nữ thần Quang Minh nói.
“Nếu là sinh sôi một cách tự nhiên thì không thể, nhưng theo ta được biết thì trong Tí Hộ Sở có Huyết Mệnh Giáo, bọn họ tu luyện thuật huyết mạch, có khả năng tinh luyện huyết mạch qua từng đời. Mặc dù các ngươi cũng đã từng gặp thuật gen này, nhưng khi Hàn Sâm và Giới Vương Thần, họ sử dụng chính thuật gen ấy.” Điện chủ nói.
“Có chuyện như vậy ư? Nếu điện chủ đại nhân biết chuyện này, tại sao không cản lại?” Nữ thần Kshana nghỉ ngờ hỏi.
Chủ Thần điện khẽ lắc đầu: “Mặc dù chúng ta được gọi là Thần Linh nhưng thực sự chưa phải Thần có trí tuệ và tài năng toàn diện. Ta biết về sự tồn tại của Huyết Mạch Mệnh thần Kinh nhưng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mà ta thấy chỉ có thể tinh luyện huyết mạch của Giới Vương Thần. Bọn họ truyền thụ cho nhau qua từng đời nhưng không thấy gen của Tần Tu xuất hiện. Song không ngờ Nhân Đế lại là một nhân vật khó lường, hắn tinh luyện huyết mạch Giới Vương Thần đến cực hạn, không biết hắn dùng phương pháp nào mà suy ra tổ hợp gen của Tần Tu.”
Nói vậy thì tên Nhân Đế này không phải thể dung hợp giữa Giới Vương Thần và Tần Tu? Nhưng dù thế thì hắn cũng chẳng thể đánh bại hiện giờ mới đúng chứ. Suy cho cùng thì Tần Tu hiện giờ đã có được chiến giáp nguyên thể gen, lại còn thăng lên cấp Trọng Khải, đây không phải trình độ mà Tần Tu và Giới Vương Thần ngày trước có thể bì kịp.” Nữ †hần Quang Minh cau mày nói.
Chủ Thần điện liếc nhìn Nhân Đế bằng ánh mắt cổ quái: “Điểm đáng sợ của Nhân Đế chính là ở đây, hắn không chỉ khiến cơ thể mình chiếm được gen của Giới Vương Thần và Tần Tu mà còn áp dụng một số thủ đoạn rất ghê gớm lên thân thể này.”
Dừng một chút, chủ Thần điện nói: “Nếu một người bình thường có được cơ thể hiện giờ của Nhân Đế, nhiều lắm sẽ để hai đời Tần Tu cùng xuất hiện thôi. Còn kẻ này lại lợi dụng khuyết điểm gen trên cơ thể Tần Tu để thôn tính ngược lại linh hồn và thể xác của Tần Tu.
“Rốt cuộc hắn đã làm kiểu gì?” Nữ thần Quang Minh vẫn còn một vài thắc mắc.
“Rất đơn giản, cơ thể hắn chính là cơ thể Tần Tu. Có lẽ trên đời này không có người thứ hai có thể hiểu rõ cơ thể Tần Tu như Nhân Đế. Tần Tu từ bỏ thể xác, chỉ đưa thể thuần linh vào chiến giáp nguyên thể gen, mặc dù hắn đã đạt đến cấp Trọng Khải, sử dụng sức mạnh cấp trọng Khải để hồi sinh cơ thể nhưng về bản chất thì nó chỉ là sản phẩm từ sức mạnh cấp Trọng Khải mà thôi, không thể sánh với cơ thể ban đầu.” Điện chủ nói.
“Ý ngài là mức độ hài hoà giữa linh hồn và cơ thể hiện giờ của Tần Tu không bằng với chính cơ thể Nhân Đế. Vậy nên Nhân Đế chỉ cần cho linh hồn Tần Tu tiếp xúc với cơ thể mình, để linh hồn Tần Tu cảm nhận cơ thể thì linh hồn ấy sẽ tự động bị hấp dẫn bởi cơ thể Nhân Đế?” Nữ thần Kshana hỏi.
“Chính xác, đúng thế đấy. Trên đời này chỉ mình Nhân Đế làm được điều ấy. Cơ thể hắn tương đồng với Tần Tu hơn cả Tần Tu, nên chiến giáp nguyên thể gen sẽ coi hắn là Tần Tu, không giúp Tần Tu tấn công hắn. Vì vậy bây giờ Tần Tu hoàn toàn không có cách nào để đối chọi với Nhân Đế, chỉ có thể mặc cho Nhân Đế hút mất linh hồn.
Chủ Thần điện cảm khái: “Tên Nhân Đế này quả là nhân tài. Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh của hắn có thể nuốt chửng sức mạnh huyết mạch, cứ tiếp tục như vậy, đừng nói là linh hồn, ngay cả cơ thể mới tạo thành cũng sẽ bị Nhân Đế hút mất thôi.
“Đó chẳng phải là một chuyện tốt ư? Tần Tu bị Nhân Đế hấp thụ, trên thế gian không còn Tần Tu nữa, chúng ta không cần lo lắng Tần Tu có nổi điên khởi động lại đại vũ trụ hay không.” Nữ thần Quang Minh nói.
“Có lẽ thế.” Rõ ràng điện chủ không đồng tình với ý kiến của nữ thần Quang Minh.
Nữ thần Kshana nói: “Chưa chắc đâu, sở hữu một sức mạnh khủng khiếp nhưng vẫn luôn ẩn nhẫn không phát huy hay để lộ ra, nhẫn nhịn biết bao năm, cuối cùng đã chờ đến ngày Tần Tu chân chính xuất hiện, lập tức cướp hết những gì Tần Tu đang có, giống như ngồi mát ăn bát vàng vậy. Với sự nhãn nại và mưu mô này, e rằng tên Nhân Đế còn đáng sợ hơn cả Tần Tu, không ai trong chúng ta biết hắn muốn làm gì, nói không chừng hắn còn điên cuồng hơn Tần Tu ấy chứ”
Nghe xong, nữ thần Quang Minh quay sang nhìn điện chủ, như đang suy tư điều gì: “Điện chủ đại nhân, đây không phải điều ngài đang lo lắng sao?”
Điện chủ đáp: “Đây không phải điều ta lo nghĩ, chỉ hơi lo thôi.” “Lo gì vậy?” Nữ thần Kshana nhanh mồm nhanh miệng hỏi thẳng.
Chủ Thần điện nói: “Huyết mạch Trọng Khải của Thần đại nhân, chiến giáp nguyên tể gen của hội trưởng hội Thần Loạn, hai thứ này có thể coi là hai thái cực sức mạnh. Tần Tu được Thần đại nhân và hội trưởng hội Thần Loạn quan tâm nên mới có thể dung hợp cả hai vào một thân thể, nhưng cũng chưa đến mức hoàn mỹ không tỳ vết, trong đó vẫn còn chút khuyết điểm. Ta chỉ lo nếu Nhân Đế hấp thu cả cơ thể và linh hồn Tần Tu…”
Điện chủ không nói tiếp lời nào, nhưng tất cả Thần Linh đều hiểu ý hắn, họ cùng nghĩ đến hậu quả, không khỏi rùng mình.
Hết chương 3428.
Chương 3429. Đối thủ mớiNếu Nhân Đế thành công thì không sao. Nếu để Tần Tu chiếm ngược lại cơ thể Nhân Đế, hoàn toàn dung hợp hai người với nhau, bù đắp vào các khuyết điểm trên gen, hậu quả sau đó sẽ rất đáng sợ, dù là Thần Linh cũng phải rùng mình.
“Nếu Tần Tu thôn tính ngược lại Nhân Đế, vậy dù cho Bảo Nhi có dung hợp thành công với hạt giống gen một cách hoàn mỹ thì xác suất đánh bại Tần Tu trên lý thuyết chỉ còn lại một nửa, đành trông mong vào vận khí mà thôi. Nhưng bàn về năng lực chiến đấu và kinh nghiệm thì Bảo Nhi hoàn toàn không thể bì kịp Tần Tu, xác suất thực tế sẽ giảm sút nhiều hơn nữa.” Điện chủ nói.
“Nếu Nhân Đế là người như vậy thì thà giết quách từ sớm cho xong chuyện.” Nữ thần Kshana nói với giọng căm hận.
Nữ thần Quang Minh gượng cười, nói: “Nhân Đế ẩn nhẫn nhiều năm như vậy mà chính chúng ta còn không nhận ra tí manh mối nào, với sự mưu mô và trí tuệ ấy, nói giết hắn thì dễ hơn làm.”
“Chuyện đến nước này, nghĩ nhiều vô ích, cứ chờ đợi kết quả thôi, bất kể là ai thắng thì chúng ta cũng cần sẵn sàng nghênh chiến. Nếu Nhân Đế thực sự chiến thắng thì cũng chưa hẳn là một chuyện tốt.” Điện chủ nói.
Đám Thần Linh hiểu ý hắn, Tần Tu giành thắng lợi là một kết quả vô cùng †ồi tệ, nhưng không ai biết Nhân Đế nghĩ gì, có lẽ Nhân Đế tháng thì mọi thứ còn tệ hơn nữa.
“Vâng, đại nhân.” Chúng Thần Linh đồng thanh tuân lệnh.
Trong Tam Thập Tam Thiên, mười ngón tay của Tần Tu và Nhân Đế dán vào nhau. Từng đợt ánh sáng linh hồn tuôn ra hỏi cơ thể Tần Tu, trông như một đám mây trắng cùng bay về phía Nhân Đế, trong đo có cả những sợi tơ hồng, hình như là tia máu.
Vì hấp thụ linh hồn Tần Tu nên cơ thể Nhân Đế xảy ra rất nhiều sự biến đổi kỳ lạ.
Máu trong cơ thể Nhân Đế vốn có màu xanh, sau khi hấp thụ ánh sáng đỏ và trắng, máu của hắn dần dần chuyển từ màu xanh sang sắc đỏ, da dẻ cũng bắt đầu trở nên trắng sáng.
Huyết Mệnh Giáo Thánh Đồ đều là Lam Huyết không thể tu luyện thuật gen, chỉ có thể chiến đấu bằng sức mạnh Lam Huyết.
Sức mạnh Lam Huyết đến từ Giới Vương Thần, khi ở đại vũ gen, nó sẽ chịu sự áp chế của quy tắc vũ trụ.
Lúc này dòng máu xanh đã biến thành đỏ, điều đó chứng tỏ huyết mạch Nhân Đế đang thay đổi Tần Tu.
Nhưng không lâu sau, dòng máu đang chuyển sang màu đỏ không hề biến thành màu đỏ thực sự, trái lại, đổi thành màu tím, đó là một màu tím huyền bí.
Khi Nhân Đế hấp thụ được càng nhiều sức mạnh cũng là lúc máu của hắn càng trở nên trong suốt, giống như thạch anh tím vậy, thậm chí mái tóc dài và con ngươi màu đen của hắn đã bắt đầu chuyển thành sắc tím.
Sắc tím này rất giống với A Tu La, nhưng lại có chút khác biệt nhỏ, khiến người ta cảm thấy đáng sợ hơn nữa.
Ngay cả nhiều Thần Linh trong Thần điện Gen cũng thấy tim mình đập nhanh sau khi thấy sắc tím này.
“Có lẽ Nhân Đế đã thắng, đó thực sự không phải là một tin tốt.” Có Thần Linh bắt đầu lo lắng.
Hai đại vũ trụ cũng xôn xao cả lên, dù là đại vũ trụ gen hay đại vũ trụ đế quốc đều thấy rất khó tin rằng Tần Tu bị một kẻ không có tiếng tăm khống chế, thậm chí hắn còn bị rơi vào thế hạ phong.
“Trời ạ! Đó chính là Thánh Chủ mà, tại sao hắn lại bị một tên vô danh tiểu tốt đánh bại chứ?” Một sinh vật bên đại vũ trụ gen bàng hoàng thốt lên.
“Tần Tu không thể bị đánh bại, đúng không?” Rất đông cường giả bên đại vũ trụ đế quốc thầm thấp thỏm, vẫn ôm một tia hy vọng, không thể chấp nhận việc Tần Tu sẽ bị đánh bại.
Đây là Tần Tu, người vĩ đại nhất ở bảy đại đế quốc, trải qua vô số năm tháng ở đại vũ trụ đế quốc cũng chỉ có mình Vô Vi Đạo Tổ có thể đứng xêm xêm với hắn. Người của đại vũ trụ đế quốc thực sự không thể tin nổi hắn sẽ thua.
Nhưng dù Tần Tu có bộc phát sức mạnh thế nào thì trước sau vẫn chẳng thể thoát khỏi Nhân Đế, hắn bị Nhân Đế hấp thụ một lượng sức mạnh rất lớn, sức chống cự càng lúc càng yếu đi.
Răng rắc!
Mũ giáp của áo giáp Hắc Tinh rũ xuống, có vẻ nó đã mất đi chỗ dựa, cả bộ áo giáp Hắc Tinh không đứng thẳng được nữa, trông như biến thành một xác rỗng.
Hai màu ánh sáng trắng và đỏ sót lại ít đến thảm thương, lũ lượt bay về phía Nhân Đế.
Lúc này, ánh sáng tím đang vấn vít xung quanh Nhân Đế, tựa như Ma thần giáng thế, ánh mắt hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, nhưng lại như nét khinh miệt của bậc đế vương, như thể toàn thế gian đang quỳ rạp dưới chân hắn, song hắn chẳng buồn ngó ngàng tới.
Cuối cùng, không còn tia sáng trắng đỏ nào bay ra từ áo giáp Hắc Tinh nữa, Nhân Đế buông phần hộ thủ của áo giáp Hắc Tinh, kéo nhẹ, áo giáp Hắc Tinh tiện đà, lập tức bay đến bên hắn.
Nguyên bộ áo giáp bị tháo rời, các bộ phận tự động mở ra, bao lên người Nhân Đế. Chỉ trong chớp mắt, Nhân Đế đã biến thành hình thái khi được áo giáp Hắc Tinh bao bọc.
Nhưng khác với Tần Tu khi trước, khuôn mặt hắn không bị áo giáp che kín hoàn toàn, mái tóc dài bồng bềnh như hào quang màu tím được thả bên ngoài.
“Bây giờ hắn là Tân Tu hay Nhân Đế?” Nữ thần Quang Minh cảm thấy tim đã mất kiểm soát, đập loạn xạ. Trở thành Thần Linh biết bao năm rồi, có lẽ nàng sắp quên cảm giác sốt ruột và thấp thỏm này.
Hai đại vũ trụ chính phản, vô số sinh linh cùng tập trung nhìn lên bia gen, bọn họ cũng muốn biết kết quả ra sao.
Hai cái tên sáng bừng trên bia gen, Tần Tu và Nhân Đế, đột nhiên bị dập tắt mất một, tên của Tần Tu tắt ngúm, chỉ còn lại cái tên Nhân Đế †oả sáng trên vạn giới.
“Sao lại thế?” Hội Thần Loạn nhộn nhạo xôn xao, dù là thành viên mới hay thành viên kỳ cựu, bất kể là kẻ trung thành với Tần Tu hay bất đồng ý kiến với hắn đều tỏ ra kinh hãi.
Trong thời gian ngắn mà Tần Tu lên làm hội trưởng hội Thần Loạn, hắn đã dùng sức mạnh vô hạn của mình để chỉ cho họ thấy đâu mới là cường giả thực thụ.
Nhưng lúc này sự tồn tại cho bọn họ cảm giác vô địch đã bị đánh bại vậy đấy, thua bởi một kẻ họ chưa từng nghe danh.
ư”
“Từ nay thế gian này chỉ có Nhân Đế.” Hắn chỉ nói một câu lạnh nhạt, nhưng vô số sinh linh của chư thiên vạn giới lại không có mấy ai nghe hiểu hàm ý trong câu nói ấy.
Song tất cả mọi người đều hiểu rằng một thời đại mới đang sắp đến rồi.
Huyết Mệnh Giáo hoan hỉ mừng vui, rất nhiều thánh đồ của Huyết Mệnh Giáo bật khóc, bọn họ đã chịu khổ, nhẫn nhục qua bao nhiêu thế hệ, truyền thừa qua từng đời, thời nào cũng phải cung cấp huyết mạch cho Nhân Đế.
Đổ ra máu và nước mắt của biết bao thế hệ, cuối cùng hôm nay đã được đáp lại.
Nhân Đế đánh một trận đã khiến thiên hạ bàng hoàng, đoạt được cơ thể và linh hồn của Tần Tu, từ nay về sau hắn sẽ là kẻ vô địch trong vũ trụ. Huyết Mạch Giáo ắt sẽ trở thành tôn giáo đứng đầu vũ trụ, bọn họ chính là công thần khai giáo, sau này họ sẽ có chỗ đứng trong đại vũ trụ.
Hàn Sâm kẹt ở chiến trường, không thấy trận chiến giữa Tần Tu và Nhân Đế, hắn không hề biết đối thủ mình muốn đánh bại đã bị Nhân Đế tiêu diệt.
AmI Hàn Sâm đã đợi rất lâu, cuối cùng kết giới không gian vô hình cũng sụp xuống, điều đó có nghĩa là đối thủ mới của hắn đã xuất hiện.
Hết chương 3429.
Chương 3430. Tử Vi“Chỉ có bốn người có thể đi tới bước này, dù trận này không gặp Tần Tu, thì trận tiếp theo nhất định là Tần Tu.” Lúc này, Hàn Sâm không còn quan tâm đối thủ gặp phải là ai nữa.
Tầm mắt hắn nhìn về phía khu vực mở ra, đi thấy một bóng người đang đi tới từ trong đám mây, khiến Hàn Sâm hơi giật mình.
Thần quang của bóng dáng chói mắt, giống như mặt trời thiêu đốt trên không, rõ ràng là một vị Thần Linh, nhưng Hàn Sâm không nhận ra Thần Linh này phương nào, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc.
“Quái lạ, ta đã nhìn thấy mười hai vị Thần cấp Hủy Diệt và chủ Thần điện, sao ta chưa từng thấy vị này?” Hàn Sâm nhìn vị thần đó, nhưng trong đầu lại nhanh chóng nghĩ: “Cho dù là mười hai vị thần cấp Hủy Diệt, muốn tiến vào vòng bán kết cũng không dễ, mà vị Thần Linh không có danh tiếng gì này lại lọt được vào, đúng là có chút kỳ quái.”
Thần Linh khác với các sinh vật khác, bọn họ sinh ra nhờ vào Thần miếu và gen Thần, đẳng cấp của Thần miếu và gen Thần càng cao thì năng lực của Thần Linh càng mạnh, rất khó tin một vị Thần vô danh sẽ làm được tới trình độ này.
Vị thần đó là một người đàn ông, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao thẳng, hoàn mỹ không chê được, nếu là đàn ông nhìn cũng khó phát hiện ra khuyết điểm.
“Các hạ là Thần Linh ở dưới trướng Thần điện Gen?” Hàn Sâm có chút nghỉ hoặc, vị Thần này là dã Thần, nếu không thì đúng là không giải thích được, tại sao hắn có thể đạt tới bước này.
Thần Linh đó khẽ gật đầu nói: “Đúng thết”
Câu trả lời này có chút ngoài dự đoán của Hàn Sâm, Hàn Sâm hơi hơi sửng sốt, sau đó liền hỏi: “Xưng hô thần hiệu của các hạ thế nào?”
Thần Linh cười nhẹ đáp: “Ta chỉ là một tiểu Thần Linh thiếu kinh nghiệm, là Thần Linh cấp Hủy Diệt cấp thấp nhất, cho dù nói tên thần hiệu, e là đại nhân Kim Tệ ngươi chưa từng nghe qua.”
“Nếu các hạ không nói, ngươi làm sao biết ta chưa từng nghe qua?” Hàn Sâm cũng cười nói, nhưng trong lòng thầm thấy kì lạ: “Một vị Thần Linh cấp Hủy Diệt thật sự có thể lọt vào nhóm bán kết?”
Vị Thần Linh không trốn tránh nữa, báo thần hiệu của hắn: “Tên ta là Tử Vi, không biết Kim Tệ đại nhân đã nghe nói chưa?”
Hàn Sâm lục tìm trong trí nhớ bản thân nhưng không có ấn tượng gì cả, thực sự hắn chưa từng nghe nói qua một vị Thần Linh như vậy.
Hàn Sâm nói: “Sau ngày hôm nay, ta sẽ nhớ tới thần hiệu này.”
Tử Vi nở nụ cười, giống như ánh nắng ấm áp mùa xuân làm người ta say mê: “Kim Tệ đại nhân, không cần khách sáo, Tử Vi đấu một trận với Kim Tệ đại nhân cũng là vinh dự của Tử Vi, xin đại nhân chỉ giáo cho ta.”
Ngay khi Tử Vi nói câu này, rất nhiều sinh linh trong hai đại vũ trụ đều cũng thở phào nhẹ nhõm, trước đó đã có kinh nghiệm ba lần, lại nghe thấy Tử Vi gọi Hàn Sâm là đại nhân, bọn họ thực sự sợ Tử Vi từ bỏ giống như đám người Vương Vũ Hàng.
“Ta chỉ đang nói, vận may của Hàn Sâm không phải lúc nào cũng tốt như vậy, cuối cùng hắn vẫn phải bộc lộ thực lực chân chính ra.”
“Tử Vi là một vị Thần Linh cấp Hủy Diệt thật sao? Làm sao một vị Thần Linh cấp Hủy Diệt lại có sức mạnh khủng khiếp đến mức lọt vào bán kết? Chẳng nhẽ vận may của hắn tốt như Hàn Sâm, tất cả các đối thủ đều chọn thua sao?”
Mọi người không chỉ quan tâm đến Hàn Sâm, mà còn tò mò về vị Tử Vi, vị Thần Linh mà họ chưa bao giờ nghe nói đến.
Hàn Sâm nói rồi làm động tác mời, ra hiệu cho Tử Vĩ ra tay trước: “Chỉ giáo thì không dám, chỉ cần cố gắng hết sức.”
“Nếu thế thì Kim Tệ đại nhân ngươi phải cẩn thận.” Tử Vi nói xong, thần lực trên người tăng lên, hóa thành một màn sao dày đặc, bao phủ toàn bộ chiến trường.
Không trung của Tam Thập Tam Thiên vốn không trăng, không sao, không mặt trời, nhưng lúc này ánh sao lại sáng ngời. Hàn Sâm nhìn kỹ lại thấy kinh ngạc, những vì sao đó không phải là vật hư ảo do thần lực ngưng tụ thành, mà là hàng loạt tinh cầu chân chính, nhiều tinh cầu đều bừng bừng sức sống, có thể sinh mệnh sinh sôi nảy nở phong phú.
“Lấy thần lực diễn hóa ra vũ trụ tinh không, gã này chắc chắn không phải là Thần Linh cấp Hủy Diệt.” Trong lòng Hàn Sâm thầm thấy sợ hãi.
Tử Vi vẫn chưa ra tay với Hàn Sâm, sức mạnh thân thể của Hàn Sâm cũng chưa bị kích phát nên không thể thăm dò được thực hư của những tinh cầu đó, nhưng chỉ thanh thế như vậy thôi cũng đã không phải thứ mà Thần Linh cấp Hủy Diệt có thể tạo ra.
“Mời Kim Tệ đại nhân nhìn cho kỹ, một chiêu này của ta gọi là Tinh La Kỳ Bố.” Trong lúc Tử Vi nói chuyện, sao trời khắp nơi đều biến ảo, di chuyển như vật sống vậy.
Ánh sáo đầy trời đan xen vào nhau, trút xuống người Hàn Sâm.
Hàng vạn hàng nghìn ánh sao đan vào với nhau, người của Hàn Sâm bị chôn vùi ngay tức khắc. Nhưng điều khiến Hàn Sâm thấy kinh ngạc là, ánh mắt sau khi hắn bị kích phát lực lượng lại không tìm được sơ hở trong hàng vạn hàng nghìn ánh sao ấy.
Mỗi một ngôi sao đều có tinh quang và thuộc tính khác nhau, trong hàng vạn hàng nghìn hành tinh ấy lại không có tinh quang và thuộc tính của hai tỉnh cầu nào là giống nhau hoàn toàn, cứ như thể tinh quang trong tinh không này đã bao hàm tất cả thuộc tính trong tinh không rồi vậy.
Xích trật tự tinh quang của hàng vạn hàng nghìn loại thuộc tính đan vào nhau, cứ như một quy tắc vũ trụ hoàn chỉnh, không có chút thiếu sót và sơ hở nào.
“Nếu không có sơ hở, vậy cũng chỉ đành dùng lực để phá thôi.” Hàn Sâm ánh mắt chăm chú, hai tay ngưng tụ ra lực lượng, nghênh đón sao trời, hắn muốn bạo lực đánh vỡ tinh quang đan vào nhau kia.
Tinh quang vô cùng vô tận trút xuống, tiếp xúc với lòng bàn tay của Hàn Sâm, Hàn Sâm bỗng có hơi ngẩn ra, bởi vì hình như bên trong những tinh quang khủng bố mạnh mẽ kia lại chẳng có chút lực lượng nào. Sau khi rơi xuống bàn tay hắn thì soi sáng lòng bàn tay của hắn như ánh sáng bình thường, chiếu cho bàn tay của hắn muôn tía nghìn hồng, nhưng lại không có chút lực phá hoại nào.
Hàn Sâm rùng mình trong lòng, bởi vì hắn phát hiện, không phải là cơ thể của hắn miễn dịch với lực lượng của đối phương, mà là trong ánh sáng kia vốn đã chẳng có lực lượng rồi, nó giống như cái bóng hư ảo vậy.
Nếu Hàn Sâm không nhìn ra thì cũng thôi, nhưng đến cả cơ thể của Hàn Sâm cũng bị cái bóng ảo ảnh kia lừa, tự động bị kích phát lực lượng, chuyện như vậy Hàn Sâm mới thấy lần đầu tiên.
Đến những cường giả như Ma Tổ A Tu La cũng còn không lừa được cơ thể này của Hàn Sâm, mà gã tên Tử Vi này lại làm được một cách dễ dàng, điều này quả thực là quá đáng sợ.
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Hàn Sâm nhìn chăm chú vào Tử Vi hỏi, hắn chẳng tin Tử Vi chỉ là một Thần Linh cấp Phá Hoại nhỏ nhoi đâu, trong vũ trụ hoàn toàn không có Thần Linh cấp Phá Hoại lợi hại như thế, cho dù có thì cũng đã thăng lên cấp Hủy Diệt từ lâu rồi.
“Kim Tệ đại nhân đúng là hay quên, tiểu thần Tử Vi” Tử Vi dứt lời, thần quang trên người biến đổi, đồng thời nói: “Xin Kim Tệ đại nhân hãy chú ý, một chiêu này của ta Đấu Chuyển Tinh Di.”
Theo sự biến hóa của thần quang trên người Tử Vi, chư thiên tinh thần cũng biến ảo theo, lại trút xuống tinh diệu được hình thành từ hàng vạn hàng nghìn ánh sao đan vào nhau.
Hàn Sâm cũng không thấy nóng lòng vì phán đoán sai lầm trước đó, cũng không tỏ ra lơ là, hắn lại giơ tay lên đón đỡ tinh diệu, nhưng rồi hắn lại phát hiện nhưng tinh diệu kia vẫn chẳng hề có lực lượng, vẫn như ảo ảnh hư vô.
Tử Vi tung hết chiêu này tới chiêu khác, một hơi sử dụng tận bảy chiêu, chiêu nào cũng đều không chứa bất kỳ lực lượng gì, nhưng hắn dùng liên tục bảy lần thuật ảo ảnh này thì cơ thể của Hàn Sâm cũng bị lừa bảy lần liên tục.
Hết chương 3430.
Chương 3431. Bại lộ sơ hởSắc mặt của Hàn Sâm trầm xuống, từ sau khi thân thể của hắn tiến hóa thì đây là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, hắn không nhìn thấu được thực hư của Tử Vi, cả người Tử Vi như bị bao phủ trong sương mù vậy.
Dù là cái kẻ có được lực lượng từ di thể của cha Bảo Nhi - Ma Tổ kia thì cũng rất khó lừa được Hàn Sâm, nhưng Tử Vi lại làm được.
“Thuật Hư Huyễn này quả là lợi hại, nhưng ngược lại đối với ta thì lại là một chuyện tốt, có thể lừa gạt được thân thể của ta, làm ta có được lực lượng chủ động xuất kích.” Sau khi bị ảo thuật lừa liên tiếp bảy lần, cuối cùng Hàn Sâm cũng quyết định chủ động xuất kích.
Ở ngay lúc Tử Vi lại làm tinh thần lóe lên, thì lực lượng trên người Hàn Sâm bộc phát, trong nháy mắt đã đến trước mặt Tử Vi, nện một quyền vào lồng ngực hắn.
Lực lượng mà một quyền này của Hàn Sâm ngưng tụ ra có ẩn chứa lực lượng của Động Huyền Kinh, lực Động Huyền mạnh mẽ khiến bánh răng vũ trụ của khu vực gần đó cũng ngừng chuyển động.
Lúc trước Hàn Sâm đã chứng thực từ trên người Ma Tổ, dù là lực Nhân Quả thì cũng có thể bị lực lượng của Động Huyền Kinh giam cầm hoàn toàn.
Ở trong lực lượng của Động Huyền Kinh, mặc kệ là phong hỏa lôi điện hay là thời gian và không gian, hết thảy đều ngưng vận chuyển, hiển nhiên cũng bao gồm cơ thể của Tử Vi.
Nhưng khoảnh khắc mà nắm đấm của Hàn Sâm sắp đánh vào người của Tử Vi thì hắn lại nở một nụ cười quỷ dị, thân thể vốn đã dừng lại bất động giờ lại bắt đầu chuyển động, hơn nữa còn nhanh đến không thể tin nổi, trong nháy mắt đã sượt qua nắm đấm của Hàn Sâm, và rồi ngón tay nhấn về phía bụng của Hàn Sâm.
Phản ứng của Hàn Sâm cũng không chậm, ấy nhưng lại không tránh được một chỉ đó, bị Tử Vi nhấn một cái vào phần eo.
Lực lượng của một chỉ này không phải hư ảo như những tinh quang kia, Hàn Sâm cảm thấy eo như bị kim đâm, một cảm giác tê lan khắp toàn thân.
Mười ngón tay của Tử Vi như kiếm, bao phủ cả người Hàn Sâm, muốn nhân lúc người của Hàn Sâm nhức mỏi thì phát động thế công cuồng bạo, một đòn đánh bại Hàn Sâm.
Hàn Sâm thấy kinh ngạc trong lòng, cho tới bây giờ người có thể làm tổn thương được thân thể của hắn cũng chỉ có một mình Tử Vi.
Nhưng dù lực lượng của Tử Vi mạnh thì vẫn không thể làm hắn mất đi lực khống chế đối với thân thể. Hàn Sâm cố kìm cảm giác tê dại kia lại, bóng người di chuyển, mười ngón tay giống kiếm chém ra, đón đỡ mười ngón tay của Tử Vi.
Tử Vi thấy Hàn Sâm vẫn phản kích được thì trong mắt toát lên sự kinh ngạc, người hắn lướt đi như gió mát, cũng không định liều mạng với Hàn Sâm.
Hàn Sâm hiển nhiên không chịu để Tử Vi cứ rút như vậy, nhưng khi hắn muốn truy kích thì lại phát hiện lực lượng của bản thân đã mất, không đuổi kịp được Tử Vi nữa.
“Chuyện gì xảy ra thế? Sao người của ta lại phán định là hắn vô hại với †a?” Hàn Sâm cau mày suy tư.
Tử Vi thì lại đứng ở chỗ cách đó không xa nhìn Hàn Sâm cười nói: “Quả thế, thân thể của ngươi cần lực lượng của đối phương kích thích thì mới bộc phát ra được lực lượng tương ứng. Nếu ta không ra chiêu thì cơ thể của ngươi sẽ chẳng khác gì phế vật.”
Lời này vừa nói ra đã khiến cả hai vũ trụ xôn xao dậy sóng.
“Đùa đó à? Dầu gì Hàn Sâm cũng là Thần Linh cấp Hủy Diệt, những gì mà Tử Vi nói là chuyện đâu thể đúng không?”
“Cần lực lượng của đối phương thì mới kích thích được lực lượng của thân thể, đây là thể chất gì thế?”
“Thật hay giả vậy?”
Mọi người nghị luận lao nhao, còn Hàn Sâm thì lại bình tĩnh nhìn Tử Vị, trong lòng hắn mặc dù thấy có hơi kinh ngạc khi Tử Vi có thể nhìn thấu được trạng thái của thân thể hắn, nhưng rồi cũng không có cảm xúc dư thừa nào khác.
Hàn Sâm vốn cũng không nghĩ tình hình cơ thể của bản thân sẽ giấu được tất cả mọi người, dù cho bây giờ Tử Vi không phát hiện thì rồi tới lúc đánh với Tần Tu, hắn cũng sẽ phát hiện ra manh mối.
“Kim Tệ đại nhân, điều ta nói có đúng không?” Tử Vi mỉm cười hỏi. “Ngươi nói đúng rồi.” Hàn Sâm không phủ nhận, gật đầu đáp.
“Cái gì? Lại là thật ư? Nếu nói thế thì chỉ cần đối thủ của Hàn Sâm không bộc phát lực lượng, vậy thì Hàn Sâm sẽ chẳng có lực lượng để chiến đấu. Người như vậy mà lại vào được bán kết, có buồn cười quá không thế?”
“Ta đã nói rồi mà, Hàn Sâm chỉ dựa vào nhân mạch thôi, nếu không với thực lực của hắn thì hắn vào bán kết thế nào được. Tên Vương Vũ Hàng kia còn mạnh hơn hắn nhiều, đúng là thấy tiếc cho một nhân tài như Vương Vũ Hàng, dừng bước lại ở top mười sáu vì Hàn Sâm.”
“Không thể nào, lực lượng của Kim Tệ đại nhân mạnh mẽ sẵn rồi, không thể nào có chuyện như vậy được, chắc chắn là nhầm lẫn ở đâu đó”
Khắp mọi nơi trong vũ trụ đều vang lên những tiếng kêu đầy kinh ngạc, tin tức kia thực sự là quá kinh người.
“Thôi xong rồi, Tam Mộc bị lộ tẩy hết rồi.” Bên trong Hoa Viên Không Trung, Đường Chân Lưu lo lắng nói.
Kỷ Yên Nhiên cũng thấy căng thẳng trong lòng, trạng thái thân thể của Hàn Sâm như vậy, không bị nhìn thấu thì không sao, nhưng bị nhìn ra rồi thì gần như là mất khả năng chiến thắng.
“Nếu đã vậy, xem ra hôm nay Kim Tệ đại nhân ngươi không thắng được rồi.” Tử Vi vẫn ăn nói nhẹ nhàng như thế.
Hàn Sâm lại lắc đầu nói: “Không, ta chắc chắn sẽ thắng.”
“Nếu Kim Tệ đại nhân tự tin như vậy, thế thì ngươi nói cho ta biết đi, ngươi sẽ thắng bằng cách nào?” Tử Vi cũng không cười nhạo, nghiêm túc hỏi.
“Giống như ngươi đã nói đó, thân thể của ta cần lực lượng của ngươi kích thích thì mới bộc phát ra được lực lượng. Nếu ngươi không sử dụng lực lượng thì đương nhiên ta cũng không thể bộc phát ra lực lượng, nhưng nếu ngươi không dùng tới lực lượng thì ngươi cũng không thắng được, mà nếu ngươi dùng tới lực lượng thì người thắng sẽ là ta.” Hàn Sâm nói.
“Vậy thì chưa chắc.” Tử Vi lại tỏ ra như bản thân đã đoán được từ trước.
“Ồ, thế thì ta rất muốn biết, ngươi muốn thắng ta bằng cách nào” Hàn Sâm nhìn Tử Vị nói, nhưng trong lòng thì lại nghĩ Tử Vi muốn làm thế nào.
“Kim Tệ đại nhân ngươi quên mất ảo ảnh tinh quang ban nãy rồi sao? Vậy hãy để ta biểu diễn lại một lần nữa cho ngươi xem đi, nó cũng không phải chỉ là ảo ảnh thôi đâu.” Tử Vi nói xong thì thần quang trên người hắn sáng chói.
Vì sao khắp trời tỏa ra hào quang sáng chói, một loạt ánh sao trút xuống từ trên trời, đan xen như bàn cờ trút xuống người Hàn Sâm.
Nhưng tinh quang của lần này khác hẳn với ban nãy, bởi vì những ánh sao kia không kích thích lực lượng trên người Hàn Sâm, hiển nhiên là cơ thể của hắn đã phán định những ánh sao kia vô hại với hắn.
Cái này làm đáy lòng của Hàn Sâm thấy chấn động, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Một giây sau, ánh sao rơi xuống người Hàn Sâm, mà hắn lại không bị kích phát lực lượng trong người, nên chẳng thể né được những ánh sao đó.
“AI” Hàn Sâm kêu lên thảm thiết.
Một loạt ánh sao giống như ánh đao lưỡi kiếm xuyên qua người Hàn Sâm, đánh người Hàn Sâm bay ra ngoài.
Những chỗ bị ánh sao dính lên, Hàn Sâm cảm thấy trên người rát đau, giống như bị roi quất vậy.
Ngàn vạn ánh sao trút xuống như ngàn vạn sợi roi sắt quất lên người Hàn Sâm, Hàn Sâm đau tới gần như cắn nát răng.
Dù người Hàn Sâm như bị roi quất nhưng lực lượng trong người hắn lại vẫn không bị kích hoạt, cơ thể này vẫn phán định hắn không gặp nguy hiểm.
Hàn Sâm đã xác nhận được suy đoán ban nãy của chính mình, lực lượng của Tử Vi quả thật có thể lừa gạt được thân thể của hắn.
Hết chương 3431.
Chương 3432. Lai lịch của Tử ViBiết Hàn Sâm thân thể có vấn đề cũng không khó, nhưng mà có thể lừa gạt thân thể của hắn, khiến hắn sau bị thương mà lực lượng trong cơ thể vẫn không bị kích hoạt, thì đúng là có hơi đáng sợ.
May dù cơ thể của Hàn Sâm không bộc phát lực lượng, nhưng cường độ của cơ thể lại mạnh vô cùng, nên khi ngàn vạn ánh đao trút xuống người hắn thì cũng chỉ để lại vết đỏ trên da của hắn thôi.
Bị thương thì không nặng, thống khổ Hàn Sâm cũng chịu được, nhưng không nghĩ ra được cách nào để thắng mới là đáng sợ nhất.
Nếu có thể sử dụng thuật gen thì Hàn Sâm sẽ có chục ngàn cách để phá giải tinh quang của Tử Vi, nhưng mà bây giờ hắn lại không làm được gì.
“Hàn Sâm hắn ổn chứ?” Bên trong Hoa Viên Không Trung, Đường Chân Lưu hỏi với vẻ có hơi lo lắng.
Hoàng Phủ Tĩnh thì lại không nói nhảm như vậy, hắn nhìn Hàn Vũ Phi ở một bên hỏi: “Hàn tỷ, ngươi có biết lai lịch thật của Tử Vi không?”
Cho dù là ai thì cũng nhìn ra được, Tử Vi chắc chắn không phải Thần Linh cấp Phá Hoại như hắn đã nói, năng lực thế này, dù là Thần Linh cấp Hủy Diệt thì cũng rất khó bằng được.
Hàn Vũ Phi trầm ngâm chốc lát nói: “Chưa từng nghe nói về Thần Linh này, theo ta được biết, bên trong mười hai vị Thần Linh cấp Hủy Diệt chắc chắn không có hắn. Nhưng nhìn thân thể của hắn thì đúng là linh thể của Thần Linh rồi, hắn đúng là Thần Linh.”
“Không phải Thần Linh cấp Hủy Diệt, chẳng nhẽ hắn là Thần Linh cấp Trọng Khải hay sao? Không phải Hàn Sâm đã nói, người có huyết mạch của Thần Linh cấp Trọng Khải chỉ có năm người sao? Trong đó không bao gồm Tử Vi này à?” Đường Chân Lưu hỏi.
Hàn Vũ Phi cau mày không nói, hiển nhiên nàng cũng không nghĩ ra được lai lịch của Tử Vĩ.
Mà ở trên một hành tinh màu lam xa xôi, một tòa Thần miếu Kim Chúc tọa lạc trên hải đảo, một nam một nữ đang nằm trên ghế ở bờ cát, vừa phơi nắng vừa xem trận chiến giữa Hàn Sâm và Tử Vi.
Vóc người của người phụ nữ đẹp tới mức khiến người ta không dám nhìn thẳng, nhưng mặt mũi của nàng thì lại quá thanh lãnh, làm cho người ta rất khó nảy sinh ý niệm khinh nhờn gì. Dù hái hoa tặc thấy người phụ nữ này thì e cũng phải tự ti mặc cảm, trong lòng không thể khơi dậy được chút dục vọng nào.
Mà người đàn ông thì có một làn da màu đồng cổ, lồng ngực nở nang, vóc người hùng tráng, tràn đầy mị lực nam tính.
Nếu Hàn Sâm thấy bọn họ thì chắc chắn sẽ nhận ra một nam một nữ này chính là Thái Nhất và Nguyệt Thần.
Nguyệt Thần thấy Hàn Sâm bị hàng loạt tinh quang quất vào người thì bĩu môi nói: “Thằng nhãi Hàn Sâm này đúng là vô dụng, đến cả Tiểu Thần Linh cấp Phá Hoại cũng không đánh lại được.”
Thái Nhất ở một bên thì lại cười nói: “Rõ ràng ngươi đã nhìn ra Tử Vĩ là ai mà lại còn nói thế, ngươi đang coi khinh tên tiểu tử Hàn Sâm kia, hay là đang coi khinh Tử Vi thế?”
“Cả hai đều chẳng phải loại người gì tốt.” Nguyệt Thần nói xong thì đến nàng cũng không nhịn được, cười khẽ một tiếng.
Thái Nhất khẽ cười nói: “Nói sao thì Hàn Sâm cũng là truyền nhân của ngươi, nếu bị đánh quá thảm thì ngươi cũng mất mặt mà. Nhưng người đánh hắn là Tử Vi, hắn mới chỉ chịu chút vết thương nhẹ thì đã là nằm ngoài dự đoán rồi đó.”
“Rốt cuộc là ngươi lên tiếng bênh vực Hàn Sâm, hay là lên tiếng bênh vực Tử Vi đấy?” Nguyệt Thần bất mãn nói: “Tử Vi ỷ lớn hiếp nhỏ, hắn nghĩ Nguyệt Thần ta dễ bắt nạt lắm đúng không? Đánh chó còn phải nhìn mặt chủ đó, huống hồ đó còn là truyền nhân của Nguyệt Thần mà thôi.”
Thái Nhất cười một tiếng nói: “Ngươi yên tâm, Tử Vi không dám làm gì Hàn Sâm đâu, hắn chỉ muốn Hàn Sâm biết được nhược điểm của mình, hắn muốn ép Hàn Sâm tiến bộ hơn, như vậy thì Hàn Sâm mới đánh được một trận với Tần Tu… Không… Bây giờ phải nói là Nhân Đế mới đúng…”
Nguyệt Thần giật mình : “Ý của ngươi là, Tử Vi hắn nghĩ Hàn Sâm có thực lực đánh một trận với Nhân Đế?”
“Bây giờ xem vẻ là đúng đấy, nếu không Tử Vi cũng sẽ chẳng tự mình ra tay, cố ép Hàn Sâm mặt đối với chỗ thiếu hụt của bản thân đâu.” Thái Nhất nói.
Nguyệt Thần như nghĩ tới cái gì, một lát sau thì khẽ nở nụ cười: “Thế thì thú vị rồi đây, Loạn hội trưởng lựa chọn con gái của mình, Thần điện Gen thì lại lựa chọn Hàn Sâm. Vốn cứ tưởng khi đối mặt với cục diện nguy hiểm như vậy thì song phương sẽ có ý kiến nhất trí, bắt tay hợp tác với nhau, nhưng đâu ngờ bọn họ vẫn chọn khác nhau, hội Thần Loạn và Thần điện Gen, đúng là đã được định sẵn là không hợp rồi mà”
“Cũng không tính là khác nhau được.” Thái Nhất nhìn Hàn Sâm nói: “Tử Vi vẫn rất chăm sóc Hàn Sâm. Trước kia ta cứ tưởng hắn nể mặt Bảo Nhi nên mới có điều săn sóc với Hàn Sâm, nhưng hôm nay xem ra, chắc là hắn đã lựa chọn Hàn Sâm từ lâu rồi.”
“Đã lựa chọn Hàn Sâm từ lâu rồi? Cái này không có khả năng lắm mà ha? Mặc dù cơ thể của Hàn Sâm bây giờ có hơi cổ quái, nhưng có thể đi tới một bước kia hay không thì vẫn chưa biết được, cho dù bây giờ hắn đi tới được một bước kia thì Tử Vi cũng sẽ không đoán trước được hắn sẽ có thành tựu như hiện giờ. Trừ phi lão điện chủ sống lại, nhưng đáng tiếc hắn Tử Vi không phải lão điện chủ, nên hắn không có năng lực dự báo tương lai.” Nguyệt Thần nói với vẻ không tin tưởng lắm.
“Có lẽ Tử Vi không thể đoán được Hàn Sâm tương lai sẽ có thành tựu ra sao, nhưng ít nhất thì hắn biết, Hàn Sâm là đời sau của Hàn Kính Chi, có lẽ hắn sẽ bằng lòng đánh cược vì lần này.” Thái Nhất nói.
“Cái lão lừa đảo Hàn Kính Chi kia rốt cuộc có quan hệ gì với Thần điện Gen thế?” Nguyệt Thần nghe thấy cái tên Hàn Kính Chi này thì không nhịn được nhíu mày.
“Điều ta biết cũng chẳng hơn ngươi là bao, người hứa nguyện ở trước mặt Tử Vi và còn sống cũng không có mấy, Hàn Kính Chỉ kia là một trong số đó, nghe nói hắn còn thắng cả Tử Vi nữa” Thái Nhất nghiêm túc nói.
“Hừ, không có bản lĩnh thật sự, dựa vào mánh khoé bịp người mà thôi.” Nguyệt Thần bĩu môi nói, xem vẻ mặt của nàng thì hình như nàng rất ghét con người tên Hàn Kính Chi này.
“Dù là dựa vào lừa gạt mà thắng được chủ của đại vũ trụ hiện giờ thì hắn cũng là một kẻ vô cùng đáng sợ rồi, nếu như ngươi gặp phải hắn thì phải nhớ đừng quá đáng quá.” Thái Nhất nghiêm mặt nói.
“Ta không tin, một kẻ lừa đảo như hắn thì làm gì được ta? Huống hồ kẻ hắn thắng chỉ là chủ hiện giờ của vũ trụ thôi, đợi khi chủ nhân của bia gen ra đời thì có lẽ chủ vũ trụ này phải đổi rồi đó, thắng chủ của Thần điện Gen thì có gì lợi hại đâu chứ. Nếu như hắn có bản lĩnh thật thì sao không ra mặt cho đời sau của mình, xử lý cái tên Tần Tu… Nhân Đế kia luôn đi..” Nguyệt Thần hừ nhẹ nói.
Thái Nhất bất lực lắc đầu: “Người này lai lịch thần bí, ta cũng không nhìn thấu được, vốn ta còn tưởng hắn là linh hồn chuyển thế của lão điện chủ. Nhưng nếu thân thể của lão điện chủ Thần Linh lựa chọn A Tu La, dung hợp làm một với A Tu La rồi thì không có khả năng sẽ chuyển thế nữa. Còn tên Hàn Kính Chi này rốt cuộc có lai lịch gì, nếu
Ai”
như có người biết thì e cũng chỉ có mình Tử Vi thôi.
“Một thần côn với một tên lừa gạt, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà
thôi.” Nguyệt Thần nói.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Hàn Sâm vẫn đang bị tinh quang vây khốn, hắn ngưng tụ lực lượng muốn lao ra khỏi nơi mà ánh sao bao phủ, nhưng lực lượng thân thể của hắn lại không bị kích thích nên dù hắn có xông ra kiểu gì thì vẫn bị tinh quang ngăn lại.
“Nếu lực lượng của chính ta không sử dụng được, vậy thì mượn lực lượng của Tử Vi ngươi đi” Hàn Sâm nhắm hai mắt lại, cảm thụ được sức mà tinh quang kia trút xuống người.
Hết chương 3432.
Chương 3433. Mượn lực để đánh trảLực lượng của bản thân không dùng được nên Hàn Sâm mượn lực để đánh trả, đây là kỹ xảo nguyên thủy nhất và cũng là cao thâm nhất, người biết rất nhiều nhưng có thể mượn lực đánh trả thực sự trong thực chiến thì lại chẳng có mấy ai.
Bình thường chỉ khi lấy mạnh hiếp yếu, thì lôi ra dùng để đả kích lòng tự tin của đối thủ mà thôi. Khi đối chiến ngang cấp chân chính, hoặc là khi yếu đấu với mạnh thì kỹ xảo mượn lực đánh trả rất khó vận dụng được trong thực chiến.
Mượn lực đánh trả cũng là một trong kỹ xảo mà Hàn Sâm am hiểu, từ sau khi Bạch Dịch Sơn dạy hắn kỹ xảo Đại Âm Dương Từ Lực Pháo thì Hàn Sâm vẫn luôn nghiên cứu và vận dụng phương pháp mượn lực đánh trả.
Hiện giờ hắn không kích hoạt được lực lượng của thân thể, nhưng vì cường độ của thân thể mạnh nên mượn lực đánh trả cũng không khó.
Cảm nhận được tinh quang trút xuống người, cơ bắp và xương cốt của Hàn Sâm cũng bắt đầu điều chỉnh góc độ trong phạm vi nhỏ, khi bị tinh quang đánh trúng thì bắt đầu sinh ra một chút biến hóa kỳ dị.
“Ta đã nói rồi, cái tên như Hàn Sâm thì vào được bán kết sao được, mặc dù hắn cũng là Thần Linh cấp Hủy Diệt nhưng cũng không phải một trong mười hai chính thần, dã thần chính là dã thần, sao mà sánh được với chính thần chứ”
“Thân thể của hắn cũng cường hãn thật, bị tinh quang quất lâu như thế mà vẫn chưa hôn mê.”
“Thay vì chịu nhục như vậy, thôi thà nhận thua luôn cho xong.”
“E là đến cơ hội thua xin rút cũng còn chẳng có, sao cứ phải tự chuốc lấy khổ thế nhỉ? Không có thực lực chân chính mà cứ đòi bò lên vị trí cao như vậy, nhưng đâu ngờ trèo cao ngã đau chứ.”
Bên trong đại vũ trụ đế quốc, không ít vương công quý tộc đều chê cười Hàn Sâm.
Nhưng vào lúc này, lại đột nhiên thấy người Hàn Sâm xảy ra dị biến, những tinh quang trút xuống người hắn kia bị phản chiếu ra ngoài như một chùm sáng chiếu lên gương.
Đùng đoàng!
Chùm sáng phản chiếu ra từ trên người Hàn Sâm đụng vào tinh quang trút xuống, sau khi chúng đụng vào nhau thì sinh ra sóng xung kích và ánh sáng kinh khủng, làm cả chiến trường đều sáng chói lên như pháo hoa rực rỡ.
Càng ngày càng nhiều tinh quang bị thân thể của Hàn Sâm phản chiếu, không những cảm lại được những tinh quang đang trút xuống kia, mà còn khiến rất nhiều tinh quang đánh về phía Tử Vi.
“Mượn lực đánh trả sao? Làm tốt đấy, nhưng như thế là vẫn chưa đủ.” Trong mắt Tử Vi lóe lên một tia sáng, ngôi sao khắp trời cũng biến ảo theo ý chí của hắn, những tinh quang trút xuống kia lại có khác với những tinh quang trước đó.
Thân thể của Hàn Sâm cảm ứng ngay được sự biến hóa của tinh quang, lúc trước khi những tinh quang kia trút xuống thì đều là đâm mạnh tới đầy bạo lực, nhưng tinh quang bây giờ lại căn cứ vào thuộc tính khác nhau của bản thân và có những biến hóa khác nhau.
Phong vô tướng, hỏa vô thường, nước mềm mại, kim cứng rắn, thổ nặng nề, các loại lực lượng mang theo đặc tính khác nhau đã tạo thành các cách thức lực lượng khác nhau.
Hàng vạn hàng nghìn tinh quang rơi xuống nhưng lại không có một loại lực lượng nào lặp lại, đủ loại lực lượng như lực xoắn ốc, lực sụp đổ, lực nổ, lực bắn ra, lực âm nhu v.v… Đồng thời trút xuống người Hàn Sâm, làm độ khó khi Hàn Sâm mượn lực tăng lên một khoảng lớn.
“Tưởng như vậy là cản được ta mượn lực sao? Nếu ngươi nghĩ thế thì ngây thơ quá rồi.” Hàn Sâm khóe miệng khẽ nhếch, người hắn vẫn chấn động theo biên độ nhỏ.
Những lực lượng khác nhau trút xuống người hắn, đã khiến người hắn sự thay đổi mà mắt thường khó nhìn thấy được, bắn ngược một loạt tỉnh quang.
Hàn Sâm trong trạng thái như vậy, hắn không ngăn tinh quang trút xuống nữa, để mặc cho chúng nó đổ xuống người hắn, sau đó thì hắn lại bắn ngược hết về hướng Tử Vi.
Vạn tộc trong vụ trụ nhìn trợn mắt há hốc mồm luôn, bây giờ trông Hàn Sâm giống một cái gương vậy, phản chiếu hết thảy về phía Tử Vi.
Bên trong vại vũ trụ đế quốc im phăng phắc, bên trong đại vũ trụ gen thì lại vui mừng hân hoan.
“Kim Tệ đại thần quả là đại thần Kim Tệ, ta đã nói rồi, cái tên Thần Tử Vi kia sao là đối thủ của đại thần Kim Tệ được.”
“Đại thần Kim Tệ quả là đáng sợ, những tinh quang kia cũng phải ngàn vạn, thuộc tính lực lượng của mỗi một tinh quang đều khác nhau, mà hắn lại có thể bỏ qua sự khác biệt của những đặc tính đó, bắn ngược hết toàn bộ, hơn nữa còn có thể khống chế theo ý mình, hắn đúng là không vận dụng được lực lượng của bản thân thật sao?”
“Thuật Mượn Lực đánh trả của tiểu tử kia e đã đến cảnh giới Thần
Hóa”
Bên trong đại vũ trụ gen nghị luận lao nhao, đến đám cường giả như Cung chủ Trấn Thiên Cung cũng nhịn không được tán thưởng: “Có thể luyện thuật Mượn Lực đến trình độ này thì có thể nói là đỉnh cao rồi.”
Tộc trưởng tộc Thái Thượng ở một bên lại nói: “Đó vẫn là nhờ vào cơ thể của hắn, nếu như hắn không có cơ thể mạnh như vậy thì dù thuật Mượn Lực có tỉnh diệu hơn nữa thì cũng không mượn lực được. Một nhà lý luận nổi tiếng vũ trụ đã nói rồi, cho hắn một điểm tựa và một cây gậy dài, hắn sẽ nhấc bổng vũ trụ lên. Nhưng đi đâu để kiếm một cây gậy cứng tới có thể gánh được sức nặng của cả vũ trụ chứ? Ta thấy rất tò mò, rốt cuộc cơ thể của Hàn Sâm đã tiến hóa tới trình độ này kiểu gì.”
Cung chủ Trấn Thiên Cung lắc đầu cười khổ nói: “Mấy cái tên ở Hoa Viên Không Trung kia đúng là gặp may, một đám người đều có thân thể bất phàm, mà Hàn Sâm lại còn là nhân tài kiệt xuất trong đó nữa, nhưng thân thể của hắn bây giờ, ta quả thật là không nhìn thấu được.”
Thái Nhất nhìn thấy động tác của Hàn Sâm thì cũng nở nụ cười: “Cơ thể của thằng nhóc kia quả thực là đã tiến hóa tới mức đáng sợ rồi, trông thì như bao dung hết thảy, nhưng rồi lại có chút không ăn khớp với quy tắc của vũ trụ.”
“Có phải hắn sắp đạt tới bước kia rồi không?” Sắc mặt của Nguyệt Thần ngưng trọng nhìn chằm chằm Hàn Sâm hỏi.
Thái Nhất lắc đầu: “Không phải, tuy ta chưa đi tới bước kia nhưng cũng coi như đã đi được nửa bước. Ta có thể thoáng cảm giác được lực lượng của một bước kia là gì, nhưng mà nó khác hẳn với lực lượng bây giờ của Hàn Sâm, trạng thái bây giờ của hắn đến ta cũng không rõ là gì nữa”
“Thế rốt cuộc hiện giờ hắn gặp phải chuyện gì? Rốt cuộc hắn có thể bước tới một bước kia trước khi đánh với Nhân Đế không?” Nguyệt Thần biết rõ là không có đáp án, nhưng vẫn không nhịn được hỏi.
“Không biết.” Thái Nhất vẫn lắc đầu, trầm ngâm chốc lát, lại nói tiếp: “Ta nghĩ đây chính là nguyên nhân vì sao Tử Vi lại đến, vì hắn cũng muốn biết, rốt cuộc cơ thể của Hàn Sâm có thể tiến hóa tới trình độ nào, có thể đi tới một bước kia hay không.”
“Tử Vi chọn Hàn Sâm, đừng nói hắn không biết tình huống cơ thể của Hàn Sâm ra sao nhé?” Nguyệt Thần cau mày hỏi.
Thái Nhất khẽ mỉm cười: “Ngươi coi hắn là Thần toàn trí toàn năng thật đấy à? Nếu như hắn có thể nắm được hết mọi thứ trong tay thì cũng sẽ không có nhiều dị tộc trưởng thành như vậy, ít nhất thì Hàn Sâm hiện giờ là hắn không khống chế được.”
“Thế sao hắn còn chọn Hàn Sâm?” Nguyệt Thần thấy khó hiểu, Thần Linh như Tử Vi, sao lại đi chọn một người mà bản thân không khống chế được chứ.
“Bởi vì chỉ có biến số không biết thì mới có khả năng, cái mà hắn muốn không phải Tử Vi thứ hai, mà là một Hàn Sâm có thể chiến thắng Tần Tu hoặc nên nói là Nhân Đế” Thái Nhất nhìn Hàn Sâm với ánh mắt sáng quắc, nói: “Chỉ là không biết Tử Vi có thành công không.”
Tử Vi tỏ ra nghiền ngẫm, nhìn tinh quang đầy trời bị phản xạ đay bay tới, Tử Vi không vui cũng không lo, mặc cho những tinh quang kia trút xuống người hắn, giống như mưa rơi vào biển rộng, thoáng cái đã biến mất tăm.
Dù có bao nhiêu tinh quang trút xuống người hắn thì đều không thể làm áo bào của hắn đung đưa tí nào.
Hàn Sâm nhìn mà thấy rùng mình, mặc dù hắn đã biết Tử Vi chắc chắn rất mạnh, nhưng mạnh tới mức này thì lại khiến hắn giật mình.
“Tên Tử Vi này… Có khi nào là vị ở trong Thần điện Gen kia không?” Hàn Sâm không nhịn được thấy nghi ngờ, ngoài vị trong Thần điện Gen kia thì quả thực là hắn không nghĩ ra được, vị Thần Linh nào mà lại mạnh tới thế.
“Ngươi làm rất tốt, nhưng bây giờ mới là bắt đầu thật này.” Tử Vi vẫn luôn đứng yên, cuối cùng cũng cử động.
Hết chương 3433.
Chương 3434. Phá cho ngươi xemHàm Sâm đã từng gặp vô số cường giả trên thế gian này, đã có rất nhiều đối thủ mạnh đến mức khiến cho Hàm Sâm phải kinh ngạc.
Nhưng dường như không có ai giống như Tử Vi, cảm giác như hắn đang bị một đôi mắt khó có thể tả được dõi theo, như thể toàn bộ cơ thể hắn đều bị hắn nhìn thấu.
Tất cả mọi chuyện riêng tư, tất cả những tính toán, tất cả những bí mật sâu thẳm trong trái tim, dường như đều bị đôi mắt ấy nhìn thấy, không còn bí mật nào để giấu nữa.
Các ngón tay của Tử Vi khẽ bóp lại, cứ như vậy, cứ như thể không có gì đáng ngạc nhiên, cứ như thể chỉ đang tùy tiện chạm vào trán của Hàm Sâm vậy.
Không có tốc độ nhanh như chớp, không có huyễn ảnh biến đổi liên tục, cũng không có sự tàn nhẫn dứt khoát, hoàn toàn không có bất cứ trình tự nào đáng nói đến.
Nhưng chỉ cần một ngón tay tùy tiện như vậy, lại khiến cho Hàm Sâm nhất thời không biết làm sao để đối phó.
“Như vậy… không được… như thế kia cũng không được…” Hàm Sâm đột nhiên phát hiện dưới ánh mắt như vậy, ngón tay bình thường này đã trở thành chiêu thức mạnh nhất trên thế gian này.
Hàm Sâm chợt tỉnh ngộ: “Ngón tay kia của Tử Vi không có gì đặc biệt, thứ đặc biệt chính là đôi mắt nhìn thấu lòng người, dưới đôi mắt đó, bất cứ suy nghĩ của ta dường như đều được phơi bày ra, cho dù ta có muốn đối phó như thế nào, thì trái tim của Tử Vi cũng sẽ giống như một tấm gương, có thể biến ngón tay đó trở thành một đòn chí mạng cho ta, vì vậy, chỉ cần ở cưới đôi mắt nhìn thấu lòng người đó, cho dù †a đối phó với ngón tay này như thế nào thì cũng sẽ sai.”
Nguyệt Thần cũng nhìn ra được sự lợi hại của ngón tay này, không thể không bĩu môi: “Tử Vi khinh thường người khác quá rồi, với tư cách là chủ Thần điện Gen, bây giờ là người quản lý vũ trụ, có thể sử dụng sức mạnh của các quy tắc vũ trụ để hiểu được bí mật của linh hồn, sử dụng thủ đoạn như vậy để đối phó với Hàm Sâm đúng là chút khốn nạn”
Thái Nhất lại lắc đầu nói: “Muốn đánh bại Nhân Đế, trước tiên phải vượt qua được cấp độ này, ngươi cần phải biết là Tân Tu cũng có huyết mạch gen của Điện chủ cũ, tuy rằng không phải là hoàn chỉnh, chưa chắc đã tiên đoán được tương lai, nhưng biết bí mật của linh hồn đối thủ thì không hẳn là không làm được.”
Khi nghe xong điều đó, Nguyệt Thần cũng khẽ gật đầu: “Nhưng nếu như vậy thì làm sao Hàm Sâm có thể thắng được? Hắn không thể sử dụng thuật gen, chỉ có thể sử dụng xác thịt để chiến đấu. Thuật hiểu rõ linh hồn thần kỳ này còn kinh khủng hơn cả thuật tiên đoán kia, tiên đoán còn có thể bị thay đổi, nhưng suy nghĩ bên trong linh hồn lại không thể lừa gạt người khác. Hàm Sâm giống như đang nói cho đối phương biết suy nghĩ của mình trước, sau đó mới chiến đấu với hắn, mà lại không thể nói dối, như vậy thì làm sao có thể thắng được?”
Thái Nhất nói: “Binh pháp mưu mẹo, kẻ dùng binh thường thích thắng một cách bất ngờ, thiên hạ cũng hay say sưa nói về những chuyện này. Những vị tướng nổi tiếng có thể để lại ấn tượng sâu sắc trong lịch sử đa phần đều nổi tiếng về chiến thắng bằng thủ đoạn. Nhưng thiên hạ lại bỏ qua một điều, thủ đoạn nguy hiểm, nhưng cũng chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng những tướng quân thật sự bất khả chiến bại kia, hơn nửa là không có chiến công lừng lẫy nào, lại có thể trấn giữ ở nơi biên cương cả đời không phân thắng bại, ngươi có biết tại sao không?”
“Ngươi đang nói về vương đạo?” Nguyệt Thần suy nghĩ.
Thái Nhất gật gật đầu nói: “Tiêu một đồng tiền, làm việc giá một đồng, †iêu mười đồng tiền, thì làm việc giá mười đồng, không mưu lợi không thua lỗ. Mười người đánh năm người thì sẽ chắc chắn thắng. Một nghìn người đánh tám trăm người thì sẽ chắc chắn thắng, nói rõ cho đối thủ biết mọi điều về bản thân, nhưng đối thủ của ngươi không thể thắng, đây chính là vương đạo.”
“Nói cho cùng thì vương đạo chính là trận đấu so đo sức mạnh, nếu như thân thể của Hàm Sâm bình thường, hắn đương nhiên có thể dùng vương đạo để tranh đua cao thấp với Tử Vi, nhưng hiện giờ thân thể của hắn căn bản là không có cách nào sử dụng sức mạnh, làm thế nào mới có thể thực hiện được vương đạo kia chứ?” Nguyệt Thần không đồng ý nói.
“Vậy thì phải xem xem Hàm Sâm có thể tự mình vượt qua cửa ải kia hay không.” Thái Nhất nói nước đôi.
Trong lòng Hàm Sâm lúc này đang đấu tranh kịch liệt, dù hắn có di chuyển hay không di chuyển, ẩn nấp hay tấn công, thì đều giống như hắn không thể toàn thây mà rút lui khỏi ngón tay này, như thể lựa chọn duy nhất là rút lui.
Nhưng nếu hắn rút lui, thì thế tiến công của Tử Vi sẽ tiến đến không ngừng, e rằng sẽ không còn cơ hội lật ngược tình thế nữa.
Hàm Sâm cũng hiểu thuật vương đạo, hơn nữa hiểu biết của hắn cũng không kém hơn Thái Nhất là bao, hắn cũng nghĩ đến việc thuật vương đạo có thể làm phá ngón tay của Tử Vi, nhưng như Nguyệt Thần đã nói, bây giờ hắn không sức mạnh, vậy thì làm thế nào để thực hiện thuật vương đạo?
Làm thế nào để một tên lính có thể đối mặt với trăm vạn lính chứ? Cho dù là Hoàng đế thực sự, khi một mình đối mặt với trăm vạn binh lính hùng mạnh, còn nói cái gì mà vương đạo, thì sẽ thật nực cười như một gã hề.
“Bây giờ ta có gì mạnh hơn Từ Vi không nhỉ?” Hàm Sâm trơ mắt nhìn ngón tay Tử Vi đang chỉ đến, trong lòng lóe lên vô số ý nghĩ, nhưng thân thể lại không nhúc nhích.
Nhìn thấy ngón tay của Tử Vĩ sắp chạm vào trán của Hàm Sâm, Hàm Sâm đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt lóe lên, sau đó hơi ngửa đầu ra sau, sau đó ngay lập tức đánh vào ngón tay của Tử Vi.
Ngón tay của Tử Vi chạm vào trán của Hàm Sâm, tuy là Tử Vi bị chấn động hất ngược về phía sau, nhưng Hàm Sâm cũng ôm đầu trượt ra rất xa, đau đến mức nhăn cả mặt.
“Muốn cậy mạnh chơi xấu sao? Vậy thì ngươi tìm sai cách rồi.” Tử Vi dùng tay kia xoa xoa ngón tay của mình, đầu ngón tay có hơi đỏ lên, nhưng hắn vẫn mỉm cười nhìn Hàn Sâm và nói.
“Chơi xấu cái gì mà chơi xấu, nếu có như ngươi có bản lĩnh, cứ việc chém thân xác của ta đi” Hàm Sâm bĩu môi nói.
Mặc dù điều này có hơi không đứng đắn, nhưng Hàm Sâm có gì mà chưa từng trải qua chứ, làm sao sẽ quan tâm đến một chút mặt mũi như vậy.
Tử Vi nheo mắt lại, khóe miệng hơi nhếch lên, cười híp mắt nhìn Hàm Sâm nói: “Ngươi nghĩ ta không làm gì được người ngươi thật đấy à?”
“Đúng vậy.” Hàm Sâm đáp.
“Được, vậy thì ta sẽ phá cho ngươi xem” Tử Vi lại giơ ngón tay đó lên một lần nữa, lần thứ hai chỉ vào Hàm Sâm, vẫn là ngón tay đó.
Trên thực tế, nếu Tử Vi muốn giết người, thì hoàn toàn chẳng cần bất kỳ thủ đoạn hay sức mạnh nào cả, nếu như muốn giết thì chỉ cần một ý nghĩ là được.
Sinh linh trong vũ trụ có đủ tư cách để Tử Vi giơ ngón tay ra giết không có mấy ai, và không bị giết bởi một ngón tay của hắn thì thậm chí còn ít hơn.
Vì vậy Tử Vi không cần bất cứ thủ đoạn nào cả, một ngón tay này cũng đủ để diệt thần tru tiên, thậm chí là có thể hủy diệt cả vũ trụ.
Vẻ mặt của Hàm Sâm có hơi trầm xuống, mặc dù ngón tay này trông giống trước, nhưng hắn biết rất rõ rằng nếu Tử Vị này thực sự là vị kia mà hắn nghĩ, thì ngón tay này sẽ không đơn giản như vậy.
Nhưng Hàm Sâm thực sự là không nghĩ được ra cách nào khác để giải quyết, vì vậy hắn chỉ đành cắn răng đụng vào ngón tay của Tử Vi.
“Không phải ngươi muốn nhấn vào sao? Vậy thì để cho ngươi nhấn tới chán luôn.” Hàm Sâm tập trung toàn bộ sức mạnh lên đỉnh đầu, đâm mạnh vào ngón tay Tử Vi.
Ngón tay của Tử Vi không thay đổi, giống như lần trước, lần thứ hai đụng vào trán Hàm Sâm, nhưng lần này hơi khác với lần trước.
Hàm Sâm chỉ cảm thấy trán mình như bị đóng một định, trong nhất thời đau đến mức não sắp nổ tung.
Hết chương 3434.
Chương 3435. Cấp Vũ Trụ“Mọi thứ trên thế gian đều có tính toàn vẹn và tính duy nhất. Vũ trụ có thể được coi là một chỉnh thể, cơ thể của một sinh vật nhỏ bé cũng có thể được coi là một chỉnh thể, về bản chất thì, một vũ trụ và một sinh vật đều là chỉnh thể trong thế gian, cũng có nghĩa là, cơ thể có thể được coi là một vũ trụ độc lập.” Trong khi Tử Vi nói, các ngón tay của hắn đồng loạt di chuyển, chạm vào từng bộ phận khác nhau trên cơ thể của Hàn Sâm.
Mỗi một lần ngón tay chạm lên người Hàn Sâm đều giống như có một cây đinh đóng vào cơ thể của Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm cảm thấy cơ thể mình đau đớn đến không thể chịu đựng được.
Kỳ lạ là, quần áo trên người của Hàn Sâm không hề bị hư hại, cơ thể của hắn cũng không có bất cứ vết thương nào, nhưng bản thân Hàn Sâm có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh như những cây đinh đó đã
đóng chặt cơ thể hắn trên không trung, với sức mạnh của cơ thể hắn thì tất nhiên là không thể thoát khỏi sự ràng buộc của sức mạnh đó.
“Ta đã tu hành cả đời, tự mình tiến hóa tự mình lĩnh hội những bí ẩn của vũ trụ, mặc dù không hiểu hết những điều bí ẩn của vũ trụ, nhưng đã có thể nhìn trộm một chút. Chỉ một chút sức mạnh của vũ trụ này thôi đã là bất khả chiến bại, ngay cả chư thiên Thần Linh cũng rất khó chống lại được, cho dù thân thể của ngươi có mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể đọ lại được.” Trong lúc nói chuyện, Tử Vi đã chạm hai mươi tám chỉ lên người Hàn Sâm.
Hai mươi tám nơi bị kia chạm vào đều có một điểm ánh sáng lấp lánh, giống như đóng hai mươi tám ngôi sao vào thân thể của Hàn Sâm, đóng chặt Hàn Sâm ở trên khoảng không, đặc biệt là tinh quang giữa hai lông mày của hắn, lại càng chói lọi như cực quang.
“Sao nào, ta có thể phá vỡ cơ thể của ngươi hay không?” Tử Vi lùi về phía sau, nhìn Hàn Sâm đang bị đóng trên khoảng không, hỏi với một nụ cười.
Hàn Sâm lúc đầu còn có thể di chuyển, nhưng giờ đã có hai mươi tám †inh quang đóng trên người hắn, cho dù dùng hết sức lực thì cũng không thể nhúc nhích chút nào, như thể bị hai mươi cây đỉnh đóng chặt trên giá.
Điều khiến Hàn Sâm buồn bực hơn nữa chính là cho tới giờ, sức mạnh của cơ thể hắn vẫn chưa được kích phát, giống như sức mạnh làm tổn thương cơ thể hắn hoàn toàn không tồn tại.
Thấy Hàn Sâm không trả lời, Tử Vi lại khẽ cười hỏi: “Sao nào, vẫn không chịu thừa nhận thất bại sao? Hay là để ta đuổi ngươi ra khỏi Tam Thập Tam Thiên mới được?”
Ánh mắt Hàn Sâm nhìn Tử Vi giống như ngọn lửa, nghiêm túc nói: “Ta chỉ muốn biết, đây có phải là toàn bộ sức mạnh của ngươi không?”
“Có phải là toàn bộ sức mạnh của ta hay không thì sao chứ?” Tử Vi nhìn Hàn Sâm với vẻ hứng thú, hỏi.
“Không có gì, ta chỉ muốn cảm ơn ngươi đã nói cho ta biết đạo lý của vũ trụ.” Hàn Sâm nói.
Tử Vi khẽ cười nói: “Không cần thiết phải cảm ơn, ta chưa bao giờ thực sự thân hóa vũ trụ, những gì ta nói có thể không đúng, ngay cả khi trong lòng ta nghĩ đó là sự thật, nhưng sau tất cả thì ta vẫn chưa thật sự đi đến bước đó, có thể thứ mà ta xem là đúng đắn chính là một sai lầm, ngươi nghe những lời nói sai của ta, chỉ có sai hơn mà thôi, nói không chừng đến lúc đó ngươi còn trách ta.”
Hàn Sâm lại giống như không nghe thấy lời của Tử Vi, tiếp tục nói: “Đây chính là bước cuối cùng đó đúng không? Nếu như ta có thể cảm nhận được vũ trụ trong cơ thể mình thì đó chính là bước cuối cùng thực sự, đúng không?”
“Có lẽ vậy, nhưng thật đáng tiếc, với tình trạng của cơ thể ngươi, e rằng ngươi sẽ không bao giờ có cơ hội thực hiện bước đó, bởi vì cơ thể người khác có quy tắc và trật tự riêng, còn cơ thể của ngươi là một đống hỗn loạn, e rằng không có khả năng thân hóa vũ trụ.” Tử Vi nói.
Hàn Sâm không thể không thừa nhận rằng những gì Tử Vi nói rất có đạo lý, lúc trước hắn tự mình tiến hóa, tức là sự tương đồng giữa sức mạnh và quy tắc vũ trụ ngày càng cao.
Nhưng bây giờ cơ thể của hắn không có quy tắc và trật tự, cơ thể như vậy, thì làm thế nào để có thể tiếp tục tiến hóa đây?
“Nếu Tử Vi thực sự là người trong Thần điện Gen kia, vậy thì hắn là một trong số ít người tiến gần nhất đến bước đó nhất, thân hóa vũ trụ mà hắn nói có lẽ chính là bước mà mấy người Tần Tu đang theo đuổi. Hơn nữa nếu những gì hắn nói quả thực là đúng, chỉ với trạng thái cơ thể của ta hiện giờ, e là thực sự không có cơ hội để thực hiện bước đó.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Tử Vi cười như không cười mà nhìn Hàn Sâm và nói: “Không thể đi được bước đó, có phải thất vọng lắm hay không?”
“Không có gì phải thất vọng cả, cuộc sống là như vậy, chẳng ai biết mình sẽ đi về đâu, sẽ thấy những cảnh vật nào. Ta đã không dừng lại, đã đi trên nhiều con đường, đã nhìn thấy những cảnh vật khác nhau trên đường đi, đối với ta thì những điều đó đều là thật tài sản vô cũng quý giá.” Hàn Sâm nói.
Tử Vi cười với chút khinh thường: “Những gì ngươi nói kiểu gì cũng giống như lời thú nhận của những kẻ thất bại vậy, gì mà có thể đi đến bước này thì ta đã hài lòng rồi; gì mà tình hữu nghị mới là thứ quan trọng nhất, tranh đấu chỉ đứng thứ hai, cho dù ngươi kết hôn với ai thì cũng không khác gì nhau, đều chỉ là những lời tự an ủi hèn nhát.”
Hàn Sâm nghe hắn nói vậy thì không nhịn được cười: “Ngươi nói đúng, đó là những lời mà kẻ thua cuộc tự an ủi mình.”
“Không phải bây giờ ngươi cũng như vậy sao? Tại sao lại vừa lòng với những phong cảnh trên đường, lại không nói rằng điểm cuối không quan trọng, giống như đang tự an ủi chính mình.” Tử Vi híp mắt nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghiêm túc nói: “Ta chỉ nói rằng phong cảnh trên đường đi là †hu hoạch của ta, nhưng không nói rằng điểm cuối không quan trọng. Đối với ta, điểm cuối cũng quan trọng như phong cảnh trên đường đi, †a không chỉ đi để ngắm cảnh, mà còn muốn đến được điểm cuối mà mình muốn.”