Ầm!
Với cái chết của Cổ Ma, màn chắn cuối cùng của Tam Thập Tam Thiên cũng được mở ra, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên đều ở trong tâm mắt, bia gen vốn bị ẩn đi không thấy đâu cũng đã xuất hiện ở ngay giữa chiến trường, đang tỏa ra thần quang chói lọi.
Mà phía trên bia gen, hai cái tên tỏa sáng như ánh mặt trời, nhưng trước trận chiến Bia Gen, không ai có thể ngờ rằng cuối cùng hai cái †ên này lại đi đến cùng.
‘Tên của Nhân Đế và Tử Vi đã ăn sâu vào tâm trí của mọi sinh vật, sợ là cả đời cũng sẽ khó có thể quên được.
Nhân Đế nhìn thấy Tử Vi ở phía đối diện, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, hiển nhiên là không ngờ rằng đối thủ cuối cùng mà mình gặp phải lại là một vị Thần.
Tử Vi đã sớm biết về chuyện của Nhân Đế, vì vậy không có gì ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhân Đế.
“Không ngờ ngươi lại ở đây.” Nhân Đế nhìn chằm chằm Tử Vị, hồi lâu mới đột nhiên nói một câu, hiển nhiên là hắn đã nhận ra thân phận của Tử Vi.
“Xem ra ngươi không chỉ nuốt chửng Tần Tu, mà còn có được trí nhớ của Tần Tu.” Tử Vi nhìn Nhân Đế nói.
Nhân Đế nói: “Ta đã lên kế hoạch nhiều năm như vậy, nếu như ta không thể nhận được tất cả mọi thứ, chẳng phải là lãng phí thời gian và sức lực nhiều năm như vậy sao? Còn ngươi, ngươi đường đường là chủ Thần điện Gen, mà lại cũng góp phần tham gia vào trận chiến Bia
Gen.
Trong vũ trụ trở nên ổn ào, không ai có thể tin được rằng Tử Vi này lại là chủ Thần điện Gen.
“Không thể nào, chủ Thần điện Gen lại tham gia vào trận chiến Bia Gen?”
“Kẻ như Nhân Đế kia, hẳn là sẽ không nói năng xằng bậy đâu, đúng không?”
“Có đúng không vậy? Tử Vi là chủ Thần điện Gen.”
Nét mặt Tử Vi không thay đổi, chỉ nhìn Nhân Đế và nói: “Xem ra mặc dù ngươi được thừa hưởng tất cả mọi thứ từ Tần Tu, nhưng lại không không kế thừa sự tự tin của hắn.”
“Lúc nên dùng sức thì nên dùng sức, lúc không cần dùng sức thì có sao phải lãng phí sức lực.” Nhân Đế vẫy không chút lay động, hờ hững nói.
Nhân Đế đã chỉ ra thân phận của Tử Vi, rõ ràng là hắn không muốn đấu với Tử Vi một trận, khi còn chưa bước qua được bước kia, Nhân Đế vẫn còn vài phần kiêng ky Nhân Đế.
Mà với tư cách là chủ nhân Thần điện Gen, Tử Vi hoàn toàn không đủ tư cách để trở thành chủ nhân bia gen.
Tử Vi nhìn sâu vào Nhân Đế, sau đó mới lên tiếng: “Nếu như ta đã đến rồi, thì tất nhiên là không thể cứ như thế mà rời đi, Hàn Sâm đã nhận hai mươi tám tinh quang từ ta, ngươi cũng không thể có ngoại lệ.”
“Biết rõ là không thể làm nhưng vẫn cứ làm, ngươi sao lại phải làm vậy?” Nhân Đế khẽ cười.
“Ta thích.” Khóe miệng Tử Vi hơi nhếch lên, mười ngón tay đã chỉ ra như những ngôi sao.
Một người mạnh mẽ giống như Nhân Đế, mà vẫn không thể thoát khỏi †inh quang trên ngón tay của Tử Vi, cũng giống như Hàn Sâm, toàn thân hắn bị đóng hai mươi tám cây đinh tinh quang.
Nhưng Nhân Đế hoàn toàn không nóng nảy, cũng không có ý định thoát ra, chỉ nhìn Tử Vi nói: “Nếu như ngươi thích thì có thể đóng thêm vài tinh quang nữa.”
Tử Vi chỉ mỉm cười, xoay người rời đi, trực tiếp rút khỏi chiến trường Tam Thập Tam Thiên.
Không ai có thể nghĩ rằng trận chiến Bia Gen lại kết thúc như thế này, sau khi Tử Vi rút khỏi chiến trường, tên của hắn cũng bị xóa khỏi bia gen, chỉ còn lại tên của Nhân Đế trên đó.
Trong chốc lát, bia gen tỏa sáng rực rỡ, tên của Nhân Đế tỏa sáng khắp vạn giới, Tam Thập Tam Thiên đồng thời vang vọng, như thể chào đón sự ra đời của một chủ nhân mới.
Tinh quang trên người Nhân Đế tan vỡ, nhưng hắn không đi đến bia gen ngay mà liếc nhìn cơ thể của mình, tự lẩm bẩm: “Người có thể ngăn cản ta một lúc, nhưng lại không thể ngăn cản ta cả đời, sức mạnh như vậy, cũng chỉ có thể làm cho ta đi bước qua khỏi bước đó chậm vài ngày mà thôi, không ảnh hưởng gì tới tình hình chung, cuối cùng triều đại của ngươi cũng phải kết thúc rồi.”
Hết chương 3440.
Chương 3441. Cuộc chiến trên Hoa Viên Không TrungỞ trong Tam Thập Tam Thiên, Nhân Đế trở thành chủ nhân của bia gen, nhưng hiện giờ bia gen không cách nào thay thế Thần điện Gen để trở thành chủ nhân mới của vũ trụ, vẫn phải đợi đến ngày lật đổ được Thần điện Gen.
Nếu không có bia gen, cho dù đánh bại Thần điện Gen thì cũng không có cách nào để trở thành người khống chế vũ trụ thật. Hiện giờ Nhân Đế đã có được điều kiện cơ sở nhất rồi, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng thôi.
“Chúc mừng giáo chủ đại nhân trở thành chủ nhân của vũ trụ.” Chúng thánh đồ của Huyết Mệnh Giáo đều hành lễ cất tiếng chúc mừng Nhân Đế, sự trả giá qua vô số thế hệ của bọn họ cuối cùng cũng chờ được tới hôm nay, xây dựng cơ nghiệp bất hủ thuộc về Huyết Mệnh Giáo, hiện giờ chỉ thiếu một bước cuối cùng là có thể thành chủ của vũ trụ rồi.
“Giáo chủ đại nhân, khi nào chúng ta đánh vào Thần điện Gen?” Một thánh đồ Huyết Mệnh Giáo hưng phấn hỏi.
“Không cần vội, Tử Vi xuất chiêu làm thân thể ta bị thương, mặc dù không thành công, nhưng sức mạnh của hắn làm cho thân thể ta dung hợp chậm một chút, cần thêm ít thời gian mới có thể hấp thụ hết sức mạnh của Tần Tu, sau đó sẽ thực hiện bước cuối cùng đó.” Nhân Đế nói.
“Thật là một người ghê tởm, biết rõ không có thể ngăn cản giáo chủ đại nhân trở thành chủ nhân của gen bia, còn làm nhiều chuyện đáng ghét như vậy với ngươi, chờ ngươi ổn định lại, nhất định phải tiêu diệt †oàn bộ Thần điện Gen.” Một thánh đồ khác căm ghét nói.
“Đứng ở lập trường đối địch, Tử Vi không làm gì sai, dù sao chúng ta muốn lật đổ sự thống trị của hắn để lập một bầu trời mới, hắn ngăn cản chúng ta, đó là chuyện bình thường. Chờ đến khi chúng ta đánh bại Thần điện Gen, nếu hắn nguyện ý, ta có thể cho hắn nhận chức trong Tam Thập Tam Thiên, kiến thức và sức mạnh của hắn sẽ giúp ích lớn Huyết Mệnh Giáo của chúng ta. Nhưng với sự kiêu ngạo của hắn, e rằng có chết cũng không khuất phục ta.” Nhân Đế nói.
“Giáo chủ đại nhân nói rất đúng, như vậy mới chứng tỏ được phong thái lãnh đạo của Huyết Mệnh Giáo chúng ta, lúc chúng ta nắm thiên hạ trong tay, thuộc hạ nguyện ý đi làm thuyết khách, thuyết phục Thần Tử Vi kia gia nhập chúng ta.” Một vị thánh đồ có đầu tóc bạc trắng nói.
“Việc này không cần vội, trước mắt có một việc, phải giải quyết trước khi chúng ta tấn công Thần điện Gen, nếu không lúc đó sẽ gây ra chút phiền phức.” Nhân Đế nheo mắt nói.
“Là chuyện gì thế?” Một đám thánh đồ đều nghi hoặc nhìn về phía Nhân Đế, ngoài Thần điện Gen không biết còn ai có thể cản trợ việc bọn hắn trở thành người đứng đầu vũ trụ.
“Hàn Sâm có con gái tên là Bảo nhi phải không?” Nhân Đế nhìn về phía Thiên Tru.
Thiên Tru liền sợ hãi trong lòng, vội vàng cung kính hành lễ nói: “Đúng vậy, quả thật Hàn Sâm có một người con gái tên là Hàn Bảo Nhi. Trong các người con, Hàn Bảo Nhi được cưng chiều nhất, thường xuyên dẫn theo bên người. Vì sao giáo chủ đại nhân nhắc tới nàng thế?
Ngoài miệng thì Thiên Tru nói thế nhưng trong lòng thì hắn thấy bất an: “Lúc này giáo chủ hỏi tới Bảo Nhi, là muốn gây khó dễ cho Hàn Sâm sao?”
Nhân Đế hờ hững nói: “Có phải hình dáng của Hàn Bảo Nhi luôn giống với hình dáng đứa trẻ năm tuổi không, mãi không thể lớn lên?”
“Đúng vậy.” Thiên Tru đành phải gật đầu, hiện giờ hắn muốn trợ giúp Hàn Sâm cũng không có cách nói dối, Nhân Đế muốn biết chuyện của Bảo Nhị, thật sự rất dễ dàng.
“Vậy không sai rồi, phải tìm được Bảo Nhị, rồi đưa nàng đến gặp ta.” Nhân Đế nói.
“Sao giáo chủ đại nhân lại muốn gặp con gái của Hàn Sâm thế?” Thiên Tru đang suy nghĩ vì sao Nhân Đế lại hỏi đến con của Hàn Sâm, hắn rốt cuộc muốn làm gì, thì đã có một thánh đồ hỏi.
“Ta không có ý định gây chiến với Hàn Sâm, cô gái này cũng không phải con gái ruột thịt của Hàn Sâm, mà là huyết mạch của người thừa kế Thần điện Gen và hội trưởng hội Thần Loạn, đối với việc thống trị quản lí của Huyết Mệnh Giáo có uy hiếp rất lớn, nên loại bỏ trước tiên.” Nhân Đế cũng không giấu giếm, nói ra lai lịch của Bảo Nhi.
“Lai lịch của Bảo Nhi như vậy thật sao?” Mọi người nghe xong đều kinh hãi, vội vàng thỉnh cầu chỉ thị đi bắt Bảo Nhi.
“Các ngươi còn cần thích ứng với lực lượng mới, không cần tham gia, †a đã khống chế được hội Thần loạn, hãy để cho bọn họ đi.” Nhân Đế chỉ lạnh nhạt nói một câu.
Hắn không nghĩ sẽ có người giết chết Bảo Nhi được, nhưng hắn cần người để ép Bảo Nhi xuất hiện, như vậy hắn mới có cơ hội trừ khử Bảo Nhị, diệt đi mối họa này.
“Tất cả đi lui ra hết đi, nếu không có chuyện gì quan trọng, thì không nên tới làm phiền ta. Ta phải nhanh chóng đến nơi đó.” Nhân Đế phất tay ra hiệu cho mọi người lui ra.
Sau khi nhóm thánh đồ đều lui xuống, Nhân Đế mới tự lẩm bẩm một mình: “Nếu không phải có được trí nhớ của Tần Tu, thì làm sao biết được Hàn Sâm nuôi đứa con gái có lai lịch như vậy, Tần Tu kia kiêu căng tự đại, nuôi hổ gây họa mà tự không biết. Ta sẽ không phạm phải sai lầm như vậy, trước khi đánh chiếm Thần điện Gen, nhất định phải khống chế Bảo Nhi trong tay mới được.”
Từ trong trí nhớ của Tần Tu, Nhân Đế biết được Bảo Nhi đang ở trong Tí Hộ Sở, dù Huyết Mệnh Giáo xuất thân từ đó, nhưng lại không có cách nào đi vào trong Tí Hộ Sở.
Bọn hắn muốn bắt Bảo Nhi thì cũng chỉ có thể ra tay từ Hoa Viên Không Trung, ép Bảo Nhi phải ra khỏi Tí Hộ Sở.
Bầu không khí trong Hoa Viên Không Trung cũng không tốt lắm, vì sau đó Hàn Sâm đánh một trận với Tử Vi thì hắn biến mất tăm. Dù Bạch tiên sinh tính ra Hàn Sâm vẫn chưa chết, nhưng điều này cũng không thể giải tỏa bớt áp lực trong lòng mọi người.
Đại vũ trụ hiện giờ trông thì vẫn yên bình, Nhân Đế đoạt được bia gen, giờ đại chiến có thể nói là chạm vào là nổ ngay, không ai còn tâm trạng làm những chuyện dư thừa.
“Chú trẻ, ngươi có năng lực mạnh mẽ như vậy, sao đến giờ vẫn còn một mình thế? Nếu là ta thì đã sớm cưới tam thê tứ thiếp, chọn những người đẹp như của Long tộc và Thiên tộc gì gì đó, mỗi tộc lấy một người.” Vẻ mặt Đường Chân Lưu tràn đầy hâm mộ nhìn Vương Vũ Hàng nói.
Hắn vừa mới trao đổi võ thuật với Vương Vũ Hàng, kết quả lại không ra tay được với Vương Vũ Hàng, cứ như thể ra tay với Vương Vũ Hàng thì chính là phạm tội vậy.
Vương Vũ Hàng mở miệng, nhưng không nói gì, qua hồi lâu hắn mới lắc đầu nói: “Dùng loại năng lực này có được nữ nhân, thì các nàng đối với ta sẽ chẳng khác gì búp bê bơm hơi, có thể ngươi thích búp bê bơm hơi, nhưng ta thì không.”
Đường Chân Lưu còn muốn nói gì đó, thì đột nhiên nghe được một tiếng nổ ầm, giống như trời bị đâm thủng một lỗ vậy, cả Hoa Viên Không Trung đều lung lay kịch liệt.
“Ôi đệt, tên nào to gan dám động tới Hoa Viên Không Trung của bọn ta đấy?” Đường Chân Lưu giận dữ, ngẩng đầu nhìn bầu trời, rất nhanh thấy chiến hạm đầy trời đang phá hỏng hệ thống phòng ngự của Hoa Viên Không Trung, bay xuống Hoa Viên Không Trung.
Ở gần phi thuyền, còn có rất nhiều sinh vật kinh khủng đang bay, trong đó còn có những sinh vật hùng mạnh trong Tam Thập Tam Thiên, Đường Chân Lưu đều gặp qua những tên kia, bọn họ đều là thành viên hội Thần Loạn.
Sắc mặt của Vương Vũ Hàng và Đường Chân Lưu đều thay đổi: “Hội Thần loạn điên rồi à? Sao lại tấn công Hoa Viên Không Trung của chúng ta?”
Trong Hoa Viên Không Trung, đám người Ninh Nguyệt, Hoàng Phủ Tĩnh, Tà Tinh Đế cùng tộc trưởng tộc Thái Thượng, Cung chủ Trấn Thiên Cung đều vọt ra, rất nhiều cường giả ngửa mặt nhìn lên những chiến hạm và sinh vật kinh khủng bay đầy trời kia, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hết chương 3441.
Chương 3442. Chiến khởiChiến hạm và sinh vật kinh khủng che khuất bầu trời, phảng phất bao phủ toàn bộ Hoa Viên Không Trung dưới mây đen.
“Hàn Sâm ở đâu?” Bên trong rất nhiều sinh vật khủng bố, Etch tách mọi người đi ra, nhìn xuống Hoa Viên Không Trung, phát ra ngữ điệu như tiếng sấm cuồn cuộn, chấn động toàn bộ Hoa Viên Không Trung.
“Bây giờ Hàn Sâm không ở trong hoa viên, ngươi có lời gì nói thẳng là được.” Hàn Vũ Phi đứng trước mọi người, mở miệng nói ra.
Etch nói với giọng lạnh lùng: “Chủ nhân nhà ta mệnh lệnh chúng ta đến đây, mang về huyết mạch của Thần điện Gen.”
Hàn Vũ Phi nheo mắt lại, nói: “Ngươi muốn huyết mạch của Thần điện Gen, thì cứ đi Thần điện Gen đòi đi, chạy đến Hoa Viên Không Trung của chúng ta làm gì?”
“E là các ngươi còn không biết, con gái Hàn Sâm, Hàn Bảo Nhi không phải là con ruột của hắn, mà là huyết mạch của Thần điện Gen. Chủ nhân nhà ta nói, nể tình có cùng nguồn gốc, chỉ cần các ngươi giao Hàn Bảo Nhi ra, chúng ta sẽ không khó xử Hoa Viên Không Trung, sau này Hoa Viên Không Trung vẫn là thiên hạ của các ngươi.” Etch nói.
“Nếu chúng ta không chịu thì sao?” Hàn Vũ Phi như cười như không mà hỏi.
“Trên thế giới này thêm một Hoa Viên Không Trung cũng không nhiều, thiếu một Hoa Viên Không Trung cũng không ít, cho dù diệt Hoa Viên
Không Trung, vẫn sẽ có thế lực khác có thể thay thế. Chủ nhân nhà ta sẽ không để ý một Hoa Viên Không Trung có tồn tại hay không.” Etch
nói.
Đường Chân Lưu nghe mà giận dữ, muốn nói điều gì, lại bị Hàn Vũ Phi nói trước một bước: “Đó vốn là con của Hàn Sâm, không có quan hệ gì với chúng ta, ngươi muốn mang đi thì cứ mang. Thế nhưng con người †a ghét nhất bị uy hiếp, ngươi nói như vậy, ta lại không cho. Ta muốn xem các ngươi diệt Hoa Viên Không Trung thế nào.”
“Không sai, có bản lĩnh thì diệt Hoa Viên Không Trung, ít nói nhảm ở đó đi.” Đường Chân Lưu cũng kêu lên theo.
“Không biết sống chết.” Etch hừ lạnh một tiếng, không định nói tiếp nữa, mà khẽ vung tay lên, rất nhiều chiến hạm và sinh vật kinh khủng bố phát động thế công điên cuồng hướng về Hoa Viên Không Trung.
Một con tàu chiến hạm mở cửa khoang ra, từng con thú Phá Giới bị thả ra ngoài từ bên trong chiến hạm, giống như từng sói hung ác đói một tháng nhào về phía Hoa Viên Không Trung.
Trong chốc lát, phía trên toàn bộ Hoa Viên Không Trung xuất hiện lượng lớn thú Phá Giới, số lượng không dưới trăm con.
Ầm ầm!
Bên ngoài Hoa Viên Không Trung dâng lên kết giới do từng từ quang phù kết nối mà thành, tạm thời ngăn cản được thế công của thú Phá Giới. Thế nhưng dưới sự tấn công điên cuồng của các loại thú Phá Giới, kết giới kia trở nên lúc ẩn lúc hiện, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ mất.
“Chuẩn bị nghênh chiến.” Hàn Vũ Phi quát khẽ một tiếng, đồng thời ánh mắt nhìn về phía phương hướng bên trong căn cứ.
Mặc dù thanh thế của thú Phá Giới vô cùng đáng sợ, nhưng Hoa Viên Không Trung lại có thực lực chiến một trận. Tuy nhiên, bản thân Hoa Viên Không Trung lại không chịu được đại chiến như vậy, nếu tùy ý chiến đấu chân chính, e là sẽ sụp đổ. Đến lúc đó, ngoài những cường giả như bọn họ, e rằng rất nhiều người bình thường của Hoa Viên Không Trung đều sẽ chết oan chết uổng.
Mà kết giới của Hoa Viên Không Trung được Bạch tiên sinh bày ra đến, có thể giữ vững được hay không, chỉ có Bạch tiên sinh mới biết được.
“Để Lâm Phong đến chỗ ta, các ngươi cứ chiến đấu là được, không cần lo lắng chuyện khác.” Âm thanh của Bạch tiên sinh lọt vào trong tai Hàn Vũ Phi, khiến trong lòng Hàn Vũ Phi yên ổn hơn không ít.
“Vậy thì chiến đi.” Hàn Vũ Phi ra lệnh một tiếng, Đường Chân Lưu đã sớm không kìm nén được chiến ý trong lòng phá vỡ hư không mà xông lên, rút đao xông ra kết giới, hướng thẳng về một con thú Phá Giới.
Thế nhưng không đợi đao của hắn tới gần con thú Phá Giới kia, đã thấy đầy trời lông vũ màu xanh sáng ngời rơi xuống như mưa tên, mỗi một cọng quang vũ màu xanh đều xuyên qua thân thể một con thú Phá Giới, trực tiếp chém giết thú Phá Giới.
‘Tong nháy mắt Trên trăm con thú Phá Giới bị chém giết sạch sẽ. Một người đàn ông im lặng mặc vũ y màu xanh cũng xuất hiện trên tinh không, chính là Ninh Nguyệt kia.
“Cửu Chân, hắn là của ngươi.” Etch nói với một con Thú Phá Giới ở một bên.
Con thú Phá Giới kia như một con bạch hổ, hình thể không quá to lớn, chỉ lớn hơn con hổ phổ thông một chút. Nó vốn đang ghé vào trên một chiếc chiến hạm nghỉ ngơi, lúc này nghe thấy âm thanh của Etch, mới uể oải ngẩng đầu lên, nhìn Ninh Nguyệt một lần, nhưng lại cúi đầu xuống ngủ tiếp.
Thấy con bạch hổ kia lại không để ý đến mệnh lệnh của mình, Etch rất tức giận, nhưng lại không có cách nào, đành phải quay đầu nói với con chim khổng lồ màu đen ở một bên khác: “Côn Bằng, tiêu diệt hắn.”
Con chim lớn màu đen kia có ánh mắt lạnh lẽo, chấn động hai cánh, đã bay ra ngoài từ trên chiến hạm, vọt tới Ninh Nguyệt như một tia chớp màu đen chia cắt trời đất.
“Các ngươi cũng đừng nhàn rỗi, nên để bọn chúng biết thực lực chân chính của hội Thần Loạn ta.” Theo một tiếng ra lệnh của Etch, số lớn chiến hạm đều mở ra cửa khoang, từng đầu Thú Phá Giới từ đó vọt ra, sợ là có ngàn con nhiều.
Ánh sáng xanh lấp lóe trên thân Ninh Nguyệt, từng cọng quang vũ màu xanh bay ra ngoài như kiếm ánh sáng, muốn chém giết những con thú Phá Giới kia.
Thế nhưng không đợi quang vũ của hắn bay ra ngoài, đã thấy từng cọng long đen giáng xuống từ trên trời, thoáng chốc đã chặt đứt toàn bộ quang vũ màu xanh của hắn, hóa thành điểm sáng rồi tan đi mất.
Ninh Nguyệt nhìn thấy chim lớn Côn Bằng, không khỏi khẽ nhíu mày. Hắn có thể cảm nhận được, dao động kinh khủng của lực lượng ẩn giấu trên thân Côn Bằng.
Mắt thấy Ninh Nguyệt bị cuốn lấy, bất lực chém giết đông đảo thú Phá Giới nữa. Mấy người Hoàng Phủ Tĩnh đều xông ra kết giới, giết chóc những con thú Phá Giới kia.
Trong chốc lát giết đến trời đất tối tăm, khắp nơi đều là sóng xung kích sinh ra từ sự va chạm của lực lượng.
Thế nhưng, dù trận chiến đấu vô cùng kịch liệt, những lực lượng kia kinh khủng đến thế nào, sinh ra sóng xung kích mạnh đến mức nào, từ đầu đến cuối vẫn không thể phá hủy kết giới của Hoa Viên Không Trung.
Trong một tòa lầu các của căn cứ, Lâm Phong nhìn Bạch tiên sinh ngồi trước bàn cờ, hơi nghi hoặc mà hỏi thăm: “Bạch tiên sinh, ngươi gọi ta tới có dặn dò gì?”
“Đến đây, chơi một ván với ta.” Bạch tiên sinh chỉ vào bàn cờ, nói.
Lâm Phong nao nao, không biết Bạch tiên sinh rốt cuộc có ý gì, lại muốn đánh cờ với hắn vào thời điểm này. Nhưng Lâm Phong cũng có chút hiểu rõ với Bạch tiên sinh, biết hắn không phải là một người không biết nặng nhẹ, biết hắn nhất định có dụng ý gì đó, nên ngồi xuống ngay chỗ đối diện Bạch tiên sinh.
Trên bàn cờ đã có không ít quân cờ, đây là một ván sắp kết, Lâm Phong quan sát thế cục một chút, cờ đen mà hắn cầm đang ở ở thế yếu.
“Đến lượt ngươi đi.” Bạch tiên sinh đùa bỡn quân cờ trong tay, mỉm cười nói.
Lâm Phong khẽ gật đầu, nhặt lên một quân cờ, đặt xuống bàn cờ. Thế nhưng, một phút sau, sắc mặt của hắn lại thay đổi, trên bàn cờ phảng phất có được sức mạnh to lớn vô tận. Chỗ hắn muốn đặt cờ có một luồng lực lượng bay lên, bật lên bàn tay hắn và cả quân cờ, khiến Lâm Phong suýt hộc máu.
“Từ từ thôi, dùng thể Siêu Thần của ngươi cảm nhận thế mạnh yếu trên bàn cờ này, việc ngươi phải làm chính là lấy lực lượng của bản thân để điều hòa thế mạnh yếu, mượn đông bổ sung tây, mà không phải đối kháng.” Dường như Bạch tiên sinh đã sớm ngờ tới sẽ như thế, chậm rãi nói. Lâm Phong giờ mới hiểu được, bàn cờ này tương liên cùng kết giới của Hoa Viên Không Trung, Bạch tiên sinh đang muốn hắn hỗ trợ giữ vững kết giới.
Hết chương 3442.
Chương 3443. TiênSố lượng thú Phá Giới kinh người đánh tới như mây đen che trời, Vương Vũ Hàng lái xe máy hạng nặng xông ra kết giới, đã tiến vào trạng thái thể Siêu Thần cứu cực, cả người đẹp vô cùng yêu dị. Nơi xe máy hạng nặng đến, lập tức dẫn đến gió tanh mưa máu, lượng lớn Thú Phá Giới bắt đầu tự giết lẫn nhau.
Đường Chân Lưu nhìn trực nhạc, lớn tiếng cười nói: “Tiểu thúc làm cho gọn gàng vào, hội Thần Loạn cũng không gì hơn thế này. Thú Phá Giới dù nhiều thì có ích lợi gì? Có tiểu thúc ở đây, đến một ngàn chết một ngàn, đến một vạn chết một vạn.”
“Thú vị, nơi này không có một ngàn, một vạn, chỉ có một mình ta, các ngươi dự định muốn để ta chết thế nào?” Một âm thanh yêu mị truyền đến từ trong tinh không, chỉ thấy một người phụ nữ quái dị mọc ra hai cái đầu đạp lên hư không mà đến, ngăn chặn đường đi của Vương Vũ Hàng.
Những thú Phá Giới vốn đang điên cuồng tự giết lân nhau vì lực lượng của Vương Vũ Hàng, lại nổi lên huyết quang trong mắt, nhào tới Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng lập tức giật mình trong lòng, biết gặp đối thủ lợi hại, điên cuồng bộc phát hormone siêu cấp của mình, muốn xoay chuyển cục diện.
Thú Phá Giới gần đó bị Vương Vũ Hàng và người phụ nữ hai đầu ảnh hưởng, mắt trong chốc lát biến thành đỏ như máu, chốc lát lại trở nên điên cuồng, có lúc muốn nhào về phía Vương Vũ Hàng, có lúc lại muốn nhào về phía người phụ nữ hai đầu.
Người phụ nữ hai đầu kia có một gương mặt yêu mị tận xương, một gương mặt lạnh lẽo như sương, lại phảng phất có được ma lực không thể tưởng tượng nổi, tranh đoạt quyền khống chế thú Phá Giới với Vương Vũ Hàng.
Thậm chí có Thú Phá Giới nổi điên bởi vì cả hai đọ sức lực lượng, bắt đầu xé rách thân thể của mình, xé thân thể đến máu thịt be bét, lộ ra cả xương cốt, mà vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
“Đã lâu không gặp được đối thủ thú vị như thế, nhớ kỹ tên của ta, ta tên là Shirley.” Khuôn mặt yêu mị kia nói, thân thể đã phóng tới Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng và Shirley chiến đấu, không rảnh lại ngoảnh đầu đánh con khác, chỉ có thú Phá Giới gần bọn họ bị ảnh hưởng, lượng lớn Thú Phá Giới khác vẫn phóng tới kết giới của Hoa Viên Không Trung như cũ.
Hoàng Phủ Tĩnh xông ra kết giới, thuấn di đến trước một con thú Phá Giới, chân dài như búa, trực tiếp chém thú Phá Giới kia thành hai nửa.
Con bạch hổ kia mở mắt lần nữa. Lần này, không cần Etch nói chuyện, nó đã tự đứng dậy, nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tĩnh, một giây sau bốn vó cùng động, lập tức biến mất không thấy gì nữa, khi xuất hiện lại, đã đến trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh.
Oành!
Hoàng Phủ Tĩnh rung động trong lòng, hai tay vô ý thức giơ lên. Trong khoảnh khắc cánh tay giơ lên, một con bạch hổ bỗng nhiên xuất hiện, vuốt hổ đã đến trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh, chỉ thiếu một tấc, móng vuốt đã đâm vào mắt của nàng.
Hai luồng lực lượng va chạm vào nhau, không gian bốn phía lập tức bị đánh nát bấy, cả thân thể của thú Phá Giới gần đó cũng bị trực tiếp chấn vỡ.
Trận chiến đấu kinh khủng hoàn toàn bùng nổ, cường giả có thể xuất chiến của Hoa Viên Không Trung đều đã xuất chiến, nhưng vẫn có lượng lớn sinh vật chỉ có thể xem trận chiến bên trong Hoa Viên Không Trung, trong đó bao gồm tộc Thái Thượng và rất nhiều đệ tử của Trấn Thiên Cung.
Đặc biệt là đệ tử của Trấn Thiên Cung, trong lòng vô cùng uất ức, vô số cường giả của Hoa Viên Không Trung đại chiến cùng kẻ địch, mà người có tư cách tham gia chiến đấu bên trong Trấn Thiên Cung, dường như chỉ có một cung chủ Trấn Thiên Cung .
“Trấn Thiên Cung chúng ta vốn là đứng đầu vũ trụ, bây giờ lại chỉ có thể dựa vào sự che chở của người khác.” Một vị trưởng lão Trấn Thiên Cung thở dài nói.
Trên thực tế, đây cũng là ý nghĩ trong lòng đại đa số đệ tử của Trấn Thiên Cung, không khỏi tinh thần chán nản.
Ngay khi bọn họ tự oán tự ai, đã thấy hai bóng người một trắng một đen phóng lên tận trời từ trong doanh địa của Trấn Thiên Cung, xông ra kết giới giết vào bên trong đàn thú Phá Giới.
“Là Cô Trúc và Ngọc Thiện Tâm!” Đệ tử Trấn Thiên Cung thấy rõ ràng hai bóng người kia, lập tức vui mừng quá đõi.
“Đúng vậy, Trấn Thiên Cung chúng ta còn có Cô Trúc và Ngọc Thiện Tâm, bọn họ cũng không hề kém những cường giả của Hoa Viên Không Trung kia.” Mắt thấy Cô Trúc và Ngọc Thiện Tâm đại sát tứ phương trong bầy thú, một người ánh kiếm chất phác, sắc bén, một người điểm nhẹ ngón tay ngọc, ung dung không vội, không hề kém những cường giả khác của Hoa Viên Không Trung, trong long bọn họ đều rất phấn chấn.
Kỷ Yên Nhiên ôm Linh Nhi, gương mặt không thể che hết vẻ lo lắng. Mặc dù Hoa Viên Không Trung đông đảo cường giả, nhưng thú Phá Giới và cường giả Phá Giới của hội Thần Loạn lại càng nhiều, mắt thấy lượng lớn thú Phá Giới vọt tới, cũng không có khả năng hoàn toàn bị ngăn cản, vẫn có không ít thú Phá Giới đang xung kích kết giới.
“Tiểu Kim Kim, chăm sóc tốt cho mẹ và tiểu muội của ta.” Tiểu Hoa nói một câu với Kim Mao Hống nằm bên cạnh Kỷ Yên Nhiên, sau đó lại nói với Kỷ Yên Nhiên: “Mẹ, tình huống khẩn cấp, ta cũng phải xuất chiến.” “Cẩn thận chút, có thể chiến thì chiến, không thể chiến thì trốn, đây là †ruyền thống của Hàn gia chúng ta, không mất mặt.” Kỷ Yên Nhiên sờ đầu Tiểu Hoa, nói.
“Mẹ, ngươi yên tâm đi, thiên hạ này còn không có người ngoài nào có thể lấy mạng người nhà của chúng ta.” Tiểu Hoa nói rồi phá vỡ hư không mà xông lên. Ánh sáng màu trắng rực rỡ lưu chuyển trên người, trong chốc lát phảng phất biến thành một người khác, không non nớt như bình thường, một mái tóc dài trắng lóa ngược gió tung bay, như chiến thần lâm thế.
Trong khoảnh khắc xông ra khỏi kết giới, hai tay Tiểu Hoa cùng động, lực trường thời không lập tức bị thay đổi, thú Phá Giới vốn phóng tới Hoa Viên Không Trung, không hiểu sao đều quay đầu, va chạm với thú Phá Giới.
“Đã sớm nghe nói thời không chỉ lực của Thánh thể vô địch, hôm nay Etch ta đến cũng muốn lĩnh giáo một hai.” Etch vượt qua thời gian mà đến, ngăn trở thế công của Tiểu Hoa.
Đại chiến giữa tinh không không ngừng, giết đến vũ trụ nghiêng, ngôi sao vỡ nát, ngoài lấy Hoa Viên Không Trung được kết giới bảo vệ, tinh không bốn phía đã là một mảnh hỗn độn như tận thế.
Trong bức tường tiến hóa, Hàn Sâm cũng thừa nhận áp lực cực lớn. Thân thể hắn gần như bất hủ, nhưng linh hồn lại không phải tồn tại bất diệt, từng sinh linh các tộc diễn hóa từ bức tường tiến hóa không ngừng hiện lên, đã có hơn mấy vạn.
Hàn Sâm bị mấy vạn khí thế khác biệt kia đè ép, lực ý chí kéo căng như thanh thép, giống như có thể bị đứt đoạn bất cứ lúc nào.
Nếu đổi lại một sinh vật khác, chỉ e lúc này ý chí đã sớm bị vỡ nát thành ngớ ngẩn, Hàn Sâm có thể kiên trì cho tới bây giờ mà không nổi điên, đã coi như kỳ tích.
Thế nhưng dưới khí thế đè ép như vậy, thân thể của hắn vẫn bất vi sở động như cũ, vẫn không thể dẫn cho lực lượng của thân thể và linh hồn thống nhất.
“Tử Vi không phải muốn chỉnh ta thành ngớ ngẩn đấy chứ?” Mặc dù trong lòng Hàn Sâm biết khả năng này không lớn, nhưng bây giờ hắn cảm thấy ý chí của mình thật sự sắp không chống đỡ nổi.
Dù sao hắn không phải thần, chỉ là một người. Chỉ cần là người đều có mức cực hạn, hiện tại Hàn Sâm đã cảm thấy ý chí của mình sắp đến cực hạn.
Đột nhiên, một tộc văn trong bức tường tiến hóa lại phát sáng lên, tộc văn kia càng óng ánh lóe sáng hơn bất cứ một tộc văn nào trước đó đều, như một vầng trăng sáng bên trong quần tinh, thuần khiết mà phóng khoáng.
Tiên! Trong nháy mắt Hàn Sâm nhìn thấy chữ kia, trong lòng lập tức run lên.
Hắn biết chữ này đại biểu cho điều gì, nhưng lại có hai loại khả năng. Một loại khả năng là những Ngọc Linh Tiên do Loạn chế tạo ra, mà một khả năng khác thì đáng sợ hơn. Có lẽ chữ này đại biểu cho hội trưởng hội Thần Loạn. Nói chuẩn xác hơn, thế gian này chỉ có hội trưởng hội Thần Loạn mới là Tiên Tộc, những Ngọc Linh Tiên kia chỉ là đồ chơi mà Loạn chế tạo ra thôi.
Hết chương 3443.
Chương 3444. Phương pháp.“Loạn vốn sinh ra tại đại vũ trụ gen, chẳng lẽ nàng cũng từng đốt đèn trong Thần điện Gen. Nếu nói như vậy, thì thật đáng sợ!” Đáy lòng Hàn Sâm run rẩy.
Nay ý chí của hắn đã đến bên bờ biên giới sắp sụp đổ, nếu chữ Tiên này thật sự đại biểu cho Loạn, thì không cách nào tưởng tượng được hạn mức cao nhất của nàng. Có lẽ đó là sinh vật gần một bước kia nhất trên thế gian.
Chỉ thấy từ bên trong một mảnh thần quang, một người phụ nữ như †iên như ngọc chậm rãi đi tới, phiêu dật xuất trần, nhanh nhẹn như tiên đã không đủ để hình dung khí chất của nàng, chỉ cảm thấy toàn bộ linh †ú khắp thế giới có lẽ đã tập trung trên người nàng.
Mỗi một phần mỗi một tấc trên thân thể nàng, thậm chí ngay cả quần áo trên người nàng, dường như đều có loại lịch sự tao nhã siêu thoát †ại phàm trần.
Nhưng sự xuất hiện của nàng đã khiến ý chí vốn đã vô cùng căng thẳng của Hàn Sâm trở nên càng yếu ớt, giống như một sợi dây thun đã kéo căng đến cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị gãy mất.
“Tử Vi nói trong bức tường tiến hóa không có sinh linh có thể đạt tới cấp Vũ Trụ, như vậy Tiên Tộc này là chuyện gì xảy ra? Khí thế của nàng đã mạnh vượt xa những thể sinh vật giả lập khác. Chẳng lẽ loại sinh vật này vẫn chưa đến cấp Vũ Trụ sao?” Hàn Sâm trong lòng run rẩy.
Ý chí của hắn đã không chịu nổi gánh nặng, nếu là tiên khí thế lại hàng lâm xuống, Hàn Sâm sợ mình sẽ không kiên trì nổi. Nếu ý chí sụp đổ, cho dù không trở nên ngớ ngẩn, thì sau này cũng mất đi tự tin và lòng tin chiến đấu đến cùng. Đối với một võ giả, đó là kiêng ky lớn nhất.
Lực lượng cố nhiên là căn bản của cường giả, thế nhưng dũng khí lại là linh hồn của cường giả, không có linh hồn chỉ có thân thể mạnh mẽ thì chỉ là một kẻ yếu có được lực lượng mạnh thôi.
Khi Hàn Sâm vẫn còn đang suy tư, khí thế của người phụ nữ Tiên Tộc trên người đã hàng lâm xuống.
“Tử Vi, ngươi hại ta chết rồi. Nếu ta biến thành ngớ ngẩn, sẽ nguyền rủa ngươi sinh con trai không có chỉ, nhỏ.” Hàn Sâm nguyền rủa trong lòng như vậy, thế nhưng lại không thể không cố tự giữ vững tinh thần,
chống lại khí thế kinh khủng kia. Oành!
Trong khoảnh khắc khí thế kia rơi xuống, Hàn Sâm chỉ cảm thấy đầu óc như nổ tung, mãnh liệt như uy thế của song lớn, xung kích con đê tinh thần đã sắp sụp đổ của hắn một lần tiếp một lần.
Hoa Viên Không Trung phản kháng kịch liệt, vượt xa tưởng tượng của tất cả trưởng lão hội Thần Loạn. Chỉ là một Hoa Viên Không Trung, lại cứng rắn ngăn cản được rất nhiều cường giả Phá Giới và số lớn thú Phá Giới của hội Thần Loạn tiến công.
“Thật là đáng sợ a, chỉ là một Hoa Viên Không Trung nho nhỏ lại ra nhiều cường giả Phá Giới kinh khủng như vậy, nếu lại để bọn họ tiếp tục phát triển, chỉ e hội Thần Loạn ta chưa hẳn có thể áp chế được bọn họ.”
“Hội trưởng đại nhân quả nhiên có con mắt tinh đời, nhìn ra uy hiếp của Hoa Viên Không Trung, diệt trừ nó sớm một bước.”
“Mặc dù nói như vậy, nhưng bây giờ hội Thần Loạn chúng ta đã ra hết tinh anh, lại chậm chạp không tấn công được Hoa Viên Không Trung, có cần thỉnh cầu viện quân với hội trưởng đại nhân hay không?”
Bên trong một chiến hạm, một vị trưởng lão của hội Thần Loạn đang thảo luận bên trong phòng hội nghị.
“Không thể, bây giờ Nhân Đế vừa mới trở thành chủ của gen bia, tiếp nhận chức hội trưởng. Nếu chúng ta không làm xong cả chút chuyện như thế, chỉ e càng không được coi trọng.” Một vị trưởng lão nói.
“Thế nhưng nếu không yêu cầu viện quân, cho dù có thể đánh hạ Hoa Viên Không Trung, căn cơ của những lão già hội Thần Loạn chúng ta này gần như phải tiêu hao mất bảy tám phần, đến lúc đó không có vốn liếng, thì làm sao có thể tranh được một chỗ cắm dùi trong hội?” Một vị trưởng lão khác lại không đồng ý, nói.
“Hai vị nói đều không sai, việc là phải làm, nhưng lại không thể thua lỗ hết của cải nhà chúng ta.” Một trưởng lão mọc ra mặt chim nói.
“Điểu trưởng lão, bình thường chỉ có ngươi nhiều ý đồ nhất, ngươi nói xem có biện pháp nào có thể lưỡng toàn †ề mỹ hay không?” Tất cả trưởng lão đều dồn ánh mắt về hướng Điểu trưởng lão kia.
Điểu trưởng lão cười khà khà: “Thật ra nhiệm vụ của chúng ta chỉ là ép con gái nuôi của Hàn Sâm, Hàn Bảo Nhi đi ra, hội trưởng đại nhân vẫn chưa từng muốn chúng ta nhất định phải đánh hạ Hoa Viên Không Trung, chúng ta cần gì phải vẽ vời thêm chuyện đâu?”
“Giữa hai việc này thì có cái gì khác nhau sao? Những tên ở Hoa Viên Không Trung kia quyết tâm muốn bảo vệ con gái nuôi của Hàn Sâm, không đánh hạ Hoa Viên Không Trung, lại làm sao có thể ép Hàn Bảo Nhi ra đây?” Trưởng lão lúc trước không hiểu lắm mà hỏi.
Điểu trưởng lão chặc lưỡi, nói: “Các ngươi ấy, sống qua năm tháng dài như vậy đều sống đến trên thân chó à, chẳng lẽ trước khi các ngươi đến, chưa từng điều tra tình huống trong nhà Hàn Sâm sao?”
“Điểu trưởng lão, có lời gì ngươi cứ việc nói thẳng đi, đều là người cũ hiểu rõ nhau, không cần thiết che giấu.” Một trưởng lão có tính cách tương đối táo bạo, bất mãn trừng Điểu trưởng lão, nói.
Điểu trưởng lão hít một hơi, rồi mới lên tiếng: “Theo hiểu biết của ta, Hàn Sâm có hai con ruột thịt, cũng có mấy con gái nuôi, mà Hàn Bảo Nhi là con gái được chiều chuộng nhất, giống như con ruột.”
“Nếu ta có một con gái nuôi có huyết mạch cao quý như vậy, ta cũng sẽ coi như con ruột giống thế, đợi tương lai nàng trưởng thành, đương nhiên là một người đắc đạo, cả nhà thăng thiên.” Một vị trưởng lão bĩu môi nói.
Điểu trưởng lão ho nhẹ một tiếng: “Việc này không liên quan đến việc †a muốn nói. Ta chỉ muốn nói, Hàn Bảo Nhi và Hàn Sâm có quan hệ rất tốt, giống như là cha con ruột. Không chỉ Hàn Sâm, đến cả vợ con Hàn Sâm cũng được Hàn Bảo Nhi coi như mẹ ruột, những con cái kia của Hàn Sâm cũng bị Hàn Bảo Nhi coi là anh em ruột. Chúng ta căn bản không cần đánh hạ Hoa Viên Không Trung, chỉ cần bắt vợ và con gái Hàn Sâm lại, không sợ Hàn Bảo Nhi kia không đi vào khuôn phép.”
“Vì sao chỉ bắt vợ và con gái Hàn Sâm?” Một vị trưởng lão nghỉ ngờ hỏi.
Điểu trưởng lão chỉ Tiểu Hoa đang đại chiến cùng Etch trên chiến trường nói: “Kia chính là con trai ruột của Hàn Sâm, nếu ngươi có thể bắt, thì bắt hắn về đi.”
Trưởng lão kia xem xét, lập tức rụt cổ lại. Đến cả loại tồn tại mạnh như Etch, cũng bị Tiểu Hoa giết đến chật vật không chịu nổi. Nếu không có những cường giả khác trong hội Thần Loạn trợ giúp, chỉ e đã sớm chết oan chết uổng rồi. Hắn nào dám ý có nghĩ gì nữa
Điểu trưởng lão thấy hắn không nói lời nào, lúc này mới nói thêm: “Hiện tại là lúc Hoa Viên Không Trung đã ra hết tinh anh, nội bộ đang trống rỗng, chúng ta thừa dịp hiện tại tiến vào bên trong, bắt vợ và con gái Hàn Sâm về. Đây chính là thời cơ tốt nhất.”
“Thế nhưng kết giới của Hoa Viên Không Trung vô cùng quái, bị nhiều thú Phá Giới vây công lâu như vậy, cũng không thể công phá. Chúng ta phải đi vào thế nào đây?” Tất cả trưởng lão nghi hoặc nhìn Điểu trưởng lão, biết hắn đã đưa ra một đề nghị như thế, chắc hẳn có biện pháp có thể tiến vào bên trong.
“Việc này dễ xử lý, chính chúng ta đương nhiên không vào được, thế nhưng các ngươi đừng quên, lần này còn có một con thú Kết Giới đi cùng chúng ta.” Điểu trưởng lão nói.
“Thú Kết Giới chỉ có năng lực xuyên qua kết giới, nhưng không có năng lực đánh tan kết giới, chỉ có chính nó đi vào có tác dụng gì đâu? Thú Kết Giới kia chỉ vừa mới Phá Giới mà thôi, mà sức chiến đấu lại thấp, chỉ cần bên trong Hoa Viên Không Trung còn có một cường giả Phá Giới, muốn giết chết nó cũng không khó.”
Điểu trưởng lão cười khà khà: “Chúng ta có thể để người tiến vào trong bụng thú Kết Giới, đi theo nó cùng tiến vào Hoa Viên Không Trung.”
Hết chương 3444.
Chương 3445. Đánh lén.“Đây cũng là một biện pháp, nhưng chúng ta nên phái ai đi?” Một vị trưởng lão hỏi ra tiếng long của đông đảo trưởng lão.
Hiện tại cường giả hội Thần Loạn đều đang vây công Hoa Viên Không Trung, dường như gọi ai về đều không ổn lắm.
“Đây là công lao vô cùng lớn, sao có thể tặng cho người khác. Ta đoán bên trong Hoa Viên Không Trung kia, đã không có cường giả cấp Phá Giới rồi, nếu không bọn họ sẽ không tùy ý những con thú Phá Giới kia tấn công kết giới. Cho nên vốn tự thú Kết Giới đi cũng được, nhưng công lao này lại rơi vào trên thân thú Kết Giới. Đến lúc đó không chừng chúng ta lại không rơi vào chỗ tốt được. Cho nên chuyện này, chúng ta nhất định phải đích thân đi một chuyến, sau này mới dễ xin công với hội trưởng đại nhân.” Điểu trưởng lão nói.
“Việc này…” Nghe Điểu trưởng lão nói bọn họ phải tự đi vào, mấy người đều hơi do dự. Bọn họ là trưởng của lão hội Thần Loạn, không sai, thực lực đều vô cùng mạnh mẽ.
Thế nhưng bọn họ đã sống quá lâu. Thông thường, sinh vật sống quá lâu sẽ càng thêm tiếc mệnh, bọn họ sống hang tỷ năm, lại càng thêm tiếc mệnh, cho nên bọn họ là trưởng lão của hội Thần Loạn, lại không phải cốt cán trung tâm.
Chính vì Nhân Đế mới nắm giữ hội Thần Loạn, lại thiếu khuyết người có thể dùng được, mới có thể trọng dụng bọn họ, nếu không dù thế nào đi nữa cũng không tới phiên bọn họ dẫn đội tiến đánh Hoa Viên Không Trung.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân là rất nhiều cốt cán trung tâm của hội Thần Loạn đều đã bội phản, Táng Đạo Thiên lại bị Tân Tu dùng một chưởng thu đi rồi, ngay cả Lowe Kidd cũng không rõ tung tích, thực sự không có quá nhiều nhân tài có thể sử dụng.
“Nếu các ngươi không đi, chính ta đi một mình cũng được, nhưng đến lúc đó chư vị không nên đoạt công lao kia với ta” Điểu trưởng lão cười lạnh, nói.
“Thôi được, ta đi cùng ngươi một chuyến.” Một vị trưởng lão cân nhắc lần nữa, cuối cùng vẫn cắn răng, quyết định muốn mạo hiểm một lần.
Năm trưởng lão nhanh chóng đạt thành nhất trí, gọi thú Kết Giới về, năm người cùng trốn trong bụng thú Kết Giới, để thú Kết Giới thừa dịp loạn đi về hướng Hoa Viên Không Trung.
Bạch tiên sinh đang đánh cờ cùng Lâm Phong, đột nhiên trong lòng hơi động, dường như bị chuyện gì xúc động, ngón tay nắm quân cờ do dự một lát, một tay khác nắm lên mấy quân cờ, tung ra trên mặt bàn bên cạnh, sau đó quan sát thế rơi của mấy quân cờ kia, hồi lâu sau mới cau mày nói: “Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, phúc họa liền nhau, khó mà đoán trước.”
“Bạch tiên sinh, xảy ra chuyện gì sao?” Lâm Phong hỏi.
“Không có việc gì, chúng ta tiếp tục đánh cờ, bảo vệ tốt đại cục là đủ.” Bạch tiên sinh nói như vậy, ánh mắt lại không khỏi liếc mắt nhìn vị trí của mẹ con Kỷ Yên Nhiên.
Kỷ Yên Nhiên ôm Linh Nhi, vẫn đang quan sát tình hình chiến đấu phía ngoài, nàng không am hiểu chiến đấu, cho nên không ra ngoài hỗ trợ.
Tiểu Kim Kim đang nằm bên cạnh Kỷ Yên Nhiên. Từ sau biến cố của Hoa Viên Không Trung, nó chưa từng rời đi nửa bước, giống như đang ngủ say vậy.
Đột nhiên, Tiểu Kim Kim ngủ say mở mắt, đầu cũng dần dần nâng lên, nhìn chăm chú một phương hướng bên ngoài trụ sở.
“Tiểu Kim Kim, xảy ra chuyện gì sao?” Kỷ Yên Nhiên phát hiện điều khác thường của Tiểu Kim Kim, vội vàng hỏi.
Tiểu Kim Kim không trả lời, chỉ đứng lên, con mắt nhìn chằm chằm vào hướng đó.
Một bên khác, một đám sủng vật của Hàn gia: Tiểu Ngân Ngân, Tiểu Miêu và Tiểu Hồng Điểu vốn đang nghỉ ngơi, cũng đứng lên, dồn dập đi đến bên cạnh mẹ con Kỷ Yên Nhiên.
“Điểu trưởng lão quả nhiên liệu sự như thần, Hoa Viên Không Trung này đã ra hết cường giả, thậm chí còn không cảm ứng được cả khí tức của một cường giả Phá Giới, lần này chúng ta tất nhiên sẽ lập công lớn rồi” Một vị trưởng lão của hội Thần Loạn ngồi trên lưng thú Kết Giới, cười càn rỡ.
Cường giả Phá Giới bên trong Hoa Viên Không Trung đều đã xuất chiến, còn lại đều là các tộc đệ tử, mạnh nhất cũng không đến Phá Giới, nhìn thấy như một con quái thú cự long ngang trời mà đến, lập tức quá sợ hãi.
Mặc dù phản ứng của bọn họ cũng không chậm lắm, đều đã ra lực lượng, muốn chặn đánh con cự thú kia, thế nhưng lực lượng của bọn họ căn bản không đụng tới thân thể của cự thú kia.
Một vị trưởng lão ngồi trên lưng thú Kết Giới, đang muốn đại phát thần uy, diệt những đệ tử của Hoa Viên Không Trung kia, lại bị Điểu trưởng lão ngăn lại.
“Trước không cần để ý đến bọn họ, việc quan trọng hơn, diệt bọn họ chỉ cần một cái nhấc tay, sau đó lại thu dọn bọn họ cũng không muộn.” Điểu trưởng lão nói, liền mệnh lệnh cự thú bay về hướng sân của Kỷ Yên Nhiên.
Hắn đã sớm thăm dò được chỗ Kỷ Yên Nhiên ở lại, hiển nhiên đã sớm có tâm tư này.
“Không tốt, bọn họ muốn đi sân của chủ mẫu.” Rất nhiều đệ tử bên trong Hoa Viên Không Trung đều quá sợ hãi, càng thêm liều mạng muốn ngăn cản cự thú.
Thế nhưng trước mặt thú Kết Giới, lực lượng của bọn họ thực sự quá nhỏ bé. Đến cả thân thể thú Kết Giới cũng không đụng được, thú Kết Giới đã xuyên qua tầng tầng chướng ngại, rơi vào bên trong sân mà Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên ở lại.
Ầm ầm!
Cả viện bị thân thể thú Kết Giới đập ra, phòng ốc cũng đều bị chấn động đến sụp đổ, Kỷ Yên Nhiên ôm Linh Nhi vọt ra từ trong phòng.
“Các nàng chính là vợ và con gái của Hàn Sâm sao?” Một trưởng lão nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên và Linh Nhi, đôi mắt lập tức sáng lên.
“Không sai, chính là bọn họ.” Mặt mũi Điểu trưởng lão cũng tràn đầy hưng phấn, chỉ cần bắt được hai người bọn họ, thì không lo không ép Hàn Bảo Nhi ra được.
“Thú Kết Giới, nuốt các nàng đi.” Trưởng lão khống chế thú Kết Giới ra lệnh, muốn để thú Kết Giới nuốt mẹ con Kỷ Yên Nhiên, sau đó vọt thẳng ra Hoa Viên Không Trung.
Thế nhưng ai biết thú Kết Giới kia vừa mới hé miệng, đột nhiên nhìn thấy bốn phía kim quang tỏa sáng, một con cự thú màu vàng còn to lớn hơn cả thú Kết Giới bỗng xuất hiện, nuốt chửng thú Kết Giới bằng một ngụm.
Năm vị trưởng lão, bao gồm Điểu trưởng lão đều quá sợ hãi, ai cũng vội vàng né tránh, thú Kết Giới kia lại không có tốc độ nhanh như vậy, bị cự thú màu vàng cắn một cái, nhai mấy lần, đã trực tiếp nuốt sống cả da lẫn xương.
“Chuyện gì xảy ra? Sao bên trong Hoa Viên Không Trung còn có sinh vật hùng mạnh như thế?” Một vị trưởng lão kinh nghỉ bất định nhìn về phía Điểu trưởng lão.
Điểu trưởng lão lại lộ ánh mắt hung ác trừng cự thú do Kim Mao Hống biến thành, nói: “Bên cạnh vợ và con gái Hàn Sâm có sinh vật mạnh mẽ bảo vệ cũng rất bình thường. Chớ nói nhảm nhiều như vậy, thú Kết Giới bị nuốt, chúng ta đã không ra được, nhất định phải bắt được vợ và con gái Hàn Sâm. Năm người chúng ta liên thủ, còn sợ con cự thú màu vàng kia sao? Trực tiếp giết nó là được.”
Điểu trưởng lão đã sớm đoán trước, nếu không sẽ không mang các trưởng lão khác đều vào để chia công lao của hắn, nhưng hiện tại những trưởng lão kia biết rõ thì đã hơi trễ, đành phải cắn răng liêu mạng cùng Điểu trưởng lão.
Mặc dù lá gan của bọn họ tương đối nhỏ, lại rất sợ chết, thế nhưng thực lực vẫn con, lực lượng bùng nổ khi liều mạng tương đương kinh khủng. Năm luồng lực lượng kinh khủng đánh về trên thân Kim Mao Hống.
Kim Mao Hống ngăn cản trước mặt hai người Kỷ Yên Nhiên, toàn thân nở rộ kim quang, miệng phun ra một mũi nhọn màu vàng, đụng vào năm luồng lực lượng kia.