Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 477 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Linh quang trắng lóa trên nắm tay Tiểu Hoa bị trực tiếp đánh nát, thân thể bị đánh bay ra ngoài như đạn pháo, trực tiếp đụng vào trong rừng rậm của Hoa Viên Không Trung, va chạm vào rừng rậm đến nổ tung một mảng lớn.

Đám người Vương Vũ Hàng quá sợ hãi. Sau khi Tiểu Hoa lĩnh ngộ thể

Siêu Thần của mình, thực lực đã mạnh đến mức đứng trên đỉnh vũ trụ, lại vẫn không ngăn cản nổi uy thế một quyền của Nhân Đế. Lực quyền kia rốt cuộc kinh khủng đến mức nào, thực sự khó có thể tưởng tượng nổi.

“Phụt!” Dưới sự bảo vệ của Thánh Linh, Tiểu Hoa vẫn phun ra một ngụm máu tươi, xương ngón tay trên nắm tay đều bị đánh nát, lực lượng của Thánh Linh Thủ Hộ lại không thể làm xương ngón tay của hắn khôi phục, một tầng tử khí quanh quẩn trên vết thương.

Bảo Nhi nâng kim sắc hồ lô trong tay, trên người đồng thời phóng xạ kim quang, sinh ra cộng minh cùng hồ lô màu vàng kia, đột nhiên chiếu lên Nhân Đế.

Nhân Đế đứng trong kim quang, lại không định tránh né chút nào. Lúc này kim quang có lực hút càng mạnh hơn trước đó, nhưng chiếu trên người Nhân Đế, lại khó mà rung chuyển thân thể của hắn chút nào.

Dường như có vô số sợi tơ vàng quấn quanh người hắn, kéo thân thể của hắn, muốn kéo Nhân Đế vào vực sâu, nhưng thân thể Nhân Đế lại như giống như núi cao nguy nga bất động.

“Đây mới thực sự là lực lượng, lực lượng đủ để chống lại toàn bộ vũ trụ.” Nhân Đế căn bản không để ý tới Bảo Nhi, chỉ siết chặt nắm đấm lại, như đang cảm nhận lực lượng mạnh mẽ của bản thân.

Vẻ mặt Bảo Nhi nghiêm túc, kim quang trên thân nàng càng ngày càng mãnh liệt, khiến kim quang bên trong hồ lô kia cũng càng ngày càng mạnh. Dưới kim quang kia chiếu rọi, tất cả mọi thứ đều bị hút vào trong hồ lô, chỉ có thân thể Nhân Đế sừng sững bất động, làm thế nào cũng không kéo được.

Tiểu Hoa chống đỡ thân thể bị thương, bò ra từ trong hố sâu, dịch chuyển tức thời về hướng Bảo Nhi lần nữa, muốn chuyển Thánh Linh của mình cho nàng.

Nhân Đế lại không định cho cơ hội Bảo Nhi dung hợp Thánh Linh, thân hình di chuyển nhanh chóng, đến cả kim quang bắn ra từ hồ lô cũng không làm hắn ngừng lại được, bị hắn đoạt đến trước mặt Tiểu Hoa trước một bước, lần này trực tiếp đánh một quyền vào lồng ngực Tiểu Hoa, lập tức đánh xuyên lồng ngực Tiểu Hoa.

Miệng Tiểu Hoa đầy phun máu, trong mắt lại lộ ra vẻ vui mừng. Trong chốc lát, Thánh Linh rời khỏi thân thể, bay về phía Bảo Nhi từ một bên khác.

Hắn vốn chỉ dẫn dụ Nhân Đế tới, để Thánh Linh có cơ hội đưa đến trước mặt Bảo Nhi.

Mắt thấy Thánh Linh sắp đến trước mặt Bảo Nhi, vào lúc đó thân hình Nhân Đế lại biến mất, một giây sau, bàn tay của hắn đã bắt lấy thiên sứ Thánh Linh.

Nói là cầm ra cũng không đúng, sương mù màu tím tản ra trên bàn tay hắn bao trùm Thánh Linh. Thánh Linh không cách nào bị tổn thương, lại bị Nhân Đế nắm trong tay.

“Trước mặt lực lượng chân chính, chút thủ đoạn nhỏ kia của ngươi căn bản vô dụng. Ta tức là vũ trụ, là tồn tại giống toàn bộ đại vũ trụ, mà các ngươi chỉ là sinh vật bên trong đại vũ trụ mà thôi. Dù có mạnh thế nào, cũng mượn dùng lực lượng của đại vũ trụ, thì làm sao có thể chống lại lực lượng cấp Vũ Trụ chân chính?” Nhân Đế nắm lấy Thánh Linh, năm ngón tay dùng sức, lực lượng mạnh mẽ lại cứng rắn đè nát Thánh Linh.

Phụt!

Tiểu Hoa bị đánh xuyên lồng ngực, nay đã bị trọng thương, Thánh Linh lại bị đánh nổ, điên cuồng phun máu tươi, thoi thóp ngã trên mặt đất.

“Tiểu Hoa ca ca!” Hàn Linh Nhi vọt tới trước người Tiểu Hoa, ôm lấy Tiểu Hoa, độ linh lực của mình vào thân thể hắn, muốn cứu tính mạng của hắn.

Nhưng linh lực của nàng tiếp xúc đến vết thương trên người Tiểu Hoa, lập tức bị một luồng sương mù mông lung màu tím bắn ra, không cách nào độ vào thân thể Tiểu Hoa.

“Ngươi… đáng chết…” Trong đôi mắt to của Bảo Nhi tràn đầy lạnh lẽo, thu lại hồ lô trong tay, hồ lô kia rơi thẳng vào trên trán nàng, lập tức hóa thành chất lỏng pha lê màu vàng bao trùm thân thể nhỏ nhắn của Bảo Nhi, mau chóng trở thành một áo giáp màu vàng, hoàn toàn bao bọc thân thể của nàng.

Loạn nhìn thấy Bảo Nhi dung hợp cùng hồ lô, trên mặt lại tràn đầy vẻ lo lắng. Độ dung hợp của Bảo Nhi còn không đạt đến một trăm phần trăm hoàn mỹ, không thể chân chính bước ra một bước kia, chỉ e không phải đối thủ của Nhân Đế.

Thế nhưng, Bảo Nhi hiển nhiên không định lùi bước, bóng người nhỏ nhắn màu vàng lóe lên, đã đến trước mặt Nhân Đế, như tia chớp màu vàng không ngừng lấp loé xung quanh Nhân Đế, hình thành một ảo ảnh màu vàng.

Đó là bởi vì tốc độ của Bảo Nhi quá nhanh, đến cả cường giả đỉnh cao trong vũ trụ cũng không nhìn rõ thân hình của nàng ở đâu.

Nhân Đế đứng trong hư không, thân hình bất động, chỉ đong đưa một cánh tay, ngăn lại tất cả thế công của Bảo Nhi.

“Không bước ra một bước kia, quả nhiên vẫn không được.” Loạn khẽ lắc đầu. Nàng đang suy nghĩ phải đưa Bảo Nhi rời đi thế nào. Hôm nay đại thế đã mất, nhất định phải nghĩ cách dẫn theo Bảo Nhi rời đi, chờ sau khi Bảo Nhi dung hợp hoàn mỹ, mới có lực đánh một trận.

Nhân Đế nhìn thấy mình đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, lực lượng của Bảo Nhi cũng khó có thể hình thành uy hiếp với hắn, nhưng Nhân Đế hiển nhiên không thỏa mãn như vậy.

Hắn là một người vô cùng cẩn thận, dù đã có thể nắm giữ toàn cục, cũng không chịu để lại bất cứ tai họa ngầm nào.

Một giây sau, Nhân Đế bùng nổ lực lượng, lực lượng của một quyền kia khiến đại vũ trụ cũng dao động vì đó, dường như muốn phá hủy hết thảy. Xích trật tự và quy tắc bị trực tiếp xé rách, phảng phất như giấy, căn bản không có cách ngăn cản lực lượng của hắn.

Đối mặt lực lượng kinh khủng kia, Bảo Nhi lộ vẻ mặt khác biệt, chỉ lấy ra một cặp kính màu đen mang lên mặt. Một giây sau, một cảnh kỳ dị phát sinh, thân thể Bảo Nhi lại biến thành giống Nhân Đế như đúc, phảng phất có hai Nhân Đế đứng đối mặt nhau.

Bình Luận (0)
Comment