Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Full Dịch)

Chương 476 - Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

< Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!

Thân thể Nhân Đế như tên lửa bay lên, miệng hộc máu tươi điên cuồng, linh hồn càng không ngừng rung động, gần như phải bị chấn nát.

“Làm sao… có thể…” Thân hình Nhân Đế bay lên trong tinh không, đồng tử cũng co vào đến cực hạn. Hắn hoàn toàn không có cách nào tin tưởng, Hàn Linh Nhi lại nhanh đến mức làm thân thể của hắn không kịp làm ra phản ứng cùng lúc.

Hoa Viên Không Trung vốn bị lực lượng quy tắc của Nhân Đế bao phủ, cũng bị phá vỡ bởi một quyền này Hàn Linh Nhi. Vô số cường giả của hội Thần Loạn và đám người Hoa Viên Không Trung vốn cứng lại trong tinh không, đều khôi phục thân thể tự do.

Nhưng sau khi bọn họ khôi phục tự do, lại ngơ ngác nhìn tinh không như cũ, giống như bị hóa đá.

Chỉ thấy Hàn Linh Nhi như Thánh Linh, đánh đập Nhân Đế điên cuồng trong tinh không.

Bởi vì Hàn Linh Nhi quá nhỏ tuổi, căn bản chưa từng luyện thuật gen, bình thường cũng chỉ học chút chiêu thức quyền cước phổ thông,lúc này Hàn Linh Nhi bão nổi, cũng chỉ biết dùng quyền cước đánh.

Những chiêu thuật kia của nàng, cơ sở đến không thể cơ sở hơn nữa. Đấm thẳng, đấm móc, vẫy quyền đều là cơ sở trong cơ sở, thối pháp cũng là mấy thức mà trẻ con ba tuổi đều biết.

Thế nhưng chính là quyền cước, chiêu thuật đơn giản, cơ sở như vậy lại hành hung Nhân Đế vô hạn trong tinh không.

Diện mạo, thân thể của Nhân Đế bị quyền cước của Hàn Linh Nhi đánh tơi bời, đánh Nhân Đế giống như con lật đật lắc lư trong tinh không. khuôn mặt tuấn tú kia đã bị đánh thành giống như đầu heo, bên trong †ai mắt mũi miệng đều có máu tươi phun ra tung toé.

Răng rắc!

Áo Giáp Hắc Tinh vốn đã bị đốt tốn thương kia cứ thế mà bị nắm đấm của Hàn Linh Nhi đạp nát một mảnh giáp ngực lớn.

Toàn bộ sinh linh đều nhìn đến ngơ ngác. Đây chính là Nhân Đế, tồn tại vô địch trong trận chiến Tam Thập Tam Thiên, một chưởng giết hết cường giả tuyệt thế, trong lúc nói cười khiến chủ của Thần điện Gen chỉ có thể nhượng bộ.

Không ai có thể tin nổi, Nhân Đế lại bị Hàn Linh Nhi hành hung thành như vậy.

“Đó… thật là hội trưởng đại nhân mới của chúng ta…” Etch ngơ ngác nhìn Nhân Đế bị đánh đập, gần như không thể tin vào hai mắt của mình.

“Ông trời của ta, đó thật là Tiểu Linh Nhi sao?” Đường Chân Lưu khoa trương kêu lên.

“Tiểu Linh Nhi gì, đó là nữ thần của ta có được hay không?” Bên trong Hoa Viên Không Trung lại là một mảnh vui mừng.

Lúc này Nhân Đế vừa sợ vừa giận, hắn sử dụng rất nhiều thuật gen, trước mặt Hàn Linh Nhi, dù là thuật gen thời gian, không gian,… vân vân dường như đều vô dụng. Lực lượng thuần túy mà thánh khiết kia phảng phất có thể loại bỏ hết thảy hư ảo.

Nói cách khác, đó chính là bạo lực đơn giản mà trực tiếp, lấy lực lượng thuần túy nghiền ép hết thảy. Đến cả thuật gen cấp Trọng Khải cũng không có bất cứ tác dụng nào trước mặt Hàn Linh Nhi.

Chút lực vũ trụ mà Nhân Đế cấp Bán Bộ Vũ Trụ lĩnh ngộ được đều bị quyền cước của Hàn Linh Nhi mạnh mẽ đánh nát, giống như đây không phải là lực lượng vô địch trong vũ trụ, mà là thuỷ tinh.

Lực lượng kia càng trực tiếp rung chuyển linh hồn của hắn. Nếu không phải linh hồn của hắn mạnh mẽ vô song, đổi thành sinh vật khác, e là một quyền đã bị đánh đến linh hồn vỡ vụn.

“Không có khả năng… Không có khả năng…” Nhân Đế khó mà tiếp nhận kết quả như vậy.

Nhiều năm như vậy, hắn trăm phương ngàn kế, tốn hao vô số tâm huyết, chiết xuất huyết mạch một đời tiếp một đời, để gen của thân thể mình có thể thuần hóa, vứt bỏ gen Tinh tộc kém cỏi, chỉ để lại gen của Giới Vương thần và Tần Tu mạnh nhất, làm mình trở thành tồn tại mạnh nhất.

Nhưng bây giờ hắn đột nhiên phát hiện, hai con lai có gen loại kém trong mắt hắn lại liên hợp lại bùng nổ ra lực lượng đến cả hắn cũng rung động vì đó. Điều này khiến hắn không thể chấp nhận được.

Loại cảm giác thất bại này còn khiến hắn khó mà tiếp nhận hơn việc hắn bị đánh bại. Nếu gen của con lai bị hắn cho rằng là loại kém cũng có thể mạnh đến thế, thì cố gắng nhiều năm như vậy của hắn thì lại là gì đây? Sự trả giá nhiều thế hệ của Huyết Mệnh Giáo lại là gì đây?

“Không đúng… Con đường của ta mới là chính xác… gen của ta mới mạnh nhất… Chỉ cần bước đến một bước kia… Chỉ cần đi đến một bước kia, ta sẽ mạnh hơn nàng…” Màu tím quay vòng trong mắt Nhân Đế, thân thể ráng chống đỡ bị Hàn Linh Nhi đánh đập, hơi chuyển đổi tư thế.

Thân thể Hàn Linh Nhi vô cùng mạnh mẽ, nhưng từ đầu đến cuối, nàng chỉ là một đứa bé con, tâm trí há có thể so được với Nhân Đế.

Lồng ngực Nhân Đế trên lại chịu một quyền, giáp ngực đã hoàn toàn vỡ vụn, lồng ngực đều bị oanh ra một cái lỗ máu, kia cường đại thân thể, cũng ngăn cản không nổi Hàn Linh Nhi nắm đấm.

Trái tim trong lồng ngực lộ ra, một mảnh máu thịt be bét.

Hàn Linh Nhi nhìn thấy cảnh tượng kia, không khỏi nao nao, dù sao nàng vẫn là một đứa bé, càng chưa từng chân chính tự tay tổn thương ai.

Nhưng trong khoảnh khắc nàng khẽ giật mình này, thân hình Nhân Đế lại biến mất.

“Không được!” Tiểu Hoa phản ứng đầu tiên, phóng tới Kỷ Yên Nhiên đứng một bên. Thế nhưng hắn đã dung hợp Thánh Linh trên người Hàn Linh Nhi, không kịp thu hồi, thực lực bản thân giảm nhiều, còn chưa vọt tới trước mặt Kỷ Yên Nhiên, đã thấy Nhân Đế xuất hiện sau lưng Kỷ Yên Nhiên, một tay ghìm chặt cổ Kỷ Yên Nhiên, một tay khác vung lên, lập tức đánh bay Tiểu Hoa ra ngoài.

“Tên khốn, thả mẹ ta ra!” Hàn Linh Nhi giận dữ, lách mình đi tới trước mặt Nhân Đế, muốn nện vào mặt của hắn.

Nhân Đế lại nâng lên Kỷ Yên Nhiên, chắn trước mặt Hàn Linh Nhi, Hàn Linh Nhi chỉ có thể cưỡng ép thu quyền. Nhân Đế vung một tay khác lên, một luồng lực vũ trụ màu xám đen lập tức đánh vào trên thân Hàn Linh Nhi, đánh thân thể của Hàn Linh Nhi bay ra ngoài.

“Hèn hạ… Vô sỉ…” Bọn người Đường Chân Lưu đều vừa sợ vừa giận.

Đến cả rất nhiều sinh vật khủng bố của hội Thần Loạn đều cảm thấy sắc mặt mình khó coi. Bọn họ không phải chưa từng làm chuyện như thế, nhưng đường đường chủ nhân hội Thần Loạn làm loại chuyện này ngay trước mặt nhiều sinh vật trong vũ trụ như vậy thực sự hơi khó coi.

Hết chương 3450.

Chương 3451. Bảo Nhi trở về.

Bàn tay Nhân Đế bắt lấy Kỷ Yên Nhiên toả sáng ánh sáng màu xám đen, như xiềng xích được hợp thành từ từng chú văn quỷ bí, trói thân thể Kỷ Yên Nhiên trong đó.

Hàn Linh Nhi nhảy dựng lên từ dưới đất, muốn tấn công Nhân Đế lần nữa, nhưng không đợi nàng ra tay, Nhân Đế liền nói: “Hiện tại mạng của nàng liên tiếp cùng tánh mạng của ta, nếu thân ta chịu nửa phần lực, nàng sẽ phải chịu đau khổ vạn phần. Nếu ngươi không sợ nàng chết, thì cứ việc thử ra tay một lần.”

“Ngươi… hèn hạ” Hàn Linh Nhi vừa vội vừa tức, không dám tùy tiện ra tay.

“Cô bé à, thế giới của người trưởng thành dơ bẩn hơn xa so tưởng tượng của ngươi.” Nhân Đế không thay đổi sắc mặt, chỉ nắm chặt ngón †ay, những xỉềng xích chú văn trên thân Kỷ Yên Nhiên càng thu lại chặt hơn, Kỷ Yên Nhiên lập tức có vẻ sắp không hít thở nổi.

“Thả mẹ ta ra!” Hàn Linh Nhi vô cùng phẫn nộ, nhưng lại không dám xông lên. Nàng thực sự quá nhỏ, tâm trí còn không thành thục đến nỗi có thể đối kháng cùng bậc nhân vật như Nhân Đế, cho dù có được lực lượng mạnh mẽ, thì cũng khó có thể đối chọi gay gắt với Nhân Đế.

Nhân Đế không để ý tới nàng, chuyển qua nói với Hàn Tiểu Hoa: “Ta đếm tới ba, thu hồi Thánh Linh của ngươi, nếu không dù là mệnh hay linh hồn của nàng đều chấp nhận tan thành mây khói.”

“Một… Hai… Ba…” Nhân Đế căn bản không hề ngừng lại, trực tiếp đếm tới ba, bàn tay đã sắp khép lại.

“Chậm đã!” Hàn Tiểu Hoa kêu to, nhưng sức lực của Nhân Đế không ngừng lại, Hàn Tiểu Hoa quá sợ hãi, thu hồi Thánh Linh Thủ Hộ, đồng thời giận dữ nói: “Nhân Đế, ngươi dám làm nàng bị thương, ta chắc chắn sẽ giết ngươi.”

Nhân Đế rốt cục ngừng lực lượng lại, lạnh nhạt nói: “Người trẻ tuổi, lời nói nhảm vô dụng sẽ chỉ làm ngươi lộ ra sự vô năng, chứ đừng nói đến năng lực ngoài sức khống chế của chính mình.”

Theo Thánh Linh Thủ Hộ bị Hàn Tiểu Hoa thu hồi, Hàn Linh Nhi lập tức †ừ dáng vẻ thiên sứ thánh khiết trở về dáng vẻ trẻ con, lực lượng cũng suy yếu trên phạm vi lớn, khó mà chống lại cùng Nhân Đế nữa.

Hai anh em hợp lực có thể áp chế Nhân Đế, nhưng lực lượng của cả hai phân tán, thì không ai có thể là đối thủ của Nhân Đế.

Hàn Tiểu Hoa còn có thể chống lại một hai cùng Nhân Đế, nhưng Thánh Linh Thủ Hộ của hắn cần dùng trên thân người được bảo vệ, mới có thể phát huy sức chiến đấu lớn nhất. Chính mình sử dụng lại là không có tính công kích quá mạnh, khó mà hình thành uy hiếp chân chính đối với Nhân Đế.

Nhìn Linh Nhi khôi phục nguyên hình, Nhân Đế ngầm sinh sát tâm, lực vũ trụ ngưng tụ lần nữa, đột nhiên đánh về phía Hàn Linh Nhi, muốn trước giết chết Hàn Linh Nhi diệt sát, cắt đứt nỗi lo về sau.

Đầu óc của hắn hết sức rõ ràng, muốn giết Hàn Tiểu Hoa không dễ, mà Thánh Linh Thủ Hộ của Hàn Tiểu Hoa phải dùng trên người ngoài mới lợi hại. Lực lượng của Thánh Linh Thủ Hộ dĩ nhiên mạnh mẽ, nhưng nếu người được bảo vệ không mạnh, Thánh Linh Thủ Hộ cũng khó có thể nghịch thiên.

Hàn Linh Nhi tăng thêm Thánh Linh Thủ Hộ của Hàn Tiểu Hoa, mới là căn nguyên kinh khủng, chỉ cần trừ mất một người trong cả hai thì mới được.

Hiện tại hắn đã đắc tội nhà Hàn Sâm quá mức, cũng không quan tâm giết thêm một con gái của Hàn gia. So với địa vị chủ nhân vũ trụ, dù cho là đời sau của mình, thì cũng không thể coi là gì.

Nhân Đế tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, bản thân đã cưỡng ép hấp thu huyết mạch của nhiều đời thánh đồ Huyết Mệnh Giáo, mới có thể khiến huyết mạch của chính mình chiết xuất, không biết hi sinh bao nhiêu đời thánh đồ, mới thành tựu hắn hôm nay. Hắn đương nhiên không phải loại người không ra tay độc ác được.

“Linh Nhi!” Tiểu Hoa nhìn ra sát cơ của Nhân Đế, chuyển đổi thời không, chắn trước mặt Linh Nhi, bùng nổ Thánh Linh chỉ lực đánh bừa một quyền cùng lực vũ trụ của Nhân Đế.

Mắt thấy hai luồng lực lượng sắp đụng vào nhau, Nhân Đế lại nâng Kỷ Yên Nhiên lên trước mặt, nhưng lần này Nhân Đế không phạm sai lầm như lần trước. Mặc dù hắn giơ Kỷ Yên Nhiên lên phía trước, nhưng không để lực lượng của Tiểu Hoa đụng chạm vào Kỷ Yên Nhiên, lực lượng của chính hắn đã sắp đè nát thân thể Kỷ Yên Nhiên.

“Muốn nàng sống, thì thành thật một chút cho ta.” Nhân Đế lạnh lùng nói.

Tiểu Hoa không thể không cưỡng ép thu hồi lực lượng của mình, nếu không một quyền này của hắn hạ xuống, còn chưa tới trước mặt Nhân Đế, thân thể Kỷ Yên Nhiên đã nổ tung trước.

Tiểu Hoa vừa thu hồi lực lượng, lực vũ trụ của Nhân Đế đã đánh mạnh vào trên thân Tiểu Hoa, lập tức đánh Tiểu Hoa bay ra ngoài.

Mặc dù có lực lượng của Thánh Linh Thủ Hộ, Tiểu Hoa sẽ không chết, nhưng Tiểu Hoa vừa rời đi, Linh Nhi hoàn toàn bại lộ ra. Nhân Đế không chút do dự, thừa dịp thời cơ một khoảnh khắc này, ngưng tụ ra một chỉ toàn lực, điểm về phía lông mày Hàn Linh Nhi, muốn trực tiếp đánh nổ linh thể của nàng.

“Linh Nhi…” Kỷ Yên Nhiên và Hàn Tiểu Hoa đều sắp nứt cả tim gan, hận không thể nhào tới dùng thân thể cản lại một đòn này thay Hàn Linh Nhi.

Thế nhưng Kỷ Yên Nhiên căn bản không thể động, Hàn Tiểu Hoa dùng hết sức mình muốn dịch chuyển tức thời trở về, thế nhưng vẫn không kịp.

Mấy người Hoàng Phủ Tĩnh và Đường Chân Lưu đều nhìn mà nổi giận đùng đùng, nhưng tốc độ của bọn họ còn không bằng Hàn Tiểu Hoa, nào cùng đi cứu được.

Mắt thấy Hàn Linh Nhi bị lực vũ trụ của Nhân Đế đánh trúng thân thể, mọi người đều mất cả tim mật, đột nhiên nhìn thấy quang ảnh lóe lên. Một bóng dáng nhỏ xinh xuất hiện trước Hàn Linh Nhi, đồng thời một chùm sáng màu vàng xuất hiện, lực vũ trụ của Nhân Đế đánh vào trên chùm sáng màu vàng kia, lại như rượu vài ấm sứ, trực tiếp biến mất, không còn tăm tích.

“Bảo Nhi… Bảo Nhi tỷ…” Mọi người thấy bóng dáng kia đều vừa mừng vừa sợ. Hàn Linh Nhi và Hàn Tiểu Hoa càng vui mừng quá đỗi, cùng gọi chị.

Bảo Nhi cầm một hồ lô nhỏ màu vàng trong tay, ánh mắt mang sát khí nhìn chằm chằm Nhân Đế, vừa rồi chính nàng đã dùng hồ lô nhỏ lấy đi lực vũ trụ của Nhân Đế.

Trong rừng rậm, Loạn đứng trên tán cây một gốc đại thụ, nhìn về phía Bảo Nhi, vẻ mặt hơi phức tạp.

Bảo Nhi còn chưa hoàn toàn dung hợp hạt giống gen Thần siêu cấp thành công, hiện tại chiến một trận với Tần Tu, e là sẽ có nguy hiểm cực lớn. Đây vốn không phải là điều nàng mong muốn.

Thế nhưng Bảo Nhi lại nhất quyết đến đây, cho dù là nàng cũng không ngăn cản nổi.

Nhưng Nhân Đế xuất hiện cũng khiến nàng hơi nghi hoặc. Nàng vẫn luôn ở trong Tí Hộ Sở, còn không biết chuyện Tần Tu đã bị Nhân Đế cắn nuốt.

“Ngươi dám làm mẹ ta bị thương?” Bảo Nhi nhìn chằm chằm Nhân Đế, nói ra từng chữ.

Nhân Đế bắt lấy Kỷ Yên Nhiên, lãnh đạm nói: “Ngươi tới thật đúng lúc, nếu một nhà các ngươi khăng khăng muốn là kẻ địch với bản đế, thì chỉ có thể trừ bỏ các ngươi tận gốc.”

“Kẻ đáng chết chính là ngươi.” Bảo Nhi rất ít giận dữ ra mặt, nhưng hôm nay mặt mũi lại tràn đầy tức giận, nâng lên hồ lô nhỏ trong tay, nhắm ngay Nhân Đế.

“Nếu ngươi muốn nàng chết, cứ việc ra tay là được.” Nhân Đế bắt lấy Kỷ Yên Nhiên lạnh giọng nói.

Bảo Nhi lại như không nghe được, tay nắm lấy hồ lô nhỏ màu vàng, phần đáy nghiêng hướng lên trời, miệng hồ lô hướng về Nhân Đế, sau đó tay nhỏ võ lên đáy hồ lô, lập tức thấy kim quang phía trên hồ lô nhỏ màu vàng bắn ra bốn phía, một chùm sáng màu vàng óng dâng lên, bắn về phía Nhân Đế.

“Bảo Nhi tỷ… Đừng…” Tiểu Hoa và Linh Nhi đều quá sợ hãi.

Nhân Đế có bài học của Hàn Tiểu Hoa, đương nhiên không chịu để lực lượng của Tiểu Hoa đụng phải Kỷ Yên Nhiên. Bàn tay hắn thu lại, kéo Kỷ Yên Nhiên lại, đồng thời xïêng xích chú văn trên thân Kỷ Yên Nhiên cũng đột nhiên siết chặt, siết vào trong thịt Kỷ Yên Nhiên, như muốn siết tan thân thể Kỷ Yên Nhiên.

Hết chương 3451.

Chương 3452. Đột phá

Ánh mắt Bảo Nhi lạnh lẽo. Nàng không định thu hồi tiểu hồ lô màu vàng trong tay chút nào, chỉ quát nhẹ một tiếng: “Mẹ… về đây…”

Nhân Đế thầm cảm thấy không ổn, dùng lực lượng quy tắc bao phủ tinh không, nhưng lại đột nhiên cảm giác trong tay không còn, Kỷ Yên Nhiên bị hắn bắt vào trong tay, thậm chí đến cả người kèm theo xiềng xích chú văn trên thân đều bị tiểu hồ lô màu vàng của Bảo Nhi hút đến.

Nhân Đế lập tức tái mặt. Không nói đến thực lực Bảo Nhi thế nào, chỉ riêng Hàn Tiểu Hoa và Hàn Linh Nhi liên thủ, hắn đã không có khả năng địch nổi, hắn quay người muốn bỏ chạy mà đi.

“Hiện tại mới muốn đi, có phải quá trễ rồi không?” Bảo Nhi hừ lạnh một tiếng, tiểu hồ lô trong tay vừa chiếu vào Nhân Đế, tinh không lập tức như hình thành một vòng xoáy khổng lồ, trung tâm vòng xoáy kia chính là miệng hồ lô.

Nhân Đế ngưng tụ lực vũ trụ, lại không cách nào dịch chuyển tức thời ra ngoài. Toàn bộ trật tự và quy tắc của tinh không dường như bị lực hút của hồ lô kia nhiễu loạn, Nhân Đế không cách nào mượn nhờ lực lượng quy tắc di động rời đi được, chỉ có thể cưỡng ép dùng lực vũ trụ của mình đối kháng với lực hút kia, nhưng làm thế nào cũng không thể bay khỏi phạm vi lực hút của hồ lô.

“Bại hoại, ngươi chạy đi đâu?” Hàn Linh Nhi quát khẽ một tiếng, không biết lúc nào thân thể đã dung hợp Thánh Linh của Hàn Tiểu Hoa lần nữa, vọt tới Nhân Đế bị hút trong tinh không.

Lực lượng tiểu hồ lô của Bảo Nhi vô cùng quái dị, lực hút kia dường như chỉ nhằm vào một mình Nhân Đế, mà không ảnh hưởng đến người khác. Hàn Linh Nhi không chịu ảnh hưởng, vọt tới trước mặt Nhân Đế, nện một quyền lên mặt Nhân Đế.

Nhân Đế vốn không phải là đối thủ của Linh Nhi được Thánh Linh bảo vệ, hiện tại thân thể lại bị lực hút của hồ lô vây khốn, nào chống lại được, lập tức bị một quyền của Linh Nhi trực tiếp nện lên mặt.

Gương mặt Nhân Đế vặn vẹo, thân thể nghiêng về sau, nhưng bị tiểu hồ lô hút lấy, lại không thể bị đánh bay ra ngoài, mà vẫn ở lại chỗ cũ.

Linh Nhi đã cực kỳ tức giận, một trận quyền cước ập đến, đánh Nhân Đế lúc la lúc lắc như con lật đật, chiến giáp nguyên thể gen trên người càng ngày càng vỡ vụn nhiều hơn.

Loạn ở một bên nhìn, trợn mắt hốc mồm. Biểu hiện của Hàn Linh Nhi đã vượt qua nhận biết của nàng.

“Đây là có chuyện gì? Lực lượng của nàng lại không kém hơn cái tên thiếu nửa bước là đạt tới cấp Vũ Trụ, thậm chí càng có phần hơn, nhân loại hỗn huyết có thể tiến hóa đến trình độ này sao?” Loạn nghi ngờ.

Mắt thấy Nhân Đế sắp bị đánh nát thần thể, Nhân Đế cũng tức giận trong lòng. Sau khi hắn cắn nuốt Tần Tu, khí thế nhất thời có một không hai, cho dù là Thần điện Gen cũng phải tránh lui ba phần, ai biết lại bị huyết mạch đời sau của mình làm cho chật vật như thế.

Trong lòng động niệm, không gian bốn phía lập tức dao động kịch liệt, phảng phất phát sinh sóng thần không gian thật lớn, làm cả không gian gần Vườn Hoa Không Trung đều sinh ra dao động không gian lớn, các loại vật chất và sinh vật đều như bị bóp méo, thân thể trông cực kì quái dị.

Tại trung tâm dao động không gian, một tấm bia đá khổng lồ đến từ trong hư không, bất ngờ lại chính là bia gen kia.

Chỉ thấy quang phù trên tấm bia gen vận chuyển, tựa như một máy tính khổng lồ đang không ngừng tính toán, các loại quang phù lấp loé không thôi.

Từ sau khi bia gen xuất hiện, Nhân Đế vốn bị áp chế, linh quang trên thân càng ngày càng mạnh, vốn chỉ có phần bàn tay hoá linh thể, thế nhưng được lực lượng của bia gen gia trì, toàn bộ thân thể và Áo Giáp Hắc Tinh cũng bắt đầu linh hóa.

Oành!

Nhân Đế và Hàn Linh Nhi chạm tay, mặc dù không đẩy lui Hàn Linh Nhi, nhưng cũng không bị đơn phương treo lên đánh giống như vừa rồi.

Sắc mặt Bảo Nhi thay đổi, thân hình Nhân Đế bay lên, mạnh mẽ thoát ly phạm vi lực hút của hồ lô.

Bia gen rơi âm vào bên trong Hoa Viên Không Trung, toàn bộ Hoa Viên Không Trung, tính cả vùng tinh không gần đó phảng phất đều chịu áp lực của bia gen. Sinh vật không đạt tới cấp Phá Giới, bị lực lượng quy tắc của bia gen trực tiếp áp chế trên đất, căn bản không có cách nào động đậy.

Hàn Linh Nhi tấn công Nhân Đế lần nữa, nhưng thân thể dần dần linh hóa của Nhân Đế lại có thể chống lại tốc độ và lực lượng của Hàn Linh Nhi, càng ngày càng nhẹ nhàng ngăn cản, không còn bị Hàn Linh Nhi áp chế nữa.

“Linh Nhi, trở về.” Bảo Nhi lộ vẻ mặt nghiêm túc, nói với Hàn Linh Nhi.

Dù sao Hàn Linh Nhi quá nhỏ tuổi, nhìn thấy Nhân Đế lại có thể ngăn cản thế công của mình, lập tức hơi bối rối trong lòng, nghe thấy Bảo Nhi gọi nàng, vội vàng lui về.

“Ta làm chủ nhân bia gen, có thể trấn áp vũ trụ chư thiên, cho dù các ngươi có chút lực lượng, cuối cùng cũng không thể chống lại cùng ta.” Chiến giáp nguyên thể gen vỡ vụn trên người Nhân Đế lại dần dần khôi phục sau khi linh hóa, bao trùm thân thể Nhân Đế một lần nữa, thoạt nhìn mới tinh như cũ.

“Nhân Đế mượn nhờ lực lượng của bia gen, quả nhiên đã sắp bước ra một bước kia.” Loạn nhìn ở phía xa, nhưng trong lòng lại lo lắng vì Bảo Nhi.

Nhân Đế lúc nào cũng có thể bước ra một bước kia, mà Bảo Nhi lại còn kém một chút, e là khó mà địch nổi.

Nhân Đế đứng trước bia gen, thần mang chư thiên phảng phất đều đang bảo vệ thần thể của hắn, nơi ánh mắt đến, lập tức có hai luồng ánh điện hư vô lóe lên.

Kim quang trong mắt Bảo Nhi tỏa ra, bắn ra hai luồng ánh kim, va chạm với ánh mắt Nhân Đế, lực lượng kinh khủng lập tức bùng nổ giữa hai người.

Không gian sụp đổ, thời gian vỡ vụn, hình thành hư động quái dị, như có như không tồn tại, lại như một lổ hổng khổng lồ.

Mái tóc dài màu tím của Nhân Đế rối tung, tùy ý bay lên theo lực vũ trụ màu xám đen bốc lên, mà một thân lực vũ trụ màu xám đen kia lại dần dần chuyển biến sang màu tím.

Lực lượng của bia gen và Nhân Đế hoà lẫn vào nhau, được phủ lên một †ầng vầng sáng màu tím, tựa như bia thánh thần bí thời đại viễn cổ lâm thế.

Theo lực lượng của Nhân Đế và bia gen biến hóa, chiến giáp nguyên thể gen ngoài thân Nhân Đế lại bị hòa tan như băng, dần dần hóa thành chất lỏng, dung nhập vào bên trong thân thể Nhân Đế.

Thần thể hoàn mỹ không tỳ vết của Nhân Đế hoàn toàn hiện ra trước mặt mọi người, mỗi một tấc thân thể đều tản ra thần huy màu tím thần bí mà mạnh mẽ.

Mà thần huy này dường như không hợp với quy tắc trật tự của toàn bộ vũ trụ, khiến cho quy tắc vũ trụ hoàn toàn ngăn cách bên ngoài thân

thể của hắn, làm thân thể Nhân Đế trong sự mông lung hoàn toàn mơ hồ, nhìn thế nào cũng không thấy rõ ràng, như cách một tầng kính mờ.

“Hắn bước ra một bước kia rồi.” Loạn rung động tâm thần, mặc dù đã sớm biết sẽ có loại kết quả này, trong lòng lại không tránh khỏi khẩn trương như cũ.

Có được huyết mạch của lão điện chủ và nàng, lại có bia gen trợ giúp, không thể đột phá đến một bước kia mới là kỳ quái.

Nhưng điều khiến Loạn buồn bực là Nhân Đế vốn còn khó có thể lập tức đột phá ra một bước kia, nhưng dưới sự áp bách của Bảo Nhi và Hàn Linh Nhi phía, trực tiếp mạnh mẽ đột phá, lại còn để hắn thành công.

Nhìn thân thể Nhân Đế kỳ dị không hiểu, tản ra vô tận ánh tím thần bí, Bảo Nhi cũng không nhịn được mà khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhân Đế, miệng lại nói với Tiểu Hoa: “Tiểu Hoa, mượn Thánh Linh của ngươi dùng một lát.”

Hết chương 3452.

Chương 3453. Trận chiến cấp Vũ Trụ.

Tiểu Hoa nghe vậy, thu hồi lại Thánh Linh Thủ Hộ từ trên thân Hàn Linh Nhi, sau đó thuấn di đến trước mặt Bảo Nhi, đưa tay muốn đánh Thánh Linh Thủ Hộ vào bên trong thân thể nàng.

“Lực lượng của Hàn Tiểu Hoa hơi kỳ quái. Loại lực lượng linh thể kì lạ kia hơi giống với thần linh, nhưng lại có chút khác biệt, có lẽ đã chạm tới biên giới cấp Vũ Trụ, mượn dùng lực lượng của hắn, có lẽ có thể cưỡng ép đột phá vách ngăn sau cùng, hoàn toàn dung hợp hạt giống gen Thần siêu cấp, bước ra một bước kia, chiến một trận với Nhân Đế. Đây vẫn có thể coi là một phương pháp tốt.” Loạn nghĩ thầm trong lòng.

Nhưng trong lòng nàng vẫn còn có chút lo lắng, trước kia, Tần Tu bởi vì bỏ qua thân thể, không có bên thứ ba tham dự, dung hợp chiến giáp nguyên thể gen thuần túy cùng huyết mạch Trọng Khải sẽ có chút kế hở.

Nhưng bây giờ bởi vì có thân thể tham gia, Nhân Đế làm cho chút kẽ hở này được bù đắp. Đều là hoàn mỹ không tỳ vết bước ra một bước kia, sức chiến đấu của Bảo Nhi và Nhân Đế chỉ có thể coi là sàn sàn với nhau, ai thắng ai thua thì khó mà đoán trước.

Mắt thấy bàn tay Tiểu Hoa sắp đặt lên người Bảo Nhị, lại đột nhiên nhìn thấy bongs người mờ ảo màu tím lóe lên, Nhân Đế đã xuất hiện trước mặt Tiểu Hoa, đồng thời đến, còn một bóng quyền mông lung.

Tiểu Hoa giật mình trong lòng, giơ lên song quyền đón lấy, linh quang trắng lóa bộc phát ra.

Bình Luận (0)
Comment