Ầm!
Cuối cùng Lệ tiên sinh bị một quyền của Hàn Sâm đánh bay ra ngoài, thân thể đập mạnh xuống đất tạo ra một rãnh sâu, thân thể kéo lết cả một đường dài, đến khi va vào Thánh Quan thì mới dừng lại.
Hàn Sâm đang muốn đi tới trực tiếp giết chết Lệ tiên sinh để tránh sau này sinh ra thêm rắc rối.
Nhưng Lệ tiên sinh dựa vào Thánh Quan, thân thể vặn vẹo không còn hình dáng gì, sắc mặt phức tạp nói: “Hàn Kính Chi làm giáo phái ta sụp đổ, bây giờ hậu nhân của hắn lại phá hỏng đại sự của ta, chẳng lẽ Huyết Mệnh Giáo của ta đã định phải hủy trong tay Hàn gia… ta không cam tâm… thật sự không cam tâm… rõ ràng chỉ còn một bước nữa là †a sẽ thành Thần…”
“Thành Thần? Thành Thần gì cơ?” Hàn Sâm nghe đến chữ đó thì trong lòng không khỏi nhói lên một cái.
“Ngươi là hậu nhân Hàn Kính Chi, chẳng lẽ ngươi không biết mục đích cuối cùng của Huyết Mệnh Giáo là trở thành Thần sao?” Lệ tiên sinh phun ra một ngụm máu nói.
“Làm sao để thành Thần?” Hàn Sâm cau mày hỏi.
“Phá vỡ hư không, tiến vào Tí Hội Sở thứ năm thì đương nhiên sẽ trở thành Thần, nhưng đáng tiếc xem ra ta không có cơ hội này, ngay cả Hàn Kính Chi cũng không có, xem ra ngươi là người có cơ hội nhất.” Lệ tiên sinh nói.
“Tại sao Hàn Kính Chi không có cơ hội?” Hàn Sâm nghỉ ngờ nói.
“Tư chất hắn quá kém, căn bản không có khả năng thành Thần, hắn cũng giống như ta, chỉ là ảo tưởng cả thôi.” Lệ tiên sinh cười nhạo nói.
Hàn Sâm muốn giết Lệ tiên sinh lập tức, nhưng trong lòng lại có nhiều nghi ngờ muốn hỏi, do dự một lúc vẫn không động thủ, thế là hắn hỏi: “Tại sao Huyết Mệnh Giáo có dị linh rồi lại còn có cả nhân loại? Rốt cuộc Huyết Mệnh Giáo là nhân loại hay là dị linh?”
Lệ tiên sinh đưa tay lau máu tươi ở khóe miệng: “Xem ra Hàn Kính Chi không nói cho ngươi điều gì cả, ngươi thật sự là hậu nhân của hắn sao?”
“Phải hay không phải thì có sao chứ?” Hàn Sâm nói.
“Cũng phải.” Lệ tiên sinh trầm ngâm nói: “Thật ra vấn đề mà ngươi nói cũng không có bất kỳ mâu thuẫn gì, Huyết Mệnh Giáo là do nhân loại sáng lập, cũng là do dị linh sáng lập.”
“Ngươi có ý gì đây?” Hàn Sâm hơi nhíu mày.
Lệ tiên sinh cười nói: “Ngươi cho rằng nhân loại là gì? Chúng ta là từ đâu tới đây?”
Trái tim Hàn Sâm bỗng đập cái thịch: “Lẽ nào người sáng lập Huyết Mệnh Giáo vốn là sinh vật trong Tí Hội Sở? Nhưng sau đó hắn lại liên minh với những người khác? Giống hệt như A Tu La kia?”
Lệ tiên sinh gật đầu rồi lại lắc đầu: “Ngươi chỉ nói đúng một nửa, A Tu La là cái thá gì chứ, chẳng qua hắn may mắn giết chết được một vị Thần đang bị thương nặng mà thôi. Mà người sáng lập Huyết Mệnh Giáo chúng ta, hay nói cách khác là thuỷ tổ của toàn nhân loại, chính là người phá vỡ hư không đạt tới sự tồn tại Tí Hội Sở thứ năm.”
Hết chương 1413.
Chương 1414. Ngọn Nguồn“Cái gì? Ý ngươi là thuỷ tổ toàn thể nhân loại chúng ta vốn là sinh vật ở Tí Hội Sở ư?” Hàn Sâm sợ hãi kêu lên.
“Đây là bí mật tương truyền từ xưa tới nay của Huyết Mệnh Giáo, thuỷ tổ đại nhân đã nói như vậy thì đương nhiên sẽ không sai.” Lệ tiên sinh nói.
“Rốt cuộc Tí Hội Sở thứ năm có cái gì?” Hàn Sâm hỏi tiếp, tất cả lời Lệ tiên sinh nói đều khiến hắn khiếp sợ, hắn muốn biết đáp án.
Nhưng Lệ tiên sinh lại lắc đầu nói: “Không biết, cái này cũng là bí mật mà Huyết Mệnh Giáo chúng ta muốn đi tìm, chỉ có tiến vào Tí Hội Sở thứ năm rồi trở thành Thần mới có thể biết bí mật này.”
“Như vậy thì chuyện Hàn Kính Chi là như thế nào? Rốt cuộc hắn là ai?” Hàn Sâm lại hỏi.
Lệ tiên sinh cười nói: “Một tên lừa gạt mà thôi, đáng lẽ ta còn cho rằng hắn có được sức mạnh kỳ dị, có thể giúp ta nắm giữ thánh vật. Nhưng lại không ngờ rằng hắn chỉ là một tên lừa đảo cái gì cũng không biết, chẳng những không giúp ta mà còn lừa toàn bộ Huyết Mệnh Giáo, làm sụp đổ Huyết Mệnh Giáo, nhân cơ hội trộm mất bảo đồ thánh địa của giáo phái ta, xem ra quả nhiên hắn đã tìm được thánh vật, còn truyền thánh vật lại cho ngươi.”
Mỗi một câu Lệ tiên sinh nói đều khiến cho Hàn Sâm vô cùng khiếp Sợ.
Trong miệng Lệ tiên sinh, cùng cuối người được gọi là đại sư khí công Hàn Kính Chỉ lại chỉ là một tên lừa đảo, hơn nữa còn lừa toàn bộ Huyết Mệnh Giáo.
Hàn Sâm tổng hợp tất cả manh mối mình biết, cuối cùng sắp xếp lại †ất cả mọi chuyện thành ngọn nguồn.
Thuỷ tổ nhân loại vốn là sinh vật bên trong Tí Hội Sở, Huyết Mệnh Giáo cũng được sáng lập ở bên trong Tí Hội Sở.
Sau đó hắn đã trở thành Thần giống như A Tu La, sau đó không biết tại sao lại liên minh với nhau.
A Tu La sinh ra ở tộc Tu La, mà thuỷ tổ nhân loại thì sinh ra nhân tộc, đồng thời liên minh sáng lập ra Huyết Mệnh Giáo.
Anh Quỷ là giáo chúng Huyết Mệnh Giáo Tí Hội Sở, mà đám người Lệ tiên sinh lại là giáo đồ liên minh nhân loại.
Thuỷ tổ nhân loại để lại một vài thứ có liên quan Tí Hội Sở ở Huyết Mệnh Giáo, thế nhưng không biết tại sao thuỷ tổ nhân loại và nhân loại không có cách nào vào trong Tí Hội Sở được.
Mãi cho đến khi xuất hiện không gian khoa học kỹ thuật truyền tống, nhân loại lại tiến vào Tí Hội Sở một lần nữa, mở ra hành trình nhân loại ở Tí Hội Sở.
Lúc trước Hàn Sâm nhìn thấy bóng dáng người tự xưng là Huyết Mệnh Giáo chủ, rất có thể đó chính là bóng dáng trước khi thành Thần mà thuỷ tổ nhân loại để lại.
Suy đi nghĩ lại, Hàn Sâm cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Nếu những suy đoán này là thật,thì những gì hắn nhìn thấy lúc trước đây chính là tổ tiên của nhân loại.
Chẳng trách hắn nói mình nhất định là con trai của hắn, nếu như hắn thật sự là thuỷ tổ nhân loại, vậy quả thật có thể nói mình là con trai của hắn.
Về phần Lệ tiên sinh, không biết tại sao hắn lại nghĩ cách đoạt lấy thánh vật, có thể vì muốn thành Thần hay là có nguyên nhân khác nào đó.
Không biết là do bản thân hắn không làm được, hay là cần có cái gì đặc biệt. Lệ tiên sinh đã bắt đại sư khí công Hàn Kính Chi - người rất nổi danh lúc đó, để giúp hắn. Nhưng hắn không ngờ rằng Hàn Kính Chi lại lừa toàn bộ Huyết Mệnh Giáo, còn lấy mất một phần bảo đồ.
Hàn Sâm đoán rằng Hàn Kính Chi dựa vào phần bảo đồ kia, cùng với cả sự giúp đỡ của Trùng Gia mới tìm được thánh vật Cửu Mệnh Huyết Miêu và “Mệnh Môn”.
Nhưng Hàn Sâm lại cảm thấy có gì đó không đúng, trong lòng dao động một cái, hắn nhìn Lệ tiên sinh rồi hỏi: “Hàn Kính Chi gia nhập Huyết Mệnh Giáo trước liên minh Tí Hội Sở hay là sau đó?”
Lệ tiên sinh kinh thường hừ lạnh: “Nếu như không phải Hàn Kính Chi trộm mất nghiên cứu của chúng ta thì ngươi cho rằng liên minh có thể nghiên cứu ra trang bị truyền tống sao? Chẳng qua những người liên minh kia may mắn, mượn khoa học công nghệ của Tinh tộc nên mới thành công trước chúng ta một bước thôi.”
Hàn Sâm bỗng nhiên hiểu rõ, trước khi tổ hành động thứ bảy được truyền tống, Hàn Kính Chi đã biết nơi hắn truyền tống đi vào chính là Tí Hội Sở.
Nhưng vì kỹ thuật truyền tống chưa hoàn thiện hoặc đã xảy ra điều gì ngoài ý muốn, bọn họ cũng không truyền tống đến tầng thứ nhất của Tí Hội Sở, rất có khả năng là trực tiếp truyền tống đến Tí Hội Sở Thần thứ năm.
Còn về việc bọn họ gặp nhau ở trong Tí Hội Sở thứ năm, đến bây giờ Hàn Sâm vẫn không thể nào hiểu rõ, chỉ biết rất nhiều người trong tổ hành động thứ bảy đều đã bị cái tên tự xưng là Thần kia chơi một vố.
Hàn Kính Chi đã biết sự tồn tại của Tí Hội Sở từ sớm, nhưng tại sao cuối cùng hắn lại có một nguyện vọng về nó chứ? Đây là điều mà Hàn Sâm không biết.
Bất kể thế nào thì bây giờ Hàn Sâm đã biết rõ một chuyện, chính là chỉ cần hắn có thể tiến vào Tí Hội Sở thứ năm thì tất cả những nghi ngờ sẽ sáng tỏ.
Cuối cùng Huyết Mệnh giáo chủ có phải nhân loại thuỷ tổ hay không, rốt cuộc có phải hắn đi vào liên minh từ Tí Hội Sở không, rốt cuộc cái †ên tự xưng là Thần kia là ai và các vô số mối nghi ngờ khác, chỉ cần
có thể tiến vào Tí Hội Sở thứ năm thì có thể giải quyết toàn bộ.
“Lúc trước nơi đây là Tí Hội Sở trước khi Huyết Mệnh Giáo chủ thăng cấp thành Thần sao?” Hàn Sâm nhìn Lệ tiên sinh hỏi.
Lệ tiên sinh khẽ gật đầu, có phần kiêu ngạo nói: “Đây chính là Tí Hội Sở của thuỷ tổ đại nhân, chỉ có đời sau của hắn, cũng chính là nhân loại chúng ta mới có thể tiến vào. Ngoài chúng ta ra, cho dù là Thần cũng không vào được nơi này.”
Nghe Lệ tiên sinh nói vậy, Hàn Sâm lại nghĩ đến một chuyện, cũng đều trở thành Thần như nhau rồi tham gia vào liên minh, vậy thì tại sao đời sau của A Tu La lại không thể tiến vào Tí Hội Sở?
Còn có cả việc tại sao Thần cũng sẽ bị thương, còn để cho A Tu La của Tí Hội Sở thứ ba nhặt được món hời, đây cũng là việc làm người khác vô cùng khó hiểu.
Hàn Sâm không dám xác định những lời Lệ tiên sinh nói đều là sự thật, chẳng qua nếu những lời hắn nói là thật, Hàn Sâm cũng hiểu được đại khái sự việc, cũng không còn mờ mịt giống như trước.
“Thánh vật lại là cái gì? Nó lại là cái gì nữa vậy?” Hàn Sâm nhìn Cửu Mệnh Huyết Miêu nằm trên đầu mình.
“Thánh vật chính là hạch gen của thuỷ tổ đại nhân, nhưng cũng không chính xác, phải nói là hạch gen sau khi thành Thần, ta cũng không biết rốt cuộc tên của nó là gì.” Lệ tiên sinh nói xong thì nhìn Cửu Mệnh Huyết Miêu trên đầu Hàn Sâm: “Về phần nó có thay thuỷ tổ đại nhân trấn thủ dị sinh vật ở Tí Hội Sở, ta cũng không biết nó có quan hệ gì với thủy tổ đại nhân, chỉ biết ngay cả hạch gen của thuỷ tổ đại nhân cũng là hình dạng của nó.”
Hàn Sâm còn muốn hỏi gì nữa nhưng Lệ tiên sinh lại đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị: “Đã đến giờ.”
Vẻ mặt Hàn Sâm biến sắc, hắn bỗng nhiên hiểu rõ Lệ tiên sinh đang nói cái gì, dánh một quyền về phía Lệ tiên sinh.
Nhưng lại thấy bên trên quan tài đồng cổ kia tỏa ra ánh sáng, nắp quan tài lại tự động mở ra, Lệ tiên sinh tung mình nhảy vào trong quan tài đồng cổ.
“Khi ta tái xuất lần nữa chính là lúc ta được thành Thần. chỉ nói một câu như vậy, nắp quan tài cũng đã đậy lại.
Lệ tiên sinh
Hàn Sâm chạy tới trước quan tài đồng cổ, hai tay cầm lấy nắp quan tài, muốn nhấc nó lên. Nhưng chỉ dựa vào sức mạnh mạnh mẽ của Hàn Sâm bây giờ thì không thể nào nhấc nắp quan tài lên được.
“Không cần phí công vô ích, đó là di vật của Thần, một khi đã đóng lại thì không một ai có thể mở nó ra được nữa.”
Hai tay Hàn Sâm cầm lấy nắp quan tài, hắn đang muốn dùng sức lần nữa thì đột nhiên nghe thấy Cửu Mệnh Huyết Miêu trên đỉnh đầu của mình mở miệng nói chuyện.
Hết chương 1414.
Chương 1415. Gen Thần Cách“Chẳng phải mặt dây chuyền là hạch gen của Thần sao? Chẳng lẽ sức mạnh của nó cũng không thể mở quan tài đồng cổ?” Hàn Sâm không cảm thấy kỳ lạ với việc Cửu Mệnh Huyết Miêu có thể nói, thế là hắn hỏi thẳng.
Cửu Mệnh Huyết Miêu híp mắt nói: “Thứ này không được gọi là hạch gen, nhưng thực chất cũng chẳng khác lắm. Nếu thứ này còn trong tay Thần thì đương nhiên có thể phá vỡ di vật của Thần, đáng tiếc ngươi không phải Thần, sức mạnh của nó cũng không được ngươi kích hoạt, không mở được quan tài đồng cổ cũng là điều rất bình thường.”
Cửu Mệnh Huyết Miêu nói xong, ánh đỏ trên người Hàn Sâm đã bắt đầu biến mất, mặt dây chuyền cũng khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Hàn Sâm đã đoán được việc Cửu Mệnh Huyết Miêu kích hoạt sức mạnh của mặt dây chuyền từ lâu, bởi vậy hắn cũng không có phản ứng đặc biệt gì với việc này, chỉ tiếp tục hỏi: “Chẳng lẽ không có cách nào có thể kéo hắn từ trong quan tài đồng cổ ra sao?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu thản nhiên nói: “Từ huyết mạch mà nói, hắn và ngươi giống nhau, đều là đời sau của chủ nhân Tí Hội Sở này, chẳng qua huyết mạch của hắn xảy ra vấn đề, cho nên mới không được dẫn dắt đến gặp chủ nhân Tí Hội Sở, cũng không được truyền nhận chính thức, cho dù vào quan tài đồng cổ thì cơ hội có thể thành Thần cũng rất thấp.”
Dừng lại một chút, Cửu Mệnh Huyết Miêu lại thêm một câu: “Hơn nữ,a cho dù thành Thần nhờ vào quan tài cổ thì đó cũng không hẳn là chuyện tốt.”
“Vì sao?” Hàn Sâm khó hiểu hỏi.
Cửu Mệnh Huyết Miêu không trả lời Hàn Sâm, nhảy xuống từ đỉnh đầu Hàn Sâm, nhảy lên phía trên quan tài đồng cổ: “Ta đã đồng ý với thủy tổ của các ngươi, trấn giữ Tí Hội Sở cho đến khi đời sau của hắn đến mở quan tài đồng cổ, hiện tại quan tài đồng cổ đã được mở ra, ta cũng không cần phải tiếp tục ở đây nữa.”
Dường như Cửu Mệnh Huyết Miêu hơi lưu luyến nhìn thoáng qua quan tài đồng cổ dưới chân: “Ngủ ở đây trong một thời gian dài như vậy, sau này phải đổi chỗ ngủ, thật sự hơi không quen.”
Nói xong, Cửu Mệnh Huyết Miêu lại nhảy lên, nhảy tới đỉnh đầu Hàn Sâm rồi nằm ở đó, giống như một chiếc mũ lông màu đỏ.
“Đi thôi” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói như một điều đương nhiên.
Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ, lai lịch của con Cửu Mệnh Huyết Miêu này rất phi thường, ngay cả thủy tổ của Thần cũng mời nó trấn giữ Tí Hội Sở, có thể tưởng tượng được thực lực của nó đáng gờm tới mức nào, hơn nữa nó còn có thể kích hoạt sức mạnh của mặt dây chuyền, chỉ mỗi điểm này cũng đã khiến Hàn Sâm vô cùng động lòng, muốn giữ nó lại.
“Nếu hiện tại chúng ta ra ngoài, e rằng có lẽ hơi phiền phức.” Hàn Sâm kể lại chuyện Thiên Ngoại và Thần Vực một lượt.
“Hừ, năm đó khi người ấy còn ở đó, Thiên Ngoại và Thần Vực còn không dám dám hó hé gì, ngay cả khi người ấy mất, bọn họ cũng không dám vào Tí Hội Sở, chỉ dám tìm các ngươi để sục sạo Tí Hội Sở, cũng coi như là thông minh đấy. Đáng tiếc thông minh bị thông minh hại, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được rằng các ngươi lại chính là đời sau của người ấy.” Cửu Mệnh Huyết Miêu khinh thường bĩu môi, nói.
“Thì ra trước đây chủ nhân nơi này lớn mạnh như vậy, vậy ta có thể an tâm, hay là bây giờ ta sẽ đưa ngươi ra ngoài trừng trị bọn họ nhé?” Hàn Sâm nói.
Cửu Mệnh Huyết Miêu khinh bỉ: “Ta cũng không phải người ấy, không có năng lực trấn áp Thiên Ngoại và Thần Vực, ngươi cũng không kích hoạt được uy lực thật sự của Gen Thần Cách, chỉ dựa vào sức mạnh kích hoạt nó của ta để khắc chế người có huyết mạch xảy ra vấn đề còn được, muốn đối đầu với Thiên Ngoại và Thần Vực thì còn kém quá xa. Tốt nhất là ngươi nên nghiêm túc nghĩ lại xem nên làm gì để đánh lừa, bảo vệ tốt mạng nhỏ của ngươi đi đã.”
“Vậy chỉ có thể đi bước nào biết nước ấy thôi.” Nói xong, Hàn Sâm chớp mắt, nói với Cửu Mệnh Huyết Miêu: “Ngươi cũng phải đi rồi, còn có đồ gì muốn thu dọn mang theo không?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu lập tức nhìn thấu suy nghĩ của hắn: “Ngươi đừng có mà ấp ủ mấy suy nghĩ không đứng đắn này, không có bất kỳ vật gì trong Tí Hội Sở có thể di chuyển được, nếu không đại trận bảo vệ sẽ mất đi hiệu lực, ai cũng có thể tiến vào Tí Hội Sở, nơi này cũng sẽ khó giữ được. Chờ sau này thực lực của ngươi đạt tới trình độ Đại Đế thì đương nhiên có thể trở về tiếp quản nơi này.”
“Lệ tiên sinh đã chiếm giữ quan tài đồng cổ, ta còn có thể tiếp quản nơi này sao?” Hàn Sâm ngạc nhiên, vui mừng hỏi.
“Quan tài đồng cổ là quan tài đồng cổ, Tí Hội Sở là Tí Hội Sở, hai thứ này không hề liên quan gì với nhau cả. Ngươi có Gen Thần Cách của người ấy, đó mới là chìa khóa kiểm soát Tí Hội Sở. Hơn nữa thành Thần cũng không phải chuyện dễ dàng, Lệ tiên sinh gì đó tiến vào quan tài đồng cổ, bất kể thành công hay thất bại, thì ít nhất mấy chục ngàn năm không ra được.” Cửu Mệnh Huyết Miêu nói.
Hàn Sâm nghe thấy Lệ tiên sinh ít nhất phải mấy chục ngàn năm mới có thể đi ra ngoài, trong lòng lập tức vui vẻ: “Việc đó cũng không khác gì đã chết, chờ mấy chục ngàn năm sau, ca ca ta đã sớm thành Thần, cho dù không thành Thần cũng đã chết từ lâu, hắn không ra được có liên quan gì tới ta cơ chứ.”
Tuy Hàn Sâm cảm thấy hơi đáng tiếc, mình vào bảo sơn mà không thể mang đi bất kì đồ vật nào, cơ mà Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh đã ngưng kết thành hạch gen, còn có thu hoạch là Cửu Mệnh Huyết Miêu này, bằng ấy thôi cũng đã khiến hắn thỏa mãn rồi.
Hắn cũng chưa biết Chân Huyết có lợi ích gì, hạch gen giống như cơ thể của con người, khi con người mới sinh ra, tuy có thể khống chế cơ thể của mình, nhưng cũng chưa chắc đã thật sự hiểu rõ cơ thể của mình, mãi đến sau này mới biết được mình có thể làm gì, không thể làm gì.
Hạch gen cũng như vậy, phải không ngừng khai phá năng lực của nó, mức độ khai phá càng cao, mức độ tiến hóa của nó cũng càng cao.
Việc này còn liên quan đến vấn đề tiềm lực, nếu hạch gen không đủ tiềm lực thì cho dù khai phá như thế nào hay khai phá hết tiềm lực đi chăng nữa cũng không đạt được cấp bậc quá cao.
Hàn Sâm dẫn theo Cửu Mệnh Huyết Miêu cùng đi ra ngoài Tí Hội Sở. Dưới sự chỉ dẫn của Cửu Mệnh Huyết Miêu, hắn ra ngoài rất nhẹ nhàng, không gặp phải nguy hiểm gì.
“Nói đi, ngươi có tên hay không? Ta phải gọi ngươi như thế nào?” Hàn Sâm vừa đi vừa hỏi Cửu Mệnh Huyết Miêu trên đỉnh đầu.
“Ngươi cứ gọi ta là Miêu Thần đi.” Cửu Mệnh Huyết Miêu híp mắt nói.
“Miêu Thần, ta có một chuyện không rõ lắm, nhiều người trong bọn ta tiến vào như vậy, nếu bọn ta đều là đời sau của chủ nhân Tí Hội Sở, vậy thì vì sao vẫn có nhiều người chết như vậy. Theo nguyên tắc, ngoài Lệ tiên sinh có huyết mạch xảy ra vấn đề ra thì hẳn là những người khác đều có thể được chỉ dẫn đến gặp bóng hình của hắn chứ?” Hàn Sâm hỏi.
Miêu Thần bĩu môi nói: “Vậy thì có gì kỳ lạ đâu chứ, toàn bộ nơi này đều được hắn giữ lại trước khi thành Thần, cho dù sau khi đã thành Thần cũng không phải vạn tri vạn năng, trù tính dự liệu phát sinh lệch lạc cũng rất bình thường, nếu không phải ngươi đã tu luyện bí pháp chính xác thì cũng không thể được chỉ dẫn đến gặp bóng hình mà hắn để lại.”
Một người một mèo nói chuyện khi đi ra khỏi Tí Hội Sở, Hàn Sâm đợi đến khi mây mù tản ra vào giữa trưa mới ra khỏi Tí Hội Sở.
Ngọc Diệu, Ngọc Huyền và Nữ Thần vẫn chờ bên ngoài, bọn họ nhìn thấy có người đi tới thì đều đứng lên, chăm chú nhìn vào cổng lớn của Tí Hội Sở.
Nhưng khi thấy người từ bên trong đi ra chỉ có một mình Hàn Sâm thì ai nấy đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhiều nhân loại đi vào như vậy, cuối cùng lại chỉ có một nhân loại có hạch gen Thanh Đồng đi ra, thật sự hơi ngoài dự đoán của bọn họ.
Bọn họ đều nhìn Hàn Sâm chằm chằm, nhưng dường như không nhìn thấy Miêu Thần trên đỉnh đầu Hàn Sâm, cứ như nó hoàn toàn không tồn tại.
“Bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao chỉ có một mình ngươi đi ra?” Nữ Thần nhìn chằm chằm Hàn Sâm đang đi tới rồi hỏi.
Hết chương 1415.
Chương 1416. Khiêu Chiến“Ngươi không cần trả lời, nói gì thì chúng ta trở về nói sau.” Ngọc Diệu lại lập tức chắn trước mặt Hàn Sâm, đối mặt với Nữ Thần, thản nhiên nói.
“Ngọc Diệu, ngươi có ý gì? Chúng ta đã đồng ý hợp tác, có tin tức gì đương nhiên phải cùng hưởng.” Sắc mặt Nữ Thần khẽ biến nói.
“Bây giờ việc hợp tác của chúng ta đã xong, Ngọc Huyền, dẫn hắn đi.” Ngọc Diệu lạnh lùng nói.
“Muốn đi ư, không dễ dàng như vậy đâu.” Dường như Nữ Thần cũng biết, bất kể là ai bước ra, trừ khi hai bên đều có người đi ra, nếu không thì khó tránh khỏi sẽ có một trận chiến.
Hàn Sâm đã chuẩn bị một đống sớ trong đầu, thế nhưng hắn còn chưa kịp tuôn ra chữ nào thì bên kia đã sẵn sàng đánh nhau rồi.
Ngọc Huyền thì lôi hắn bỏ chạy, một đám dị linh Tí Hội Sở Thiên Ngoại và dị sinh vật Tí Hội Sở Thần Vực lập tức đại chiến, trời long đất lở, nhật nguyệt vô quang.
Cũng may đám người Ngọc Huyền đã sắp xếp từ lâu, Ngọc Huyền triệu hồi ra một con thuyền ngọc, chở Hàn Sâm xuyên qua hư không, nhanh chóng thoát khỏi chiến trường, mãi đến khi Hàn Sâm có thể thấy rõ cảnh vật bốn phía thì thuyền ngọc đã đi vào trong một tòa Tí Hội Sở cổ đại.
“Ngươi không cần căng thẳng, chỉ cần nói rõ những chuyện ngươi nhìn thấy trong Tí Hội Sở, đến lúc đó đương nhiên sẽ có lợi ích rất lớn.” Vì sợ Hàn Sâm sẽ nhanh chết giống như nhóm ba nhân loại đầu tiên trở về, Ngọc Huyền và các dị linh gấp gáp hỏi Hàn Sâm đã nhìn thấy gì trong Tí Hội Sở.
Hàn Sâm kể lại chuyện đã xảy ra trong Tí Hội Sở một lượt, khi nói chín thật một giả, cơ bản đều là sự thật, ví dụ như bọn họ nhìn thấy tòa nhà giống như bia đá, giống như tháp kia, và cái chết kỳ lạ của Dư Chí Do, trong thông đạo gặp được bia đá vận mệnh, bị bầy sói đuổi theo, quan tài đồng cổ đã hút chết Vương Chiếu bọn họ vân vân và mây mây, Hàn Sâm không nói sai lấy một chữ nào cả.
‘Thế nhưng một vài chỗ quan trọng thì Hàm Sâm lại không nói ra, hơi sửa lại một chút.
Chẳng hạn Hàn Sâm đều đã che giấu mấy chuyện như hắn đẩy Tường Vận Mệnh ra, còn có bóng hình nhìn thấy trong vườn hoa, Lệ tiên sinh là Huyết Mệnh giáo chủ và cả Miêu Thần.
Sau khi nghe sự việc Hàn Lâm nói, Ngọc Huyền nhìn qua một dị linh bên cạnh, dị linh kia không nói lời nào, đi đến đối mắt với Hàn Sâm, ấn đường đột nhiên hiện ra một nhãn cầu, viên ngọc đó chiếu về phía Hàn Sâm, Hàn Sâm lập tức cảm thấy đầu óc đau nhức, giống như có vật gì đó xâm nhập vào đại não của hắn.
“Mẹ nó, không ngờ lại muốn trực tiếp cưỡng ép đọc trí nhớ đại não ta.” Trong lòng Hàn Sâm thầm kinh hãi, hắn đang muốn phản kháng.
Thì lại nghe được Miêu Thần trên đỉnh đầu nói: “Nhắm mắt lại, không cần phản kháng, giả bộ như đau đớn, ta sẽ giải quyết.”
Hàn Sâm nghe vậy không nhúc nhích nữa, nhắm hai mắt lại đứng đó, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.
Nhưng dường như sức mạnh xâm lấn vào đại não hắn kia đã tan biến.
Không lâu sau, dị linh kia đã thu lại viên nhãn cầu kia, nói với Ngọc Huyền ở bên cạnh: “Hắn không nói dối, toàn bộ trí nhớ của hắn và lời của hắn đều giống nhau hoàn toàn.”
“Xem ra lần tìm kiếm này của chúng ta lại thất bại, vẫn không thu hoạch được gì, bên trong quan tài đồng cổ lại trống không, điều này khá bất ngờ.” Ngọc Huyền thở dài nói.
Một lúc sau, Ngọc Huyền nhìn Hàn Sâm còn đang ngẩn ngơ đứng ở chỗ đó, lại hỏi dị linh kia: “Nhân loại này, hắn thế nào rồi?”
Dị linh đáp: “Hắn bị Sưu Hồn Châu của ta trực tiếp phá mở trí nhớ, linh hồn đã bị tổn hại, nói chung sau này sẽ không thể khôi phục như lúc ban đầu, không đến mức chết, chỉ là đầu óc sẽ hơi có vấn đề, nếu xui xẻo thì sẽ trở thành một kẻ đần, còn nếu may mắn thì vẫn có thể sống như người bình thường, tuy rằng không đến mức trở thành tên ngốc, nhưng trí nhớ trước kia cũng bị hủy toàn bộ.”
“Như vậy vừa khéo, đỡ để hắn tiết lộ nhưng chuyện mà hắn nhìn thấy trong Tí Hội Sở ra ngoài.” Ngọc Huyền thản nhiên nói.
Qua vài ngày sau, Hàn Sâm giống như dần khôi phục một ít, chỉ là hoàn toàn chuyện trước kia không nhớ rõ, hơn nữa dường như chỉ số thông minh cũng xảy ra một ít vấn đề.
Như vậy đám người Ngọc Huyền mới hoàn toàn yên tâm cho Hàn Sâm một ít Quả Thực Gen, còn tìm một dị linh đưa hắn về Tí Hội Sở Ly Ảnh.
Nguyên nhân họ không giết Hàn Sâm, thứ nhất là bởi vì Hàn Sâm đã bị hủy toàn bộ trí nhớ, cho dù lại có người muốn lục soát trí nhớ của hắn cũng vô dụng, thứ hai là bởi vì quả thật Hàn Sâm đã ra sức, nếu giết hắn thì e rằng trong lòng những sinh vật khác trong Tí Hội Sở Thiên Ngoại sẽ nguội lạnh, sau này không có ai dám ra sức vì bọn họ nữa.
“Không ai trong số chúng là kẻ tốt, chờ sau khi ta thăng cấp đến Đại Đế, Thiên Ngoại Thần Vực gì đó, ta đều phải đánh bại tất cả.” Sau khi Hàn Sâm trở lại Tí Hội Sở Ly Ảnh mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng vô cùng phẫn nộ.
Vì sợ người của Tí Hội Sở Thiên Ngoại biết hắn không bị làm sao, Hàn Sâm vẫn luôn không rời khỏi Tí Hội Sở Ly Ảnh, phần lớn thời gian bình thường cũng đều ở liên minh.
Hàn Sâm hạ quyết tâm, lần tới khi hắn ra ngoài săn bắt thì sẽ dùng dáng vẻ Đế Linh siêu cấp, tránh cho sinh vật của Tí Hội Sở Thiên Ngoại nhìn thấy hắn không sao.
Nhưng thu hoạch lần này cũng rất lớn, sau khi Hàn Sâm ăn Quả Thực Gen Thần Cấp, Gen Thần đã hoàn toàn đầy đủ, mà vẫn còn lại mười Quả Thực Gen Thần Cấp.
Còn kém gen biến dị rất nhiều, nhưng với tố chất thân thể của Hàn Sâm hiện tại, cho dù không dùng hạch gen thì việc săn bắn sinh vật biến dị cũng không phải việc gì khó khăn nữa.
Hắn tiến vào kho hạch gen lần nữa, vẫn dùng tinh hạch làm chìa khóa tiến vào trong đó.
Hàn Sâm phát hiện, vậy mà không có một sinh vật nào tới khiêu chiến hắn, mọi thứ im lặng đến mức quái lạ.
“Không phải nói là một tháng sẽ nhận khiêu chiến một lần sao? Sao lại không có ai khiêu chiến ta vậy?” Hàn Sâm nghỉ ngờ hỏi người đá. Người đá đáp: “Không ai khiêu chiến.”
Hàn Sâm hỏi thế nào đi chăng nữa thì người đá cũng chỉ trả lời bốn chữ này.
Sự thật là việc Hàn Sâm giết chết Hắc Sơn Thần lần trước quá chấn động, trước khi những sinh vật khác trong mười hạng đầu hiểu rõ được rốt cuộc tinh hạch có năng lực gì thì không một ai dám khiêu chiến hắn nữa.
Dù sao ngay cả Hắc Sơn Thần và Thần Luân Chi Tâm đều bị giết chết, ngay cả cơ hội nhận thua hay đào tẩu cũng không có, chẳng ai muốn lấy sinh mạng của mình ra để đùa giỡn hết.
Bất kỳ dị linh nào có năng lực hồi sinh cũng không muốn mạo hiểm, dù sao cũng có một số sức mạnh trong Tí Hội Sở có thể trực tiếp hủy diệt đá linh hồn.
“Người đá, ta có thể khiêu chiến bọn họ không?” Hàn Sâm chuyển mắt nhìn những hạch gen ở đầu ở đầu bảng xếp hạng hạch gen Thanh Đồng được Tí Hội Sở Thiên Ngoại và Thần Vực chú ý, trong lòng Hàn Sâm lập tức cảm thấy rất khó chịu.
“Có thể khiêu chiến, nhưng ngươi đã đứng đầu bảng, cho dù khiêu chiến thắng lợi cũng sẽ không nhận được lợi ích gì, thứ hạng cũng sẽ không thay đổi nữa” Người đá đáp.
Hàn Sâm nhìn trên đầu bảng xếp hạng có một hạch gen của Tí Hội Sở Thần Vực đang sáng lên, chứng tỏ chủ nhân của hạch gen này đang ở trong kho hạch gen, vì vậy hắn trực tiếp chọn khiêu chiến.
Kết quả chỉ trong nháy mắt đã bị đối phương trực tiếp từ chối, hoàn toàn không cho hắn cơ hội chiến đấu.
“Chẳng phải ngươi nói có thể khiêu chiến sao?” Hàn Sâm nhìn về phía người đá rồi hỏi.
Người đá nói: “Có thể khiêu chiến, nhưng quy tắc khiêu chiến đều giống nhau, mỗi tháng đối phương phải nhận cơ hội khiêu chiến một lần, những khiêu chiến khác đều có thể tự do lựa chọn chấp nhận hoặc không chấp nhận.”
Hàn Sâm lập tức hơi buồn bực, tại thời điểm này lại đột nhiên nghe được người đá nói: “Mắt Quỷ xếp hạng thứ chín hạch gen Thanh Đồng đề nghị khiêu chiến.”
Hết chương 1416.
Chương 1417. Mua Bán Vị Trí Đầu BảngHàn Sâm nhìn thoáng qua phát hiện nơi Tí Hội Sở của Mắt Quỷ không phải Thiên Ngoại hay Thần Vực nên thấy hơi thất vọng.
Nhưng Hàn Sâm vẫn chấp nhận khiêu chiến, tiến vào bên trong chiến trường gen.
Sau khi hắn tiến vào chiến trường gen thì lập tức nhìn thấy một con báo ba mắt toàn thân phát ra ánh sáng đen, bộ lông óng ả hệt như tơ lụa chạy đến đây.
Con báo đen ba mắt vừa chạy vừa hô: “Đại ca đừng hiểu lầm, ta đến đây để bàn chuyện làm ăn, không phải đến khiêu chiến ngươi.”
Hàn Sâm thầm mừng rỡ khi trông thấy dị sinh vật, hắn cho rằng bản thân lại có cơ hội giết chết ấu thể sinh vật Thần siêu cấp nữa rồi. Nhưng giờ nghe thấy nó hô như vậy, hắn không khỏi hơi ngẩn ra.
“Bàn chuyện làm ăn gì?” Hàn Sâm không hề động thủ, nhìn con báo đen từ trên xuống dưới hỏi.
“Đại ca, là như vậy, ngươi đã lấy được hạng nhất, hạch gen của ngươi đã được cường hóa chín lần rồi, ở lại vị trí thứ nhất cũng không còn giá trị thực tế gì nữa. Chi bằng ngươi nhượng lại vị trí thứ nhất cho ta… Đương nhiên đương nhiên… đó không phải thực lực của ngươi không ổn, mà là ngươi có lòng tốt. Ta cũng sẽ không để ngươi chịu thiệt, ngươi muốn đòi hỏi gì cứ việc nói, chỉ cần ta có thể làm thì chắc chắn cố gắng hết sức thỏa mãn ngươi.” Con báo đen nói hết một mạch, sợ Hàn Sâm không đợi hắn nói xong đã động thủ.
Hàn Sâm đã hiểu rõ, thì ra tên này muốn lấy được vị trí thứ nhất vì lần cường hóa thứ chín, nhưng lại sợ không đánh bại được Hàn Sâm, cho nên đã muốn mua lại, để Hàn Sâm trực tiếp nhận thua.
“Ngươi dự định ra giá nào để mua hạng nhất này của ta?” Hàn Sâm muốn nghe thử một chút xem con báo đen này có thể đưa ra bảng giá như nào, nếu tùy tiện dùng ít đồ đồng nát để lừa dối hắn, vậy thì hắn trực tiếp thịt rồi ăn luôn.
Con báo đen nghe Hàn Sâm hỏi bảng giá thì lập tức vui vẻ, hắn chỉ sợ Hàn Sâm không hỏi giá mà trực tiếp đấu võ, chịu hỏi giá là tốt rồi.
“Đại ca, giá cả hoàn toàn không thành vấn đề, Tí Hội Sở Luyện Ngục của bọn ta có rất nhiều đồ tốt. Đại ca, ngươi muốn cái gì cứ nói, chỉ cần Tí Hội Sở Luyện Ngục có những đồ vật ấy, ta đảm bảo sẽ không khiến ngươi thất vọng.” Con báo đen nói liên thanh.
“Tí Hội Sở Luyện Ngục các ngươi có thứ gì tốt vậy?” Hàn Sâm nghe giọng điệu của con báo đen này, hẳn là siêu phú nhị đại trong dị sinh vật, chắc chắn có không ít thứ tốt.
“Có rất nhiều, ví dụ như là cỏ mắt quỷ, lửa địa ngục…” Con báo đen lập tức nói hàng loạt cái tên mà Hàn Sâm chưa từng nghe qua.
“Có Quả Thực Gen có thể tăng cường Gen Thần siêu cấp hay không?” Hàn Sâm hỏi
“Cái này thì không có, nhưng có một loại cây U Linh siêu cấp cũng không khác lắm. Quả Thực được nó sinh ra có thể mở ra ấu thể sinh vật Thần siêu cấp, giết xong ăn thịt còn tốt hơn cả ăn trái cây.” Con báo đen vội vàng nói.
“Tí Hội Sở của các ngươi lớn như vậy, ngay cả Quả Thực Gen cũng không có ư?” Hàn Sâm hơi không tin nhìn con báo đen hỏi.
Vẻ mặt con báo đen đau khổ nói: “Có cây như vậy thì những Quả Thực vừa kết trái đã bị ăn từ lâu rồi, hoàn toàn không giữ được.”
“Không có Quả Thực Gen, vậy thì có hạch gen siêu cấp chứ?” Hàn Sâm nói.
Trong lòng con báo đen oán thầm: “Ngươi còn dám mở miệng, hạch gen siêu cấp ư? Vậy phải giết Đại Đế hoặc sinh vật Thần siêu cấp mới có thể giành được, Tí Hội Sở Luyện Ngục chúng ta có, nhưng cũng không thể đổi đồ này cho ngươi được.”
Nhưng con báo đen không dám những lời này, cười theo nói: “Đại ca, †a thật sự không có bảo bối như vậy, chỉ có một viên hạch gen cấp Bảo Thạch, nếu không thì ngươi xem xét có đổi hay không?”
Thật ra Hàn Sâm cũng biết, cho dù con báo đen có hạch gen siêu cấp thì cũng không thể đem ra đổi với hắn được, đây gọi là chào giá trên trời rồi đợi con báo đen trả giá.
“Dường như hạch gen Bảo Thạch không có tác dụng gì lớn lắm.” Hàn Sâm có vẻ thất vọng, nhưng lại bổ sung thêm một câu: “Hạch gen kia của ngươi là hệ gì, có năng lực đặc biệt gì không?”
Hàn Sâm vẫn khá vừa lòng với hạch gen cấp Bảo Thạch, dù sao vị trí thứ nhất này đã không còn tác dụng gì với hắn, đổi lấy chút đồ như vậy cũng tốt.
Con báo đen vội vàng nói: “Có có có, năng lực rất đặc biệt và dễ dùng, quả thật chính là cực phẩm trong hạch gen Bảo Thạch, đảm bảo ngươi vừa nhìn đã thích.”
Nói xong, con báo đen triệu hồi ra một hạch gen, nhưng trong kho hạch gen, ngoại trừ hạch gen bản mệnh của hắn ra thì những hạch gen khác đều không thể sử dụng. Tuy rằng khối hạch gen kia đã được triệu hồi ra nhưng vẫn đang ở trong trạng thái phong ấn, bề ngoài không có chút uy năng nào, cũng không thể kích hoạt sức mạnh của nó được.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua, thấy viên hạch gen kia là một khối Bảo Thạch màu lam, cũng không biết rốt cuộc có chỗ gì tốt.
Không đợi Hàn Sâm mở miệng hỏi, con báo đen kia lập tức giải thích: “Khối hạch gen cấp Bảo Thạch này tên là U Linh Thiết Giáp, là hạch gen hệ Hắc Ám. Nó có thể biến thành áo giáp u linh bảo vệ thân thể của ngươi, có năng lực phòng ngự rất mạnh cho các hệ sức mạnh, hơn nữa có thể dựa vào hình thể của ngươi để biến hóa tự động, vẻ ngoài hoa mỹ và tính thực dụng mạnh mẽ, khuyết điểm duy nhất chính là không có năng lực phòng ngự quá tốt đối với những đòn tấn công vật lý..” Hàn Sâm nghe con báo đen nói như vậy thì đại khái đã hiểu đây là một loại hạch gen thiết giáp có thể phòng ngự công kích ma pháp, nhưng không phòng được công kích vật lý.
Đáng tiếc ở trong kho hạch gen khổng thể biểu diễn xem rốt cuộc U Linh Thiết Giáp trông thế nào.
“Vừa rồi ngươi nói có cái cây gì linh gì đó?” Hàn Sâm lại hỏi một câu.
Con báo đen vội vàng lại triệu hồi ra một viên hạt giống gen: “Cây được trồng trong Tí Hội Sở Luyện Ngục, không thể nhổ mang đi trồng được, đây là hạt giống của cây U Linh siêu cấp kia, coi như là ta tặng cho ngươi một ít tấm lòng.
“Được, tốt lắm, ngươi rất có triển vọng, ta coi trọng ngươi.” Hàn Sâm đưa tay nhận lấy hạt giống cây U Linh siêu cấp, cảm giác sức sống tràn trê bên trong, quả thật là hạt giống vô cùng cao cấp.
“Đa tạ đại ca khích lệ, ngươi nhìn này…” Con báo đen đưa U Linh Thiết Giáp đến trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm tiếp nhận hạch gen giống như viên bảo thạch màu lam kia. Hắn nhìn thoáng qua thấy quả nhiên cũng giống như nó nói, là hạch gen hệ Hắc Ám cấp Bảo Thạch.
“Ta có thể cho ngươi vị trí đầu tiên, nhưng sau khi ngươi cường hóa hạch gen thì phải nhận khiêu chiến của ta, để ta giành lại vị trí thứ nhất.” Hàn Sâm nói.
“Không thành vấn đề…” Con báo đen thẳng thắn đáp ứng.
“Như vậy đi, chúc mừng ngươi trở thành hạng nhất của kho hạch gen Thanh Đồng, mai sau việc trị vì Tí Hội Sở thứ tư nằm trong tầm tay rồi.” Hàn Sâm cười tủm tỉm nói.
“Còn phải cảm tạ sự đề bạt của đại ca ngươi.” Con báo đen lập tức mừng rỡ.
“Được rồi, sau này có làm ăn gì thì lại tìm đến ta.” Hàn Sâm khua tay với con báo đen, trực tiếp nhận thua rồi rời khỏi kho hạch hen.
Trở lại chỗ người đá, quả nhiên nhìn thấy xếp hạng tinh hạch của hắn giảm xuống một bậc, xếp hạng thứ hai, vị xếp hạng thứ nhất chính là Mắt Quỷ vừa rồi.
Hắn nhìn thoáng qua Tinh Đản, chín tầng ánh sáng cường hóa bên trên vẫn còn, vẫn còn chín lần cường hóa.
Trở lại Tí Hội Sở, Hàn Sâm triệu hoán U Linh Thiết Giáp ra, thay đổi khí tức của mình thành hệ Hắc Ám, kích hoạt U Linh Thiết Giáp.
Nhất thời chỉ thấy ánh sáng màu xanh đậm hiện trên thân thể Hàn Sâm, hóa thành áo giáp ánh xanh như thạch anh bọc lấy toàn bộ thân thể của Hàn Sâm.
Áo giáp này cũng không phải thực chất, nhưng người ngoài nhìn vào lại thấy Hàn Sâm lại giống như biến thành một con ác quỷ ánh xanh, không nhìn được bản thể bên trong U Linh Thiết Giáp trông thế nào.
Hết chương 1417.
Chương 1418. Lại Lên Đầu Bảng“Thứ này không tệ đâu!” Hàn Sâm thử một chút. Ánh mắt và ý niệm của người ngoài đều không thể xuyên qua U Linh Thiết Giáp được. Không bàn về lực phòng ngự của thứ này, chỉ cần hắn mặc nó vào là không ai có thể nhìn thấy tướng mạo của hắn, cũng không cảm giác được khí tức của hắn. Điều này làm Hàn Sâm rất thích.
Hạch gen Thiếp Giáp khác với áo giáp thú hồn. Trong U Linh Thiết Giáp, Hàn Sâm vẫn có thể mặc áo giáp thú hồn, cái này tương đương với hai lớp phòng ngự.
“Lát về lấy lại vị trí đâu bảng sau vậy, biết đâu còn có người cầm bảo bối tới đổi.” trong lòng Hàn Sâm nghĩ như vậy.
Hắn trồng hạt giống của U Linh Thụ siêu cấp trong hoa viên, rót một giọt Sinh Mệnh Thủy Châu do tinh thể màu đen tiết ra. Chỉ qua một đêm, U Linh Thụ siêu cấp đã mọc lên một cái chồi non màu xanh biển mờ mờ như thủy tinh.
Một giọt Sinh Mệnh Thủy Châu chẳng khác nào bằng một năm, một năm nó mới nảy mầm, không hổ là hạt giống gen siêu cấp, cũng không biết phải bao nhiêu năm thì nó mới kết quả.
Ngày thứ hai, Hàn Sâm rảnh rỗi không có gì làm, lại tiến vào kho hạch gen, thấy Mắt Quỷ vẫn ở đó, bèn tiện tay khiêu chiến hắn.
Báo đen nhận được khiên chiến của Hàn Sâm, trực tiếp lựa chọn từ chối, đồng thời bĩu môi, nói: “Đùa gì thế, đến cả hạt giống U Linh Thụ siêu cấp cũng phải cho ngươi thì ta mới đổi lấy vị trí thứ nhất được, lát †a còn phải bán với cái giá thật đắt nữa, sao có thể nhận lời khiêu chiến của ngươi, lại để ngươi thắng lại được.”
Thật ra ngay từ đầu báo đen đã không có ý định trả lại vị trí đầu tiên rồi. Hắn đã liên lạc được một dị linh nằm trong mười người đứng đầu, đối phương trả giá cao, muốn mua vị trí đầu tiên của hắn.
Sau khi từ chối yêu cầu khiêu chiến của Hàn Sâm, báo đen nhanh chóng nhận được một yêu cầu khiêu chiến khác. Thấy tên hạch gen của người khiêu chiến, mặt báo đen lập tức lộ vẻ vui mừng, vội vàng chấp nhận khiêu chiến.
Dị linh khiêu chiến hắn lần này là người đã trả giá cao để mua vị trí đầu bảng của hắn. Chỉ cần hoàn thành vụ giao dịch này là hắn có thể kiếm được một số tiền lớn, thu lại lợi ích gấp bội lần mấy món hắn đã đưa cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm thấy yêu cầu khiêu chiến báo đen bị từ chối, lập tức hiểu được báo đen muốn bội ước. Hắn cũng không tức giận, chỉ cười khẩy một cái: “Ngươi cho rằng không nhận lời khiêu chiến của ta thì ta không có cách nào trừng trị ngươi đúng không? Đúng là quá ngây thơ rồi.”
Hàn Sâm lập tức ra khỏi kho hạch gen, sau đó triệu hồi hạch gen Chân Huyết, dùng cái này để mở kho hạch gen.
Rất nhanh, Hàn Sâm lại tiến vào kho hạch gen lần nữa, đồng thời lấy hạch gen Chân Huyết để tiến hành kiểm tra xếp hạng.
Lúc hạch gen Chân Huyết ngưng tụ thì không khác Động Huyền Kinh cho lắm, đều hấp thu hai phần mười tinh thể màu đen, tính ra thì còn nhiều hơn chút so với lượng Tinh Đản hấp thu, tin chắc xếp hạng của nó sẽ không thấp hơn Tinh Đản mới đúng.
Con mắt dọc thứ ba của người đá bắn ra một chùm sáng, trùm lên mặt trên của hạch gen Chân Huyết. Chữ số trong hai mắt lóe lên nhanh chóng, giống y như lúc kiểm tra Tinh Đản.
Trong chiến trường gen, báo đen và một dị linh đỏ đứng đối diện với nhau, đang trò chuyện.
“Quỷ Báo, không ngờ ngươi lại có thể lấy được vị trí đầu bảng, lợi hại thật đó. Nhìn thấy Tinh Hạch và chủ nhân của nó chưa? Là hạch gen loại nào, có năng lực gì thế?” Di linh đỏ nhìn báo đen rồi hỏi.
Quỷ Báo cười khổ, than: “Điện hạ, không phải ngươi cũng không biết, với chút bản lĩnh của ta thì sao mà có thể đánh bại cường giả khủng bố như vậy được chứ. Ta đã mua nó với cái giá cao chứ căn bản ngay cả dáng dấp của hạch gen của hắn thế nào ta cũng chưa được thấy nữa”
“Ồ, vậy ít nhất ngươi cũng phải thấy được hắn là dị linh hay dị sinh vật chứ?” Dị linh đỏ lại hỏi.
Quỷ Báo lại lắc đầu nói: “Không hề, thân thể hắn bị bao phủ trong bóng tối tựa như hỗn độn, căn bản là nhìn không ra hình dạng thế nào. Nếu †a mà nhìn thấy thì ta đã bán cái tin ấy đi luôn rồi. Bán nó còn kiếm nhiều tiền hơn bán vị trí thứ nhất nữa.”
Dị linh đỏ gật đầu. Hắn cũng biết bản lĩnh và tính cách của Quỷ Báo. Nếu hắn ta thực sự biết tình huống của Tỉnh Hạch và chủ nhân của nó thì sao có thể chịu ngồi yên tới giờ được.
“Cứ vậy đi, mấy thứ ngươi muốn đều ở đây, một món cũng không thiếu, cầm đồ rồi tự động nhận thua đi.” Dị linh đỏ triệu hồi ra mấy món đồ, bày ra trước mặt Quỷ Báo.
Thấy mấy đồ này, hai mắt Quỷ Báo lập tức sáng lên, tràn đầy sự tham lam.
Giá trị của mấy thứ này còn cao hơn gấp mấy lần so với mấy món hắn đưa cho Hàn Sâm nữa. Lần này hắn không chỉ lấy được cái danh đệ nhất một cách dễ dàng, lại còn buôn bán lời nhiều như vậy. Vừa nghĩ thế, Quỷ Báo nhịn không được mà nhếch miệng cười.
Móng vuốt của Quỷ Báo đã duõi tới trước mấy món đồ kia, nhưng lúc này bia xếp hạng hạch gen Thanh Đồng bỗng sáng lên. Quỷ Báo và dị linh đỏ đều hơi ngẩn ra, không biết có tình huống gì mà bia xếp hạng lại đột nhiên có phản ứng lớn như vậy chứ?
Giao dịch của họ còn chưa hoàn thành, Quỷ Báo còn chưa nhận thua, dị linh đỏ cũng còn chưa hốt được hạng đầu nữa, theo lý thì bảng không thay đổi, bia hạch gen Thanh Đồng không thể có phản ứng lớn đến thế được.
Đang lúc nghỉ ngờ, đột nhiên thứ tự trên bia xếp hạng xuất hiện biến hóa. Mắt Quỷ vốn đứng ở vị trí đầu tiên bỗng nhiên lùi xuống một hạng, biến thành đứng thứ hai, những hạch gen xếp hạng đằng sau cũng đều lần lượt lùi xuống một vị trí, mà ở đầu bảng, thình lình hiện lên hai chữ xa lạ - Chân Huyết.
Quỷ Báo lập tức cũng hơi choáng váng, tại sao hắn còn chưa nhận thua mà vị trí thứ nhất đã đổi chủ rồi? Hơn nữa hắn nhớ rõ tên hạch gen của dị linh đỏ có phải là Chân Huyết đâu.
“Ngươi đã lấy được vị trí đầu bảng rồi ư?” Đầu óc Quỷ Báo nhất thời còn chưa kịp hiểu, ngơ ngác nhìn dị linh đỏ hỏi.
“Quỷ Báo, ngươi đang lừa ta chứ gì? Muốn nuốt đồ của Xích Linh Thần †a, có phải ngươi đang chê mạng mình quá dài không?” Dị linh đỏ mặt mày tái mét nhìn chằm chằm vào Quỷ Báo, rồi đưa tay đánh Quỷ Báo một quyền.
Quỷ Báo bị một quyền này đấm văng ra hơn mười mét, miệng phun tiên huyết, nhưng hắn lại không dám đánh trả.
Dị linh đỏ có thể ra cái giá lớn như vậy, thân phận bối cảnh của hắn ta, hẳn là Quỷ Báo không thể chọc nổi. Hắn hoàn toàn không dám đánh trả, đứng lên vội vàng giải thích: “Điện hạ, ta nào dám nuốt đồ của ngươi chứ? Bản thân ta còn đứng ở đây, đồ của ngươi ta còn chưa cầm nữa, ta cũng không rõ là đã xảy ra chuyện gì luôn ấy?”
Xích Linh Thần cũng biết Quỷ Báo đang nhận khiêu chiến của hắn rồi, không có khả năng lại để cho người khác cầm vị trí đầu bảng nữa, cho dù Quỷ Báo có muốn giở trò quỷ thì cũng không thể nào.
Chẳng qua một quyền vừa rồi chỉ là Xích Linh Thần muốn trút cơn buồn bực trong lòng mà thôi.
Quỷ Báo bị đánh một quyền, nôn ra không ít máu, đầu óc cũng tỉnh táo lại, lập tức bổ sung: “Ta biết rồi, lại có một hạch gen xông lên vị trí trên bảng, chiếm lấy vị trí thứ nhất.”
“Thế mà lại xuất hiện một hạch gen có thể xông thẳng lên bảng như vậy, lần này sẽ là sinh vật gì đây?” Sắc mặt Xích Linh Thần hết sức khó coi, hắn đã nghĩ ra điều này từ sớm.
Giờ Quỷ Báo buồn bực gần như muốn thổ huyết, mắt thấy nhiều thứ tốt sắp tới tay mình, kết quả lại không chỉ không bắt được mà còn ăn không một quyền của Xích Linh Thần nữa, sắp nôn ra vài lít Thần Huyết siêu cấp luôn rồi.
“Đúng là thiệt lớn mà, sớm không tới muộn không tới, tại sao cứ đúng lúc này lại có hạch gen kinh khủng xuất thế cơ chứ?” Quỷ Báo khóc không ra nước mắt, trong lòng toàn là sự khó chịu.
Hết chương 1418.
Chương 1419. Dị Linh Ngóc Đầu Trở LạiViệc hạch gen Chân Huyết leo lên vị trí đầu bảng lập tức tạo nên sự chấn động to lớn giữa các sinh linh trong Tí Hộ Sở thứ tư.
“Gần đây sao vậy nhỉ, vậy mà lại xuất hiện một hạch gen yêu nghiệt như vậy, vừa kiểm tra là có thể trực tiếp leo lên vị trí đầu bảng. Không biết rốt cuộc là sinh vật gì mới có thể tạo ra hạch gen đáng sợ như vậy?”
“Xem ra Tí Hộ Sở thứ tư sắp phải nghênh đón một thời đại lớn đầy khủng bố rồi. Nhiều sinh vật cấp yêu nghiệt được sinh ra như vậy, một khi bọn chúng lớn lên, sợ rằng toàn bộ Tí Hộ Sở thứ tư đều phải long trời lở đất mất.”
“Không biết giữa Tinh Hạch và Chân Huyết đến cùng là ai mạnh hơn nhỉ.”
“Ta thấy Chân Huyết càng mạnh hơn chút, bằng không sao có thể lướt qua Tinh Hạch trực tiếp lên tới đầu bảng được?”
“Vậy cũng không đúng, Tinh Hạch cố ý bại dưới tay Mắt Quỷ nên mới phải đứng sau. Nếu Tinh Hạch đứng nhất, chưa chắc Chân Huyết có thể chen nó xuống được, phải biết đó chính là hạch gen có thể nháy mắt giết chết Thần Luân Chi Tâm đấy.”
“Quá kinh khủng. Ai cũng kinh khủng như vậy, còn có để cho chúng ta sống nữa không thế.”
“Lo lắng nhất chắc phải là mấy Tí Hộ Sở siêu cấp như Thần Vực hay Thiên Ngoại rồi, nhiều nhân vật khủng bố liên tục được sinh ra như vậy, nếu lớn lên, ắt sẽ có hại cho sự thống trị của bọn họ.”
“Trong thời đại lớn như vậy, nói không chừng sẽ có nhân vật vĩ đại thống trị toàn bộ Tí Hộ Sở thứ tư xuất thế cũng nên.”
“Có thể không? Đó là chuyện chưa bao giờ xảy ra đấy.”
“Trước đây ngươi có nghe chuyện hạch gen mới kiểm tra là có thể leo lên đầu bảng bao giờ chưa? Giờ vừa ra là ra hai cái luôn, thời đại này, thực sự khó mà nói.”
“Cũng đúng, quá kinh khủng, đúng là muốn biết rốt cuộc chủ nhân của hai hạch gen là dị sinh vật hay là dị linh thật đấy.”
Toàn bộ Tí Hộ Sở thứ tư đều đang bàn tán về hạch gen Chân Huyết. Các đại lão ở Tí Hộ Sở siêu cấp cũng đều nghĩ mọi biện pháp để tra xem rốt cuộc hạch gen Chân Huyết là thuộc về ai, tuy nhiên lại không có lấy một chút manh mối nào.
Hàn Sâm lại lấy lại vị trí thứ nhất lần nữa, suy nghĩ trong đầu thông suốt hơn rất nhiều, muốn nhìn xem có ai khiêu chiến hắn không, ai dè ngay cả một người cũng không có.
Có ví dụ là Hắc Sơn Thần lần trước, không một ai dám tùy tiện lên khiêu chiến hạch gen có thể trực tiếp lên bảng như vậy nữa.
Hàn Sâm cảm thấy hơi nhàm chán, đành phải rời khỏi kho hạch gen, trở về Liên Minh ở cùng Kỷ Yên Nhiên.
Hàn Sâm thỉnh thoảng hóa thân Đế Linh siêu cấp đi ra ngoài săn bắn sinh vật biến dị để tăng gen biến dị của mình, nhưng phần lớn thời gian hắn đều ở với Kỷ Yên Nhiên.
Bụng Kỷ Yên Nhiên dần dần to lên, đã xác định là một bé trai, qua mấy tháng nữa là sẽ sinh nên trong khoảng thời gian này, Hàn Sâm cũng không có tâm trạng làm việc khác, đa số là ở nhà với Kỷ Yên Nhiên.
Hạch gen Đế Linh siêu cấp vẫn mãi mà không ngưng tụ được, Tinh Hạch, Già Thiên Tán và Chân Huyết cũng không có dấu hiệu tăng lên cấp Bạch Ngân.
Thể chất của Hàn Sâm tăng lên quá nhanh, tốc độ tu luyện đã có chút theo không kịp. Thời gian hắn thăng lên Tí Hộ Sở thứ tư có hơi ngắn quá, tu luyện là cần thời gian, không giống việc tăng gen, chỉ cần có ăn là được.
Chưa tới mấy tháng, gen biến dị của Hàn Sâm đã đầy hết, chỉ còn mỗi Gen Thần siêu cấp là còn chưa tìm thấy.
Hiển nhiên chém giết sinh vật Thần siêu cấp không phải là một chuyện dễ dàng, trừ khi có thể gặp được ấu thể, bằng không chỉ dùng nhục thể thì sợ rằng rất khó thành công. Vẫn cần thăng cấp các loại hạch gen rồi phối hợp giữa sức mạnh thân thể và lực lượng của hạch gen cao cấp thì mới có thể săn giết sinh vật Thần siêu cấp.
Còn ấu thể sinh vật Thần siêu cấp thì cơ bản đều nằm dưới sự bảo vệ của trưởng bối bọn chúng, muốn gặp chúng nó ở bên ngoài là điều gần như không thể. Hàn Sâm cũng không có hi vọng mình sẽ may mắn như vậy.
Vì giảm bớt thời gian ra ngoài, cứ mãi ở Liên Minh cùng Kỷ Yên Nhiên, khoảng thời gian này Hàn Sâm khá là an nhàn.
Tí Hộ Sở thứ ba, trong một tòa Tí Hộ Sở của dị linh có rất nhiều Đại Đế khủng bố đang tụ tập, trong đó có Vô Thần Đại Đế và Quy Khư Đại Đế từng bại dưới tay Hàn Sâm.
Mặc dù dường như Chỉ Thủ Già Thiên có thể phá hủy tất cả, nhưng không giống lực Phi Thiên có thể trực tiếp chặt đứt nhân quả, diệt đá linh hồn của bọn họ.
Sau lần thua trận trước đó, Vô Thần Đại Đế và Quy Khư Đại Đế lẳng lặng biệt tích. Rất nhiều người đều cho rằng bọn họ đã lên Tí Hộ Sở thứ tư, nhưng không ngờ rằng họ vẫn đang ở Tí Hộ Sở thứ ba.
Lúc này, rất nhiều dị linh và dị sinh vật xuất hiện ở nơi đây đều là những sinh vật không kém hơn Vô Thần Đại Đế và Quy Khư Đại Đế.
“Đã xác nhận tin tức, nhân loại kia đã thăng lên Tí Hộ Sở thứ tư rồi. Bên dãy núi Hoành Thiên đã không còn lực lượng nào có thể chống lại chúng ta, đã tới lúc đoạt lại những gì chúng ta đánh mất rồi, để cho bọn họ biết, ai mới là chúa tể chân chính của Tí Hộ Sở thứ ba.” Quy Khư Đại Đế lạnh mặt nói.
Một sinh vật Thần siêu cấp cuồng nộ như Cự Long ồm ồm nói: “Chúng †a cũng đã điều tra tình huống bên kia cả rồi, mạnh nhất cũng chỉ có mấy dị linh và sinh vật Thần siêu cấp như Tà Tình Đế mà thôi, tuy là rất mạnh thật, chẳng qua lần này chúng ta cũng liên hiệp với đông đảo sinh vật Thần siêu cấp và Đại Đế như vậy, hẳn là có thể ung dung tiêu diệt hết những nhân loại ghê tởm đó.”
“Tiếc là chúng ta không liên lạc được với Thái Thượng Hoàng đại nhân, nếu không chúng ta sẽ càng chắc chắn hơn rồi.” Một dị linh thở dài.
“Hàn Sâm đã đi, giờ chỉ còn những nhân loại kia, chẳng cần đến Thái Thượng Hoàng đại nhân phải ra tay, chúng ta có thể dễ dàng giết chết bọn họ.” Sinh vật Thần siêu cấp điên cuồng như Cự Long nói.
“Được, cứ quyết định như vậy đi, dựa theo thời gian đã hẹn trước, chúng ta cùng đi đến dãy núi Hoành Thiên, để cho những nhân loại kia biết ai mới là chúa tể của nơi này.” Vô Thần Đại Đế nói một cách lạnh lùng.
Từng sinh vật cực kì khủng bố đồng thời rống giận gầm thét, gần như khiến nóc đại điện lật ngược lên.
Có thể nói những năm có Hàn Sâm là khoảng thời gian khiến rất nhiều Đại Đế ở Tí Hộ Sở thứ ba buồn bực nhất. Sau khi lấy được tin tức Hàn Sâm đã thăng lên Tí Hộ Sở thứ tư, những người đã quen với việc thống trị tất cả như họ lập tức liên hiệp lại, muốn đoạt lại khu vực triệu dặm ở dãy núi Hoành Thiên, tiêu diệt triệt để nhân loại ở đó.
Dãy núi Hoành Thiên.
Nữ Hoàng đang chiến đấu với một con sinh vật Thần siêu cấp. Lúc trước Hàn Sâm để lại không ít tinh hoa của gen sinh mệnh, trừ một phần để lại cho La Lam, Kỷ Yên Nhiên và Hàn Nghiên, những phần còn lại dùng để giao dịch với các đối tác, trong đó người được lợi nhiều nhất chính là Nữ Hoàng.
Sau khi hấp thu một ít tinh hoa của gen sinh mệnh, Nữ Hoàng đã có thể miễn cưỡng chiến đấu với sinh vật Thần siêu cấp. Tuy là thua nhiều thắng ít, nhưng xem như là bản thân cũng có năng lực đạt được Gen Thần siêu cấp.
Đương nhiên, một nguyên nhân quan trọng khác giúp Nữ Hoàng có thể chiến đấu với sinh vật Thần siêu cấp là nàng học được U Linh Trảm từ Hàn Sâm. Trình độ phù hợp của U Linh Trảm có lực lượng thời gian và không gian hợp lại với Siêu Thần Thể Thời Không Chi Luân của Nữ Hoàng còn cao hơn cả bản thân Hàn Sâm nữa. Đây cũng là chỗ dựa giúp Nữ Hoàng có thể săn giết sinh vật Thần siêu cấp.
Sinh vật Thần siêu cấp này vô cùng hung hãn. Nếu không phải Nữ Hoàng có Siêu Thần Thể Thời Không Chi Luân, còn có hai tầng thuộc tính thời gian và không gian, sức mạnh vô cùng thần kỳ, sợ rằng nàng đã bị sinh vật Thần siêu cấp này đánh chết từ lâu rồi.
Tuy giờ vẫn có thể chống đỡ, nhưng cũng đã triệt để rơi vào thế yếu. Đột nhiên, không biết vì sao sinh vật Thần siêu cấp kia dừng lại, không công kích Nữ Hoàng nữa, ngược lại còn hoảng hốt chạy trốn về phía Xa Xa.
Nữ Hoàng còn đang tự hỏi, bỗng thấy trong dãy núi Hoành Thiên, dị
sinh vật tuôn ra như thủy triều, trên trời dưới đất không chỗ nào không có, gần như bao phủ toàn bộ thiên địa.
Trong đó có không ít dị linh đứng trên nhiều loại dị sinh vật khủng bố, trong đó có Vô Thần Đại Đế và Quy Khư Đại Đế mà Nữ Hoàng từng gặp.
“Dị Linh tộc muốn làm trái ước định ban đầu!” Mặt Nữ Hoàng lập tức biến sắc, hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Hết chương 1419.
Chương 1420. Đại Chiến Nổ RaThân hình Nữ Hoàng chớp nhoáng lên, xuyên qua tầng tầng thời không, dùng tốc độ khó mà tin được chạy như điên về khu Tí Hộ Sở của nhân loại.
“Vừa tới dãy núi Hoành Thiên đã gặp được người có liên quan tới hắn, hôm nay quả là một ngày đẹp trời.” Vô Thần Đại Đế thấy Nữ Hoàng sử dụng thuật Xuyên Thời Không là nhớ tới Hàn Sâm, không nói hai lời, lập tức chém ngang về phía Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng dùng thân pháp U Linh Trảm, sinh vật Thần siêu cấp và Đế Linh đều không đuổi kịp nàng. Nhưng Vô Thần Đại Đế lại thuộc hàng đỉnh cấp ở Tí Hộ Sở thứ ba, Vô Thần Đao trảm phá hư không, trong chớp mắt đã tới sau lưng Nữ Hoàng, định trực tiếp chém Nữ Hoàng ra làm hai khúc.
Thân thể Nữ Hoàng lóe lên, giống như biến mất trong thời không, khi nàng lại xuất hiện thì đã lướt qua Vô Thần Đao của Vô Thần Đại Đế rồi.
Thần thể Thời Không Chi Luân giúp thiên phú của Nữ Hoàng trên U Linh Trảm mạnh hơn so với Hàn Sâm, cũng có thể đẩy nó lên một cực hạn mạnh hơn nữa, cả người đều có thể xuyên qua thời không trong thời gian ngắn, có thể xuyên qua thời gian và vật cản, đa số công kích đều vô hiệu với nàng.
Vô Thần Đao có thể bổ toạc hư không, nhưng cũng chỉ có thể bổ không gian ra mà thôi. U Linh Trảm của Nữ Hoàng có thể xuyên qua thời không, còn xuyên cả thời gian nữa. Cho dù chém vào hư không, nhưng nếu không ở cùng một điểm thời gian thì vẫn không chém trúng Nữ Hoàng được.
Còn thêm năng lực dự đoán của Dịch Thiên Thuật nữa, Nữ Hoàng vừa đánh vừa lui, nhất thời một cường giả như Vô Thần Đại Đế cũng không làm gì Nữ Hoàng được.
Rất nhiều dị linh và dị sinh vật đều khá kinh ngạc, không ngờ rằng một nữ tử nhân loại không nổi danh mà lại có thể dây dưa với Vô Thần Đại Đế tới mức này, thực sự có hơi làm người ta ngạc nhiên.
Mặc dù không nói ra miệng nhưng rất nhiều dị linh cũng phải âm thâm kinh hãi, trong lòng đều cảm thấy tương lai nhân loại sẽ thành mối họa lớn, lần này cần phải diệt trừ tất cả nhân loại mới được.
Sắc mặt của Vô Thần Đại Đế cũng khá khó coi, trên người nổi lên từng gợn màu đen, đột nhiên nâng Vô Thần Đao trong tay lên, một đao chém thẳng về phía hư không, vẫn không dừng lại.
Thân thể Nữ Hoàng xuyên qua thời không vừa lúc xuất hiện, lại phát hiện Vô Thần Đao đã tới bên người, chỉ đành phải rút kiếm ngăn cản.
Kengl
Trường kiếm trong tay bị Vô Thần Đao chém gãy. Tuy Nữ Hoàng đã cố gắng lùi ra sau nhưng phần ngực của áo giáp vẫn bị chém ra một đường máu, tiên huyết lập tức trào ra.
Nữ Hoàng mặt không đổi sắc, cứ như không phải một đao kia chém lên người nàng. Hai chân tuôn ra sức mạnh lớn nhất, thân thể không ngừng thuấn di xuyên qua thời không chạy đi thật xa, đi về phía Tí Hộ Sở của nhân loại.
Nữ Hoàng tự biết mình chắc chắn phải chết, nhưng nếu nàng có thể về sớm nhắc nhở những người khác, bọn họ sẽ có cơ hội truyền tống đến Liên Minh, không đến mức bị dị linh diệt sạch.
Chẳng qua Nữ Hoàng còn cách Gen Thần đầy đủ một khoảng khá xa, vân còn một chút chênh lệch với Vô Thần Đại Đế. Sau khi xuyên qua thời không mấy lần, nàng lại bị Vô Thần Đại Đế đuổi kịp.
Tiên huyết nở rộ như một đóa hoa. Nữ Hoàng miễn cưỡng tránh được những điểm yếu, trên người lại có thêm vài vệt máu.
Dịch Thiên Thuật và U Linh Trảm đều bị Nữ Hoàng sử dụng đến mức cực hạn, lần lượt lướt qua từng nhát chém chí mạng của Vô Thần Đại Đế, không ngừng điên cuồng xông tới hướng Tí Hộ Sở của nhân loại.
Nhưng tiên huyết vẫn không ngừng nở rộ. Không bao lâu sau, trên dưới †oàn thân Nữ Hoàng đều đang rỉ máu, gần như trở thành một người máu luôn rồi.
Chỉ là Nữ Hoàng vẫn không rên lấy một tiếng. Hai chân có hộ giáp đã bị máu tươi nhiễm đỏ không ngừng tuôn ra sức mạnh cường đại, sục sôi xông về phía Tí Hộ Sở của nhân loại.
Lại là một đao phá không bổ tới, dường như sức mạnh kia đánh nát toàn bộ không gian, trong chớp mắt đã tới sau lưng Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng mới xuyên qua thời không xong, muốn tránh thì đã không tránh được nữa. Nàng biết chỉ sợ mình không có năng lực để quay lại Tí Hộ Sở của nhân loại nữa, chỉ sợ một đao này sẽ lấy mạng của nàng.
Không quay đầu lại, Nữ Hoàng vét cạn chút lực lượng cuối cùng, ra sức hét to về phía Tí Hộ Sở của nhân loại: “Dị linh đột kích!”
Giọng nàng xuyên qua hư không khuếch tán ra xa, nhưng nơi này cách Tí Hộ Sở quá xa, Nữ Hoàng biết giọng của mình không truyền tới Tí Hộ Sở được. Nàng chỉ hy vọng xung quanh có nhân loại có thể nghe được giọng của nàng, truyền tin này về Tí Hộ Sở.
“Ngươi có kêu thế nào thì cũng vô ích cả thôi. Không ai có thể cứu ngươi được.” Vô Thần Đại Đế lạnh lùng nói, Vô Thần Đao trong tay không hề dừng lại, trực tiếp chém về phía lưng của Nữ Hoàng, định chém Nữ Hoàng ra làm hai nửa.