Ầm!
Tay của Lệ tiên sinh đập vào Già Thiên Tản, trên mặt ô tức khắc xuất hiện những vết nứt, còn Hàn Sâm thì cảm thấy được có một lực cực lớn ập tới, đến nỗi cả người và ô cùng bay đi, đập vào tường của cung điện, máu tươi từ trong miệng phun ra.
Tỉnh Đản đong đưa đến trước Lệ tiên sinh một cách quỷ dị, nhưng quỹ đạo kỳ dị ấy cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Lệ tiên sinh, cuối cùng bị hắn bắt được, năm ngón tay nhè nhẹ dùng lực, chỉ nghe thấy một tiếng bùm, Tinh Đản trực tiếp bị bóp nát.
Băng Ngọc Cô Lâu đột nhiên xuất hiện từ trong đó, đâm thẳng vào lòng bàn tay của Lệ tiên sinh sau đó bay thẳng về bên cạnh Hàn Sâm.
Lê tiên sinh không ngờ lại còn có kiểu biến hóa như vậy, lòng bàn tay bị Băng Ngọc Cô Lâu đâm qua ấy, đột nhiên những mảng Băng Ngọc láng bóng bắt đầu lan ra trong lòng bàn tay hắn, chớp mắt cả bàn tay đã biến thành màu của Băng Ngọc, trông giống như một tác phẩm điêu khắc bằng ngọc pha lê.
Hàn Sâm cố gắng nhịn cơn tức cuồn cuộn trong lòng, bò dậy từ mặt đất, trong lòng cũng có chút mừng thầm, không thể ngờ được Băng Ngọc Cô Lâu lại mạnh như vậy, đến cả thân thể ngang tàn của Lệ tiên sinh cũng có thể phong ấn được.
Nhưng ngay giây tiếp theo, sự hưng phấn của Hàn Sâm đều tan biến, chỉ thấy từ trong cơ thể Lệ tiên sinh toả ra màu xanh lam, làn da như bị màu xanh lam đó bao phủ vậy, còn khoảng màu của Ngọc Băng đó dần dần bị tan chảy, trong nháy mắt nó đã hoàn toàn biến mất trên tay Lệ tiên sinh, trong lòng bàn tay đó chỉ còn sót lại một màu xanh thuần khiết.
“Thật hiếm có, thật sự quá hiếm có, đệ tử của Huyết Mệnh giáo có thể vận dụng được thuật Tí Hội Sở đến trình độ này, ngươi chính là người đầu tiên trong giáo của ta.” Lệ tiên sinh không hề tức giận vì mình bị †ấn công mà ngược lại còn rất tán thưởng nói.
Nhưng Hàn Sâm lại không có tâm trạng để nghe hắn tán thưởng, trong đầu suy nghĩ quay cuồng, tính toán mọi khả năng sống sót nhưng nhất thời lại không thể nghĩ ra được bất kì biện pháp khả thi nào.
Sức mạnh của hắn thua xa Lệ tiên sinh, hạch gen lại vẫn là cấp Thanh Đồng, không một ai trong số họ có thể chống đối với Lệ tiên sinh, cơ hội sống sót rất mỏng manh.
“Vì sao hầu như người trong giáo của ta không thể thích ứng được với sức mạnh của Tí Hội Sở?” Hàn Sâm thản nhiên nói, chỉ là muốn kéo dài thời gian thêm một chút, hi vọng có thể nghĩ ra được biện pháp thoát thân.
Lệ tiên sinh liếc nhìn Hàn Sâm một cái, dường như đã nhìn thấu được suy nghĩ của hắn, nhưng lại không ra tay ngay lập tức, ngược lại lại trả lời: “Tuy rằng những tín đồ có huyết thánh có thể hấp thụ gen của TÍ Hội Sở nhưng lại rất khó để có thể có được sức mạnh thuộc tính của Tí Hội Sở, thánh huyết càng thuần khiết thì sẽ càng như vậy, đó là vì gen của chúng ta trải qua sự truyền nối bao nhiêu đời, phương thức tiến hoá sớm đã bị cố định từ lâu, có thể hấp thụ gen để thúc đẩy quá trình tiến hoá, nhưng lại không thể thay đổi được thuộc tính. Huyết thánh của ngươi quá mờ nhạt nên mới không bị huyết thánh trói buộc, vậy nên mới có thể có được sức mạnh thuộc tính của Tí Hội Sở. Ngươi là đệ tử thuộc mạch nào, với cả huyết thánh đời thứ mấy?”
“Ngươi biết ta họ Hàn mà.” Hàn Sâm nói.
“Trong mười ba thánh đồ hoàn toàn không có ai họ Hàn cả, ngươi đang dùng tên giả.” Dường như Lệ tiên sinh hiện tại rất có hứng thú với Hàn Sâm, không hề vội vàng động thủ.
“Đây là tên thật của ta, ông cố của ta tên là Hàn Kính Chi.” Hàn Sâm nói tiếp.
“Hàn Kính Chi? Không thể nào, tuy rằng Hàn Kính Chi đã gia nhập giáo của ta, nhưng cũng chỉ là một người ngoài mà thôi, hậu nhân của hắn không thể có huyết thánh được. Lệ tiên sinh trực tiếp phủ định.
Hàn Sâm nghe Lệ tiên sinh nói như vậy thì cũng biết được Nam Ly Thiên và Anh Quỷ nói không sai, quả nhiên Hàn Kính Chi không phải thánh đồ của Huyết Mệnh Giáo, hắn chỉ bị ép gia nhập vào Huyết Mệnh Giáo mà thôi.
“Nếu ngươi đã nói Hàn Kính Chi là người ngoài, vậy tại sao hắn lại có thánh vật của Huyết Mệnh Giáo chứ?” Hàn sâm nói tiếp, đồng thời tìm kiếm Động Huyền Khí Tràng xung quanh, hi vọng có thể tìm được khả năng trốn thoát.
Đột nhiên, Hàn Sâm phát hiện Cửu Mệnh Huyết Miêu vừa nãy còn đang trấn giữ quan tài, giờ lại nằm bên cạnh mái hiên của cung điện, vây vây đuôi, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm.
“Vậy mà nó vẫn còn ở đây ư?” Hàn Sâm thầm ngạc nhiên.
Lệ tiên sinh suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ngươi vậy mà lại biết chuyện này, vậy thì chắc chắn là thế hệ sau của mười ba thánh đồ, chẳng qua tại sao huyết mạch của ngươi lại yếu ớt như vậy chứ, lẽ nào ngươi là thánh đồ Đế Giả, người của nhà họ Tần?”
“Sao ngươi biết?” Hàn Sâm cố tỏ vẻ kinh ngạc. “Từ thời xa xưa nhà họ Tần đã rời khỏi giáo ta, không tu luyện huyết mạch thì huyết thánh yếu đi cũng là chuyện bình thường.” Lệ tiên sinh
vừa nhìn Hàn Sâm vừa nói: “Không ngờ sau bao nhiêu năm, nhà họ Tần lại trở lại với giáo phái ta, quả là một sự kiện đáng mừng.”
Hết chương 1412.
Chương 1413. Bí Mật Huyết Mệnh Giáo“Nếu đã là chuyện vui, ngày vui lớn như vậy đừng động đao động
thương là được, chảy máu thì sẽ không may mắn đâu.” Hàn Sâm vừa nói vừa chầm chậm lùi về phía sau.
“Ta dạy đệ tử phải lấy máu làm vinh, ngày lễ trọng đại nhất định phải lấy máu làm vật hiến tế, sao lại nói không may mắn được? Ngươi là hậu nhân nhà họ Tần thì càng nên hiến tế vì Thánh Quan, sau này khi giáo ta quân lâm thiên hạ, tất nhiên có một phần công lao của nhà họ Tần ngươi.” Lệ tiên sinh nói xong thì đi như gió tới trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm đã có chuẩn bị từ trước, nghiêng người nhảy cái vèo lên trên mái hiên cung điện, đi tới bên cạnh Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu trong ngực hắn vẫn luôn nóng rực, bây giờ Hàn Sâm đã có thể xác định không phải mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu phản ứng với quan tài đồng cổ mà là với Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu có thể trấn áp lam huyết, mà trước đây con Cửu Mệnh Huyết Miêu này lại từng trấn Thánh Quan, nếu như là nó, nói không chừng có lẽ sẽ gây ảnh hưởng với cục diện hiện tại.
Lệ tiên sinh ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Sâm, hắn vốn định đuổi theo nhưng liếc mắt đã thấy Cửu Mệnh Huyết Miêu trên mái hiên, thân thể lập tức dừng lại, cau mày đánh giá Cửu Mệnh Huyết Miêu không hề nhúc nhích kia.
Thấy phản ứng của Lệ tiên sinh như thế, trong lòng Hàn Sâm thầm vui mừng, cẩn thận từng li từng tí ngồi xổm xuống bên cạnh Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Cửu Mệnh Huyết Miêu vẫn nằm im ở đó như cũ, Lệ tiên sinh nhìn chằm chằm Cửu Mệnh Huyết Miêu nói: “Thánh Quan đã mở, tại sao ngươi còn không rời đi? Ngươi tưởng rằng Huyết Mệnh Giáo bọn ta không dám giết ngươi hay sao?”
Cửu Mệnh Huyết Miêu nghe thấy vây, mắt híp lại lộ ra nụ cười quỷ dị, sau đó đứng lên, thoáng chốc nhảy lên đỉnh đầu Hàn Sâm. Hàn Sâm hoàn toàn chưa kịp phản ứng thì nó đã nằm ở trên đầu Hàn Sâm rồi, cái đuôi rũ xuống đung đưa sau lưng Hàn Sâm, từ trên cao nhìn xuống Lệ tiên sinh giống như đang khiêu khích, cũng giống như là đang cười nhạo hắn.
Hàn Sâm thấy Cửu Mệnh Huyết Miêu không làm hắn bị thương, cũng không có động thủ, trong đầu quanh quẩn vô vàn ý nghĩ, hắn thầm nghĩ: “Sao thế nhỉ? Vậy mà thánh vật của Huyết Mệnh Giáo lại đi gây khó dễ cho giáo chủ bọn họ ư?” Sắc mặt Lệ tiên sinh hơi cứng đờ lại, hắn nhìn chằm chằm vào Cửu Mệnh Huyết Miêu trên đầu Hàn Sâm, khẽ nhấc bàn tay lên, lắc mình một cái rồi lập tức đánh về phía Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Mặc dù Lệ tiên sinh nhắm vào Cửu Mệnh Huyết Miêu nhưng Hàn Sâm vẫn phải né tránh, bởi lẽ Cửu Mệnh Huyết Miêu đang ở trên đầu hắn, đánh nó thì chẳng khác nào đang đánh vào đầu của hắn cả, làm sao Hàn Sâm không né cho được đây.
Nhưng mà Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy ngực mình nóng rực lên, mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu trong ngực tỏa ra ánh đỏ khiến cho cả người Hàn Sâm bị huyết quang bao vây mãnh liệt, một luồng sức mạnh tới đỉnh điểm truyền vào bên trong cơ thể khiến Hàn Sâm có cảm thấy dường như bản thân hắn có thể đấm nát cả vũ trụ chỉ bằng một quyền.
Hàn Sâm cảm nhận sự lợi hại bên trong cơ thể dần tăng lên, hắn không kiêm chế được mà đấm một cái về Lệ tiên sinh, nắm đấm mang theo ánh sáng đỏ rực đánh vào tay Lệ tiên sinh, vậy mà trực tiếp đánh bay Lệ tiên sinh ra ngoài.
Thân thể mạnh mẽ của Lệ tiên sinh ngã trên mặt đất, hai chân trượt trên dài hơn mười mét trên đất đá tạo thành hai cái rãnh sâu, khóe miệng trào ra máu tươi màu lam.
“Không phải ngươi hậu nhân thánh đồ ư, sao thánh vật lại ở trên người ngươi? Rốt cuộc ngươi là ai?” Lệ tiên sinh nhìn chằm chằm Hàn Sâm rồi nói.
“Trước đó ta cũng đã nói rồi, ta là hậu nhân Hàn Kính Chi.” Hàn Sâm thầm vui mừng, mặt dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu trước ngực hắn liên tục tuôn ra sức mạnh rót vào thân thể của hắn giúp hắn được bao bọc vây bên trong ánh sáng đỏ rực, sức mạnh cường đại không thể nào tưởng tượng được.
“Hậu nhân Hàn Kính Chi, vậy ngươi phải chết rồi.” Sắc mặt Lệ tiên sinh âm trầm, lại đánh một quyền về phía Hàn Sâm.
Lần này Hàn Sâm không hề có ý muốn né tránh, dưới ánh ánh đỏ bao bọc ấy, hắn lại đánh một quyền về phía Lệ tiên sinh.
Ầm!
Thực lực của Lệ tiên sinh mạnh mẽ như vậy nhưng cũng không chống lại được cú đấm của Hàn Sâm, thân thể hắn bị đánh đến tung lên trời.
Hai chân Hàn Sâm đạp mạnh một cái, trên mái hiên lập tức nứt toác ra, cơ thể hắn bay lên không trung trong nháy mắt rồi xuất hiện trước mặt Lệ tiên sinh.
Nắm đấm giáng lên người Lệ tiên sinh như vũ bão, từ trước tới nay Hàn Sâm chưa từng có tốc độ và sức mạnh như vậy, bây giờ hắn cảm thấy mình tiện tay cũng có thể làm nổ tung cả thiên hà.
Lúc mới đầu Lệ tiên sinh còn có thể dùng nắm đấm ngăn cản vài lần, nhưng dưới sức mạnh kia, thế phòng thủ của hắn nhanh chóng bị phá VỠ.
Hàn Sâm điên cuồng đấm liên tiếp vào người Lệ tiên sinh giống như đấm từng đấm lên bao cát, đánh đến mức thân thể Lệ tiên sinh trở nên méo mó, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi.
“À lú… À lú..” Hàn Sâm hưng phấn đấm từng đấm lên người Lệ tiên sinh, không nhịn được bắt chước câu cửa miệng của Tà Tình