"Phệ Huyết Đằng Mạn có chỗ lợi gì?" Diệp Thiên lại hỏi.
"Chất lỏng ở bên trong Phệ Huyết Đằng Mạn có thể rèn luyện huyết dịch, chuyển hoá thành chân huyết, nếu như có đầy đủ Phệ Huyết Đằng Mạn, đủ để chuyển hoá ba thành huyết dịch thành chân huyết." Ngự Điền Thần Tướng có một chút chờ mong nói.
"Ba thành chân huyết!" Diệp Thiên đột nhiên rụt con ngươi lại.
Đây là khái niệm gì?
Cho dù là hậu duệ chân huyết phổ thông, trình độ chân huyết trên người cũng chỉ có tám, chín phần ngàn, hậu duệ chân huyết có huyết thống tương đối cao thì có thể đạt tới trình độ một, hai phần trăm.
Hậu duệ chân huyết chân chính thì có thể có được một thành chân huyết, mà một thành chân huyết cũng đã đủ khiến cho gia tộc chân huyết oanh động.
Về phần ngoại nhân, muốn có được một thành chân huyết thật sự là quá khó khăn.
Mà Phệ Huyết Đằng Mạn lại có thể khiến cho ba thành huyết dịch chuyển hóa thành chân huyết, chuyện này là quá nghịch thiên.
Trình độ chân huyết của Diệp Thiên mặc dù sánh ngang với hậu duệ chân huyết tương đối ưu tú, nhưng vẻn vẹn cũng chỉ có nồng độ ba, bốn phần trăm mà thôi, xa xa không tới một thành chân huyết.
Nếu như có thể đạt được chất lỏng của Phệ Huyết Đằng Mạn, vậy liền kiếm lợi lớn, thực lực của hắn cũng sẽ tăng vọt ở trong một thời gian ngắn.
Bất quá, ở nơi này có nhiều Thần Tướng như vậy, coi như giết chết Phệ Huyết Đằng Mạn, cạnh tranh cũng sẽ vô cùng kịch liệt, còn không biết được là sẽ có bao nhiêu Thần Tướng vẫn lạc.
Theo thời gian trôi qua, những Thần Tướng này vẫn không động thủ.
Mặt khác, lại có không ít Thần Tướng đi bắt hung thú, ném lên trên ngọn núi, để cho Phệ Huyết Đằng Mạn thôn phệ những con hung thú này.
Ngay từ đầu, Diệp Thiên cũng không hiểu được làm như vậy là có ý gì.
Nhưng rất nhanh, hắn liền hiểu ra nguyên nhân.
Bọn hắn đang muốn khiến cho Phệ Huyết Đằng Mạn thuế biến một lần nữa, như vậy, mặc dù thực lực sẽ tăng lên đến thất tinh Thần Tướng hậu kỳ, đủ để uy hiếp thất tinh Thần Tướng đỉnh phong, nhưng phẩm chất của nó sẽ trở nên càng tốt hơn, dùng để rèn luyện huyết dịch sẽ có hiệu quả càng tốt hơn.
Mấu chốt là, Phệ Huyết Đằng Mạn chỉ cách cự ly thuế biến một chút nữa, bọn hắn tự nhiên muốn giúp đỡ nó thuế biến, như vậy sau khi đánh chết Phệ Huyết Đằng Mạn sẽ có thu hoạch càng lớn hơn.
Theo thời gian trôi qua, hung thú mà Phệ Huyết Đằng Mạn thôn phệ càng ngày càng nhiều, khí tức càng ngày càng trở nên cường đại, dần dần bắt đầu thuế biến.
Vào một đoạn thời khắc.
Trên người của Phệ Huyết Đằng Mạn phóng thích ra vô số huyết quang, toàn bộ thân hình cũng bắt đầu điên cuồng biến lớn, một luồng áp lực vô hình tràn ngập chu vi xung quanh, khiến cho một số ngũ, lục tinh Thần Tướng nhao nhao biến sắc.
Trên ý nghĩa nghiêm ngặt nói, Phệ Huyết Đằng Mạn là linh thực cảnh giới Thiên Mệnh, nhưng cũng chỉ là linh thực cảnh giới Thiên Mệnh yếu kém mà thôi.
Nếu là như bình thường mà nói, một vị Thiên Quân yếu kém, chỉ có thực lực ngang với lục tinh Thần Tướng mà thôi, nói một cách khác phàm là đạt đến lục tinh Thần Tướng, liền có được tư cách vượt cấp khiêu chiến với Thiên Quân yếu kém.
Phệ Huyết Đằng Mạn nắm giữ thực lực thất tinh Thần Tướng, ở trong cảnh giới Thiên Mệnh cũng coi như là rất cường đại.
Thậm chí có thể nói, coi như là có thực lực bát tinh Thần Tướng, đối mặt với hơn vạn Thần Tướng cũng phải nghỉ cơm.
"Tất cả Thần Tướng hãy cùng nhau xuất thủ, sau khi chém giết Phệ Huyết Đằng Mạn, sẽ dựa bào bản lĩnh của bản thân để cướp đoạt chất lỏng Phệ Huyết Đằng Mạn!" Một vị thất tinh Thần Tướng nói.
"Được!" Các Thần Tướng khác nhao nhao đồng ý.
Thậm chí là một số ngũ, lục tinh Thần Tướng cũng có tư cách cướp đoạt chất lỏng Phệ Huyết Đằng Mạn, nhưng sau khi cướp đoạt có còn sống hay không, vậy thì rất khó nói.
Ở dưới bực cơ duyên Phệ Huyết Đằng Mạn này, thân phận là không có tác dụng gì, cũng sẽ không có ai cho ngươi mặt mũi.
Một khi vẫn lạc ở chỗ này, coi như là sau này thế lực phía sau cho ngươi chỗ dựa, vậy thì ngươi cũng không nhìn thấy.
Một số Thần Tướng nhỏ yếu có một chút sợ hãi, nhao nhao rời khỏi, không nguyện ý lẫn vào phần cơ duyên này.
"Vạn Pháp Thần Tướng, ngươi vẫn nên rời khỏi đi!" Ngự Điền Thần Tướng nhìn thoáng qua Diệp Thiên, nhắc nhở.
"Ngự Điền Thần Tướng không cần phải để ý đến ta!" Diệp Thiên nói.
Thấy Diệp Thiên không nghe khuyên bảo, Ngự Điền Thần Tướng cũng lười quản Diệp Thiên.
Diệp Thiên nếu như thật sự chết ở nơi này, vậy thì cũng không có quan hệ gì với hắn.
Vù! Ngự Điền Thần Tướng bay đi, đứng ở tuyến đầu cùng với một đám thất tinh Thần Tướng.
Chỉ trong một lát thời gian, hơn vạn vị Thần Tướng đã vây quanh Phệ Huyết Đằng Mạn, nhao nhao xuất thủ.
Ầm ầm! !! ! Từng đạo công kích đánh ngọn núi này thành bột mịn trong nháy mắt, hư không cũng bị đánh nổ.
Nhưng Phệ Huyết Đằng Mạn lại có phòng ngự hết sức cường đại, cũng không bị một kích giết chết, chỉ là bị đánh nát một ít dây leo mà thôi.
Dây leo vỡ vụn, mảnh vỡ bay ra khắp nơi.
Một số Thần Tướng bắt lấy một ít mảnh vỡ dây leo, liền bắt đầu chạy trốn.
"Muốn chết!" Một số thất tinh Thần Tướng nổi giận, Phệ Huyết Đằng Mạn còn chưa chết, những Thần Tướng này đã bắt đầu cướp đoạt mảnh vỡ dây leo.
Oanh! Một vị lục tinh Thần Tướng trung kỳ trực tiếp bị một vị thất tinh Thần Tướng giết chết.
Mà Phệ Huyết Đằng Mạn cũng phản kích, dùng một kích trực tiếp đẩy lui đám thất tinh Thần Tướng, giết vài vị ngũ, lục tinh Thần Tướng.
Loạn!
Vô cùng hỗn loạn!
Lòng tham lam chôn sâu ở trong lòng của mỗi người, chỉ cần có cơ hội, bọn hắn sẽ cướp đoạt mảnh vỡ dây leo.
Bất quá, cho dù vậy, Phệ Huyết Đằng Mạn vẫn như cũ không phải là đối thủ, lần lượt bị trọng thương, một lượng lớn mảnh vỡ dây leo bay ra khắp nơi.
Vào lúc ban đầu, những thất tinh Thần Tướng kia còn ngăn cản những người khác cướp đoạt mảnh vỡ dây leo, đến cuối cùng cũng mặc kệ, trực tiếp gia nhập vào hàng ngũ cướp đoạt.
Diệp Thiên cũng bắt đầu cướp đoạt mảnh vỡ dây leo, hắn có tốc độ rất nhanh, so với đại bộ phận lục tinh Thần Tướng đều muốn nhanh hơn nhiều, hơn nữa ở dưới tác dụng của đại thần thông Bí Tức, hắn sẽ rất khó bị các Thần Tướng khác dò xét được, thể hiện ra động tác xuất quỷ nhập thần.
Cho nên, Diệp Thiên mặc dù có thực lực yếu, nhưng vẫn tranh đoạt được không ít mảnh vỡ dây leo, có thu hoạch nhiều hơn rất nhiều lục tinh Thần Tướng, tiếp cận với thất tinh Thần Tướng.
Đột nhiên, Phệ Huyết Đằng Mạn cuối cùng cũng bị đánh nát, hạch tâm của Phệ Huyết Đằng Mạn bị đánh nát, hóa thành từng đạo huyết quang bay ra bốn phương tám hướng.
Lập tức, các Thần Tướng trở nên điên cuồng.
Đây thế nhưng chính là hạch tâm của Phệ Huyết Đằng Mạn, một mảnh vụn cũng có thể so với trên trăm mảnh vụn dây leo khác.
Thậm chí là ngay cả đám thất tinh Thần Tướng cũng trở nên điên cuồng, nếu như ai có dũng khí cướp đoạt mảnh vỡ hạch tâm Phệ Huyết Đằng Mạn, thì đó chính là địch cùng với bọn hắn.
"Giết!" Từng vị thất tinh Thần Tướng xuất thủ, thậm chí là còn xuất thủ đánh lẫn nhau, có một số thất tinh Thần Tướng sơ kỳ yếu kém bởi vì tham lam mà cũng bị thất tinh Thần Tướng đánh trọng thương.