Không biết có bao nhiêu Thần Tướng vẫn lạc, tình hình chiến đấu là cực kỳ thảm liệt.
Diệp Thiên không dám cướp đoạt những mảnh vỡ hạch tâm Phệ Huyết Đằng Mạn kia, nhưng cực kỳ trùng hợp chính là, có một khối mảnh vỡ hạch tâm không nhỏ ở trong đó vừa lúc bay về phía hắn.
Mà Diệp Thiên thì thuận tay chộp lấy!
Sau một khắc, có từng đạo ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Ở dưới tình huống bị người khác nhìn chằm chằm vào, đại thần thông Bí Tức cũng vô dụng.
"Trốn!" Diệp Thiên thi triển thần thông Hằng Quang, nhanh chóng đào tẩu.
"Bỏ lại mảnh vỡ hạch tâm Phệ Huyết Đằng Mạn cho ta!" Mấy vị thất tinh Thần Tướng giận dữ hét.
Không gian bốn phía vì vậy mà ngưng kết, nếu như là Thần Tướng phổ thông chỉ sợ là cũng không đi được, nhưng thần thông Hằng Quang của Diệp Thiên bây giờ thế nhưng đã tiếp cận với cảnh giới đại thành, lại thêm việc hắn cũng vô cùng am hiểu đối với không gian, liền trực tiếp phá vỡ không gian rời đi.
Nhưng tốc độ của hắn cho dù có nhanh hơn, cũng không nhanh bằng thất tinh Thần Tướng.
Một vị thất tinh Thần Tướng ở trong đó truy sát tới, mà các thất tinh Thần Tướng khác thì lại từ bỏ, đoán chừng là cảm thấy không có cách nào so tốc độ với vị thất tinh Thần Tướng này.
Vị thất tinh Thần Tướng này đánh tới một chưởng, tựa hồ cũng không cảm thấy Diệp Thiên có bản lĩnh sống ở dưới một chưởng này, cho nên cũng không quá coi trọng.
Nhưng mà, hắn đã đánh giá thấp Diệp Thiên.
Thực lực hôm nay của Diệp Thiên so với lúc vừa mới tiến vào tòa bí cảnh đại thế giới này thế nhưng lại cường đại hơn rất nhiều, bây giờ đã đạt đến ngũ tinh Thần Tướng đỉnh phong, hơn nữa còn chuyên môn tu luyện thủ đoạn bảo mệnh, trong đó Đại Bất Diệt Thuật là môn đại thần thông bảo mệnh mà hắn đã tu luyện trong một thời gian rất dài.
Dựa vào thiên phú ngộ tính Thần Cấp (cực hạn) tăng thêm năng lực gia tốc thời gian, cùng với rất nhiều linh dược, linh thực, tài nguyên đến từ bí cảnh đại thế giới, hắn cứ thế mà luyện Đại Bất Diệt Thuật đến cảnh giới đại thành.
Mặc dù đã hao phí vô số tài nguyên, nhưng thủ đoạn bảo mệnh của hắn đã tăng lên rất nhiều!
Đại Bất Diệt Thuật cảnh giới đại thành, thủ đoạn bảo mệnh của nó là đáng sợ đến bực nào a!
Vị thất tinh Thần Tướng truy sát Diệp Thiên là thất tinh Thần Tướng trung kỳ, một chưởng tiện tay của người này cơ hồ đều có thể chém giết lục tinh Thần Tướng trung kỳ thậm chí là lục tinh Thần Tướng hậu kỳ.
Rất nhiều phòng ngự cùng với áp giáp chí bảo Chí Cường trên người của Diệp Thiên, tăng thêm mấy tấm phù chú phòng ngự trực tiếp vỡ vụn, cả người cũng bị đánh thành một bánh thịt, rơi lên phía trên mặt đất.
Tăng thêm việc Diệp Thiên đã kịp thời thi triển đại thần thông Bí Tức, đối phương tưởng rằng là Diệp Thiên đã chết, cho nên cũng không xuất thủ một lần nữa, mà chỉ muốn lấy đi khối mảnh vỡ hạch tâm ở trên người của Diệp Thiên.
Nhưng Diệp Thiên đột nhiên lại hành động, Đại Bất Diệt Thuật khiến cho hắn khôi phục lại trong nháy mắt, thi triển thần thông Hằng Quang nhanh chóng bay đi, lại khởi động từng tấm phù chú na di, thân hình nhanh chóng na di, trong nháy mắt liền rời khỏi chiến trường.
Vị thất tinh Thần Tướng trung kỳ kia phát mộng, nếu như hắn tiến hành phòng bị, coi như Diệp Thiên có tốc độ nhanh, lại có phù chú na di, cũng sẽ không có biện pháp na di rời đi.
Dù sao thì hắn cũng có nhiều thủ đoạn lắm!
Nhưng hắn lại cho rằng là Diệp Thiên đã chết, đại bộ phận tâm thần cũng chuyển dời sang những địa phương khác.
Mà hắn tuyệt đối không ngờ được, Diệp Thiên chỉ là một ngũ tinh Thần Tướng vậy mà lại có thể còn sống ở dưới một chưởng của hắn.
"Thần thông Hằng Quang, Đại Bất Diệt Thuật, đã luyện thành hai môn đại thần thông trong ba ngàn đại thần thông, người kia là ai?" Vị thất tinh Thần Tướng trung kỳ nhíu mày.
Qua chuyện này, hắn xem như đã triệt để đắc tội đối phương, hơn nữa thân phận của đối phương khẳng định là không đơn giản, có lẽ là đệ tử của Đạo Tổ, thậm chí còn có thể là đệ tử thân truyền che giấu.
"Hừ, chờ đến khi ta bước vào Thần Tướng bát tinh, lấy căn cơ vô thượng tấn cấp Thiên Mệnh, cho dù là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ cũng đừng hòng uy hiếp được ta!" Người này sau khi nghĩ vậy liền không còn xoắn xuýt, mà tiếp tục cướp đoạt mảnh vỡ Phệ Huyết Đằng Mạn.
Diệp Thiên không ngừng bay xuyên qua hư không, chờ đến khi cách xa triệt để, mới hạ xuống, thì triển đại thần thông Bí Tức che lấp khí tức sinh mệnh, trốn vào sâu trong lòng đất.
Cứ như vậy, cho dù có người đuổi theo, cũng đừng hòng tìm được hắn.
"Nguy hiểm thật, vị thất tinh Thần Tướng kia quá cường đại, nếu không phải là Đại Bất Diệt Thuật đã đạt đến cảnh giới đại thành, chỉ sợ là không ngăn được một kích kia!" Trong lòng của Diệp Thiên vẫn còn sợ hãi.
Mà một kích kia đúng là cũng mang đến cho hắn thương tổn không nhỏ, bây giờ thương thế của hắn còn chưa khôi phục lại.
Diệp Thiên bỏ ra một chút thời gian, sau khi khôi phục lại thương thế, liền đưa ý thức vào tiểu vũ trụ, kiểm tra những mảnh vỡ Phệ Huyết Đằng Mạn kia.
Hắn kiểm tra một chút, có hết thảy 84 mảnh vụn, tăng thêm một khối mảnh vỡ hạch tâm.
Ở bên trong những mảnh vỡ Phệ Huyết Đằng Mạn này ẩn chứa không ít chất lỏng, Diệp Thiên rút những chất lỏng này ra, đặt ở bên trong một cái bình nhỏ, sau đó lại rút chất lỏng ở bên trong mảnh vỡ hạch tâm ra.
Chất lỏng ở trong mảnh vỡ hạch tâm đã ngưng kết thành từng khối kết tinh màu đỏ, có hết thảy hơn bảy mươi khối kết tinh, mỗi một khối kết tinh cũng đều ẩn chứa tinh hoa căn bản nhất của Phệ Huyết Đằng Mạn.
Nhìn qua chất lỏng cùng với kết tinh của Phệ Huyết Đằng Mạn, thân thể của Diệp Thiên phảng phất như muốn thôn phệ vậy.
Lúc này, Diệp Thiên dùng một ngụm nuốt vào một chút chất lỏng Phệ Huyết Đằng Mạn, vận chuyển Huyền Hư Quyết, bắt đầu luyện hóa chất lỏng Phệ Huyết Đằng Mạn.
Oanh! !! ! Diệp Thiên phảng phất như hoá thành hoả lò, rèn luyện huyết dịch trong cơ thể.
Theo thời gian trôi qua, nồng độ chân huyết của Diệp Thiên càng ngày trở nên càng cao, khí tức cũng càng ngày trở nên càng cường đại.
Diệp Thiên cứ thế nuốt vào từng ngụm chất lỏng Phệ Huyết Đằng Mạn, không ngừng luyện hóa.
Bất tri bất giác, nửa tháng đã trôi qua.
Vào lúc này, toàn bộ chất lỏng Phệ Huyết Đằng Mạn đã triệt để được Diệp Thiên luyện hóa hoàn tất, nồng độ chân huyết của hắn cũng tăng lên tới nửa thành, đây chính là một lần tăng lên to lớn.
Tiếp đó, Diệp Thiên bắt đầu luyện hóa kết tinh Phệ Huyết Đằng Mạn.
Mỗi một khối kết tinh cũng đều ẩn chứa năng lượng kinh khủng, khiến cho nồng độ chân huyết của Diệp Thiên trở nên càng ngày càng cao.
0.6 thành!
0.7 thành!
1 thành!
1.1 thành!
...
Sau khi hao hết hơn bảy mươi khối kết tinh Phệ Huyết Đằng Mạn, nồng độ chân huyết của Diệp Thiên đã tăng lên 1,8 thành, còn kém cự ly ba thành rất xa.
Cái này cũng không có biện pháp, dù sao thì kết tinh Phệ Huyết Đằng Mạn mà hắn lấy được là không nhiều, nếu như thu hoạch được mấy khối mảnh vỡ hạch tâm Phệ Huyết Đằng Mạn, như vậy hắn liền có thể tăng nồng độ chân huyết lên tới ba thành.
Bất quá, nồng độ chân huyết 1,8 thành cũng đã rất không tệ, Diệp Thiên hết sức hài lòng đối với chuyện này.