Siêu Cường Dị Năng Tại Võ Hiệp Thế Giới

Chương 56

Tên đệ tử Tinh Túc Phái lúc này đã chú ý tới A Tử, quay sang nhìn. Hắn lập tức vui mừng cười nói với A Tử.

“ Tiểu sư muội, ta tìm ngươi thật vất vả.”

A Tử biết mình đã bị phát hiện không thể tiếp tục trốn tránh đành phải lộ mặt tỏ vẻ tươi cười trước tên kia.

“ Thì ra là nhị sư huynh, sư huynh sao lại tới nơi này? Nào nào ta kính sư huynh một chén.”

A Tử lúc này chỉ nghĩ là Ngô Minh đã tiêu đời rồi, vừa rồi cô đã hạ độc vào tay của Ngô Minh nếu là người bình thưởng chỉ một chút là sẽ thổ huyết mà chết không cần phải bận tâm nữa.Ngô Minh lúc này mới nhìn sang tên ngồi bên kia liền nhận ra người quen.

Tên này trước đây chỉ là thập thất hàng đệ tử, hắn lúc đó tuổi cũng chỉ mười bốn mười lăm tuổi nhưng tâm địa cũng không tốt đẹp gì. Thường xuyên cùng với những tên khác muốn ra oai với Đinh Xuân Thu muốn dùng độc dược giết chết Ngô Minh, hại hắn không ít khổ cực. Không ngờ sau từng ấy năm đã leo được tới Nhị Sư Huynh, đúng là không dễ dàng.

Trong chén rượu A Tử đưa cho tên Nhị sư huynh kia rõ ràng là có độc nhưng hắn vẫn bình tĩnh uống cạn cả chén trước sự ngỡ ngàng của A Tử.

“ Ta cũng uống rồi mau đi theo ta đi.”

“ Nhị sư huynh võ công của ngươi lại tiến thêm một bậc rồi.”

“ Đừng có nói nhảm nữa, ngươi lúc nãy hạ độc ta ta cũng đã giải, Ngươi không quên môn quy của bổn môn đi.”

“ Nhị sư huynh ngươi đừng có nói bậy, ai hạ độc ngươi ta rõ ràng chỉ là mời ngươi uống rượu thôi.”

“ Hừ chỉ đi ra ngoài mấy ngày cả bản lĩnh của tiểu sư muội đã giảm đi mấy phần, ngươi coi cả một tên tiểu tử cũng không giết được còn gì là mặt mũi Tinh Túc Phái.”

Tên Nhị sư huynh này chỉ tay về Ngô Minh, vừa rồi hắn rõ ràng trông thấy A Tử ra tay thế mà nãy giờ Ngô Minh vẫn còn hồn nhiên ngồi ăn, cứ như không hề có chuyện gì xảy ra. A Tử lúc này mới nhìn lại Ngô Minh thì cũng nhận ra. Cô gái này tính tình không tốt nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngốc.Liền lập tức suy luận.

“ Tên này vừa rồi rõ ràng là đã trúng độc của mình, nếu hắn không sao thì chỉ có hai khả năng là hắn có thuốc giải đã giải độc, khả năng này rất khó xảy ra. Còn một cái chính là hắn nội lực thâm hậu đã chống lại được chút độc vừa rồi của mình.”

A Tử nhìn như thế nào cũng không nghĩ ra được Ngô Minh là cao thủ cả nên cố nghĩ ra thêm nhiều tình huống khác nhưng điều không khả thi.Lúc này tên Nhị sư huynh này đã đánh chủ ý lên hai người Ngữ Yên. Nhan sắc của hai nữ đúng là rung động lòng người, tên này đã bị nó thu hút nhìn qua đã không muốn rời mắt. Hắn lập tức phun ra một lớp phấn gây mê ra khắp giang nhà.

Mọi người xung quanh đều lập tức bất tỉnh, Ngô Minh đã nhanh chóng phản ứng một chưởng đánh tan đi làn khói độc kéo cả hai nữ nhân của mình ra khỏi quán ăn. A Tử cũng kịp phản ứng bịt mũi lao ra ngoài thoát khỏi được độc thủ của tên kia.

“ Hai nàng có sao không?”

“ Muội không sao?”

“ Thiếp cũng không sao?”

“ Tên chết tiệt này, đáng lý ra hôm nay ta tâm trạng vui vẻ còn muốn lúc khác mới động thủ không ngờ hắn lại muốn chết nhanh như vậy.”

Ngô Minh tức giận nhìn tên Nhị sư huynh kia lúc này cũng đã xông ra ngoài. Ngô Minh lập tức hai tay vận khí, ngón trỏ phải lập tức đưa ra một kiếm. Đây chính là Thương Dương Kiếm trong Lục Mạch Thần Kiếm.

Ngô Minh mấy tháng qua cũng không phải là đi chơi vô ích. Lúc rãnh rỗi hắn đem mấy quyển bí kiếp võ công ra để luyện tập. Ngô Minh lúc này mới hiểu rõ, tư chất của những nhân vật chính kia nghịch thiên tới mức nào. Nói tới Đoàn Dự chỉ nhìn sơ qua đã có thể sử dụng Lúc Mạch Thần Kiếm đã là quá mức dọa người.

Ngô Minh mò mẫm đến hơn hai tuần mới xuất được hai kiếm khí đầu tiên dù trước đó hắn luyện được Nhất Dương Chỉ chỉ trong vòng hai ngày. Chẳng trách bộ võ công này chẳng ai có thể luyện thành ngoài Đoàn Dự. Luyện thành một kiếm so với Nhất Dương Chỉ độ khó không cao nhưng muốn tu ra được Lục Kiếm lại muôn vàng khó khăn. Ngô Minh tới bây giờ cũng chỉ miễn cưỡng được gọi là luyện thành. Còn cách mức thành thục quá xa. Nhưng đặc biệt Thương Dương Kiếm này và Quan Xung Kiếm lại là hai ngoại lệ. Ngô Minh đã phát hiện ra một biến dị kỳ lạ khi luyện hai kiếm này.

Uy lực từ hai chiêu kiếm này hoàn toàn khác xa những kiếm còn lại. Thương Dương Kiếm lấy ngón trỏ phải xuất lực được cộng hưởng thêm hàn khí từ cánh tay này nên kiếm khí bắn ra chứa đầy hàn băng chân khí, một khi đánh trúng kẻ địch lập tức đông cứng kinh mạch, nếu nội lực đối phương không đủ sẽ bị đống băng cục bộ ngay điểm bị đánh, tính mạng nguy kịch. Còn Quan Xung Kiếm lấy ngón trỏ trái làm điểm xuất lực, cộng thêm hỏa cực chân khí tử cánh tay này kiếm khí đánh ra cương mãnh nóng rực. Mỗi một kiếm cứ như một thanh sắt nung đánh xuyên qua da thịt uy lực cực mạnh.

Lại nói tới tên Nhị sư huynh vừa rồi, Ngô Minh một Thương Dương Kiếm đánh cực chuẩn trúng ngay yết hầu của tên này. Ngô Minh đã kìm chế lại khi xuất lực vì thế ngay điểm đánh trúng lúc này chỉ là một đóm trắng nhỏ nhìn vô hại không đáng nhắc tới.

Tên Nhị sư huynh này cũng thế, hắn vừa nãy nhìn khí thế của Ngô Minh cứ tưởng mình xong đời rồi. Khí thế ấy hắn chỉ có thể thấy từ sư phụ mình Đinh Xuân Thu. Hắn còn nghĩ mình xui xẻo đụng phải cao thủ chết đúng là không nhắm mắt nào ngờ chiêu của Ngô Minh lại yếu kém như vậy, cả cảm giác đau đớn hắn cũng chưa thấy tác động được vào người mình.

“ Tên tiểu tử còn tưởng ngươi là cao thủ thì ra là con cọp giấy tiếp chiêu.”

Tức giận vì tưởng mình bị Ngô Minh lừa gạt hắn lập tức muốn trả thù, trong tay áo móc ra một phi tiêu bên trên chứa kịch độc tao tới. Ngô Minh thân pháp quỷ dị đã nhanh chóng lướt tới kế bên tên này.

“ Ngươi có còn nhớ ta không?”

Xung quanh mọi người không ai có thể nghe thấy Ngô Minh đang nói cái gì, chỉ có tên này là nghe rõ. Giọng nói này hắn đã từng được nghe, nó rất lâu rồi không còn vang bên tai của hắn.

“ Nhìn sắc mặt của ngươi chắc đã nhận ra ta?”

Ngô Minh nói nhỏ vào tay tên này, hắn lúc này mới phát hiện cơ thể của mình đã bị tê liệt không thể động đậy.

“ Đừng cố gắng, ngươi cử động sẽ chết nhanh hơn. Ta vốn sau khi mọi việc yên ổn mới tới thăm các người nhưng xem ra ngươi quá gấp gáp rồi.”

“ Ngươi ngươi là?”

Ngay khi mở miệng nói chuyện tên này mới nhận ra cổ họng mình lúc này đã lạnh buốt cứ như đang bị đóng băng. Nốt trắng ngay cổ lúc trước chỉ nhỏ bằng chân nhan nay đã đã lan ra lớn bằng cái bát hắn từ lúc này đã không còn có thể nói chuyện. Các chi của hắn cũng đã như là người chết chỉ còn đôi tay hắn là còn có thể nghe thấy xung quanh.

“ Ngày trước ngươi rất thích đánh vào đầu của ta,ngươi còn rất thích khắc lên vai của ta mấy cái vạch khốn kiếp đếm ngày gì đó, ngươi còn nhớ không. “

Ngô Minh chỉ nói tới đây chỉ thấy mắt tên này đầy ấp sự hoảng sợ hắn đã biết Ngô Minh là ai, những chuyện như thế này cũng chỉ có một kẻ biết rõ.

Ngô Minh sau đó bỏ đi sang xem xét hai nữ nhân của mình thân thể xem có bị độc dược vừa rồi làm bị thương hay không rồi nhanh chóng rời đi.

A Tử một bên nhanh chóng chạy tới bên Nhị sư huynh của mình.

“ Này ngươi sao rồi?”

A Tử không được trả lời mới quan sát lại tên này đã nhận ra cả vùng cổ của hắn lúc này đã phủ đầy băng tuyết, cô gái chạm nhẹ vào lớp băng tuyết kia lập tức nó gãy ra làm đôi cả cơ thể tên này cứ như thủy tinh vỡ ra từng mãnh.

A Tử bị cảnh tượng này dọa cho sợ ngây cả người. Dù là Tinh Túc Phái cũng chưa bao giờ có thủ đoạn giết người nào kinh khủng như thế này, có thể cảm nhận được trước khi chết tên này đã chịu bao nhiêu đau đớn, nhưng hắn chẳng thể kêu là chỉ có thể im lặng chịu đựng một mình.

“ Không ổn, tên này chết đi chắc chắn đám người kia sẽ tới bắt mình, làm sao bây giờ.”

A Tử lập tức nghĩ tới một trường hợp xấu, đó là bọn đệ tử Tinh Túc Phái kia sẽ nghĩ là cô đông thủ giết kẻ này nếu vậy thì phiền phức lớn.

“ Tên vừa rồi, nhất định phải bám theo hắn, chỉ có hắn mới có thể bảo vệ mình.”

A Tử không suy nghĩ nhiều quyết định chạy theo Ngô Minh. Vừa rồi Ngô Minh lộ ra bản lĩnh A Tử cũng thấy rõ. Thực lực của kẻ này đủ làm A Tử khiếp sợ nhưng cô vẫn lựa chọn đi theo Ngô Minh bởi vì hành động tiếp theo của Ngô Minh. Một kẻ giết người không chớp mắt như thế nhưng đối với hai nữ nhân bên cạnh lại vô cùng quan tâm, chăm sóc hành động này giúp cho A Tử nghĩ Ngô Minh là người thương hoa tiếc ngọc nếu biết mình gặp nạn chắc chắn sẽ ra tay cứu giúp. Dù sao A Tử cũng có mấy phần tự tin về nhan sắc của mình.

Nhưng mà A Tử lúc này mới nhận ra Ngô Minh đã đi khuất dạng rồi. Lập tức cô nàng lính quýnh tay chân chạy đi tìm tung tích của Ngô Minh.

Trong lúc này Ngô Minh đã cùng hai người Ngữ Yên đi một vòng quanh chợ để mua ít lương khô cùng nguyên liệu để tiếp tục lên đường. Lộ phí của cả ba cũng không còn nhiều, lúc ở Tụ Hiền Trang Ngô Minh cũng vơ vét không ít của cải của mấy kẻ tham dự nhưng ăn chơi một khoảng thời gian cũng không còn bao nhiêu. Cả ba đã quyết định trở lại Mạn Đà Sơn Trang. Ngô Minh chịu khổ cực cũng không có gì chỉ có Ngữ Yên cô gái này từ nhỏ đã được nuông chiều sống cực khổ sẽ la loạn cả lên.
Bình Luận (0)
Comment