“Chưởng Tâm Lôi?” Xà Thần kinh ngạc hỏi.
“Không phải, chỉ là súng điện từ thôi.”
Trong khi Hà Tứ Hải nói chuyện, đồng xu trên tay hắn đã bị đẩy ra.
Xà Thần phản ứng cũng rất nhanh, trước mặt xuất hiện một tấm khiên chắn.
Tấm khiên này cực kỳ đẹp, tỏa ra ánh sáng lung linh, nhìn thoáng qua là biết nó có lại lịch phi thường.
Không đúng, ánh mắt của Hà Tứ Hải rất tốt, liếc mắt nhìn là đã nhìn ra trên tấm khiên xếp lớp vảy rắn, lúc này mới hiểu ra, hóa ra Xà Thần đã dùng vảy của mình để tạo thành.
Đáng tiếc tấm khiên này mặc dù đẹp, thế nhưng vẫn không thể chống đỡ được đồng xu nhỏ của Hà Tứ Hải.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, không khí bị bắn ra khỏi đường.
Kèm theo những tiếng gầm vang lên, trong nháy mắt, xuyên thủng tấm chắn, xuyên qua không ngừng, xuyên qua bụng dưới của Xà Thần, cuối cùng trực tiếp xuyên qua thần điện phía sau.
Xà Thần lúc đầu rất ngạc nhiên, sau đó thì vô cùng tức giận.
Thần còn không dám đánh hắn, vậy mà mình lại bị đánh.
“Chết đi.” Hắn tức giận quát một tiếng.
Tia sét đang quay vòng trên bầu trời rơi thẳng xuống, cả thế giới dường như bị cắt ra làm hai.
Những nơi sét đánh, ngoại trừ một cái hố khổng lồ, và những con kiến chuột bên ngoài cũng bị đánh chết, không có bóng dáng con người.
Xà Thần trực tiếp quay đầu nhìn bầu trời bên tay phải, quả nhiên nhìn thấy bên kia đang lơ lửng trên không trung, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn hắn.
Mà lúc này, vết thương trên cơ thể Xà Thần nhanh chóng lành lại, giống như chưa từng bị thương vậy, tòa nhà phía sau giống như quay ngược thời gian, trở lại trạng thái ban đầu.
Hà Tứ Hải cũng không ngạc nhiên, nếu như ở trong Phượng Hoàng tập, hắn cũng có thể làm được như vậy.
“Đúng là đã coi thường ngươi rồi.” Xà Thần âm trầm nói.
Thần xem ra cực kỳ lãnh tính, hoàn toàn dừng tức giận, nhưng mà trong giọng nói của thần xen lẫn ý lạnh.
Không khí xung quanh dường như vải vóc bình thường bị xé rách.
Hà Tứ Hải trong lòng tràn đầy cảnh giác, đưa tay đêm càn khôn hồ lô nắm ở trong tay.
“Vẫn được, nếu không, ngươi có thể đưa người mà ta muốn ra đây, tôi sẽ lập tức rời đi, coi như là chưa có chuyện gì xảy ra.”
Xà Thần nghe vậy nở nụ cười.
Cười đến đặc biệt lớn, cưới đến miệng trực tiếp nứt ra.
“Ta từ khi linh trí được thức tỉnh tới nay, trải qua vô số thăng trầm, trải qua tám lần biến đổi, mới có được thành tựu như ngày hôm nay. Nhưng mà thời vận không tốt, con đường phía trước đã đứt, chỉ có thể làm rùa rụt cổ ở chỗ này, không dám đặt chân đến nhân gian, mà cũng không định đến, ….”
Xà Thần cười to, sau đó hóa thành một con rắn nửa đen nửa màu, đầu mọc có hai cái sừng đứng ngang giữa trời.
Hai con mắt thật to, giống như hai mặt trời, chiếu sáng thế giới nhỏ bé này.
Từng tia từng tia.
Lưỡi rắn liếm không khí, không khí dường như bị bóp méo.
Mà lúc này, côn trùng, kiến, yêu ma của thế giới nhỏ bé này đều chạy ra ngoài, bò trên mặt đất, trong miệng đều phát ra những tiếng động kỳ lạ.
Trong đó nhiều nhất chính là con chuột, chẳng trách có câu nói rằng có rắn và chuột làm ổ.
Hà Tứ Hải cũng phát hiện ra con sóc nhiễm sức mạnh thần lực.
Thế là hơi suy nghĩ, thần lực lập tức kích phát, vốn dĩ thần sắc dại ra, con sóc dường như con rối ánh mắt trở nên linh động hơn.
Khóe miệng chuột cần giật giật, cúi đầu lập tức chui vào trong đất, nhưng những con rắn, chuột và côn trùng khác xung quanh đều không để ý tới.
Nhưng vào lúc này, Xà Thần mở cái miệng khổng lồ, hướng về phía Hà Tứ Hải phát ra một tiếng kêu dài.
Hà Tứ Hải đang lơ lửng giữa không trung, lập tức có cảm giác có người cầm căng dây thép, từ trong tai hắn đâm qua, xuyên qua đầu của hắn.
Cơn đau kịch liệt khiến hắn không ổn định, trực tiếp từ không trung rơi xuống.
Xà Thần lập tức bắn ra một tia điện, trực tiếp quấn quanh thân thể Hà Tứ Hải.
Đồng thời, từ miệng phun ra một chất lỏng, mưa độc lập tức ào ào từ mặt đất lên.
Những quỷ hồn ở trên mặt đất cũng không chịu ảnh hưởng nhiều, thế nhưng những con chuột kiến và côn trùng rất thảm, dường như bị dội axit sunfuric, trực tiếp bị hòa tan.
Thế nhưng không một con chuột kiến và côn trùng nào phát ra tiếng động, cứ như vậy biến mất không còn tâm hơi, bị thế giới này hấp thu mất.
Trong không khí tràn ngập một mùi khó chịu, khiến người ta choáng váng.
Hà Tứ Hải xoay người trong không khí vận dụng thần lực, chóng mặt đã biến mất.
Ngay cả nước mưa càng không cần lo lắng.
Quần áo trên người hắn khá là thần dị, căn bản không thể rơi tới trên người hắn.
Sở dĩ lắc người một cái, trực tiếp đứng thẳng chân trên cung điện.
Xà Thần tự nhiên vồ hụt.
Hà Tứ Hải nhân cơ hội tung hồ lô trong tay ra.
Hai khi trong hồ lô giống như hai con rồng chạy như bay mà ra, chém thẳng về phía trước mặt Xà Thần.
Hai khí càn khôn trời và đất này là bảo vật quý hiếm trong thời đại vạn người mê, thần tiên ở khắp mọi nơi.
Nếu không phải bị người có tâm chia làm đôi, e rằng linh khí đã bị Thiên Đao chém đứt mất rồi.
Sau đó được Hà Tứ Hải hợp hai lại một, hoàn toàn khôi phục như cũ, làm sao sức mạnh của nó có thể bị chống lại bởi ngũ thần tiên.
Hai khí trên không trung xoay quanh lẫn nhau, như một cặp kéo khổng lồ.
Thân thể Xà Thần rất dài, ngay lập tức bị cắt ra.
Thế nhưng Xà Thần dường như không chịu bất kỳ tổn thương gì.
Nhưng mà trên thực tế, thực lực của Xà Thần cũng đã bị đảo ngược âm dương, ngũ hành mất cân đối.
Cho dù là người, là thần, là quỷ vẫn là chim bay thú chạy, chỉ cần là vạn vật của thế giới này, đều chạy trốn không được âm dương cùng ngũ hành.
Sỡ dĩ Xà Thần từ trên không trung rớt xuống, vảy trên người từng mảng bóc ra, cùng lúc đó, nhiều gai xương gác nhau từ trong người mọc ra.
Xà Thần phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, không ngừng lăn lộn tại chỗ, áp đảo vô số ngôi nhà.
Nhưng điều này cũng kích phát giống đực Xà Thần.
Thần thánh qua nhiều năm như vậy, ở thời đại thần linh hưng thịnh, cũng không có thiếu tin chúng, tích góp không ít thần lực.
Tuy sau đó đại kiếp thần vẫn, thần chịu thương tổn, chỉ có thể làm rùa rụt cổ trong thần vực của mình, thế nhưng thần lực vẫn còn y nguyên.
Lúc này thần không chỉ kích phát thần lực ra, mà lần này còn cấu kết trời đất.
Cảm giác thật là long trời lở đất.
Vô số hỏa cầu thật lớn rơi từ trên không xuống, lửa trên mặt đầu cũng bùng lên, vô số cơn gió từ hư không thổi tới, gió thổi lửa bùng lên, dường như đang hủy diệt thế giới này.
Những con rắn chuột và côn trùng kia trên mặt đất may mắn tránh thoát trước đó, đã bị ngọn lửa đốt cháy và ngay lập tức biến thành than cốc.
Còn lại bị gió thổi bay than thành tro bay, không một ai may mắn thoát khỏi.
Hà Tứ Hải cũng sửng sốt, ngay lập tức vội vàng dùng thần lực tạo thành kết giới quanh người để chống lại.
Thế nhưng ngọn lửa kia cháy, thần lực hắn giảm đi một chút, gió lại thổi một hơi, lại ít đi một chút.
Mà điều khiến giật mình chính là, trời đất này đã có dấu hiệu sụp đổ.
Trước đã nói, thế giới nhỏ đã thoát ly một vùng với thế giới bên ngoài, tự do ở bên ngoài thế giới.
Nếu như thế giới được mô tả như một quả bóng bay lớn, thì thế giới nhỏ bé này là một quả bong bóng nhỏ lớn lên trong quả bóng bay lớn.
Nếu như thế giới nhỏ tan vỡ, còn chưa biết được sẽ rơi tới chỗ nào.
Có nguy hiểm hay không thì chưa có ai biết được, nhưng nghĩ đến cũng sẽ không bình an vô sự.
Hơn nữa có thể quay về được hay không là một vấn đề khác.
Vì vậy Hà Tứ Hải phải nghĩ biện pháp đi khỏi nơi này, nếu không thật sự sẽ gặp nguy hiểm.
Nghĩ tới đây, lông mày Hà Tứ Hải cau lại.
Một ánh sáng thần quang bắn ra, toàn thế giới dường như là hổ phách bình thường đông lại.
------
Dịch: MBMH Translate