Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1144 - Chương 1144: Phạt Hắn Đứng. (2)

Chương 1144: Phạt Hắn Đứng. (2) Chương 1144: Phạt Hắn Đứng. (2)

Hà Tứ Hải ôm Uyển Uyển chuẩn bị lăn sang bên cạnh, sau đó liền thấy cảnh sắc xung quanh vụt sáng. Bọn họ xuất hiện ở trên đỉnh của một tảng đá lớn, nhưng theo búa lớn hạ xuống, toàn bộ đá lớn bị đánh cho chia năm xẻ bảy.

Cũng may Uyển Uyển lại mang theo Hà Tứ Hải chạy đi đúng lúc.

Trong lòng Hà Tứ Hải hơi động, dặn dò Uyển Uyển ở trong lòng một câu.

Sau đó bọn họ liền không ngừng lấp lóe ở trên các đỉnh tảng đá lớn.

Người khổng lồ tuy rằng cầm một cái búa lớn, thế nhưng tốc độ không chậm một chút nào, từng chùy theo sát phía sau không thất bại, chùy đập nhỏ từng tảng đá lớn.

Kim tiễn càng có thể đánh lén ở bên cạnh bất cứ lúc nào.

Hà Tứ Hải tăng cường đề phòng, nhưng vẫn bị bắn trúng hai mũi tên.

Một mũi tên bắn vào vai trái, một mũi tên bắn qua gò má, hai mũi đều đâm thủng thân thể, vết thương cực kỳ khủng bố và thê thảm.

Uyển Uyển được Hà Tứ Hải ôm vào trong ngực khó nén khỏi hoảng sợ, không ngừng mà run rẩy.

Lại tránh thoát công kích búa lớn của người khổng lồ một lần nữa.

Hà Tứ Hải nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Uyển Uyển, ôm chặt nàng vào trong ngực rồi an ủi: "Đừng sợ."

Nói xong, hắn đưa tay kéo hồ Càn Khôn vẫn chưa sử dụng ở trên eo xuống rồi ném nó về phía không trung, Càn Khôn Nhị Khí trào ra từ miệng hồ, giao nhau chạy như bay trên không trung, cắt về phía người đàn ông khổng lồ.

Người đàn ông khổng lồ có chút sợ hãi mà lui về sau một bước, cẩn thận đề phòng, tạm thời từ bỏ truy sát hai người Hà Tứ Hải.

"Ngươi cho rằng như vậy liền có thể đối phó được ta sao?" Người đàn ông khổng lồ cười to nói.

Sau đó móc ra một chiếc khiên năm màu ngăn ở trước người.

Tấm khiên kia rất là quái lạ, tuy rằng tỏa ra ánh sáng lung linh, nhưng nhìn lại rất thô ráp, không khác với mấy tảng đá vụn là bao.

Nhưng lại cản được Càn Khôn Nhị Khí, để nó không thể tiến lên thêm.

Nhưng mà Hà Tứ Hải lại mỉm cười, dùng sức giẫm một cái, đá dưới chân hoàn toàn đổ nát.

Đại Diễn Ngũ Hành Trận hoàn toàn bị phá.

Người đàn ông khổng lồ cũng phản ứng lại, lộ ra vẻ hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Sau đó cả người giống như một pho tượng, đứng sừng sững ở đó, không nhúc nhích.

Hà Tứ Hải vốn còn cẩn thận đề phòng đối phương sẽ phản công lúc sắp chết, cũng không ngờ rằng đối phương lại trực tiếp bất động.

Trong đầu của hắn chợt nhớ tới Đào Tử.

"Phạt hắn đứng."

Hà Tứ Hải cười to lên, đồng thời điều khiển Càn Khôn Nhị Khí vòng qua khiên lớn của đối phương, cắt về phía thân thể của đối phương.

Hắn cũng sẽ không bởi vì đắc ý vênh váo mà để cho đối phương có chút cơ hội giết ngược lại nào.

Càn Khôn Nhị Khí vòng qua tấm khiên năm màu của đối phương, trực tiếp cắt một đường.

m dương nghịch chuyển, trên người đối phương lập tức truyền ra một cỗ khí tức suy bại.

Vô số vết lở không ngừng sinh sôi, nhìn rất khủng bố.

Nhưng thương tổn lớn nhất chính là thần văn trên người hắn.

Bởi vì bị m Dương Nhị Khí ảnh hưởng, thần văn trở nên cực kỳ không ổn định, quy tắc tự do của bản thân lại bắt đầu điên đảo theo hướng ngược lại.

Điều này làm cho thân thể đối phương không chống đỡ nổi, bắt đầu tan vỡ.

Đương nhiên tuy đối phương không thể động đậy, nhưng không đại biểu là không thể phản kích.

Ý thức của hắn điều khiển kim tiễn, nhanh chóng đâm về phía Hà Tứ Hải.

Kim tiễn chia ra làm chín trên không trung, dường như chín mũi tên cùng một lúc.

Uy lực của mũi tên này vượt qua trước, nhuệ khí sắc bén trên mũi tên, còn không đến gần mà không khí xung quanh đã truyền đến tiếng cắt rời giống như vải vóc bị xé rách.

Trên mặt đất, tất cả tảng đá lớn đều vô thanh vô tức xuất hiện dấu vết cắt rời.

Bước ngoặt nguy hiểm, đối phương dùng tới lá bài cuối cùng, cũng là thủ đoạn mạnh nhất.

Hà Tứ Hải căn bản không tránh né được, trong lúc nguy cấp, Hà Tứ Hải cũng sử lá bài cuối cùng.

Chỉ thấy con mắt thứ ba giữa mi tâm lại mở ra lần nữa.

Bầu trời dường như xuất hiện mặt trời thứ hai.

Mấy chục dặm xung quanh núi Thái Hành là một mảnh trắng xóa.

Toàn bộ thế giới dường như bị đông lại ở trong nháy mắt này.

Nhưng vào lúc này, Hà Tứ Hải lại nhanh chóng nhắm hai mắt lại.

Trong giây lát này, dường như có người dùng một khối màn che khuất bầu trời, đen kịt một màu.

Chờ mọi người khôi phục thị lực lại một lần nữa.

Toàn bộ sườn núi đã thay đổi dáng vẻ vốn có của nó.

Toàn bộ Đại Diễn Ngũ Hành Trận đã bị xóa đi hoàn toàn, bao gồm cả chim nhỏ trên đất, thi thể rắn kiến đều biến mất hoàn toàn.

Kim tiễn giống như mất đi linh tính, yên lặng nằm trên đất.

Đại thụ mà Hà Tứ Hải gọi ra không biết đã trở lại trên m Dương Y từ lúc nào.

Về phần bà lão bị trói cũng hoàn toàn biến mất rồi, còn có người khổng lồ đều biến mất rồi.

Loại biến mất này, không phải là kiểu mà Uyển Uyển lắc trống bỏi phá tan tất cả, mà là giống như có người dùng cục tẩy, tẩy sạch những thứ này ra khỏi thế giới này một cách triệt để.

Đây chính là một trong những thủ đoạn mà Hà Tứ Hải luôn chuẩn bị dùng để giết ngược lại đối thủ.

Con mắt thứ ba của Hà Tứ Hải đến từ Giản thần.

Trong thời đại kia của Thần đều lấy mắt là đồ đằng.

Người trời sinh đã có ba con mắt.

Bọn họ cho rằng mắt sinh vạn vật, nếu như không có con mắt thì vạn vật không thể tồn tại.

Mở mắt vạn vật sinh, nhắm mắt vạn vật diệt.

Đây là quyền hạn lớn nhất của con mắt thứ ba của Hà Tứ Hải.

Uy lực vô cùng to lớn, cho nên điều kiện sử dụng đương nhiên cũng cực kỳ hà khắc.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment