Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1162 - Chương 1162: Đỗ Đức Lâm.

Chương 1162: Đỗ Đức Lâm. Chương 1162: Đỗ Đức Lâm.

Hà Tứ Hải ở nhà hai ngày, chiều chủ nhật mới mang theo lưu Đào Tử lưu luyến không rờ trở về Hợp Châu.

"Đừng buồn, ba không phải đã nói rồi sao, khi nào con muốn quay về thì nói với ba, ba liền mang con trở về." Hà Tứ Hải từ kính chiếu hậu liếc mắt nhìn vẻ mặt không vui của Đào Tử an ủi.

"Con hiện tại liền muốn trở về." Đào Tử rất là ủy khuất nói.

Hà Tứ Hải:...

Cũng may Lưu Vãn Chiếu lúc này ở bên cạnh an ủi: "Vậy không được, con ngày mai không phải còn đến nhà trẻ sao? Con không muốn đến nhà trẻ nữa sao?"

Đào Tử lập tức lắc đầu, nàng rất thích nhà trẻ.

"Vậy hay là đợi khi nào chúng ta được nghỉ, chúng ta lại trở về có được hay không?"

Đào Tử nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu, thế nhưng nên khổ sở vẫn là khổ sở.

"Chúng ta ăn đồ ăn vặt đi, tìm xem có cái gì ăn ngon không." Lưu Vãn Chiếu đem đồ ăn vặt ở bên cạnh nhấc lên nói.

Nỗ lực phân tán lực chú ý của Đào Tử, không để cho cô bé cảm thấy khó chịu nữa.

Cái này vốn là mua cho Bối Bối, Bối Bối không ở nhà, ông Tứ liền để cho bọn họ mang về.

"Được ạ." Đào Tử còn chưa nói, Huyên Huyên trực tiếp từ chỗ ngồi đứng lên, có chút không thể chờ đợi.

"Em ngồi đàng hoàng cho chị, chỉ có em là tích cực nhất." Lưu Vãn Chiếu có phần không nói nên lời.

"Ba ba nói, ăn cơm không tích cực, tư tưởng có vấn đề." Huyên Huyên phản bác.

Nhưng vẫn là ngồi trở lại.

"Cái này cũng không phải cơm." Lưu Vãn Chiếu vừa nói chuyện, vừa đem túi mở ra, để cho bọn họ tự mình chọn.

"Đều giống nhau, đều giống nhau mà." Huyên Huyên vẫy tay nhỏ, bộ dáng không sao cả.

Lưu Vãn Chiếu thực sự là vừa bực mình vừa buồn cười.

Hà Tứ Hải với mọi người về đến nhà, buổi tối hôm đó Đỗ Đức Lâm đã tìm đến Ngự Thủy Loan chỗ Hà Tứ Hải ở.

Hơn nữa còn không phải một "Người", phía sau con đi theo một "Người" trẻ tuổi.

Nhưng mà hắn cũng không hề đi tới quấy rầy Hà Tứ Hải, mà là dừng lại ở trong tiểu khu yên lặng chờ đợi.

Bởi vì Hà Tứ Hải nói ngày kia gặp hắn, vậy nên hắn nhất định phải chấp hành, hắn là người kinh doanh, đặc biệt chú trọng với những điều này, không nên bởi vì chính mình nhất thời kích động, cuối cùng cái được không đủ bù đắp cái mất.

Cho nên cho dù trong lòng hắn cực kỳ lo lắng, hắn cũng phải kiên nhẫn chờ đợi.

Nhưng mà ngày hôm sau, sau khi Hà Tứ Hải đã đưa Đào Tử đến nhà trẻ xong, cũng rất thủ tín mà trực tiếp tới tìm hắn.

"Vị này chính là Trình Hòa Sinh, anh gọi hắn là tiểu Trình là được rồi."

Thấy Hà Tứ Hải lại đây, Đỗ Đức Lâm vội vàng giới thiệu người thanh niên bên mình cho Hà Tứ Hải.

Trình Hòa Sinh rất trẻ trung, nhìn tuổi cũng không lớn.

"Tiếp dẫn đại nhân ngài khỏe chứ, tôi là tài xế của Đỗ tổng." Người trẻ tuổi chắp tay trước ngực, hướng về Hà Tứ Hải chính là một cái đại bái, giống như là cùng bái Bồ Tát.

Hà Tứ Hải có phần dở khóc dở cười, nhưng cũng không nói gì.

"Tiếp dẫn đại nhân, ngài đừng để ý, đứa nhỏ này tính cách chính là thẳng thắng như vậy đó." Đỗ Đức Lâm ở bên cạnh giải thích.

Sau đó lại nới với Trình Hòa Sinh: "Chúng ta cũng đã như vậy rồi, cậu về sau cũng không phải là tài xế của tôi, còn gọi tôi là Đỗ tổng gì nữa chứ? Gọi tôi là chú Đỗ."

"Vậy tôi thất nghiệp rồi sao?" Trình Hòa Sinh nghe vậy có phần mất mát nói.

Được rồi, phản ứng này đúng là không thể ngờ được.

Đỗ Đức Lâm hơi ngượng ngùng mà hướng về Hà Tứ Hải nói: "Đứa nhỏ này, có chút bướng bỉnh, tiếp dẫn đại nhân, ngài đừng để ý."

"Tôi có gì phải bận tâm chứ, nói chuyện của các ông đi."

Đỗ Đức Lâm nghe vậy, lập tức quay đầu hướng về Trình Hòa Sinh bên cạnh nói: "Cậu có tâm nguyện gì, mau nói cho tiếp dẫn đại nhân biết, tiếp dẫn đại nhân sẽ giúp cậu hoàn thành."

"Đỗ tổng, vậy còn ông thì sao? Không phải ông vẫn luôn lo lắng cho Tiểu Xuân sao?" Trình Hòa Sinh nghi hoặc hỏi.

"Cậu trước, cậu không phải là muốn trở về gặp mẹ sao?" Đỗ Đức Lâm nói.

"Tôi không, vẫn là ông trước tiên đi, tôi biết ông còn sốt ruột hơn tôi." Trình Hòa Sinh kiên trì nói.

"Cậu đứa nhỏ này ..."

Đỗ Đức Lâm rất là bất đắc dĩ, cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp nói với Hà Tứ Hải tình huống của mình.

Hắn biết Trình Hòa Sinh bẩm sinh trí não kém, tính cách cũng đặc biệt cố chấp, vì vậy hắn không thể nói cho cậu ấy biết lý do tại sao.

Đỗ Đức Lâm là người đến từ Ba Thục, thế nhưng rất nhiều năm trước đã lang bạc đến Thân Thành.

Sau khi làm việc ở Thân Thành nhiều năm, cũng kiếm được một phần gia nghiệp, định cư ở Thân Thành.

Chẳng những có nhà, có xe, mà còn có một xưởng sản xuất điện tử quy mô lớn.

Đỗ Đức Lâm có một cô con gái, Đỗ Như Xuân, thiên tư thông minh, đã được nhận vào đại học khoa học và công nghệ Hợp Châu vài năm trước.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment