Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1199 - Chương 1199: Hoạt Động Giữa Cha Mẹ Và Con Cái.

Chương 1199: Hoạt Động Giữa Cha Mẹ Và Con Cái. Chương 1199: Hoạt Động Giữa Cha Mẹ Và Con Cái.

Nhưng mà đây chỉ là khúc dạo ngăn ngắn có mấy giây.

Những phụ huynh khác cũng đều chuyển động.

Quả nhiên, ba của bé trai cãi nhau với Đào Tử trước đó là lợi hại nhất, trực tiếp kéo ba vị phụ huynh khác chạy về phía trước.

Vị phụ huynh vừa mới giành chạy trước bị trực tiếp lôi trở về.

Chỉ có Hà Tứ Hải vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, thế nhưng dây thừng trên eo kéo căng bởi vì khoảng cách, cho nên ba của bé trai kia chỉ có thể nghiêng thân thể, kéo mấy người còn lại lại đây.

Mắt thấy ba của bé trai sắp nhét miếng quýt vào trong miệng bé trai.

Bé trai càng là đắc ý nhíu mày với Đào Tử.

Đào Tử có chút cuống lên, đặt hai tay ở bên miệng rồi hô lớn: "Ba ba cố lên."

Thế là Hà Tứ Hải động.

Trực tiếp sải bước đi về phía trước.

Bốn vị phụ huynh phía sau lập tức đều bị kéo về phương hướng của hắn.

“Oa..." Quần chúng ăn dưa xung quanh cùng nhau phát ra một tiếng thốt kinh ngạc.

"Không nghĩ tới người ba này gầy như vậy mà sức lại lớn như thế."

Nhưng như này vẫn chưa xong, Hà Tứ Hải kéo bốn người bước đi từng bước một, mặc bọn họ dùng sức thế nào đều không có một chút tác dụng nào.

Mắt thấy Hà Tứ Hải sắp nhét miếng quýt vào trong miệng Đào Tử, bốn vị phụ huynh kia thấy như vậy cũng không phải là biện pháp.

Thế là nhìn nhau một cái, sau đó bốn người cùng dùng sức về một phương hướng, quyết định đồng lòng hợp lực giải quyết xong Hà Tứ Hải rồi lại nói.

Nhưng mà bọn họ nghĩ quá rồi, Hà Tứ Hải không chỉ là không nhúc nhích, hơn nữa còn ung dung thong thả xé xơ trên múi quýt, sau đó nhét vào trong miệng của Đào Tử.

"Từ từ ăn, không vội vã."

"Người anh em, quá đáng nha." Ba của bé trai không nhịn được hô lên.

"Quá đáng chỗ nào, cạnh tranh công bằng mà." Hà Tứ Hải quay đầu lại rồi nói.

"Đúng vậy, lại không dối trá, chính mình không được thì không thể trách người khác."

"Anh nhìn bốn người các người xem, đấu không lại một mình người ta, còn không thấy ngại hay sao mà còn nói."

...

Những phụ huynh vây xem xung quanh dồn dập chỉ trích.

Thực sự là xem trò vui không chê bận rộn.

Mấy người phụ huynh kia nghe vậy trong lòng cũng tức giận, sau đó bọn họ nghĩ ra một biện pháp, đi về phía Hà Tứ Hải mấy bước, sau đó xoay người rồi đặt dây ở trên vai, chuẩn bị dùng phương thức lôi kéo.

"Cố lên…"

Mấy phụ huynh hóng chuyện xung quanh thậm chí còn cổ vũ cho bọn họ.

Bốn vị phụ huynh đúng là dùng hết sức bú bình rồi, gò má đều đỏ bừng cả lên.

Nhưng mà vô dụng.

"Chuyện này nói cho chúng ta biết một đạo lý, có lúc không phải cứ dùng hết toàn lực thì sẽ có thể có được một kết quả tốt đâu." Hà Tứ Hải hời hợt nói với Đào Tử.

"Ồ ~ nha ~" Đào Tử ngoan ngoãn gật gật đầu, thực ra nàng căn bản là nghe không hiểu.

Mắt thấy Đào Tử chỉ còn lại hai múi cuối cùng, bốn vị phụ huynh thở hổn hển, cũng từ bỏ "Giãy dụa", nhận mệnh rồi.

"Ba ba, cố lên nha, nhanh lên một chút."

Bốn bạn nhỏ khác có người đều gấp đến sắp khóc rồi.

Hà Tứ Hải không đành lòng, không dùng sức nữa, đồng thời lui về phía sau một chút.

Phụ huynh của một bé trai trong đó là cảnh giác nhất, thừa dịp mọi người thả lỏng, ba bước thành hai chạy đến trước mặt con mình, nhét múi quýt đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu vào trong miệng của đối phương.

Mà lúc này mấy người kia cũng phản ứng lại, bắt đầu kịch liệt phản kích.

Hà Tứ Hải không dùng lực, ai kéo liền đi theo phương hướng của người đó.

Quả nhiên ba của bé trai là lợi hại nhất, trực tiếp lôi mọi người, cho con trai của hắn ăn.

Nhưng rất nhanh hắn đã bị ba người kia hợp lực lôi đi, ngươi tranh ta đoạt vô cùng kịch liệt, khiến cho mọi người vây xem không khỏi hoan hô.

Đúng lúc này, chợt nghe giáo viên hoạt động hô: "Phụ huynh số 56, một lần một múi, anh đây là gian lận."

Phụ huynh số 56 chính là người giành chạy trước.

Điều này cũng nhắc nhở Hà Tứ Hải, hắn bằng thực lực, đối phương dựa vào dối trá, đừng quá tốt bụng, kẻo cuối cùng lại lật xe.

Thế là hắn xoay người lại rồi nói: "Mấy vị, thật sự xin lỗi."

Hắn nói xong liền dùng sức, kéo mấy người đang ra sức đấu võ lùi về phía sau liên tiếp, cuối cùng đi tới trước mặt Đào Tử, đút hai múi quýt còn lại cho nàng.

"Chúc mừng phụ huynh số 32, giành được thắng lợi của trận đấu này, các phụ huynh còn lại không nên nhụt chí, tiếp tục cố lên." Giáo viên hiện trường thông báo.

Bé trai xảy ra tranh chấp với Đào Tử trước đó dẩu miệng nhìn về phía Đào Tử.

Đào Tử lập tức bày ra tư thế Ultraman.

"Biu~biu~ "

Bé trai tức đến phồng miệng, trợn mắt lên.

Hà Tứ Hải cởi dây thừng trên eo xuống, nắm tay Đào Tử đã giành được ngôi sao nhỏ chuẩn bị rời đi.

Đào Tử còn không quên quay đầu lại phất tay một cái với bé trai.

Thế nhưng rất hiển nhiên bé trai lúc này căn bản là không chú ý tới nàng, bởi vì cha hắn đang không ngừng nhét quýt vào trong miệng hắn.

Không còn Hà Tứ Hải, ba của bé trai quả nhiên chính là đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

"Lấy được mấy ngôi sao nhỏ?" Hà Tứ Hải cúi đầu hỏi Đào Tử.

"Năm cái, giáo viên nói đây là nhiều ngôi sao nhỏ nhất, ba ba giỏi quá." Đào Tử hưng phấn nói.

"Đó là đương nhiên, chúng ta đi xem mấy người Huyên Huyên." Hà Tứ Hải nói.

"Được nha." Đào Tử nhảy tung tăng đi về phía mấy người Huyên Huyên.

Trên nửa đường vừa gặp phải các nàng.

Trong tay Huyên Huyên và Uyển Uyển cầm một cái quạt tròn nhỏ vô cùng xinh đẹp.

"Hi hi.. Đào Tử, em nhìn này." Uyển Uyển không thể chờ đợi được nữa mà mở tay nhỏ của mình ra, trong lòng bàn tay của nàng có bốn ngôi sao nhỏ.

"Ồ, chị cũng có sao?" Đào Tử nghe vậy thì rất giật mình.

"Hi hi..." Uyển Uyển rất là đắc ý.

Thì ra giáo viên nhà trẻ đã coi nàng thành bạn nhỏ trong nhà trẻ luôn rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment