Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1198 - Chương 1198: Sói Xám Lớn Đào Tử. (2)

Chương 1198: Sói Xám Lớn Đào Tử. (2) Chương 1198: Sói Xám Lớn Đào Tử. (2)

Lúc này cậu bé đang đứng phía trước cùng với ba mình nghe thấy động tĩnh liền xoay người lại, bày ra tư thế Ultraman.

"Spacium Beam, biu~biu~, đánh chết tiểu quái thú các người."

"A ô, a ô, tớ là sói xám lớn, mới không sợ Ultraman này của cậu." Đào Tử cũng không cam lòng yếu thế.

"Không đúng, sói xám lớn mới đánh không lại Ultraman." Bé trai tức giận nói.

Nhìn tuổi tác thì hẳn là không chênh lệch nhiều so với Đào Tử, nhưng mà bé trai lại rất bụ bẫm, cũng không biết là lớp nào, xem ra Đào Tử cũng không quen biết.

Nhưng mà trẻ nhỏ mà, có biết hay không thực ra cũng không liên quan nhiều lắm.

"Tớ đây là sói xám lớn Đào Tử, chuyên ăn Ultraman, một miệng một Ultraman." Đào Tử nói chuyện như đúng rồi.

"Thật sao?"

Không nghĩ tới bé trai lại tin Đào Tử bịa chuyện.

Cậu bé nghi hoặc mà hỏi: "Sao tớ lại không thấy nha, là tập nào đấy."

"Chính là cái tập sói xám lớn Đào Tử ăn Ultraman." Đào Tử nói.

"Vậy... Vậy tớ về nhà xem lại một chút, hắn. . . Hắn đã ăn Ultraman chưa?" Bé trai gãi đầu một cái, có chút lo lắng mà hỏi.

Đào Tử gật gật đầu.

"Nhưng mà Ultraman siêu lợi hại." Bé trai chưa từ bỏ ý định.

"Sói xám lớn Đào Tử siêu siêu lợi hại." Đào Tử nói xong, còn giang hai cánh tay ra hiệu một hồi.

Bé trai nghe vậy thì buồn đến sắp khóc, tiếp tục nói: "Ultraman bị ăn, quái thú phải làm sao bây giờ? Ai đi đánh quái thú?"

"Sói xám lớn Đào Tử cũng ăn cả quái thú, một miếng một con, gào gừ, gào gừ. . ." Đào Tử ngửa mặt lên trời rít gào.

"Vậy sói xám lớn Đào Tử này rốt cuộc là tốt hay là xấu đây?" Bé trai lúc này có chút sinh nghi rồi.

Ở trong mắt bọn nhỏ, thế giới rất đơn giản, chỉ có người tốt và người xấu.

"Không tốt cũng không xấu." Đào Tử nói.

"Cậu đang lừa người có đúng hay không?" Bé trai bỗng nhiên kêu lớn.

"Ha ha, cậu cũng gạt tớ nha, cậu lại không phải Ultraman." Đào Tử hùng hồn đáp lại.

Hà Tứ Hải và cha mẹ của đối phương đều nở nụ cười.

Thật không có chuyện tức giận chỉ vì mấy câu nói của trẻ nhỏ.

Hiện thực không phải tiểu thuyết.

"Spacium Beam, biu~biu~" Bé trai tức giận rồi, tiếp tục hướng về phía Đào Tử.

"Đào Tử cũng a ô a ô. . ."

"Cậu là giả, căn bản không có sói xám lớn Đào Tử, nhìn xem Ultraman của tớ đánh chết tiểu quái thú nhà cậu." Bé trai cả giận nói.

"Cậu cũng là giả, cậu lại không phải Ultraman, cậu cũng không biến lớn được." Đào Tử không cam lòng yếu thế nói.

Bé trai nghẹn lời, suy nghĩ một chút rồi nói: "Tớ có ba ba, hắn rất lớn, rất lợi hại."

"Tớ cũng có ba ba, ba ba tớ siêu lợi hại, một quyền có thể đánh dẹp ba của cậu." Đào Tử nắm chặt quả đấm nhỏ nói.

"Tớ mới không tin, chờ một lát ba ba tớ sẽ giành hạng nhất cho tớ." Bé trai tự tin nói.

Đào Tử: (ˉ▽ ̄~) cắt ~~

"Ba ba tớ mới là người thứ nhất, có đúng hay không, ba ba." Đào Tử ngửa đầu nhìn về phía Hà Tứ Hải.

"Đương nhiên rồi." Hà Tứ Hải gật gật đầu.

Mà lúc này ba của bé trai cũng nhìn lại, nếu như đây là ở thế giới truyện tranh thì ánh mắt hai người giao nhau nhất định sẽ sấm vang chớp giật.

Nhưng mà ba của bé trai chỉ cong tay của mình lên, lộ ra một tiếng cười khẽ, xem ra hắn rất tự tin đối với sức lực và thể trọng của mình.

Đúng lúc này, nghe thấy giáo viên tổ chức hoạt động hô: "Phụ huynh tham gia trận đấu kế tiếp nhanh lại đây một chút, nhiều người, dành thời gian. . ."

Tuy rằng tham gia hoạt động trò chơi dựa theo việc xếp hàng.

Thế nhưng giáo viên cũng sẽ có những sự điều chỉnh thích hợp ở hiện trường.

Ví dụ như ai lại sắp xếp những phụ huynh cao lớn chơi cùng mấy phụ huynh thấp gầy, đây không phải là bắt nạt người sao?

Hoạt động trò chơi là vì xúc tiến quan hệ giữa cha mẹ và con cái, mà không phải vì gây mâu thuẫn.

Cho nên Hà Tứ Hải được xếp chung với hai người có vóc dáng tương đối cường tráng.

Tuy rằng trên hình thể không thể có sự tương đồng nhất trí, ít nhất chiều cao cũng có thể nhất trí, đều là một mét tám trở lên.

Hà Tứ Hải cột một mặt dây thừng vào bên hông của chính mình, Đào Tử cũng rất lanh lẹ mà đứng ở bên trong cái vòng trước mặt hắn, cõi lòng tràn đầy chờ mong.

Giáo viên hiện trường đi tới phát cho mỗi một phụ huynh một quả quýt, đều không xê xích bao nhiêu.

"Một lần một múi, không thể dối trá, dối trá trực tiếp tính thua." Giáo viên nhắc nhở mọi người chú ý.

Không nên hy vọng tố chất của tất cả phụ huynh đều cao.

Nhưng mà tất cả phụ huynh đều dồn dập gật đầu biểu thị đã biết.

Hà Tứ Hải nhân cơ hội quan sát một hồi.

Năm đứa bé, ba nam hai nữ, ngoại trừ Đào Tử ra thì cô bé còn lại có vẻ như lớn hơn các bạn nhỏ còn lại một chút, hẳn là bạn nhỏ đến từ lớp lớn.

Trong mấy vị phụ huynh ngoại trừ, người ba vừa cao to vừa cường tráng của bé trai vừa nãy ra, trong mấy người còn lại, Hà Tứ Hải chính là người có vóc dáng tốt nhất.

Mấy vị phụ huynh khác hoặc nhiều hoặc ít đều có chút mập, bởi vì dáng người cao, cho nên trông có vẻ vô cùng rắn rỏi.

Cho nên điều này cũng khiến cho rất nhiều người tò mò tới vây xem, không biết trong mấy người bọn họ ai có thể giành được thắng lợi cuối cùng.

Nhưng mà mọi người vẫn cho rằng, Hà Tứ Hải phỏng chừng là lót đáy. Bọn họ cho rằng như thế, là trong mấy người ba này, hắn là "Gầy" nhất.

"Tôi đếm một hai ba, mọi người cùng nhau bắt đầu dùng sức." Giáo viên hiện trường dùng một cái loa lớn hô lên.

"Giáo viên, nhanh lên một chút, tôi còn muốn tham gia trò khác nữa." Ba của bé trai vừa rồi nghe vậy liền nói.

Nói xong còn nhìn Hà Tứ Hải một cái, cười cười với hắn, xem ra hắn vô cùng tự tin đối với thực lực của mình.

"Một, hai…"

Giáo viên còn chưa hô xong, Hà Tứ Hải đã cảm thấy dây thừng trên eo căng lên, quả nhiên có người chạy trước.

Nhưng mà Hà Tứ Hải bất động như núi, thế nhưng những phụ huynh khác lại không xong rồi. Bọn họ rõ ràng là lảo đảo một hồi, nhưng rất nhanh đã ổn định lại.

Sau đó tất cả đều nhìn hầm hầm về phía vị phụ huynh chạy trước kia.

Nhưng mà đối phương cúi đầu, dùng sức hướng về phía con mình, căn bản không thấy ánh mắt của mọi người.

Cũng không biết là căn bản không thèm để ý, hay là biết đuối lý nên không dám nhìn mọi người.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment