Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1227 - Chương 1227: Gặp Gỡ (2)

Chương 1227: Gặp Gỡ (2) Chương 1227: Gặp Gỡ (2)

Phạm Hồng Ba cũng là một người thông minh, lập tức phản ứng lại, là chính mình nghĩ sai rồi, cộng với ánh mắt kỳ quái của cô gái, gò má hắn không khỏi ửng đỏ vì lúng túng.

Cộng với mặt hắn trắng cho nên có vẻ càng thêm rõ ràng.

Sau đó thấy cô gái xách đèn che khóe miệng nở nụ cười khanh khách.

Một nụ cười này của nàng khiến cho Phạm Hồng Ba bình tĩnh lại, dù sao hắn cũng không phải là cừu non, cũng là người có kinh nghiệm lâu năm trên tình trường.

"Thật sự xin lỗi, tôi cho rằng cô cũng là đến xin WeChat."

Phạm Hồng Ba rất chân thành xin lỗi đối phương, nhưng lại không cất điện thoại di động vào.

Hắn phát hiện cô gái này lớn lên thật sự rất xin đẹp, da dẻ trắng đến chói mắt, thịt thịt mũm mĩm, khiến người ta không nhịn được muốn đưa tay nắn một cái, cười lên con mắt cong cong, nhìn qua liền thấy vui vẻ.

"Anh tự tin như vậy sao?" Cô gái cười hỏi.

"Không phải là tôi tự tin, chủ yếu là bởi vì một đường này đi tới, đã có rất nhiều người tìm tôi xin. Tôi theo bản năng cho rằng… thực sự là xin lỗi." Phạm Hồng Ba nói xin lỗi lần nữa.

"Không sao." Cô gái cười nói, xoay người liền muốn đi.

"Cái kia... Nếu như không ngại thì có thể thêm WeChat không?" Phạm Hồng Ba đỏ mặt, ngập ngừng nói.

Cô gái xách đèn sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt có chút chán nản nói: "Tôi không mang theo điện thoại di động."

Phạm Hồng Ba nghe vậy sửng sốt một chút, nhíu mày, hắn cảm thấy đây là lý do từ chối của đối phương.

Thế là hắn lúng túng nói: "Là tôi đường đột rồi."

Nhìn dáng vẻ tay chân luống cuống của hắn, cô gái xách đèn lại nở nụ cười.

Sau đó nói: "Tôi có thể cho anh WeChat, chờ sau khi tôi trở về sẽ chấp nhận kết bạn."

"Vậy thì tốt." Phạm Hồng Ba lộ ra vẻ vui mừng.

Thế là cô gái xách đèn đọc ID WeChat của mình, cũng chính là số điện thoại di động của nàng cho Phạm Hồng Ba.

Phạm Hồng Ba lập tức tìm kiếm rồi kết bạn.

Cô gái xách đèn xoay người muốn rời khỏi, Phạm Hồng Ba vội vàng nói: "Còn không biết cô tên là gì?"

Nhưng mà cô gái lại không hề trả lời, trực tiếp cầm theo đèn lồng rồi rời đi.

Phạm Hồng Ba có lòng muốn đuổi theo, nhưng nhìn qua đồng hồ đeo trên cổ tay, mắt thấy sắp đến giờ hẹn gặp mặt với La Hoan nên chỉ đành từ bỏ.

Nhưng mà.

Hắn đợi đến gần mười một giờ cũng không thấy một bóng người. Lửa giận của hắn không ngừng bốc lên, ngày hôm nay nếu như La Hoan không cho một lời giải thích thì thề không chơi chết hắn không làm người.

"Anh bây giờ lại nói với tôi là người không đến, anh nói cho tôi một chút xem rốt cuộc là đại tiểu thư nhà ai, thật là kiêu ngạo, dám cho Phạm Hồng Ba tôi leo cây..."

"Con chó nhà anh, làm việc xưa nay đều không đáng tin. Tôi sao có thể bị váng đầu mà lại đi tin anh chứ?"

"Còn có cái gì mà mỹ nữ, mỹ nữ có thể đến lượt tôi sao? Nếu như ngày hôm nay anh không giải thích rõ cho tôi thì nhanh chóng trả lại số tiền anh mượn trước đó cho tôi. Nếu như anh dám không đưa thì tôi sẽ đi tìm chị hai, xem nàng có chơi chết anh hay không..."

Phạm Hồng Ba thật sự tức giận rồi, đợi ở công viên Đào Hoa hơn hai giờ, cuối cùng La Hoan lại gọi điện thoại nói với hắn người không đến được.

"Đừng nóng giận, buổi trưa tôi mời anh ăn cơm, thuận tiện giới thiệu một người cho anh biết." La Hoan cười hì hì ở trong điện thoại, không bởi vì Phạm Hồng Ba chửi bới mà tức giận một chút nào.

"Không đi." Phạm Hồng Ba lập tức từ chối.

"Thật sao? Anh cũng đừng hối hận đó."

"Anh con mẹ nó còn muốn gạt tôi. Tôi cho anh biết, tôi mà tin anh nữa thì tôi là chó."

"Đây chính là anh nói đó nha, ngày hôm qua anh không phải hỏi tôi những chuyện kia sao? Bây giờ tôi muốn giới thiệu một cao nhân cho anh biết, anh cũng đã từng gặp mặt một lần rồi đó."

"Tôi đã từng gặp?" Phạm Hồng Ba nghe vậy thì sửng sốt một chút.

Sau đó hắn bỗng nhiên phản ứng lại, có chút giật mình, lại có chút kinh hỉ, còn có mấy phần thấp thỏm hỏi: “Anh nói chính là tiếp..."

"Đừng hỏi, đừng nói, đến rồi anh chẳng phải sẽ biết hay sao?"

"Chỗ nào?" Phạm Hồng Ba trực tiếp hỏi.

"Anh không phải nói nếu như còn tin tôi thì chính là chó hay sao?"

"Gâu gâu..."

"Coi như anh tàn nhẫn, anh đến đường Nghĩa Tỉnh..."

"Nếu như anh lại gạt tôi thì cứ nhìn xem tôi có chơi chết anh hay không, vừa lúc nghiệm chứng thật giả một hồi."

Phạm Hồng Ba "Hung dữ" nói, sau đó cúp điện thoại.

Đường Nghĩa Tỉnh nằm ở đối diện công viên Đào Hoa, ra khỏi công viên, đi vài bước là đến rồi.

Cho nên Phạm Hồng Ba không đến bãi đậu xe lấy xe, trực tiếp đi tới đối diện đường cái.

Sau đó liền thấy La Hoan đang đứng nhìn xung quanh ở trước một quán thịt nướng.

"La Hoan."

Phạm Hồng Ba gọi một tiếng, một tiếng này còn có chút ít tức giận.

"Nơi này, nơi này…" La Hoan mừng rỡ vẫy vẫy cánh tay.

"Anh có phải là đang gạt tôi hay không?" Phạm Hồng Ba đi tới, hỏi với vẻ mặt nghi ngờ.

Hắn chi hoài nghi, là bởi vì ai lại mời cao nhân đến ăn thịt nướng?

"Có phải là lừa hay không thì gặp mặt rồi chẳng phải sẽ biết sao? Nhưng mà tôi nói này, anh ăn mặc như này thực sự là đủ khí chất." La Hoan đánh giá hắn rồi cười nói.

"Anh đến từ lúc nào?" Phạm Hồng Ba lơ đãng hỏi.

"Tôi sớm... Tôi vừa tới." La Hoan cũng rất cảnh giác, vội vàng đổi giọng.

Phạm Hồng Ba không tin, vẫn lộ ra vẻ ngờ vực.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment