Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 1228 - Chương 1228: Bạn Bè.

Chương 1228: Bạn Bè. Chương 1228: Bạn Bè.

"Anh có phải là đã đến từ sớm rồi hay không, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Có phải là tôi đã từng gặp cô gái kia rồi hay không?"

La Hoan sửng sốt một chút, sau đó vỗ vỗ vai Phạm Hồng Ba, lắc đầu thở dài nói: "Anh biết rồi còn hỏi, anh nhìn một thân này của anh xem đều là cái gì."

"Một thân này của tôi làm sao rồi?" Phạm Hồng Ba đánh giá chính mình, vẫn chưa cảm thấy có vấn đề chỗ nào.

Áo sơ mi trắng, âu phục lam, rất tôn lên khí chất của hắn.

"Một thân này của anh nhìn không phải như bán bất động sản thì chính là bán bảo hiểm, nào có ai đi hẹn hò lại mặc như vậy?"

"Tôi đây không phải vì để trông chính thức một chút thôi sao? Lại nói, tây trang của tôi là được đặt may, người bán nhà và bán bảo hiểm có thể có quần áo chất lượng tốt được như này sao?"

"Đừng nói nhiều như vậy, anh có được hay không, cô gái người ta làm sao có thể nhìn ra, liếc mắt nhìn từ xa liền cảm thấy con người của anh hoặc là không tiền, hoặc là vô vị, nếu không thì ai lại mặc như vậy đây." Miệng La Hoan chạy đầy xe lửa.

"Là như vậy sao?" Phạm Hồng Ba cảm thấy nói cũng có chút đạo lý.

"Đương nhiên rồi." La Hoan khẳng định chắc nịch.

"Đều tại anh, anh nói thân phận đối phương không bình thường, cho nên tôi mới mặc như vậy để trông có vẻ càng thêm chính thức hơn."

"Điều này cũng có thể trách tôi sao?"

Thực ra Phạm Hồng Ba là nói thật.

"Không phí lời với anh nữa, đi vào nhanh một chút đi."

Phạm Hồng Ba cũng không để ý, hắn cũng không thiếu phụ nữ, hiện tại hắn chỉ cảm thấy tò mò đối với cao nhân mà La Hoan nói tới.

"Anh đi theo tôi, nhưng mà tôi cảnh cáo anh trước. Chúng ta chỉ là cùng ăn một bữa cơm, anh liền làm quen với một người bạn mới, thứ không nên hỏi anh tuyệt đối không nên hỏi, đừng bởi vì lòng tò mò của anh mà khiến cho đối phương không vui. Đến lúc đó, hai chúng ta có thể không làm bạn được nữa đâu."

La Hoan nghiêm túc cảnh cáo.

"Yên tâm đi, tôi có chừng mực." Phạm Hồng Ba gật gật đầu, hắn cũng không phải người lỗ mãng, tâm tư phức tạp hơn La Hoan nhiều.

Thấy hắn nói như vậy, La Hoan cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn hiểu rõ Phạm Hồng Ba, biết cách đối nhân xử thế của hắn.

Thế là lúc này mới dẫn Phạm Hồng Ba đi vào tiệm thịt nướng.

Trong tiệm thịt nướng không có ghế lô, chỉ dùng tấm ngăn cách từng chỗ ngồi với nhau.

Hiện tại mới hơn mười một giờ, cách mười hai giờ trưa còn có một khoảng thời gian, cộng với hôm nay lại không phải ngày nghỉ cho nên người trong cửa hàng cũng không phải là rất nhiều.

La Hoan trực tiếp dẫn Phạm Hồng Ba đi về một vị trí sát cửa sổ.

Phạm Hồng Ba từ xa đã nhìn thấy chỗ kia có một người, bởi vì đang cúi đầu nhìn điện thoại di động nên chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt. Thế nhưng Phạm Hồng Ba vẫn nhận ra đối phương, tim không khỏi nhảy lên thình thịch.

Đây thực sự là người tiếp dẫn khiến cho lão quỷ cảm thấy hoảng sợ vào ngày hôm đó, còn là người bỗng dưng gọi xiềng xích ra, kéo lão quỷ ra khỏi thân thể hắn.

"Hà đại ca."

Người còn chưa tới chỗ, La Hoan đã vội vàng lên tiếng bắt chuyện một tiếng.

Hà Tứ Hải nghe tiếng ngẩng đầu lên.

Bởi vì La Hoan đã nói trước, cho nên lúc hắn nhìn thấy Phạm Hồng Ba cũng không ngoài ý muốn.

Đồng thời còn cười chào hỏi với hắn.

"Lại gặp mặt rồi."

"Chào… Chào ngài." Phạm Hồng Ba lại có vẻ có chút căng thẳng.

"Đây là bạn của tôi Phạm Hồng Ba, đây là Hà Tứ Hải- Hà đại ca." La Hoan giới thiệu cho hai người.

"Đều ngồi đi." Hà Tứ Hải lên tiếng.

Hai người vội vàng ngồi xuống ở đối diện Hà Tứ Hải.

Mà lúc này Phạm Hồng Ba cũng hơi bình tĩnh lại một chút, nói với Hà Tứ Hải: "Ơn cứu mạng cũng không biết cảm tạ ngài như thế nào."

Hà Tứ Hải nghe vậy thì cười cười, không giải thích thêm, mà là nói: "Anh là bạn của La Hoan, vậy chính là bạn của tôi, không cần phải như vậy. Hôm nay mọi người tới đây chính là để ăn một bữa cơm, không nói những chuyện khác."

"Đúng, ăn cơm, anh nhìn có xem cái gì muốn ăn hay không, chúng ta gọi một chút." La Hoan ở bên cạnh đưa Menu cho Phạm Hồng Ba, đồng thời liếc mắt ra hiệu với hắn.

Phạm Hồng Ba thấy thế, cũng là ngậm miệng không nói, tùy tiện gọi hai món.

Sau đó, mọi người lúc này mới tiếp tục tùy tiện nói chuyện.

"La Hoan nói giới thiệu cho tôi một cô gái, đáng tiếc đối phương không coi trọng tôi, thật là làm cho tôi thương tâm, ngày hôm nay phải cố gắng ăn của hắn một bữa mới được, như vậy mới có thể bù đắp lại sự thương tâm của tôi."

"La Hoan gọi ngài là Hà đại ca, hắn lại là anh em nhiều năm của tôi. Nếu không, tôi cũng gọi ngài là Hà đại ca có được không?"

"Hà đại ca ở Hợp Châu, nếu như có chỗ nào có thể dùng tới tôi thì cứ việc mở miệng."

Phạm Hồng Ba là một cao thủ thương trường, biết ăn nói.

Vừa khịa La Hoan lại vừa nói cho Hà Tứ Hải biết quan hệ của hắn và La Hoan rất tốt.

Vừa thuận cột trèo lên, còn không ngừng tiến gần đến Hà Tứ Hải.

Thế nhưng cách làm của hắn cũng không khiến người ta phản cảm, ngược lại còn cảm thấy con người hắn rất chân thành, có sao nói vậy.

"Đến, tôi mời anh một chén." Hà Tứ Hải cười, bưng chén lên rồi nói.

"Ngài quá khách sáo rồi, hẳn là tôi kính ngài mới đúng." Phạm Hồng Ba vội vàng đứng lên, cúi thân thể, còn hạ miệng chén xuống rất thấp.

"Không cần như vậy, đều là bạn bè, nhưng mà tôi đúng là có chút việc cần anh giúp đỡ." Hà Tứ Hải cười nói.

"Giúp cái gì, ngài cứ việc nói." Phạm Hồng Ba vỗ ngực nói.

"Không phải là bây giờ, qua mấy ngày rồi nói sau đi."

"Vậy được, ngài có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, tôi đều rảnh rỗi." Phạm Hồng Ba vội vàng nói.

La Hoan ở bên cạnh chỉ biết toét miệng cười khúc khích.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment