Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 460 - Chương 460: Cảnh Giới Tối Cao Của Mua Bán. (2)

Chương 460: Cảnh Giới Tối Cao Của Mua Bán. (2) Chương 460: Cảnh Giới Tối Cao Của Mua Bán. (2)

Hà Tứ Hải không phủ nhận, mà là gật đầu một cái, nói: "Tôi đúng là muốn bán radio cho các người, thế nhưng tuyệt đối không phải là đang lừa các người. Những gì mà tôi vừa mới nói không có đạo lý sao?"

Hai người phụ nữ nghe vậy thì không lên tiếng, thực ra trong lòng bọn họ đã cảm thấy Hà Tứ Hải nói rất có đạo lý từ lâu rồi.

"Quên đi, tôi không làm phiền chuyện làm ăn của các người nữa, cũng không tốn nhiều miệng lưỡi nữa." Hà Tứ Hải cầm radio ở trước mặt các nàng lại rồi nói.

"Đừng mà, đại ca, anh lại nói cho chúng tôi chút, tôi mua radio của anh còn không được sao?" Cô gái tóc tím giành nói trước.

"Đúng, radio của anh bao nhiêu tiền, chúng tôi mua còn không được sao?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa cũng nói.

"Vậy được rồi, hiện tại cũng không có người nào, tôi sẽ nói chuyện với các người một chút, xem như giết thời gian, về phần radio thì có mua hay không thì tùy các người." Hà Tứ Hải tiếp tục đặt radio ở trước các nàng rồi lại nói.

"Cám ơn đại ca." Hai người phụ nữ nói.

"Trước đừng cảm ơn, hãy nghe tôi nói hết rồi lại cảm ơn sau."

"Vừa nãy tôi nói đến radio đúng không, tại sao lại cần đặt radio vào bên cạnh? Không phải là bởi vì tôi muốn bán cho các người. Mà là radio rất phổ biến vào thời đó, bởi khi đó còn không có mấy nhà có tivi, bọn họ trên căn bản đều là nghe radio. Cho nên rất nhiều nhà đều sẽ có một cái, các người nói xen, những người sử dụng Douyin nhìn thấy món đồ mà bọn họ quen thuộc liệu có dừng lại liếc mắt nhìn hay không?"

Hai người phụ nữ nghe vậy thì lộ ra vẻ bừng tỉnh.

Hà Tứ Hải chỉ vào cô gái buộc tóc đuôi ngựa rồi nói: "Giống như cô, vừa nãy lại đây, vừa liếc mắt liền thấy radio là vì sao, cũng là bởi vì loại cảm giác quen thuộc kia, mới nhìn sẽ chú ý đến nó đầu tiên."

Tâm lý vừa nãy của cô gái buộc tóc đuôi ngựa cũng chính là như này, hiện tại Hà Tứ Hải vừa nói lại cảm thấy quá đúng rồi.

"Cho nên các người đặt một chiếc radio ở bên cạnh, thêm vào một ít lão âm nhạc, muốn chính là cái cảm giác này, giai điệu này."

"Ông chủ, lời này của anh quá đúng, radio này của anh bao nhiêu tiền, tôi mua." Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói.

Thế nhưng cô gái tóc tím lại có ý kiến khác, "Tôi cảm thấy, đặt cái đĩa hát kiểu cũ không phải là sẽ càng có cảm giác hơn sao?"

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nghe vậy thì lại lập tức do dự.

"Cô nói có đạo lý, nhưng mà ai sẽ thấy đĩa hát kiểu cũ quen mắt, cho quỷ nhìn sao? Cho dù là không chết thì bọn họ còn lướt Douyin sao? Bọn họ có thể là người sử dụng thể sao?"

" y..."

Hai người phụ nữ bị Hà Tứ Hải hỏi ba câu liên tiếp, hỏi cho bối rối, đúng thật là có đạo lý này.

"Nhưng mà, máy radio này của anh lại không phải đầu máy, còn có thể phát nhạc được sao?"

"Các người nhìn mình kìa, để tôi nói cho các người biết như nào mới tốt?" Hà Tứ Hải bày ra dáng vẻ chỉ tiếc mài sắt không nên kim.

"Đầu đầu tiên nói rõ, máy radio này của tôi bảo đảm là tốt, chỉ là không pin." Hà Tứ Hải đầu tiên là cường điệu.

Lại nói tiếp: "Tôi liền hỏi các người, người dùng Douyin có thể nhìn ra tiếng nhạc được phát ra từ bên trong radio ra sao? Các người đặt một chiếc điện thoại di động bên ngoài ống kính rồi phát một bài không được sao?"

Hai người phụ nữ nghe vậy đều nở nụ cười.

"Cho nên, radio tốt xấu không quan trọng, có thể phát hình phát nhạc hay không cũng không quan trọng. Nó chính là một vật trang trí, đương nhiên, tôi phải cường điệu một lần nữa, radio này của tôi là đồ tốt."

"Được rồi, như vậy đi ông chủ, radio này của ông nhiêu tiền, tôi mua." Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói.

"Hai trăm." Hà Tứ Hải há mồm liền muốn.

"... Đắt như vậy?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nghe vậy thì hơi do dự.

"Đúng là không rẻ." Hà Tứ Hải nói với vẻ thành thật.

"Với số tiền này thì các cô có thể mua một cái máy radio Bluetooth ở trên mạng rồi."

Hai người phụ nữ nghe vậy lập tức gật gật đầu.

"Thế nhưng nếu như thật sự mua radio Bluetooth thì có thể giúp các người hút fan sao?"

"Các người phải biết, hiện tại mấy chiếc máy radio cũ này đều đã ngừng sản xuất rồi, có thể tìm tới chiếc tốt như vậy cũng không dễ dàng. Tôi không xem nó là đồ cổ để bán cho các người đã xem như là có lương tâm rồi. Quên đi, quên đi, không bán cho các người nữa."

"Ông chủ, chúng tôi không nói là không mua, tôi mua còn không được sao? Vì... tăng fan, tôi mua." Cô gái buộc tóc đuôi ngựa cắn răng một cái liền nói.

"Được rồi, bảo đảm không lừa các người." Hà Tứ Hải lại đặt radio ở trước mặt các nàng, sau đó lấy mã QR ra.

Tóc thắt bím đuôi ngựa rất thoải mái thanh toán hai trăm đồng tiền, sau đó cầm lấy máy thu thanh chuẩn bị đi.

"Chờ đã..." Hà Tứ Hải bỗng gọi các nàng lại.

Thực sự là, làm sao có khả năng để cho các người đi như vậy được chứ, tốn nhiều miệng lưỡi như vậy lại chỉ để bán một chiếc radio thôi sao?

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment