"Làm sao thế, ông chủ?" Hai người phụ nữ nghi hoặc hỏi.
"Tôi trước đó cũng đã từng theo dõi các người, cũng coi như là fan của các người. Tôi cũng muốn các người hot, cho nên tôi sẽ dạy thêm cho các người mấy chiêu."
Hà Tứ Hải đè thấp tiếng nói, đồng thời thỉnh thoảng còn nhìn về phía Lưu Vãn Chiếu, làm ra một bộ lo lắng bị phát hiện.
Quả nhiên hai người phụ nữ nghe vậy, lại đầy mặt hứng thú mà ngồi xổm xuống.
"Vừa nãy tôi nói đến khúc cô uốn người và xoay người lại, dùng cây quạt che mặt, đoạn này cũng phải có chú ý."
Hà Tứ Hải nói xong, lại lấy cây quạt ra từ trên chỗ bán hàng, mở ra, che khuất nửa bên mặt của mình.
"Như thế nào?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa đã gấp đến không thể chờ.
"Tôi hỏi cô nhá, cô muốn fans theo dõi mình đều là người dân nghèo kém thấp bé, hay là đám nhân sĩ thành công có văn hóa đây?"
Trong lời nói của Hà Tứ Hải tràn đầy ẩn ý, trọng điểm chính là bốn chữ nhân sĩ thành công phía sau.
Người có văn hóa có nội hàm không nhất định là nhân sĩ thành công.
Nhân sĩ thành công cũng không nhất định có văn hóa có nội hàm, nhưng vì tại sao lại cần phải thêm bốn chữ này vào?
Bởi vì nhân sĩ thành công đại biểu cho có tiền, không tiền sao có thể xem là nhân sĩ thành công? Xã hội này chính là công danh lợi lộc như thế.
"Đương nhiên là phía sau rồi." Hai người phụ nữ trăm miệng một lời.
"Vậy các người phải biểu hiện nội hàm của mình ra ngoài."
"Làm để sao biểu hiện ra?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa không thể chờ đợi được nữa mà hỏi.
"Chân dài eo nhỏ mông lớn khẳng định không thể biểu hiện ra nội hàm, muốn biểu hiện ra nội hàm thì đương nhiên là phải dựa vào đạo cụ..." Hà Tứ Hải nói xong, xoạc một cái mở quạt giấy trong tay ra.
"Cây quạt sao?" Cô gái tóc tím cũng đã có thể chủ động tìm ra mấu chốt của vấn đề rồi.
"Đúng vậy." Hà Tứ Hải lập tức nói.
Hai người phụ nữ di chuyển ánh mắt lên trên cây quạt của hắn với vẻ nghi ngờ.
Hà Tứ Hải lại cất đi.
"Tôi hỏi cô, nếu mà quay chụp thì các người chuẩn bị dùng loại quạt nào?"
"Quạt tròn?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói, cô gái tóc tím cũng gật đầu biểu thị tán thành.
"Dùng quạt tròn cũng được, dùng quạt tròn che mặt, có thể biểu đạt ra khí chất dịu dàng của phụ nữ, nhưng mà nó hợp với phong cách của cô sao?" Hà Tứ Hải hỏi.
Sau đó không chờ các nàng trả lời, hắn trực tiếp đưa ra đáp án, "Chắc chắn là không hợp rồi. Cô đi theo phong cách thành thục, gợi cảm, thiết lập nhân vật đang còn đó, không thể mâu thuẫn lẫn nhau, các người nói xem đúng hay không?"
Hai người phụ nữ gật gật đầu, cảm thấy Hà Tứ Hải nói rất có lý, không thể phá vỡ thiết lập nhân vật được.
"Không quản là phong cách thành thục hay gợi cảm thì là đều ngự tỷ. Mà nếu đã là ngự tỷ thì đương nhiên phải biểu hiện ra tính cách bá khí của các người, ví dụ như cây quạt chỉ có đàn ông mới sử dụng." Hà Tứ Hải lại mở cây quạt trong tay ra lần nữa, rồi lại che khuất nửa gương mặt của mình.
Lúc này hai người phụ nữ đã hoàn toàn tiến vào hình thức tư duy của Hà Tứ Hải, căn bản không hề có suy nghĩ của mình, toàn bộ quá trình đều là chuyên chú nghe Hà Tứ Hải nói.
"Về phần quạt giấy cũng cần phải chú ý, hình ảnh không thể quá cương mãnh, kiểu chữ không thể quá lớn, bởi vì cô phải biểu hiện ra một tia khí chất 'Công' mà không phải là khí chất vốn có của mình."
"Không nên quạt in tranh chữ, bởi vì bình thường đều là in công nghiệp, không có một chút nghệ thuật nào, hơn nữa giá cả lại quá cao, cho nên các người tốt nhất là nên dùng đồ vẽ tay, phía trên thêm một bài thơ nhỏ thì sẽ càng thêm hoàn mỹ."
"Chúng tôi phải làm sao đây?"
"Cho nên các người có thể mua một chiếc quạt giấy vẽ tay tiếng tăm không lớn, nhưng lại có chiều sâu nhất định." Hà Tứ Hải lại mở cây quạt ra lần nữa.
Hai người phụ nữ nhìn cây quạt trong tay hắn, lại lộ ra vẻ ngờ vực.
Hà Tứ Hải không cho các nàng cơ hội suy nghĩ, tiếp tục nói: "Bên cạnh lại bày ra một ít giấy bút và mực, phát một bản nhạc cũ, xoay người lại theo âm nhạc, sau đó mở quạt ra, che khuất mặt. Mọi người không nhìn thấy mặt của cô, nhất định sẽ nhìn thấy tranh chữ trên cây quạt. Cô nói xem, những người xem video kia liệu có theo bản năng mà cho rằng đây là tranh chữ do các người tự vẽ hay không?"
Theo lời nói của Hà Tứ Hải, trong đầu của hai người phụ nữ lập tức xuất hiện hình ảnh kia, không tự chủ được mà gật gật đầu.
"Ông chủ, tôi không biết anh có phải là đang lừa gạt hai người chúng tôi hay không, thế nhưng tôi cảm thấy anh nói rất có lý. Nói đi, cây quạt này của anh bao nhiêu tiền, đúng rồi, còn có nghiên mực và bút lông bên cạnh nữa, anh cho tôi một cái giá đi." Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nhìn Hà Tứ Hải rồi nói.
------
Dịch: MBMH Translate