Sinh Hoạt Bình Thường Của Tiếp Dẫn Giả (Dịch)

Chương 462 - Chương 462: Cảnh Giới Tối Cao Của Mua Bán. (4)

Chương 462: Cảnh Giới Tối Cao Của Mua Bán. (4) Chương 462: Cảnh Giới Tối Cao Của Mua Bán. (4)

"Bút lông rẻ, không cần tiền, tôi tặng cho cô, thế nhưng nghiên mực và quạt thì không được. Cây quạt này tuy rằng không quý giá, thế nhưng bức họa ‘Phong Kiều Dạ Bạc’ và đề thơ bên cạnh chính là do nữ sĩ Hà Huyên Đào tự tay vẽ đó."

"Nàng rất nổi tiếng sao?" Cô gái tóc tím tò mò hỏi.

"Vừa vặn ngược lại, nàng không có danh tiếng gì, nhưng lại phù hợp với yêu cầu của các người nhất. Nếu như các người mua quạt giấy do danh nhân vẽ thì người khác liếc mắt đã có thể nhìn ra rồi, vậy sao có thể chứng minh là chính các người vẽ đây? Thơ là chính các người đề đây?"

"Thế nhưng quá kém cũng không được, bởi vì như vậy sẽ không thể hiện được trình độ. Nà cái quạt giấy chính là cái thích hợp nhất. Các người nhìn tranh và chữ phía trên này xem, đầu bút lông tuy hẹp, thế nhưng đường nét đầy đủ, ở giữa cong gấp lại hiển hiện ra khí chất ôn nhu của phụ nữ, vừa nhìn liền biết là người đam mê hội họa và thư pháp nhiều năm, có bản lĩnh. Mấu chốt nhất là nữ sĩ Hà Huyên Đào còn không có danh tiếng gì, các người từng nghe nói về nàng sao? Có nghe nói qua về nàng sao?"

Hai cô gái nghe vậy thì lập tức lắc lắc đầu.

"Như này là được rồi, bởi vì nàng không có danh tiếng gì, cho nên nói phần trên quạt này là chính các người vẽ thì cũng không ai có thể nói cái gì, hơn nữa phía trên này còn không kí tên."

...

Cuối cùng Hà Tứ Hải định giá quạt giấy bảy trăm, định giá "Nghiên mực" ba trăm, tặng kèm cặp giấy chặn góc bị thiếu góc và một cái bút cùn, bán cho cô gái buộc tóc đuôi ngựa.

"Đừng cảm thấy tôi đang lừa các người. Các người phải nhớ kỹ những lời mà tôi nói, đảm bảo các người có thể hot." Hà Tứ Hải vừa móc mã QR ra vừa nói.

"Ông chủ, anh đúng là hiểu biết nhiều." Cô gái tóc tím có chút sùng bái nói.

"Các người xem vợ của tôi có đẹp hay không?" Hà Tứ Hải chỉ về Lưu Vãn Chiếu ở phía sau rồi hỏi.

Hai cô gái nghe vậy thì gật gật đầu, rất không tình nguyện mà thừa nhận Lưu Vãn Chiếu chỉ đẹp hơn so với các nàng một chút.

"Vậy là được rồi, nếu như tôi không hiểu biết nhiều, không có chút năng lực thì cô gái xinh đẹp như vậy có thể gả cho một người xếp quán vỉa hè như tôi sao. Nếu đổi lại là các người thì các người có đồng ý không?"

Hai người phụ nữ nghe vậy thì lắc lắc đầu theo bản năng.

"Cho nên các người không nên coi thường người xếp quán vỉa hè như tôi đây, lấy chiếc đèn này tới nói đi, các người cảm thấy nó có tác dụng gì?" Hà Tứ Hải nhấc một chiếc đèn dầu cũ nát lên từ chỗ bán hàng rồi hỏi.

"Chiếu sáng?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói.

"Hiện tại nào còn người dùng thứ này để chiếu sáng nữa." Cô gái tóc tím nói.

"Sai, đây là tác phẩm nghệ thuật, mượn cô tới nói đi." Hà Tứ Hải chỉ vào cô gái buộc tóc đuôi ngựa.

"Tôi mới vừa nói, cô mặc sườn xám quay video, không thể cứ quay không như vậy chứ? Đây chính là đạo cụ tốt nhất."

"Các người ngẫm lại xem, buổi tối ở trong một ngõ hẻm cổ xưa, trước một cánh cửa, một cô gái mặc sườn xám, mang theo một chiếc đèn, lo lắng nhìn xung quanh về phía ngã tư, giống như đang chờ đợi người nào đó trở về, các người nói xem có cảm giác hay không?"

"Có cảm giác." Hai người phụ nữ nói.

"Thế nhưng tôi cảm thấy mang theo đèn lồng sẽ tốt hơn một chút." Cô gái tóc tím suy nghĩ một chút rồi nói.

"Tốt cái gì mà tốt? Hơn nửa đêm, xách đèn lồng đều là nữ quỷ, cô muốn doạ người sao?" Hà Tứ Hải phản bác.

"Ông chủ, đèn này bao nhiêu tiền?" Cô gái buộc tóc đuôi ngựa trực tiếp hỏi.

"Các người sao lại không rõ chứ. Tôi nói nhiều với các người như vậy là vì bán chiếc đèn này sao? Tôi đang dạy các người làm sao để quay chụp có ý cảnh. Ví dụ như chiếc đèn này, ngoại trừ cách mà tôi vừa mới nói, các người còn nghĩ ra được cách quay chụp nào khác không?"

Hai người phụ nữ lắc lắc đầu.

"Thực sự là không có cách nào với các người mà." Hà Tứ Hải bày ra dáng vẻ chỉ tiếc mài sắt không nên kim.

"Đơn giản nhất chính là thắp sáng đèn rồi để lên bàn, sau đó cô mặc sườn xám, cúi người xuống, điểm ấy nhất định phải nhớ kỹ, nhất định phải lộ ra đường cong khiêu gợi của mình đối với ống kính, sau đó chậm rãi chỉnh nhỏ đèn lại rồi nói, 'Đêm đã khuya rồi, chúng ta ngủ thôi'. Các người nói xem, nếu như đám đàn ông kia lướt đến video này sẽ có phản ứng gì?"

"Nhớ kỹ, nhất định phải nói là ngủ đi, không nên nói nghỉ ngơi, một người gọi là nghỉ ngơi, hai người mới là gọi ngủ."

Hà Tứ Hải bày ra dáng vẻ có hiểu không.

Hai người phụ nữ lập tức lộ ra nụ cười hiểu ý.

"Ông chủ, ông bán đèn này cho tôi đi, bao nhiêu tiền, tôi mua." Cô gái buộc tóc đuôi ngựa nói.

"Tôi thật sự không phải vì muốn bán đèn cho các người nên mới nói như vậy, nhưng mà nếu như cô thật sự muốn thì tôi lấy một trăm năm mươi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment