Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí (Dịch Full)

Chương 393 - Chương 393:

Chương 393: Chương 393:Chương 393:

Sâm Duyệt Cầm căm hận đến mức mắt bà đỏ hoe, những giọt nước mắt rơi ra dường như chứa đầy máu

"Ngày mai đăng báo đoạn tuyệt quan hệ, sau đó tôi sẽ nói cho mấy người biết." Văn Sóc cười ra điều kiện.

Giọng nói rất lạnh lùng.

Sâm Duyệt Cầm "Được."

Sâm Duyệt Cầm gần như không hề do dự, chuyện nhỏ nhặt như vậy không là gì so với sự thật vê cái chết của con trai bà.

Đúng lúc Sâm Duyệt Cần nói xong, Lâm Nhàn đột nhiên vươn tay nắm lấy tay Văn Sóc.

Cô không biết Văn Sóc cảm thấy thế nào, nhưng cô cũng không biết ở hiện trường có ai nghiêm túc nghĩ đến việc yêu cầu cha mẹ ruột cắt đứt mối quan hệ trên báo này hay không.

Đây là cơ hội cuối cùng... cho cha mẹ ruột của anh.

Lâm Nhàn quay lại nhìn người đàn ông bên cạn, vẻ mặt của người đàn ông đó không hề thay đổi vì lời nói của mẹ mình.

Nhưng Lâm Nhàn biết Văn Sóc không hề thờ ơ, anh chỉ là che giấu quá giỏi mà thôi.

Văn lão phu nhân nhắm mắt lại, Văn Dực chính là chấp niệm của Sâm Duyệt Cầm, đây đã không còn là việc bà có thể ngăn cản được.

Văn Sóc nhìn Lâm Nhàn 'Đi thôi?”

Lâm Nhàn thậm chí còn quên mất chuyện Triệu Tiểu Thư, lúc này cô chỉ cảm thấy đau lòng cho người đàn ông này. Nếu cô có thể biết anh sớm hơn thì tốt rồi, nhưng dù có biết anh sớm hơn thì cô cũng không thể giúp được gì cho anh vào thời điểm đó.

Lâm Nhàn cụp mắt xuống Thật ước gì mình sớm có năng lực như vậy, sớm giúp đỡ anh, ít nhất anh sẽ không như vậy... cô độc

Văn Sóc mang Lâm Nhàn đi, vừa tới cửa, Văn Sóc đột nhiên dừng lại, nghĩ nghĩ, anh mỉm cười nói với Văn Vĩnh Minh "Ngày mai đăng báo, tiền sẽ chuyển cho Văn Vĩnh Trạch."

Văn Vĩnh Minh im lặng...

Văn Sóc lại nhìn Văn Vĩnh Trạch và Sâm Duyệt Cầm, mặc dù trên mặt họ đầy oán giận nhưng Văn Sóc vẫn nói với giọng dịu dàng “Bố, mẹ, đây là lần cuối cùng con gọi hai người như vậy. Tuy rằng về sau chúng ta không có quan hệ gì, nhưng mà hai người đã cho con sinh mệnh, và con không bao giờ hối hận, cũng biết ơn vì điều đó. Con hy vọng hai người trong tương lai sẽ khỏe mạnh."

Văn Vĩnh Trạch sửng sốt, chợt nhớ tới thời điểm Văn Sóc ra đời. Bác sĩ bế anh ra ngoài, dễ thương quá, tâm trạng ông lúc đó rất... vui vẻ.

Cho nên, rốt cuộc, vì cái gì mà lại đi đến bước này?

Sâm Duyệt Cầm trả lời "Nhưng tao rất hối hận. Tao hối hận vì đã sinh ra mày.

Không ai có thể thay đổi chấp niệm của Sâm Duyệt Cầm, không một ai cả.

Ngày hôm sau, Văn gia tung ra tin tức về việc cắt đứt quan hệ với Văn Sóc trên diện rộng, từ báo giấy đến quảng cáo trên điện thoại di động, cũng như tin tức trực tuyến và tin tức trên các nền tảng mạng xã hội.

Có thể nói, ở mọi khía cạn, đều cố gắng để mọi người đều có thể nhìn thấy được. Dù điều này không có hiệu lực pháp luật nhưng như thế cũng đủ để tất cả người dân trên đất nước thấy được quyết tâm của nhà họ Văn.

Tôi, Sâm Duyệt Cầm, cùng chồng tôi, Văn Vĩnh Trạch từ nay trở đi, cắt đứt mọi quan hệ với con trai thứ của tôi, Văn Sóc.

Tiếp theo là năm, tháng, ngày và chữ ký của hai vợ chồng.

Một câu nói đơn giản nhưng lượng thông tin đáng kinh ngạc và phạm vi lan truyền thực sự rất rộng.

Trong tòa nhà văn phòng Giai Dịch Gia.

Văn Sóc cười lớn trước cảnh tượng hoành tráng trên mạng, nhưng chú Kỷ ở bên cạn lại có chút lo lắng, nhỏ giọng nói với Văn Sóc "Thiếu gia."

Văn Sóc lấy từ trong ngăn kéo ra một tập văn kiện nói "Quả thực là một dịp trọng đại, không thể để họ thất vọng được."

Chú Kỷ gật đầu "Được."

Sau khi Sâm Duyệt Cầm thay quần áo xong, bà giục chồng "Mau lên, chúng ta đến công ty của nó ngay."

Văn Vĩnh Trạch thở dài "Sắp đến, sắp đến rồi."

Chuyện đã xong rồi, tuy ông cảm thấy có chút buồn nhưng họ sẽ sớm có thể hoàn thành được tâm nguyện ấp ủ từ lâu của mình.
Bình Luận (0)
Comment