Số 13 Phố Mink

Chương 1016

Karen đứng người từ trên ghế lên, sau đó sau ót cảm thấy choáng váng một hồi,

mức độ choáng váng vượt ra khỏi sự tưởng tượng của anh, cả người ngay lấp

tức mất thăng bằng, ngã quỵ về phía bàn sách trước mặt.

Lùc này, Pall đang trong phòng ngủ sát vách nghe được tiếng động cưỡi Kevin

đi vào trong phòng sách, trông thấy cái bộ dáng này của Karen, Pall lập tức

nhảy lên bàn đọc sách, ấn vang cái chuông trên bàn.

"Karen, cậu thế nào rồi?"

"Kiệt sức mà thôi."

"Ồ... Cậu làm cái gì?"

Karen có chút bất đắc dĩ, nguyên nhân này nói ra thì có chút kỳ lạ, bởi vì học

tập quá độ mà kiệt sức?

Nhưng sự thật chính là như vậy, anh đắm chìm trong việc học tập quên cả bản

thân trong suốt cả một đêm, trong suốt một đêm này, khối Rubik Thuật Khóa

vẫn luôn đang vận chuyển, cho dù Karen có lượng năng lượng linh tính tích trữ

rất dồi dào đi chăng nữa, sau khi tiêu hao trong thời gian dài như vậy thì cũng

gần cạn kiệt.

Đợi đến khi muốn đứng người lên, sự mệt mỏi nghiêm trọng và cảm giác kiệt

sức ngay lập tức ập đến.

Healy đẩy cửa thư phòng đi vào, sợ hãi mà hô lên: "Thiếu gia, ngài thế nào

rồi?"

Nói rồi Healy bước về trước đỡ Karen lên.

"Do cậu ta quá mệt mỏi." Pall nói.

"Thiếu gia, tôi đỡ ngài đi nghỉ ngơi." Healy đỡ Karen vào trong phòng ngủ.

Lúc cô ta đang chuẩn bị giúp Karen nằm lên trên giường, Pall mở miệng nói:

"Không tắm rửa trước thì cậu ta không lên giường đâu."

"Tắm rửa?" Healy vô ý thức nuốt ngụm nước miếng.

"Nhanh lên đi, giúp cậu ta tắm rửa đi mông lớn!"

"A, vâng, vâng!"

Lúc này, ý thức của Karen đã có chút mơ hồ, mặc cho Healy dìu vào phòng tắm.

Healy cởi quần áo của Karen ra, để anh dựa vào bồn tắm, sau đó bắt đầu mở vòi

nước nóng.

Pall ngồi ở trên thành bồn rửa mặt, thấy động tác của Healy còn có một chút

chần chờ, Pall nói thẳng: "Giúp cậu ta tắm nhanh lên, muốn sờ thì cô cứ sờ, tốc

độ nhanh một chút!"

Karen đều thành ra như vậy, thật đúng là Pall không còn hứng thú đi soi mói gì

về việc hầu gái tắm giúp, cô chỉ hi vọng Karen có thể sớm nghỉ ngơi một chút.

Tắm rửa xong, lau chùi sạch cơ thể, sau đó giúp thiếu gia mặc áo ngủ vào,

Healy đỡ Karen đi tới bên giường, đặt Karen nằm lên ngay ngắn.

Thể lực của cô cũng khá tốt, hầu hạ một người đàn ông gần như hôn mê tắm

rửa, cũng không quá mệt mỏi, thậm chí còn có chút vẫn chưa thỏa mãn.

Làn da của thiếu gia, so với mình thì bóng loáng hơn nhiều.

"Cần chuẩn bị một chút đồ ăn sao?" Healy hỏi.

"Không cần, để cậu ta ngủ đi." Pall nói.

"Được rồi, vậy tôi đi ra ngoài trước, có việc gì hãy rung chuông."

"Ừm, đi đi thôi, mông lớn."

Chờ đến khi Healy rời đi phòng ngủ, Pall đi đến bên cạnh gối của Karen, duỗi

ra vuốt mèo, nhẹ nhàng sờ lên tóc Karen.

Lúc này Kevin cũng chạy đến bên cạnh giường, nhìn tình huống của Karen.

"Cậu ta đã học xong khối rubik kia của nhà Guman." Pall nói.

Kevin nhẹ gật đầu.

"Thế mà học suốt cả đêm, bản thân kiệt sức cũng không biết, xem ra hiệu quả

học tập rất tốt?"

Kevin tiếp tục gật đầu.

Nửa trên của cửa ngăn cách giữa phòng sách và phòng ngủ là làm bằng kính

mờ, cho nên ánh sáng có thể xuyên thấu qua, tối hôm qua trước lúc Pall ngủ đã

cảm thấy ánh sáng lóe lên từ trong phòng sách, cảm giác này giống như là đèn

chớp tắt trong phòng khiêu vũ.

Trước lúc ngủ đã như thế này, sau khi tỉnh dậy mà đèn còn không "Tắt".

"Chậc chậc." Pall chép miệng hai cái, "Ngươi biết không, ta càng ngày càng

khâm phục Dis."

Kevin nghe được lời này, lộ ra nụ cười khổ.

Chính là bởi vì người như Dis tồn tại, mới khiến cho vị Tà Thần như nó, phải sa

sút đến tình trạng lúc này.

Người đàn ông kia, sau khi biết nó tồn tại, phải ứng đầu tiên của ông ta không

phải là kính sợ, mà là muốn chơi chết nó.

"Gâu! Gâu! Gâu!"

"Đúng vậy, ta cũng phát hiện, những Thủy Tổ khác xây dựng hệ thống tín

ngưỡng gia tộc, là vì để hậu duệ sau này có thể giữ gìn gia tộc tốt hơn, nhưng

Dis không giống, ngay từ đầu ông ấy đã thực hiện nghi thức huyết tế, không chỉ

đơn giản là để bảo đảm gia tộc Inmerais ngoại trừ Karen ra vĩnh viễn rời khỏi

thế giới giáo hội, ông ấy đang trải đường.

Mặc kệ điểm đặc thù của hệ thống tín ngưỡng của gia tộc Inmerais tín là học tập

hay là cướp đoạt, sự đặc thù gần như phá vỡ giới hạn bình thường này gần như

không thể nào kéo dài được.

Điều kiện tiên quyết để thức tỉnh sự đặc thù của huyết mạch này đó là, người

này phải là một vị thiên tài có thể so sánh với Thủy tổ cũng chính là phải cùng

cấp bậc với Dis, nói theo một cách khác, về sau hậu duệ Karen, chỉ khi có thiên

phú đạt tới cùng độ cao ngang bằng với Karen thì mới có thể thức tỉnh hệ thống

tín ngưỡng gia tộc của Thủy tổ Dis.

Hệ thống tín ngưỡng của gia tộc này, vốn cũng không có khả năng để tiếp tục

truyền thừa lại."

Phối trí quá cao, yêu cầu quá cao, điều kiện tiên quyết quá cao, cao đến nỗi cho

dù cơ số đủ lớn, cũng gần như không có bất cứ ảnh hưởng gì đối với xác suất,

bởi vì thiên tài sinh ra, vốn là dựa vào số phận và vận may, một người trong hai

và một người trong mười nghìn, mặc dù cảm thấy tỉ lệ sau nhỏ hơn rất nhiều,

nhưng trên bản chất vẫn là sự khác nhau giữa 1 và 0, giữa có và không.

Điều này cũng có nghĩa rằng hệ thống tín ngưỡng gia tộc này, vốn không thể

nào truyền lại, nếu ngẫu nhiên bên trong một hai đời không xuất hiện thiên tài,

thì gần như có thể tuyên bố là tuyệt tự.

"Gâu!"

"Đúng, Dis chắc hẳn cũng không muốn tạo ra loại truyền thừa này, ông ta chỉ là

dùng loại cách thức này, để trợ giúp Karen, đây là do Dis thiết kế ra một hệ

thống tín ngưỡng gia tộc vì riêng Karen."

"Gâu!"

"Đúng, ông ta thật sự cam lòng bỏ ra hết vốn liếng cho đứa cháu này. Cái này

cũng không phải là nguyên nhân mà ngươi liều mạng đi lấy quả trứng kia về

cho cậu ta sao, ngươi đã làm ra lựa chọn, con chó ngu."

Kevin lộ ra nụ cười thật thà.

"Cái này cũng rất tốt, ít ra ngươi có thể có một cái lý do để thuyết phục bản thân

mình chấp nhận việc làm chó. Thật ra thì, bây giờ ta cũng không có chấp niệm

lớn đến vậy đối với việc hòa thuận giữa nhà Ellen và Karen, trang viên Ellen trở

thành một món trang sức nhỏ trên người Karen là tốt rồi.

Coi như không đeo ở trên người, đặt ở trong ngăn kéo, ngẫu nhiên kéo ngăn kéo

ra có thể trông thấy cũng không thành vấn đề."

"Gâu! Gâu!"

"Ngươi không cần phải an ủi ta, ta cũng không cảm thấy mất mác, cuộc sống

tựa như một chuyến thám hiểm, khi ngươi cảm thấy mình đang phiêu bạt trên

biển cả một cách tuyệt vọng, luôn có thể trông thấy phía trước xuất hiện một

hòn đảo, cho dù nó chỉ là ảo ảnh trong sa mạc.

Tốt, tốt, để cho cậu ta nghỉ ngơi đi, chúng ta cũng không cảm khái nữa, ta đã để

cho yêu tinh radio mua cho ngươi tượng của nữ thần Mills, chắc là hắn ta cũng

sắp trở về rồi, đến lúc đó treo tượng thần ở đằng sau ổ chó của ngươi nhé, thấy

thế nào?"

"Gâu!"

"Ngươi nói chân dung nữ thần sao có thể treo ở bên trong ổ chó sao?"

"Gâu!" Kevin nghiêm túc gật đầu.

Pall vỗ trán một cái, cảm khái nói:

"Cái con chó nhà ngươi thật sự hết thuốc chữa, chẳng trách ngươi là kẻ địch

suốt đời của Hải Vương."*

(Ở đây tác giả sử dụng Liếm chó: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà

trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn

không hề có tôn nghiêm mà bám theo. Trái nghĩa là Hải Vương: Cũng là một

thuật ngữ mạng để chỉ kẻ bắt cá nhiều tay)
Bình Luận (0)
Comment