"Tôi càng quan tâm đến cô y tá kia hơn."
"Thầy tôi bảo vệ cô ta không bị liên lụy, đây chính là nguyên nhân cái xương
sườn thứ hai bị gãy."
"Thầy của cô có vẻ rất lương thiện nhỉ."
"Nếu bỏ qua một vài phương diện thì thầy của tôi cũng là một con người tốt."
"Đúng vậy, không sai."
"Sau khi tôi đưa cơm xong có thể đến Nhà Tang Lễ không?"
"Có thể, trợ thủ của tôi biết cô."
"Hiểu rồi."
Quan hệ cộng tác giữa thần quan Trật Tự và thần quan Nguyên Lý vốn là một
loại lợi dụng lẫn nhau, không loại trừ có những trường hợp giống như Dis và
Hoven phát triển thành tri kỷ lâu năm, nhưng phần lớn vẫn chỉ liên quan với
nhau trên mặt lợi ích.
Cho nên, có đôi khi không nên có thêm quan hệ gì khác, sự kết nối chỉ vì lợi
ích, ngược lại có thể khiến người ta cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn.
Muri xách theo giỏ hoa quả về, nói: "Tiệm hoa quả vậy mà có thể dùng phiếu
điểm để tính tiền."
"Thật tham lam."
Muri đi theo Karen cùng đến khu phòng bệnh.
Trước đó đã đến quầy trực y tá để hỏi số phòng bệnh, đi tới cửa đã vừa lúc trông
thấy một đám thần quan Trật Tự đi ra từ trong phòng, trên người bọn của bọn
họ có thêm một ngọn roi và một con mắt.
Nghiêng người để bọn hắn rời đi trước, sau đó Karen cầm theo giỏ hoa quả vào
trong phòng bệnh.
Neo đang ngồi dựa lưng vào đầu giường, trông thấy Karen tiến đến, nói thẳng:
"Rót cho ta một ly nước."
Karen đặt giỏ hoa quả lên trên tủ đầu giường, đi rót nước, đưa đến trước mặt
Neo, Neo vừa đưa tay cầm ly nước vừa nói: "Thật không may lại phải để cậu
đến bệnh viện để thăm ta."
"Không có việc gì, tôi thật sự rất thích đến bệnh viện để thăm ngài đấy."
"Nếu như cậu muốn cười thì hoàn toàn có thể, ta sẽ không tức giận."
"Làm vậy cũng không được lễ phép lắm."
Karen ngồi xuống ở bên giường bệnh Neo, cầm lấy một quả quýt từ trong giỏ
rồi bắt đầu lột vỏ.
"Tôi phát hiện một việc kỳ lạ."
"Ta phát hiện một việc kỳ lạ."
Hai người cùng nhau nói. Neo nhìn Karen.
Karen mỉm cười nói: "Để tôi trước nói đi."
"Cậu đúng thật là sẽ không khách sáo chút nào."
"Càng tỏ ra khách sáo thì chứng tỏ quan hệ càng lạnh nhạt."
"A, phải không, nhưng ta cảm thấy ở giữa chúng ta có lẽ còn cần phải phân chia
rõ ràng một chút, ví như lúc cậu đi vào đây còn chưa chào ta đấy."
"Thưa ngài trung đội trưởng, nếu như bây giờ ngài muốn giao chiến thì tôi cũng
không ngại đâu."
"Được rồi cậu nói trước đi."
Karen kể lại những việc mà mình gặp phải lúc khám sức khỏe ở bệnh viện Kỵ
Sĩ Đoàn, điểm mấu chốt chắc chắn là về Phó viện trưởng Davins ở bệnh viện
Kỵ Sĩ Đoàn. Đối với Neo, Karen vẫn luôn tín nhiệm vô điều kiện.
Neo đối với Karen cũng giống như vậy, hắn ta không chỉ một lần cảm thấy lo
nghĩ vì không còn bí mật gì để trao đổi.
Karen không tin tưởng số mệnh, nhất là ở trong cái thế giới có Thần tồn tại này,
nhưng không cách nào phủ nhận là bởi vì tang lễ của tiểu thư Irina đã để cho
anh cùng với Neo quen biết rồi dần dần trở thành bạn bè thật sự.
Không có Neo thì hiện giờ Karen cũng không thể phát triển ở trong Trật Tự
Thần Giáo thuận lợi đến như vậy, có lẽ bây giờ còn đang lấy thân phận của
Pavaro mà vất vả tìm kiếm công lao để thăng chức.
Không có Karen, Neo trong thời kì mê mang nhất sau khi chôn cất tiểu thư
Irina, cũng sẽ cực kỳ cô đơn.
Karen đưa một múi quýt đến miệng của Neo, Neo há miệng nuốt vào, nói: "Ừm,
rất ngọt."
Sau đó, Karen lần lượt đưa tay bỏ hết số múi quýt còn lại vào trong miệng của
Neo, lúc ăn được một nửa, Neo khó hiểu nói: "Cậu không ăn à?"
"Tôi biết là nó chua, ngài đừng nhịn nữa."
"Hít khà" Neo uống một hớp nước lớn, hỏi, "Cậu cố ý đấy sao?"
Karen lắc đầu, nhìn về phía cửa, lúc này Muri đang ngồi ở hàng ghế trước cửa:
"Vốn cũng là một vị thiếu gia, làm sao biết gì về quýt, toàn mua mấy trái có
màu xanh đậm."
"Vậy thì có thể hiểu được."
"Ừm, ăn dưa đi, dưa này cũng không tệ." Karen lấy dưa ra, phát hiện nó đã chín
nẫu, ở trong cũng có vài chỗ bị nát, dưới sự bất đắc dĩ, chỉ có thể ném dưa vào
trong thùng rác dưới giường.
"Bị tiệm bán hoa quả gần đây lừa à?"
"Xem ra đúng là như vậy."
"Để cậu ta đi hỏi lý lẽ đi, tiệm bán trái cây ở bên ngòai cũng quá đáng rồi, bắt
chẹt người khác."
"Có thể mở cửa tiệm ở bên ngoài bệnh viện giáo hội thì chắc ít nhất cũng là
người nhà của Phó viện trưởng chứ? Dù sao thì cái tiệm trái cây đó còn có thể
dùng phiếu điểm để mà tính tiền."
Alfred nói: "Thiếu gia nhà Benda mà sợ một tên Phó viện trưởng à?"
"Cũng đúng."
Karen đứng người lên, đi tới cửa, Muri quay đầu nhìn qua.
"Đội trưởng?"
"Mấy thứ trái cây cậu mua không ăn được, cậu đi tìm ông chủ đòi trả lại tiền đi,
mặt khác, không phải là bởi vì chúng ta muốn nói gì đó mà cần cậu phải tránh
mặt, đừng suy nghĩ nhiều."
"Không, tôi sẽ không nghĩ vậy."
Muri đứng người lên đi về phía cầu thang.
Đóng cửa lại, Karen ngồi lại vị trí cũ, Neo bắt đầu kể lại những gì đã trải qua.
Chờ đến khi nói xong, Neo mở miệng hỏi: "Cậu có cảm giác rằng trong câu
chuyện mà chúng ta đã kể, hình như có một phần trùng với nhau không?"
"Đúng thế."
"Tổ chức này, lực ảnh hưởng vậy mà lớn như vậy."
"Trung đội trưởng, lúc trước ngài cũng không nghe được tin tức gì sao?"
"Không có, giữa từng hệ thống trong giáo với nhau thì cũng khá khép kín."
"Ừm, nhưng tôi cảm thấy chúng ta tốt nhất là đừng liên quan đến cái sự kiện
này, rất dễ dẫn đến quá nhiều phiền phức, mặc dù bây giờ có lẽ cũng đã bắt đầu
có phiền phức. Người của tổ chức kia, có khả năng biết phu nhân Sidra không
phải là tàn dư Ánh Sáng gì cả."
"Phu nhân Sidra không phải người thuộc tổ chức của bọn họ, bọn họ đối với
phu nhân Sidra cũng không phải rất quen thuộc."
"Nhưng ngài chắc chắn đã khiến họ chú ý đến mình, ngài là đang cố ý sao? Vì
lại muốn kiếm thêm việc vui cho mình?"
"Có thể để cậu nghĩ ta như vậy, ta cảm giác cực kỳ kiêu ngạo, nhưng sự thật là,
cậu cho rằng việc giết chết một tên thần quan được Tà Linh nhập vào dễ dàng
lắm hay sao?"
"Đó cũng là do không có sự lựa chọn khác à?"
"Đúng vậy, lúc ấy ta không được chọn, ta muốn báo thù, báo thù cho Gray,
riêng một điểm này, đã hạn chế ta rất nhiều, nếu không thì ta có lẽ đã lấy năm
mươi nghìn phiếu điểm rồi mời mọi người ăn đồ nướng vỉa hè rồi."
Karen nhích ghế về phía sau.