Số 13 Phố Mink

Chương 1470

"Không, ta sẽ không đi nói với bà ta làm gì, sau khi trở về ta muốn lái xe đi

hóng mát, tạm thời không muốn đi phiêu lưu thám hiểm, đúng rồi, các ngươi

sắp lên đường rồi sao?"

"Sẽ tập hợp ngay."

"Vậy chúc các ngươi chơi vui vẻ, mặt khác, bảo vệ Karen cho tốt."

"Bảo vệ đội trưởng, là chức trách của ta trong tiểu đội này, không cần ngươi

phải nhắc nhở."

Philomena quay người rời khỏi phòng.

"Nguyền rủa của gia tộc Filsher có nghĩa là gì?" Richard tò mò hỏi, "Tôi biết

gia tộc của cô ta rất không tầm thường, ta cũng đã hỏi ông nội và bà nội tôi,

nhưng bọn họ cũng không muốn nói tỉ mỉ cho tôi nghe."

"A, xem xét theo tư liệu mà ta điều tra ra được, cái gia tộc Filsher này chắc hẳn

là từng chọc giận một vị cực kỳ đáng sợ, vị kia vì để trừng phạt bọn họ, hạ

xuống một lời nguyền rủa lên gia tộc này, gia tộc Filsher tất nhiên sẽ tự giết lẫn

nhau mãi cho đến khi chỉ còn lại một người duy nhất, một người duy nhất vĩnh

viễn lẻ loi trơ trọi."

"Vậy thì vẫn may, Philomena còn có bà nội của cô ta để có thể dựa vào."

"Chả nhẽ trong đầu của ngươi còn có trứng trùng chưa dọn sạch à?"

"A, vậy thì chuyện này thật quá bi kịch."

...

Karen dẫn theo tất cả thủ hạ, đi ra khỏi hành cung.

Trước cổng hành cung có một nữ võ sĩ dẫn đầu một tiểu đội gồm 24 người đang

đứng chờ ở nơi đó.

"Chào ngài Karen, tôi là Anse, tôi sẽ phụ trách việc bảo vệ an toàn cho ngài từ

lúc ngài lên đường cho đến khi trở về."

"Được rồi, cảm ơn."

"Ngài khách sáo rồi, đây là chức trách của tôi."

Đám người của Karen bước lên xe ngựa, Anse chỉ huy đội hộ vệ bảo vệ hai bên

xe ngựa, cả đội hình cùng tiến về phía bến tàu.

Ở ngoài bến tàu người vẫn đông nghìn nghịt như cũ, cũng náo nhiệt giống như

lúc nghênh đón Đội Quan Sát của Trật Tự Thần Giáo lần trước, giống như là

đang chúc mừng một ngày lễ lớn.

Cả đội của Karen đi lên boong tàu, đứng trên chiến hạm.

Chiến hạm rất lớn cũng rất cao, cái hôm mà Đội Quan Sát đến đây, chiếc chiến

hạm này chắc hẳn là không đậu ở nơi này, bởi vì nó tựa như là một tòa thành

trên biển, Karen đếm một chút, ở trên đã có 36 khẩu Pháo Ma Tinh, đây là số

lượng có thể thấy được khi đứng trên boong tàu, phía dưới chắc chắn còn có

thêm, số lượng chỉ nhiều hơn chứ không ít.

Đây mới thật sự là cỗ máy chiến tranh, trách không được lúc trước khi học tập

thuật pháp 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】, thầy giáo cũng nói rằng đây chỉ là cứ

điểm để một tiểu đội tác chiến.

Trên chiến trường chính diện của chiến tranh Thần Giáo, vũ khí chiến tranh của

tất cả đều rất đáng sợ, có lẽ đây chính là nội tình của Thần Giáo chính thống.

Một ông lão tóc trắng mặc áo giáp trên người đi tới trước mặt Karen, ở bên cạnh

ông ta có một đám thần quan và tướng lĩnh cấp cao.

Lão quan chỉ huy thậm chí cũng không thèm tự giới thiệu, trực tiếp đưa tay chỉ

về phía cột cờ trước mặt Karen, màu sắc chủ đạo của lá cờ là màu vàng tươi,

phía trên thêu lên một cây cung, trong thời đại Thần Chiến, vũ khí của Nữ Thần

Mặt Trăng Artemis chính là một cây cung, tên là 【 Nguyệt Thần Dẫn Lối 】.

Thật sự là một vị quan chỉ huy có tính tình cao ngạo, bản thân mình là quân

nhân nên làm ông ta cảm thấy vinh dự, để cho ông ta cảm thấy cái gọi là Đội

Quan Sát của Trật Tự Thần Giáo rất khó chịu, mà ông ta cũng không thèm để ý

đến việc thể hiện ra những cảm xúc này.

Karen nhìn xem lá cờ chiến kia, mở miệng nói: "Ta tuyên thệ, trong lúc chiến

dịch này diễn ra, sẽ nghe theo mệnh lệnh của quan chỉ huy Gringa."

Gringa khoát tay áo, chỉ chỉ vào chiếc tàu bảo vệ đang đậu ở bên cạnh.

Karen hành lễ với hắn, sau đó quay người, thông qua phần boong tàu nối liền, đi

về hướng tàu bảo vệ.

Ashley mở miệng oán giận nói: "Vị quan chỉ huy này tính tình thật lớn lối đấy."

Từ lúc lên đảo đến nay, mọi người đã thành thói quen với sự đối đãi "Ấm áp và

nhiệt tình"của Nguyệt Nữ Thần Giáo, lúc này còn là lần đầu tiên bị người đối

đãi lạnh nhạt như vậy.

Karen thờ ơ cười nói: "Ta còn thực sự sợ ông ta không có biểu lộ tính khí đấy,

như thế này rất tốt, chúng ta ở phía này quan sát, sợ nhất đó là cuộc chiến này

xảy ra vấn đề, không ai muốn tự mình bơi về đảo Meppers đâu nhỉ?"

Lần này Puer không ngồi trên bờ vai Karen, mà là ngồi ở trên lưng Kevin, mặc

áo choàng màu đen và mang theo màu mũ trùm đầu màu đỏ, hôm nay cô có vẻ

vô cùng kích động, chỉ thấy cô biến ra một ngọn lửa, nói lớn:

"Cảm thấy linh hồn và huyết mạch của ta như đang thiêu đốt, đây là giai điệu

vang dội nhất trên đời, hải chiến, hải chiến, hải chiến!"

Sâu trong linh hồn mỗi người của gia tộc Ellen, đều có một giấc mộng hải tặc

không bao giờ dập tắt.

Nhìn xem cái bộ dáng này của Puer, Karen không khỏi tưởng tượng, nếu có một

ngày, Bá tước Recar tự mình lái tàu cho mình, vậy đó là một cảnh tượng ra sao.

Karen không biết rằng đó là việc mình mang theo Puer và Kevin đã càng kích

thích tính khí của vị quan chỉ huy râu tóc trắng xóa kia.

Ở trên chiếc chiến hạm chỉ huy phía sau, đến lúc bọn người Karen đã đi xa,

quan chỉ huy Gringa trầm mặt gầm nhẹ nói:

"Đây là một sự nhục nhã, đây là tự tiện, bởi vì Trật Tự hùng mạnh cho nên

chúng ta phải thay đổi thần thoại tự thuật, để nữ thần vĩ đại của chúng ta có

quan hệ mập mờ với Thần Trật Tự.

Ta hi vọng các ngươi không muốn khờ dại mà cho rằng có hiệp ước thì nhất

định sẽ đáng tin, tất cả hiệp ước được ký kết cũng đều là để xé bỏ.

Chỉ khi chúng ta tự mạnh lên, mới có thể để cho Nữ Thần của chúng ta mãi mãi

thánh khiết.

Đây là cuộc chiến để chứng minh, đây là cuộc chiến để rửa nhục!

Ta hi vọng về sau, đám công tử của Nguyệt Nữ Thần Giáo của chúng ta sẽ đến

các Thần Giáo khác làm Đội Quan Sát, tiếp nhận sự reo hò kích động của đám

tín đồ.

Phải giống như hắn ta,

Cho dù là muốn nhìn sự náo nhiệt của chiến trường, cũng có thể trực tiếp nói ra

và được thỏa mãn yêu cầu, còn ngang ngược càn rỡ đến nỗi:

Một người một mèo một chó!"
Bình Luận (0)
Comment