Philomena đi đến từ phía sau Ventura, nói: "Thuyền cứu sinh có thể dùng bất cứ
lúc nào, đều được đặt ở tầng chót nhất dưới boong tàu, mang theo dấu ấn trận
pháp, cực kỳ rắn chắc."
Bart mở miệng nói: "Trong lòng tôi có chút nguyên nhân không thích thuyền
cứu sinh đó là vì tôi không cho rằng lúc tình thế của cuộc chiến thay đổi, đối
phương sẽ không quan tâm đến những người trên thuyền cứu sinh, các ngươi
cảm thấy bọn họ sẽ tuân thủ chủ nghĩa nhân đạo sao? Sợ rằng khi chúng ta phủ
cờ của Trật Tự lên trên thuyền... Lúc thật sự khai chiến, ai sẽ để ý những thứ
này, một phát Pháo Ma Tinh, cũng không cần trực tiếp đánh trúng, xem như chỉ
đánh vào bên cạnh chúng ta, chúng ta cũng chẳng can thiệp được. Dùng loại
thuyền nhỏ kia, trôi trên biển cả, bị Pháo Ma Tinh bắn trúng, cảm giác quá tuyệt
vọng."
Mas nhìn về phía Bart, hỏi: "Cậu chắc chắn sẽ chỉ có hạm đội của Luân Hồi
Thần Giáo mới xuất hiện sao, Bart?"
"Còn không thì sao, chả nhẽ Thần Luân Hồi tự mình xuất hiện? Hay là một đám
Trưởng Lão Thần Điện của Luân Hồi cùng nhau dắt tay ra? Xem như các
Trưởng Lão cùng nhau ra, tôi cảm thấy bọn họ cũng rất khó để cứu vãn chiến
cuộc lúc này, từng loạt Pháo Ma Tinh bắn xuống, Trưởng Lão Thần Điện cũng
không thể chịu được."
Lúc này, Pall nhảy xuống từ trên bệ cửa sổ, sau đó lại nhảy lên trên rada, mở
miệng nói: "Ta thật sự là nghe không nổi nữa, ta cảm thấy các ngươi có thể nghe
theo sắp xếp của ta."
Mọi người trước đồng loạt nhìn về phía Pall, sau đó lại đem ánh mắt chuyển
đến trên người Karen.
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Cô nói đi."
Mặc dù Pall không biết chỉ huy hải quân đánh trận, nhưng cô có kinh nghiệm
thám hiểm biển cả phong phú.
Đáng tiếc là, Acelos cũng chỉ hoạt động trong vùng biển gần Wien, không có
khả năng xuất hiện ở đây.
Pall mở miệng nói: "Trong mắt của ta, việc dùng thuyền cứu sinh để rời khỏi
chiến trường là một hành vi vô cùng ngu xuẩn, phương thức thoát đi an toàn
nhất, đó là ở phía dưới mặt biển."
Bart nghi ngờ nói: "Từ phía dưới mặt biển?"
"Đúng vậy, trên trời không ổn thỏa, bởi vì quá rõ ràng, những Pháo Ma Tinh
này cũng chỉ có thể bắn lên trời, mà lại đối phương cũng sẽ có yêu thú biết bay,
một khi bị dây dưa thì sẽ vô cùng phiền phức, cuối cùng là ở trên trời làm bất cứ
chuyện gì, đều bị ảnh hưởng rất nhiều.
Nếu nói khách quan thì ở phía dưới mặt biển thì an toàn hơn nhiều, chúng ta
hoàn toàn có thể khống chế một con hải thú, sau đó đợi đến lúc cuộc chiến xuất
hiện nguy cơ, trực tiếp sử dụng con hải thú kia mà bơi dưới mặt biển để rời đi
chiến trường, tìm một chỗ an toàn. Còn lúc trước Mas nói, trên hải đồ không
thấy bất cứ hòn đảo nào gần đây, yên tâm đi, chắc chắn sẽ có những hòn đảo
nhỏ, kinh nghiệm trong nhiều lần thám hiểm đã để ta tổng kết ra một điều, đó
chính là mãi mãi đừng nên tin tưởng hải đồ mà ngươi cầm trong tay. Chỗ đặt
chân, chỗ nghỉ ngơi, chỗ tiếp tế cứ hướng về hướng của quần đảo Meppers, a,
thậm chí là trực tiếp dẫn các ngươi về Wien cũng không có vấn đề gì, chỉ có
điều là sẽ tốn thời gian khá dài."
Karen hỏi: "Cô xác định chứ?"
Pall lập tức nâng mặt mèo lên, nói với Karen: "Cậu không tin tưởng ta à?"
"Tôi đang giúp họ hỏi cô."
Pall lập tức nguôi giận, quơ quơ móng vuốt, nói: "Yên tâm đi, biển cả giống
như là ngôi nhà thứ hai của ta vậy."
Ashley tò mò hỏi: "Bắt hải thú sao, phải bắt con nào đây?"
Pall trả lời: "Phía dưới hạm đội của Nguyệt Nữ Thần Giáo không phải luốn có
một bầy hải thú chiến đấu hay sao, từ bên trong đám này bắt ra một con là
được."
Ashley cười khổ nói: "Nhưng trên người của những con hải thú này đều đã bị
thiết lập cấm chế, bọn chúng là hoàn toàn bị điều khiển, cởi bỏ cấm chế rất khó,
sau khi cởi ra càng khó khống chế nó hơn, bởi vì hải thú bị giam cầm và điều
khiển, bọn chúng càng khát vọng tự do, rất phản cảm cùng và kháng cự việc bị
cấm chế, sự chống cự của chúng đối với cấm chế sẽ càng mạnh. Đây là điều mà
cha tôi đã từng nói."
Pall lung lay cái đuôi, nói: "Việc này đối với ta thì không thành vấn đề."
"Chuyện này..." Ashley chỉ có thể nhìn về phía Karen lần nữa, "Lúc chúng ta
thử cởi ra cấm chế của hải thú, tất nhiên sẽ bị phòng chỉ huy của hạm đội phát
giác."
Pall méo đầu một chút: "Ta nói, tất cả cũng không là vấn đề. Lúc trước ta cảm
thấy câu cá thật nhàm chán, nên thích câu hải thú, gặp được hải thú mình thích
thì trước hết sẽ khống chế bọn chúng lại, chờ đến lúc chơi chán sẽ thả chúng đi.
Cũng chính là cuối cùng ở lâu với cha của Acelos nên có tình cảm, ta cũng chơi
chán trò câu hải thú, lúc này mới giữ nó lại.
A, nó là con hải thú mà lần trước các ngươi ngồi đấy.
Mặt khác, thuật pháp khống chế hải thú, ở chỗ ta có rất nhiều, mà lại đều là tự
sáng tạo."
Nghe được câu này, con mắt Ashley lúc này giống như phát ra ánh sáng: "Ta…"
Pall rất hào phóng mà nói: "Không có việc gì, nếu ngươi muốn học thì ta có thể
dạy ngươi."
"Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài."
Karen mở miệng nói: "Lúc nào có thể ra tay?"
"Ngay bây giờ là được rồi."
"Vậy thì tiến hành ngay bây giờ đi."
Pall nghi ngờ nói: "Gấp gáp như vậy sao, ta còn tưởng rằng mình có thể ngủ
thêm một giấc."
"Dự tính buổi sáng sau khi trời sáng sẽ đuổi kịp hạm đội đang chạy trốn kia của
Luân Hồi Thần Giáo để tiến hành lần giao chiến cuối cùng, cho nên nếu có
chuyện ngoài ý muốn có thể phá vỡ chiến cuộc, chắc hẳn sẽ xảy ra ngay lúc trời
sáng."
"Được rồi, không thành vấn đề, ta đã biết, không mất bao nhiêu thời gian."
Ánh mắt của Karen đảo qua tất cả mọi người tại đây, dặn dò nói: "Vậy cứ quyết
định như thế, những người còn lại cố hết khả năng không nên rời khỏi căn
phòng chỉ huy này, lúc chuẩn bị rút lui này, tốt nhất đều có mặt, ta không muốn
để lại bất cứ người nào."
"Vâng, đội trưởng!"
"Có đôi khi ta không biết cậu suy nghĩ như thế nào, cảm giác nguy cơ lại lớn
như vậy?"
Alfred đứng ở cạnh nhìn xem Pall bị Karen ôm trong ngực, thay thế thiếu gia
nhà mình trả lời: "Dự cảm của thiếu, chính là ý chỉ của Thần."
Pall liếc mắt nhìn Alfred: "Yêu tinh radio, ta cảm thấy chúng ta hiện tại có thể
giao lưu theo cách bình thường một chút."
Alfred mở miệng nói: "Sự suy đoán của thiếu gia cũng không hoàn toàn dựa
vào dự cảm, lý tính vừa đủ cộng thêm một chút cảm tính vừa đủ tạo thành sự
suy đoán, nó có thể không chính xác sao?"
Karen vỗ vỗ đầu của Pall, nói: "Một là bởi vì tôi nhận biết cái tên Lango kia khá
rõ ràng, với thực lực của hắn, lại làm một chuyện không hợp với phạm vi năng
lực của mình, tất nhiên là có vấn đề;
Hai là bởi vì không khí lúc này, rất giống với lần trước khi Trật Tự tuyên chiến
với Luân Hồi, cho nên, nếu nói rằng Luân Hồi còn có thực lực để phản kích thì
chẳng bằng nói rằng Trật Tự Thần Giáo sẽ không bỏ mặc tình thế tiếp tục phát
triển theo xu hướng này thì tôi sẽ tin tưởng hơn."
"Cũng đúng, Trật Tự Thần Giáo bây giờ quả thật có cảm giác không giống lúc
trước. Yêu tinh radio, kéo cái thùng xuống đi."