Bart mở miệng nói: "Lần trước trong chiến tranh của Thần Giáo chúng ta với
Luân Hồi, mỗi một Kỵ Sĩ Đoàn xuất chinh đều phối hợp với một vị Trưởng Lão
Thần Điện, bọn họ không phụ trách việc chỉ huy, chỉ phụ trách bảo vệ đoàn
trưởng và chấp hành một vài nhiệm vụ đột phá cục diện."
Mặc dù nội bộ của Trật Tự Thần Giáo vẫn tồn tại sự mâu thuẫn và tranh đấu
quyền lực giữa Thần Điện và Giáo Đình, nhưng mọi thứ chỉ sợ so sánh, Thần
Điện của Trật Tự Thần Giáo nên tranh đấu thì tranh đấu, nhưng lúc gặp chuyện,
Trưởng Lão Thần Điện vẫn nguyện ý tuân thủ lời thề và truyền thống, sẽ thật sự
ra sức.
Khi ngươi không tệ như những người khác, ngươi tự nhiên đã trở nên ưu tú hơn.
Đối mặt với việc hạm đội co trận hình lại, vị Trưởng Lão Thần Điện kia chỉ làm
cho một vài chiến thuyền bị hư hại, cũng không thể phá huỷ bất cứ chiến thuyền
nào, sau một loạt Pháo Ma Tinh đồng loạt bắn, hình chiếu khổng lồ của vị
Trưởng Lão Thần Điện kia bị bắn nát. Bản thân ông ta chắc hẳn là không chết,
nhưng bị thương nặng là không tránh được, bởi vì kia hình chiếu kia vốn là cơ
thể và linh hồn của ông ta giãn ra.
Nhưng mà mục đích của ông ta đã đạt được.
Gringa vì tiếc mấy chiếc chiến thuyền bị tổn thất trước đây mà lựa chọn co vào
bảo thủ, cùng nhau co vào còn có trận hình phía trên không trung và phía dưới
mặt biển, vào thời khắc này tương đương với việc thu hẹp tầm nhìn trên chiến
trường.
Lúc này, hai bên Tây, Bắc xuất hiện hai đám mây đen to lớn, Karen ngẩng đầu
nhìn qua, phát hiện trong hai đám mây đen này đều có mấy hình bóng khổng lồ
đang lăn lộn ở trong, hẳn là sinh vật vong linh có thể trạng to lớn, ví như là Cốt
Long.
Đám yêu thú và thiết bị bay trên không của Nguyệt Nữ Thần Giáo lại bắt đầu
tản ra muốn lấy lại quyền kiểm soát bầu trời, nhưng khi mây đen biến mật, lộ ra
những sinh vật đáng sợ như Cốt Long, Đại Điểu, Rết, đám yêu thú của Nguyệt
Nữ Thần Giáo bên này rõ ràng thua thiệt trên mặt khí thế, những thiết bị bay kia
cũng dừng việc tấn công.
Thật ra cũng không phải là không thể đánh, cũng không phải nói là đánh không
lại, mà là hoàn toàn không ngờ tới khi Luân Hồi đã ở trong thế cục chắc chắn
thất bại, lại không biết xuất hiện từ đâu ra một lực lượng không quân mạnh mẽ
như vậy.
Dưới mệnh lệnh của quan chỉ huy, không quân bên mình nhanh chóng co vào và
hạ xuống, tránh ra không trung để tránh bị ngộ thương, đồng thời các họng pháo
của chiến thuyền bắt đầu hướng lên trên, bắt đầu tiến hành công kích những
sinh vật khổng lồ trên trời, dưới sự bao trùm của mạng lưới hỏa lực dày đặt,
thỉnh thoảng có Cốt Long và những con rết bị đánh nát cơ thể mà rớt xuống mặt
biển.
Trong phòng tổng chỉ huy, tất cả mọi người không nhịn được mà reo hò, loại
mục tiêu trên không tự đưa tới cửa này cũng giống như hình chiếu của vị
Trưởng Lão Thần Điện kia vậy, trước mặt của hạm đội có tổ chức, chỉ có thể
biến thành bia sống để tập bắn. Nhưng Gringa lại đứng người lên, thân là quan
chỉ huy, trực giác và lý tính nói cho ông ta biết, hành động không bình thường
này của kẻ địch, chắc chắn là có mục đích khác.
Ánh mắt của ông ta nhìn xuống rada, quan sát trận hình bây giờ của hạm đội,
ông ta lập tức hô: "Truyền lệnh, toàn hạm đội tản ra, phòng ngự hai hướng
Đông, Tây!" Nhưng mệnh lệnh của ông ta vừa nói ra miệng, chiến thuyền ở vị
trí hai cánh đã truyền tin đến:
"Phía Tây phát hiện hạm đội không rõ, quy mô rất lớn! "
"Phía Đông phát hiện hạm đội không rõ, quy mô rất lớn!"
Cả người Gringa lảo đảo một cái, đã mất đi tầm mắt trên không trung, đợi đến
lúc cần nhờ chiến thuyền dùng kính viễn vọng để phát hiện hạm đội bỗng nhiên
xuất hiện thì cũng có nghĩa rằng thời cơ đã mất. Ít nhất là trong hai đợt giao
chiến tiếp theo, phía bên mình tuyệt đối sẽ ở trong thế yếu, không thể tổ chức
phản kích kịp thời.
"̀m!"
"̀m!"
Dưới mặt nước, bỗng nhiên có hai bộ xương khô khổng lồ nổi lên, trên người
bọn chúng phủ đầy rêu xanh, thoạt nhìn như là đá ngầm dưới mặt biển, nhưng
chúng lại dùng phương thức này, để tránh đi sự thăm dò của hải thú.
Hai bộ xương khô khổng lồ xuất hiện này dùng cơ thể cao lớn của mình mà bắt
đầu chèn ép về phía chiến thuyền, giơ lên cánh tay của mình bắt đầu đập, mặc
dù bọn chúng tấn công cũng không thể nào phá vỡ vòng phòng hộ của chiến
thuyền, nhưng nếu Pháo Ma Tinh muốn tấn công bọn chúng cũng cần phải điều
chỉnh góc độ một lần nữa, chưa kể còn phải lùi hẳn về phía sau một khoảng
cách, nếu không thì có khả năng tự gây tổn hại cho quân mình...
Việc này khiến cho trận hình của phía Nguyệt Nữ Thần Giáo bên này càng thêm
co cụm lại, vòng phòng hộ giữa các chiến thuyền bắt đầu chạm vào nhau, mà
nguyên mệnh lệnh khuếch tán đội hình ra hai hướng Đông Tây tất nhiên cũng
không thể chấp hành.
Thời cơ, thường chỉ xuất hiện trong nháy mắt.
Trên boong tàu của hai hạm đội đến từ hai hướng, từng tên thuyền viên giống
như là bị ác quỷ nhập xác đang tiến hành hiệu chỉnh nòng pháo lần cuối, hai
hạm đội đã bày ra trận hình tấn công hiệu suất cao nhất, mà hạm đội của đối thủ
đang trong vòng vậy của bọn họ lúc này giống như là một đám cừu non đang
chen chúc nhau.
Có thể nói, bắt đầu từ giờ khắc này, kết cục của trận chiến đấu này đã được định
đoạt.
Nếu như toàn bộ hạm đội viễn chinh của Nguyệt Nữ Thần Giáo ở chỗ này, như
vậy cùng với lực lượng hùng hậu của họ, sau khi chịu đựng đợt tổn thất này, vẫn
có thể có cơ hội lại đánh trở về, nhưng hết lần này tới lần khác hạm đội viễn
chinh này đội phân ra một nửa. Một nửa khác của hạm đội bây giờ còn đang
tiến đánh thánh địa Winroth.
Lão quan chỉ huy tóc trắng dùng âm thanh khàn khàn mà ra lệnh: "Đưa các tín
đồ của Nguyệt Thần đến trong chăn của Nguyệt Thần, hi vọng sẽ không quá
chen chúc, bọn chúng cũng sẽ biết từng người từng người đến, ha ha ha... Tấn
công!" Người đàn ông trung niện một tay vuốt ve vết thương trí mạng ở cổ của
mình một tay khác khác đặt trên quả cầu thủy tinh trong phòng chỉ huy, ra lệnh:
"Toàn thể công kích, nhanh chóng giải quyết hạm đội này, chúng ta còn muốn
quay đầu giáp công hạm đội còn lại của Nguyệt Nữ Thần Giáo ở quần đảo
Winroth."
"̀m! ̀m! ̀m!!!!!! "
Mấy ngày trước Karen nhìn hạm đội bên mình bắn người khác chỉ cảm thấy
biển cả phía xa xa giống như là đang bị đun sôi, cảnh tượng hùng vĩ, vô cùng
hùng vĩ.
Đợi đến lúc mình được hưởng thụ loại đãi ngộ này mới rõ ràng rằng khi trông
thấy lít nha lít nhít những chùm sáng của Pháo Ma Tinh bay từ trên trời xuống
thì cảm giác đáng sợ đến chừng nào.
Điều đáng được ăn mừng duy nhất đó là lúc trên bầu trời xuất hiện những sinh
vật to lớn thì Karen đã ra lệnh để Pall triệu hồi con hải thú đã thuần phục kia, để
toàn bộ đội viên của mình nhảy vào trong miệng của hải thú.
Đợi đến khi hai bộ xương khô khổng lồ kia xuất hiện, bản thân Karen cũng
nhảy khỏi thuyền, anh ỷ vào trên người có Áo Giáp Hải Thần còn có Trái Tim
Hải Thần, cũng không có tiến vào trong bụng của hải thú mà là nắm lấy lớp da
sần lên của hải thú, bởi vì anh còn cần giúp hải thú chỉ rõ phương hướng và lộ
trình, nếu như tất cả đều ở bên trong, Pall cũng ở đó mặc cho hải thú tự do phát
huy, nó có lẽ cũng sẽ chui xuống phía dưới hạm đội của đối phương, vậy chẳng
khác nào trở thành quà tặng miễn phí.
Trong quá trình lặn xuống, Karen cảm giác được khung cảnh vốn dưới đáy biển
vốn tối tăm, trong nháy mắt giống như là giữa trưa, mọi thứ xung quanh như
biến trành màu trắng, nước biển lạnh lẽo bắt đầu nhanh chóng ấm lên, giống
như là một con kiến bị vứt vào trong nồi nước đang sôi.
Giờ khắc này,
Karen cảm giác được cái gì thật sự gọi là…Nhỏ bé và tuyệt vọng