"Cho lửa lớn hơn một chút, tốt, điều chỉnh nhỏ lại một tí; ừm, cứ như vậy, duy
trì như thế, hai con cá này là cho cô, cho nên muốn chú ý nhiệt độ hơn."
"Được rồi meo."
Karen đang ngồi nướng cá, Puer ngồi trong ngực Karen, hai cái chân mèo vươn
về phía trước, ngưng tụ ra một cái quả cầu lửa, đang điều chỉnh ngọn lửa cho
phù hợp với chỉ dẫn của Karen.
Trước lúc chạy trốn thì Ventura đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, cho nên trước mắt
mà nói tất cả mọi người cũng không lo lắng về thức ăn, mà với thực lực của
những người đang ở trong "Phòng" trên lưng hải thú này, cũng sẽ không lo lắng
bị chết đói ở trên vùng đại dương bao la "Tràn ngập sự sống" này.
Cho dù xem như có cá mập tới, bất cứ ai nhảy xuống cũng đều có thể dễ dàng
giết chết nó, ném lên trên lột da làm thịt.
Cá nướng chỉ là một cách để Karen giải trí thả lỏng khi cảm thấy có chút nhàm
chán, Ventura cũng mang theo các loại gia vị, lúc nấu nướng đồ ăn thì có thêm
rất nhiều sự lựa chọn.
Cá nướng xong, đưa cho Puer, Karen thì vung nước lên rửa tay.
"Tiểu thư Puer, cô có chơi hay không?" Ashley kêu Puer.
"Chơi chơi chơi!" Puer vừa ăn cá vừa hào hứng mà hô lên, "Ta muốn tay không
bắt sói, mèo!"
Bởi vì sợ mọi người lúc đi thuyền ở trên biển cảm thấy nhàm chán, Karen đã
dạy mọi người chơi cái trò Ma Sói* này.
* Một dạng boardgame
Hiệu quả rất không tệ, mọi người rất nhanh đã thích cái trò chơi này, đương
nhiên, cũng là bởi vì vào lúc này muốn tìm những việc khác làm để giải khuây
cũng rất khó.
Ở trên lưng của hải thú, Ashley, Blanche, Mas, Bart, Muri, Ventura, Memphis,
Alfred, Philomena, tính cả Karen mà nói thì là 10 người;
Còn có hai người, đó là Mota và Anse.
12 người, bao gồm 4 Dân 4 Sói, Tiên Tri, Phù Thủy, Thợ Săn và thêm một
Thằng Ngốc.
Mọi người rất nhanh đã bắt đầu, sau đó mới chơi được hai ngày thì đã phát hiện
không được bình thường, bởi vì sự tồn tại của một người đã ảnh hưởng nghiêm
trọng đến sự trải nghiệm trò chơi của những người khác, đó chính là Karen.
Mặc kệ là Karen được chia bài là phe dân làng hay là phe ma sói, thì một bên
khác có lẽ sẽ bị thua rất triệt để.
Một ván kinh điển nhất đó là Karen được chia bài chức năng đặc biệt là Phù
Thủy, buổi tối đầu tiên lúc được hỏi thăm có cứu người hay không, không cứu
Bart là Sói tự cắn để đánh lừa, đồng thời còn dùng thuốc độc trúng Blanche là
Sói; khi có hai người tự nhận chức năng là Tiên Tri, Karen với thân phận là Phù
Thủy đã chọn đúng Tiên Tri, đồng thời bỏ phiếu loại đi Ashley là Sói, vào đêm
tiếp theo còn chỉ đạo Tiên Tri dò đúng con sói cuối cùng.
Không phải là bởi vì Karen có logic tốt, ở đây đều là những người tương đối
thông minh, không ai là người đần độn; nguyên nhân ở chỗ có thể quan sát cặn
kẽ từng người, Karen quét mắt một vòng nhìn xem biểu cảm, giọng nói và
những cử động nhỏ trên cơ thể thì có thể kết luận được sơ bộ về chức năng của
mọi người.
Chủ yếu là do tương đối quen thuộc với tất cả mọi người, xem như là Mota và
Anse tham gia sau, sau khi chơi được một khoảng thời gian ngắn thì cũng giống
như vậy.
Mặc dù đây không phải là gian lận, nhưng thủ đoạn "Quan sát" này của Karen
để cho trải nghiệm trò chơi của mọi người vô cùng thấp, Karen cũng không có
cách, anh cũng không thể nào cố ý giả ngu sau khi thấy được "Thông tin về thân
phận" của đối phương;
Mà lại Karen cũng rất đau đầu, khi họ phát hiện lúc mình nói chuyện ho nhẹ
hoặc dừng lại một chút, nhưng rõ ràng cũng không thể dùng những điều này để
nhận định mình là Sói rồi bỏ phiếu được, cho nên anh cảm giác cái trò chơi này
rất mệt mỏi.
Sau đó, cả hai bên đều rất vui vẻ mà có một nhận thức chung đó là Karen rời
khỏi trò chơi, còn Puer thay thế vị trí.
Karen cũng lười làm quản trò, trực tiếp để cho Kevin thay thế.
Dù sao thì lời thoại của quản trò cũng không nhiều, Kevin trực tiếp dùng các
kiểu sủa dài ngắn để thay thế, chân chó lật ngửa hay để úp cũng có thể thể hiện
ý đúng hay là sai.
Vốn dĩ Alfred rất muốn làm quản trò, anh cảm thấy cái "Nhân vật" này cực kỳ
thích hợp bản thân, dùng tiếng nói tràn ngập sự dẫn dắt và không mang theo bất
cứ cảm xúc nào để thông báo tình trạng sinh tử và trình bày tiến trình trò chơi,
thật là một chuyện rất có nghi thức.
Nhưng anh cũng không thể để cho Karen tiếp tục tham gia, cũng không thể để
cho Kevin thay thế vị trí của mình nên Alfred chỉ có thể tiếp tục làm người chơi.
Thừa dịp bọn họ lại bắt đầu chơi, Karen yên lặng lấy ra một quyển sách, đây là
cuốn sách có tên « Ánh Trăng Bảo Vệ », cùng tên với một loại thuật pháp
phòng ngự của Nguyệt Nữ Thần Giáo, tuy nhiên lại là một quyển tiểu thuyết
phiêu lưu, kể câu chuyện về một người thanh niên trên hành trình gian khổ tìm
kiếm Nữ Thần Mặt Trăng Artemis.
Phần cuối của câu chuyện đó là nhân vật chính cúi đầu nhìn về phía hình ảnh
phản chiếu của mặt trăng trong đầm nước, tỉnh ngộ rằng thì ra Nữ Thần Mặt
Trăng vẫn luôn luôn ở bên cạnh hắn ta, ừm, một cái kết vô cùng hợp với khuôn
mẫu cũ.
Nhưng Karen có thể lý giải, tác giả cho cuốn sách kết thúc như vậy là vì để
tránh bị kiểm duyệt.
Nếu không, chả nhẽ thật sự để cho nhân vật chính tìm được Nữ Thần Artemis,
sau đó lại mô tả Nữ Thần và những tình tiết liên quan, phải biết rằng giữa các
Thần Giáo hay xảy ra chiến tranh là vì chỉnh sửa thần thoại tự thuật của mình,
đâu thể nào để cho ngươi tùy tiện tưởng tượng hay mô tả.
Quyển sách này đã không thuộc về sách báo xã hội bình thường, xem như một
quyển sách được bán dưới sự chứng nhận của nội bộ Nguyệt Nữ Thần Giáo,
phản ứng chủ đề cực kỳ chính xác, nhân vật chính là tín đồ thành kính với Nữ
Thần, tất cả hành vi cũng là vì muốn được trông thấy tín ngưỡng của mình.
Dù gì thì cũng có thể hoàn toàn bỏ qua phần kết, nội dung để đọc trong quyển
sách này phần lớn là ở trên việc miêu tả hành trình, có thể nhìn thấy nét văn hóa
của thời đại đó, hơn nữa còn có những nội dụng liên quan đến giới giáo hội.
Tác giả là người sống từ hai nghìn năm trước, ở trong quyển sách này, còn có
dấu vết miêu tả về Ánh Sáng Thần Giáo, dù gì thì lúc đó Ánh Sáng Thần Giáo
còn chưa diệt vong, nhưng có thể thấy được rất nhiều chi tiết đã bị lược bỏ.
Ánh Sáng Thần Giáo ở hai nghìn năm trước có địa vị của Trật Tự Thần Giáo lúc
này, chắc chắn là phe chính diện, nhưng bây giờ Ánh Sáng đã tiêu vong và đám
tín đồ còn lại cũng bị xem là tàn dư, cũng không thích hợp để có quá nhiều đất
diễn và là phe chính diện