Richard trừng mắt nhìn, không trả lời.
Neo thì đi ra trước trận pháp ngăn cách, mở cửa hầm ra, đi tới trên mái nhà.
Vốn dĩ quần đảo Meppers nằm trong khu vực có khí hậu ấm áp dễ chịu, nhưng
bây giờ, vậy mà cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn về
phía bầu trời, rõ ràng là ban ngày, nhưng phía trên lại bị một tầng mây đen che
đậy vô cùng chặt chẽ.
Hít sâu một hơi, thân là Dị Ma Khát Máu, Neo ngửi được mùi máu tanh đậm
đặc trong không khí, cũng không biết đến bao nhiêu người chết mới có thể tạo
ra mùi vị nồng nặc đến chừng này.
Mặt khác, bốn phía trên toà đảo này phiêu tán đầy oán niệm, nếu như không xử
lý mà mặc kệ tiếp tục phát triển tiếp mà nói, rất dễ dàng biến thành một nơi ô uế
và xuất hiện đầy dị ma.
"Đông... Đông... Đông..."
Nơi xa, có tiếng chuông truyền đến.
Neo nhảy xuống từ trên nóc nhà, ẩn nấp đến gần tiếng chuông.
Sau khi đến một điểm cao khác, Neo phát hiện phía trước có một đám đang xếp
thành đội hình chỉnh tề mà đi theo chiếc chuông lớn phía trước, khí thế trên
người bọn chúng vô cùng cuồng bạo.
Hai bên, còn có nhìn đám thần quan Luân Hồi và võ sĩ của Luân Hồi đang cảnh
giới, duy trì trật tự.
Sau khi trải qua vài ngày đồ sát quy mô lớn, Neo tin tưởng trên toà đảo này
chắc chắn còn có không ít người sống sót, nhưng phần lớn người... Bao gồm cả
bộ gia cầm hay gia súc, đều đã chết đi.
Từ trên người những kẻ này tỏa ra năng lượng rất kinh người, từng tên giống
như là những con hung thú ăn uống no say, hai con mắt của bọn chúng, đều hiện
ra hào quang màu đỏ.
Loại nghi thức giáo hội dùng người sống, bao gồm sinh mạng của rất nhiều
người thường này bị nghiêm cấm rất rõ ràng trong « Điều Lệ Trật Tự ».
Từ đầu kỷ nguyên này đến nay, Trật Tự Thần Giáo vẫn luôn ước thúc và trừng
phạt những Thần Giáo khác can thiệp vào xã hội của người bình thường.
Nhưng tất cả những việc này, sau khi Trật Tự Thần Giáo tự mình chủ động khơi
mào chiến tranh Thần Giáo, đã thay đổi.
Neo cảm thấy, xem như mình thu thập đủ bằng chứng, nộp lên phía trên, phía
trên cũng sẽ không bởi vì chuyện xảy ra trên quần đảo Meppers mà đi hỏi tội
Luân Hồi Thần Giáo.
Lúc đầu Luân Hồi Thần Giáo vốn ở trong thế yếu tuyệt đối vậy mà dựa vào cái
gì có thể phản công đến tận nơi đây?
Thân là thần quan trung thành của Trật Tự, đánh chết Neo cũng không tin tưởng
trong này sẽ không có gì liên quan đến Trật Tự Thần Giáo.
Đột nhiên, Neo cảm giác được ở một vị trí phía trên mình đang có dòng năng
lượng hòa dịu lan tỏa xuống, là ở vị trí hành cung mình từng ở, nơi đó là điểm
cao nhất của đảo chính.
Hình chiếu của Cánh Cổng Luân Hồi xuất hiện ở phía trên hành cung, vào lúc
này đang tẩy rửa bớt oán khí của nơi này.
"Giết hết người, còn hỗ trợ tẩy sạch vết máu, có phải còn cần phải khen thêm
một câu: Là người thích sạch sẽ sao?"
Neo do dự một chút, hắn vốn định về hầm trước rồi đợi thêm hai ba ngày, chờ
đến khi Luân Hồi dẫn đám người này đi, người bình thường lên đảo xây dựng
lại thì mới lộ ra thân phận của mình để tiến hành liên hệ bàn bạc, nhưng khi hắn
cảm giác được một đóa hoa màu trắng đang bắt đầu nở rộ ở phía hành cung bên
trên, bắt đầu gia tăng cường độ tẩy rửa oán niệm, hắn không thể không dừng
bước.
Bởi vì đây là năng lượng của Ánh Sáng, mà lại là năng lượng Ánh Sáng đậm
đặc vô cùng hấp dẫn.
Neo hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra một vẻ mê say, nhịn không được mà cảm
khái nói:
"Thơm quá..."
...
"Thưa ngài Langa, ta cảm thấy ngài làm như vậy cũng không có chút ý nghĩa
nào." Peder đứng ở sau lưng Lango nói.
"Không phải là ta muốn làm như vậy, mà là một vị khác trong cơ thể ta muốn
làm như vậy, hắn là một vị tín đồ Ánh Sáng."
Đang khi nói chuyện, đôi mắt Lango biến đổi, khóe miệng lộ ra một nụ cười
khinh thường, "Lango, không cần giải thích với loại ngu xuẩn này."
Peder mở miệng nói: "Ta cần phải nhắc nhở ngươi, trong Cổng vẫn còn giữ lại
một chút truyền thừa của Ánh Sáng Thần Giáo, nhưng ở thế giới ngoài Cổng,
Ánh Sáng thần giáo đã sớm diệt vong, sử dụng thuật pháp Ánh Sáng ở chỗ này
là một việc cấm kỵ."
"Ta chỉ là linh hồn ký kết với khế ước Lango, ta chỉ là một cái công cụ, còn có,
xin tin tưởng quan hệ giữa ta và Lango, bởi vì ta là tự nguyện đi theo hắn ra
ngoài Cổng, ngươi còn không dùng kính xưng với ta, cẩn thận Lango dùng đao
mà chặt ngươi."
"Ngươi..."
"Không nên cảm thấy mình rất có địa vị, ngẫm lại xem, ngoại trừ một cái họ
Simerson ra, ngươi còn có cái gì để đáng kiêu ngạo?"
Peder không muốn tiếp tục tranh luận, mà là mở miệng nói: "Ta đi xem tình
huống của đám người bị lạc lối kia một chút."
Nói xong, hắn xuống núi.
"Ngươi cần gì phải tức giận với một đứa bé." Lango nói.
"Lango, ta đang cảm thấy tức giận đối với toàn bộ Luân Hồi Thần Giáo, thế giới
ngoài Cổng, cơ thể máu thịt, vạn vật chân thực đều tốt đẹp như vậy, mà Luân
Hồi Thần Giáo các ngươi, vậy mà không biết trân trọng, hơn nữa còn chà đạp
như thế."
"Đây là vì sinh tồn, cho dù người có nhã nhặn đến thế nào, vì sinh tồn, cũng sẽ
trở nên thô bỉ."
"Lango... Ngươi nói xem hắn đã tới chưa?"
"Ta không biết, hắn có khả năng còn trốn ở một nơi nào đó, ngươi biết, nơi này
mặc dù là một hòn đảo, nhưng diện tích rất lớn, chúng ta không có khả năng lật
úp hòn đảo này lên mà tìm.
Nếu như hắn vẫn luôn trốn ở một chỗ rồi bố trí trận pháp ngăn cách, thì càng
không có khả năng cảm ứng được khí thế Ánh Sáng mà ngươi đang truyền ra."
"Ta tin tưởng hắn còn sống, từ trên năng lượng Ánh Sáng để lại trên hai đống
tro tàn kia, người sử dụng thuật pháp có cấp độ cực kỳ cao, đây là một sự siêu
việt định nghĩa về thực lực, có chút cùng loại với sức mạnh Ánh Sáng bên trong
huyết thống, ha ha, cơ thể của hắn vừa lúc phù hợp để chứa đựng ta."
"Hắn cũng có sinh mạng, tại sao ngươi nhẫn tâm muốn có cơ thể của hắn?"
"Chính như như lời ngươi vừa nói, Lango; vì sinh tồn, ta không ngại để mình
trở nên thô bỉ."
"Hắn sẽ cắn câu sao?"
"Sẽ, ta thèm cơ thể của hắn, hắn cũng sẽ muốn ta cái Linh Hồn Ánh Sáng thuần
khiết như ta."
"Thế nhưng đây cũng là lần thứ mấy ngươi thả câu rồi, vẫn không cắn câu như
cũ."
"Vẫn còn thời gian, chúng ta có thể thử thêm vài lần."
"Vậy thì hôm nay chỉ tới đây thôi." Lango nói.
"Được rồi."
Lango thu hai tay lại, toàn bộ năng lượng Ánh Sáng thu hồi vào trong cơ thể,
nhưng trong lúc hắn muốn quay người rời đi, một khuôn mặt đầy máu me
không có làn da xuất hiện ở phía sau hắn:
"Ồ, không thả câu nữa à?"