Philomena thì bắt đầu ngáp, cô đã sắp không chịu nổi cơn buồn ngủ, sau đó cô
giơ tay lên, mở miệng nói:
"Mọi người, cơ thể của ta giống như đã bị thứ gì kích thích nên đã xảy ra vấn
đề, ta muốn rời khỏi nơi này trước."
"Sao vậy?" Blanche lập tức đi tới, sử dụng thuật thăm dò cho Philomena, sau đó
nghi ngờ nói, "Linh hồn của cô giống như sắp ngủ say."
Puer thấy thế, lập tức hô: "Muri, ngươi mau chóng dẫn Philomena rời khỏi nơi
này, đáng chết, thứ kia sau khi trở về không còn bị giam giữ, nó đang tìm người
để nhập xác!"
Muri ngồi xổm xuống trước mặt của Philomena, ra hiệu cô trèo lên.
Nhưng Philomena lại trực tiếp đẩy Muri ra, tự mình chạy về phía ngoài, Muri
thấy thế, lập tức gọi thêm Bart và Ventura đuổi theo.
Đúng lúc này, bên tai Karen truyền đến một hồi âm thanh "Lạch cạch", anh chịu
đựng sự đau đớn mà mở mắt ra, nhìn về phía bên cạnh mình, phát hiện một bàn
tay đã nhô ra từ bên trong rồi bắt lấy miệng giếng, sau đó là cả cánh tay của cô
ta nhô lên.
Cô ta bò ra rồi!
Mặt của người phụ nữ nhô ra khỏi miệng giếng, mặc dù cả gương mặt vẫn bị
mái tóc bao phủ, nhưng cô ta quả thật đang nhìn về hướng mà Philomena rời
khỏi.
Chỉ có điều là lần này khi cô ta xuất hiện, cơ thể rõ ràng có chút thiếu tự nhiên
mà run lên.
Cơ thể của cô ta, đã hoàn toàn leo ra ngoài, đứng ở trên thành giếng.
Kevin nhìn về phía nơi này, phát ra tiếng sủa "Gâu gâu gâu".
Tựa như là nghe được tiếng sủa của Kevin, mặt của người phụ nữ này nhìn về
phía Kevin.
Kevin lập tức xoay lưng lại với người phụ nữ, hết sức chăm chú mà nhìn chằm
chằm vào pho tượng trước mặt, giống như là đã phát hiện ra bí mật lớn gì.
“Người phụ nữ” này rõ ràng có xu thế mất khống chế.
Cô ta là trung tâm của tế đàn này, nhưng sau khi tế đàn này được dựng lên, có
thể nói rằng chín phần mười tác dụng của nó là để áp chế cô ta, để cô ta yên
lặng mà trở thành một "Công cụ", để cô ta làm một cái cối xay;
Xay tín đồ của Nguyệt Nữ thành sinh tố rồi đút cho tín đồ Ám Nguyệt uống.
Bây giờ xem ra, công việc kết thúc nghi thức có lẽ là khâu quan trọng nhất
trong nghi thức của tế đàn này.
Sở dĩ Kevin lại quay lưng lại với cô ta là bởi vì nó có thể đoán được rằng
"Người phụ nữ này" muốn làm gì, cô ta muốn tìm một cơ thể.
Nếu như sắp xếp theo thứ tự mà nói, có ba người có cơ thể phù hợp nhất để cô
ta tiến vào.
Người thứ nhất đó là Karen, Con Mắt Ám Nguyệt là vật dẫn tốt nhất, nhưng
trên người Karen có "Cơ chế bảo vệ", có thể nhìn ra điều này vì từ lúc vừa mới
bắt đầu thì Karen đã được bảo vệ ở trong một cái lồng sau đó lại được truyền
sức mạnh vào trong Con Mắt Ám Nguyệt.
Karen là người thích hợp nhất, nhưng cũng là mục tiêu mà người phụ nữ này
không thể ra tay nhất.
Còn hai sự lựa chọn khác, chính là cơ thể của mình và Philomena.
Đúng vậy, Kevin rõ ràng biết rằng cơ thể của con chó vàng này phù hợp để chứa
đựng người phụ nữ này, bởi vì nó vốn đang sống trong cơ thể này, lão Hoven đã
bố trí phong ấn nhìn có vẻ như là một ổ khóa, khóa chặt phía ngoài lại, nhưng
cơ thể này chẳng lẽ không phải một “ngôi nhà” có thể chịu tải vô cùng vững
chắc?
Còn về phần Philomena... Đặc tính của cô ta, trực tiếp để cho cô ta trở thành đối
tượng phù hợp nhất để người phụ nữ này sử dụng cơ thể, bởi vì cô ta vẫn luôn
đảo nghịch hiện thực và giấc mộng, cho nên cơ thể trong hiện thực của cô ta sẽ
càng "Sạch sẽ" hơn.
Cơ thể của người phụ nữ này bắt đầu bồng bềnh lên, chuẩn bị đuổi về hướng mà
Philomena rời đi.
Karen thấy thế, lập tức đưa tay nắm lấy mắt cá chân của người phụ nữa này, hạn
chế khả năng di chuyển của cô ta.
Người phụ nữ cúi đầu xuống, "Nhìn" Karen một chút, sau đó một nguồn sức
mạnh từ từ đẩy hai tay của Karen ra.
Bất kể như thế nào, Karen cũng không thể để người phụ nữ này cứ như vậy mà
đuổi theo Philomena, một khi cô ta chiếm giữ cơ thể của Philomena, có trời mới
biết được tiếp đó sẽ lại có chuyện gì xảy ra nữa.
Đương nhiên, có thể nghĩ tới một hậu quả trực tiếp nhất đó chính là sau khi cô
ta thoát khỏi sự ràng buộc, đầu tiên sẽ lấy đi Con Mắt Ám Nguyệt của bản thân
mình.
"Xiềng Xích Trật Tự!"
Từng sợi Xiềng Xích Trật Tự bay ra từ trên người của Karen, đồng thời Karen
đang cố kìm nén cơn đau mà sử dụng Con Mắt Ám Nguyệt.
Trong chốc lát, lực đẩy của người phụ nữ này nhỏ lại, Karen không chỉ dùng hai
tay nắm lấy mắt cá chân của cô ta, Xiềng Xích Trật Tự cũng hoàn thành việc
trói chặt cô ta lại.
Người phụ nữ đang dần dần dùng sức muốn thoát khỏi sự ràng buộc, sức mạnh
của cô ta rất lớn, tựa như việc tránh khỏi cũng là một điều hết sức dễ dàng.
Karen không còn do dự nữa, cả người đứng lên rồi nhào về phía người phụ nữ,
sau đó Xiềng Xích phát ra sức mạnh, kéo cả hai cùng rơi vào trong miệng
giếng.
"Đội trưởng!"
"Thiếu gia!"
"Gâu gâu gâu!!!"
Puer hô lên: "Bây giờ cậu ta vẫn còn an toàn, mau chóng tìm manh mối để kết
thúc nghi thức đi, nhanh lên!"
...
"Vù!"
Karen cảm giác mình lọt vào bên trong giếng nước, người phụ nữ kia cũng bị
mình kéo xuống cùng.
Lúc này, ánh mắt của anh đã bắt đầu nhìn xuống dưới, phát hiện ở nơi sâu nhất
của cái giếng này, có một người phụ nữ mặc trang phục màu đỏ đang ngồi ở đó.
Đây cũng không phải có nghĩa rằng còn có một người khác ở dưới đáy giếng,
chắc hẳn là dấu ấn tinh thần để lại ở nơi này, thể hiện ra cảnh tượng đã xảy ra ở
nơi này từ không biết bao nhiêu tháng năm trước đây.
Trong cảnh tượng này, có máu tươi màu vàng kim chảy ra từ trên người cô ta,
hiển nhiên rằng người phụ nữ này đã bị thương rất nghiêm trọng, nhưng khí thế
trên người cô ta, vẫn làm người ta cảm thấy kinh khủng và kính sợ như cũ.
Ở chung quanh, có rất nhiều người đang quỳ, trên mặt của bọn họ đều hiện ra sự
bi phẫn.
Người phụ nữ đưa tay, xé toang da thịt của mình, lấy một khúc xương từ trong
người mình ra, đặt ở trước mặt.
"Chúng ta thua, nhưng ta tuyệt đối sẽ không chịu thua.
Truyền Thần chỉ của ta, dùng từng khúc từng khúc xương cốt của ta phân phát
cho các bộ tộc, tạo thành cối đá nghiền nát những kẻ tín ngưỡng Artemis, để
tẩm bổ cho tín đồ của ta.
Ta tin chắc,
Chúng ta cuối cùng sẽ đứng thẳng lên một lần nữa,
Chúng ta cuối cùng sẽ mạnh lên một lần nữa,
Chúng ta cuối cùng sẽ khơi mào cuộc chiến báo thù.
Ám Nguyệt,
Là tín ngưỡng của ta và các ngươi.
Bởi vì cuối cùng cũng sẽ có một ngày,
Chúng ta sẽ để cho Mặt Trăng vô cùng cao quý nhưng cũng vô cùng bẩn thỉu
treo trên trời cao kia, tăm tối vô quang!"