Karen cũng không biết trên cơ thể của mình trong hiện thực đã xuất hiện hình
chiếu của một bộ thần bào Phán Quyết Quan, từ lâu anh tích lũy cũng đã đủ, mà
lại là đủ đến nỗi khiến người ta khó mà tưởng tượng được.
【 Phán Quyết Quan 】 được miêu tả bên trong « Ánh Sáng Trật Tự » đó là:
Dựa trên điều kiện tiên quyết đó là sự tỉnh táo và lý trí tuyệt đối, dùng danh
nghĩa của Trật Tự, đưa ra phán quyết.
Mặc dù trạng thái hiện tại của Karen hoàn toàn đã trở thành một tên điên hoàn
toàn chìm vào trong vòng xoáy của dục vọng và mất kiểm soát, nhưng lúc nào
đó khi một loại cảm xúc đạt đến một điểm cực hạn, hiệu quả mà nó thể hiện ra
sẽ không giống nhau.
Tỉnh táo và lý trí tuyệt đối... Vậy mà được ngầm thừa nhận.
Nhưng mà Karen cũng không có lựa chọn trực tiếp thăng cấp, chớ nói chi bây
giờ anh cũng không biết tình huống bên ngoài, cho dù có biết thì anh cũng sẽ
lựa chọn gác chuyện này lại trước.
Phương hướng vẫn còn chưa được lựa chọn kỹ, anh sẽ không vội vã bước chân
ra, con đường của anh, từ lúc vừa mới bắt đầu đã không thể cho phép sự tạm bợ
và mơ hồ.
Trầm mặc,
Cuối cùng đã bị đánh vỡ.
Nữ Thần Ám Nguyệt giơ tay lên, chỉ về phía Karen.
Hình ảnh và ý chí mà Nữ Thần thể hiện ra lúc này, có lẽ cũng không phải là của
bản thân Nữ Thần, nhưng vẫn dựa như cũ nương tựa theo bản năng như cũ,
chuẩn bị tiến hành trừng phạt những kẻ bất kính đối với mình.
Giống như ngươi sẽ không hận thù một con muỗi, nhưng khi một con muỗi đậu
lên cánh tay của ngươi, ngươi sẽ không để ý mà đập chết nó.
Hành vi của Karen đã không phải chỉ đơn giản là đậu lên trên cánh tay của
Thần.
Nhưng mà, ngay lúc Nữ Thần Ám Nguyệt giơ cánh tay của mình lên, ngoại trừ
sợi xích mang theo vết màu tím vẫn còn đang buộc chặt cổ tay của Nữ Thần kia,
từ dưới chân của Karen, trong nháy mắt lại có thêm một trăm sợi Xiềng Xích
Trật Tự bay ra, bọn chúng giao thoa đan vào nhau sau lưng Karen, cuối cùng tạo
thành một cái mâm tròn, tiến hành xoay tròn vòng quanh Karen;
Đây là một sự che chở, cũng là một sự tuyên thệ, cuối cùng càng là một lời cảnh
cáo.
Trong hiện thực, Karen rất dễ dàng bị một đánh chết bởi một phát bắn từ Pháo
Ma Tinh, nhưng ở trong không gian ý thức, là một người “giống” với Thần Trật
Tự nhất, anh có thể để cho Ankara kinh ngạc đến nỗi gọi mình là "Cha".
Karen bây giờ, trong lòng chỉ có một ý niệm, anh muốn để Nữ Thần Ám
Nguyệt, để ý chí của vị Thần này, để một luồng ý thức của cô ta, cúi đầu trước
mặt mình để cầu xin.
Vì thế, anh có thể không tiếc hết thảy.
Đây không phải một sự ngụy trang, một người đã không thể kiềm chế được nỗi
lòng của mình thì hắn ta sẽ không thèm để ý đến việc diễn xuất của mình,
nhưng đây ngược lại là màn diễn xuất tốt nhất.
Tay của Nữ Thần Ám Nguyệt giơ lên được một nửa, cô ta dừng lại.
Nếu như Nữ Thần Ám Nguyệt thật sự giáng lâm, cô ta sẽ không bị lừa gạt,
nhưng hết lần này tới lần khác, cô ta không phải, cô ta chỉ là một luồng ý chí
cuối cùng mà bản thân Nữ Thần Ám Nguyệt để lại trên mỗi một tế đàn mà thôi.
Quy tắc hành vi của cô ta, giống như Thần Trật Tự đang nhắm chặt hai mắt mà
Karen đã từng nhìn thấy vậy.
Nữ Thần Ám Nguyệt mở miệng nói: "Trật Tự..."
Trong kỷ nguyên trước, có dù có là Chủ Thần, ngoại trừ thần thoại tự thuật của
Thần Giáo tín ngưỡng mình thì cũng không phải mỗi một vị Chủ Thần đều có
thể được ghi chép một cách rõ ràng trong thần thoại tự thuật của những Thần
Giáo khác.
Mà chiến tranh Nữ Thần Ám Nguyệt và Nữ Thần Mặt Trăng Artemis, càng là
một cuộc chiến không đáng chú ý đến, cuộc chiến này đặt trên bối cảnh Thần
chiến liên miên trong kỷ nguyên trước cũng không có chút đặc biệt nào.
Tín ngưỡng của Ám Nguyệt đã đứt gãy, Nguyệt Nữ Thần Giáo cũng chưa từng
tiến hành ghi chép kỹ lưỡng về tín ngưỡng Ám Nguyệt, nguyên nhân bên trong
chắc chắn có một phần là sự kiêu ngạo và khinh thường của kẻ chiến thắng, còn
có một phần là vì cân nhắc đến hình tượng của Nữ Thần Mặt Trăng, liên quan
tới cuộc chiến này, nếu như ghi chép kỹ sẽ càng khó tránh khỏi để cho người ta
ngược dòng cùng suy nghĩ đến nguyên nhân mà Nữ Thần Ám Nguyệt báo thù.
Thật ra thì hai "Thị nữ" mà Nguyệt Nữ Thần Giáo hiến tế, cho dù có tuyên
truyền họ như là hình tượng của sự trung thành, càng xem bọn họ thành Thần
chi nhánh của Thần Giáo, cũng hẳn là có yếu tố liên quan đến việc Nữ Thần Ám
Nguyệt khiêu chiến Nữ Thần mặt Trăng.
Nếu ngươi muốn báo thù vì mẹ của mình, vậy ta sẽ định nghĩa mẹ của ngươi
thành kẻ hiến tế trung thành nhất.
Nhưng là một vị Thần, Thần cũng có các mối quan hệ của mình, giống với khi
người bình thường thông qua việc đọc Thần thoại tự thuật mà nhận biết thứ tự
của các chư Thần tồn tại trong kỷ nguyên trước, Thần cũng rõ ràng vị trí của
mình trong thời đại kia, cuối cùng ai mới là kẻ đứng trên đỉnh của Kim Tự
Tháp.
Nhân loại cúng bái những vị Thần cao cao tại thượng, là bởi vì khoảng cách
giữa cả hai xa xôi, bởi vì khoảng cách mà mang đến những lăng kính tốt đẹp
hóa, khiến cho hình ảnh của Thần trong tưởng tượng quá cao thượng và vĩ đại;
Nhưng khi đặt Thần trong những mối quan hệ của Thần, thường thường cũng sẽ
thể hiện ra rất nhiều hành vi của "Người".
Nếu như là những vị Thần khác, khi đứng trước mặt của Nữ Thần Ám Nguyệt,
yêu cầu cô ta "Cầu xin ta", Nữ Thần Ám Nguyệt sẽ khinh thường, sẽ không
thèm quan tâm, sẽ lạnh nhạt, bởi vì đối tượng mà cô ta muốn báo thù, là Nữ
Thần đứng đầu của hệ Nguyệt, là Chủ Thần có Thần Giáo chính thống.
Nhưng nếu như là Thần Trật Tự...
Vị kia trong thời kỳ giữa của kỷ nguyên trước là chiến tướng chủ chốt trong trận
doanh của Ánh Sáng, vào thời kì cuối của kỷ nguyên trước đã thay thế Thần
Ánh Sáng để trở thành Chủ Thần hùng mạnh nhất, nếu như hắn nguyện ý giúp
mình báo thù, vậy thì Artemis...
Nếu như trước đây, cơn đói có thể để cho Karen trở nên điên cuồng, thậm chí để
anh cảm thấy, cho dù là Pall thì anh cũng có thể mở miệng mà nuốt chửng;
Còn lúc này, dục vọng và nhu cầu của Karen đã bị kích thích trên một cấp độ
càng sâu hơn, giống như vì có thể để cho Nữ Thần Ám Nguyệt quỳ xuống thì sẽ
không từ thủ đoạn.
Lừa gạt?
Ngụy trang?
Dơ bẩn?
Đã không có sự ràng buộc của đạo đức, cũng không có suy nghĩ đến hậu quả, ta
muốn ngươi buông bỏ tôn nghiêm của mình, tôn nghiêm của Thần!
"Ngươi... Nguyện ý báo thù giúp ta?"
Nữ Thần Ám Nguyệt đặt câu hỏi.
Karen nhíu mày, cổ của cô ta vẫn kiêu ngạo mà đứng thẳng như cũ, đây không
phải là thái độ cầu xin người khác, càng giống như là một lời chất vấn.
"Phía trên có một con chó, ta giúp nó tiêu diệt Hải Thần."
Nữ Thần Ám Nguyệt ngẩng đầu, nhìn lên.
Chỗ miệng giếng xuất hiện một luồng ánh sáng màu đỏ, trong nháy mắt bao phủ
Kevin lại, một màn này khiến Pall giật nảy cả mình.
Lúc đầu Kevin sửng sốt một chút, lập tức đã nhận ra đến cùng là ai đang để ánh
mắt lên trên người mình, nó biểu hiện vẫn tương đối bình tĩnh, thận trọng, ưu
nhã.
Nhưng rất nhanh, nó cảm giác được một dấu ấn từ sâu trong linh hồn, mắt chó
của nó ngay lập tức nhìn về hướng Karen, nói cho đúng đó là thông qua môi
giới là ánh mắt của Nữ Thần Ám Nguyệt, nó đã nhận ra tình trạng trong không
gian ý thức của Karen.
Cái đuôi của Kevin ngay lập tức dựng đứng lên, sau đó lại ý thức được có điều
không đúng, lại lập tức rũ xuống dưới.
Cảm giác tương tự... Cảm giác tương tự, lại là cảm giác tương tự này.
Lần trước khi loại cảm giác tương tự này xuất hiện là ở trong phòng ngủ chính
của Nhà Tang Lễ, mình và Pall đẩy cửa phòng tắm đi vào, trông thấy Karen
đang nằm trong bồn tắm, bên trong đôi mắt đều là cơn đói khát.
Cảnh này khiến nó nhớ lại bản thân mình đã từng nằm mọp trước Ngai Vàng
Trật Tự, khi đó, Thần Trật Tự đã nói rằng: Hắn đói bụng.
Trước mắt, trong đầu Kevin lại hiện lên cảnh tượng kia, đó là mình đứng ở sau
lưng của Thần Trật Tự, đi đến Nơi chôn cất của Thần.
Bởi vì Thần Ánh Sáng đã biến mất, chúng Thần được mai táng bên trong Nơi
chôn cất của Thần hi vọng cùng ký kết một điều ước mới với Thần ở phía ngoài,
đồng thời nếu thái độ của đối phương cũng không quá tệ thì ý nghĩ của bọn họ
đó là nếu Thần Ánh Sáng không biết đã đi đâu, vậy thì chúng ta hi vọng có thể
đạt được nhận thức chung với vị Chủ Thần đang tiếp nhận địa vị của Thần Ánh
Sáng.