Số 13 Phố Mink

Chương 1710

Không,

Không đúng,

Mình không để ý đến một điều, vết thương trên người mình, trước lúc Blanche

chữa trị, thì có người đã trị liệu cho mình, Blanche trị liệu theo sau cũng chỉ là

tránh để lại sẹo.

Là Bernie!

Lúc ấy mình và Neo đang ngồi tại ven đường, trên người mình mang theo vết

thương, Neo đang cầm khúc ruột của mình, sau đó Bernie và Trưởng khu Harry

xuất hiện, do tự thân Bernie tiến hành trị liệu lần đầu cho mình và Neo.

Sau khi kết thúc việc trị liệu, trong lúc Bernie và Neo nói chuyện tán gẫu, Karen

biết được Bernie xuất thân từ Mục Sư chính thống.

Lúc ấy mình còn cảm thấy kỳ lạ, người xuất thân từ Mục Sư, sao lại có thể được

trọng dụng trong hệ thống của Đòn Roi Kỷ Luật.

"Ông! Ông! Ông!"

Từ trong linh hồn truyền ra âm thanh tan vỡ, giống như là có một lớp vách ngăn

bằng thủy tinh bị vỡ tung, "Thủy tinh" tan vỡ bắt đầu tiến hành cắt chém ở trong

linh hồn của mình, không phải rất nghiêm trọng, nhưng nếu nó nghiêm trọng

hơn một chút thì vẫn còn tốt, kiểu cắt chém không nghiêm trọng này tựa như

đang gãi ngứa ở trong trái tim, kích thích sự run rẩy từ sâu trong linh hồn.

Có vấn đề!

Karen cắn răng, Bernie trị liệu cho mình, có vấn đề!

Nhưng mà Karen rõ ràng hơn, vấn đề xuất hiện có lẽ cũng không phải Bernie cố

ý muốn hại mình, mà là thủ pháp trị liệu của hắn có khả năng mang theo một

vài mục đích, có lẽ, nó vốn nên có hiệu suất cao hơn, nhưng sau khi dùng ở trên

người mình lại gián tiếp xúc tiến một hiệu quả trái chiều.

Trong lúc Blanche đang trị liệu cho mình đã từng kinh ngạc mà than thở, vị

Mục Sư đã trị liệu trước cho đội trưởng thật là ưu tú, thầy của cô cũng không

sánh bằng.

Mà lại, xét trên phương diện động cơ, Bernie vốn cũng không có lý do để ra tay

với mình, xem như muốn thử thăm dò mình, đầu tiên hắn chắc hẳn phải đi thăm

dò Neo trước, tiếp theo, dùng phương thức thấp kém như thế để đi thăm dò

chẳng phải là đang nói rõ ràng cho người ta rằng ta đang nghi ngờ ngươi sao,

Bernie cũng không ngu xuẩn như thế.

Vậy là đúng do "Thuốc" quá tốt rồi, mà lại bởi vì thể chất của mình đặc thù,

trùng hợp trở nên nhạy cảm?

Cái sự việc này nhất định phải tìm Neo nói một chút, có thể thử so sánh, dù gì

thì thể chất của Neo cũng rất đặc thù.

Nhưng mà bây giờ... Cùng với âm thanh của thủy tinh đang vỡ vụn, Karen phát

hiện ý thức của mình đang dần dần tan rã, anh rõ ràng, lúc ở dưới miệng giếng

của hòn đảo tế lễ kia, cảnh tượng khi mình đối mặt với người phụ nữ áo đỏ

trong khối xương của Thần lại xuất hiện, mình loại bỏ phần lớn cảm tính, chỉ

còn lại bản thân đơn nhất và tuyệt đối.

Karen đưa tay, lại ngưng tụ ra một ngọn lửa Trật Tự, đặt ở trên linh hồn của

mình, anh từng có kinh nghiệm, cơn nghiện đáng sợ này, chỉ có thể dùng cảm

giác có cường độ cao hơn để áp chế nó.

A,

Rõ ràng mình đến là để hành hình, kết quả thế mà mình cũng phải cùng chịu tra

tấn theo, việc này cũng không hay ho cho lắm.

Nhưng mà, sau khi Ngọn lửa Trật Tự tiên vào trong linh hồn của mình thì lại

không có thể tạo được hiệu quả vốn có, không chỉ không có cảm giác thiêu

cháy, ngược lại càng giống như đang có thêm một nguồn kích thích khác.

Từ bên người Karen, từng sợi Xiềng Xích Trật Tự đột ngột trồi lên từ dưới mặt

đất, trong khoảnh khắc đã bao trùm toàn bộ không gian ý thức vốn thuộc về

Vicole.

Chỉ có thể dùng Ngọn lửa Ánh Sáng mới có thể tiến hành áp chế sao?

Trong lòng Karen nghĩ như vậy, nhưng vào lúc anh vừa mới chuẩn bị triệu hồi

ra Ngọn lửa Ánh Sáng, bên trong linh hồn mình, cảm nhận thêm một hồi run

rẩy, trong chốc lát, ý thức của mình tan rã trong chốc lát ngắn ngủi, cũng đúng

lúc này, Karen tiến vào “cơ thể” bên trong không gian ý thức của Vicole mà bắt

đầu hòa tan, hòa tan từ dưới lên trên.

...

Hiện tại Vicole đang vô cùng đau đớn, trong lòng chỉ còn có một ý nghĩ vô cùng

đơn giản, đó là chết, chết nhanh lên, chết sớm một chút, hắn đã không muốn

sống nữa, hắn chỉ muốn nhanh chóng kết thúc tất cả mọi thứ.

Nhưng cùng với quá trình thiêu đốt đang diễn ra, hắn có thể cảm giác được một

nguồn năng lượng linh hồn đang không ngừng truyền về phía mình, nếu như là

lúc trước, hắn sẽ rất hưởng thụ quá trình này, bởi vì nó sẽ đến cho mình rất

nhiều sự vui vẻ. Nhưng bây giờ, hắn lại hận nó, từng luồng năng lượng truyền

vào đang kéo dài quá trình tra tấn khiến hắn càng trở nên tuyệt vọng hơn.

Nhưng thời gian dần trôi qua, hắn bắt đầu cảm giác được nỗi đau đớn trên linh

hồn của mình đang dần dần giảm bớt, nhưng rõ ràng rằng Ngọn lửa Trật Tự

đang cháy trên linh hồn của hắn cũng không mất đi.

Nhưng mà cũng không đợi đến lúc hắn kịp vui mừng, bỗng nhiên cảm giác

được một luồng khí thế đáng sợ đang chèn ép về hướng linh hồn mình, hắn

ngẩng đầu, ở trong không gian ý thức của mình, hắn nhìn thấy một con mắt thật

to.

Con mắt kia, không có chút cảm xúc nào, cứ nhìn chằm chằm phía dưới, nhìn

vào mình chằm chằm như vậy.

Trong chốc lát, cảm giác kinh khủng không cách nào dùng ngôn từ để hình

dung thấm vào trong linh hồn của Vicole, hắn không biết đây là vật gì, cũng

không biết vì sao lại biến thành như thế này.

Thần phục, thần phục, thần phục...

Phía dưới ánh mắt đó, tựa như bất cứ sự bất tuân nào đều là một sự ngỗ ngược

mà ngay cả bản thân cũng không thể tha thứ cho chính mình.

Vicole quỳ sát xuống dưới, hắn bắt đầu cầu nguyện, hắn bắt đầu sám hối, hắn

bắt đầu thẳng thắn tất cả của bản thân, chỉ cầu xin một chút xíu sự thương xót.

Lúc này, con mắt ở trên trời kia, khép kín.

Linh hồn của Vicole, nát vụn, quá trình linh hồn bị chia cắt thành vô số hạt tròn

nhỏ kia gần như có thể xem là cực hình đáng sợ nhất trên đời này, vượt xa khỏi

việc cơ thể bị phân thành trăm mảnh.

Sau đó, con mắt trên trời kia, lại mở ra.

Linh hồn vừa mới nát vụn của Vicole, lại ngưng tụ lại.

"A a a a a a a!!!"

Vicole ôm đầu, cả người hắn đều đã điên rồi, hắn đã sụp đổ, hoàn toàn sụp đổ,

hắn muốn chạy trốn, nhưng nơi này chính là không gian ý thức trong linh hồn

của hắn, hắn không còn chỗ nào để có thể trốn.

Nhưng việc này, chỉ mới là sự bắt đầu.

Nhắm mắt, sụp đổ.

Mở mắt, ngưng tụ.

Con mắt phía trên kia chỉ đang nhắm mắt mở mắt vô cùng bình thường, tương

tự ở phía dưới, là linh hồn đang lần lượt tan vỡ và ngưng tụ, mỗi một lần kết

thúc lại là sự bắt đầu, vô cùng rõ ràng và không cách nào để ngươi có thể trốn

tránh.

Đây là một cực hình mới vừa được phát minh ra sao?

Không,

Đây chỉ là một trò chơi
Bình Luận (0)
Comment