Số 13 Phố Mink

Chương 1713

Người bắt máy là Pieck: "Xin chào, nơi này là Nhà Tang Lễ Pavaro, thật vinh

hạnh được phục vụ ngài."

"Ngươi có bị bệnh không."

"Ông chủ?" Pieck ngây ngẩn cả người, sau đó lập tức ý thức được vấn đề trong

lời nói của mình, "Thật có lỗi, ông chủ, do quá lâu không có mối làm ăn, quên

mất, quên mất..."

Nhà Tang Lễ mặc dù thuộc về ngành dịch vụ, nhưng có lẽ cũng không có bao

nhiêu vị khách hàng nguyện ý vui vẻ tiếp nhận sự phục vụ của bọn họ.

"Chuyển ống nghe cho mèo."

"Mèo? Được, để tôi đi gọi tiểu thư Pall đến nghe máy."

Không bao lâu, bên phía đầu dây điện thoại truyền đến tiếng mèo kêu nghịch

ngợm:

"Thế mà đến tận bây giờ mới gọi điện thoại về, nếu không phải vì ta đã sớm tìm

Ashley để hỏi thăm tình huống, cậu có biết ta phải chờ đến bây giờ không.

Bé Karen của chúng ta lần thứ nhất ra tòa, cậu có biết ta ở nhà lo lắng cho cậu

đến dường nào không!"

"Tốt, có chuyện muốn hỏi cô một chút..."

Karen đem chuyện mình gặp tối hôm qua và việc Bernie trị liệu nói cho Pall

nghe, sau khi Pall nghe xong, trả lời ngay nói:

"Ta đang nghi ngờ rằng tên Bộ trưởng đó không chỉ có là một vị Mục Sư ưu tú,

mà là một vị... Mục sư có tư chất hàng đầu."

"Giải thích một chút khái niệm đó đi."

"Khái niệm đó là, nói như thế nào đây nhỉ, 12 Kỵ Sĩ Trật Tự dưới trướng của

Thần Trật Tự, có một vị Kỵ Sĩ gọi Jamelle, bà ta là một vị Mục Sư có vài món

Thần khí, ta lười nhác dùng câu từ để hình dung bà ta rốt cuộc ghê gớm đến

mức nào, tóm lại, hiện tại bên trong thần thoại tự thuật của rất nhiều Giáo hội

đều có ghi chép về Chủ Thần hoặc là Thần chi nhánh phe mình đã từng được

Jamelle trị liệu trong thời kỳ Thần chiến."

"Nhiều món Thần khí sao?"

"Chắc hẳn có một món của bản thân, nhưng có lẽ cũng cướp đoạt được không ít,

dù gì thì Thần Trật Tự đối với thủ hạ của mình luôn luôn rất hào phóng, mặc dù

Trật Tự Thần Giáo không có Thần chi nhánh, nhưng trên phương diện đãi ngộ

và địa vị, đám Kỵ Sĩ Trật Tự bọn nếu so sánh với Thần chi nhánh của Thần

Giáo khác thì cao hơn rất nhiều.

Cậu thử nghĩ xem, chiến tranh chắc chắn sẽ có chiến lợi phẩm xuất hiện, Thần

Trật Tự cũng sẽ không thiếu những này, điều này cũng còn chưa tính đến việc

Thần Trật Tự tàn sát trắng trợn những Thần linh khác vào sau này."

"Ừm, cô nói tiếp."

"Giống như cái món Thần khí hoàn chỉnh Lưỡi Hái Chiến Tranh kia, số lượng

Thần khí hoàn chỉnh mà Trật Tự Thần Giáo đang có chắc chắn cũng không ít,

trong số đó có một món Thần Khí hệ Mục Sư có thể so sánh với Lưỡi Hái Chiến

Tranh, nó đại diện cho một đoạn áo nghĩa tối cao trong hệ thống Mục Sư, tên

gọi là Dây Leo Ai Thán, truyền thuyết nói rằng nó có thể để cho linh hồn nhận

được sự cứu rỗi và tái sinh thật sự.

Phương pháp sử dụng cũng giống như cái dấu ấn kia ở trên mu bàn tay của cậu

vậy, cậu dùng cái dấu ấn kia mới có thể mượn nhờ sức mạnh của Lưỡi Hái

Chiến Tranh, giúp đỡ cậu trong việc triệu hồi ra Pháo Đài Hắc Ngục, những vị

Mục Sư phẩm cấp cao cũng có dấu ấn tương tự, nhờ vậy mà họ có thể mượn

nhờ sức mạnh của Dây Leo Ai Thán.

Công hiệu của nó chính là chữa trị vết thương trên linh hồn, loại bỏ tạp chất

trong linh hồn."

Karen bỗng nhiên hiểu rõ ra, hỏi: "Lúc trước Dis cũng đã từng tìm loại Mục Sư

này phải không?"

Cho nên, Pall mới biết được rõ ràng đến như vậy.

"Nói cho đúng thì là Dis bắt tới một người, trong lúc người ta đang tham dự một

buổi thảo luận nghiên cứu và giao lưu giữa những vị mục sư đa Thần Giáo thì

Dis đến xách người ta về.

Cái người kia cũng thuận tay xem bệnh giúp ta một lần, cũng là bà ta nói cho ta

biết rằng phương thức khế ước cộng sinh để phá trừ rào cản hiện tại của ta.

Dẫu vậy thì bà ta đối với vấn đề của cha mẹ cậu cũng bất lực."

Karen biết, Dis là vì cứu chữa cho cha mẹ mình, từng nỗ lực và cố gắng rất

nhiều, nhưng đều thất bại, cuối cùng vì bất đắc dĩ để chấm dứt nỗi đau đớn mà

tự mình kết thúc tính mạng của bọn họ.

Ventura có thể còn sống, cũng là dựa vào thí nghiệm mà Dis làm lúc trước.

"Nhưng mà con người của bà ta cũng không tệ, đáp ứng giữ bí mật thì thật sự

giữ bí mật."

"Bên phía Trật Tự Thần Giáo cũng không có phản ứng khác?"

"A, lúc ấy người phụ trách lục soát để cứu bà ta chính là Rasma, cậu hiểu mà,

đứa nhỏ Rasma này từ nhỏ đã hiểu chuyện."

"Chắc hẳn là nguyên nhân đó, ta cảm thấy hắn ta không phải cố ý."

"Hẳn là không phải cố ý, người ta dùng quy cách tốt nhất để trị liệu cho hai vị

tướng đắc lực dưới tay, ai nào biết trong người của hai tên tướng này lại có

nhiều thứ lung tung đến như vậy.

Ta vừa mới nghe xong lời miêu tả của cậu thì cũng đã đoán được là Dây Leo Ai

Thán, phóng thích sức sống bên trong linh hồn cậu, có chút giống với đám học

giả giáo dục trẻ em thích kêu gọi giải phóng bản tính của trẻ vậy.

Thật ra nếu quả thật trên người sạch sẽ, cho dù không bị thương thì được trị liệu

kiểu này, cũng có thể có rất nhiều lợi ích.

Nhưng đối với cậu cùng Neo mà nói thì sẽ có phiền phức."

"Tôi đã biết."

"Thế thì, này, cậu rốt cuộc chừng nào mới về nhà thế?"

"Chờ đến khi xử lý xong vụ án trong tay đã, bây giờ còn đang bận rộn."

"Ta không cảm thấy cậu sẽ là người đi xử lý những sự vụ phức tạp kia đâu, nếu

không thì Alfred thất trách, cho nên, ta không tin tưởng cậu sẽ bộn bề nhiều

việc, cậu đang lấy cớ để không về nhà!"

"Xử lý tốt thì sẽ trở về, sự việc lần này rất quan trọng."

"Được rồi, tốt, cậu cứ yên tâm làm việc đi, ta biết, cậu đã chán ghét cái nhà này

rồi, meo."

Karen bất đắc dĩ cười cười, cúp điện thoại, sau đó mở ngăn kéo ra, gấp một con

quạ đen, thả nó bay ra ngoài.

Sau đó, Karen nhấn chuông trên bàn, Ventura lập tức đẩy cửa bước vào:

"Đội trưởng, ngài có gì dặn dò?"

"Giúp ta đến phòng vật chứng mượn một cái máy ảnh thuật pháp."
Bình Luận (0)
Comment