Số 13 Phố Mink

Chương 1743

Dorford vẫn ngồi ở kia như cũ, sau khi nhìn thấy cảnh này cũng không phá kết

giới, mà là cầm lấy bình rượu đỏ đặt trên đất, sau khi uống ực một ngụm lớn thì

cười to nói:

"Tới đi, Bern, các ngươi có thể thỏa thích thương lượng, ha ha."

Trong kết giới,

Chủ giáo Bern mở miệng nói: "Karen, ta đang giúp ngươi tranh thủ thời cơ."

Hả?

Karen sửng sốt một chút, anh không nghĩ tới Chủ giáo Bern sẽ nói như vậy.

Nhưng rất nhanh, anh đã ý thức được, vì cái gì chủ giáo Bern sẽ dẫn theo mình

và Neo cùng vào, ông ta rõ ràng đến đây để chấp hành nhiệm vụ "Dorford tự

sát", ông ta làm những chuyện như vậy, có thể nói là cực kì hắc ám và thần bí,

tất cả mọi người đều có thể suy đoán theo chiều hướng này nhưng lại không có

bất cứ chứng cứ cụ thể nào.

Lại liên tưởng đến phong cách đối thoại lúc trước của Chủ giáo Bern và Chủ

giáo Dorfort, bao gồm cả việc dẫn dắt mâu thuẫn đến trên người mình, để con

thú đang bị nhốt như Dorford chuyển cơn giận vào mình

Ông ta đang cố ý.

Mà việc này, Karen lại hoàn toàn không phát giác được.

Ngược lại Neo đã nhận ra, nhưng hắn cũng không tiện nhắc nhở, mà lại, hắn

cảm thấy cũng không cần thiết phải nhắc nhở.

Bern nói: "Hắn ta không ra tay thật, nhưng trước lúc chết hắn sẽ không tiếc bất

cứ giá nào để đe dọa ngươi, để lại bóng đen trong tín ngưỡng của ngươi.

Nếu không chịu nổi, như vậy sẽ để lại vết rách trong tín ngưỡng, ảnh hưởng đến

việc cảnh giới của ngươi tăng lên sau này; nếu chịu nổi, thì sẽ khiến cho tín

ngưỡng trong lòng ngươi càng thêm kiên định và vững chắc.

Con người của ta, không thích cho người tặng quà cho người khác, nhưng ngoại

trừ loại quà tặng này.

Lúc ở trên phiên tòa, ta đã sỉ nhục quan hệ giữa ngươi và vợ con của Pavaro, ta

từng nói ta sẽ đến sám hối, đây chính là món quà xin lỗi của ta.

Về phần có nhận hay không, tùy ngươi."

Cho nên, là để cho mình tự tay giết chết vị Chủ giáo này sao?

Mình đã từng hấp thụ xương cốt của Thần, tận mắt nhìn thấy Rylisa, Lưỡi Hái

Chiến Tranh gần như chiếm giữ giấc mộng của mình, trong nhà còn nuôi một

con chó tà thần...

Trước đó không lâu còn mới vừa mới tận mắt nhìn thấy hình ảnh ông nội giết

chết tổ tiên của nhà Naton ở trong ký ức do tấm mặt nạ bạc lưu trữ lại, cũng

giống như ông nội đã đánh với mình vậy.

Cho nên, chuyện này đâu có lớn bao nhiêu, khiến nó có vẻ long trọng đến như

vậy làm gì.

Đang lúc Karen chuẩn bị trực tiếp đáp ứng, tay của Neo bỗng nhiên đặt lên trên

vai của anh, chỉ thấy Neo vẻ mặt nghiêm trọng nhìn mình, dùng giọng điệu trịnh

trọng quan tâm nói:

"Karen, cậu phải suy nghĩ hậu quả cho kỹ, tuyệt đối không nên miễn cưỡng!"

Cái gì mới gọi là chuyên nghiệp, đây mới là gọi chuyên nghiệp!

Chủ nhiệm Neo vào thời điểm này vẫn không quên nhắc nhở mình, không nên

đáp ứng quá dứt khoát, muốn nắm giữ tiết tấu cho tốt.

Karen hít sâu một hơi, mím môi, trước hết đưa tay vỗ vỗ bàn tay Neo đặt trên bả

vai của mình, sau đó lại dời bàn tay của hắn xuống.

Sau đó quay người hướng mặt về phía Chủ giáo Bern,

Trầm mặc một lát,

Cuối cùng lấy hết dũng khí,

Ngẩng đầu,

Sau khi đối mặt với ánh mắt của Chủ giáo Bern ba giây,

Lập tức xê người hướng về phía Chủ giáo Dorford đang ngồi phía bên ngoài

cách giới, dung âm thanh mặt ngoài rất bình ổn nhưng thực chất phía dưới có sự

run rẩy rất nhỏ mà nói:

"Thưa ngài, món quà của ngài, ta nhận."

"Rất tốt."

Bern hiển nhiên rất hài lòng đối với Karen, từ lúc trên phiên tòa khi hai người

đối chọi thì ông ta đã cực kỳ thưởng thức người trẻ tuổi này.

"Vù!"

Kết giới bị thu hồi.

Dorford hỏi: "Thế nào, thương lượng xong rồi sao? Các ngươi có thể nhanh hơn

một chút, dù sao thì cảm giác chờ chết, cũng chẳng phải dễ chịu gì."

"Đã thương lượng xong." Bern nhẹ gật đầu, "Để cho hắn đến."

"Ha ha, ha ha..." Dorford nhìn về phía Karen, "Ta có thể cho ngươi một cái bậc

thang, để ngươi dễ dàng trèo lên trên hơn."

Rất hiển nhiên, ý nghĩ trong lòng và lời ông ta nói ra, hoàn toàn không giống.

Chủ giáo Bern quay người, vừa phất tay vừa chạy ra ngoài đi: "Ta lên trên

trước, an bài cho người nhà của ngươi, nếu ngươi đã nguyện ý đi chết, việc sắp

xếp cho người nhà, kiểu gì cũng sẽ nhận được một chút ưu đãi."

Dorford mắng: "Ta chỉ có thể cam đoan, sẽ không ra tay với hắn, còn lại, ta

không bảo đảm."

"Như vậy là được rồi."

Chủ giáo Bern đi ra đến cửa tầng hầm, dừng lại một chút.

Neo lập tức hiểu ý, đi ra theo cùng.

Lập tức, mặt dây chuyền trong tay của Bern rơi xuống, cắm vào giữa khe cửa,

một kết giới mới được hình thành, tiến hành ngăn cách bên trong và bên ngoài.

Ngay sau đó, từ trên mặt dây chuyền phóng ra một chùm sáng màu đen, chiếu

thẳng vào giữa trán của Dorford.

Dorford không có chống cự, để mặc cho luồng ánh sáng này tiến vào, hắn biết,

đây là một loại gông xiềng, Bern vì phòng ngừa mình nổi điên nên cố ý bố trí

cho mình.

Mình có thể tránh khỏi nó, nhưng Bern có thể quay trở lại đây sau khi mình

tránh khỏi.

Vẻ mặt Neo lo lắng mà hỏi thăm: "Thưa ngài Chủ giáo, thật sự sẽ không xảy ra

chuyện gì ngoài ý muốn sao?"

"Dorford không phải là một người tốt, nhưng có một điều không cần hoài nghi,

hắn cực kỳ coi trọng người nhà, hắn sẽ không trực tiếp ra tay với Karen, hắn

không dám đánh đổi để trả cái giá này."

"Nhưng dù sao hắn ta cũng là Chủ giáo... Ít nhất cũng đã từng là Chủ giáo, ta lo

lắng Karen có thể..."

"Đây là một cơ hội khó được, hắn phải nên quý trọng, bởi vì rất khó để tìm

được một tên Dorford thứ hai. Ta có thể cảm giác được, hắn hẳn là sắp thăng

cấp Phán quyết quan, đây là một cơ hội tốt biết bao, có thể tạo ra cơ hội cho

hắn, không phải sao?"

Thế nhưng mà Karen vốn không bao giờ thiếu cơ hội thăng cấp, thậm chí anh tự

mình bóp chết cơ hội của mình rất nhiều lần.

Neo chỉ có thể gật đầu nói: "Vâng, ngài suy nghĩ thật chu đáo."
Bình Luận (0)
Comment