Số 13 Phố Mink

Chương 1806

Mặc dù lần này Karen ở lại trong trang viên không ít ngày, nhưng thời gian mà

anh phục hồi hoạt động bình thường cũng không được bao lâu, cho nên hạnh

phúc, vẫn ngắn ngủi như cũ.

Neo gọi điện thoại đến, dựa theo kế hoạch, nhân cơ hội một khoảng thời gian

cuối cùng trong kỳ nghỉ của Karen, bọn họ muốn tìm kiếm nơi chôn xương của

Compasini.

Neo đã đề ra kế hoạch cho nhiệm vụ lần này, cũng đã sớm bàn giao cho Alfred,

việc Karen cần làm bây giờ, đó là đi theo trình tự được ghi trên kế hoạch, tiếp

tục đi cho đến khi… Xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Bởi vì tiếp theo cũng không phải muốn trở về cao ốc giáo vụ của thành phố

York để sử dụng trận pháp dịch chuyển, cho nên Pall và Kevin được Karen để

lại trong trang viên Ellen.

Lúc rời đi, Eunice cũng không ra tiễn biệt, mà là đứng ở sau cửa sổ trên lầu,

trên người cô mặc váy ngủ màu trắng, nhẹ nhàng dựa vào bệ cửa sổ, lộ ra nụ

cười mỉm với Karen.

Tựa như là ánh nắng trong mùa đông, cho người ta một loại cảm giác thật ấm

áp.

Pall trực tiếp nhảy lên trên chỗ bả vai của Karen, nói với Karen: "Cậu không

hiểu sao, một vài thời điểm thì con gái nói rằng không muốn thì có nghĩa rằng

cô ta đang muốn."

"Ta không hiểu chả lẽ cô hiểu?"

"Tại sao ta lại không hiểu!"

"Cô đã từng yêu đương rồi à?"

"Ta..."

"Cô đã kết hôn rồi sao?"

"Cậu..."

"Trên phương diện tình cảm, thậm chí cô còn không có kinh nghiệm nhiều bằng

Kevin."

"Ha ha, thế mà tiến hành công kích cá nhân ta. Vốn dĩ ta còn cảm thấy có chút

áy náy khi xét nát toàn bộ đống tất chân của hai người, bây giờ, không một chút

nào, đáng đời cậu!"

"A, là kiệt tác của cô à, xé cũng không tệ, rất có phong cách hoang dã, ta rất

thích."

Pall: "..."

...

Alfred lái xe tang chở đám người rời khỏi trang viên Ellen hướng về thành phố

Tang Phổ, Neo đã sớm chờ sẵn ở một cái trạm xăng cách thành phố Tang Phổ

rất gần để tập hợp.

Karen bước xuống xe tang, ngồi vào trong xe của Neo, Neo không lái chiếc xe

limousine thân yêu của hắn mà là một chiếc xe thể thao bình thường.

"Kỳ nghỉ ngơi này thế nào?" Neo vừa khởi động ô tô vừa phất tay ra hiệu cho

chiếc xe tang đằng sau, ra hiệu cùng chạy theo sau mình.

"Rất tốt, cực kỳ dễ chịu."

"Hút một điếu không."

"Không được, vết thương linh hồn của ta đã khỏi rồi."

"Phi!"

Neo phun bã kẹo cao su trong mồm mình ra ngoài cửa sổ, mắng:

"Ý của ta là, cậu đưa thuốc lá cho ta, thuốc lá của Lôi Đình Thần Giáo ta để

trong chiếc xe limousine không phải đã bị cậu gom đi sao, ngay cả một gói...

Không, ngay cả một điếu cậu cũng không để lại cho ta!"

"Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, thứ kia dùng như thuốc giảm đau, rút nhiều

sẽ gây nghiện đấy."

"Nói tiếng người đi nào."

"Vết thương của ta lành rồi, nên không mang."

"Mẹ nó!"

Neo không còn cách nào khác, chỉ có thể mở ngăn kéo trên xe, lấy một bình

thuốc nhỏ có dán nhãn đầu lâu trắng từ trong ra;

Đầu ngón tay túm lấy nắp bình, xoay mở, sau đó đổ vào trong miệng uống một

hơi cạn sạch.

"Không cần thiết phải giày xéo cơ thể của mình như vậy."

"Ta có thể nhìn ra được tinh thần của cậu không tệ, là vừa nhận được sự vun

tưới của tình yêu đúng không, cho nên bây giờ cậu ngồi đó an ủi ta, có phải có

chút tàn nhẫn không?"

"Ừm, đúng là có một chút, nhưng không tàn nhẫn với ngài thì làm sao để cho

niềm vui của ta được nổi bật lên chứ?"

"Xin hãy cư xử đúng mực một chút."

"Được rồi."

"Chuyện lần này ta gần như đã sắp xếp xong xuôi, dùng trận pháp dịch chuyển

đi từ thành phố Tang Phổ đến thẳng Morgan, lại từ đó dùng trận pháp dịch

chuyển để tiếp tục đi đến Maisilla, nơi đó ở ngay tại vị trí biên giới cấm khu sa

mạc Pester.

Sau đó chúng ta dùng thuyền cát để đi thẳng vào cấm khu, dự tính tốn khoảng

thời gian hai ngày thì có thể tới đích, cũng là nơi chôn xương của Compasini

theo tin tức tình báo."

"Ừm, rất cấp tốc."

"Tất cả những chuyện ngoài ý muốn ta cũng đã sắp xếp xong, trong cấm khu sa

mạc Pester có không ít thế lực không thể lộ ra ngoài ánh sáng, đám cướp sa mạc

trong đó chỉ là bọn quèn, trong tình huống bình thường khi tiến vào cấm khu,

coi như không có bị sự biến hóa quỷ dị khó lường của tự nhiên trong cấm khu

giết chết, cũng rất dễ dàng rơi vào trong tay của những thế lực kỳ lạ ở nơi đó.

Cho nên ta để cho Bertha giúp ta đến đó trước để tìm một người dẫn đường rất

có tiếng tăm, cái người dẫn đường này sẽ đích thân điều khiển thuyền cát đưa

chúng ta vào trong cấm khu."

"Cái người dẫn đường này có đáng tin không?"

"Chắc chắn là không đáng tin, ta không có để Bertha cò kè mặc cả, hắn ra giá

bao nhiêu thì Bertha xác định giá bấy nhiêu, hơn nữa còn cố ý bảo Bertha để lộ

ra thân phận của tàn dư Ánh Sáng.

Cậu hiểu mà, ở cái thời đại này, tàn dư Ánh Sáng trong mắt của phần lớn các

thế lực đều tượng trung cho một đám đần độn.

Thân phận thật sự của cái tên dẫn đường kia ta có tra ra được từ trong kho hồ sơ

của Thần Giáo chúng ta ở đại khu khác, bản thân hắn là một thủ lĩnh của một

thế lực trong cấm khu."

Karen nghe rõ gật đầu nói: "Nếu hắn muốn đen ăn đen*, thì con đường của

chúng ta có thể thuận lợi hơn một chút."

* Ý chỉ dùng hành động phạm pháp để lấy được thứ gì đó vốn có được bởi hành

vi phạm pháp khác.

"Đúng vậy, không sai, ta vốn là nghĩ như vậy, nếu như hắn muốn ra tay, khẳng

định trước tiên sẽ đưa chúng ta đến đích mà chúng ta muốn, lý do đến đó mà ta

đưa ra là tìm kiếm Thánh khí thất lạc.

Như vậy thì chúng ta cũng không cần giao thiệp với các thế lực khác trong cấm

khu, chỉ cần tiêu diệt mỗi thế lực của hắn là được, nhẹ nhàng đỡ tốn công sức.

Chúng ta vẫn nên tranh thủ đi sớm về sớm một chút, không nghỉ ngơi trì hoãn

để trở về tiếp tục ra sức vì Trật tự."

"Ừm."

"Đúng rồi, cảm thấy cái món La Bàn Ký Ức kia thế nào?"

"Đã cải tạo rồi, dung hợp cực kỳ thành công cùng với Thiên Mị trong cơ thể ta,

ánh mắt của chủ nhiệm thật tốt."

"Ý của ta là, ba mươi lăm nghìn phiếu điểm..."
Bình Luận (0)
Comment