"Torissa."
"Ừm?"
"Anh đang gạt em."
"Em à?”
"Nếu như anh chỉ là vì giữ lại em, vậy còn bọn họ thì sao, những người đồng
đội đã cùng anh vượt qua hiểm nguy thì sao, vì sao anh lại muốn giữ cả bọn họ
lại nơi này?
Anh đừng nói rằng lúc ấy tất cả bọn họ đều đã chết rồi, anh là vì giữ lại tất cả
mọi người, mới cố ý bố trí nơi này, em sẽ không tin, trên người bọn họ, vốn
cũng không có vết thương trí mạng."
"Bởi vì anh không thể để cho nơi này bị lộ ra ngoài, xem như để Thần Giáo biết
cũng không thể, bởi vì một khi để Thần Giáo biết, anh sẽ không thể nào có
quyền để sử dụng nơi này.
Cái kén tằm này, cái bản nguyên của Compasini này, tất cả mọi thứ nơi này đều
sẽ bị Thần Giáo lấy đi, sẽ không còn thuộc về anh.
Cho nên, anh chỉ có thể … "
"Đủ rồi!" Luna quát lớn "Torissa, vì cái gì đến bây giờ, anh vẫn còn muốn lừa
em?"
"Ai." Torissa thở dài, "Bởi vì, em là vợ của anh."
"Đến cùng là vì một mục đích bẩn thỉu nào, anh vậy mà lại tự tay chôn vùi đoàn
đội mà mình cố lòng xây dựng, chôn vùi những người đồng đội tin tưởng đi
theo mình, anh... "
Âm thanh của Luna ngừng lại.
"Chậc, em nói nhiều thật đấy, em hẳn phải giống như trước đây, vĩnh viễn tin
tưởng lời mà anh nói, cảm thấy hân hoan khi chúng ta đoàn tụ một lần nữa."
Trong giọng nói của Torissa có chút bất đắc dĩ, sau đó, Karen nghe được tiếng
bước chân, Torissa đi tới trước mặt mình, ở giữa mình và hắn, hẳn là chỉ bị ngăn
cách bởi một bức tường cát.
"Thưa ngài Karen, ngài bây giờ hẳn là có thể nghe được âm thanh của ta, ta
nghĩ, ngài đã sớm nhìn ra mục đích của ta, đúng không?"
Khoan đã, xưng hô thế này rốt cuộc là chuyện gì? Một chuyện khác nữa đó là
mục đích của ngươi là gì, giam cầm tất cả mọi người trong tiểu đội xung quanh
mình, rốt cuộc là vì làm cái gì?...
"Tuổi của ngài chắc hẳn cũng không lớn như ta, nhưng chức vị bây giờ của ngài
chắc chắn cao hơn chức vị ban đầu của ta. A, ta cũng không tin tưởng ngài chỉ
đơn giản là đội trưởng đại đội hành động đại khu thành phố York."
Chả nhẽ làm đội trưởng đại đội hành động là rất mất mặt sao?
"Thưa ngài, ngài không trả lời ta thì cũng không sao, chuyện liên quan đến thân
phận của ngài thì tên nô lệ kia của người cũng đã nói cho ta biết."
Nô lệ… của ta à?
"Chưa kể, rất không may mà phải thông báo cho ngài rằng tên nô lệ kia đã
chuẩn bị phản bội ngài, lúc ta giam cầm ngài, tên nô lệ kia của ngài đã bố trí
trận pháp, bài trừ nguyền rủa nơi đây.
Hắn muốn giành lấy tự do, đây không phải là giấc mơ cuối cùng của bất cứ tên
nô lệ nào sao?"
Ngươi rốt cuộc... Đang nói gì thế.
"Đương nhiên, ngoại trừ tự do ra, ta còn đáp ứng với hắn, chờ sau khi xong, ta
sẽ tiến vào trong tổ chức tàn dư Ánh Sáng của hắn, đồng thời ta sẽ trợ giúp hắn
có được chức vị cao hơn trong cái tổ chức lỏng lẻo và phân liệt của tàn dư Ánh
Sáng kia
Hắn thật sự biểu hiện rất tham lam với quyền lực, một cái tên từ đầu đến đuôi
đều đắm chìm trong vòng xoáy của sự tham lam.
Sở dĩ ngài lựa chọn hắn làm nô lệ của mình, cũng là bởi vì hắn dễ khống chế
phải không?"
Là Neo!
Đặc điểm tàn dư Ánh Sáng có thể tạm bỏ qua, chi tiết để Karen xác định thân
phận của tên "Nô lệ" kia, vẫn là cái từ "Tham lam".
Cuối cùng Karen đã hiểu được, Neo nói gì với hắn ta mới để cho hắn hiểu lầm
mình sâu đến như vậy.
Chủ nhiệm Neo… Nô lệ của mình?
Thế mà Neo còn chủ động thừa nhận.
Nếu là Neo, vậy thì Torissa xem xét và nghĩ về mình như vậy thì cũng có thể
hiểu được.
Neo có loại bản lĩnh tùy cơ ứng biến này, để cho sự việc đang phát triển theo
tình huống bình thường, rẽ vào trong một con đường không ai ngờ đến.
"Bây giờ chắc hẳn là ngài đang cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng xin ngài yên tâm,
là một tín đồ thành kín của Trật Tự, sao ta có thể nguyện ý xen lẫn chung vào
với tàn dư Ánh Sáng chứ?
Ta muốn trở về Thần Giáo, ta muốn quay về nhà, ta muốn trở về trong vòng tay
ôm ấp của Thần Trật Tự.
Ta không biết nơi này có thể giam cầm ngài bao lâu, ta nghĩ, hẳn là cũng không
được bao lâu, mà ta, lại không dám thật sự ra tay với ngài, bây giờ khẳng định
ta không phải đối thủ của ngài."
Thì ra mình mạnh đến thế sao.
"Cho nên, thưa ngài, ta không có một chút ý nghĩ mạo phạm nào đối với ngài.
Ta nói lại việc này cho ngài biết, là bởi vì ta muốn trở thành con rối trong tay
ngài, ta muốn nhận được sự che chở của ngài, xin ngài làm Người trông giữ của
ta, xin ngài hãy tin tưởng ta, ta nhất định càng thích hợp hơn tên tàn dư Ánh
Sáng kia trong việc làm một tên nô lệ đắc ứng cho ngài!"
Làm nô lệ của ta?
"Xin ngài hãy ký kết khế ước Biển Cát với ta."
Khế ước Biển Cát?
Karen biết về loại khế ước này, lúc Pall đưa ra ý muốn ký kết khế ước cộng sinh
với mình, anh đã cố ý đọc về những tài liệu tương quan, khế ước Biển Cát thật
ra cũng là một loại khế ước cộng sinh.
Hai bên ký kết khế ước sẽ tuyên thệ trước Thần Sa Mạc (Thần Hoang Mạc), sau
khi một bên chết đi, linh hồn của một bên còn lại sẽ bị biển cát chôn vùi.
Đây chính là quan hệ hiện tại của Karen và Pall, cho nên lần trước ở Hỏa đảo,
Karen ở lại chặn tên thanh niên lưng gù kia, Pall không cùng với những người
khác cùng nhau rời khỏi, bởi vì một khi Karen chết rồi, Pall cũng sẽ chết, cho
nên rời đi hay không đối với Pall cũng không có gì khác nhau.
"Thưa ngài, ngài còn thời gian để có thể cân nhắc, nhưng xin ngài hãy nhanh
lên một chút, giữa ngài và tên nô lệ kia, ta chỉ có thể hai chọn một, nếu như ngài
không ký kết khế ước cùng ta, ngài cũng không cách nào đạt được thứ mà ngài
muốn."
Ít nhất thì ngươi cũng phải nói cho ta biết là ta đang muốn cái gì mới được chứ?
...
Neo về tới trên đài cao ở phía trên đầm cát.
Alfred lập tức hỏi: "Chủ nhiệm, bay giờ chúng ta sẽ ra tay bố trí pháp trận để
thử ngăn cản đầm cát này vận hành sao?"
Neo lắc đầu, ra lệnh:
"Không, bố trí trận pháp tăng cường hiệu quả, duy trì sự vận hành của đầm cát
này, hiệu quả tăng cường có thể lớn bao nhiêu thì bố trí lớn bấy nhiêu cho ta."
Alfred sửng sốt một chút, vội hỏi:
"Trận pháp tăng cường? Ngài xác định sao?"
Nô lệ Neo đang chuẩn bị phản bội chủ nhân gật đầu nói:
“Tháo chân phanh ra, sau đó đạp chân ga hết cỡ!”