"Healy yêu dấu, tài nấu nướng của ngươi thật tinh xảo."
"Đều là nhờ thiếu gia dạy bảo tốt, tôi đều học được từ thiếu gia."
Phu nhân Đường Lệ đứng ở phía sau, nhìn xem hầu gái Healy đang bận rộn nấu
đồ ăn ở trước mặt.
Karen không ở nhà, bà ấy gọi điện thoại đến Nhà Tang Lễ, gọi hầu gái của
Karen qua cùng nhau nghiên cứu đồ ăn với mình, thuận tiện chuẩn bị một chút
tiệc gia đình cho sinh nhật của con trai mình.
"Nhưng mà thật ra ngươi cũng không cần tự mình mang theo nhiều nguyên liệu
đến đây, ở chỗ của ta cái gì cũng có."
"Tiểu thư Pall nói để cho tôi tự ở nhà chuẩn bị một chút mang đến, như vậy thì
thuận tiện hơn, chủ yếu là một vài thứ đều là nguyên liệu được xử lý trước ở
nhà, ví như ngài nhìn xem cái mỡ heo này, tôi vẫn cảm thấy dùng nó xào rau thì
thơm hơn nhiều so với khi dùng dầu ô liu."
"Tiểu thư Pall?"
"A, đúng vậy, ha ha."
Healy cười ha hả, cô cũng không dám tiếp tục giới thiệu với lão phu nhân này
rằng trong nhà mình còn có một vị tiểu thư mèo biết nói chuyện, cô sợ làm cho
lão phu nhân hoảng sợ.
Người nhận điện thoại của phu nhân Đường Lệ là Pall, Pall tất nhiên sẽ đồng ý
với thỉnh cầu của phu nhân Đường Lệ, mà lại dặn dò hầu gái trong nhà mang
theo nguyên liệu nấu ăn đến, dù sao cũng là giúp bà ngoại Karen giải sầu.
Phu nhân Đường Lệ đưa tay, sờ soạng trên mông hầu gái hai cái.
Hầu gái xấu hổ quay đầu lại, nhìn thoáng qua phu nhân Đường Lệ, sau đó tiếp
tục cúi đầu làm đồ ăn.
"Cái thể trạng thích hợp để sinh con, lúc tuổi ta còn trẻ cái mông cũng ưỡn lên
rất ngạo nghễ, nhưng không lớn bằng ngươi."
"Phu nhân..."
"Nhưng ta sinh ba đứa con, ta cảm thấy ngươi có thể sinh bảy tám đứa, thậm chí
là mười đứa."
Nhiều khi, lão phu nhân lớn tuổi khi đang nói lời nói thô tục, lại càng thêm
không có cố kỵ so với những tên lưu manh đang uống say kia.
Healy cũng không phản cảm với động tác này của lão phu nhân, cô là thật sự
cảm thấy lão phu nhân rất hiền lành, mà lại cũng có thể nhìn ra rằng gia cảnh
của lão phu nhân cực kỳ không bình thường.
Lúc trước mượn phòng tắm dùng, cô trông thấy ở bồn rửa mặt có đặt một bộ
thần bào màu đen đã xếp gọn, thiếu gia nhà mình và những thuộc hạ kia của
thiếu gia đều sẽ mặc lên loại trang phục như thế.
Healy không phải người trong giáo hội, cô vẫn rất lạ lẫm với cái "Thế giới" kia,
nhưng một đêm máu tanh đó đã để cô thấy được sự đáng sợ của ngài Alfred,
cũng từ khía cạnh đó mà xác nhận thiếu gia đáng sợ, gia đình của lão phu nhân
này cũng hẳn là cùng một loại.
"Sinh quá nhiều sẽ không nuôi nổi." Healy nói, "Trong nhà cung cấp nuôi
dưỡng một đứa em trai đi học thì đã cực kỳ vất vả, với tiền lương mỗi tháng của
tôi mà nói, chỉ có thể cung cấp đủ để nuôi dưỡng năm đứa."
"Ha ha ha."
Phu nhân Đường Lệ bị chọc cho phát cười, cô gái nhỏ này thế mà thật sự đang
bấm đốt ngón tay mà tính.
"Ngươi sinh được bao nhiêu, Karen cũng đều có thể nuôi nổi, sinh đi, cố sức mà
sinh."
Mặc dù không có toà báo nào đi thống kê một cách cụ thể, nhưng phu nhân
Đường Lệ rõ ràng, phần lớn gia đình giàu có, lần thứ nhất của thiếu gia, đều là
cho người hầu gái nhà mình.
Đàn ông lúc tuổi còn trẻ trên phương diện kia có xúc động rất mãnh liệt, phối
hợp thêm hầu gái cứ đi qua đi lại trước mặt mình, rất khó kiềm chế được, mà
hầu gái thường thường cũng sẽ không quá kháng cự, thậm chí còn có thể chủ
động một chút.
Ở phương diện này, phu nhân Đường Lệ cũng sẽ không có yêu cầu đạo đức quá
cao với Karen.
Bà ấy quản lý chồng mình rất gắt gao, nếu ông ta dám ra bên ngoài ăn vụng thì
bà ấy sẽ dám tự mình đánh gãy chân ông ấy;
Nhưng đối với cháu của mình, bà ấy ước gì bên người Karen có thể có nhiều
phụ nữ một chút, sớm sinh ra dòng dõi, như vậy thì mình cũng sẽ sớm có cháu
chắt để ôm.
Nghe được câu này, Healy cảm thấy mình muốn giải thích cho thiếu gia nhà
mình một chút, không thể để cho người ngoài hiểu nhầm sự chính trực và trong
sạch của thiếu gia:
"Phu nhân, trong lòng thiếu gia chỉ có vị hôn thê của ngài ấy thôi."
"Nó không có chạm vào ngươi à?"
"Chưa từng có, thiếu gia không biết làm loại việc này."
"Vậy nó giữ ngươi ở bên cạnh người để làm gì, chỉ là vì đẹp mắt a?"
"A, thiếu gia là một người chính trực thật sự!"
Mặc dù từ lúc bắt đầu, Alfred dặn dò mình chỉ có thể mặc quần jean làm việc;
Về sau trong quá trình sống cùng, trong một số thời khắc, nhất là buổi sáng gặp
thiếu gia, ánh mắt của thiếu gia tựa như sẽ dừng lại ở chỗ đó của mình một chút;
Nhưng mình là nguyện ý, có đôi khi sẽ còn cố ý xoay người hoặc là ngồi xổm
xuống đưa lưng về phía thiếu gia, cô cảm thấy khi ánh mắt của thiếu gia nhìn
lên người mình thì trong lòng cô cảm thấy rất ngọt ngào.
Chỉ có điều là những lời này cũng không thích hợp để kể với người ngoài, cô
cũng không ngốc.
"Ai."
Phu nhân Đường Lệ có chút thất vọng lắc đầu.
Bà ấy biết lúc trước cháu ngoại của mình tựa như có một khoảng thời gian mập
mờ với công chúa của Đảo Ám Nguyệt, không chỉ có tin đồn đơn giản như vậy,
lúc Richard ở nhà cũng đã kể lại hành động qua lại giữa Karen và công chúa lúc
ở trên đảo Ám Nguyệt.
Vẻ mặt của Richard khi kể lại thế mà cũng rất kích động, nếu không biết thì còn
tưởng rằng người cùng dạo chơi dưới ánh trăng với công chúa Đảo Ám Nguyệt
không phải Karen mà là Richard nó.
Lúc nghe Richard kể lại, những người khác trong nhà cảm thấy Karen nếu có
thể cùng ở cùng với vị công chúa kia, xem như được lợi rất lớn, cũng thuộc về
là một loại cơ duyên.
Chỉ có bà ấy vừa đan áo len vừa cười lạnh ở trong lòng, chú ngoại nhà Guman
cưới công chúa đảo Ám Nguyệt vậy xem như cũng có chút trèo cao, nhưng cháu
trai ruột của Dis cưới công chúa đảo Ám Nguyệt là thuộc về đảo Ám Nguyệt
trèo cao ngược lại Karen bị thiệt thòi.
Cháu trai đích tôn của Trưởng lão đương thời Trật Tự Thần Điện, muốn cưới cô
gái cùng tuổi của gia tộc nào mà không được, yêu đương kết hôn tự do giữa các
gia tộc lớn, ngược lại là thiểu số trong thiểu số.
Cũng chính là vì chồng mình đã trải qua việc này, ở phương diện này nhìn
thoáng được, ngoại trừ lúc con trai khi còn trẻ hơi có vẻ hướng nội cần trong
nhà hỗ trợ dẫn dắt giới thiệu một chút, con gái lớn và con gái út đều là tự mình
tìm đối tượng.
Cho nên một số thời điểm phu nhân Đường Lệ sẽ cảm thấy lão già nhà mình
khó chịu với con rể là tự ông ta đáng đời.
Chậc, chỉ thấy đáng tiếc, Dis an bài hôn sự cho Karen, nhà Ellen kia cũng
không có ý "Ghét bỏ" Karen