Số 13 Phố Mink

Chương 1873

Lập tức, Auggie nhìn về phía Karen: "Khí lạnh của ta, có vẻ không đông lạnh

đến xương cốt của ngươi được nhỉ?"

Karen không có giải thích, mà là lấy ra giấy thuật pháp, chuẩn bị xếp quạ đen để

truyền tin.

Auggie trực tiếp đưa tay bắt lấy bả vai Karen: "Ngươi chỉ đường, ta dẫn ngươi

đi truy bắt, truyền tin, có phương thức càng đơn giản hơn."

Sau một khắc,

Một lớp băng lại bám lên trên người Karen một lần nữa, cả người Karen bay lên

trên không.

Trên không trung, tóc dài Auggie tung bay, hé miệng, phát ra một tiếng gầm

nhẹ!

"Rống!"

Một tiếng gầm này, người bình thường không phát hiện được, cũng sẽ không

khiến cho cái gì chấn động, nhưng người có cảm giác linh tính thì có thể nhanh

chóng cảm ứng, cô ta tin tưởng sau khi Người Cầm Roi cảm nhận được tiếng

gầm này của mình, bên phía Người Cầm Roi nhất định có thể nhận được thông

tin mà mình muốn truyền tải.

Tin tức chỉ có hai loại ý nghĩa:

Hoặc là cô ta bị ngứa da không có việc gì gọi bậy để bị quất roi.

Hoặc là, cô ta tìm được tung tích của sát thủ, Người Cầm Roi chắc chắn sẽ điều

động lực lượng của Trật Tự Thần Giáo lập tức đi theo dấu vết cô để lại mà đuổi

theo.

"Thế nào, có phải đơn giản hơn rất nhiều không?" Auggie rất đắc ý mà hỏi

Karen.

Mà Karen, thì cảm giác được vị trí của Pall vốn đang dừng lại, sau tiếng gầm rú

của Auggie, bắt đầu nhanh chóng di chuyển, định vị lập tức bắt đầu trở nên mơ

hồ.

"Tiếng kêu của ngươi, cũng làm sát thủ cảm nhận được!"

Auggie: "..."

Lúc này, Karen rốt cục ý thức được, lúc trước Auggie giới thiệu bảo rằng bản

thân mình cực kỳ đần, thật sự không phải là đang khiêm tốn.

Sau đó vì cứu vãng tình hình, Auggie lập tức mang theo Karen bắt đầu tăng tốc

đuổi theo.

Karen đã lạnh cóng đến nỗi bờ môi đang run rẩy, nhưng anh vẫn đang không

ngừng chỉ dẫn phương hướng cho Auggie.

Mặc dù bởi vì thời gian có hạn, Kevin không kịp trình bày mọi chuyện quá kỹ

càng cho Karen, nhưng Karen có một loại cảm giác, đó chính là Pall bị bắt, là

bởi vì Pall chắc chắn mình có thể tìm được, sau đó đi cứu.

Thậm chí, đối với vị đại tiểu thư từng làm đội trưởng đội thám hiểm này, ngay

từ đầu cô đã mang theo ý muốn báo thù, không tiếc để cho mình trở thành con

tin trong tay đối phương.

Bernard trước khi chết trước cũng đều sợ việc Pall sẽ biết chân tướng mà đào

Đảo Ám Nguyệt lên, đủ để có thể thấy được dưới khuôn mặt mang theo vẻ bụ

bẫm của trẻ sơ sinh kia, là một tính tình vô cùng táo bạo và ngoan cường.

Hai bên truy đuổi dưới màn đêm.

Tốc độ của Auggie rất nhanh, nhưng tốc độ của sát thủ cũng không chậm, mà ở

chỗ Auggie còn có một vấn đề, lúc đuổi bắt che giấu khí tức của mình lại mới

thích hợp nhất, càng dễ để con mồi đánh mất cảnh giác;

Nhưng lúc cơ thể của Auggie vụt qua không trung, tựa như là một vệt sao băng,

chỉ có điều nó không đốt lửa mà là để lại một vệt sương băng.

Điều này chẳng khác gì đang thông báo rõ ràng cho sát thủ biết, vị trí của truy

binh bây giờ ở nơi nào.

Sát thủ có vẻ cũng thử sử dụng không ít thủ đoạn để trốn tránh, nhưng liên hệ

giữa Karen và Pall vẫn không thể nào bị ngăn cách, cho nên những thủ đoạn kia

của sát thủ cũng không có trở ngại gì.

Mà sát thủ giống như cũng đã hiểu rõ, bắt đầu tập trung chạy trốn.

Cả hai bên triển khai một cuộc đua tốc độ cực hạn, điều này để cho chi viện

phía sau, gặp phải độ khó càng lớn.

Thời gian dần trôi qua, cả hai bên đều rời khỏi khu vực thành phố York, bắt đầu

xuất phát hướng về hướng thành phố Tang Phổ.

Nhưng sát thủ tựa như cũng rõ ràng, tiếp tục chạy trốn theo hướng thành phố, tỉ

lệ hắn bị ngăn chặn sẽ rất lớn, cho nên lúc giữa đường, hắn trực tiếp chuyển

hướng về phía ngoài biển.

"Tốc độ của hắn lại tăng nhanh." Karen nói, "Hẳn là sử dụng bí pháp nào đó đối

tự cường hóa cho bản thân, ngài Auggie, tốc độ của ngươi còn có thể nhanh hơn

chút nữa sao?"

"Rất khó!" Auggie đưa ra câu trả lời cũng rất thẳng thắn, "Đây là cực hạn trong

trạng thái con người của ta!"

"Ngài không thể biến thành rồng sao?"

"Việc này cần Người Chấp Roi tự mình giải trừ phong ấn cho ta, muốn dừng lại

chờ ông ta à?"

"Không được, tiếp tục đuổi theo đi."

"Ha ha, ngươi còn có thể chịu đựng được sao?"

"Cũng không đông lạnh chết được."

"Có thể."

"Không tốt..." Karen phát ra một tiếng quát khẽ, "Sóng năng lượng trận pháp,

hắn có để lại trận pháp dịch chuyển ở trên biển!"

"A, chuyện này thì khó rồi."

Rất nhanh, trên một hòn đảo, thậm chí chỉ có thể gọi là một khu vực đá ngầm, ở

trong tầm mắt của Karen, trận pháp dịch chuyển đã khởi động, Karen thấy xa xa

một bóng dáng biến mất khỏi nơi đó.

Auggie rất nhanh cũng đã đáp xuống, trận pháp dịch chuyển dùng một lần sau

khi khởi động bắt đầu từ từ sụp đổ, loại trận pháp dịch chuyển dùng để bỏ trốn

này sẽ rất ít khi được thiết kế để sử dụng nhiều lần, không có khả năng để lại

cho kẻ địch tiện đường đuổi theo, sẽ chỉ sử dụng xong rồi tự tiêu hủy.

Xong...

Đang lúc Karen trơ mắt nhìn về trận pháp phía trước mặt sụp đổ, Auggie hé

miệng, từ trong miệng cô ta phun ra một màn sương trắng, trong khoảnh khắc

đã khiến cho trận pháp dịch chuyển đang bị sụp đổ ngừng lại.

Tựa như là một căn nhà, trước khi nó sụp đổ, giữ các viên gạch của nó tiếp tục

liên kết với nhau.

Móng tay của Auggie vạch lên bàn tay, máu tươi màu trắng tràn ra, vẩy vào

phía trên trận pháp, trận pháp bị miễn cưỡng duy trì vậy mà một lần tiếp tục

"vận hành".

"Sẽ rất xóc nảy, ngươi đừng có bị điên chết đấy!"

Auggie nói xong, tư thế nắm lấy bả vai Karen ban đầu biến thành một tay ôm

lấy Karen, sau đó mang theo Karen trực tiếp va vào trận pháp.

Bắt đầu dịch chuyển!

Đây là một lần sử dụng trận pháp dịch chuyển lắc lư nhất từ trước đến nay của

Karen, cơ thể và linh hồn ở chỗ này đều giống như đang trải qua quá trình xé

rách kinh khủng.

Giống như là trong cuộc hải chiến giữa Luân Hồi và Nguyệt Nữ, khi những con

thuyền trận pháp kia tạo ra màn sáng dịch chuyển vậy, chỉ có chiến thuyền có

cấu tạo thích hợp mới có thể thông qua, những hải thú ở dưới mặt biển kia đều

cần bám vào trên chiến thuyền mới có thể không bị xóc nảy chết.
Bình Luận (0)
Comment