"Nói ra thì giống như ta là chủ động lựa chọn vậy, còn nữa, không phải lúc đó
ngài lựa chọn thì vì cái gì còn há mồm ăn thịt của người ta, chẳng lẽ là thi thể
của người ta chủ động cạy mở miệng của ngài rồi lại tự xé nhỏ rồi nhét vào
trong mồm của ngài à?"
"Xem ra chúng ta rất cần một cuộc tỉ thí để trao đổi cẩn thận lại một chút, như
vậy cũng có thể thuận tiện để cậu quen với sự tiến bộ và cảnh giới của mình,
đúng không?"
"A, chuyện này cũng không cần đâu."
"Thế nào, sợ à?"
Karen lắc đầu, nói: "Không phải ta đã nói cho ngài rồi sao, Đại tế tự tiền nhiệm
vừa mới sắp xem cho ta qua một cuộc tỉ thí thích hợp nhất."
"Bọn công tử đáng chết!"
Lúc hai người đi ra khỏi văn phòng, đều trở nên rất bình thường.
Đại hội biểu dương được tổ chức ở đại lễ đường, ngoại trừ nhân viên phụ trách
bảo vệ thì hầu như tất cả các thần quan trong tòa nhà đều có mặt ở đây, cũng có
thêm không ít khách quý đến, ừm, còn có rất nhiều phóng viên, thậm chí còn
chuẩn bị sẵn trận pháp phát sóng.
Sự sắp xếp này, sự rình rang này, gần như giống như đúc khi phiên tòa của
Vicole diễn ra.
Neo bố trí một cái trận pháp ngăn cách đơn giản, làm bộ ho khan mà dùng tay
che miệng nói: "Nhìn xem, cái này chính là đãi ngộ của cậu."
"Ta cảm giác không phải là của ta, lúc ta tới trông thấy Bộ trưởng Bernie đặt xe
tải chở mười mấy cỗ quan tài đến đây."
"Chậc, thì lai là như thế này."
Karen và Neo cùng đi đến hàng ghế thứ ba, tìm một chỗ ngồi xuống.
Hàng ghế thứ nhất có Trưởng khu Harry và Đại chủ giáo Waffron đang ngồi,
cùng quan hầu và thư ký của hai người bọn họ.
Hàng thứ hai thì là các Bộ trưởng tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật và đám Chủ giáo
của ban quản lý đại khu.
Hàng thứ ba, thì là chỗ ngồi của chủ nhiệm phòng làm việc Karen và Neo.
Neo cảm khái nói: "Lúc nào chúng ta có thể ngồi đến hàng thứ nhất nhỉ?"
Karen nói: "Bây giờ ngài đi lên hàng thứ nhất mà ngồi, ta không tin có người sẽ
tới xua đuổi ngài đi."
"Cậu biết lời ta nói có ý gì." Neo nhẹ nhàng vặn vẹo uốn éo cái cổ hơi cứng sau
khi thức giấc, "Không phải ở dưới Trật Tự, người người đều bình đẳng sao?"
"Không sai, mỗi một hàng đều được phân bố rất trật tự, ta và ngài không phải là
đang bình đẳng sao?"
"Còn có thể giải thích như vậy à?"
"Bất cứ chuyện gì đều là tương đối. Còn nữa, ta cảm thấy tín ngưỡng Trật Tự
của ngài bây giờ xuất hiện lỗ hổng rất nghiêm trọng."
"Nói bậy, không ai có thể so sánh lòng trung thành Trật Tự với ta, giấc mộng
của ta chính là..."
"Để Ánh Sáng lại vĩ đại thêm một lần nữa trong tay ngài?"
"Đúng, chính là thế... Cậu câm miệng cho ta!"
Không thể không nói, trong trường hợp nghiêm túc và trang trọng này, nói mấy
lời đại nghịch bất đạo, cảm giác kích thích vẫn là rất mạnh.
Đương nhiên, cũng sẽ không có người nghĩ đến, lúc này hai tên chủ nhiệm của
Đòn Roi Kỷ Luật, ở trong một tầng kết giới ngăn cách rất mỏng, lại dám trò
chuyện về cái chủ đề đại nghịch bất đạo đến như vậy, người ở bên ngoài nhìn
vào thì bọn họ chỉ là đang che miệng trò chuyện.
Ở trong lễ đường, Karen nhìn thấy Laure đang ngồi đằng sau tán gẫu với Leon,
bởi vì đại hội còn không tuyên bố chính thức bắt đầu, cho nên bây giờ vẫn
tương đối tự do, có thể tự do hoạt động.
Trong quá khứ, mỗi lần Karen nhìn thấy Laure đều là cùng đi với Leon, ông nội
Laure cũng là Chủ giáo, hắn và Leon xem như bạn bè tốt.
Sau khi Laure và Leon nói dứt lời, bước về phía dưới, đi tới bên cạnh Karen:
"Chủ nhiệm Karen."
"Ừm, chào cậu, đã lâu không gặp."
Trong lúc tiếp xúc trước đây, trên người Laure và Leon mặc dù đều mang theo
một chút thói xấu của công tử, nhưng mình và bọn họ cũng xem như qua lại rất
vui vẻ.
"Có chuyện ta muốn phiền phức ngài một chút."
"Chuyện gì?"
"Chỉ là ông nội ta muốn mời ngài đến ăn một bữa cơm, sau khi cái đại hội biểu
dương này kết thúc, ngài thấy có thể sao?" Nói xong, Laure đưa tay chỉ về phía
trước, "Vị kia chính là ông nội của ta."
"Xin cậu nhắn dùm với Chủ giáo Yedel, đây là vinh hạnh của ta."
"Được rồi, cám ơn ngài, Karen."
Laure cười rất vui vẻ, bây giờ lãnh đạo của đại khu đều rất rõ ràng, việc Đòn
Roi Kỷ Luật khôi phục là một sự thật không cách nào ngăn cản, cho nên có thể
tiến vào đội ngũ đứng đầu này, giống như là đóng một con dấu lên trên tiền đồ
cá nhân.
Rất hiển nhiên, Chủ giáo Yedel cũng hi vọng học tập theo phương thức của Đại
chủ giáo Waffron, để cháu của mình gia nhập vào.
Laure đi về phía sau ngồi.
Neo hỏi: "Sao cậu lại đáp ứng bữa cơm này?"
Karen thờ ơ lắc đầu, trả lời: "Bởi vì bây giờ, ta đã có can đảm và tư cách để từ
chối trên bàn ăn."
"Ha ha, có thể, ta rất thích lời này của cậu."
"Chủ yếu là dựa vào cái chức vị chủ nhiệm phòng làm việc thứ nhất này."
"Đáng chết!"
Đại hội biểu dương chính thức bắt đầu, đầu tiên, là Trưởng khu Harry lên đài
đọc lời chào mừng, trên cơ bản là nói một chút lời nói nhảm về trách nhiệm và
sứ mệnh thần thánh của Đòn Roi Kỷ Luật, ừm, cũng xem như là một lời mở đầu
vững chắc cho những người phát biểu tiếp theo.
Chờ sau khi Trưởng khu Harry phát biểu xong, hội trường vang lên từng tràng
vỗ tay nhiệt liệt.
Ngay sau đó là Đại chủ giáo Waffron bước lên đài đọc lời chào mừng, ông ta
lên đài đưa tới phía dưới không ít thần quan ngoại giáo và khách quý cùng các
ký giả chú ý, tất nhiên mọi người đều biết trong nhà vị Đại chủ giáo này trước
đó đã vừa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có điều để cho rất nhiều người thất vọng là Đại chủ giáo Waffron cũng chỉ
nói một vài lời nói nhảm, không có ý gì mới, càng chưa nói tới tin tức nóng hổi
nào.
Đám nhà báo phía dưới tất nhiên cảm thấy có chút mất mác đối với chuyện này,
trên mặt không ít người lộ ra vẻ nghi ngờ.
Sau đó bước lên đài là Bộ trưởng Bernie, hắn đứng đầu Bộ chấp pháp, cũng là
một bộ có quyền lực và sức ảnh hưởng lớn nhất trong các bộ hiện nay.
Bernie đọc lời chào mừng rất có giọng điệu truyền cảm, có sự chênh lệch rõ
ràng so với lời chào mừng mà hai vị lãnh đạo trước đó vừa đọc.