Tòa nhà tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật đại khu thành phố York, lễ đường.
Nơi này, là điểm bắt đầu của vòng xoáy, mà vòng xoáy, thật ra vẫn còn tiếp tục
lưu chuyển.
Neo đã lật ngược cái bàn, những nước canh trong bát đĩa trên bàn đều bắn tung
tóe lên trên người của Bộ trưởng Bernie.
Lau cũng không lau xong.
Nhưng hình như cũng không có hứng thú lăn lê bò trườn trên sàn nhà đã bừa bãi
như vậy.
Mặc dù không dự liệu được sự việc sẽ phát sinh biến hóa như thế, nhưng ít ra,
hắn đã từng dám tổ chức "Đoàn quan sát" trước để tiến hành hành động ăn ý
chính trị, hiện tại, đối mặt với cục diện rối loạn này, cũng có thể lựa chọn đứng
lên tiếp nhận.
Bộ trưởng Bernie đứng người lên, hắn cũng không có giải thích, bởi vì chuyện
này không có cách nào giải thích.
Hắn không có khả năng nói rằng đây chỉ là một sự hiểu lầm, tất cả đều là do hai
tên chủ nhiệm cấp dưới đang đứng trên sân khấu tự ý chủ trương, sự khác nhau
giữa đứng sai đội trong chính trị và chết trong chính trị, hắn vẫn có thể phân
biệt rõ ràng.
Bernie mở miệng nói: "Các vị, tiến triển và kết quả trong điều tra tình tiết vụ án,
sẽ được công bố mỗi ngày trong họp báo điều tra, rất vinh hạnh có thể mời mọi
người đến giám sát công việc của Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta."
Nói xong, Bernie giơ tay lên, nhưng hắn còn chưa kịp ra lệnh, đã nhìn thấy toàn
bộ người trong tiểu đội kia của Karen đứng lên, giống như là cực kỳ hiểu ý mà
dựa theo kế hoạch dự định trước để hoàn tất quy trình, mỗi người đứng sau lưng
vị Chủ giáo đã bị trói, ra hiệu cho các vị Chủ giáo đi theo bọn họ đến trại tạm
giam.
Bernie trừng mắt nhìn, được rồi, hắn cũng không cảm thấy có cái gì kỳ lạ.
Waffron mở miệng nói: "Đều đi thôi, đừng chột dạ, phối hợp một chút."
Câu nói này, rơi vào tai của đám Chủ giáo, càng giống như là một lời đảm bảo,
lại thêm rằng bọn hắn cũng rất chờ mong, Đòn Roi Kỷ Luật làm lớn ra như thế
thì sau này kết cục sẽ ra sao, cho nên cũng đều nhao nhao thu hồi vẻ tức giận,
rất phối hợp để bị "Áp giải đi".
Tan họp, rời sân.
Vốn là Leon cũng muốn đi "Áp giải" một vị Chủ giáo, bị Wilker trực tiếp đụng
trúng một cái, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
"Nhiệm vụ của cậu bây giờ là đi theo Đại chủ giáo, đại biểu cho chủ nhiệm của
chúng ta làm vui lòng ông ta, làm tốt quan hệ, nhiệm vụ của cậu quan trọng
nhất, đừng sợ mất mặt, cho dù là ra vẻ đáng thương trước mặt ông ấy."
Leon: "..."
Wilker đưa tay vỗ vỗ bả vai Leon, an ủi: "Đừng lo lắng, ta tin tưởng vào năng
lực của cậu."
Leon chỉ có thể trả lời: "Cảm ơn... Tín nhiệm của cậu."
Karen và Neo bước ra phía ngoài từ cánh cửa nhỏ, thấy Laure đuổi theo, Laure
không dám tin mà nhìn xem Karen.
Lúc trước, cậu ta còn thay mặt cho ông nội của mình tới mời Karen cùng đi ăn
tối, mình còn tưởng tượng lúc đó có thể cùng Leon gia nhập vào trong đoàn đội
của Karen.
Nhưng cậu không ngờ tới, đúng là muốn mời đi ăn cơm, nhưng là ăn cơm tù.
Cậu ta muốn nói gì đó với Karen, hoặc là cho thấy một chút thái độ của mình, ví
như... Phẫn nộ.
Nhưng khi Karen và Neo cùng nhau đưa ánh mắt nhìn về phía cậu ta, cậu ta chỉ
là ngập ngừng bờ môi một chút, nuốt ngụm nước bọt, sau đó nghiêng người,
dựa vào tường.
Karen cũng không có nói thêm gì nữa, cũng lười đi giải thích, vào lúc đáp ứng
mời ăn cơm, anh cũng không biết trên tấm thẻ sẽ viết tên ông nội của Laure.
Lúc này, phía trước xuất hiện bóng dáng của Bernie, sau lưng Bernie, còn có
một loạt thần quan Trật Tự đang đứng.
Trước hết Bernie nhìn về phía Karen, nói: "Chuyện điều tra sẽ do văn phòng thứ
nhất phụ trách."
Karen nhẹ gật đầu.
Bernie đưa tay, chỉ về hướng Neo, nói: "Chủ nhiệm Neo của văn phòng thứ 2,
căn cứ theo hành vi trước đây của ngươi, bây giờ trong bộ quyết định điều tra
nội bộ đối với ngươi, mong ngươi phối hợp."
"Tốt."
Neo lộ ra vẻ cực kỳ thong dong.
Mấy tên thần quan đi đến bên cạnh Neo, Neo giơ hai cánh tay ra khép lại, một
vị thần quan bên cạnh nói: "Chủ nhiệm, lúc điều tra nội bộ không cần mang
còng tay."
"Vậy thì không được, nếu không thì luôn cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó, vẫn là
nên mang lên đi, tốt nhất chụp thêm cho ta một tấm ảnh, ta muốn giữ làm kỷ
niệm."
"Chủ nhiệm, chúng ta rất khó thỏa mãn yêu cầu này của ngài."
"Đều là đồng nghiệp trong một bộ môn mà cũng không thể dàn xếp một chút?"
"Rất xin lỗi, chủ nhiệm, ngài thật sự đang khó xử chúng ta, ngài vẫn đi cùng với
chúng ta để tiếp nhận điều tra trước đi."
"Ha ha, vậy lần sau lúc ta bắt các ngươi, đừng trách ta không đáp ứng yêu cầu
của các ngươi, ha ha."
Bernie nhíu mày, ra lệnh nói: "Mang đi."
"Vâng, Bộ trưởng."
"Vâng, Bộ trưởng."
Alfred đi tới sau lưng Karen, Karen nói với Alfred: "Triển khai điều tra đi, nếu
nhân lực không đủ mà nói, triệu tập thêm các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật khác
trong đại khu, nếu như còn chưa đủ, vậy thì điều động thêm từ các đại khu
khác."
"Chuyện này cần phát công hàm, thời gian sẽ phải trì hoãn một thời gian."
"Bọn hắn cũng không bận rộn như vậy, trực tiếp dùng danh nghĩa của ta mà
phát công hàm, ghi lại những tiểu đội không đến là được."
"Được."
Bernie nghe nói như thế, nói: "Sau đó hồ sơ sẽ phái người đưa đến phòng làm
việc của ngươi."
"Được rồi, Bộ trưởng."
"Làm việc lần này cho thật tốt, nhớ kỹ, phải làm nhanh một chút, đối với ngươi,
đối với ta, đều có chỗ tốt. Đúng, ngày mai bắt đầu, buổi họp báo do ngươi phụ
trách thông cáo tình tiết vụ án." Nói xong, Bernie đi đến trước mặt Karen, đưa
tay nhẹ nhàng sửa sang cổ áo của Karen lại một chút, "Dù gì thì ngươi cũng là
hình tượng bên ngoài của bộ môn chúng ta."
"Ta sẽ tuân theo chỉ thị của ngài bộ trưởng, hoàn thành tốt tất cả công việc."
"Trong đôi lúc làm việc, chỉ là xuất phát từ tinh thần làm việc và lựa chọn của
ngươi, không thể luôn luôn cứ phía trên nói một câu thì ngươi làm một câu, đây
không phải tinh thần phấn chấn mà người trẻ tuổi nên có."
"Bộ trưởng."
"Ừm?"
"Ngài có à?"
Ánh mắt Bernie ngưng lại, khóe miệng lộ ra ý cười: "Một chút hiểu lầm, chờ
sau đó ta sẽ giải thích với ngươi, dù gì thì ngươi cũng là người trẻ tuổi mà ta rất
xem trọng."
"Ngài cũng là cấp trên mà ta xem trọng."
"Mặc kệ như thế nào, chúng ta là người trên một cái thuyền, nếu như thuyền lật
úp, chúng ta đều sẽ chết chìm."
"Ngài có biết phương thức lý trí nhất khi muốn đi cứu một người chết chìm là
cái gì không? Trong lúc mà hắn không còn sức lực mà vùng vẫy nữa, nếu như
ngài tới gần hắn, hắn sẽ theo bản năng cho phép mà cuốn chặt lấy ngài.
Sau đó,
Lôi kéo ngài cùng nhau chết chìm."
Karen vừa nói vừa bước qua bên cạnh Bernie, nói to với Neo đang bị áp tải đi ở
phía trước: "Này, cơm tối muốn ăn cái gì, ta đưa đến trại tạm giam cho ngài."
Neo vừa tiếp tục đi lên phía trước vừa hô:
"Cậu tự mình xuống bếp à?"
"Được."
"Mì rưới dầu!"
"Được."
Neo giơ một cánh tay lên, nhắc nhở: "Đừng quên mang theo tỏi!"
"Biết."